Phần 29: Cơ trưởng Chíp
Ngày xưa tôi chuyên toán tin đấy. Thế mà bà cô dạy văn nào cũng thích tôi, căn bản là đầu tôi lắm chữ, tôi nói phét được. Trung bình mỗi bài văn tôi sẽ lan man ra khoảng 2 tờ, các cô toàn đếm chữ cho điểm, mẹ tôi cũng là giáo viên tôi còn lạ gì.
Lại nói mẹ là giáo viên ngày xưa mẹ tôi có dạy tôi năm tôi học lớp 5. Mẹ tôi giáo viên trường làng thôi. Mấy năm cấp 1 do tôi là con mẹ tôi nên tôi được ưu ái lắm, như kiểu là bố đời đấy toàn được vác cờ trong mấy dịp khai giảng hoặc mít tinh. Thực ra vác cờ mệt bỏ mẹ, có điều được đi đầu nên khá là oách. Tôi tự hào lắm, đi mà mặt cứ vênh lên.
Tôi cạy mẹ tôi chủ nhiệm nên tôi thường bỏ bài tập về nhà, mấy lần đầu mẹ tôi chỉ nhắc ở nhà thôi nhưng tôi vẫn không chừa nên một lần mẹ tôi cho tôi đứng góc lớp vì tội không làm bài. Thế là tôi dỗi. Tôi nghĩ mẹ tôi không thương tôi nữa. Tôi bỏ nhà lên nhà bà ngoại ở. Lúc đấy cậu út nhà tôi vẫn chưa lấy vợ, cậu thấy tôi có chí khí thì khen tôi lắm, cậu đưa tôi đi chơi cùng luôn. Đến tối mịt hai cậu cháu về thì mẹ tôi đã đợi sẵn với cái roi mây rồi. Mẹ tôi đánh cậu tôi trước, xong đến lượt tôi. Hai cậu cháu ôm nhau khóc. Từ đấy tôi chừa không dám bỏ bài tập về nhà nữa.
Năm cấp một tôi được nhiều giấy khen lắm, các ông biết vì sao không. Vì tôi học giỏi vãi lon. Năm nào tôi cũng được giải nhất tỉnh văn hóa, thi cấp tỉnh đấy. Mẹ tôi rất tự hào vì tôi, mỗi lần có giấy khen là tôi lại đòi được lên nhà bác chơi. Lên đấy được uống milo với lại đánh điện tử 4 nút thoải mái, tôi cứ mê game từ bé. Có lần tôi sống chết muốn cầm bộ Nintendo game ấy về mà mẹ tôi không cho, tôi khóc sưng cả mắt.
Cấp hai tôi vẫn học hành ngon lành, tôi học ngon lành đến tận cấp ba cơ. Lên đại học tôi mới ngu dần đều chứ ngày xưa tôi đỉnh lắm. Lớp 8 thì bố tôi cho tôi lên thành phố học. Tôi ở nhà bác gái thứ hai nhà tôi, bác làm bác sĩ ở đa khoa TB. Nhà có bác với lại hai chị vì bác trai mất sớm. Các chị thì chiều tôi lắm, hay cho tôi mượn máy tính để nghịch. Thế là tôi nghiện game. Hôm nào không chơi ở nhà thì tôi ra net ngồi. Đợt đấy chơi Half life với lại MU. Tôi cứ nói dối bác tôi là tôi đi lao động, nhưng tôi đi nhiều quá, một tuần mà lao động những 5 ngày thế là bác tôi nghi. Một lần đang đi lao động thì bác tôi bắt được. Tôi xin lỗi rối rít tít mù mà bác vẫn gọi về cho bố tôi. Thế là bố tôi cho tôi một trận, chắc lâu chưa đánh tôi nên bố tôi đánh hăng lắm. Sau vụ đấy tôi sợ nhưng vẫn tiếc con Soul master 18 lần reset nên vẫn lén đi. Đi đêm lắm có ngày gặp bố tôi, thế là tôi bị tống về quê.
Vì cái tội đấy nên bố tôi cấm tôi động vào máy tính ở nhà. Tôi nhìn dàn máy tính mà như con cáo nhìn vào chùm nho. Máy tính đểu tôi không thèm.
Lên cấp 3 thì tôi học chuyên, tôi vẫn ở nhà bác, chị lớn đi học đại học, chị út thì hơn tôi một tuổi. Hai chị em cùng trường ngày nào cũng đèo nhau đi học. Chị tôi xinh lắm, tên Thảo Nguyên, chiều tôi còn hơn chiều vong. Tôi ít nhắc đến chị vì chị đi du học. Nhà tôi có mỗi chị được đi du học thôi đấy. Ngày xưa tôi hay đèo chị nên đầu gấu đầu mèo cổng trường cứ tưởng tôi là bồ chị. Mấy lần gọi tôi ra cổng trường rồi. Cũng tại tôi, tôi lập cho chị cái nick chat là yeu – em – anh – phai – xep – hang – 69 sau đó thỉnh thoảng tôi vào thả thính các anh nên các anh mới lồng lộn như vậy. Khổ thân chị gái tôi bị hiểu nhầm mấy lần.
Cấp ba của tôi vui phết, tôi cứ nhớ về quãng thời gian đấy như một kỷ niệm đẹp. Nói chung là thanh xuân của tôi cũng trọn vẹn, trừ mỗi cái là bị cắm sừng ra thôi còn lại thì cũng đáng nhớ lắm. Trong những ngày tháng ấy tôi cũng mày mò MMO, lên đại học cũng kiếm được tầm 200 củ. Đấy tôi chém gió thế cho giống fan gaigoi.city thành đạt chứ tôi toàn ngửa tay xin tiền bố mẹ thôi. Thỉnh thoảng tôi cũng kiếm ra tiền nhờ được vài điểm lô. Nhưng tính ra thì vẫn lỗ.
Nói đến lô đề, có lần tôi rủ Chíp đi đánh lô, hôm đấy tôi hết tiền, còn hơn triệu trong ví thôi. Tôi gạ Chíp đầu tư cho tôi để tôi làm giàu, nếu trúng thì chúng tôi đi ăn Nấm Việt ở Lò Đúc. Tôi gọi vốn bằng tất cả sự nhiệt huyết nhưng Chíp lại từ chối. Thực ra tôi xin thì em vẫn cho tôi tiền thôi, vì em cầm hết mà nhưng tôi lại thích cảm giác mạo hiểm.
‘Sáng soi trưa đánh chiều chờ…
Tối cầm kết quả mới đờ mặt ra’
Đấy tôi cứ thích như thế.
Chíp bảo với tôi là sợ tôi ham chơi sa đà vào rồi sau này ra đê mà ở. Tôi bảo ra đê càng mát, tôi bánh vẽ ra bài toán kinh tế, đầu tư sinh lời gấp 3 hay 4 lần mà chỉ cần một con số. Tôi đấm lưng bóp vai cho em chán chê cuối cùng em đồng ý cho tôi đánh 50 điểm lô. Tôi chọn ngày sinh của em tất tay vào đấy. Tôi đèo em ra gần cổng trường làm 50 điểm lô sau đó hai đứa ngồi vỉa hè đợi kết quả. Đến lúc có kết quả thì lô về thật, hai nháy luôn tôi sướng quá bảo em đúng là phúc tinh của đời tôi, từ bé đến giờ tôi đánh lô chưa bao giờ được nhân đôi cả.
Có tiền tôi đưa em về nhà tắm rửa ăn mặc thật đẹp sau đó đi ăn. Lúc này tôi là người có tiền rồi tôi tiếc gì nồi lẩu nấm. Ăn xong vẫn sớm tôi gạ Chíp đi bar chơi tí cho biết em gật đầu đồng ý.
Ngày xưa tôi hay lên đoạn Mã Mây với loanh quanh đấy vì mấy bar ở đây là mấy bar cổ, tôi quen gần hết chỗ này luôn. Đồ uống thì chỗ nào cũng giống nhau thôi nhưng trên này có nhiều tây, vào đấy hay được ngắm bưởi tây nên tôi thích. Tôi bảo Chíp xin phép mẹ cho qua đêm ở nhà tôi, nói là có sinh nhật con em họ nên ở lại. Khổ tôi cứ làm hư em vì hôm nay tôi cũng không định đưa em về.
Lang thang trên phố đi bộ chán chê, xem hết hàng quán này tới hàng quán khác mới đến giờ bar mở cửa. Tầm 9 rưỡi thì bắt đầu đông khách, nếu dân quân phường không dẹp thì khoảng 1h đêm sẽ giải tán. Chúng tôi đi vào chọn một góc phía trong, tôi cố ý chọn một chỗ kín kín sợ có ai gặp Chíp lại đánh giá không hay cho em, vì em còn đang đi học.
Tôi không định gọi rượu đâu, vào làm chai bia là được rồi nhưng Chíp lại hơi máu, em thủ thỉ bảo muốn xõa tới bến. Thế là tôi làm một mix xô (Cái loại này là rượu pha với soda, nước hoa quả với đá cho vào trong một xô). Ban đầu Chíp máu lắm, cầm cốc mời tôi như người lớn, rượu vào làm má em hồng trông xinh thêm bao nhiêu. Tôi cũng cười cười kéo em vào lòng đứng lắc lư, thỉnh thoảng lại hôn vào tóc em một cái. Sau tầm mấy chập thì Chíp có dấu hiệu nhập ma, bắt đầu hò hét hưng phấn quay lại ôm cổ tôi thỉnh thoảng còn hôn một cái. Em vui quá cứ nhảy nhót theo từng điệu nhạc. Hóa ra Chíp cũng ham vui giống tôi, nhạc high là lên luôn. Tôi sợ em gãy ở đây mất kéo em ra về nhưng em không chịu mãi đến quá 12h mới lôi được em ra ngoài. Em nửa tỉnh nửa say cười nói thích thú, trên xe cứ ôm lấy tôi nghêu ngao mấy bài hát thiếu nhi. Tôi vừa lái xe vừa giữ tay em, may mà hôm nay đi xe em chứ nếu đi MT của tôi thì dở lắm.
– Vui quá anh ơi, sắp tới sinh nhật em mình lại đi tiếp nhé.
Chíp bảo với tôi là mỗi năm em sinh nhật 4 lần, mỗi mùa một lần, ngày nào thích thì em sẽ chọn.
– Em say rồi Chíp ạ.
– Em chưa nhé, anh mới say, đường ngoằn ngoèo thế này anh cũng đi được.
Bỏ mẹ rồi, đường Bà Triệu nó thằng còn hơn cả giới tính của tôi mà em còn chê được. Kiểu này đưa em về chắc em phá tan nhà ra mất.
– Anh đưa em đi nhà nghỉ nhé.
– Đi đâu hả anh, có vui không?
– Vui.
– Thế thì đi.
Vì là lần đầu đi mâu teo với em nên tôi vòng ra Trần Khát Chân chọn một cái rất đẹp, có cả bồn tắm. Bế em lên phòng thằng lễ tân cứ nhìn như kiểu tôi lừa con gái nhà lành đến đây vậy. Tôi không lừa lọc gì cả, tôi hỏi và em đã đồng ý rồi.
Chíp vẫn ôm cổ tôi và hát, tôi phải bịt miệng em vào sợ làm phiền các cặp đôi khác đang hăng say lao động, tính tôi cứ lịch sự thế đấy. Đến phòng tôi xả nước nóng ra bồn, các ông đừng sợ, tắm đêm không chết được đâu, tôi tắm suốt rồi chả sao. Trong lúc đợi nước đầy bồn thì mở TV cho Chíp xem Cartoon network. Dụ mãi em mới chịu vào tắm, hình như chưa hình dung ra được đây là đâu, chắc nghĩ đang ở nhà. Lúc tắm cho em thì tôi cũng tranh thủ sờ mó tí nhưng thú thật lúc này tôi không có ý định làm gì đâu, chỉ muốn em nhanh chóng đi ngủ thôi. Lau khô người cho em rồi mặc cho em cái áo phông của tôi, tôi cởi trần tắt điện nằm ôm em, hát bài “Thách bé ngủ ngon” cho em dễ ngủ. Một lúc sau thì em rúc vào nách tôi ngủ ngon lành.
Sáng hôm sau Chíp dậy sớm hơn tôi, lúc tôi mở mắt ra thì đã thấy em chống cằm nhìn tôi rồi.
– Hế lô người đẹp.
– Anh đưa em đi đâu thế này?
– Đi mâu teo, em bảo đi cho biết còn gì.
– Anh hay nhỉ, đưa bao nhiêu cô vào đây rồi?
– Tính cả em thì là… tôi giả vờ đếm đốt ngón tay. Là một.
Tôi kéo Chíp vào lòng thủ thỉ:
– Đêm qua em máu lửa quá, anh đưa em về thì em quậy tung nhà lên mất, đưa vào đây cho yên tâm. Anh vì đại nghĩa diệt thân.
Chíp cười khúc khích chắc cũng nhớ được láng máng những gì đêm qua.
– Cười cái gì, gọi thằng em anh dậy đi.
… Bạn đang đọc truyện Gấu mẹ vĩ đại tại nguồn: https://gaigoi.city
Sau vụ đấy Chíp cấm tiệt tôi lô đề nhưng tất nhiên là tôi vẫn đánh rồi, cũng không lần nào đòi đi bar nữa nhưng mâu teo thì thỉnh thoảng chúng tôi vẫn đi để đổi gió.
Con Vân béo nhà tôi cưới trước tôi mấy tháng. Nó chính là con bé nhân vật chính trong vụ đánh ghen lần trước tôi kể với các ông đấy. Nói quá tí về con em tôi. Con này nó có một niềm đam mê với đồ nướng nói chung và đồ ăn nói riêng. Lần nào tôi gặp nó cũng thấy mồm nó đang nhóp nhép nhai một cái gì đó. Phận làm anh tôi phải có nghĩa vụ cảnh cáo nó. Tôi bảo:
– Dm mày ăn ít thôi em ạ, không thì sau này chó nó lấy.
Thế mà vẫn có đứa sủa gâu gâu thật, chính là cái thằng IT cận lòi mắt ra đấy. Tôi chả biết bọn nó yêu thương nhau lúc nào, lúc tôi biết thì con Vân nhà tôi đã chửa được hai tháng rồi. Thế là cưới.
Tôi đưa Chíp về ăn cưới cùng tôi, cưới ở quê vui phết nhé. Chắc lần đầu Chíp được ăn cỗ cưới dưới quê nên cái gì cũng lạ lẫm. Bọn tôi lúc này cũng tính là vợ chồng rồi vì bọn tôi đã gặp mặt gia đình hai bên bàn chuyện cưới xin từ trước tết. Cưới dưới quê toàn họ hàng với lại hàng xóm qua giúp đỡ nên chẳng phải thuê ai nấu cỗ cả. Chiều đứng xem mọi người vặt lông gà đầy một đường Chíp cứ há hốc mồm lên, tôi bảo cưới mình còn đông nữa. Cỗ thì chia ra làm hai buổi, cỗ chiều là mời khách cơ quan của chú bác tôi, cỗ sáng hôm sau thì mời họ hàng cùng bà con hàng xóm. Chiều đấy tôi lỡ uống hơi nhiều cùng mấy anh em nên say. Tôi say rượu thì buồn cười lắm, không ngủ, không phá chỉ thích nói lời yêu đương kiểu mượn rượu tỏ tình thôi. Thế mới hay. Tôi cứ ôm Chíp kể lể rằng tôi yêu em nhiều lắm, và ở đây có rất nhiều người nhưng tôi không ngại đâu, tôi sẽ hôn em mấy cái. Tất nhiên Chíp từ chối rồi, thế là tôi lại đứng kể lể tiếp, cuộc nói chuyện nó cứ kéo dài mãi cho đến khi trên sân khấu có tiết mục thanh niên thôn quẩy nhẹ nhàng.
Ông nào đi đám cưới quê thì biết rồi đấy, có tầm 30 phút dành cho các nghệ sĩ múa quạt bán chuyên lên thể hiện. Trò này tôi thích lắm, tôi mê tít có điều tôi chưa bao giờ đủ dũng khí lên tham gia, chỉ giám ở dưới cầm điện thoại quay lén để sau này thỉnh thoảng mở xem lại mà trầm trồ. Hôm đấy nhạc lên làm tôi bứt rứt, tôi cứ đung đưa theo điệu nhạc vinahouse.
– Vợ chồng mình lên quẩy đi anh.
– Thật nhé.
– Vâng, em làm cơ trưởng cho chồng xem.
Thế là chúng tôi lên quẩy thật, vui vãi lòn luôn. Cơ trưởng Chíp kéo cả Minh bé với mấy chị em lên. Tôi chả nhớ tôi đã làm những gì, Chíp kể lại là tôi nhảy như con đuông dừa. Thấy chúng tôi máu quá thanh niên thôn xuống hết cho tôi thể hiện.
Tối đấy mọi người phải dọn sân khấu để mai còn tổ chức vì tôi đã phun ra đấy. Cơ trưởng Chíp lúc đó trốn mất dạng. Tôi debut hơi thất bại những đám cưới sau tôi có dấu hiệu lên thể hiện là mọi người can ngay.
Tối đấy tôi với Chíp được công khai ngủ cùng, lần này thì có lý do chính đáng rồi. Tôi cũng tỉnh rượu rồi, ôm em bảo sau này đây là nhà em, chúng mình về già sẽ sống ở đây sau đó chết đi. Nghe tôi liên thiên Chíp cũng cười. Tối đấy chúng tôi kể lại rất nhiều chuyện ngày xưa, hiếm lắm chúng tôi mới không make love mà ôm nhau tỉ tê như vậy.
Quê tôi ăn cỗ sớm vãi lều luôn, tầm 7h sáng là khách khứa đông nghịt rồi. Quê lúa mà, ngày xưa thấy bảo các cụ ăn sớm để còn về nhà ra đồng. Tôi do dư âm trận rượu tối qua nên sáng đấy như thằng ngẩn ngơ. Chíp nhà tôi chuẩn dâu mới, cùng mẹ tôi đứng tiếp khách khứa như người nhớn. Các cô trong trường mẹ tôi cứ khen mẹ tôi có dâu đẹp làm mẹ tôi sướng cười phớ lớ.
– Lấy được em anh có sướng không?
– Sướng, tôi gật gù.
– Thế thì nộp lương thôi nhỉ, tháng này chưa thấy tinh tinh gì.
Đến lúc tổ chức nhìn Vân béo xúng xính váy hoa mà bụng gần vượt mặt tôi khều Chíp bảo:
– Hay mình cũng làm tí cả trâu lẫn nghé cho các cụ mừng nhỉ?
– Xấu lắm, cả đời em mới cưới một lần, em muốn xinh đẹp nhất.
Cưới chúng tôi Chíp đúng là cô dâu xinh đẹp nhất Vịnh bắc bộ. Tôi phổng mũi lắm. Nhiều lúc nghĩ lại tôi với em như có duyên trời định. Đời này nếu không có thêm cô con gái nào nữa thì Chíp cứ yên tâm đứng thứ 2 trong lòng tôi. Các ông gãi có vẻ đúng chỗ ngứa rồi đấy. Hết phần cơm chó này tôi sẽ viết cho con gái tôi mấy dòng, mặc dù nó vẫn còn bé tí. Sau phần này tôi sẽ viết về giai đoạn trước và sau cưới cho tới thời điểm này.