Vẽ tranh – Phần 14

Phần 14
Cảm thấy dương vật đã mềm và tuột ra khỏi âm đạo Huyền… sau 3 lần giao hợp với 3 cô gái trong cùng 1 ngày… Cương ngã người qua bên hông chị, nằm nghiêng và vẫn nhổm đầu ngắm chị. Huyền nhìn lên mặt anh… rồi nhìn xuống dưới thằng em phủ đầy dịch trắng, kèm thêm một sợi dịch nhờn lấp lánh, nối từ háng chị tới đỉnh của đầu khấc… chị nói:
– “Tinh dịch của anh đặc quá zợ…”
Cương nhìn theo hướng của Huyền cũng thấy y chang, anh cười và nói:
– “Đặc mới thụ thai cho em dính bầu lẹ chứ…”
Huyền kéo đầu anh xuống, ấn vào bầu ngực vĩ đại của mình để trừng phạt, và hăm:
– “Bầu nè… Bầu nè… Bầu với em ha…” – làm anh ngạt thở mà tìm lấy đầu ti chị, cắn nhẹ vào đó. Bị thốn nên Huyền mới bỏ tay ra… Cương trường lên, kê đầu nằm nghiêng, sát với má của Huyền mà chu mỏ ra hôn tai, hôn má chị vài cái. Tay bóp nắn nhẹ và chà lòng bàn tay lên đầu ti để cảm nhận sự nhột nhột, thích thích.
Tay Huyền tinh nghịch, thò xuống nắm lấy thằng em trơn tuột vì phủ nhờn mà vuốt, mà xoa nó nhè nhẹ. Cương ấn đầu sau dái tai Huyền và hít một hơi, cảm nhận mùi hương của tóc rồi ngắm chị.
Huyền bây giờ như đứa con nít. Chị cũng xoay nghiêng lại, kéo tay anh để gối đầu nằm, ụp mặt vô ngực và vai Cương… tay bên dưới vẫn chơi với thằng ku, tay còn lại se se đầu vú anh rồi chị hỏi:
– “Anh thích em hở…”
Cương: “Thích chứ… Thích mới muốn em đó…”
Huyền cười “ha ha…” rồi nói:
– “Thích chỗ nào zợ? Phải ở đây (cầm tay anh bóp vô ngực) với ở đây hông? (Chuyển tay đó xuống bóp mông)”
Cương cầm lại tay em nó, áp vô mặt em, rồi eo em, rồi đùi em, và cuối cùng là khe lồn em. Rồi nói: “Ở mấy chỗ này nữa!”
Huyền: “Xạo!” – Em im lặng lúc rồi nói thêm:
– “Đàn ông chỉ thích ngực, eo, mông phụ nữ thôi! Anh xạo quá à… Hổng chơi nữa! Hí hí…”
1 huyền dâm mà mấy nay Cương cảm thấy là người phụ nữ chững chạc, già đời… mà giờ đang nũng nịu, giả bộ giận hờn… nhìn như con nít. Cương nói:
– “Kệ em! Tin hay không tùy à…” – rồi ép người em cho 2 bầu vú ịnh sát vào người mình, luồn tay ra sau xoa lưng và mông em. Huyền ngước mặt lên, chu chu mỏ ra hỏi:
– “Người ta lớn hơn mà dám kêu em… Muốn gì hả… Hả…”
Cương: “Người ta thấy trẻ như con nít nên tính kêu em lâu rồi đó. Mà tại lịch sự trước mấy đứa kia nên kêu chị… chứ không nó kỳ!” (Thường con gái khoái luôn được trẻ mà, dỗ em nó chút cũng chả sao)
Huyền day mạnh đầu ti anh vài cái, nhéo thêm cái nữa làm anh”Ah…” lên… rồi mới rút đầu vô người anh nữa. Em thủ thỉ:
– “Vậy giờ, anh là đàn ông hả? Hay đang gồng zợ… Hi hi!”
Cương: “Anh đã nói anh hông phải gay mờ. Tại em với mấy đứa cứ gắn nhãn hiệu Bóng cho anh, anh chả thèm giải thích thôi. Chứ ở đó mà “giờ mới là đàn ông”…”
Bỗng Huyền ngước lên nhìn anh, đầu hơi ngửa ra xa khỏi ngực anh mà gườm mắt tra khảo:
– “Vậy mấy bữa ở trong phòng bé Tuyền rồi sao? Hả… Có làm gì con Tuyền hông… Hả?” – Xong ẻm bặm môi, bóp mạnh thằng ku thốn như gì, rồi để 2 ngón tay lên nhéo nhéo tay anh như tra tấn cho anh khai ra tội trạng. Cương bình thản nói:
– “Anh thích bé nó hồi lúc đầu mới gặp rồi đó. Nhưng mà nghe nói có bạn trai, anh bỏ qua. Tới lúc anh vô phòng nó làm mẫu, nó chọc ghẹo anh, rồi xảy ra 1 sự cố. Anh không kiềm chế được, nên từ bữa đó, 2 đứa thương nhau lắm.”
Huyền: “Hèn chi… Mấy lần thấy anh với nó cứ tối ngày quấn nhau. Giờ he… Em biết rồi he… Vô chỗ chị em tụi tui để làm bậy bạ đúng hông… Hả…”
Cương thấy Huyền nói mà cái mặt cười cười, môi bặm bặm mà mắc cười. Xong chị hăm tiếp:
– “Làm gì cười hả? Nói hông? Hông là em cho chết nha…” – cùng lúc chị bóp bóp và vuốt mạnh thằng em.
Cương không muốn cho chị nói nữa, nên khóa môi chị lại bằng môi mình rồi bóp lên bầu ngực. Huyền “uhm… uhm…” nho nhỏ trong họng. Rồi Cương mút môi chị cái và nói:
– “Anh muốn bậy bạ với em nữa!” – Xong hôn chụt lên trán chị và kéo đầu áp vô ngực mình.
Huyền không còn tra khảo nữa. Chị vẫn se se đầu ti của Cương, bóp thằng ku tiếp rồi nói:
– “Anh làm sao làm. Miễn đừng có gì quá… Em hay chửi con nhỏ đó vậy chứ cũng thương nó, thương mấy đứa ở chung nữa… Bà chủ nhà lỡ mà biết… em hông chịu trách nhiệm đâu à nha…”
Cương: “Uhm”. Rồi chợt nhớ ra gì đó, anh kiếm cái phoen của mình, không biết nó ở đâu. Mới kêu Huyền dậy tìm phụ. Lúc kiếm ra được, anh coi thì đã 22h hơn rồi. Vội vàng bấm bấm gì đó, truy cập vô app coi camera. Huyền nhìn vô hỏi:
– “Gì vậy anh?”
Cương: “Hình trực tiếp của mấy cái cam anh gắn hồi chìu chứ gì!”
Huyền: “Nha… nha… Chưa gì mở lên rình tụi em phải hông?” – Rồi nhéo vú anh cái.
Cương nhéo lại đầu ti trên bầu sữa to bự của em 1 cái phát ra tiếng “Áh… Anh này…”, rồi nhìn vô đó tiếp coi có gì hông.
Bỗng dưng, thấy có ánh sáng đèn rọi từ ngoài đường vô cổng chính, hắc vào 1 trong 4 cái cam. Cương kéo đầu Huyền vô nhìn chung rồi nói “Em em… Có ai trước cửa phải hông?”.
Huyền nheo mắt nhìn chung với anh. Thấy có ai, tướng với xe quen quen đang tháo khóa cổng từ ngoài. 2 Đứa hồi hộp nghi ăn trộm hay mấy thằng để lại dấu chân bữa trước. Đợi một lúc sau, khi cửa chính mở ra 1 cánh, Huyền tập trung nhìn, đầu nghiêng qua nghiêng lại như suy nghĩ gì đó. Tự nhiên “Ah…” lên cái làm Cương hết hồn. Em nói:
– “Con Ngọc! Trời ơi… Anh zoom lại coi phải hông!”
Cương zoom gần, thấy hình trắng đen nên phải tập trung mắt 1 chút… ừ thì đúng là Ngọc. Huyền nhìn qua anh lườm lườm kiểu chê bai:
– “Hớ… Vậy mà đòi canh ăn trộm! Gì mà dở ẹc… Úi xùy…” – rồi Huyền tiếp:
– “Chắc mốt em vô nhà, anh nhìn kiểu giống nảy, tưởng em ăn trộm rồi dí em đánh quá! Đúng là Bóng… He he…”
Cũng hơi quê quê. Cương nói:
– “Đúng rồi đó… Đánh rồi dập vô đây nè (anh ụp bàn tay lên mu lồn Huyền bóp nhẹ) cho ói con ra luôn! He he…”
Huyền bặm môi, đè anh ra đánh bộp bộp, rồi cầm thằng ku anh lên, đột nhiên bú lấy nó, là Cương bỗng thấy hơi thốn, rồi dần dần phê. Nhìn xuống thấy bà chị nào giờ hay thốt ra những lời dâm đãng, giờ đang bú thằng ku còn dính đầy tinh, làm anh mơ màng trở lại, rồi hẩy hông cho thằng ku đâm sâu hơn vô miệng chị… tay kia anh bóp 1 bên khuôn ngực to tròn. Cương với lấy phone, tính tắt đi, thì bỗng anh thấy có gì đó lạ lạ trong màn hình. Chợt mất đi khoái cảm nhục dục, anh kéo Huyền lên coi:
– “Em em… Coi cái gì trong nhà em nè! Nhanh…”
Huyền với gương mặt như còn say ke đang miễn cưỡng mò lên để nhìn vô đt. 2 chị em thấy cũng ngay chỗ tường gần cái cây to có cành chĩa ra đường, có bóng đen nào đó lấp ló. Thoạt đầu nhìn tưởng lá cây hay bóng vật gì thôi, bỗng thấy nó vụt nhanh từ chỗ đất trồng cây qua nề bê tông rồi áp sát vô tường nhà. Cương không cần đoán thêm gì nữa… cấp tốc kêu Huyền:
– “Nó đó… Nó đó… Chở anh về nhà em nhanh! Nhanh…”
Huyền quýnh quáng, nghe Cương sao, làm y vậy. Rồi anh quên luôn cơn đau từ cặp mông mà lái xe, chở Huyền, tống hết ga qua giải cứu “Hội banh tưng”.
… Bạn đang đọc truyện Vẽ tranh tại nguồn: https://gaigoi.city
Do cơ thể của hai chị em, cách nhau 5t, đã giao hợp với nhau quá đằm thắm, nên sự ngại ngùng và ranh giới cũng không còn. Tuy đang trong trạng thái hối hả, gấp gáp, nhưng Cương vẫn cảm nhận được 2 túi sữa mềm mại, ấm áp của Huyền đang ép sát vào lưng mình, 2 tay chị vòng qua eo mình ôm chặt, xoa nhẹ mấy múi cơ bụng và 2 đùi trắng hồng đang ép sát vào 2 bên hông. Cứ như đang ngồi trên xe mui trần hạng sang mà chạy lướt gió vậy! Êm quá đi…
Lần cuối nhìn đồng hồ cũng đã 22h hơn, cách nhau chừng 1km từ chỗ Cương qua “động tiên nữ”, chỉ mất chưa tới 3″ là 2 chị em đã thấy căn biệt thự. Anh ngừng xe lại, cách đó chừng 30m, tắt máy xe, anh nói nhỏ với Huyền dâm:
– “Em gọi hoặc nhắn cho mấy chị em, kêu ở yên trong nhà, đang nguy hiểm, khóa cửa lại!”
Huyền rút đt ra gọi cho từng người, Cương xuống xe đẩy bộ từ từ với chị tới chỗ căn nhà. Anh cầm đt lên, mở app cam để nhìn lại, thấy cái bóng đen không còn ở chỗ cũ nữa mà lẻn ra sân sau, đang rình rình, thập thò nhón người nhìn vô trong nhà qua lớp cửa sổ kính… Cương quay qua nói nhỏ với chị:
– “Nó ở sân sau!” – Rồi thấy tay chị cầm đt vừa gọi mà vừa rung, kể cả giọng nói và không biết đang nói với chị em nào bên trong. Cương nắm lấy tay kia của chị, đan mấy ngón lại như trấn an chị. Nhìn gương mặt chị đang sáng lên bởi màn hình điện thoại… thật là… giống ma quá… D…
Bỗng Cương nhìn xa xa ở góc tường bên kia, phía ngoài của cửa chính, thấy có thêm một bóng đen nữa đang dựng xe máy trên lề. Anh kêu chị tắt đt đi. Nhìn quanh cái lề nhỏ trước căn nhà, bỗng anh thấy đống vỏ sầu riêng đã có ai đó dọn và giục ra đây. Cương lụm lên vài cái đưa cho chị, nói:
– “Chị cầm tạm cái này, cầm ở trong nha, rồi lỡ bị gì thì cứ đập mạnh lên!”
Huyền như hiểu ý Cương muốn nói gì, chỉ gật nhẹ mấy cái rồi cầm 2 miếng vỏ sầu riêng rồi theo anh.
Tuy vẫn còn đau, nhưng anh đặt tính mạng mấy chị em lên đầu. Cương đang đi tới chỗ cái bóng kế cái xe, thì thấy nó bất ngờ leo lên xe rồi loay hoay làm gì đó rất gấp gáp. Vậy là Cương biết rồi… Anh đột nhiên tăng tốc, chạy tới chỗ nó cách chừng 20m, thấy nó đang chống chân đẩy đẩy ra xa khỏi anh, tay hình như đang đề máy mà chưa được…
2s sau, Cương chỉ còn cách cái bóng đen kia cỡ 2m thì thấy nó quăng xe, móc ra vật nhọn mà anh nghĩ là con dao. Cương nhào tới, cầm vỏ sầu riêng ở 1 tay, chọi lên ngực nó. Cái vỏ với nhìu gai bay không vô ngực mà trúng vào cánh tay đang che lại đỡ… Chết cha… Nó không hề bị gì, bỗng nó hạ tay xuống rồi chạy lại phía Cương la lớn “Mẹ… mày…”. Anh cũng hơi hoảng tính lùi lại, nhưng nghĩ bây giờ chạy đi, rồi lỡ nó làm gì Huyền ở kia, đã cách anh 5 – 7m gì đó…
Cương bất chấp, đứng yên và vội quan sát hành động gì tiếp theo của nó để biết mà đối phó… Thấy anh đứng yên nhìn, tự nhiên nó cũng đứng lại, cầm dao thủ thế rồi từ từ tiến lại Cương. Còn anh bắt đầu cũng tiến lại gần nó. Bỗng nó quơ con dao tứ lung tung, Cương hơi bất ngờ, anh thấy thằng này làm mình mất thời gian quá nên liều mạng, đá tạt ngang 1 chân đang mang giày sport có cái đế dày cui qua trước mặt nó như đá bao cát. Chợt nghe cái “cộp” cùng tiếng của nó la “Ah…” lên, không biết mũi giày đã đá trúng dao hay trúng xương nó, nhưng con dao không còn trên tay nó nữa.
Thừa cơ hội, Cương nhào tới đá tạt thêm cái nữa ngay mạng sườn cái bóng đen nghe “bộp” 1 cái. Nó co rúm người lại rên la “Aaaa…” (không phải bằng cái giọng kích dục như của mấy chị em à nha). Cương nhảy lên người nó rồi đấm túi bụi vào mặt bóng đen tới khi nó hết la ó, mà nằm xụi lơ 1 chỗ. (Tưởng tượng cảnh đấu võ đài UFC sao, thì giờ giống vậy.
Khi này, Cương quay lại, thấy Huyền như quan sát mình nãy giờ. Anh nhanh chạy lại chỗ chị vì sợ lỡ có thêm đứa bóng đen nào xuất hiện nữa, là chết (Bóng Cương thì ok). Vừa đến chỗ chị, anh nhìn khắp người cô gái đang ăn mặc sexy dữ dội đó, nhưng ku kịp nứng thì nghe trong nhà có tiếng nữ la lên “Ăn trộmmmm… Ăn trộmmm…”.
Cương lo sợ tột độ. Anh chả biết thằng còn lại nãy giờ trong nhà đang ở đâu, đã làm gì mấy chị em chưa. Vội vã hỏi Huyền cái chìa mở cửa. Huyền quýnh quáng lôi chùm chìa khóa 1 nùi ra. Cương nhìn hết hồn, thấy chị lục lọi cái chìa trong số đó mà tay rung rung… Quyết định nhanh trong đầu, Cương lùi ra xa cánh cửa rồi lấy đà, phóng tới gần, đạp và bám lấy mấy họa tiết bằng kim loại trên cửa để leo lên, trong lúc Huyền ngớ người ra nhìn theo (còn biểu cảm ra sao, tối thui đố ai biết).
Đáp chân xuống cái bạch trên nền đất sau khi leo qua cánh cửa cao gần bằng bức tường rào 3m, Cương nghe nguyên đám chị em phụ nữ trong nhà la hét um xùm. Nỗi sợ lại tăng lên, không biết thằng kia đã làm gì mấy tiên nữ của anh rồi. Cương chạy hết tốc lực ra sân sau, thấy bóng đen kia đang hốt hoảng, leo lên cái cây nhỏ gì đó gần bức tường (không phải cái cây chỗ từng có dấu chân lạ). Nhưng có vẻ nó cứ bị tuột xuống. Còn chỗ cửa sổ hướng ra sân sau thì có 1 đống ánh sáng đèn Pin đang rọi ra. “Phù… Ra là mấy chị em vẫn an toàn bên trong, tuy đang loi nhoi như cái chợ” – Cương nghĩ.
Anh chạy nhanh tới chỗ nó thì thấy nó tuột xuống và chạy sát vào góc tường. Cương phóng lại gần và chộp lấy tay nó khi nó giơ 2 tay ra như đỡ đòn. Cương không ngờ có thể bắt nó được dễ dàng như vậy…
Trong bóng tối, loe loét ánh sáng mập mờ từ mặt trăng, Cương kéo 2 tay có phần hơi nhỏ của nó ra sau lưng rồi ngồi lên mông nó. Anh bắt đầu xét xung quanh người. Khi sờ vào lưng nó, có cảm giác có một sợi dây bản lớp đang ôm sát lưng nó và hơi đàn hồi. Anh chưa trợn to mắt, nghĩ “mày có súng lun hả?”. Rồi luồn tay vào trong áo, chạm luôn vào da nó mà luồng tay lên sườn và trước ngực nó… bỗng chạm thấy cái gì hơi mềm mềm như vải bóng, anh bóp mạnh vô thì nghe thấy tiếng “sụt sịt” và thở gấp như nó bị sổ mũi. Hơi nghi nghi là cái gì rồi, anh thử vạch miếng vải đó kéo xuống và rà ngón tay xung quanh thì phát hiện… “Đây là đầu ti mà, nó hơi bự”.
Rồi xong… nó là con gái.
Đột nhiên cả người Cương nóng rang. Thì ra cái “thằng” nãy h anh lo sợ, hóa ra là nữ, mà còn không có vũ khí. Trong khi… Bất chợt nhớ tới cái thằng nãy bị anh đập bẹp bên ngoài, Cương nhớ tới Huyền đang chưa vô trong được… Cương ôm lên eo đứa con gái ăn trộm ra trước cửa sau, ra hiệu cho mấy chị em mở cửa. Lúc này đèn toàn bộ nhà được bật lên, cửa mở ra. Anh nhìn vô mấy chị em, chả nhớ bao nhiu người, rồi nói:
– “Nó con gái. Giữ nó lại dùm anh chút! Anh ra kia coi thằng còn lại!” – Xong anh vọt lẹ từ sân sau, vòng qua hông, tới cửa trước trong chưa tới 7s.
Chợt thấy cửa mở ra, chị Huyền đang từ từ đẩy vô. Cương chạy nhanh lại chỗ chị. Vừa tới gần, anh kéo nhanh chị vô trong, thì tự nhiên cái thằng kia ở đâu bay tới, giơ chân đạp. Cương lấy tay chụp chân nó rồi kéo mạnh cho nguyên người nó đập cái “ành” vô cái cửa sắt. Mặt nó đập trúng mấy hoa văn kim loại nghe cái “crack”. Nó nằm phè 1 đống trước cửa, bất tỉnh nhân sự.
Sau một lúc lâu, mọi người đã bình tĩnh lại. Anh lôi cái xác mém chết của thằng trộm cột chỗ trụ của hiên nhà bằng bê tông, ở ngoài sân chứ không cho nó ở trong nhà. Sau đó đi vô trong, Cương tới chỗ con bé đang bị Ngọc khóa tay để ra sau lưng, cùng toàn thể chị em hội tiên nữ đứng vòng quanh… thiếu mỗi Huyền vì chị đang trong phòng làm gì đó. Anh hỏi nguyên đám coi nãy h nó có nói hay làm gì hông. Nhìn con nhỏ mặt mũi như học sinh, mặt mũi tèm lem dính đất cát, tóc cũng vậy và cắt như con trai. Môi bặm lại lộ rõ sự hoảng sợ. Áo thun đen, quần jean đen và giày rẻ tiền hơi xanh đen là thứ duy nhất trên người nó…
Đang nhìn, Cương nghe mấy chị em hỏi nó, mà nó cứ sụt sịt khóc, rồi “ơ ơ ơ…”. Cương tới gần nó, anh hỏi đúng 1 câu:
– “Bị câm hả?”
Nó ngước nhìn anh, rồi gật đầu lia lịa với ánh mắt như van xin, cầu khẩn.
Mấy chị em lúc này nói gì đó xôn xao mà anh không nghe được vì đang suy nghĩ. Cương hỏi tiếp:
– “Biết viết hông?”
Nó gật đầu gượng…
Cương lôi cái đt ra, mở app note lên rồi đưa nó. Anh kêu:
– “Giờ hỏi gì thì ghi vô đây trả lời nghe…” – xong anh nhìn Ngọc, hất mặt lên như kêu bỏ tay nó ra.
Nó rung rung cầm đt. Anh nhấn vô màn hình cho bàn phím ảo hiện lên rồi nói:
– “Biết ghi có dấu thì ghi, không thì để không dấu!”
Rồi anh hỏi: “Tên gì? Mấy tuổi? Quê đâu?”
Nó bấm bấm khi vẫn cầm đt mà rung rung. Cương cầm lên phần đầu cái đt cho nó cố định lại. Mấy chị em đứng cùng phía nó nhìn vô rồi đọc gì đó. Minh nhìn anh nói:
– “Tên Ý… 18t tuổi… quê Vũng Tàu”
Cương hỏi tiếp: “Ba má đâu? Sao đi ăn trộm?”
Nó bấm cũng lâu hơn trước. Mấy chị em lại nhìn vô đt rồi nhìn nhau. S Hồi lâu bé Tuyền đáng ghét nói cho anh nghe:
– “Không có người thân. Bị bỏ vô trại mồ côi hồi 3 – 4t rồi bị câm. Trốn trại hồi 17t. Gặp Tuấn rồi bị cưỡng hiếp, ép đi ăn trộm, không làm sẽ bị đem báo công an, trả vô trại.”
Lúc này nó bắt đầu khóc sướt mướt. Tự nhiên anh thấy trong người sao sao đó, như muốn đồng cảm và khóc theo. Dù đâu đó trong lòng còn hơi nghi ngờ.
Cương lấy đt lại, rồi kêu chị em kêu công an xuống. Lúc này con bé trộm vừa lắc đầu, vừa quỳ xuống khóc và lạy lạy nguyên 1 đám. Còn mấy chị em không làm theo anh, mà cứ nhìn nhau như lưỡng lự, không gọi công an.
Cương tự tay gọi cho công an xuống. Tuyền với Huyền lại nắm tay anh giật giật như ngăn cản, nhưng anh giựt tay ra né. Rồi bé Tuyền cau mày, dặm chân như tức giận rồi đi vô phòng. Cương vẫn thản nhiên nói chuyện cho công an xuống.
Trong lúc chờ đợi công an, anh thấy cả hội chị em đang nhìn chăm chăm vô mình. Anh không để tâm. Chợt nắm tay con bé Ý kéo ra sau. Mấy chị em cũng đi theo không biết anh làm gì.
Vô tới phòng vệ sinh chung đằng sau, anh lấy một cái khăn nhỏ, xả nước ấm vô cái ca rồi nhúng vào, vắt khô và lau lọt khắp mặt Ý. Cũng chả biết mấy chị em đang có biểu cảm gì vì anh có nhìn đâu mà biết… rồi anh sợ Ý ngại, nên đóng cửa lại. Cương lột hết quần áo Ý ra. Khi đầu nó hơi chống cự, nhưng anh nói:
– “Muốn báo công an bắt không Ý?” – Nó mới để cho anh làm gì làm.

Sau khi cơ thể Ý hoàn toàn lộ ra, anh nhúng khăn, lau sạch mọi chỗ dơ trên người em. Lấy tay kỳ cọ lên thân em nó. Cương dịch chuyển tay lên cổ để tẩy đi vết đất cát dính bệt bệt. Xong từ từ xoa nhẹ lên ngực em nó. Tuy ư bầu ngực nhỏ như 2 cái chén của em nó đã sạch, nhưng thức sự Cương cũng hơi nổi máu dâm lên. Anh xoa lên 2 bầu ngực của em rất lâu, rồi vân vê 2 đầu ti. Nhưng rồi lại dừng và và bắt đầu kỳ cọ thật sạch mọi ngóc ngách trên người của Ý, trong khi em nó vẫn còn bặm môi chịu đựng.
Nhìn thấy 1 cô bé cũng gọi là ốm, đang đứng lõa thể trước mắt anh. Không kiềm lòng được, Cương mở vòi sen, kéo nhẹ ém nó vào và thoa dầu gội, xà phòng lên em nó. Anh tắm rửa cho Ý một người mẹ chăm cho con mình trong làn nước ấm xả ra từ vòi sen. Cơ thể em ướt đẫm, Cương vẫn mặc đồ. Anh liên tục kỳ cọ và xoa bóp khắp người em tới khi xà bông trên tóc và người em trôi đi hết. Cương lấy tấm khăn khô, lau hết khắp cái cơ thể mới lớn của Ý. Rồi đột nhiên, anh đứng đối diện em nó và ôm em nó vô lòng. Tuy áo quần Cương hơi dính nước, nhưng hơi nóng trong người anh vẫn toát ra. Cương nhìn lên gương mặt em nó, gương mặt vẫn như 1 đứa con nít, có chút đượm buồn. Lông mày dày, chiếc mũi nhỏ xinh, và bờ môi hồng hồng dù không son. Mái tóc ngắn nên giờ đã khô hẳn.
Cương đặt tay lên vai em nó, đẩy nhẹ người em ra khỏi mình rồi nói:
– “Mình đi xử cái thằng tội phạm kia nha!”
… Bạn đang đọc truyện Vẽ tranh tại nguồn: https://gaigoi.city
Mở hé cửa, bước ra khỏi phòng tắm. Anh hỏi:
– “Có ai còn bộ đồ sạch không, cho em mượn.”
Mấy chị em, giờ có thêm Huyền, cũng như Tuyền cũng lấp ló đằng sau bỗng ngạc nhiên nhìn anh, rồi nhìn nhau. Rồi Sương la lên:
– “Để em vô lấy.”
Đứng đối mặt với mấy chị em đang chả biết Cương làm gì. Anh vẫn chai mặt, thản nhiên đứng nhìn ra sân. Lát sau, Sương đi ra, đưa cho anh bộ đồ. Anh bước lại vô đó rồi đóng cửa.
Do không có đồ lót mới, anh tự tay mặc cho Ý bộ đồ của Sương đưa. Chắc tạng người như nhau, nên đồ mặc vô không có gì quá cỡ. Với lại đồ bộ áo quần tách biệt như kiểu của sương thì hầu như ai mặc cũng được.
Nhìn cô bé lấm. Lem khi nãy… giờ được khoát lên bộ đồ sạch sẽ màu đen bóng, làm nổi lên làn da trắng mịn không kém gì mấy chị em kia. Cương kéo nhẹ em nó bước ra ngoài trong sự ngỡ ngàng của hội banh tưng.
Cương vừa dẫn em nó lên phòng khách thì xe công an cũng xuống như không hụ còi, chỉ bật đèn báo… Ý mới nhìn thấy, bỗng sợ, lùi lại tính bỏ chạy. Cương lúc này nắm tay em nó lại, cho ngồi xuống bộ salon và nói nhỏ:
– “Anh không để em bị bắt đâu mà lo”.
Em nó nhìn anh ngơ ngác. Rồi cũng không tính bỏ chạy nữa.
Cương kêu mấy chị em lại ngồi sát bên em nó như để trấn an, còn anh đi ra mở cửa. Mấy ông công an nhìn cũng còn trẻ đi vô. Mới nhìn thấy hội chị em là đã thấy mấy ổng đơ mặt ra như lần đầu thấy gái, mà gái sexy mới ác… Cương nói:
– “Thằng này (chỉ vô thằng trộm)… nó dụ con bé áo đen (chỉ vô Ý) tới trước nhà em rồi hiếp dâm. Tụi em chạy ra đập cho 1 trận. Mấy anh coi xử lý dùm em cái.”
Cả đám chị em ngớ người, đơ mặt ra, há hốc miệng. Có người nhìn anh tính nói gì đó, Huyền nhìn thấy, vội giật tay người đó như muốn nói “để yên đó, cấm lắc vú”. Xong công an lại gần đối diện xác nhận lại, hỏi Ý có bị vậy không, em nó gật đầu. Nhưng vì em nó bị câm, nên công an cũng không hỏi nhìu… rồi lập biên bản, lôi thằng kia lên phường. Cương nghĩ trong đầu “giờ mày có chối tội hiếp dâm, cũng không được, vì cũng dính tội khác”.

To top
Đóng QC