Phần 28
Ngày xưa tôi đi học tôi chơi với gần hết cả lớp nhưng thân nhất thì chỉ có mấy thằng thôi. Cái thằng mà tôi mới đi ăn cưới tuần trước là trong nhóm tôi thân đấy. Anh em mỗi đứa một phương chỉ có dịp này mới được gặp nhau nên vui quá về nhà tôi ngủ một ngày mới tỉnh. Vợ tôi hay càu nhàu tôi mỗi lần tôi đi đám cưới là như vậy.
Lần trước nhóm tôi có một thằng cũng cưới, nhà nó ở đâu đó Hải Phòng đấy, tôi quên rồi nhưng anh em nhất định buổi tối phải ra Đồ Sơn để ngủ. Tôi thì tôi chiều anh em đi cùng thôi chứ con kiu tôi nó có tự trọng lắm, Đồ Sơn sao ngon bằng đồ nhà được. Ở đấy anh em máu quá, có một cậu dính hickey về nhà vợ cậu ấy làm ầm lên gọi cả cho tôi khóc lóc hỏi han thế là vợ tôi cũng biết. Vợ tôi hôm đấy tra khảo tôi dữ lắm. May mà tôi cây ngay không sợ chết đứng nên tai qua nạn khỏi.
Sau vụ đấy Chíp nhà tôi mất niềm tin vào hội bạn đại học của tôi ghê gớm. Chíp bảo toàn những anh công ăn việc làm ổn định, thành đạt các thứ rồi vẫn còn đi mấy chỗ như vậy. Tôi muốn cãi cho bạn tôi lắm nhưng vì hạnh phúc gia đình nên tôi nhịn.
Các ông còn nhớ cái thằng vay tôi 10tr bay vào Sài Gòn để gặp True love không. Sau vụ đấy nó mất niềm tin vào con gái, ra trường đi làm nó hay đi trả thù đời lắm. Lần đấy đi Đồ Sơn cu cậu trả thù 2 phát. Nhóm tôi còn ông thần này chưa cưới thôi. Mà nhà cậu ở gần khu công nghiệp không khói Quất Lâm không biết lúc nó cưới Chíp có cho tôi đi không?
Hồi tôi mới nhập học tôi hay rủ cái thằng Bách ruồi dính hickey đi đá PS nên tôi thân với nó lắm. Tôi nhìn thằng nào mê gái với mê game chỉ có chuẩn, tôi rủ nó bỏ học là nó bỏ ngay. Cái trận lụt lịch sử ở HN năm 2k8 đấy, tôi với cậu này đang đá PS thì mưa to, chúng tôi mặc kệ, đá đến 7h mới về thì chao ôi nước trong phòng trọ cậu đã ngập tới gần cổ rồi. Tôi may mắn hơn vẫn bơi được về đến nhà Bác. Sau vụ đấy tưởng cậu sẽ bỏ game nhưng cậu vẫn đam mê nên tôi rất thích.
Cậu này trai Nam Định nên ăn chơi cũng kinh lắm đúng kiểu trai Nam gái Hải luôn. Ban đầu ngoài đi chơi với ông anh tôi ra thì tôi chủ yếu đi chơi với nó. Cậu này có em người yêu đang học lớp 12 ở quê, cậu kể với tôi là cậu chén rồi. Tôi hâm mộ cậu vô cùng, vì lúc đấy tôi chưa biết mùi đời, tôi mới chỉ được thấy trên phim ảnh thôi.
Do có cái mã nên cậu bạn tôi sát gái lắm, cậu kể với tôi ở xóm trọ có em gái học kinh tế thích cậu, cậu đang phân vân không biết có nên bắt cá hai tay không. Tôi nghe mà thèm chảy cả nước miếng. Mỡ để miệng mèo mà cậu còn chê thì tôi cũng ạ cậu. Tôi tư vấn cho cậu là chén đi tội đâu thì cậu chịu…
Thế là cậu chén thật, nhưng mà trái đất vốn tròn, thế dell nào hai đứa đấy qua vài mối quan hệ nó lại biết nhau. Cậu bạn tôi sung sướng bắt cá hai tay được một thời gian thì bị phát hiện. Thế là mất cả chì lẫn chài. Tôi dell hâm mộ cậu nữa vì lúc này tôi cũng được nếm mùi đời rồi. Tôi hả hê khi cậu bị bại lộ, đến lúc tôi vênh mặt lên với cậu rồi.
Do xấu hổ với em gái kinh tế nên cậu chuyển ra ở với mấy đứa bạn cùng lớp tôi khu Trương Định. Tôi lúc này cũng ra nhà bà ở nên buồn chán, rất hay qua chỗ các cậu để chơi. Tôi thích cuộc sống sinh viên đi trọ lắm mà chưa được trải nghiệm. Các cậu sống sướng vãi lol luôn, ăn xong vứt mẹ bát đấy đi đánh điện tử đã, mai ăn cơm thiếu bát mới đi rửa, không như tôi ăn uống lau chùi sạch sẽ mới tính là xong. Ngủ thì các cậu có ngủ đến chiều cũng được chả sợ ai mắng. Tôi nhìn các cậu mà tôi thèm.
Có lần tôi đưa Chíp đến đây chơi để mở rộng tầm mắt, Chíp đến làm mấy thằng bạn tôi như phát điên, cậu thì đi rót nước, cậu thì quét nhà, có cậu còn giấu cả sịp đang vất trên mặt bàn đi. Các cậu rõ vẽ chuyện, tôi đưa Chíp đến để cho em biết là nếu sau này không học hành tử tế sẽ bị ba mẹ em tống ra ngoài và phải ở cùng với một đám như thế này đấy. Chíp sợ xanh mắt, các cậu bạn tôi mời gãy lưỡi cũng không ở lại ăn cơm.
Mấy đứa bạn tôi sau này đứa nào cũng có thành tựu, nhưng gặp nhau vui nhất vẫn là kể chuyện thời sinh viên đi học.
Sau vụ bắt cá hai tay thì Bách ruồi mất uy tín nghiêm trọng, tôi trở thành Idol mới của đám bạn. Cậu nào cần tư vấn là tôi tư vấn ngay. Vụ thất tình năm nhất tôi giấu nên không cậu nào biết vẫn hâm mộ tôi lắm, coi lời tôi như kim chỉ nam. Chỗ mấy thằng bạn tôi thuê trọ có 4 tầng, các cậu ở 2 phòng tầng 3 vị trí phong thủy nhất khu, mùa hè thì nóng mà mùa đông thì lạnh. Tính cả tôi hay sang ăn chực thì là có 6 thằng. Tôi lịch sự lắm lần nào sang cũng hứa hẹn với các cậu sẽ tư vấn cho các cậu được như tôi nghĩa là có chỗ thụt ra thụt vào chứ tôi không vác mõm ăn không đâu. Tiền ăn thì hôm nào vui tôi mới đóng.
Cạnh phòng bạn tôi có mấy chị học cao học, các chị thích tôi lắm vì tôi sang chơi hay khen các chị xinh đẹp giỏi giang. Có chị nhà mãi tận Phú Yên cũng ra đây học, chị nói líu lô tôi nghe câu được câu không nhưng vẫn tán chuyện cùng. Tôi có xe với lại nhìn sáng sủa hơn đám bạn bẩn thỉu của tôi nên chị Phú Yên hay nhờ tôi đèo đi lên phố. Chị tôi gần 30 rồi mà vẫn chưa chồng con gì, chỉ thích học thôi. Nhìn chị thì cũng chẳng đến nỗi nào, có điều chị khó tính nên chắc mới ế bền vững đến vậy. Các chị kia thì chồng con ở nhà hết rồi nên tôi không nói.
Có lần lap của chị hỏng, nó đơ ra vì chị để quá nhiều file ngoài desktop. Tôi nhận cài win lại cho chị vì trong đám này mỗi tôi biết cài win. Tôi mang về nhà kiểm tra trong ổ D của chị thì eo ôi kho phim full HD nó còn nhiều hơn cả của tôi. Có vài tấm ảnh chị tự sướng nữa… Tôi sợ quá lưu lại mấy tấm để làm cảm hứng viết truyện chứ không có ý gì khác. Máy chạy ngon, tôi mang trả chị vờ như chẳng có gì xảy ra. Sau đó tôi có ý tránh không đưa chị đi chơi, tôi sợ mất đời trai, tôi còn cảnh tỉnh cho mấy thằng bạn tôi nữa. Mãi sau này chị học xong về quê, tôi gặp lại chị ở Quy Nhơn lúc tôi làm nhà máy tôi mới kể kỷ niệm xưa cho chị nghe. Chị cười bảo máy đấy bạn chị tặng cho chị, chị biết nhưng kệ. Tôi cười tủm tỉm nhắc đến mấy tấm ảnh thì chị bảo thích chị cho xem thật luôn…
Hải dớ bạn tôi thầm thương trộm nhớ bạn gái tầng dưới. Gu cậu này hơi mặn, ngoài tâm hồn to tròn ra thì tôi đánh giá em này nhan sắc cỡ trung bình, có cho tôi cũng chả thèm. Ấy vậy mà cậu bạn tôi cứ đắm đuối. Tôi thấy cậu hay nhìn trộm em nó, đúng kiểu có một người lặng lẽ đứng sau em vô hồn, giấu đi những tâm tư như…
Cậu tâm sự với chúng tôi nỗi lòng trong một lần quá chén. Thay vì cổ vũ động viên cậu thì chúng tôi cười phá lên chê cậu kém cỏi. Cậu dỗi mấy ngày liền, đến tận lúc có bài tập lớn cậu không làm được mới quay sang nói chuyện với chúng tôi. Tôi lúc đó chưa nhiều kinh nghiệm tình trường, lại mới thất tình nên chỉ tư vấn được cho cậu bài “Vài lần đón đưa” thôi. Do cậu đi xe đạp mà trường em gái lại hơi xa nên tôi nhường xe tôi cho cậu. Tôi đi xe đạp của cậu cũng được. Cậu mừng rơi nước mắt thiếu điều quỳ xuống để cảm ơn tôi.
Tôi cùng mấy anh em nữa ngồi tư vấn cho cậu nhiều bài tán gái kinh điển mà chúng tôi nghe lỏm được để cậu có kinh nghiệm phong phú hơn. Vụ này anh em rất tâm huyết nên tỉ lệ thành công phải lên đến 99%. Mấy tuần sau tôi chắc mẩm là cậu đã thành công rồi, muốn đòi lại xe. Tôi sang thấy cậu buồn thiu nằm trong góc, cơm cũng bỏ. Tôi hỏi cậu tình hình ra sao thì cậu òa lên nức nở. Hóa ra cậu đưa đón em gái được hai tuần thì bị công an phạt 3 lần. Tán gái mà tốn kém thế này thì cậu không chịu được. Tôi mắng cậu ngu dốt, bảo bị công an bắt sao không gọi cho tôi. Gọi tôi có phải tôi đòi xe luôn rồi không đỡ bị bớ thêm hai lần nữa.
Tôi lại chỉ cậu bài khác, bảo cậu dùng sự chân thành để động tấm chân tình của em gái đó. Cậu quyết tâm lắm tối đấy làm 2 ngụm rượu lôi em gái lên sân thượng tỏ tình. Kết cục là bị từ chối, em nói thằng là em thích thằng cu học BK tầng 4 cơ. Cay thật, mất mặt quá. Sau vụ Hải dớ anh em rén hẳn, chả thằng nào có tâm trạng tán gái nữa vì sợ nhục, thành ra kỳ 2 năm đấy có ông còn được học bổng.
Sang năm hai với năm ba các bạn tôi đều lần lượt có gấu hết, gấu chó cũng có mà gấu mẹ cũng có luôn. Chúng tôi thành những manh chiếu cũ hết, vì thằng nào cũng từng trải rồi. Tôi bận mải việc cửa hàng nên cũng ít đàn đúm với đám này, thỉnh thoảng rủ nhau chơi game thôi chứ không thường xuyên sang ăn chực nhiều như trước nữa. Lúc đấy tôi cũng đang trong mớ bòng bong với Chíp nên tâm trạng cũng chán nản nhiều. Đám bạn rủ tôi về nhà một đứa ở Xuân Mai chơi, tôi đồng ý đi chơi cho đỡ sầu.
Về Xuân Mai thì chẳng có gì chơi thật, chỉ là thăm nhà nhau cho biết thôi. Ăn uống xong mặt cậu nào cũng rực rỡ như mặt trời. Các cậu không luyện tửu như tôi nên tôi cân được hết. Ngồi chém gió với nhau một lúc lại quay sang vấn đề sinh lý. Các cậu như được gãi đúng chỗ ngứa, cậu nào cậu nấy hăng như gà chọi. Tuổi trẻ mà.
Cậu bạn tôi ở Xuân Mai nói gần nhà cậu có phố Thổ, là địa điểm ăn chơi có tiếng lắm. Chỗ này thì lên báo nhiều lần rồi tôi khỏi phải giới thiệu. Mấy bố nghe thấy có chỗ xả mặt mũi hớn hở hẳn ra nhất định phải đi cho biết. Hăng lắm.
Tôi dẫn đầu đoàn, tôi đi trả tiền cho các cậu thôi chứ vừa hỏi ra chả cậu nào có tiền, thế mà vừa nãy máu chó thế. Tôi thì lúc đấy bán giày đầy tiền, tiếc gì một vài triệu với các bạn, có khi còn chả đến vì dưới đấy toàn hàng lởm.
Đi bộ từ Xuân Mai ngược ra phố Thổ cũng phải mấy cây nhưng các bạn tôi đi như hành quân, chả thấy ông nào kêu mệt hết. Gần đến nơi thì có cậu hơi rén…
– Hay đi về, cứ thấy ghê.
– Ghê thì mày đứng ngoài, đcm vừa nãy hô to lắm cơ mà.
– Đi ba con sói vào sợ cái gì, Mốc nhỉ?
– Hỏi tao làm cái lol gì, tao cũng đi chỗ này bao giờ đâu. Diss mẹ toàn gà.
Phố Thổ đặc những quán cafe gội đầu trá hình, vào quán cafe còn chả thấy có cái bàn nào, trong nhà thì tối om om, đúng là động gõ. Tôi nhìn mà phát chán.
Thấy đàn gà, một chị đon đả ra mời chào, bọn tôi đi vào thì thấy bên trong có mấy cái ghế kê sát tường, tầm 4 – 5 chị đang ngồi buôn chuyện, có chị hớ hênh lộ hết cả ra. Tôi gọi là chị vì lúc đấy chúng tôi mới 21 tuổi, các chị chắc ngoài 30 rồi. Mấy thằng bạn tôi ra vẻ kén chọn, tôi mới quay sang hỏi bà chủ:
– Giá cả thế nào chị gái ơi, sao ít hàng thế?
Ở đám này thì tôi sành sỏi nhất, dù sao tôi đi chơi với ông Long cũng nhiều, mấy chỗ như này trên HN tôi tiếp xúc rồi, nhưng cao cấp và xịn sò hơn khối lần.
– 150K một lần, nhanh hay chậm thì tùy các em, gớm toàn thanh niên trai tráng.
– Chị gọi thêm đi chứ ít hàng thế này em chọn sao được.
– Thế chị dẫn sang bên đây, cũng nhà chị hết các chú chọn trước ở đây đi.
Bách ruồi với Thắng vẹo nó quất luôn, đúng kiểu trâu bò, chả cần chọn gì. Tôi trả tiền cho hai thằng rồi đi theo chị ra cái nhà nghỉ bên cạnh. Bên này sạch sẽ hơn tí, không lụp xụp như bên kia. Chị bảo bên này thì nhiều hàng, các em cứ lên đi rồi đào sẽ tự vào. Coi như đánh loto thôi, hên xui chứ không được chọn đào nữa. Chúng tôi gật đầu đồng ý.
Phòng ở bên nhà nghỉ này cũng bé, trong chả có cái mẹ gì ngoài cái giường với một bộ bàn ghế. Ba con sói vất đầy mặt bàn đúng kiểu công nghiệp. Tôi không thiết tha lắm chỗ này, tôi nói thật luôn các ông đừng nghĩ tôi gió máy. Vào phòng đợi một lúc thì có một chị bước vào. Ồ đào của tôi khá là ngon nhé, cao ráo có nét duyên, mỗi tội ăn mặc hơi phèn. Thấy tôi còn khá trẻ chị cười với tôi một cái sau đó sà vào muốn lột đồ tôi ra.
– Gấp thế chị, nói chuyện tí đã, em lần đầu còn bỡ ngỡ. Tôi nháy mắt cười.
– Mặt tỉnh queo thế này còn kêu lần đầu. Đi nhiều lần lắm rồi đúng không?
– Lần đầu thật!
– Chị cởi ra kiểm tra xem nào.
– Chị cởi chị trước đi.
Thế là chị lột thật, sạch sẽ luôn. Tôi thấy sau lưng chị có tí mực.
– Xăm đẹp thế, quay lưng em ngắm tí nào.
Lưng chị có một hình phượng hoàng gần ngay hông, tôi vuốt ve khen đẹp. Nhân tiện tôi vén tay tôi lên khoe hình xăm đầu Bạch dương của tôi. Tôi bắt đầu thao thao bất tuyệt khen body chị đẹp quá, có hình xăm vào càng đẹp.
– Ơ thế không chơi à?
– Thôi, mệt lắm, lát em vẫn trả tiền chị yên tâm.
Chị cười sung sướng muốn mặc quần áo vào nhưng tôi không cho. Tôi để chị nude ngồi nói chuyện với tôi. Chị kể chuyện đời chị, giống hệt đời mấy cô cave khác tôi từng đọc trên mạng. Tôi gật gù hưởng ứng, tay tôi du lịch trên tâm hồn chị. Hết giờ tôi trả chị 200k vì câu chuyện của chị hay hơn trên mạng, chị thưởng tôi một cái thơm má.
Xuống nhà thấy mấy thằng bạn tôi đã ở dưới rồi, có cậu sung sướng thỏa mãn, có cậu trầm tư. Ở đây có cậu vừa mất đời giai, tí tôi bảo nó review lần đầu cái xem sao.
– Tao gặp bà vừa già vừa béo.
– Thế có chơi không?
– Có chứ.
– Tao thì run run, nó sờ vào làm tao sợ, phụt mẹ ra. Nó cười khen kiu tao đẹp mỗi tội yếu.
– Con bé tao gặp trẻ lắm, nhà còn hoàn cảnh nữa, tao còn 100k cho nó nốt.
Tôi quên không dặn các bạn tôi đừng nghe cave kể chuyện. Các cậu say sưa với những trải nghiệm của mình, đoạn đường từ phố Thổ về nhà đặc những vếu với lol.
Sau lần đấy các bạn tôi có vẻ nghiện món này, các bạn tôi hư thật. Cứ có tí men là lồng lộn lên. Có ông còn lao vào học hành để cuối năm kiếm học bổng rồi đi check hàng cao cấp cho nó sướng. Tôi đi Sing về thì không học cùng đám này nữa, có dịp tụ tập thì tôi cũng không tăng 2 cùng vì lúc này tôi với Chíp đã thành đôi rồi. Các bạn tôi thì vẫn duy trì thói quen, nhóm mở rộng ra thêm vài thành viên, cũng toàn thằng máu gái.
À, có một thằng không máu gái nhưng vẫn chơi cùng nhóm tôi, thằng đấy là chúa tể của những chiếc vỏ. Lúc anh em tôi ngồi chém gió với nhau về tình yêu tình báo thì cu cậu cứ há hốc mồm ra vẻ thèm thuồng vì từ bé đến giờ cái cậu nắm nhiều nhất là thằng em của cậu chứ không phải tay gái. Tôi thương tình cho info của bạn tôi, bảo là hoa này gần có chủ rồi cậu có cố gắng thì nhảy vào đập chậu cướp hoa đi. Thế mà cậu vung tiền vào cướp thật. Có tôi biết cậu này con quan thôi vì nhìn cậu bẩn bẩn mà đeo con đồng hồ Tissot xịn lắm, tôi lúc đấy có tiền cũng chả dám mua. Sau vài tháng thì cậu cũng tán được cô kia thật. Cậu yêu lần đầu nên có bao nhiêu tim gan phèo phổi là cậu dốc hết ra cho cô bạn tôi. Ấy vậy mà đâu đó được hai năm thì cô kia đá cậu đi theo một thằng giai phố. Cậu khóc lóc với tôi suốt một tuần liền. Tôi ngại với cậu quá nên đưa cậu vào đời. Từ đấy cậu buông thả hút thuốc uống rượu nói tục chơi gái như thần. Tôi rủ cậu vào nhóm tôi cho dễ bề hoạt động. Giờ cậu làm quan dưới tỉnh rồi, do nhớ ân tình của tôi nên vẫn thường xuyên liên lạc. Các ông thấy tôi có tố chất cơ trưởng không. Cậu nào qua tay tôi đào tạo là dậy thì thành công hết.
Ra trường công ăn việc làm ngon lành chúng tôi vẫn chơi với nhau. Mấy cô người yêu cũng biết nhau hết, thành ra anh em chúng tôi hôm nào có trốn đi ăn uống với nhau thì các chị cũng tin nhắn qua lại để biết tình hình. Có hôm tối muộn rồi chúng nó vẫn gọi tôi đi tăng 2. Tôi hỏi Chíp có cho đi không thì em nước đôi nói anh thích làm gì thì làm. Tôi đành qua nhà đèo em đi cùng.
Tôi quên không nhắn với đội bạn tôi trước.
Đến quán hát mở cửa ra đã thấy các bố ôm ấp tay vịn rồi, tôi xấu hổ quá, lũ bạn tôi cũng bất ngờ. Các cậu còn chu đáo đến mức gọi sẵn một đào cho tôi. Tôi ái ngại nhìn Chíp, vào cũng dở mà bỏ về luôn cũng dở. Cuối cùng chúng tôi vẫn vào trong. Các bạn tôi thì lịch sự hẳn, chỉ nhờ các em rót bia và bấm bài thôi. Tôi làm vài cốc rồi xin phép về, nhắn tin vào nhóm kín sẽ tạ lỗi và tìm mọi cách để bịt miệng Chíp lại.
– Em không ngờ đấy, để anh tự do với bạn hóa ra là như thế này.
– Anh có làm gì đâu. Thật. Anh còn đưa em đi cùng còn gì.
– Gớm không có em xem anh có làm gì không?
– Anh lúc nào cũng giữ gìn cho em, trong sáng như đậu hũ.
– Thế cô đào ngồi một mình không phải để phần anh à.
Tôi cứng họng. Nhiệt tình quá cũng không tốt bạn tôi ơi.
Tôi phải xuống nước và mua cho em rất nhiều quần áo váy vóc em mới giữ kín chuyện này giúp tôi. Lộ ra ảnh hưởng đến hạnh phúc cả đời các bạn tôi chứ chẳng chơi đâu. Tôi phải mang cả tính mạng ra thề Chíp mới tha cho tôi đấy. Thế nên tôi đi đám cưới xin cấp visa nó mới khổ như vậy. Bình thường ăn uống mấy gia đình thì không sao, bọn tôi cứ tách đoàn là các chị ở nhà cứ nhộn hết cả lên. Tôi đi chơi mà có làm gì thì tôi thề là ngày mai mặt trời mọc đằng đông. Thề!