Phần 4
Chiều thứ 7 của đầu tháng 12 trôi qua một cách chậm chạp tại trung tâm văn hóa Việt Nam, nơi Thu và Nam đang dạy kèm. Trái ngược lại với không khí ảm đạm giá lạnh ngoài trời, Thu và Nam đang phải vật lộn với đám trẻ hiếu động không chịu ngồi yên. Xen giữa nhưng khoảnh khắc dụ dỗ, dọa nát đến năn nỉ để bọn nhỏ làm bài, Thu cũng tìm cho mình được những khoảng trống để nghĩ về những gì vừa xảy ra sáng nay với Vy, cùng với dòng tin nhắn vừa nhận được: “Ê Vy, khi nào mày sẵn sàng, tao sẽ luôn ở đây nghe mày. Tao hiểu. À còn chuyện sáng nay, không biết mày thế nào, chứ tao rất vui”.
Dù có bị bít mắt và trói tay, Thu vẫn có thể nhớ rõ những gì đã diễn ra, như thế nào, và ở đâu trên người nàng, trên người Vy. Những cảm xúc nhục dục mãnh liệt như vậy nàng chưa được trải nghiệm bao giờ. Cả người Thu đã căng lên như cung, đón đợi những những cái chạm của Vy, đầy nhạy cảm. Khi Vy vô tình sờ vào những vết sẹo tự cứa ở đùi trong, Thu như bị kéo về lại thực tại, cả người như con diều đứt dây, khuỵu xuống giữa sàn nhà. Sự ngượng ngùng, xấu hổ của nhục dục bản năng không thể so sánh với nỗi đau của bí mật quá khứ của một người đã từng bị xâm hại như Thu. Sự mâu thuẫn đấy giờ đây bỗng được phơi bày trước mặt Vy, người bạn thân nhất của nàng. Nỗi sợ hãi về việc bị đánh giá làm Thu hoảng loạn, thu mình vào một góc, những dòng lệ tức tưởi lăn trên đôi má nàng, những móng tay vô thức bấu sâu vào những vết sẹo mới lên da non, rớm máu. Trước khi bỏ đi và để lại Thu không gian một mình, Vy xoa đầu nàng, cùng một cái nhìn sâu và nụ cười trìu mến, tạo cho Thu niềm tin để nàng bình tĩnh lại.
Cốc starbucks nóng hổi thơm mùi cà phê sữa kéo Thu về với thực tại, với phòng ăn trưa cùng Nam.
– Hôm nay trông em cứ mơ màng làm sao thế? Lại luyến tiếc về bữa tiệc hôm qua à?
– Không có gì đâu anh. Hôm qua em đau bụng nên phải về thôi. Hôm qua có vui không anh?
– Không có em thì anh đâu có thấy vui gì. Ăn uống dọn dẹp xong anh cũng về luôn. Anh nhắn tin mà không thấy em trả lời.
– Em ít dùng phone lắm, anh Nam đừng giận em nhé. Em có mang đồ ăn trưa cho anh nè.
– Ai thèm giận em, để rồi mặt xinh của em lại xịu đi à. Thôi mình cùng ăn rồi lại chiến đấu 3 tiếng nữa.
Nam xoa lên mái tóc của Thu, vuốt dần xuống khuôn mặt thanh tú của nàng. Thu ngả đầu vào bàn tay ấm áp của Nam, nhìn anh đầy ưu tư. Thu tìm trên khuôn mặt Nam một thứ gì đó mà đến bản thân nàng cũng không rõ. Khuôn mặt hiền lành này làm nàng cảm thấy không thoải mái, tương phản với những góc tối trong lòng nàng. Liệu Nam có hiểu được những lo toan và khó khăn của một du học sinh với một tương lai bất định như Thu? Sau vẻ bọc con ngoan trò giỏi này, Liệu Nam có chịu được tính tình thất thường của Thu? Liệu Nam có thay đổi khi biết Thu đã từng bị xâm hại?
Thu quay mặt đi, né tránh ánh mắt quan tâm của Nam. Ngoài sân trường, một bé sóc xinh đẹp đang trầm ngâm ngắm nhìn say sưa cành cây to lớn đối diện con đường tấp nập xe cộ. Bé sóc chuẩn bị mạo hiểm băng qua con đường đầy chông gai, mong ngóng một mái ấm vững vàng và đồ ăn phòng bị cho một mùa đông khắc nghiệt trước mắt. Lựa chọn sai và nó có thể trả giá rất đắt. Và rồi bé sóc băng qua đường, nhảy nhót giữa hai làn xe, thoắt một cái đã leo lên cái cây to đó, hai tay đã cầm được một quả thông một cách hạnh phúc. Thu quay lại nhìn Nam, mỉm cười. Nàng cũng muốn được hạnh phúc.
Buổi dạy thêm kết thúc một cách hối hả của các bậc phụ huynh bận rộn đến đón con về. Nam và Thu lại tay trong tay trên con đường về nhà Thu. Trong đầu đầy những suy nghĩ rối bời của nàng làm cuộc nói chuyện giữa hai đứa trên những khúc vắng hơi một chiều. Nàng biết là không công bằng với Nam, nhưng với việc ít ngủ đêm qua, những gì xảy ra sáng nay với Vy, cùng một chiều dạy thêm cuối kỳ, nàng đã rất mệt mỏi rồi. Không gian đông đúc của chuyến tàu điện trả lại không gian một mình cho Thu, những ngón tay hờ hững vẫn nằm gọn trong bàn tay Nam. Bên kia, một cặp đôi đang đứng dựa vào nhau, tay người đàn ông đỡ lấy eo cô gái, mỗi khi cô ấy ngả ra nhìn ông ấy đầy tình cảm, rồi lại vùi mặt vào lồng ngực người đàn ông, hít hà, bàn tay nhỏ bé ôm vòng sau lưng. Tại sao Vy và Don cũng có thần thái đó, còn Thu và Nam thì không? Suy nghĩ cay nghiệt làm nàng tự cảm thấy tủi thân, cũng vùi mặt vào lòng Nam, che đi đôi mi đang ngân ngấn lệ. Hai giọt lệ lặng lẽ rơi xuống giữa một chuyến xe vô tình không ai biết nỗi niềm của nàng, kể cả Nam.
Ngay cả khi đã đến cửa nhà, trong lòng nàng vẫn như một con như một con thuyền vật lộn giữa một cơn bão biển hung ác, trong khi ở bên kia, Nam vẫn hồn nhiên như mọi lần, không nhận ra những thay đổi của Thu, đang dần chuyển thành sự bức xúc.
– Hôm nay vẫn về đến nhà an toàn nhé. Vậy là anh vẫn chưa phải dùng đến tiếng hét…
– Tiếng hét của anh chứ gì. Thật sự anh nghĩ là em cần anh hét cùng em à?
– Ơ sao em lại to tiếng với anh thế cô gái?
– Đúng rồi anh Nam. Cô gái này có nhiều lúc to tiếng khó hiểu đó anh có chịu được không? Đến một ngày anh nhận ra là em không phải lúc nào cũng xinh xắn vui vẻ thì anh có chịu được không? Anh chỉ phải chịu đựng tính tình em thôi anh còn không làm được, liệu anh có làm được những gì em cần không?
– Thu… Anh xin lỗi. Anh thật sự nghĩ mình không làm gì sai cả nên chắc chắn là hiểu lầm thôi.
– Không. Vấn đề là anh không làm gì cả đó. Tại sao ở bên anh mà em luôn cảm thấy tủi thân, không được thương, luôn cảm thấy cô đơn?
Thu quay mặt vào bức tường trong sân nhà hai đứa đang đứng, từng giọng lệ lăn dài trên khuôn mặt kiều diễm, nấc lên những nỗi niềm ấm ức. Nam đứng ngay sau lưng Thu, mà sao khoảng cách giữa người giãn như vô tận. Không khí u sầu, cay đắng dâng lên tận họng Nam, khó thở. Thu thờ dài, cố gắng điều hòa lại những cảm xúc của mình.
– Anh xin lỗi. Anh xin lỗi Thu.
– Không sao đâu anh Nam. Rồi em sẽ tự mình ổn thôi. Anh không cần phải trách mình đâu. Thôi em vào nhà đây.
Nam bước đến phía Thu, đôi bàn tay vòng từ sau ôm lấy Thu, kéo sát nàng lại vào lòng mình, đôi cánh tay vững chắc, siết chặt nàng hơn.
– Thu à. Anh rất là thích em, nụ cười rạng ngời của em ám ảnh trong lòng anh. Với anh, em là cô gái xinh đẹp nhất. Ừ, đúng là sẽ có lúc em buồn, nhưng anh sẽ luôn ở đây, tìm cách để làm em vui trở lại.
– Anh thật là đáng ghét một cách ồn ào. Cứ ôm lâý em một lúc đi…
Thu vòng tay lên, vuốt ve cánh tay đang siết chặt cô vào lòng của Nam. Cả lưng nàng áp vào người Nam, ấm áp, gần đến mức nàng có thể cảm nhận được từng nhịp tim mạnh mẽ của chàng trai. Nam đặt cằm mình lên vai Thu, hôn nhẹ lên đôi má mịn màng của nàng. Cả hai nhắm mắt, đung đưa theo một bản nhạc Jazz từ một nhà xa xa, tận hưởng khoảnh khắc tình cảm của đôi trẻ.
Sự gần gũi và che chở của Nam làm Thu cảm thấy an toàn, ấm dần sau những cái ôm ghì của Nam. Mùi nước hoa Miss Dior tỏa ra sau gáy Thu đầy ma mị, tràn vào lồng ngực Nam làm tim chàng loạn nhịp. Nam đưa mặt mình sát mặt Thu hơn, nhẹ nhàng rê mũi dọc theo gáy Thu lên tận dái tai, mùi thơm ngọt ngào đầy cuốn hút, dạt dào đến mức chàng có thể nếm được. Nam từ từ hôn lên làn da nhạy cảm sau gáy Thu, mân mê từng sợi tóc mai đang dựng lên vì bị kích thích.
Hơi thở của Thu giờ cũng đã gấp gáp như Nam, hai tay bấu víu lấy cánh tay Nam, cố gắng kiềm chế từng cơn cảm xúc đang dâng lên trong người. Từng nụ hôn nóng bỏng của Nam như thiêu đốt lấy chiếc gáy cao mịn màng của Thu, hơi nóng cùng những khoái cảm tỏa đi khắp người, rồi tụ lên đầu vú đang se cứng nhạy cảm, cùng với nơi cửa mình bỗng trở nên ngứa ngáy. Hai chân nàng khép chặt, âm hộ ma sát với chiếc quần lót ren, đũng quần đang ướt lên ngày một rõ. Khó thở, Thu đây nhẹ cánh tay Nam lên trên ngang ngực, đè đầu ti ngứa ngáy vào cánh tay của Nam. Đầu ti se cứng nhạy cảm, làm Thu rên lên một tiếng nhẹ.
Nam vẫn hôn lên đằng sau gáy Thu, những cái hôn đang dần trở nên sâu đậm, ướt át. Hai tay nhẹ nhàng kéo dây khóa áo khoác của Thu xuống, hai bàn tay ôm lấy khuôn ngực đang ưỡn lên của Thu. Hai bàn Nam vuốt ve bầu ngực đẫy đà của nàng, những ngón tay tham lam đang lần sờ đi tìm đầu vú đang ẩn hiện lớp vải áo phông và áo lót. Ở trên Nam cũng hôn dần lên má Thu, cố gắng đi tìm đôi môi của nàng một cách bản năng. Thu cũng đã đầu hàng những cảm xúc của mình, mong muốn hòa vào làm một cùng với Nam ngay lúc này đây là quá mạnh, làm nàng xoay đầu đáp lâý nụ hôn nồng cháy từ đằng sau của Nam, đôi bàn tay buông thả, bám víu lấy ụ thịt đang cứng lên trong quần Nam.
Nam như rên lên trong họng, nụ hôn vẫn dính chặt lấy môi Thu. Bàn tay nàng vuốt ve mơn trớn khúc thịt của Nam, dù sau lớp quần jean chật chội cũng đủ kích thích với Nam. Con cặc đang phình lên làm Nam cảm thấy nghẹt thở, đau đớn, từng hơi thở nặng nhọc.
– Thu ơi, em làm anh to quá. Anh không chịu được…
– Hmmm. Để em giúp anh.
Thu kéo nhẹ phéc mơ tuya quần của Nam xuống, bàn tay nhỏ nhắn lồn vào quần Nam, lôi ra một con cặc cứng ngắc, bật ra khỏi quần, tự do, nóng hổi. Bàn tay mát lạnh vuốt ve dọc thân con cặc lên tận đầu khấc, mân mê từng mm. Bàn tay nhỏ nhắn ôm lấy dương vật của Nam, sục lên từng nhịp. Nam đã chậm lại được hơi thở, cố gắng bắt nhịp với từng cái vuốt của Thu. Hai bàn tay chàng vẫn sờ soạng khắp bầu ngực của Thu, cố gắng bắt lấy núm vú se cứng thoắt ẩn thoắt hiện sau 2 lớp vải. Nụ hôn của cả hai vẫn không rời, đê mê, ướt át và mãnh liệt. Tiếng rên dâm dục đẩy làm Thu nhả miệng Nam ra, chỉ vì bàn tay Nam đã đẩy núm vú của Thu lên khỏi áo ngực, những ngón tay đang se se kẹp chặt lấy đầu ti tê cứng, vặn lên từng hồi. Thu rùng mình, hai chân khép chặt, cố gắng đỡ lấy từng dòng dâm thủy đang trào ra khỏi cửa mình một cách chậm rãi, loang dần xuống đùi.
Thu đưa tay còn lại lên thành tường, cố đỡ lấy cơ thể đang trở nên vô thức của mình. Nam cũng ôm chặt lấy Thu, cả người đung đưa theo bàn tay đang sục cặc nhanh dần của Thu. Từng cơn khoái cảm chạy từ nơi đầu môi, từ đầu các ngón tay đang mân mê xoay núm vú của Thu, rồi chạy dọc xuống sống lưng, tụ lại nơi con cặc cứng ngắc, nóng ran. Bàn tay mát lạnh đón nhận con cặc đó, cùng với hơi nóng ẩm ướt nơi cửa mình của Thu, tạo thành từng dòng điện chạy ngược lên sau lưng Thu, tụ trên đầu ti, trên đôi môi dày của nàng.
Không chịu được nữa, Nam rên lên chàng ra, từng dòng tinh trùng hối hả bắn lên đầy bức thành tường. Bàn tay Thu vẫn nắm chặt lấy con cặc cứng ngắc, khổ sở trào ra tinh dịch sau những cái sục chậm rãi của nàng, nhễ nhại cả xuống tay nàng. Nam dùi đầu mình vào sau gáy Thu, cố gắng giữ lấy cơ thể đang trở nên nặng nề của nàng, hai bàn tay ôm chặt lấy bầu ngực căng tràn của nàng. Thu nhắm mắt tận hưởng cơn sướng âm ỉ của mình, quần nàng đã ướt đến tận đầu gối, bàn tay vẫn bám chặt lấy dương vật của Nam sục nhẹ nhàng, ép nốt những dòng tinh dịch cuối cùng.
Ở phía xa nép sau cánh cửa, một người đàn ông đang nhìn đôi trẻ không dứt, bàn tay sục con cặc nhăn nheo một cách hoang dại.
… Bạn đang đọc truyện Du học sinh tại nguồn: https://gaigoi.city
– Sao về muộn vậy Thu?
Ông chủ nhà đang đứng sẵn trong nhà khi Thu vừa bước qua cửa. Nàng cởi vội áo khoác, ấp úng che lấy vết loang ở quần trước cặp mắt soi mói của lão. Mái tóc rối bời, đôi má ửng hồng, khuôn ngực căng đầy cùng đầu ti in hằn lên trên áo của Thu làm lão nuốt nước miếng đến ực một cái.
– Dạ hôm nay con có đi làm một chút. Bác đợi con sao?
– Ừ. Thay quần áo rồi lên nhà trên, bác có mua nước cho mọi người hôm nay.
– Dạ con cảm ơn bác. Con sẽ lên ngay.
Thu lao nhanh về phòng, cởi vội chiếc quần jean cùng quần lót hư hỏng vào giỏ. Nàng lặng mình ngắm nhìn bản thân trong gương. Ở sau gáy này vẫn còn lưu những nụ hôn của Nam. Mái tóc này vẫn còn những sợi tóc ướt quện vào nhau khi Nam lên đỉnh và vùi miệng vào tóc nàng. Bầu ngực này vẫn hằn lên dấu tay tham lam của Nam. Và chỉ cần hai tay ôm trước ngực, nhắm mắt lại là Thu có thể cảm nhận được Nam đang ở đây và ôm lấy mình, đầy ấm áp và chân thật. Dù ngày nào cũng đứng trước tấm gương này, nhưng lâu lắm rồi Thu mới thấy mình đẹp như ngày hôm nay. Dù chưa đến 5 phút xa nhau, nhưng nàng bỗng nhớ Nam một cách da diết. Có lẽ sau khi gặp ông chủ nhà và làm xong bài, nàng sẽ gọi điện cho Nam. Nghe những lời yêu thương của Nam chắc chắn sẽ giúp nàng có một giấc mơ đẹp.
Thu thả mình xuống một góc của chiếc sofa hình chữ L trên phòng khách, vuông góc với nơi ông chủ nhà đang ngồi. Lão đang ngồi xem ti vi, đôi mắt vẫn lén nhìn cô bé du học sinh 18 tuổi trong bộ đồ 2 dây màu da người, cùng chiếc quần short vải màu đen. Lão nuốt lấy từng hụm bia khi Thu vươn hai tay lên buộc lại mái tóc, vô tình khoe lấy chiếc cổ thanh cao gợi cảm, cùng đôi nách trắng mịn không một sợi lông. Lão gần như không nghe được những lời hỏi thăm ngây thơ của Thu.
– Sao hôm nào con cũng thấy bác xem tv đến tận tối muốn vậy, bác gái giận á.
– Bác gái với hai đứa về Việt Nam chơi rồi, bỏ lại bác một mình à.
– Ủa sao bác không về cùng?
– Thật ra là về chữa bệnh cho con trai bác, nên bác ở lại đây đi làm.
Câu chuyện về con trai làm lão rời mắt khỏi người Thu, đăm chiêu nhìn về phía xa. Một nỗi khổ tâm khó khăn của bậc cha mẹ hiện lên khuôn mặt khắc khổ của lão.
– Hai bác đưa nó qua đây khi nó được 6 tuổi. Hai bác bận rộn đi làm, không để ý về việc nó khó thích nghi với môi trường bên này. Thế nên nó bị trầm cảm. Về lại Việt Nam thì nó đỡ hơn, hai năm nay thấy nó có vẻ khá hơn.
– Mong là anh nhà sẽ tốt hơn mà. Mà hai năm… chắc là bác nhớ bác gái lắm đúng không?
Trước câu hỏi quan tâm của Thu, lão ngước đôi mắt lên nhìn vào khuôn mặt mộc xinh đẹp, trẻ trung đáng yêu của nàng. Với những gì lão nhìn được giữa nàng và Nam tối nay, lão tin là cơ thể căng tràn nhựa sống của Thu cũng sẽ chấp nhận và tha thứ cho những gì mà lão sắp làm.
– Nước này bác mua ở bên chợ Nhật, thấy bảo tốt cho não nên bác mua cho mọi người. Mấy đứa mà hay thức đêm như con thì nên dùng.
– Hì hì con cảm ơn bác. Đúng là con đang cần nước tăng lực để giải quyết nốt đống bài tập đây.
Không một chút nghi ngờ, Thu mở lon nước, đưa lên miệng uống lấy từng ngụm mát lạnh, trong ánh mắt đang khép dần thành một đường của lão chủ nhà. Cảm giác sảng khoái của lon nước mát tỏa đi khắp người nàng, xoa dịu những điểm nóng mà Nam để lại trên cơ thể nàng. Vị ngọt nhẹ thơm mùi dâu làm nàng thích thú, lon nước chẳng mấy chốc bị uống cạn.
– Con cảm ơn bác nhé. Nước ngon lắm ạ. Có gì bác cho con tên để con tự mua nhé. Thôi con về phòng làm bài đây ạ.
– Ừ đừng thức đêm quá. Bác mua nhiều lắm, thích thì cứ lên đây lấy mà dùng.
Thu tươi cười chào lão chủ nhà rồi quay về phòng, vùi mình trên chiếc giường êm, trong đầu mơ màng về Nam. Chỉ riêng hôm nay, đã có hai người ôm lấy nàng từ phía sau, vuốt ve mơn trớn nàng. Trong khi Vy cho nàng một trải nghiệm tò mò và tự do giới tính của tuổi trẻ, Nam cho nàng cảm nhận sự yêu thương một cách mãnh liệt. Từng nhịp thở, từng vòng tay, từng nụ hôn. Thật sự Thu nghĩ đã có lúc nàng và Nam hòa vào làm một, đê mê và đầy dâm dục. Nghĩ đến ánh mắt da diết của Nam, ánh mắt ôm trọn lấy Thu và chỉ mình Thu mà thôi, nàng mỉm cười một mình hạnh phúc.
Một ngày dài mệt mỏi có lẽ đã thấm nhuần lên cơ thể đang nặng dần của Thu, và nàng có thể cảm nhận được đang có một sự thay đổi ép buộc. Cơ thể thoải mái sau ly nước mát bỗng ấm dần lên, đôi mắt nàng nặng trĩu, dõi theo căn phòng đang từ từ xoay chuyển một cách từ từ. Cơ thể nàng nặng chìm xuống chiếc giường, gần như là tâm lốc đang cuốn mọi thứ xoay vòng trong tâm trí của Thu. Cảm giác chóng mặt buồn nôn trào lên tận họng, môi nàng mở hờ vô giác. Thu nằm im bất lực trên chiếc giường của mình, cố gắng chịu đựng từng cơn sóng quét lấy tâm trí nàng, làm mắt nàng nhòe đi vì những ảo ảnh. Thu nhận ra mình không ổn, nàng cần ai đó giúp đỡ mình. Nàng muốn có sự quan tâm của Nam lúc này.
Cánh cửa phòng ngủ của Thu mở ra rồi đóng lại một cách nhẹ nhàng, để lại một bóng người trong phòng nàng. Bóng người mờ mờ tiến lại gần chiếc giường của Thu, quan sát cơ thể buông xuôi cùng đôi mắt lim dim bất lực của nàng. Một bàn tay to béo, thô ráp vuốt lên bắp đùi Thu làm nàng rùng mình. Bàn tay tuy hư hỏng nhưng là thứ duy nhất mà Thu có thể cảm nhận được lúc này, đùi nàng nóng lên sau từng dưới bàn tay đó. Hai bàn tay to lớn xoa hai bên đùi Thu, kéo dọc theo đôi chân thon dài, xoa bóp từng bàn chân nhỏ nhắn của nàng. Bàn tay đó nâng chân của Thu lên cao, đưa từng ngón chân của Thu vào miệng mà cắn rồi mút. Sự kích thích ướt át ở nơi khô rát nhất cơ thể làm Thu rùng mình, người nàng ưỡn lên như bị ma nhập, miệng ú ớ không lời. Những xúc cảm điên dại một cách dồn dập, sự việc đang xảy ra quá không tưởng khiến Thu nghĩ mình đang trong giấc mơ.
Nhưng rồi bàn tay thô ráp đấy vuốt dần lên khuôn mặt Thu, một gương mặt to béo hiện ra rõ dần, cùng với hơi thở bia tràn vào lồng ngực Thu, đau nhói. Lão chủ nhà đang mân mê khuôn mặt Thu một cách bệnh hoạn, gương mặt lão áp sát, hít hà mùi hương của một cô gái xuân thì. Chiếc lưới gớm ghiếc thò ra, liếm từng đường lên ngực Thu, lên cổ Thu, lên mặt Thu. Nàng cố gắng xoay xở cơ thể nặng nề, né tránh gương mặt đê tiện của lão chủ nhà.
– Con đẹp quá Thu ơi. Bác không cầm lòng được. Cho bác sờ con chút nhen.
– Hmmm. Khônggg… đừng mà…
– Thôi nào. Bác sẽ làm cho con sướng mà.
Thu gào khóc không nên lời, từng giọt lệ vô thức rơi xuống gối, miệng nàng ngáp lấy từng cơn khi đôi bàn tay thô thiển của lão xé rách chiếc áo của nàng, ôm lấy bầu ngực của nàng. Lão ghé môi vào đầu vú nàng, hôn mút lên từng hồi, tay kia vẫn xoa bóp nhào nặn ngực Thu một cách không riêng tiếc. Cả người lão chồm lên cơ thể bất lực của Thu, miệng tham lam mút đầu ti nàng chùn chụt, liếm láp ngực trái rồi ngực phải, nước dãi vương vãi khắp người Thu, lão quện trên đầu ngón tay rồi đè, tì, bóp bầu ngực căng cứng nóng ấm của Thu một cách hoang dại. Lão bây giờ như một con thú bị đói, ngấu nghiến cắn xé một con mồi béo bở. Lão úp mặt vào nách Thu, hít há, liếm những đường dài, cắn lên người nàng một cách hoan lạc. Một bàn tay đã sờ xuống đũng quần Thu, day day nơi cửa mình, tìm kiếm sự phản ứng từ cơ thể nàng, bất động và vô hồn.
Đây không phải là lần đầu tiên nàng bị hiếp dâm. Năm 14 tuổi, bao nhiêu nước mắt cùng những lời van xin đều trở nên yếu đuối và vô vọng trước người anh họ đang lên cơn thú tính. Giờ đây nàng còn thê thảm hơn, cả cơ thể bất lực trước sự bệnh hoạn của ông chủ nhà. Sự tủi nhục và nỗi đau triền miên của lần đầu bị hiếp vẫn còn đọng lại trong tâm trí nàng, Thu hiểu rõ nàng sẽ không vượt qua được lần thứ hai. Sự ảnh hưởng của thuốc mê đã suy giảm, nhưng Thu đã quyết định không còn thiết tha gì với cuộc sống bất công và đầy đắng cay này nữa.
Chiếc quần mỏng cũng đã tan tành trong tay lão, đôi tay mân mê nơi của mình của Thu, đẩy hai chân nàng lên để lão có thể áp mặt vào âm hộ Thu, hít hà từng hơi. Lão nhìn chằm chằm vào cái lồn hồng hào của Thu, một nhúm lông tơ xếp gọn gàng trên cửa mình, trẻ trung và gợi cảm. Lão cảm thấy mình thật may mắn khi thịt được một con mồi ngon trẻ thơm tho như Thu. Nghĩ đến việc con cặc nhăn nhúm, chắc nịch của lão được đâm vào cái lồn múp chật ních của nàng, làm lão chảy nước miếng vô thức. Lão cởi quần của mình, đôi tay sờ dần vào đùi trong của Thu nâng mông nàng lên, con cặc đã kê ngay cửa mình của Thu, đầu cặc to tròn, bóng lưỡng.
Bỗng rồi lão sờ thấy những vết sẹo dài vẫn còn rướm máu ở phía đùi trong của Thu. Hình ảnh những vết tự cứa này quen thuộc và đã ám ảnh vợ chồng lão nhiều năm. Con trai lão cũng phải tìm đến những vết cắt này để kéo lại sự sống cho chính mình, vất vả đương đầu với cơn trầm cảm cô đơn kéo dài nhiều năm tháng. Lão nhìn lên Thu, nhận ra ánh mắt vô hồn đó đã từng hiện trên khuôn mặt con trai lão, những lần cứa cổ tay quyên sinh nhưng bất thành. Một khoảng lặng vô hình bất tận giữa một nam một nữ, trần truồng nhưng đều vô cảm xúc.
Lý trí đã thay thế phần thú trong tâm trí lão, cả người run lên vì xúc động, con cặc lão mềm ra, vẹo xuống đùi. Lão thoát xuống giường của Thu, mặc lại quần áo rồi biến mất sau cánh cửa phòng, để lại Thu lõa lồ trên giường, khuôn mặt vô thức, bàn tay đã tìm lại được sức lực, đang gom từng mảnh quần áo rách bươm đắp lại lên trên người. Đầu Thu trống tênh, không một suy nghĩ nào ngoài việc phải thoát ra không gian nhơ nhuốc này.
… Bạn đang đọc truyện Du học sinh tại nguồn: https://gaigoi.city
Tiếng chuông điện thoại reo vang lúc nửa đêm, đáp lại giọng nghe ngái ngủ của Vy là những lời vô hồn, run rẩy của Thu:
– Vy ơi, mày qua đón tao qua nhà mày với…
…
Còn tiếp…
Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website gaigoi.city, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.