Phần 23
– Trúc lại đây coi… Sao mặt xanh quá dậy… – Nó lo lắng kêu con nhỏ vào mà sờ lên trán…
– Có thấy mệt hay gì không?? – Nhìn con nhỏ sao mà bơ phờ thấy tội… mới sáng nhớ là còn sung lắm mà…
– Trúc thấy sao nói cho T nghe coi… – con nhỏ cứ im im mà làm nó phát bực…
Nhỏ chỉ ngồi kế nó, môi mím lại mà lắc lắc cái đầu.
Thiệt tình… nó lại đưa tay lên trán nhỏ mà sờ:
– Xíu nữa về thế nào cũng bệnh cho coi!! – Nói mà nó thương nhỏ quá… nếu không phải đang trong lớp thì nó sẽ ôm nhỏ con cứng ngắc rồi…
… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: https://gaigoi.city
Ngồi 1 lát thì My lăng xăng đi mua bánh về tới… thấy mặt Trúc xanh xanh thì cũng liền nhào vô mà hỏi:
– Trúc bị bệnh hay sao dậy… có mệt không… – Con nhỏ cũng đưa tay lên trán Trúc y như nó dậy…
Và rồi Trúc cũng lại chơi chiêu cũ… ngồi im mà chỉ lắc cái đầu… hix… khổ ơi khổ mà…
… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: https://gaigoi.city
Và nó cũng chẳng phải chờ lâu… ngay giờ ra về thì người con nhỏ đã nóng hừng hực lên rồi… nó thấy hơi lo nên chưa về vội mà đem con nhỏ xuống y tế cái đã… bà cô y tế trường nó thì già rồi, gương mặt hiền lành phúc hậu lắm… bã kêu con nhỏ vô trong mấy cái giường trong mà nằm… giường được ngăn cách với bên ngoài bằng mấy tấm bình phong… bà y tế đi làm ướt 1 cái khăn sạch mà đắp lên trán cho nhỏ… bắt nhỏ uống hạ sốt + với cốc nước thiệt là to nữa…
– Con nằm đó nhắm mắt ngủ chút đi… tỉnh dậy là hết sốt à…
– Dạ… – con nhỏ nằm trên giường nói mà nghe yếu xìu.
– Còn thằng này thì ra ngoài cho người ta ngủ… – bã đuổi nó… chắc sợ nó ngồi đây sẽ dê con nhỏ hay gì…
– Dạ cô cho con ngồi đây lát đi cô… con sẽ im lặng để Trúc ngủ mà… nha cô… – gương mặt nó hiền như bột mà xin bả… bàn tay trái thì cũng tìm tay nhỏ mà bóp nhẹ… thật ra thì bã cũng không khó khăn gì cho cam… cứ lựa vài câu lọt lỗ tai mà nói là bã sẽ chịu ngay thôi.
– Ngồi đây thì không có làm gì bậy bạ à… ))! – Hèhè thiệt tình là đang lo nhưng nó cũng mém cười… con nhỏ đang bệnh thì làm được cái gì đây bà nội.
– Dạ làm được cái gì đâu mà bậy cô… D.
– Uhm… tụi mày bây giờ ghê lắm… nhớ ngồi yên đó cho con nhỏ ngủ à…
– Dạ… hìhì…
Bà y tế vừa ra thì nó liền sáp vô người nhỏ, cái tay đưa sờ lên mặt thì thấy nóng ghê lắm… ngồi nhớ lại những lần mà nó sốt thì cũng đâu có nóng dữ dầy… sửa lại cái khăn trên trán nhỏ rồi nói khe khẽ…
– Nhắm mắt lại đi người yêu… em làm cho anh lo chết được…
Hìhì… chỉ thấy con nhỏ cười khẽ mà nhắm tịt hai mắt… hìhì người yêu của nó dễ thương ghê… ngủ mà môi cứ mim mím lại… hơi thở của thì nhỏ nóng và cứ phả ra đều đều… khuôn ngực đầy đặn thì đang phập phồng nhè nhẹ… nó ngồi canh (say sưa ngắm nhìn thì đúng hơn)… đã gần 20p rồi nhưng con nhỏ vẫn sốt y như lúc đầu mà không giảm… miệng con nhỏ còn lầm bầm mà nói gì nữa mới ghê chứ…
Vội chạy ra kêu y tá vào… bã cũng sờ tay lên mặt lên trán nhỏ… thấy không bớt nên mới kêu nó đưa nhỏ thẳng vô bệnh viện… hix… thiệt tình nghe tới bệnh viện là nó bấn loạn…
– Dậy cô ra trường kêu dùm con chiếc taxi nha cô…
– Rồi…
Nó lay lay người để kêu con nhỏ dậy… ai từng bị sốt thì chắc cũng biết… nhỏ dậy có nổi đâu… cứ nhõng nhẽo mà khóc thôi… nó phải dỗ mãi…
– Em dậy anh đưa vô bệnh viện cho nè… vô trong đó rồi anh cho ngủ tiếp… – hìhì giống dỗ con nít không…
– Ngoan đi mà… dậy đi… đi mà cưng…
… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: https://gaigoi.city
– Em lì thiệt đó…
… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: https://gaigoi.city
Con nhỏ lì gớm luôn… không chịu đi nên nó cứ phải gồng người lên mà cõng… sân trường giờ đâu có còn ai… vừa cõng mà vừa phải canh chừng… sợ con nhỏ mà buông tay ra thì té chết…
Để nhỏ lên chiếc Mai Linh 7 chỗ, nó nhận lấy 2 cái cặp từ bà y tế mà lên xe luôn… chiếc xe lao vút đi… bỏ lại trước cổng trường là ông bảo vệ và ba y tế đang dòm theo…
Tới bệnh viện thì nó tiếp tục cõng nhỏ vào… cha nội tài xế vì chưa nhận được tiền nên cũng đành cầm 2 chiếc cặp của tụi nó mà lũi lũi theo sau:))
Thấy nó vào thì mấy con nhỏ y tá liền lăng xăng mà đỡ nhỏ xuống… hết nhiệm vụ nên nó bị đuổi ra ngoài… mấy nhỏ y tá kéo màn lại để mà cặp nhiệt độ với cởi áo lau mình cho nhỏ hay gì đấy không biết… nhưng thiệt tình là khi vô được bệnh viện nó thấy đỡ lo hơn nhiều… móc túi trả tiền cho chú taxi tội nghiệp: D đứng cầm 2 cái cặp mà chờ nó nãy giờ:))
Được 1 lúc thì có 2 nhỏ y tá ra kêu nó đi làm thủ tục nhập viện + với đóng tiền xét nghiệm gì đó… nghe mà nó la oái lên:
– Ủa… bạn em bị gì mà phải xét nghiệm… Sáng còn khỏe lắm mà… có sao không vậy chị??? – Gương mặt lo lắng của nó làm cho nhỏ y tá phải phì cười:
– Chị nghĩ không sao đâu em… tại bị sốt nên phải xét nghiệm máu vậy mà… hìhì… nhìn dậy mà cũng biết lo cho bạn gái dữ ha… ^^!
– Dạ… tại thấy nhỏ mê man nên em cũng hơi lo… hìhì…
… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: https://gaigoi.city
Đang định đi đóng tiền thì nó sực nhớ… không lẽ đi đóng tiền bằng niềm tin hả trời… Tối qua má cho 200k thì đã ăn kem với My hết 100k mẹ rồi (cái quán đó mắc như quỷ ấy, tới 25k 1 ly, giờ mà nó vẫn còn nhớ…), ăn sáng với Trúc thì hết 40k, tiền taxi thì nhiêu không biết nhưng đưa luôn 60… tóm lại là giờ còn được cái niềm tin:))
Móc điện thoại ra mà gọi điện cho mẹ nhỏ:
– Alo mẹ vợ… à quên… dì… – :)):))
… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: https://gaigoi.city
– Người yêu còn mệt không hìhì… ^^!: D – nó cười vui để mà chọc cho con nhỏ… hèhè… con nhỏ thấy vào thì y như là thấy được cục vàng dậy… kéo nó ập lên cả người con nhỏ mà ôm lấy:
– Hix nãy giờ anh đi đâu vậy huhu… – tự nhiên ôm nó rồi khóc ngon lành luôn mới ghê chứ… cả người con nhỏ vẫn nóng hổi à… cái giường nhỏ đang nằm này thì đã được kéo màn kín mít rồi nên con nhỏ gan lắm… ở bệnh viện mà cũng dám ôm nó nữa… trông thương ghê dậy… còn nó thì thiệt tình là thèm cái mùi của con nhỏ nãy giờ rồi… gục đầu vào cổ mà hít lấy cái mùi hương quen thuộc đó… nó thì y như 1 thằng xì ke mà vừa được thỏa mãn cơn nghiện dậy… nó nghiêng đầu hôn 1 cái thật lâu vào cổ nhỏ… rồi lại gục đầu vào đó mà hít lấy hít để…
– Hix… nãy giờ anh ở ngoài đó… y tá có cho anh vô đâu… anh lo cho em quá à – mặt nó vẫn ụp trong cổ nhỏ mà nói.
– Hix hổng thấy anh em cũng sợ nữa hixhix…
– Uhm cho anh xin lỗi… tại anh không tốt nên em mới bệnh như vầy… anh xin lỗi em nhiều nha hix…
Con nhỏ vẫn ôm nó… chẳng nói gì… mà thiệt tình là nó cũng đâu có lõi gì đâu… thấy tội nghiệp nhỏ + với ngứa miệng nên nó xin lỗi đại ấy mà… hèhè… 2 đứa nằm ôm nhau cho đến nóng đổ cả mồ hôi ra thì mới chịu thả… nhưng khi mà thả ra thì nó mới phát hiện 1 điều… cái áo lót của con nhỏ bị cởi ra mất tiêu rồi… ax… cái áo học sinh mỏng manh thì đâu thể nào mà che được ánh mắt của nó… con nhỏ cứ ngượng ngượng mà lấy tay che lại thôi à… hèhè… thiệt tình là nó cũng hổng biết nói gì luôn… chắc đây cũng là lý do mà mấy nhỏ y tá phải che màng: D…
Nó lại ôm nhỏ thêm cái nữa:
– Hồi nào vậy em…
– Dạ… tại nãy… nóng quá… chị y tá… bắt cởi hix… – hìhì con nhỏ dụi cái đầu vào ngực nó… hàhà… nó đang muốn nhìn vào cái mặt ngượng của con nhỏ nhưng mà con nhỏ hổng có cho… cứ nép vào lòng mà ôm nó như vậy thôi à… hìhì… ))
Con nhỏ nãy giờ thì do được y tá làm mát nên mới tỉnh được chút xíu… nhưng ôm nó nãy giờ do nóng quá nên chắc lại sốt mà ngủ mất tiêu luôn rồi:))
Nó đặt con nhỏ nằm xuống… đưa tay mà kê cái gối lại cho ngay… và nó cũng chợt phát hiện ra cái áo lót được giấu dưới gối:))… cấm cái áo lót nhỏ lên mà con cu nó chợt động đậy… hix… trước khi bỏ vào cặp thì nó cũng nhanh tay mà đưa lên mũi mà ngửi cái hìhì… cái mùi của nhỏ thì thật là không lẫn vào đâu cho được… hôn hít bao nhiêu lần nên giờ nó nghiện luôn rồi:))
Lấy cái áo khoác trong cặp ra mà đắp lên người cho nhỏ… hix… để ngực của con nhỏ phơi ra sau cái lớp áo mỏng manh như dậy thì thiệt tình nó chịu không có nổi… không biết có phải là do sốt hay không mà ngực của con nhỏ vung lên cao lắm… hix… nó nhìn thì có thể rõ được cả cái đầu ti của con nhỏ đang căng lên luôn… huhu nó không muốn tự tra tấn mình nữa hix… cho nên… hix… nó phải làm 1 việc trái với bản năng đó là… lấy áo khoác che lại cho nhỏ… hix… nếu đây mà là con nhỏ thì ôi trời… con nhỏ chắc sẽ liệt giường với nó:)):))
Nhưng đã là người yêu thì hai đứa nên tôn trọng nhau chút… nó ngồi cắn răng mà nhìn nhỏ… tay chân thừa thãi nhưng cũng chẳng dám manh động gì cho cam:))… hìhì… nó chỉ trong sáng là ngồi mà mân mê mấy ngón tay của nhỏ thôi… nó sờ lên chiếc nhẫn mà nhỏ đang đeo trên tay phải… hìhì cái nhẫn này do nó tặng nè chứ đâu… lúc đầu thì con nhỏ đeo bên tay trái kia… nhưng khi đi chơi thì nhỏ lại muốn đeo bên tay phải… nhỏ nói là nhỏ thích cho 2 chiếc nhẫn cạ vào nhau mỗi khi mà được nó nắm tay hìhì… đúng là cái đồ ngốc: X: X:)
… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: https://gaigoi.city
Ngồi canh nhỏ 1 hồi lâu thì đt của nó rung… thiệt tình là khỏi cần nhìn cũng biết… mama nó gọi chứ ai:
– Dạ con nghe mẹ!
– Sao mày không về ăn cơm hả thằng kia??
– Dạ bạn con bệnh… con đang vô thăm… mẹ cứ ăn đi… lát nữa rồi con vềềề… – nó kéo dài chữ về ra mà nhõng nhẽo.
– Bạn nào bệnh??
– Mẹ không có biết đâu… “con đang chăm sóc cho con dâu của mẹ đó nha hèhè”… – tất nhiên là cái câu sao nó chỉ nói thầm trong đầu: D.
– Trai hay gái đó…
– Dạ gái… hìhì…
– Uhm… vậy lo thăm bạn đi rồi nhớ lát về sớm!!
– Dạ… con biết rồi… bye nha mẹ… *cạch* – nó cúp máy nhanh không thôi mẹ nó ca bài ca sức khỏe nữa thì phiền… hìhì tại dạo này nó hay đau bao tử nên mẹ nó nhắc nó ăn uống kĩ lắm… hìhì được mẹ quan tâm thì tuy có sướng thật nhưng lâu lâu cũng thấy hơi phiền hìhì…
Cái đt chưa kịp cất vào túi thì đã rung lần nữa…
– Alo.
– … @#%…
– À dì hả?? Ở phòng cấp cứu đó dì.
– … #$%…
– Dạ!
Khi nãy do nó nói không rõ ràng nên mẹ nhỏ chưa biết phòng nào, mẹ nhỏ tới bệnh viện rồi… gọi cho nó bằng di động cho nên cũng hổng có biết là… alo xong nó mới nhận ra… hìhì…
Chạy ra mà đón nhạc mẫu vào, mẹ nhỏ tay xách tay mang đủ thứ… nó giành xách phụ vài món rồi đi trước mà dắt nhạc mẫu vào…
… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: https://gaigoi.city
Chiều tối…
Con nhỏ thì vẫn chưa có tỉnh nữa… cứ nằm mà ngủ li bì sáng giờ trong bệnh viện thôi… nó và mẹ của nhỏ thì cứ ngồi ngay đó mà chờ… 2 dì cháu ngồi không có việc gì làm nên nói chuyện với nhau cũng nhiều lắm… nó ngồi đó nghe kể về gia đình của dì… và cũng may mắn nhờ dậy mà nó mới biết thêm được chút đỉnh về gia đình của nhỏ…
Nó được biết là quê mẹ nhỏ thì ở Củ Chi… trên đây hầu như không có ai thân thuộc cả… lúc trước thì còn có gia đình bên chồng… nhưng từ khi ly dị thì hầu như cũng hết liên lạc luôn rồi… theo mẹ nhỏ kể thì hình như là bã theo chồng lên thành phố được hơn chục năm gì đó… chồng của bã do có vợ bé nên bã lập tức tạch luôn… kí ngay tên vào cái đơn ly dị mà không cần suy nghĩ…
Nhỏ Trúc thì tất nhiên là được cho mẹ của con nhỏ dành quyền nuôi… à mà còn nữa… ba của con nhỏ thì giàu khỏi nói… tài sản mặc dù đã chia đôi rồi nhưng vẫn tự bỏ tiền ra mà mua cho 2 mẹ con nhỏ 1 ngôi nhà khang trang… chắc gọi đấy là để chuộc lỗi chẹp chẹp…
Thôi mà hình như là từ nãy giờ lan man hơi bị quá… ta quay lại cái hiện tại là khi mà con đt Sony của nó bỗng rung bần bật lên… nó xin phép mẹ con nhỏ rồi vội chạy ào ra ngoài hành lang mà nghe máy… nhìn vào cái màn hình mà người nó bỗng khẽ run lên…
– Dạ con nghe đây cậu Bảy…
– ĐỤ MẸ 2 ANH EM MÀY VỀ ĐÂY HẾT CHO TAO… THẰNG LÒN VŨ ĐT NÓ ĐÂU SAO TAO GỌI ĐÉO ĐƯỢC… KÊU NÓ LẾT VỀ NHÀ LIỀN CHO TAO… *cạch*… – ơ cái đệt… mới hello ổng có cái thôi mà chửi gớm vậy trời…
Đầu óc còn choáng váng sau vụ chửi nhưng mà nó vẫn nhanh tay mà gọi ngay cho anh Vũ… “Tò te tí tò te tí… Thuê bao quý kh…” con mẹ kiếp… chẳng trách mà cậu Bảy nó lên cơn điên… bấm máy gọi cho thằng đệ anh…
– Anh Vũ đâu…
– Đang ngủ…
– Cái đis… kêu dậy nghe máy lẹ dùm tui.
– … $%^&
– … ^&*(
Anh Vũ nó nghe ổng đang giận thì chắc cũng tím mặt her her:))
Nó chào mẹ con nhỏ… nói là nhà có chuyện gấp phải về… khi nào nhỏ tỉnh thì nhờ mẹ nhỏ nói là nhỏ gọi cho nó dùm… thank you herher…
Nó chạy ra cổng bắt 1 chiếc taxi và kêu tài xế chạy về nhà nhanh nhất có thể… thiệt tình là nó cũng sợ cậu Bảy nó ghê lắm… hixihx…
Ông này nóng tính thì khỏi phải nói… thằng số má hay trẻ trâu nào gặp ổng mà dám láo láo thì… đệt cái mợ… chết tươi ngay… mấy thằng đệ ruột của ổng thì nhiều thằng hầu như còn héo có cái CMND nữa… tên tuổi thì lúc tên là Tí lúc tên là Tèo… tên chỉ toàn là tên bịa… địa chỉ thường trú thì cũng chẳng có… toàn là ở trên núi được cậu Bảy nó đem về nuôi mà thôi… nói 1 cách không hề phóng đại thì tụi này sống hoàn toàn ngoài pháp luật… ổng thì lo chu cấp tiền bạc, gái gú cho tụi nó đủ cả… và cái tên mà ổng thường dùng để gọi tụi nó đó là “mấy thằng Xe”… ổng hay nói như vầy:
“Kêu mấy thằng Xe đi lo chuyện này cho tao”
Mọi người ai chơi cờ tướng chắc cũng biết… Xe là con cờ mà có khả năng tung hoành ngang dọc và tàn phá hết sức ghê gớm… người ta dùng Xe thì thường chỉ với 1 mục đích đó là “giết chóc”…
… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: https://gaigoi.city
Chiếc taxi chạy và nhanh chóng dừng lại ngay trước cửa nhà anh Vũ… nó mở cửa bước xuống thì lập tức có ngay mấy thằng đệ bu lại (đệ anh Vũ:))) Nó chỉ vô ngay 1 thằng:
– Anh trả tiền dùm em đi hèhè…
… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: https://gaigoi.city
Nhìn nó lúc này thiệt tình là chẳng khác gì 1 thằng công tử bột là mấy… chân thì mang giày bata… quần áo thì là sơmi trắng quần tây đen… tay sách cặp đi học… trông cũng thư sinh ra phết… giống như 1 thằng công tử con nhà giàu mới đi học về bằng taxi vậy… còn có cái cả 1 đống người làm là cái lũ này ra đón nữa chứ… )):))… (dìm hàng tụi nó xíu:)))
Nó mặc kệ cái lũ này đang bu vô mà hỏi nó mấy câu gì đó… cắm đầu bước nhanh vô trong nhà mà chỉ để lại có 1 câu:
– 5P nữa anh Vũ về rồi hỏi trời ơi là trời…
Nó bực mình thật sự luôn đấy… cả lũ bu vô mà hỏi nó cứ như là đang phỏng vấn cha nội ca sĩ nào nổi tiếng lắm dậy… đang nóng nực mà cứ khoái chọc… bán cái qua hết cho cha nội Vũ lát về trả lời… à mà không biết là cha nội đó có trốn viện được không nữa:))
Với cái cái gương chẳng có gì là vui vẻ mà nó bước vào bên trong… đi được 5 bước thì… Á… HỰ… có thằng mất dạy nào đó xô nó văng ngược ra cả mét…
– CON MẸ TỤI MÀY… CẬU BẢY KÊU Ở NGOÀI MÀ TỤI MÀY ĐÉO NGHE HẢ… – ơ cái đệt… con mẹ nó dám chửi mình.
Nó lao tới xô lại thắng mất dạy đó văng té luôn xuống đất… chẹp chẹp… cũng nhờ cái bật thềm:)):))
– CON MẸ… MÀY LÀ AI MÀ DÁM XÔ TAO… THẰNG CHÓ NÀY LÀ AI DẬY CẬU BẢY… – Con đệt mợ… dám hổ báo với cháu của đại ca hả… cậu Bảy nó ngồi ở trỏng thì đố cha mấy thằng này dám đụng tới cộng lông chân của nó…
… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: https://gaigoi.city
THÔI ĐI CON MẸ TỤI MÀY… THẰNG T VÔ ĐÂY CHO TAO BIỂU LẸ… – Cậu Bảy nó chễm chệ ngồi trên ghế mà phán… à mà thiệt tình cái giọng nói của Bảy nó… cứ bựa bựa kiểu sao sao ấy… nghe ồ ồ và luôn thường nằm ở cái volume là maximum ấy… nói mà cứ như hét dậy… chẹp… cho nên mỗi lần nói chuyện với ổng thì nó cũng làm ra vẻ là hổ báo không hề kém… hèhè…
Nó đi ngang qua cái thằng nãy xô nó mà cứ hất hàm ở trên trời ấy:))… nhìn láo chịu héo có nổi luôn… nó làm mặt bựa bựa dậy để chọc cho thằng mất dạy đó tức chơi… ai đời đâu tướng bự chà bá như dậy mà cũng bị nó xô cho té… giờ nó mà le lưỡi ra lêu lêu cái nữa thì thằng này tức xỉu chắc luôn:))
Nó ngồi xuống cái ghế:
– Dạ về hồi nào dậy cậu Bảy… đi máy bay hả… – Nó cầm ca trà đá ngay đó lên mà tu 1 hơi dài.
– TAO BAY VỀ HỒI CHIỀU… MÀY BỊ NÓ CHÉM CHỖ NÀO ĐÂU…
– Ngay đùi nè… may có mấy mũi à… nhẹ thôi…
– ĐỤ MẸ CÁI THỨ NGU MÀ… CÒN THẰNG L VŨ NỮA… 2 THẰNG TỤI BÂY NGU NỐT… ĐỤ MẸ… – Ổng nói mà vụt luôn điếu thuốc đang ngậm trên mồm.
– Trời ơi cậu Bảy chửi woài… Con biết con ngu rồi… ngu nên mới bị tụi nó lên trường chặn đường chém nè… ngu lắm… MÉM XÍU THÔI LÀ CŨNG HỔNG CÓ Ơ ĐÂY CHO CẬU BẢY NGỒI CHỬI ĐÂU… thấy im im chửi woài… *hít thở… hít thở*… hix… hix… – nó quất nguyên 1 câu dài ngập tràn cảm xúc cho cậu Bảy nó nghe… chẳng qua là muốn thêm tí dầu vào lửa thôi… mém xíu nữa là nó không ở đây cho ổng chửi thiệt rồi… nó nói mà mắt vẫn còn rưng rưng… hix hix… ngồi mà chờ cậu Bảy nó trả lời…
– ĐỤ MẸ THÌ MÀY NGU TAO CHỬI CŨNG ĐÉO CHO NỮA HẢ???
– Uh ngu… ngu lắm… ngu nên hôm sau mới bị tụi dí mà chém tiếp đó… con đéo chạy kịp vô nhà người ta thì chắc tụi nó đã băm con ra làm cả trăm mảnh rồi… còn ngồi đây cho cậu Bảy chửi… hix… cái lũ chó đó còn đập banh luôn căn nhà của người ta đó… hix… *nước mắt chảy xuống 1 giọt thì liền bị nó lấy tay quẹt đi*… hix… muốn chửi chửi nữa đi… con ngu lắm… chửi nữa đi… *quẹt nước mắt tiếp*…
– MÀY ĐỪNG CÓ NÓI LÀ MUỐN TAO ĐỨNG ĐÂY XIN LỖI MÀY NHA… ĐỤ MẸ KHÔNG PHẢI THÔI CHỨ LÀM ĐÉO GÌ DỮ VẬY… * chớp chớp*