Phần 18
Cửu U thân thể lả đi… hơi thở rất… yếu… Còn Thiên Ý Nhi xấu hổ đang tìm xiêm y che đi chỗ tế nhị của mình… nàng không muốn phơi bày trước tên nam nhân mới đến… Khiết Băng thấy hai tỷ muội của mình người thì đỏ như lửa, người âm khí đen mù mịt lạ lẫm hỏi:
– Lâu rồi tỷ muội ta mới diện kiến… sao hai người… người thì đen người thì đỏ vậy… Nhược Băng muội cũng thành cái bếp lò giống Diệp Phong huynh rồi…
Nhược Băng chả nói chả rằng sấn đến ôm Khiết Băng… lột đồ của tỷ ấy… và tự lột đồ mình ra… Khiết Băng nàng bất ngờ nói:
– Nhược Băng! Muội có cần gấp gáp thế không… người muội muốn phải là Diệp huynh chứ… hơn nữa ở đây đâu phải mấy tỷ muội chúng ta… muội…
Khiết Băng chưa nói hết thì đã bị Nhược Băng hôn rồi âm khí lạnh lẽo từ môi muội ấy chạy xuống đan điền nàng lạnh toát… cả từ hạ thể âm khí muội ấy lao vào trong nàng cuồn cuộn… Khiết Băng khó chịu quá… người run lên… rồi nàng hét vang…
– A… á… á… aaaaa… aaaaa…
Từ người nàng Kim quang tỏa ra chói sáng bốn phía… xoáy thành cột hướng thẳng lên trời… Thiên cung chao đảo… Thái bạch kim tinh bấm đốt tay… tái mặt nói với Thiên đế:
– Bẩm ngọc hoàng… ngũ hành càn khôn đã khởi động… hồng hoang đang dịch chuyển… e tai kiếp thiên đình khó tránh rồi… chỉ còn cách cho người giết ngay… thủy phách yêu linh… trước khi a đầu đó chuyển thế…
– Thái Bạch ái khanh… vậy yêu nghiệt đó giờ ở đâu?
– Bẩm ngọc hoàng… Thủy Phách yêu linh chính là Băng Phách tiên tử của Song tuyệt nhị tiên…
– Tại sao khanh không nói sớm… ta diệt trừ a đầu ấy ngay trên thiên giới… có phải dễ không?
– Bẩm ngọc hoàng! Yêu khí của thủy phách chỉ lộ ra khi Hỗn độn yêu linh kim tiền yêu hiện thế thôi ạ, Thần không thể thần cơ diệu đoán sớm hơn được…
– Vậy hãy mau phái đủ Ngũ khí chân quân và thiên binh thiên tướng mau tận diệt yêu nghiệt.
Thiên đế ban chỉ… Chúng tiên thiên tướng nhất loạt khởi bnh đáo phàm xuống Chu quốc… cuộc chiến thiên ma… từ dây bắt đầu nhen nhóm…
Khiết Băng trở về chính bản thể… người nàng lấp lánh kim quang… Khiết Băng hạ xuống mặt đất nói Thiên Ý Nhi:
– Thủy muội muội… ta bỏ phong ấn giúp muội muội…
– Không! Ta không phải yêu thần… ta là Băng Phách tiên tử… ta không giống yêu nghiệt các ngươi… dâm loàn ác độc… ta không… phải…
Nàng vùng chạy… hạ y chưa kịp buộc chặt rơi lả tả trở lại phía sau khi nàng bay vụt đi… Mộc yêu linh chạy lên vội nói…
– Kim tỷ tỷ… người có cách cứu Cửu U không…
– Tỷ tỷ không có cách… tỷ muội chúng ta thuần âm… Cửu U kia khí cùng lực kiệt… nếu tiếp âm khí chúng ta chỉ có vong mạng sớm hơn… thôi…
– Hu… hu… vậy làm thế nào cứu Cửu U tỷ ấy… hu… hu… muội không cam tâm nhìn tỷ ấy vì muội mà chết…
Mộc yêu khóc ầm lên… Cửu U thi thều thào cố nói:
– Mộc yêu… ta chết vì muội ta thực là cam tâm… ta hạnh phúc… muội không cần đau lòng cho Cửu U ta…
– Kim tỷ… Kim tỷ… trong chúng ta tỷ tỷ cái gì cũng biết… tỷ mau nói đi…
– Mộc yêu linh cầm tay Khiết Băng năn nỉ… Khiết Băng mỉm cười bảo Mộc yêu linh:
– Muội phải hỏi phu quân chúng ta ấy… chàng có cách đó…
– Ta… ta… đã có mấy phu nhân các nàng rồi… ma tôn ta… thực là… không muốn… thêm…
Diệp Phong lúng túng thoái thác… Khiết Băng lườm Diệp Phong rồi nói:
– Huynh cứ thật lòng đi… chúng ta bằng lòng cho huynh nạp Cửu U nàng ấy làm thiếp mà… phải không các muội…
Ba tiểu muội nhất loạt gật đầu…
– Con chồn chín đuôi… muội thật ức hiếp người quá đáng…
– Hỏa muội, Thổ yêu muội, Mộc yêu muội chúng ta tìm thủy muội nhà ta đi… Cửu U để kệ chàng ấy… đừng lo chàng ấy thấy chết không cứu… hi… hi…
Nói đến đó bốn nàng hóa ra bốn đạo ánh quang bay vụt mất…
Diệp Phong nhìn Cửu U đang yếu dần mặt tái xanh đi thì thở dài… thật là muội càng ngày càng làm khó ta rồi… chồn chín đuôi ạ… Diệp Phong bế Cửu U bay vụt đi…
… Cửu U nằm trong vòng tay rắn chắc của Diệp Phong… hơi thở yếu ớt mắt nhắm nghiền… nàng nghĩ “… ta khi còn là tiên nhân ở thiên giới cứ nghĩ là ma giới tàn khốc vô lương, nay thấy ma giới chí tình gấp vạn, nhất là hai lão chân quân đang tâm cưỡng bức Băng Phách muội ấy… tiên giới kẻ ngụy quân tử nhiều vô kể thật hổ thẹn a…” Diệp Phong đưa nàng ấy vào một động khẩu… sau khi đặt kết giới bèn nói với Cửu U:
– Chồn chín đuôi muốn ta cứu muội… nhưng muội bị lão Kim tinh đả thương… âm thể nhu nhược… nếu cứu ta phải mạo phạm muội rồi… mong muội lượng thứ… khi bình phục… có thể tìm tôn ta trả thù… ta tuyệt không đánh trả…
Cửu U! Khát khao sống bên Mộc Yêu linh và Băng Phách lại cũng đã có cảm tình về ma giới… nhất là ma tôn chàng ấy… khi phách quân tử… Cửu U bèn nói:
– Muội nguyện ý… huynh cứ cứ yên tâm mà tri thương giùm muội!
Cửu U nàng nhắm mặt lại xấu hổ khi huynh ấy lột bỏ xiêm y của mình, chả hiểu huynh ấy chữa ta ra sao nàng bối rối… Khi cả thân thể trần truồng của nàng… đã cảm thấy hơi lạnh nơi động khẩu này… Cửu U ngượng quá… lần với Chu Bình Vương là nàng bị Mộc yêu muội ép… còn giờ… cứ nghĩ mình đang phơi cả ra trước mặt ma tôn chàng ta… thì ngượng chín mặt… Nàng nghĩ thầm “… Ma giới có cách chữa thương kỳ quặc thế sao? Lột truồng ta đặt đó… chả làm gì cả…” Nàng nhầm… khi thấy hai chân nàng bị ma tôn chàng ấy kéo ra… rồi trường thương nóng rực… đâm sầm vào trong động huyệt bé nhỏ của nàng…
– Úi úi… muội… đau… quá!
Nàng cong người lên mở mắt thấy ma tôn chàng ý… đã ấn cái của càng ngập trong nàng rồi… Của chàng to quá lại dài… khiến Cửu U nàng thốn… lại cả rát và đau… mắt nàng rưng rưng hỏi Diệp Phong:
– Các muội ấy bảo huynh chữa cho muội… sao huynh lại… lại…”ấy” muội thế này…
Diệp Phong nghĩ muội ta hiểu ý con chồn chín đuôi… ai dè… muội ấy chắc nghĩ vũ nhục muội ấy rồi… Diệp Phong bối rối:
– Ta ta không có ý…
Diệp Phong chưa nói hết câu đã bị bàn tay nhỏ nhắn của Cửu U bịt miệng… nàng nói:
– Muôi… muội cho huynh mà… với lại huynh chả đang… thế còn gì… nhưng huynh nhẹ nhẹ thôi… dù muội không còn trinh tiết… nhưng của huynh to quá… đau muội lắm…
Cửu U nói xong thút thít khóc tủi thân… nếu không bị Mộc yêu muội ấy ép… ta có cả tấm thân băng trinh cho huynh rồi… Thấy muội ta khóc lóc… Diệp Phong ái ngại cứ để im… không biết tiến thoái lưỡng nan ra sao cả…
Cửu U thấy huynh ấy có vẻ băn khoăn thì nàng vít cổ chàng xuống nói nhỏ…
– Diệp huynh! Huynh ngại gì muội cho huynh mà… yêu muội đi…
Cửu U tuy nói thế… nhưng khi huynh ấy bắt đầu đẩy cái trường thương to tướng ra vào của nàng… thì… nàng chịu không nổi… la oai oái… thở dồn dập… Người nàng run lên cặp nhũ phong đầy đặn nẩy lên từng chập… Đau một lúc của nàng tê dại… rồi Cửu U rùng người một cảm giác lạ lẫm như sóng cuộn… dồn đập từ hạ thể lan ra khắp người… Lần đầu nàng biết cảm giác nam nhân mang lại mà thấy sung sướng… dâm thủy ứa ra… mọi thứ dễ dàng hơn… Nàng sướng quặp chặt lấy Diệp Phong nói:
– Diệp huynh… muội thích quá… Muội yêu huynh… ư… ư…
Băng Phách nàng bay đi… vừa đi vừa khóc nàng mâu thuẫn tột độ… ta là yêu thần ư… Yêu ma có gì tốt đâu… nhưng lại nhớ chuyện mộc yêu… rồi chuyện tinh quân cưỡng bức mình nàng bối rối quá… Đúng lúc đó nàng đụng phải đám thiên binh thiên tướng trùng đang ập đến… Ngũ khí chân quân cầm đầu hét lớn:
– Yêu nghiệt chạy đâu…
Trấn Tinh thổ đức chân quân… vung kiếm lên kiếm khí đen sậm… hắc thổ khí cuồn cuộn… muốn đoạt mạng nàng ấy thì bị Thìn thủy Đức chân quân chặn lại giả lả nói:
– Huynh chả biết thương hoa tiếc ngọc gì… nhìn hạ thể nàng ta… hấp dẫn chưa… ta và Kim huynh đã thưởng thức rồi… nàng tuyệt hảo. Chi bằng bắt sống lôi về trướng hành sự sự giết cũng không muộn a!
Bấy giờ Thì thổ chân quân lão mới để ý thấy cặp chân trần thon thả dụ hoặc, tiểu phúc… Cùng đám âm mao mềm mại hé lộ mập mờ, qua vạt áo đang thi thoảng bay lên phấp phới… lão cười khùng khục… gật đầu. Ngay lúc đó bốn luồng ánh quang vụt đến chặn trước mặt Thiên Ý Nhi… Mộc, Hỏa, Kim, Thổ… bốn yêu thần xinh đẹp… các nàng hét lớn:
– Có chúng ta ở đây… đừng hòng giết thủy muội…
Ngũ Khí chân quân đâu phải phương giá áo túi cơm… ngay lập tức Hỏa Yêu Hạ Tư Linh nàng… bị Thủy đức chân quân đánh ngay một băng kiếm… nàng “… Hự…” lên một cái phun ra búng máu… Mộc yêu cũng bị Kim tinh tấn công… Nguy cấp Hỗn độn yêu linh khiết băng nàng nhận ra ngay vấn đề… nếu chừng nào Thủy muội khuyết thiếu các nàng sẽ thảm bại bởi năm lão già kia… Khiết Băng hét lên…
– Các muội gắng sức trụ lại để ta giải phong ấn thủy muội…
Nàng vứt tung xiêm y của mình thân thể trần truông kiều mị phơi ra… năm lão dục hỏa bốc lên… nhìn hau háu vào nàng mà quên công kích… tranh thủ nàng ôm lấy Thiên Ý Nhi mà hôn… thoáng chốc hai thiếu nữ trần truồng quấn vào nhau… Khi ánh sáng xanh từ người Thiên Ý Nhi tỏa sáng lấp lánh… năm lão mới bừng tỉnh khỏi cơn dâm nứng thì đã quá muộn… Ngũ hành yêu thần tái thế… Hồng hoang bị Kim tiền yêu kích khởi… bầu trời âm khí dương khí trộn nhau… cuồn cuộn ngả nghiêng…