Phần 50
Khi tên Cường đã rời đi hoàn toàn, Hạnh Vi lúc này tiến đến kiểm tra lão Hùng. Nàng thấy lão vẫn còn thở dù đang hôn mê bất tỉnh… Hạnh Vi cảm thấy nhẹ nhõm khi ít nhất lão Hùng vẫn không nguy hiểm đến tính mạng.
Hạnh Vi nhanh chóng chạy đi thay lại bộ đồ của mình… Nàng khó khăn tự tay rút cái buttplug đuôi cáo ra khỏi mông…
*Bóc…* – Âm thanh lạ vang lên khi cái chuôi inox rời khỏi lỗ nhị Hạnh Vi…
– “Ư…” – Nàng cũng nén đau không để bản thân rên lên thành tiếng.
Hạnh Vi cầm cái buttplug trong tay mà cảm thấy nhục nhã vô cùng, nước mắt nàng ứa ra khi nhớ lại cảnh tượng phải quỳ dưới sàn mà bú mút dương vật cho 4 tên lạ mặt… Nàng tự hỏi không biết tên Cường sẽ dùng đoạn video đó để uy hiếp nàng điều gì. Hắn đã tha cho nàng dù trong hoàn cảnh đó hắn hoàn toàn có thể cưỡng hiếp nàng… Liệu rằng hắn có âm mưu gì phía sau…
Đang trong dòng suy nghĩ của bản thân thì Hạnh Vi nghe thấy tiếng lão Hùng kêu lên the thé:
– “Vi… Vi ơi… Em đâu rồi… i…”
Hạnh Vi tức tốc quay lại căn phòng nơi lão Hùng đang nằm để kiểm tra.
– “Anh Hùng, anh sao rồi…” – Nàng chạy đến chỗ lão Hùng đang nằm mà hỏi thăm.
Mặt lão Hùng lúc này bê bết máu, lão nửa mê nửa tỉnh nhưng khi nhìn thấy Hạnh Vi an toàn thì cũng an tâm phần nào…
– “Em… không sao chứ…” – Lão Hùng khó khăn lên tiếng.
– “Em không sao. Bây giờ tình hình của anh quan trọng hơn… Để em đưa anh đi bệnh viện!”
– “Tụi nó… có làm gì em không?” – Lão Hùng lo lắng cho Hạnh Vi, lão không biết chuyện gì đã xảy ra khi bị bất tỉnh nhưng lão có linh cảm không lành. Những tên giang hồ đó sẽ không dễ gì bỏ qua cho Hạnh Vi.
Hạnh Vi lúc này nước mắt lại ứa ra, nhưng nàng cũng nhanh chóng quay đi không để cho lão Hùng nhìn thấy…
– “Em… không sao đâu, anh cứ yên tâm, anh đừng hỏi gì nữa, hãy để em đưa anh đi bệnh viện trước đã.”
Hạnh Vi nói rồi cố gắng dìu lão Hùng đứng dậy và ra ngoài gọi xe để đưa đi cấp cứu…
… Sau khi được đưa tới bệnh viện, lão Hùng được bác sĩ chẩn đoán chỉ bị thương nhẹ nhưng do va đập mạnh ở đầu nên bị hôn mê tạm thời. Sau khi được bác sĩ chăm sóc thì lão cũng mau chóng khỏe lại và cùng Hạnh Vi di chuyển về lại SG ngay trong ngày.
Trong suốt dọc đường về Sài Gòn, cả hai không ai nói với ai lời nào. Lão Hùng biết đã có chuyện gì đó xảy ra với Hạnh Vi nhưng vì nàng không muốn kể nên lão cũng không tiện hỏi nhiều… Lão bây giờ chỉ muốn về lại Sài Gòn và truy ra tung tích của tên Cường để trả mối hận này…
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://gaigoi.city
Tối đó Hạnh Vi trở về bên Thế Bảo mà lòng nàng cảm thấy nặng nề vô cùng cực. Mặc cho Thế Bảo ra sức hỏi thăm về buổi chụp ngày hôm nay nhưng Hạnh Vi chỉ trả lời qua loa là đã hoàn thành tốt mọi thứ. Nàng giấu không cho Thế Bảo biết chuyện nhục nhã mà nàng đã trải qua… hay nói cách khác nàng không biết phải nói với anh như thế nào. Nàng sợ chồng mình nếu biết được mọi chuyện sẽ đi tìm tên Cường tính sổ. Lúc đó thì tính mạng anh sẽ gặp nguy hiểm khi giờ đây nàng biết tên Cường có liên kết với xã hội đen.
Đêm đó Hạnh Vi ôm Thế Bảo ngủ mà trong lòng thấp thỏm. Nàng lo sợ không biết ngày mai sẽ thế nào… Nàng lo sợ những điều mà tên Cường sẽ làm với đoạn video kia…
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://gaigoi.city
Sáng hôm sau…
Khi Hạnh Vi chia tay chồng để anh đi làm, nàng cố tình dặn dò một cách khéo léo rằng anh phải cẩn thận, nếu không có việc gì gấp thì sau khi tan làm hãy về nhà ngay với nàng…
Thế Bảo thì không hiểu đầu đuôi câu chuyện nên chỉ cười trừ và dặn vợ đừng quá lo lắng… Anh hứa là tối nay sẽ về sớm với nàng.
Và rồi khi Thế Bảo vừa rời đi khỏi nhà… Hạnh Vi liền nhận được một tin nhắn từ số máy lạ…
Nàng hồi hộp từ từ nhấp vào tin nhắn đó để xem, linh tính mách bảo có chuyện gì đó không ổn…
… Và khi tin nhắn đó được mở ra. Một đoạn video ngắn 10 giây được phát lên làm Hạnh Vi như muốn chết đứng…
– “Ưmmm… Ummm… um…”
– “Đã quá, aaaaa”
Âm thanh dâm đãng phát ra cùng hình ảnh Hạnh Vi đang ngậm mút say sưa một cái dương vật hiện lên trong video đó.
Ngoài ra bên dưới video còn có một dòng text:
– 7H tối nay em hãy đến quán bar ‘The Pole’ trên đường Hàm Nghi, khi đi nhớ ăn bận thật đẹp. Đặc biệt không được cho chồng em biết. Nếu trái lời thì đoạn video full cảnh em bú cu cho 4 thằng đàn ông sẽ được gửi thẳng cho chồng và công ty em.
Hạnh Vi run rẩy, chân không đứng vững khi đọc xong dòng tin nhắn. Điều nàng lo sợ cuối cùng cũng xảy ra… Tin nhắn kia chắc chắn là của tên Cường gửi đến.
Hạnh Vi biết cuộc hẹn tối nay chắc chắn là một cái bẫy, nếu nàng đến đó thì khó lòng mà “nguyên vẹn trở về”. Nhưng nếu không đến thì đoạn video kia sẽ được gửi cho Thế Bảo… Nàng không chắc là khi anh xem xong đoạn video đó thì sẽ nghĩ gì về nàng. Tuy Thế Bảo có sở thích NTR nhưng Hạnh Vi nghĩ chồng nàng chỉ thích khi anh được tận mắt chứng kiến hoặc ít ra là anh biết trước hoặc tự lên kế hoạch cho việc để nàng quan hệ với người khác, còn trong trường hợp nàng lén lút quan hệ với không chỉ 1 mà tới 4 tên lạ mặt mà không cho anh biết thì nàng không chắc anh có thể tha thứ cho nàng không, nàng sợ chồng sẽ nghĩ mình là một con điếm lẳng lơ, rẻ tiền… Nàng sợ tình yêu anh dành cho nàng sẽ thay đổi…
Và rồi trong giây phút lo sợ, Hạnh Vi chợt nghĩ tới Mỹ Dung và Lâm Phong. Nếu như tên Cường có băng Kỳ Lân bảo kê thì Mỹ Dung – bạn nàng cũng có bạn trai là đại ca băng Hắc Long… biết đâu nhờ cậy cô bạn thì nàng có thể vượt qua được “kiếp nạn” này.
Nghĩ đến đó Hạnh Vi lập tức bốc điện thoại gọi cho Mỹ Dung…
*Tò tí te tò tí te* – “Số máy quý khách vừa gọi tạm thời không thể liên lạc được”.
– “Aaaa, Dung ơi là Dung, lúc tao cần mày nhất thì mày ở đâu rồi.”
Hạnh Vi than thở thầm trách con bạn, nàng thử gọi lại vài lần nhưng kết quả thì vẫn vậy…
Hạnh Vi sau đó nghĩ đến việc gọi thẳng cho Lâm Phong để nhờ cậy nhưng nàng nhớ ra là không có số anh ta, chỉ có Thế Bảo là có, mà nàng thì không thể gọi chồng và hỏi số điện thoại của một người đàn ông khác, như vậy thì sẽ rất khó giải thích… Ngoài ra nàng và Lâm Phong cũng chỉ gặp nhau vài lần, dù có từng cứu mạng anh ta nhưng nàng vẫn hơi ngại nếu phải đề cập thẳng chuyện tên Cường với anh ấy.
Nghĩ thế rồi Hạnh Vi lại bỏ điện thoại xuống. Nàng trăn trở, khó chịu trong lòng không biết phải làm gì tiếp theo…
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://gaigoi.city
Và rồi thời gian diễn ra cuộc hẹn cũng sắp đến, Hạnh Vi một lần nữa cố gắng gọi cho Mỹ Dung… nhưng một lần nữa nàng thất bại trong việc liên lạc với cô bạn.
Hạnh Vi nhìn đồng hồ lúc này đã 6h chiều. Thế Bảo có thể sắp về với nàng, nếu nàng không đi bây giờ thì sẽ rất khó khăn để rời đi khi có Thế Bảo bên cạnh.
Còn nếu nói không đi luôn thì nàng lại không dám, nàng sợ tên Cường sẽ gửi video cho chồng nàng…
Cuối cùng, không còn cách nào khác Hạnh Vi đành phải thay đồ để đi đến điểm hẹn với tên Cường một mình. Nàng biết chuyến đi này lành ít dữ nhiều… Nhưng nàng chỉ có thể tùy cơ ứng biến, chuyện tới đâu hay tới đó.
Hạnh Vi bận cho mình một chiếc váy đen sang trọng mà kín đáo, nàng không muốn tự biến mình thành con mồi ngon trong mắt tên Cường.
Nàng nhắn tin nói với Thế Bảo là có hẹn đi chơi với Mỹ Dung rồi sau đó bắt grab để đi đến địa điểm đã được hẹn sẵn trong tin nhắn…
… Quán Bar “The Pole”.
7h tối…
Hạnh Vi có mặt rất đúng giờ, nàng đứng trước một quán bar to lớn mà trong lòng thấp thỏm lo sợ.
Lúc này quán bar vẫn rất vắng khách… Nàng bước vào quán mà chỉ thấy lác đác vài bóng người ngồi nhâm nhi… Đang không biết phải làm gì thì Hạnh Vi nhận được một tin nhắn:
– “Hãy chọn một chỗ ngồi và gọi nước đợi”
Hạnh Vi đọc tin nhắn mà cảm thấy có phần khó hiểu, nàng không biết tên Cường đang có âm mưu gì.
Nhưng rồi Hạnh Vi cũng chỉ biết làm theo hướng dẫn trong tin nhắn. Nàng order nước và chọn một chỗ có view thoáng để ngồi…
1 tiếng…
2 tiếng…
3 rồi 4 tiếng trôi qua…
Quán Bar lúc này đã lên nhạc xập xình, khách đến đây cũng đông hơn rất nhiều so với lúc nàng mới vào.
*Ting ting ting* – Một tin nhắn được gửi đến điện thoại Hạnh Vi…
– “Sắp đến lúc rồi, sẽ có người đến đón em, đừng đi đâu hết!”
Hạnh Vi đọc tin nhắn mà cảm thấy khó chịu… Đây đã là tin nhắn thứ 20 mà nàng nhận được, tất cả đều cùng một nội dung như vậy… Nàng không biết tên Cường đang giở trò gì mà bắt nàng ngồi đây đợi từ 7h đến hơn 11h đêm. Nàng mất kiên nhẫn dần, một phần nàng muốn bỏ về nhưng một phần nàng lại không dám…
Và rồi đúng lúc này bỗng nhiên có một người nhân viên phục vụ tiến đến và nói:
– “Xin mời chị Vi đi theo tôi.”
Hạnh Vi ngơ ngác chưa biết có nên đi theo người nhân viên hay không thì hắn đã quay đầu đi mất. Hạnh Vi lúc này tức tốc theo sau hắn…
Người nhân viên đưa nàng đi vào trong một căn phòng rồi kêu nàng chờ ở đây, sau đó hắn cũng rời đi nhanh chóng.
Hạnh Vi một mình bơ vơ đứng nhìn quanh căn phòng nhỏ, nàng còn đang thắc mắc đây là đâu thì cánh cửa phòng lúc này bỗng nhiên mở ra… Một gương mặt mà Hạnh Vi đầy căm ghét xuất hiện ở đó – không ai khác chính là tên Cường.
– “Xin lỗi đã làm em đợi lâu. Anh chỉ muốn chắc ăn là em không dắt theo ai ‘đi cùng’.” – Tên Cường bước vào phòng và nói với Hạnh Vi.
Thì ra việc hắn để nàng đợi từ 7h đến giờ là nhằm kiểm tra xem liệu Hạnh Vi có dắt theo ai không. Hắn biết chồng nàng là Thế Bảo có mối quan hệ gì đó với Lâm Phong – đại ca của băng Hắc Long. Hắn không dám chắc việc quay video tống tình Hạnh Vi có bị nàng kể lại cho chồng biết không, dù là có trong tay video làm vật uy hiếp nhưng hắn vẫn phần nào sợ đại ca băng Hắc Long có dính dáng đến vụ này.
Nhưng sau 4h quan sát, hắn chắc chắn Hạnh Vi chỉ đi một mình, hắn chắc chắn chồng nàng vẫn chưa biết về cái video, hắn giờ đây tự tin có thể biến Hạnh Vi thành con rối trong tay mình.
Hạnh Vi lúc này quay lại nhìn tên Cường với ánh mắt khinh bỉ, nàng hỏi hắn tại sao lại hẹn nàng đến đây:
– “Anh muốn gì ở tôi? Tại sao đưa tôi đến đây?”
– “Hahaha, từ từ rồi em sẽ biết thôi. Chỉ cần em ngoan ngoãn nghe theo lời anh thì đoạn video kia sẽ mãi là bí mật, còn ngược lại thì chồng em sẽ được xem phiên bản HD không che của nó.”
– “Anh… thật là khốn nạn, nếu anh ép tôi vào đường cùng thì tôi sẽ tự vẫn trước mặt anh.” – Lúc này Hạnh Vi lấy cái chết ra mà hù dọa tên Cường.
– “Hehe, em đừng có hù anh. Em mà chết thì anh cũng tiễn thằng Bảo đi chung với em luôn, mà trước khi giết nó anh chắc chắn sẽ cho nó coi video của em trước để nó biết vợ mình là người như thế nào hahaha.”
– “Anh…”
Hạnh Vi không ngờ tên Cường này quá cáo già, dù nàng có đe dọa cỡ nào thì hắn cũng tìm cách để bẻ lại…
Tên Cường nhìn Hạnh Vi có vẻ lo sợ thì hắn biết nàng đã hết chiêu, giờ đây nàng đã hoàn toàn nằm trong lòng bàn tay hắn.
– “Được rồi, không nói nhiều nữa. Chúng ta còn một bữa tiệc phải tham dự. Em mau thay bộ đồ đằng kia vào đi.” – Tên Cường nói rồi chỉ vào bộ váy dây hở lưng, hở ngực đang được treo sẵn trong phòng.
– “Tại sao tôi phải thay đồ?” – Hạnh Vi hỏi, nàng nhìn bộ váy hở hang mà trong lòng không muốn mặc.
– “Hê hê, vì người đẹp như em thì phải bận bộ váy làm tôn lên vẻ đẹp đó. Mau thay đi đừng hỏi nhiều.”
Tên Cường nói rồi đi ra trước cửa phòng, hắn thật ra có thể đứng đó để xem Hạnh Vi thay đồ nhưng hắn biết nếu làm vậy thì sẽ làm mất thời gian để ép buộc nàng, còn bữa tiệc mà hắn muốn tham dự sắp sửa diễn ra.
Sau 10 phút, Hạnh Vi miễn cưỡng bước ra trong bộ váy sexy hở cả phần lưng sau, phía trước ngực thì cắt xẻ táo bạo chỉ đủ che đi vòng một của nàng.
Tên Cường nhìn thấy Hạnh Vi vừa xinh đẹp vừa khêu gợi trong bộ váy thì liền nở nụ cười khoái chí, hắn đi một vòng để ngắm nghía thân thể hoàn hảo của nàng rồi mở lời khen:
– Anh phải nói thật lòng, em là người phụ nữ xinh đẹp nhất mà anh từng thấy. Nếu em không phải là vợ của thằng Bảo thì anh chắc chắn sẽ chinh phục em bằng mọi giá, anh sẽ đánh đổi tất cả để biến em thành người phụ nữ của anh. – Trong giây phút này, lời khen của tên Cường xuất phát từ tận đáy lòng.
Nhưng đổi lại, Hạnh Vi chỉ im lặng. Nàng từ chối nhận những lời khen từ tên cáo già như Cường, người như hắn sẽ không thể nào có được nàng… ít nhất là nàng nghĩ vậy.
Thấy Hạnh Vi im lặng, tên Cường tiến đến nắm tay nàng…
Hạnh Vi bất giác giật mình lập tức rụt tay lại…
– “Buông tay tôi ra!” – Nàng lớn tiếng quát tên Cường.
– “Em hãy ngoan ngoãn mà biết điều. Thêm một lần phản kháng nữa thì anh sẽ lập tức gửi video cho chồng em đó.”
Tên Cường nói với giọng sắc lạnh, hắn sau đó tiến đến nắm tay Hạnh Vi một lần nữa…
Lần này Hạnh Vi không còn dám phản kháng, nàng dù rất kinh tởm tên Cường nhưng cũng đành cắn răng chịu đựng.
Tên Cường sau đó đưa Hạnh Vi tiến vào một thang máy gần đó. Hắn quẹt thẻ VIP để tiến lên một tầng đặc biệt của quán bar…
*Ting*
Chiếc thang máy mở ra, một không gian sảnh tiệc với những ánh đèn nhiều sắc màu và tiếng nhạc xập xình không kém gì bên dưới tầng trệt vang lên khắp nơi.
Khi tên Cường nắm tay Hạnh Vi bước ra, hàng loạt ánh nhìn của những người ở đây đồng loạt hướng vào nàng. Họ đều có chung một suy nghĩ: “Đệt, thằng Cường kiếm đâu ra em phò ngon vậy!”
Một người trong số này lập tức tiến lại bắt tay chào hỏi tên Cường:
– “Hahaha, cậu Cường đây rồi, tôi còn tưởng hôm nay cậu không tới…” – Một người đàn ông trung niên mặc trên người 1 bộ vest lịch lãm lên tiếng hỏi thăm Cường nhưng mắt thì lại dán chặt vào thân hình hoàn mỹ của Hạnh Vi.
– “Haha, chào anh Quang, những bữa tiệc như vậy làm sao mà thiếu em được chứ… Mà hôm nay anh không đi với ‘kép’ của mình à?”
– À không, hôm nay anh chỉ đến xem thôi kà kà… Mà hôm nay cậu Cường có ‘trình diễn’ để anh em được rửa mắt không? Chứ tôi thấy ‘kép’ của cậu hơi bị chất đó nha. – Lão Quang hất cằm về phía Hạnh Vi mà nói với tên Cường.
– “Hê hê, anh cứ chờ xem…”
Tên Cường nói rồi nắm tay Hạnh Vi đi đến một chỗ ngồi, hắn khinh lão Quang ra mặt khi biết lão chỉ đến để xem free…
Còn về Hạnh Vi, nàng đang lo lắng không biết sắp có chuyện gì xảy ra khi nghe được cuộc đối thoại mờ ám giữa tên Cường và lão Quang.
Sau khi cả hai chọn được một chỗ ngồi, tên Cường order 1 chai rượu để cùng Hạnh Vi nhâm nhi. Hắn lúc này choàng tay qua eo nàng mà chạm vào phần da mềm mại của Hạnh Vi… Hắn làm như nàng là người yêu của hắn.
Hạnh Vi thì cố gắng tránh né bàn tay của tên Cường. Nàng kinh tởm và muốn đứng dậy tát cho hắn 1 cái giữa nơi này để làm cho hắn bẻ mặt… nhưng nàng lại lo sợ về cái video… Cuối cùng Hạnh Vi đành ngậm đắng nuốt cay mà để tên Cường thích làm gì thì làm.
– “Đây là đâu? Tại sao lại đưa tôi đến đây? Màn ‘trình diễn’ gì đó mà lão già kia nói với anh là gì?” – Hạnh Vi chợt mở lời dò hỏi tên Cường.
– Haha, được thôi, nếu em tò mò thì anh cũng sẵn sàng cho em biết. Đây là một bữa tiệc đặc biệt, mỗi tháng diễn ra 2 lần. Nơi này quy tựu những đại gia có nhiều tiền hay những đại ca có máu mặt trong xã hội, anh cũng phải rất khó khăn và tốn kém mới có được một slot ở buổi party như thế này. Còn về màn ‘trình diễn’ thì là bí mật, một chút nữa em sẽ được biết thôi hehe. – Tên Cường bật mí một chút với Hạnh Vi về nơi này.
– “Vậy còn cái video? Tôi đã nghe theo anh đến đây rồi. Anh cũng phải xóa nó đi chứ!”
– “Ế, đâu có dễ vậy đâu em… Em cứ ngoan ngoãn nghe theo anh đêm nay trước đã, rồi còn về cái video thì anh sẽ cân nhắc sau nha hehe.”
– “Anh…”
Đúng trong lúc này, cánh cửa thang máy một lần nữa mở ra… Một người bên trong xuất hiện với cái đầu trọc lóc, theo sau người này là một thân hình to lớn đen đúa vô cùng…
Ngay lập tức là biết bao nhiêu tiếng ồ lên, rồi tiếng người bàn tán, có cả tiếng reo hò…
– “ANH UY! SAO HÔM NAY ANH TỚI MÀ KHÔNG BÁO TRƯỚC ĐỂ EM CHO NGƯỜI RA ĐÓN.” – Một người đàn ông bận vest bước đến định bắt tay người đầu trọc tên Uy.
Nhưng ngay lập tức cái thân hình to cao đen đúa kia bỗng bước ra chắn trước mặt người đàn ông bận vest.
– “Không sao đâu Mike, ở đây toàn người quen mà.” – Người đầu trọc tên Uy nói…
Thì ra gã Mike đen đúa là vệ sĩ riêng của Uy – Phùng Dương Uy, đại ca của băng xã hội đen Kỳ Lân. Hôm nay Dương Uy xuất hiện ở bữa tiệc mà không báo trước cho đàn em làm tất cả đều bất ngờ.
Và trong số những người bất ngờ đó có cả tên Cường. Hắn ngồi cạnh Hạnh Vi mà há hốc mồm… Há hốc mồm vì hắn biết nếu đại ca Dương Uy có mặt ở đây và thấy được Hạnh Vi thì hắn coi như bể kế hoạch ‘trình diễn’ của mình…
Tên Cường lúc này tỏ ra đâm chiêu, hắn suy nghĩ một lúc rồi nói với Hạnh Vi:
– “Vi nè, kế hoạch thay đổi, bây giờ em theo anh đi đến chỗ khác. Nơi này chơi không vui nữa rồi”
– “Gì chứ, anh lại đưa tôi đi đâu nữa. Giờ này tối rồi nếu tôi không về thì Thế Bảo sẽ sinh nghi.”
Tên Cường nhăn mặt, hắn liếc nhìn Dương Uy rồi chép môi đồng ý với Hạnh Vi.
– “Thôi được, vậy bây giờ em theo anh ra ngoài rồi anh đưa em về. Chúng ta hẹn bữa khác.”
– “Thật là anh để tôi về sao?” – Hạnh Vi có phần bất ngờ với quyết định của tên Cường.
– “Đúng vậy, đừng hỏi nhiều nữa… Mau đi theo anh!”
Tên Cường nói rồi nắm tay Hạnh Vi đứng dậy, hắn lẽn bẽn tìm đường đi đến cửa thang máy mà không để Dương Uy thấy mình và Hạnh Vi…
Khi chỉ còn vài bước chân nữa là đến được thang máy thì bỗng nhiên lão Quang thấy tên Cường dường như có ý định dắt tay người đẹp về sớm, lão tiếc nuối bèn lên tiếng hỏi lớn:
– “CẬU CƯỜNG! SAO HÔM NAY VỀ SỚM THẾ, TƯỞNG CẬU CÓ TIẾC MỤC TRÌNH DIỄN CHO MỌI NGƯỜI XEM CHỨ?”
Tên Cường giật bắn người khi nghe lão Quang nói, hắn thầm chửi thề trong bụng: “Địt mẹ thằng Quôn Làng”
Cũng đúng lúc này, đại ca Dương Uy nhìn về phía tên Cường… Nói chính xác hơn là hắn nhìn về phía cô gái đi bên cạnh tên Cường – Hạnh Vi.
Và chỉ với một cái nhìn từ phía sau thôi mà tên Uy này đã nhìn ra được vẻ đẹp tuyệt trần của Hạnh Vi, đây cũng chính là điều mà tên Cường lo sợ ở hắn. Ngoài việc là đại ca băng Kỳ Lân, tên Dương Uy này còn nổi tiếng với việc ham mê sắc giới, hắn mà chấm được ai rồi thì sẽ phải có cho bằng được, nhất là người đẹp như Hạnh Vi…
– “CƯỜNG!!!”
Một tiếng gọi vang lên làm tên Cường như chết đứng tại chỗ… Hắn từ từ quay người lại và nói:
– “D… ạ… anh Uyyyy, em chào anh ạ…”
– “Cậu thấy tôi mà lẳng lặng bỏ đi như vậy là thế nào?” – Dương Uy chậm rãi tiến đến vỗ vai tên Cường mà nói…
– “Dạ… dạ… Em xin lỗi, do em không nhìn thấy anh Uy ạ… với lại do em đang có chuyện phải về gấp ạ…” – Tên Cường nói với giọng lắp bắp run rẩy.
– “Vậy sao…” – Dương Uy nói và nhìn trực diện Hạnh Vi.
Hắn ta lúc này mới thấy được toàn bộ vẻ đẹp của nàng, thêm vào đó nàng đang bận bộ váy sexy làm cho Dương Uy càng thêm kích thích.
– “… vậy cậu cứ việc về đi. Còn cô gái này thì ở lại!” – Dương Uy nhìn vào Hạnh Vi và nói.
Điều tồi tệ mà tên Cường lo lắng cuối cùng cũng tới, hắn lo sợ Dương Uy sẽ mê mẩn sắc đẹp của Hạnh Vi và bắt hắn nhường người đẹp…
– “Dạ, dạ… Chuyện này…” – tên Cường tỏ ra khó xử…
– “Mike, đưa cô gái này vào phòng VIP!” – Nhưng tên Uy không coi hắn ra gì, lập tức ra lệnh cho tên vệ sĩ đưa Hạnh Vi đi.
– “Cái gì? Anh là ai mà đòi đưa tôi đi cơ chứ? Tôi không theo ai hết. Hãy tránh ra để tôi ra về!” – Hạnh Vi quyết liệt lên tiếng từ chối.
Nhưng nàng dù gì cũng chỉ là phận nữ nhi, sao mà làm lại gã Mike to lớn kia. Chỉ với một cái nhất bổng, gã Mike đã bế Hạnh Vi lên và đưa nàng vào phòng VIP.
Tên Cường đứng đó nhìn Hạnh Vi bị bắt đi mà trong lòng đau xót. Đúng ra hôm nay hắn định mang nàng đến đây để có thể chính thức lần đầu chiếm đoạt nàng trong màn ‘trình diễn’ mà lão Quang đã nhắc tới. Nhưng giờ đây nàng đã bị Dương Uy mang đi và với độ “xài hao” có tiếng của tên Uy thì Hạnh Vi phen này khó lòng còn “nguyên vẹn” trở về…