Người trong giang hồ – Phần 3

Phần 3
“Hôm sau ngày đầu mày bán được không cu Sơn? Ngồi xuống uống miếng nước nè”
“Cũng được anh, mà khu này rộng quá nên em đi lạc hoài”
“Mà mày nên nhớ, bán trong khu Cầu Ông Lãnh, Bến Vân Đồn thôi nha, qua khỏi đây coi chừng bị tụi Bi Lớn nó đập đó”
“Bi Lớn là thằng nào vậy anh?”
“À là thằng bảo kê tụi bụi đời bên khu trên, cũng máu mặt lắm, nó là đàn em của Tám Sọ bảo kê khu chợ Cầu Ông Lãnh, không dây được đâu.”
“Anh có từng đánh với nó lần nào chưa?”
“À thì… cũng có”
“Rồi sao anh… thắng hay thua?”
“Thua chết mẹ chứ sao. Tao còn nhớ lần đó ổng bị thằng Bi Lớn kéo nguyên một đám dồn vào đường đánh, phải chạy chết mẹ mới còn mạng về.” Thằng Huy chen vào, vừa kể vừa nhìn Ba Thẹo cười đểu.
“Mẹ mày, ai hỏi mà mày khai vậy. Làm mất mặt bố mày” Ba Thẹo đứng dậy cầm ghế nhá thằng Huy.
“Thằng Bi Lớn này ỷ nó là đàn em của đại ca trong chợ nên phách lối ngang tàn lắm, không coi ai ra gì. Gặp nó thì nhớ coi chừng lời nói đó, nó điên lắm, coi chừng ôm đầu máu mà về”
Thái Sơn gật đầu chí phải, mắt đăm chiêu suy nghĩ điều gì đó. Nó đã từng giết người, thằng đó còn là đàn em của ông Pháo – một trong ngũ đại giang hồ huống hồ gì thằng cầm đầu đám bụi đời…
“Thái Sơn, tí mày theo tao đi làm việc, bữa nay thằng Huy, thằng Tài ở nhà coi tụi nó”
“Dạ đại ca”
“Đi đâu vậy anh?”
“Theo tao thì biết” Ba Thẹo khoác vai Thái Sơn dắt đi.
Cả hai đi tới một con hẻm vắng, chỉ có ánh đèn đường le lói chiếu sáng yếu ớt xuống mặt đường. Ba Thẹo đi lại một căn nhà số 79 nằm ở góc đường rồi gõ cửa.
“Ai đấy? Đến đây làm gì?”
“Tui đến uống cà phê đỏ”
“Cà phê đỏ là cái đéo gì anh?” Thái Sơn hỏi nhỏ Ba Thẹo.
“Suỵt, đó là mật khẩu để vô đây, trong này là sòng bạc của anh Bảy Sấm, tụi mình vô đứng canh cửa thôi, mỗi thằng được vài chục nghìn một đêm đấy”
Bước vào trong là một nhà máy may công nghiệp bình thường, nhưng bên trong lại là một sòng bạc cỡ nhỏ với đủ mọi loại hình từ xóc đĩa, bầu cua, bài tây các thứ, khách ở đây đủ mọi thể loại từ trung niên sồn sồn cho tới lũ choai choai tóc nhuộm hai ba màu cũng có. Một người đàn ông khá mập ngồi trên ghế chễm chệ mồm ngậm điếu thuốc tay thì ôm eo một cô đào.
“Ba Thẹo đến rồi à, thằng này là thằng nào đấy?”
“Dạ anh Bảy, thằng này nó mới vô làm, anh coi chiếu cố nó, đánh đấm được việc lắm”
“Hà hà, đúng là tuổi trẻ tài cao, thời tao cỡ nó cũng đã ra xã hội kiếm ăn rồi, đánh đấm chảy máu đầu mới được như ngày hôm nay, vậy nên tao thích mấy thằng còn trẻ mà lăn lộn giang hồ như tụi bây lắm. Từ nay mày ra canh cửa với thằng Kha ‘ghẻ’ nha. Mày chắc biết mật khẩu rồi phải không?”
“Dạ… dạ anh Bảy, cảm ơn anh đã chiếu cố”
“Mày tên gì? Mặt mũi nhìn cũng được đó, làm giỏi đi tao cho vài con đào phục vụ mày hắc hắc hắc”
“Dạ, em tên Sơn”
“Hà hà hà, nhìn mày là biết trai tân chưa biết hơi gái rồi chứ gì! Vài bữa anh cho mày thử, ở đây gái bao la, cầm tiền này đi, coi như là quà gặp mặt anh tặng chú mày”
“Dạ cảm ơn anh” Thái Sơn lấy vài chục nghìn từ Bảy Sấm.
“Ê cu, ra đây tao chỉ cho mà làm này”
“Mày là…”
“Tao là Kha ‘ghẻ’ đàn em của anh Bảy, mày mới vô đúng không?”
“Ừa, làm ở đây có đánh đấm gì không?”
“Có máu đấy, làm ở đây cũng nhàn lắm, ngày qua ngày chỉ canh cửa, khách thắng bạc còn bo cho mày nữa, lâu lâu mới kéo đi đánh tụi đánh bạc thiếu nợ thôi, làm tốt còn được anh Bảy cho chơi gái chùa nữa hà hà”
“Ở đây kiêm luôn nhà thổ à?”
“Ừa, sòng bạc ở dưới, đĩ trên lầu, ngồi đây còn nghe nó rên nữa khà khà”
Cộc cộc cộc.
“Ai đấy? Đến đây làm gì?”
“Tụi tao tới uống cà phê đỏ”
“Mời vào” Kha ra mở cửa mời khách.
Bước vào mà là một đại ca giang hồ, chiều cao tầm trung, tóc cạo trọc, trên đầu còn vài vết sẹo nhìn khá rõ, đi cùng hắn là những tên du đãng trong chợ lần trước. Thái Sơn nhìn chăm chú đến khi đám người đi khuất vào bên trong.
“Ông này là ai vậy”
“Mày ở khu này mà không biết ổng hả, là Tám Sọ đó, bảo kê khu chợ Cầu Ông Lãnh”
“Thì ra là hắn à, nhìn cũng tầm thường mà”
“Suỵt, thằng lồn này, mày muốn ăn dao trừ cơm hả, nói cho mày biết Tám Sọ chính là đàn em của ông trùm Hiếu ‘nhỏ’ một trong ngũ đại giang hồ của đất Sài Gòn. Đàn em của ổng đông như kiến vậy, đụng tới Tám Sọ là đụng tới ông trùm phía sau nên đố cha ai dám đụng vào”
“Ngũ đại giang hồ là sao mậy?”
“Vãi lồn, ra giang hồ thì ít nhất mày cũng phải trang bị tí kiến thức đi chứ, để anh mày nói cho nghe. Ngũ đại giang hồ là năm người nắm trùm cái đất Sài Gòn này. Du đãng ở đây bao la nhưng đố thằng nào không dám nể năm người đó. Ghế thứ nhất là ông Pháo, nổi tiếng khát máu và tàn độc, tao nghe nói ai thiếu nợ ổng không trả là ổng sẽ cho đàn em tới nhà chặt từng đốt ngón tay đó.”
“Tao có nghe danh ông Pháo, mà không ngờ ổng lại bá đến như vậy” Thái Sơn lo lắng khi nghe chuyện về ông Pháo cái tên mà mẹ nó nhắc đến khi bảo nó bỏ trốn.
“Rồi thứ hai là ai? Có máu hơn ông Pháo không?”
“Đứng thứ hai là bà trùm Tuyết Nhi, nghe tụi khách đánh bài từng gặp bả nói là bả đẹp ghê lắm nhìn lâu là chảy nước miếng con cu dựng túp lều tranh luôn khà khà khà. Bà này có gốc là người Bắc sau đó Nam ‘tiến’ vào đây. Tuy không có tàn độc như ông Pháo nhưng ai cũng nể một phần, kinh doanh nhà hàng, khách sạn, quán bar ở quận 1. Đào của bả nghe nói toàn là gái hạng sang. Tao chỉ có ước mơ là dành dụm thật là nhiều tiền để qua khách sạn Tuyết Nhi chơi gái một lần rồi chết cũng mãn nguyện, chứ gái ở đây toàn hết đát rồi, con nào tao cũng thử qua.”
“Rồi thứ ba là người nào?”
“Thứ ba là chính là đại ca của Tám Sọ…”
“Con mẹ nó!! Tụi mày dẹp cái sòng bài này cho tao!!”
“Chết mẹ có chuyện rồi! Lấy hàng rồi theo tao”
Tiếng của Tám Sọ vang cả một góc nhà. Khách đánh bạc hoảng sợ chạy tứ tung. Tiếng đao kiếm va chạm loạn xạ. Kha ‘ghẻ’ kéo hộc tủ đưa cho Thái Sơn một con dao.
“Lên gặp thằng nào định chém mày thì mày hãy chém nó, đừng chém lung tung coi chừng trúng người bên mình”
“Vãi lồn, tao mới vào ngày đầu mà sao lại kéo tới phá rồi”
… Bạn đang đọc truyện Người trong giang hồ tại nguồn: https://gaigoi.city
Ập cửa xông vào, bên trong phòng đánh bạc là một cuộc hỗn chiến giữa băng Tám Sọ và Bảy Sấm, khách bị thương nằm la liệt, đàn em hai bên chém nhau loạn xạ. Hai thiếu niên tay cầm hàng đứng trước cuộc thanh toán đẫm máu tay run bần bật. Mặc dù Thái Sơn đã từng giết người nhưng đó là trong lúc nóng giận nhất thời ra tay, còn đây là một cuộc chiến giữa sự sống và cái chết, nó sợ và thằng Kha cũng vậy.
“Giờ sao? Vô chơi không mậy… ‘Kha’ ghẻ” vừa nói vừa run.
“Mày làm ở đây… đó giờ chưa gặp… cảnh này sao??”
“Tao làm đó giờ chỉ có khách quậy nhẹ nhẹ thôi, chưa có đụng dao kiếm bao giờ cả… ực ‘Kha’ ghẻ” nuốt nước bọt.
Vừa nói dứt câu thì một tên cầm dao xông lại định chém Thái Sơn, nó xoay người nó nhát dao chém xuống rồi đâm một nhát vào đùi máu chảy ròng ròng, làm cho tên kia la thành tiếng cay cú lao tới ăn thua đủ với Sơn.
“Con mẹ mày thằng oắt con, tao chém chết mẹ mày”
Dao đi tới đâu Thái Sơn né tới đấy, toát cả mồ hôi, thằng Kha ‘ghẻ’ nhát chết núp sau cái bàn bida mà trốn.
“Chết đi thằng chó” Thừa lúc đối thủ vung tay quá trớn Thái Sơn chém ngang làm tay hắn đứt lìa bàn tay máu ướt cả thảm.
Đạp tên giang hồ ra xa, Thái Sơn đứng dậy thở hổn hển, đây là cảm giác chém người hay sao, cảm giác hung khí chạm vào da thịt máu bắn tung tóe khiến nó có cảm giác vừa sợ vừa hưng phấn. Nó cầm dao chạy vào đám đông chém loạn xạ, vừa tiếp ứng cho Ba Thẹo vừa hỗ trợ Kha ghẻ. Dường như dòng máu giang hồ đang chảy trong người nó rất mãnh liệt.
“Sơn đừng có giết người nha mày! Chỉ chém thôi! Đừng giết!” Ba Thẹo la lớn giữa cuộc hỗn chiến.
Lúc này Tám Sọ đang chém Bảy Sấm máu chảy bê bết. Lỗ tai của ông Bảy bị Tám Sọ chém đứt lìa. Bảy Sấm một tay ôm tai một tay đưa dao ra thủ trước đòn tấn công nhanh như vũ bão của Tám Sọ. Tám Sọ dường như một con hổ đang vờn một con chuột nhắt trước khi làm thịt nó. Tám Sọ nhặt lỗ tai của Bảy Sấm bỏ lên miệng cắn rồi phun xuống đất.
“Đoàng! Tất cả bỏ vũ khí xuống cảnh sát đây! Ai còn cầm hung khí chúng tôi không chịu trách nhiệm”
Nghe tiếng bắn chỉ thiên cả đám giật mình bỏ hết đao kiếm xuống đất rồi giơ hết hai tay lên đầu. Công an còng tay từng người rồi áp giải tất cả về đồn. Lúc bị còng Tám Sọ còn phun nước bọt vào mặt Bảy Sấm làm hai bên xung đột dữ dội, công an phải chích điện vài thằng để êm chuyện.
Trong đồn cảnh sát hai phe được chia thành hai phòng giam riêng biệt. Thái Sơn ngồi cùng buồng giam với Bảy Sấm, Kha ‘ghẻ’ và các đàn em.
“Má nó, tụi Tám Sọ láo thật. Ra khỏi đây tao phải chơi chết mẹ nó. Đéo quan tâm nó là đàn em của thằng nào con nào” Bảy Sấm vừa ôm cái tai đầy máu vừa chửi đổng.
“Anh với ông Tám có xích mích gì mà nó kéo qua chém chỗ làm ăn của mình vậy anh Bảy ‘Kha’ ghẻ” hỏi.
“Con ghệ của nó lần trước qua đây chơi thiếu tiền, bị thằng Phong ‘heo’ nó đánh sưng má nên về mách cho thằng Tám, cũng tại mày cả đánh nó làm đéo gì” Bảy Sấm tán vào đầu Phong ‘heo’
“Ui da đại ca, em có biết nhỏ đó là con ghệ thằng Tám đâu”
“Chừng nào mình được thả ra anh?” Thái Sơn hỏi.
“Đợi tí mấy thằng đệ tao nó lại bảo lãnh rồi ra, tao thấy mày đánh đấm ngon lành đó, ngày mai tập trung ở hẻm 79, mình kéo qua khu chợ Cầu Ông Lãnh chém chết mẹ tụi nó”
Đợi đến tầm gần nửa đêm thì cũng được thả về. Ai về nhà nấy, đứa nào bị thương thì tự lên viện băng bó công an không giải quyết. Tất cả chỉ bị phạt hành chính rồi lập biên bản cảnh cáo, chả ai quan tâm tới mạng của du đãng đánh chém nhau cả, tụi nó chém nhau hằng ngày, cảnh sát chỉ bắt về cho có lệ rồi thả ra rồi đâu lại vào đấy máu vẫn đổ trên những góc tối của Sài Gòn.
Trong suốt hơn một tháng ròng rã, hai phe chiến tranh không ngừng. Các địa bàn của Bảy Sấm và Tám Sọ đều tan hoang không thể làm ăn, đàn em hai bên đều bắt đầu chết đói. Cả khu vực Cầu Ông Lãnh thời gian đó như trong thời chiến sự, cứ mỗi đêm tụi du đãng lại đâm chém nhau, xác chết nằm la liệt, hàng chục tên đàn em của hai băng đã vào tù nhưng cuộc chiến vẫn chưa dừng lại.
“Dạo này sao không thấy mày nộp tiền bảo kê trong chợ về cho tao hả Tám?” Một người đàn ông trung niên miệng ngậm tẩu thuốc ngồi trên ghế tựa, phía dưới ông ta là một cô đào đang quỳ để thổi kèn cho hắn.
“Dạ đại ca, dạo này tụi em đánh với tụi thằng Bảy Sấm, hai bên đâu có làm ăn gì được đâu anh. Anh đợi em dẹp xong tụi nó thì em sẽ đưa gấp hai cho anh”
“Con mẹ mày, có cái đám du đãng ở khu gầm cầu đó mà lo cũng không xong thì làm con cặc gì được hả! Làm mất cả hứng, cút ra ‘Hiếu’ nhỏ” đứng dậy đạp cô gái ra, kéo quần lên rồi chửi bới.
“Ngày mai tao cho mày mượn 50 thằng kéo qua lấy cái đầu thằng Bảy cho tao, rồi lo tiền cho thằng nào đó ra nhận tội ở tù thay. Rõ chưa?!”
“Dạ đại ca”
Đêm đó địa bàn của Bảy Sấm bị đột kích, bị quét sạch hoàn toàn khỏi địa bàn, xác chết la liệt, Bảy Sấm thì bị chém hàng chục nhát, nằm gục chết bên vũng máu ngoài vệ đường.
“Ê Sơn, biết gì chưa? Ông Bảy bị người ta chém chết rồi, từ nay khu này do thằng Tám Sọ làm chủ rồi” thằng Huy vừa gặm bánh mì vừa nói.
“Chuyện này tao cũng đoán trước được một phần rồi, ông Bảy tuy nghĩa khí nhưng ổng không có chỗ chống lưng, trước sau cũng chết dưới tay kẻ mạnh, cá lớn nuốt cá bé là chuyện thường mà”
“Thằng này khá bây, giọng điệu như mấy đại ca có số má ấy haha” Ba Thẹo cười.
“Nó hay mơ mộng lắm anh kaka, ngày đầu gặp Tám Sọ nó còn tính chơi ổng mà”
“Tụi mày đòi chơi ai?” Tiếng của một thanh niên, cao tầm mét sáu, mặt nghênh lên trời, tóc dài chạm mắt cùng đám nhóc bụi đời tiến lại đám Thái Sơn.
“Chết mẹ anh ơi, thằng Bi Lớn…” thằng Huy cuống lên bám tay Ba Thẹo.
Thái Sơn đứng lên đút tay vào túi quần đợi đám Bi Lớn tiến lại, Ba Thẹo và đám đàn em cũng đứng lên tiến lại tạo nên một khung cảnh không đánh cũng khó.
“Thằng nào vừa nãy nói định chơi đại ca tao?” Bi Lớn đưa tay chỉ về phía tụi Ba Thẹo nói lớn.
“Là tao nói đây này, mày làm gì tao?” Thái Sơn bước ra hất cằm về phía Bi Lớn.
“Thằng chó đẻ, chết mẹ mày điiiii!!” Bi Lớn lao vào đấm.
Cú đấm tuy mạnh nhưng chậm, Sơn né được cú đầu nhưng cú đấm thứ hai chạm vào mũi nó khiến nó choáng váng mất đà, máu từ mũi chảy xuống cằm. Thái Sơn quết máu lên xem rồi xông vào đánh trả. Thái Sơn đặt nắm tay đấm bên hông, ngón tay cái hướng lên trên và cùi chỏ Khi đấm thì một cánh tay đưa ra cùng một lúc xoay nắm đấm đồng thời rút cánh tay kia về ở tư thế sẵn sàng. Lực của sự văn xoay được cộng với lực quất ra làm tăng toàn thể sức mạnh cho cú đấm và ổn định lực hướng đi của cú đấm khiến cú đấm bay thẳng vào mặt Bi Lớn làm nó bay hai cây răng cửa rồi hộc máu ngã xuống. Đám đàn em thấy vậy thì lao vào đánh nhau túi bụi tạo nên cuộc hỗn chiến giữa hai băng bụi đời.
“Đập nó, chơi chết mẹ tụi thằng Bi Lớn đi” một thằng vừa nói vừa ném vài viên đá vào đối thủ.
“Đánh nó, đánh nó!!”
Ở một góc xa, một người đàn ông ăn đeo kính râm ngồi bắt chân hình chữ ngũ lẳng lặng quan sát trận đánh lộn của đám bụi đời.

Còn tiếp…
Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website gaigoi.city, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.

To top
Đóng QC