Phần 5
“Sột soạt…”
Goắt đờ phắc… hình như nhà có trộm.
Tôi giật mình mở mắt và bật dậy… nín thở, nhón chân lén mò ra ngoài theo hướng âm thanh phát ra.
Đến hành lang, tôi nép vào tường, nheo mắt thấy 1 bóng đen cũng đang lọ mọ thập thò ở phòng khách. Lúc đó đã nửa đêm, trời tối như mực, chỉ có chút ánh sáng le lói hắt vào nhà từ cái đèn đường ở mãi xa xa.
Tôi cố quan sát xem con lợn này định làm gì.
Nó mở từng ngăn kéo tủ, rồi nhòm ngó mọi ngóc ngách. Từ phòng khách đến phòng bếp… nó đang đi về phía tôi nấp để lên cầu thang lên trên tầng 2.
Á à! Dm con lợn này. Bố sẽ túm, bố đấm vỡ cmm a lô. Nhưng mà. Lỡ trong người nó có dao thì sao? Nó xiên cho phát có phải là bốc cứt không? Chó cùng dứt dậu.
Phải làm sao bây giờ? Nó đang đến sắp gần đến nơi rồi!
Cơ mà… nhà còn 2 phụ nữ. Mà nó lỡ manh động thì không chỉ có mình mà chắc gì nó đã tha cho 2 ng kia? Không. Đéo thể hèn kém như vậy được!
Thình thịch… thình thịch…
Con lợn đã đến rất gần. Chỉ tầm 5 mét… 4m… 3m… 2m…
Pặp… uỵch… uỵch uỵch…
Nhanh như cắt. Tôi khom người lao ra túm lấy cổ chân của con lợn. Rồi dùng hết sức bình sinh kéo ngược con lợn ra phía sau. Tôi chạy kéo nó sềnh sệch dưới sàn nhà, và quay vòng tròn.
Bắt buộc phải làm thế. Bởi biết đâu nó có dao. Lôi nó ngã ngửa và quay vòng như thế nó sẽ không dậy được và cũng không làm gì được tôi.
Tiếng đầu nó, va vào tường, bàn ghế, đổ rầm rầm… ngay tức khắc 2 mẹ con Yến Nhi cũng tỉnh dậy chạy từ tầng 2 xuống bật đèn sáng trưng chưa hiểu mô tê gì chỉ thấy rầm rầm như vậy!
Có ánh đèn. Tôi nhìn rõ hơn. Con lợn này dong dỏng cao, gầy, mặc bộ thể thao màu đen cũ cũ, đầu quấn khăn kín mít, thắt lưng còn giắt theo cái kìm với con dao rất to.
Vãi lồn… đcm loại này chắc nghiện. Nên cũng yếu. Nhưng đường cùng lại mang theo dao thì nó chém bừa là ăn cứt cả lũ.
Nảy số ngay nên tôi lại cầm chân nó quăng mạnh hơn. Dcm cứ chân bàn, vách tường tôi quăng. Đéo để cho nó có cơ hội phản kháng.
Lúc này 2 mẹ con Nhi mới định hình biết nhà có trộm. Hú hét ỏm tỏi.
Bà Nhi chạy ngay xuống bếp lấy cái muôi múc canh dài dài, còn mẹ Nhi vớ ngay cái chổi…
2 mẹ con vừa hú vừa hét vừa thi nhau đập. Nhưng dm… đập trộm thì đéo trúng… toàn trúng vào tôi các ông ạ! Tại tôi đang cầm chân thằng trộm quăng vòng tròn mà.
Cũng may mẹ con nhà ấy cầm muôi với chổi. Chứ mà vớ phải con dao thì chắc là tôi ăn lồn rồi!
Dm. Quăng 1 hồi tôi cũng chóng cả mặt, 2 tay mỏi nhừ. Và con lợn chắc cũng bê xê lết.
Ngay khi dừng quăng, lập tức tôi lao chồm lên lưng nó, ngồi lên, kê chân vào 2 bên nách, để khống chế không cho tay nó hạ xuống vớ được con dao đang dắt ở thắt lưng.
Con lợn lấy lại được tinh thần, bắt đầu giãy giụa, chửi bới!
– A… A… thả tao ra… địt mẹ mày… con chó này… A… A… A… gừ gừ…
Này thì giãy này, này thì chửi này… bố mày đẻ sau lưng, túm 2 tay giật cánh khuỷu ngược ra sau khóa cmn lại, xong chốt cho mấy phát nữa vào mõm…
– Địt mẹ mày… địt… địt… địt… cụ mày… còn chửi không? À chửi này… địt… địt địt…
Tôi cũng điên lên nên giã con lợn đến khi nó nằm im, ngoan ngoãn thì thôi…
– Hộc… hộc… hộc… anh cho em xin… anh ơi tha cho em… em xin anh… hộc hộc… hộc…
Thấy nó ngoan rồi. Mà tôi vật lộn với đấm nó 1 hồi cũng mỏi. Nên dừng lại tạm nghỉ với nhận định lại tình hình. Mẹ con nhà kia thì vẫn mồm 5 miệng 10, vẫn cầm muôi cầm chổi vụt vào chân con lợn.
– Trói nó lại.
– Anh tha cho em. Em xin anh…
– Bụp. Câm mồm…
– Em xin anh! Tha cho em… hu hu…
– Lấy cái dây, trói nó lại…
– Nhưng mà dây đâu? Nhà mình không có dây.
– Thì chạy vào phòng lấy cái chăn hoặc cái ga giường ra đây!
Tôi gắt lên…
Một lát sau 2 mẹ con nhà kia người cầm chăn, người cầm ga giường chạy ra.
Tôi bảo:
– Cô trói chân nó. Chặt vào. Còn Nhi đưa cái ga đây!
– Ối ối… em xin anh… anh tha cho em… em xin anh!
– Bụp… bụp… nằm im…
Lấy cái ga giường tôi quấn chặt lại trói tay con lợn để nó không nhúc nhích xong xuống dưới chân kiểm tra mối buộc của mẹ nhi. Thấy con lợn vẫn giãy tôi lại đấm cho 2 phát nữa vào đùi sau.
– Á…
– Địt mẹ mày có nằm im không?
– Dạ dạ… cho xin… dạ… dạ…
Tôi trói nốt chân con lợn vào thế là yên tâm. Lật ngửa nó ra. Tháo khăn trùm đầu!
Goắt… đờ phắc… sao lại là…
… Bạn đang đọc truyện Những bà hàng xóm dâm đãng 2 tại nguồn: https://gaigoi.city
Các ông còn nhớ anh Thắng tài xế nhà cô Hoa không? Cái Thằng định đấm tôi nhưng chưa kịp đấm thì tôi đã ăn viên gạch củ lồn của chú Hải bay vào mõm khiến tôi vào viện ấy!
Địt cụ con chó lợn này dám địt nhau với cô Hoa ngoài vườn nên bị tôi xúi chú Hải đuổi việc ấy! (Tất nhiên chú vẫn chưa biết con chó này địt bậy vợ chú)
Cơ mà con lợn này sao lại ra nông nỗi này nhỉ? Lái xe thì xin đéo đâu chả được việc mà lại phải đi ăn trộm nhỉ? Hay là…
– Anh xin chú. Anh lạy chú… anh Thắng đây… chú tha cho anh…
Bụp bụp… tôi không nói không rằng chốt cho con lợn 2 đấm vào mõm…
– Anh đây… anh đây… Lâm ơi… cho anh xin…
Bụp Bụp Bụp… Tôi vẫn không nói, Đấm thêm 3 phát đoàng hoàng vào mõm, mắt tôi nhìn xoáy sâu vào mắt con chó lợn…
– Em xin… em xin… anh cho em xin…
Đến lúc này tôi mới dừng đấm. Dcm thực ra biết tỏng ra rồi. Nhưng vẫn cứ phải đấm các ông ạ. Để áp chế đối tượng, bẻ gãy ý chí của nó, phải để cho nó thuần phục ngoan ngoãn như 1 con chó con. Dm đã đi ăn trộm, bị trói, bị đấm mà lại còn xưng anh với cả tôi!
– Mày tên gì?
– Dạ em tên là Thắng ạ!
– Bụp… cái gì Thắng…
– Dạ dạ… Nguyễn Văn Thắng ạ… hu hu…
– Mày vào đây làm gì?
– Dạ dạ… em có làm gì đâu ạ!
Bụp bụp bụp… tôi lại đấm và không nói gì, trừng mắt nhìn nó!
– Hu hu… em xin anh… em… em biết tội rồi ạ… hu hu… anh tha em…
– Tội gì?
– Dạ em… em… trèo vào nhà anh!
– Mày trèo vào làm gì?
– Em cắn rơm cắn cỏ lạy anh! Em túng quá hóa liều… em thề là em không cố ý, em lạy anh! Anh tha cho em!
– Giờ mày muốn sao?
– Hu hu… anh cho em xin… tha cho em… hu hu…
Tôi Ngừng 1 lúc, lừ mắt xoáy sâu vào mắt nó, tôi tiến lại gần sát mặt nói rất nhỏ vào tai chỉ đủ tôi và nó nghe thấy!
– Mày nghĩ sao nếu chú Hải biết mày địt vợ chú ấy ngoài vườn?
Con lợn mặt tái mét, trắng bệch ngay khi tôi vừa dứt lời.
Giờ lại thêm việc mày đi ăn trộm bị bắt quả tang ở đây. Mày muốn tao đưa mày cho công an hay giao mày cho chú Hải, tao nghĩ chú ấy sẽ không cắt gân mày đâu mà chỉ xẻo dái mày thôi!
Nói đến đây! Con lợn mặt cắt không còn giọt máu, nằm bệt ra đất vã mồ hôi hột. Miệng cứng đờ không nói được lời nào, việc ăn trộm thì rõ 10 mươi rồi nhưng việc nó địt trộm cô Hoa vợ chú Hải thì chắc chắn nó không thể nghĩ rằng tôi cũng biết.
– Kệ! Cho con chó lợn nằm đó.
Tôi đứng dậy quay sang mẹ Nhi và Nhi trấn an.
– Cô với Nhi ra đây cháu bảo…
– Thằng này trước từng là Nhân viên công ty mình đấy cô ạ!
– Ối vậy á?
– Nhưng nó nghỉ việc cũng khá lâu rồi. Nó cũng không biết nhà mình là người quen lên vào ăn trộm. Cũng may chưa sơ múi được gì.
– Vậy giờ làm sao với nó đây? (Mẹ Nhi hỏi)
– Con gọi cho bố nhé? (Nhi nhanh nhảu nói đế theo)
Cháu nghĩ mình nên bình tĩnh 1 chút, cháu nghĩ như này! Giờ nó như cá nằm trên thớt, mình báo công an hay làm gì với nó chả được. Tuy nhiên… trộm cắp vặt thì có lên công an chỉ vài bữa là được thả ra. Điều cháu lo ngại là… nó biết nhà mình, nó biết mặt bé Nhi, biết mặt cô… lỡ…
– Nó trả thù thì sao… (Nhi lại nhanh nhảu nói leo)
– Chính xác… đó là điều cháu lo ngại!
– Vậy làm sao bây giờ? (Mẹ Nhi hốt hoảng hỏi tôi)
– Theo cháu… giờ mình nên… Thả…
– Thả nó??? Ôi như thế có ổn không? Lỡ nó vẫn thù thì sao?
– Yên tâm. Cháu có cách. Không những nó không thù, mà ngược lại…
Tôi dừng lại và nhìn thẳng vào mắt mẹ Nhi…
– Cô và Nhi cứ tin ở cháu!
Vô thức, cả Nhi và Mẹ Nhi đều gật đầu đồng ý!
Giờ Nhi với cô về phòng đi. Mọi việc để cho cháu xử lý! Yên tâm!
Tôi quay trở ra chỗ thằng mặt lồn đang nằm bẹp dưới đất run như cầy sấy, với cái mõm sưng vều…
– Giờ chỉ còn tao với mày. Mày khai thật tại sao mày đi ăn trộm?
– Dạ… dạ sau khi nghỉ lái xe cho anh Hải, em chót dại tham gia vào mấy cái đa cấp để thử làm doanh nhân giống anh Hải nhưng… cuối cùng lại bị chúng nó lừa hết sạch tiền, đến cả tiền trọ, tiền ăn cũng hết, em nhịn cả tuần rồi, đến hôm nay đói quá em mới hóa liều… ai ngờ…
Tôi dừng lại giây lát quan sát nét mặt con lợn phán đoán xem nó thật hay bốc phét. Tôi đoán tỉ lệ nó nói thật khoảng 60 – 70%
– Thắng này. Tội của mày là tội trồng tội. Việc mày ăn trộm là trái với pháp luật. Nhưng việc mày địt cô Hoa ở ngoài vườn thì vừa là trái pháp luật vừa sai với chú Hải.
Giờ mày muốn tao đưa mày cho công an? Hay cho chú Hải, địt cm cái loại mày mà dính tiền án tiền sự thì chỉ có bốc cứt. Đéo đâu thuê cái loại mày đâu. Còn chú Hải… tao nghĩ…
– Hu hu… anh Lâm ơi… em lạy anh… em xin anh tha cho em 1 con đường sống… hu hu hu…
Tôi ngẫm nghĩ 1 lúc, tôi cởi trói cho con lợn rồi nói:
– Thắng này… Tao tạm tin cho mày lần này. Với 1 điều kiện.
– Ôi… thật ạ… em… em cảm ơn anh anh… em lạy anh… điều kiện gì em cũng nhận ạ!
– Mày phải làm việc cho tao.
Con lợn khựng lại giây lát rồi trả lời:
– Em thì làm được gì ạ… à… Vâng vâng… anh bảo gì em cũng nghe ạ!
– Bây giờ tao sẽ thả mày, này. Cầm lấy mua cái gì mà ăn.
Tôi vừa cởi trói cho nó vừa rút 2 tờ 50k đưa cho nó…
Con lợn tròn mắt ngạc nhiên nhưng chưa dám cầm tiền.
– Nhưng ăn xong, sáng sớm mai, mày phải quay lại đây, chờ tao ở cổng…
– Mày nên nhớ Hồ sơ của mày, quê quán địa chỉ nhà mày ở công ty vẫn còn lưu. Nên liệu mà sống, Công an hay Bất kỳ ai cũng có thể về tận nhà để tìm mày đấy Thắng ạ!
– Hu hu… vâng! Em biết mà. Với lại em cũng làm gì còn chỗ nào để đi nữa đâu, em toàn ngủ ngoài vỉa hè mà! Hic…
Dừng lại giây lát tôi nói tiếp!
– Tao cũng nói luôn, Sáng mai, mày đến đây tao sẽ bố trí cho mày 1 công việc ổn định, có chỗ ăn ở. Mày không cần phải đi lang thang trộm cắp nữa.
Con lợn mặt nghệt ra. Có vẻ như nó vẫn đang không thể hiểu nổi, mới cách đây vài phút bị tôi đấm cho như chó, lại còn dọa nạt tra tấn tâm lý Mà bây giờ tự nhiên tôi lại quay 180 độ, thậm chí còn cho tiền ăn, được bố trí công việc, bố trí chỗ ở.
Tôi cũng đoán ra được nó đang nghĩ gì, căn bản là tôi cố tình chiến thuật để cho nó thấy nắng hạn rồi tôi mới mưa rào… phải như thế thì nó mới thuần phục được. Các ông hiểu ý tôi không? He he… cơ mà để yên tôi diễn thêm lúc nữa…
Tôi nghiêm mặt nhìn con lợn:
– Thắng này! Tao với mày vốn dĩ không thù không oán, Kết cục ngày hôm nay là do mày tự gây ra nên mày phải chịu.
– Tao có thể đưa mày cho công an hoặc đưa cho chú Hải xử lý mày…
– Nhưng tao chưa làm thế. Bởi tao là người tốt và muốn làm người tốt. Hôm nay Tao sẽ tạm tin mày và cho mày 1 cơ hội. Nhưng bất kể giây phút nào tao ngửi thấy mùi mày làm phản thì đừng có trách đấy!
– Ôi… ân nghĩa của anh ngày hôm nay em thề sẽ ghi nhớ suốt đời. Quả thật anh khiến em đi hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Không ngờ anh lại ở đây, và cũng không ngờ anh lại biết chuyện em với chị Hoa, không ngờ anh lại giỏi võ như vậy và quả thực cách hành xử rộng lượng của anh khiến em không còn gì để nói. Đời này… kiếp này… em xin làm trâu ngựa để báo đáp ơn anh…
– Thôi tắt… cái văn tam quốc này đi nghe ngứa cả đít… mày xem ít phim thôi… lo mà làm ăn… giờ mày đi đi.
Tôi cởi trói cho con lợn. Đưa tiền và để nó đi. Còn tôi dọn dẹp bãi chiến trường…
Mẹ Nhi và Nhi mới ra phụ tôi 1 tay kê cóng lại bàn ghế lúc nãy bị xô.
– Eo ơi… sợ thế! May cà hôm nay có Lâm chứ không thì không biết thế nào.
– Khiếp mà bình thường Lâm hiền thế mà lúc nãy lúc Lâm lừ mắt với gằn giọng… trông như hình sự ấy… hi hi…
– Thôi dọn nhanh còn đi ngủ muộn lắm rồi, mai còn đi học đấy!
– Vâng ạ!
Xong xuôi ai về phòng ấy. Tôi cũng về phòng, nhưng phải tắm ù 1 cái. Vì khi nãy vật lộn với con lợn kia người đầy mồ hôi nhớp nháp…
“Cốc cốc cốc…”
– Ủa ai lại gõ cửa giờ này nhỉ?
– Lâm ơi… (là giọng của Yến Nhi)
– Đây… (tôi lau người rồi mặc tạm cái quần đùi rồi ra mở cửa)
– U là trời… mở cửa ra là 2 mẹ con Nhi đang đứng.
– Hi hi… tại sợ quá… nên Nhi rủ mẹ sang đây cho đỡ sợ ý… hí hí.
Ngon… tôi nghĩ bụng. Cơ mà 2 ng cùng sang thì làm ăn thế nào được? Dm manh động Nhi nó biết nó mách bố nó thì tôi ăn lồn các ông ạ!
Vừa nói dứt câu, Yến Nhi nắm tay mẹ kế kéo vào leo cmn lên giường đắp chăn rồi ôm nhau ngủ. Mặc kệ tôi đứng ỵ cmn ra đấy!
Rồi 2 người nằm đấy thì tui nằm đâu…
Nằm chung… càng ấm chứ sao hí hí hí.
Thế là tôi tắt đèn leo lên giường. Thề 3 người nằm trên cái giường m6 chật vãi đái. Mẹ Nhi nằm trong, Nhi nằm giữa, còn tôi nằm ngoài mép giường.
Mọi khi 1 mình thì lăn lê bò toài dang tay dang chân thoải mái. Nhưng hôm nay phải nằm kiểu này nên chỉ có 1 cách duy nhất là nằm ngửa chân tay duỗi thẳng như chào cờ… nên khó chịu vô cùng. Cơ mà giờ là cũng gần 4h sáng rồi. Mắt tôi nó díu cmn lại ngủ lúc nào không hay!
“Sột soạt… sột soạt…”
Bỗng tôi tỉnh giấc vì có gì đó đang loay hoay, lúi húi bên dưới chân.
Chọp chọp… chụt chụt… nhóp nhép…
Hình như ai đó đang bú buồi tôi thì phải… vãi lồn… ai mà lại manh động vậy? Là Nhi hay mẹ Nhi?
Tôi hé mắt quay sang bên cạnh, phòng tắt đèn tối om như mực, chỉ có le lói chút ánh sáng của cái đèn đường chiếu vào… nhưng nhìn vẫn đéo rõ… hình như bên cạnh tôi là Yến Nhi… bởi cái mùi xà bông, mùi tóc, mùi con gái mới lớn không thể lẫn đi đâu được.
Ôi vãi… thế người đang bú buồi tôi ở dưới kia là mẹ Nhi??? Sao má liều vậy? Lỡ Nhi nó dậy thì sao??? Sờ buồi là được rồi mắc mớ gì mà còn tụt hẳn xuống dưới để chui vào trong chăn bú buồi tôi chòm chọp thế kia.
Tự nhiên tôi thấy hồi hộp ghê gớm. Yến Nhi thông minh thật đấy nhưng nó vẫn là trẻ con, mồm miệng thì nhanh nhảu… lỡ nó biết, nó phọt con mẹ nó ra cho bố nó biết thì… dcm tôi chắc chỉ có nước chôn…
Bên dưới buồi tôi đang đang miệng lưỡi ấm nóng ướt nhoẹt của mẹ Nhi bú mút, bàn mềm mại đang vân vê xoa nắn cái bìu dái với 2 hòn cà… 2 bên đùi và chân tôi bị đè nén cao độ bởi bộ ngực tròn đầy mát lịm…
Tôi chỉ biết nằm im chịu trận không dám cử động, không dám thở mạnh.
Bất ngờ… Nhi nó giở mình… cả tôi và Mẹ Nhi dừng lại nghe ngóng.
Sột soạt… giở kiểu lồn gì mà bả lại quay cmn sang ôm tôi. Tay đặt lên ngực, chân gác lên bụng… thế này thì giãy thế đéo nào???
Đợi nghe tiếng thở của Nhi đều đều… mẹ Nhi lại bắt đầu công cuộc bú liếm… khổ cho tôi là nứng lắm, nhưng đéo dám thở mạnh, đéo dám cử động, thậm chí ưỡn buồi hẩy lên cũng đéo được. Chỉ có mỗi lần miệng mẹ nhi mút mạnh, hay nút buồi tôi thọt sâu thì buồi tôi giật giật… lên mấy cái.
Dcm có ông nào từng bị cảm giác kiểu như tra tấn như này chưa? Nó vừa khó chịu, nó vừa bí bách, vừa nứng, vừa sướng… khó tả vô cùng.
Nhưng phải thừa nhận. Kỹ năng bú dái của mẹ Nhi thật không chê vào đâu được, lúc thì mềm mại chỉ có môi với lưỡi, lúc thì cứng rắn thô ráo lấy răng cạ vào đầu buồi, thân buồi.
Lúc thì mơn man khi chỉ lấy đôi môi hôn nhẹ từng chút lên thân cặc, khi thì giữ dội thúc buồi tôi lút sâu vào tận trong cuống họng…
Đã thế kỹ năng dùng tay của cô cũng không phải dạng vừa, khi thì mơn man xoa nhẹ bên ngoài bìu, khi thì chà xát vân vê 2 hạt ngọc…
Lúc thì lấy móng tay gãi gãi ở ống buồi…
Lúc thì nắm chặt cả thân cặc, sóc cặc lên xuống như tuốt lươn…
Đã thế nước miếng của cô tứa ra bôi trơn khắp thân buồi nhễu cả xuống 2 bên bẹn, mỗi lần cô bú mút, với tuốt lươn phát ra tiếng nhóp nhép, tọp tọp nghe như tiếng địt nhau.
Mẹ Nhi bú buồi tôi ngày 1 mạnh, nút ngày 1 sâu hơn… nhưng kỳ lạ… tôi vẫn nghe thấy tiếng tóc tóc… tọp tọp liên hồi vang lên…
Rõ ràng là có 2 nguồn phát ra âm thanh. 1 là do miệng cô bú buồi, vậy nguồn phát còn lại kia là ở đâu???
… Bạn đang đọc truyện Những bà hàng xóm dâm đãng 2 tại nguồn: https://gaigoi.city
Cái cảnh đã nứng dở thì chớ lại còn nằm cạnh 1 bé loli da thịt nõn nà thơm non mơn mởn, chân gác lên bụng, tay quàng lên ngực, còn bên dưới thì có một phụ nữ trưởng thành da thịt đẫy đà căng mọng nứng lồn đang xì xụp bú buồi nhồm nhoàm nhóp nhép… cơ mà đéo được làm gì, thậm chí còn đéo dám thở mạnh chứ đừng nói là rên… thề cả các ông… nó là bố của cay… hic hic…
Nhưng biết làm sao được. Tôi cứ nằm đó, nhắm mắt, nghiến chặt răng, gồng cứng người để hứng chịu cảnh tra tấn tình dục đó.
Buồi tôi nó đang sưng cứng lên hết cỡ bị miệng lưỡi mẹ Nhi hành hạ.
Đầu cặc thì cô ấy mút, còn thân buồi thì cô ấy lấy tay vừa bóp vừa sục.
Tiếng nước bọt, tiếng bú buồi, tiếng sục cặc cứ nhóp nhép liên hồi vang lên…
Trong đêm thanh vắng nên mọi âm thanh dù là nhỏ nhất cũng đều bị khuếch đại lên nghe rõ mồn một.
Vâng… ngoài tiếng bú buồi. Ở đâu đó vọng lại còn 1 thứ âm thanh nữa…
… tọc tọc tọc… nhọp nhọp nhọp… liên hồi, giục giã… càng lúc càng rộn ràng…
Và còn ai trồng khoai đất này! Đó là tiếng mẹ Nhi đang tự móc lồn của mình chứ còn gì nữa.
Tôi nằm ngửa, buồi dựng đứng lên, còn mẹ Nhi nằm úp ở cuối giường, miệng bú buồi còn mông ưỡn ra sau chổng lên trời, 1 tay sục cặc tôi, còn 1 tay tự đưa xuống vừa day, vừa móc lồn của chính mình.
Tôi biết, cô đang rất sướng, đang rất nứng, nứng dữ dội, vì miệng cô bú mút buồi tôi mạnh như đay như nghiến…
Tay cô sục cặc tôi sòng sọc như 1 cái máy, và tiếng cô nghịch lồn ũng nước cứ tòng tọc tòng tọc…
Tôi cũng sướng, cũng nứng, đầu buồi tôi nở ra hết cỡ như cái mũ nấm, cơ mông, và đùi tôi gồng cứng lại ưỡn người lên, hẩy con buồi vươn lên phía trước.
Tôi không phải địt, không phải hoạt động hay làm bất cứ việc gì mà mồ hôi cứ vã ra như tắm. Tôi muốn được rên, nhưng không dám rên, tôi muốn được địt… nhưng không dám địt… tôi chỉ có 1 sự lựa chọn duy nhất đó là nằm im, há miệng thật lớn, vừa để hít thở bầu không khí dâm dục và vừa để chặn bớt âm thanh đang ứ lại ở cổ họng.
“Ư… Ư… Ưm… Ự… Ự…”
Có lẽ mẹ Yến Nhi cũng không kiềm chế được như tôi, cũng bật ra những tiếng rên ư ử trong lúc miệng vẫn đang bú buồi…
Tay mẹ Nhi sục cặc, siết chặt vừa nhanh vừa mạnh như cái pít tông xe máy, miệng cô mút mạnh con cặc tôi và tống sâu đến lút cán vào tận trong cổ họng.
Tôi có lẽ đã chạm tới giới hạn của sự chịu đựng, tôi hít 1 hơi thật sâu, nghiến chặt răng, gồng cứng người, ưỡn buồi, hẩy lên rồi… chỉ trong giấy lát, con cặc tôi bùng nổ, tinh trùng tích tụ bấy lâu phun trào ra xối xả như thác lũ…
“Ưmmm… ọc ọc ọc… ọc ọc ọc…”
Tiếng rên trong cổ họng của mẹ nhi bị luồng tinh trùng của tôi phun lấp…
Tôi vẫn nằm đó, ưỡn lên, toàn thân co cứng phải đến 10 giây… đầu óc tôi hoàn toàn trống rỗng, tai tôi ù đi không nghe, không cảm nhận được thêm bất kỳ điều gì ngoài cái sự sướng khoái đang lan tỏa ra khắp từng thớ cơ, từng sợi thịt.
Ngay sau đó chỉ vài giây, chân tay mềm nhũn và chìm vào giấc ngủ từ lúc nào không hay…
… Bạn đang đọc truyện Những bà hàng xóm dâm đãng 2 tại nguồn: https://gaigoi.city
– Lâm ơi… lâm… dậy thôi…
Tôi nghe có tiếng gọi nhưng mắt không thể mở ra được, chân tay thì nặng trĩu không nhấc lên được.
– Lâm ơi… dậy… dậy ăn sáng xong còn đi học… muộn lắm rồi!
Phải cố gắng lắm tôi mới hé mở được mắt ra. Một đêm thiếu ngủ, lại còn bị tra tấn, nằm bất động nên chân tay đến giờ vẫn mỏi nhừ tê cứng không nhấc lên được.
Bên cạnh giường là Yến Nhi đang đứng cạnh gọi tôi dậy ăn sáng. Và có lẽ mẹ Yến Nhi cũng đã dậy từ bao giờ rồi!
Nặng nhọc, tôi lết cái thân tàn xuống khỏi giường, bò lết từng bước ra toilet mắt nhắm mắt mở vạch chim ra đái như một thói quen…
– Xè… úi cha… xót…
Tôi tỉnh cmn người luôn. Nhìn xuống dưới con cặc trông nó thảm hại làm sao, thâm thâm tím tím, cái đầu buồi trông nhăn nhúm như cái nấm hương khô, đái nhẹ ra 1 tý thì ối dồi ôi… nó xót… vì những vết xước chằng chịt… là chứng tích của trận tra tấn tối hôm qua! Hic hic…
Ra bàn ăn, mẹ Nhi bày sẵn cho 2 đứa nào sữa, nào trứng ốp, nào bánh mì, nào xúc xích pate… trông tôi thì dặt dẹo vì thiếu ngủ rõ rồi, nhưng 2 nàng kia thì… Bà Nhi thì tí ta tí tởn hớn hở nhí nhảnh, còn mẹ Nhi thì vui cười rạng rỡ trông thấy.
– Lâm ăn đi cho nóng.
Mẹ Nhi vừa nói vừa gắp trứng ốp cho tôi, miệng nói mắt cười tươi như hoa. Ân cần, chu đáo khác hẳn mọi ngày.
Vâng. Tra tấn người ta cả đêm, sứt buồi mẻ dái ra thì lại chả vui, lại chả hớn hở…
“Ting ting tìng ting…”
Chuông đt của tôi reo lên, là điện thoại của bố Yến Nhi.
– Alo… Lâm à!
– Dạ cháu chào bác! Bác ăn sáng chưa?
– Bác ăn rồi. Sáng sớm Mẹ Nhi đã gọi kể cho bác về chuyện nhà có trộm đêm qua. May là có cháu. Chứ không thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra! Bác cảm ơn Lâm nhé!
– Ôi có gì đâu bác! Cháu cũng đang định gọi cho bác để báo cáo về việc đó!
– À sáng sớm mẹ Nhi đã gọi cho bác rồi!
– Vâng! Cháu có ý này muốn xin ý kiến của bác.
– Ừ cháu nói đi.
– Việc thứ nhất là cháu sẽ liên hệ với đơn vị lắp camera báo trộm để lắp trong chiều này.
– Duyệt luôn! Chi phí như nào cứ bảo mẹ Nhi nhé! Bác ở xa trông cậy vào cháu!
– Dạ vâng. Còn việc thứ 2 là cháu muốn xin bác… cho thằng trộm vào làm lái xe tải ở công ty mình.
(… tôi ngừng 3 giây rồi nói tiếp)
– Bởi lẽ: Trộm cắp vặt giao cho công an chỉ bị phạt rất nhẹ, dăm bữa là lại thả ra nhưng… sau đó mình sẽ không biết nó đi đâu, làm gì, trong khi nó lại biết rõ nhà mình ở đâu, có những ai… Bác thì đi công tác, nhà lại toàn phụ nữ chân yếu tay mềm. Lỡ nó nghĩ quẩn quay lại trả thù thì… không biết thế nào mà lần.
– Vậy nên cháu muốn giữ nó ở trong tầm kiểm soát, loại bỏ được 1 kẻ thù tiềm ẩn không đáng có, mà các cụ có câu: “Bần cùng sinh đạo tặc” bác cho nó 1 công việc có thu nhập thì nó cũng không cần phải trộm cắp ấy là việc thiện tích đức. Nếu sau này nó làm ăn không tốt, ngựa quen đường cũ mà trộm cắp bố láo. Thì mình cũng nắm được lý lịch con người nó. Lúc đó trảm nó cũng chưa muộn!
– Có lý… có lý… ha ha ha… rất có lý… thật không ngờ cháu lại sâu sắc và tinh tế như vậy! Bác duyệt luôn. Bác sẽ gọi luôn cho phòng nhân sự. Cháu lo nốt vụ này cho bác nhé! Quả thật có Lâm ở nhà. Bác thấy an tâm hơn rất rất nhiều. Ha ha ha…
– Dạ cháu sẽ cố gắng nhiều hơn nữa, bác cứ yên tâm công tác nhé!
– Ok, bác gọi hỏi vậy thôi, mấy đứa ăn sáng rồi đi học đi nha!
– Vâng, cháu chào bác!
Các ông ạ! Quan điểm của tôi là biến Thù thành bạn, à không… phải biến nó thành tay sai, thành quân cờ để tiện bề sai khiến mới là cao thủ. Chứ còn đánh đấm vừa mệt người, vừa mất công đề phòng, ăn không ngon, ngủ không yên.
Ấy nhưng mà đàn ông chúng ta không đánh đấm không có nghĩa là không biết đánh đấm nhá!
Đm vẫn phải rèn luyện, vẫn phải có tí nghệ để phòng thân, phải học võ để mấy thằng ngu bình tĩnh nói chuyện với mình. Phải đọc sách để bình tĩnh nói chuyện với mấy thằng ngu… các ông công nhận không? Nếu thấy đúng thì bình luận cho tôi biết nhá!
Ăn sáng xong tôi với Yến Nhi sửa soạn sách vở đi đến trường.
– Cạch… em chào anh!
Mở cổng, dắt xe ra thì gặp ngay con lợn thắng đang đứng gác ở cổng. Mặt con lợn vẫn sưng vều nhưng có vẻ tươi tắn hơn.
– Em đi ăn xong, em về đây đợi anh luôn…
Tôi dừng lại nhìn nó từ đầu đến chân rồi mới nói:
– Giờ tao đi học, mày về sửa soạn quần áo đồ đạc, nhớ lấy cmt, bằng lái xe oto, rồi chiều tầm 1 h quay lại đây! Tao dắt đi nhận việc.
– Dạ. Mà… mà việc gì vậy anh?
Tôi không đáp, lừ mắt nhìn nó.
– Dạ… dạ… vâng ạ!
Tôi đạp xe đèo Nhi đến trường.
– Eo ôi… Lâm ngầu cực kỳ nhá!
– Có gì đâu mà ngầu!
– Thật mà. Không ngờ chàng thư sinh sơ vin quần xanh áo trắng như này, mà cũng có lúc ngầu như sát thủ vậy!
Tôi không nói, chỉ mỉm cười đi thẳng. Làm sao mà Yến Nhi có thể biết được: Những kẻ đi săn lão luyện thường xuất hiện trong hình dáng của những con mồi.
… Bạn đang đọc truyện Những bà hàng xóm dâm đãng 2 tại nguồn: https://gaigoi.city
Tan học tôi với Nhi đèo nhau về như mọi ngày, đóng cửa vẫn là mẹ Nhi. Khác với mọi ngày, mẹ Nhi thấy chúng tôi về cười tươi lắm, cô ấy mặc 1 bộ đồ ngủ 2 dây bằng lụa bóng màu hồng, mỗi bước đi là mông với vú cứ núng na núng nính, thi thoảng lại lén nhìn tôi xong cười tủm tỉm.
Mâm cơm trưa hôm nay lại có hải sản… ha ha… chắc tại bồi dưỡng cho trận bú cặc tối hôm qua đây mà. Đấy! Nhắc mới nhớ. Bú với chả mớm… giờ đi đái vẫn còn sót đây này! Đúng là đồ bạo dâm.
Bữa trưa vui vẻ, ngon miệng trôi qua. Mẹ Nhi rửa bát, Nhi lên xem ti vi, còn tôi nán lại dọn dẹp bàn ăn.
Mắt trước mắt sau, thấy Nhi đi khuất là mẹ Nhi lao vào 1 tay ôm chầm lấy tôi, 1 tay thò xuống bóp dái tôi, môi tìm lấy môi tôi, lùa lưỡi vào hôn chụt một phát!
– Lâm đáng yêu lắm nhé!
Xong lại quay ngoắt 180 độ, chạy đi ra chỗ bồn rửa bát, vừa rửa vừa cười khúc khích coi như không có chuyện gì.
Á à… dám ali mơi mơi à! Đã thế ông cho biết tay…
Tôi với tay ở giỏ hoa quả cầm lấy 1 quả dưa chuột đút vào túi quần. Quay ra nhìn xem Nhi đang chăm chú xem tivi, tôi chạy thật nhanh ra chỗ mẹ Nhi đang đứng rửa bát.
Tôi đứng áp sát phía sau, 1 tay đưa lên bóp vú, 1 tay bóp mông. Còn buồi cửng trong quần tôi áp sát vào khe mông. Ôi mẹ Nhi không mặc đồ lót các ông ạ. Không áo lót, không quần lót. Mà cái vải lụa nó mềm, nó mượt, bóp vú bóp mông nó đã gì đâu ấy!
Tôi đứng phía sau dí buồi vào, miệng tôi ngoạm vào gáy rồi dùng lưỡi quét 1 đường khiến da gà da qué của mẹ Nhi nổi lên khắp người, rùng mình…
Tay đang bóp mông, tôi vòng ra phía trước, luồn qua cạp quần… bụm bụm úp luôn lên mu lồn nung núc thịt rỉ đang nứng rỉ nước.
Buồi nứng tôi dí phía sau, tay bóp mu lồn phía trước, tay còn lại không những bóp vú, mà tôi lùa hẳn vào vê vê đầu ti, miệng vừa ngoạm vừa liếm chiếc cổ trắng ngần của mẹ Nhi.
Tiếng nước vòi rửa bát vẫn chảy róc rách, tiếng tivi đang mở hoạt hình vẫn vang lên…
Nhi vẫn ngồi xem tivi ngoài phòng khách…
Còn mẹ Nhi đứng trong bếp bị tôi bóp vú bụm lồn, chỉ biết ngửa cổ lên, há miệng thở vì nứng.
Bên dưới tay tôi chỉ bụm lồn, chứ không xoa, không móc sâu trong lỗ. Chỉ lấy 2 ngón tay giữa kẹp vào 2 mép lồn day day. Chân mẹ nhi dang rộng, ưỡn lồn vào tay tôi mạnh hơn, chắc là muốn tôi móc trong lỗ lồn lắm rồi.
Tay đang bóp vú, tôi ngừng lại không bóp nữa mà thò vào túi quần lấy quả dưa chuột khi nãy. Thật khéo léo, tôi lùa quả dưa chuột vào trong quần của mẹ Nhi mà không để quả dưa chạm vào da thịt.
2 ngón tay day mép lồn nhanh hơn, mạnh hơn… chân dang ra rộng hơn, lồn hẩy ra mạnh hơn… bất ngờ… tôi nhét quả dưa chuột đâm tọt 1 phát vào lỗ lồn nhoe nhoét nước.
“Ơ… um…”
Mẹ nhi bất ngờ kêu lên 1 tiếng, rồi đưa tay bịt mồm lại.
Nhi tưởng mẹ bị làm sao gọi vọng vào:
– Mẹ bị làm sao thế?
– Mẹ không sao.(Mẹ nhi cố gượng đáp)
Còn tôi ngay lập tức để nguyên quả dưa trong lồn, buông cả 2 tay, chạy cmn lùi ra phía sau… dửng dưng vừa lau bàn vừa huýt sáo coi như không có chuyện gì…
– … cho chừa cái tội… dám trêu ông.
Mẹ Nhi bị kích nứng dở. Lại bị nhét quả dưa chuột vào lồn, hậm hực lắm quay ra lườm nguýt tôi, 2 chân dậm dãy đành đạch… mà không làm được gì.
Tôi thấy thế vui lắm, cười khạch khạch…
“Ha ha ha… ọc ọc ọc…”
Đù má… bả thấy tôi ngoác miệng cười bả, bả rút quả dưa chuột khi nãy tôi đâm vào lồn bả còn nguyên nhầy nhụa nước nhờn, bả tọng cmn vào họng tôi…
“Ọc… ọc… oẹ…”
Dm kinh vãi lồn. Đúng là đàn bà… không đùa được… thâm vãi lồn ra ấy!
… Bạn đang đọc truyện Những bà hàng xóm dâm đãng 2 tại nguồn: https://gaigoi.city
Xong bữa trưa tôi bắt taxi cùng với thằng Thắng đến công ty bố Nhi, lên thẳng phòng nhân sự, bố trí cho nó làm tài xế xe nâng trong xưởng cơ khí, và tất nhiên nó có thể ăn ngủ tại khu tập thể dành cho công nhân.
– Đấy! Vậy là ổn định rồi nhá, làm đúng công việc ưa thích, ở nhà tập thể, cơm thì ăn ở căng tin miễn phí… vậy là không phải lo gì nữa nhá.
– Em biết ơn anh nhiều lắm! Thật không ngờ anh lại lo cho em chu đáo như vậy. Em không biết làm gì để đền ơn anh nữa (thắng đáp)
– Mày cứ làm việc thật tốt, chăm chỉ, làm đẹp mặt tao đã bảo lãnh cho mày là được rồi. Mày mà làm ăn chểnh mảng thì tao sẽ đuổi mày trước khi công ty đuổi đấy!
– Dạ dạ… em hứa với anh… chắc chắn em sẽ làm ăn nghiêm chỉnh.
– À quên. Lương của mày được 4 triệu/ tháng. Nhưng tao dặn kế toán mở cho mày 1 cái sổ tiết kiệm rồi gửi vào đó. Cuối năm rút một cục mang về biếu ông bà già ở quê. Mày ăn ngủ ở đây thì tiêu gì đến tiền. Có tiền lại hư người.
– Dạ… à… ừm… anh để cho em vài đồng thi thoảng hút điếu thuốc được không ạ?
– Đéo…(tôi lừ mắt) cai rượu chè thuốc lá, rượu bia… cấm đàn đúm tụ tập đú đởn… dm chỉ có làm… làm và làm…
– Hic… dạ… dạ… vâng… em nghe anh!
He he… mình cứ phải nắm đằng chuôi các ông ạ!
Lo việc xong cho con lợn. Tôi phóng ra chợ Giời gọi 1 đơn vị lắp camera báo trộm loại tốt nhất về lắp ở nhà Yến Nhi.
– Ơ… Lâm…
– Cô Hoa…
– Lâm làm gì ở đây?
– Dạ cháu mua camera chống trộm. Cô cũng mua ạ!
– Ừ. Chú Hải bảo lắp, Vườn rộng quá, trẻ con cứ hay trèo vào vặt trộm cây cối…
– Hi hi… có thật không hay là chú lại lo… ngoài vườn có… đụ trộm!
– Ái…
Cô Hoa nghe thấy thế mặt đỏ gay, ngượng ngùng, mắt thì lườm, tay thì véo cái 1 cái rõ đau.
– Ái ái… cháu trêu mà…
– Thích trêu không? Trêu này trêu này…
– Ái ái… a… a…
– Lâm này… giờ có bận gì không?
– Dạ không. Cháu chỉ lo vụ lắp camera này thôi.
– Thế thì đi với cô ra đây 1 lát.
– Dạ đi đâu thế cô?
– Cứ đi rồi biết… đi…
Đi đâu??? Cô Hoa định đưa tôi đi đâu nhể???
…
Còn tiếp…
Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website gaigoi.city, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.