Vẽ tranh – Phần 17

Phần 17
18h45… Cương thức dậy, vẫn trong căn phòng tối đen, nhưng lần này là có một cô cái mềm mại nằm kế bên, sờ vào chỉ thấy u u mà tưng tưng, làm Cương muốn nứng nổ 2 hòn bên dưới… Bé Tuyền!
Tuy chả thấy gì trừ bóng tối, nghe tiếng máy lạnh và tiếng xoong nồi nhỏ nhỏ lâu lâu phát ra từ bên ngoài, lắng nghe trong tâm trạng thiền định mới biết được. Cương lò mò kiếm cái đt. Vừa mở màn hình lên, ánh sáng đt làm anh chói cả mắt như “mặt trời nướng con ngươi”, Tuyền kế bên bỗng cũng cựa và nhựa nhựa rên “Uhm… uhm…” chắc bị y chang. Cương dần xem được giờ, rồi tắt màn hình đt và bỏ lại lên bàn. Anh chồm qua ôm lấy bé Tuyền, mò lên tới khi chạm tay vào 2 túi sữa mềm mềm, dai dai… anh bóp nhẹ và xoa đầu ti em nó bên ngoài lớp áo. Thấy bé nó chưa chịu tỉnh, anh luồn tay vô hẳn da thịt của em từ trên phía cổ váy ngủ xuống, rồi bóp tiếp. Tuyền “Ư… ư…” rồi nhựa nhựa cái giọng:
“Hức hức hức… Anh… Hiếp em quài zạ… Anh…”
Cương: “Vợ dậy ăn cơm nè! 6 giờ mấy rồi. Lát chồng về làm mấy việc nữa. Đi… đi…”
Tuyền ngồi dậy, trong bóng tối nhưng anh vẫn thấy mờ mờ, rồi em ngồi im re như vậy 1 lúc. Tự nhiên tay em thò tay xuống, nắm thằng ku anh rồi nựng nựng nó. Cương vừa bị cứng, vừa thấy nhột và phê phê, ưỡn ku lên… đột nhiên em giơ tay vỗ cái “bộp” xuống thằng ku… Thốn! Cảm giác đang lên thiên đường tự nhiên bị kéo xuống địa ngục đột ngột. Con mén Tuyền ngồi cười “Hi hi…” rồi bỏ chạy ra cửa như thần tốc. Cương di theo em nó rồi với giọng lên:
“Em đứng lại chưa hả…”
Lúc này, chạy ra ngoài bếp, thấy có Huyền, Sương đang đứng bếp, con mén bay lại ôm Sương và quay mặt lè lưỡi chọc quê anh. Huyền hỏi:
– “Hai đứa làm gì la um xùm đó…”
Cương: “Tuyền đập ku em…” – khi gương mặt còn say ke và đứng dụi dụi mắt, hít hít hơi vô.
Sương nghe xong rồi “phụt” nước miếng ra vì sốc. Cương chả thèm để ý, đi lại ghế ngay bàn ăn, ngồi xuống. Huyền lắc đầu hỏi Tuyền:
– “Làm gì bây đập ku nó vậy? Chị không có để xài mà bây có còn như vậy hả…”
Sương ngưng mọi hoạt động, nhìn vô anh và Huyền lia lịa. Tuyền nói:
– “Chừa cái tội em đang ngủ mà quậy em thức… Hi hi…”
Ngay cả Huyền nghe còn đỏ mặt, như đã biết 2 đứa làm trò gì rồi. Bả chỉ lắc đầu rồi im luôn, quay lại bếp nấu tiếp. Sương nãy giờ đứng một đống đó, mà bị cả đám coi như vô hình. Em nó hỏi:
– “Mông anh sao rồi… bớt chưa?”
Tuyền như sực nhớ ra, em nói:
– “Ờ đúng rồi… Chồng ơi… Bớt đỏ đít chưa? Hi hi…”
Cương nghe con mén chọc quê mà tức, đang dụi mắt mà phải ngừng lại lườm nó. Còn Huyền:
– “2 Vợ chồng bây quan tâm nhau sao hay quá ha! Bị thương bị đồ mà chờ người khác nhắc mới nhớ!”
Tuyền ngụy biện: “Có đâu… Đâu có đâu… Tại ảnh chọc em riết em quên luôn!” – Nói mà mỏ chu chu, ra vẻ tội nghiệp, ngây thơ trong sáng.
Huyền: “Ờ… bây để nó chọc sướng quá mà! Quên luôn trời đất cái gì luôn…”
Tuyền bặm môi nhéo Huyền cái rõ đau, làm bả la “Áh… cái con này…”. Còn Sương trố mắt ra nhìn không hiểu gì luôn. Lúc này, Cương hỏi:
– “Ủa bé Ý xuống chưa dạ?”
Sương: “Chưa anh! Thôi để em kêu nó xuống!”
Cương: “Hoi làm đi, để anh kêu!” – Rồi anh nhổm người dậy đi lên cầu thang.
Tuyền: “Cho em đi nữa…”
Huyền: “Con này… Lo dọn phụ đồ không lo! 1 Đứa lên thôi.”
Do hôm qua, hội chị em đã thấy Cương với Ý trong nhà tắm rồi, nghĩ là Cương thấy thương nên làm vậy, chứ thực sự chả biết cái gì đã xảy ra giữa 2 người. Cương lên phòng Ngọc gõ cửa. 1 hồi Ý đi ra mà không mặc gì hết lảm Cương hết hồn, đẩy nhanh em vô trong.
Trong phòng Ngọc, Cương hỏi Ý:
– “Sao hông mặc đồ vô em, để trần vậy kỳ lắm đó!” – Thấy em nó im im, anh nói: “Hay em thích ngủ trần truồng vậy hả?”
Ý gật đầu nhẹ 1 cái. Anh cười rồi lắc đầu, nói:
– “Ở nhà anh cũng hay ngủ giống vậy. Thấy thoải mái đúng hông?”
Ý lại gật cái nhẹ, rồi chợt nhào vô ôm anh rất chặt. Cương cảm nhận được chút tình cảm của em nó, đoán chắc em nó thấy mình giúp đỡ nên có cảm tình nhẹ nhẹ vậy thôi. Rồi mùi con gái toát ra từ phòng Ngọc khiến anh bị cứng bên dưới. Anh nhìn xuống cơ thể trắng nõn, cả phần cổ lộ ra vì tóc em ngắn như con trai, thấy bị kích thích… Cương ôm 1 tay lên sau gáy em nó xoa, 1 tay để lên 2 bờ mông nho nhỏ mà săn chắc để bóp và nắn, cảm nhận làn da mát rượi từ em. Ý hơi giật nảy lên. Em ngước mặt lên đờ đẫn, mắt lim dim. Cương hạ môi xuống mút lấy môi Ý, rồi luồn lưỡi vô trong để xoắn vào cái lưỡi nhỏ bé và ấm nhám của em. Bàn tay đang xoa lấy bờ mông bắt đầu bóp mạnh hơn, anh luồng hết mấy ngón tay xuống dưới khe suối mà móc mạnh lên, tới nỗi 2 chân em bị nhấc bổng khỏi mặt đất và vẫn chưa đáp xuống. Ý cứ “Ơ… ơ… ơ…” trong miệng mà không biết đang khó chịu hay đang tận hưởng.
Cương không chịu nổi nữa. Anh vẫn bấu móc bàn tay bên dưới khe suối để em lơ lửng, tay kia kéo quần anh cho tuột xuống tới đầu gối, lộ hẳn dương vật lúc nào cũng cứng ngắc chĩa ra. Anh hạ Ý xuống, nắm tay em vòng qua cổ, bấu 2 tay dưới đùi em mà nâng lên hổng khỏi mặt đất. Theo phản xạ, Ý vòng chặt 2 tay lên cổ anh và bị anh đè vô tường. Cương dùng 2 tay bợ em, ấn người em dính cứng lên tường, rồi khum ngồi xuống, kê miệng vào bú cái âm vật của em.
Tiếng chùn chụt, sột soẹt, rồn rột phát ra từ miệng anh và âm vật giờ đã ướt nhẹp và trơn bóng vì nước dãi. Anh liếm vào âm vật rồi rê lưỡi suốt cái khe suối đang phọt ra dịch nhầy. Cả khe suối đang hướng thẳng vào mặt anh. Cương đứng dậy, nhanh chóng trượt lên trượt xuống dương vật dọc chiều cái khe trơn ướt, rồi hạ thấp người… xong ưỡn lên cho đầu khấc tách 2 mép âm đạo ra, từ từ tiến sâu vô bên trong bé Ý.
Bên dưới bếp, mấy chị em đang loay hoay nấu ăn, bày đồ ra… trên lầu, Cương và cô bé câm đang thực hiện hành vi giao hợp vì dục vọng. Tiếng chẹp chẹp, nhộp nhẹp kêu lên khi âm đạo liên tục bị thụt ra vào rất nhanh, lâu lâu tiếng “bạch bạch bạch” vang lên rất lớn khi những cú dập vào lồng bé Ý càng mãnh liệt hơn. 2 bầu vú và đầu ti Ý cứ tưng tưng, cạ cạ lên xuống ngực anh khiến anh thấy nhột nhưng rất đã. Sự kích thích tột độ khiến anh móng chóng đạt cực khoái, Cương kê môi vào miệng em nó hông ngấu nghiến, rồi nhả ra nói:
– “Anh bắn… Anh bắn… vô trong nha…”
Ý không nói được, mà em chỉ kéo mạnh đầu anh vào vai mình… và cuối cùng… những dòng tinh trắng nóng đã phọt thẳng vào tử cung em nó một cách thỏa mãn và đầy dục tính. Còn âm đạo thì thắt mạnh lại, ép chặt vào rung rung phọt ra dịch nhầy.
Hai cơ thể đang nhấp nhô, ư tiếng thở hổn hển nghe thấy rõ. Hạ bộ Cương vẫn đưa qua lại, lên xuống để chọc ngoáy khắp thành âm đạo bé Ý như để tận hưởng thêm cảm giác sung sướng sau khi bắn… khoảng độ 2′ sau, anh vẫn bợ cơ thể bé lên không, lột hết áo quần mình ra rồi ôm bé đi vô nhà tắm đóng cửa lại. Cương ép cơ thể bé sát vô tường khi dương vật vẫn ghim ở dưới. Anh với lấy vòi sen rồi bật sang nước nóng. Anh chĩa vòi sen vào chỗ giao hợp giữa 2 cơ quan sinh dục nam – nữ, cảm nhận được hơi nóng vừa từ những tia nước. Cương nói em nó cầm cái vòi và cứ xịt vào chỗ đó, trong khi tay kia em vẫn ôm lấy sau gáy anh, toàn thân em vẫn lơ lửng trên tường… Cương bất đầu thụt tiếp vào âm đạo em.
2 cơ thể tưng tưng liên tục thêm lần nữa. Có một điều khác là những chất dịch trắng trong âm đạo đang được móc ra khỏi đó nhờ vào khúc thịt đang đâm thụt liên tục bên dưới. Đó là cách rửa âm đạo của Cương… Có lẽ nước ấm cộng thêm sự massage từ tia nước làm 2 hai thấy sướng hơn bình thường, không lâu sau, Cương lại gồng người, bắn hết luồng tinh khí còn lại vào trong âm đạo bé. Cương lại thụt tiếp cho tới khi mớ dịch đó trào khỏi âm đạo, không còn màu trắng đục nào chảy ra nữa, anh mới ngừng lại và thả em nó xuống đất.
Từ khi anh vào phòng, tới khi những dòng tinh cuối cùng của anh xả hết vào người Ý, cũng hơn 5′. Anh nói:
– “Bây giờ mình xuống ăn cơm nha em!”
Ý chỉ gật đầu nhẹ vài cái rồi mơ màng nhìn lên mặt anh mà thở nhẹ. Cương hôn lên trán em nó, rồi lau mình cho cả 2, đi ra mặt cái quần lót và cái đầm ngủ mới mua cho em nó.
Đang đi ra phía cửa phòng, Cương và Ý nghe tiếng gõ cửa, Cương mở ra thì thấy Sương đang đứng. Em hỏi:
– “Hai người làm gì lâu vậy? Ở dưới xong hết rồi kìa!”
Cương bình thản đáp: “Anh mặc dùm quần áo cho bé Ý. Hôm qua bẻ mạnh tay nên giờ bé nó bị xụi 2 tay.”
Sương nghe rồi cũng không hỏi thêm, và 3 người đi xuống. Mới đi tới bậc thang cuối cùng, Huyền lên tiếng:
– “Wa! Đồ đâu đẹp dữ ta?”
Thấy bé Ý ngẩng mặt lên nhìn với vẻ ngại, anh kêu bé ngồi kế Tuyền, anh ngồi bên kia Tuyền đối diện Huyền và Sương. Rồi mọi người cùng ăn uống, nhưng có vẻ bữa nay ít sôi động hơn trước, Cương đành hy sinh, kích cho bà Huyền lên tiếng:
– “Huyền ơi! Sao không thấy Minh với Dung về ha?”
Huyền: “Ui em ơi… 2 đứa nó, lúc đi tập gym, lúc đi chơi ở ngoài! Với nhìu khi nhìn em riết tụi nó thèm, đi kiếm bồ để giải quyết đó mờ! Hi hi…”
Cương: “Em có gì ghê gớm đâu mà phải làm người ta này nọ chị ui…”
Tuyền: “Uhm đúng rồi đó. Bóng em được cái ẻo lả… Tại gặp chị em mình nên gồng thôi chị ui… Khà khà…”
Sương ngồi nghe cười cười, con Ý ngồi đó cười phì 1 cái.
Cương: “Chị em bữa nay hùa nhau ăn hiếp tui nha… Mới nói có 1 câu mà bị bẻ qua mỉa mai người cô thế yếu đuối!”
Huyền: “Thì cưng yếu mà! Hế hế…”
Cương không nói chủ đề đó nữa, anh tính hỏi gì đó, thì có tiếng xe ngoài cửa. Anh muốn né để khỏi bị chọc ghẹo, nên lảng qua:
– “Ai vậy ta?”
Huyền nói: “Ghê ha! Mới nhắc cái là xuất hiện luôn. Bóng này miệng linh dữ dằn.”
Mọi người đổ dồn mắt về phía cửa, tập trung coi ai đi vô… Là Dung!
Dung mới bước chân tới cầu thang, nhìn mọi người, rồi nhìn chăm chăm vô Cương 1 lúc, và đi lên lầu. Đây lần lần đầu tiên chị đếm xỉa tới cái mặt của anh khi mới đi về. Rồi chị em cũng tán dóc đủ thứ ở bàn ăn tới khi Dung đi xuống. Lúc này lại tiếng xe ngoài cửa đi vô… Minh chứ ai! Xong Huyền quay qua hỏi Ý:
– “Ý nè!” – Bé quay lại nhìn chị, rồi chị hỏi:
– “Em có điện thoại gì chưa? Chứ em không nói được, tụi chị hông biết em cần gì luôn đó!”
Ý cúi mặt, gượng gật đầu. Huyền nói tiếp:
– “Để lát chị cho cái điện thoại. Cũng không mới lắm, nhưng tốt. Cần gì thì nhắn tin cho số mấy chị trong danh bạ… Được không em?”
Ý lại gật đầu, cười nhẹ theo kiểu e thẹn. Huyền lại hỏi:
– “Em mặc đồ ai mua mà dễ thương quá ha…”
Ý nhìn qua Cương như muốn anh nói gì đó. Lúc này anh mới lên tiếng:
– “Sáng em mua đồ, sẵn mua cho Ý luôn. Chứ có gì đâu chị.” – Anh không nói là có mua cho Tuyền, nhưng mén Tuyền lại la lên:
– “Bóng em nghe em nói phải ăn mì gói, rồi ốm đói nên ổng dẫn em mua đồ đó chị. Hi hi…”
Cương lườm em nó, chề môi lắc đầu. Huyền chêm vô:
– “Ô vậy hả… Đã quá zợ… Cương ơi… mai chị cũng ăn mì gói nè em! Hi hi… Mấy đứa có ai ăn mì gói nữa hông… Ha ha ha…”
Sương và Dung chỉ cười mỉm, bỗng trên lầu có tiếng vọng xuống:
– “Cái gì mì gói vui zạ…” – Minh chạy xông xổng từ trên lầu xuống, mông ngực nẩy tưng tưng làm Cương muốn cứng thêm. Huyền nhắc lại:
– “Ai ăn mì gói là ku Cương nó mua đồ cho mặc. Mai ăn mì gói không chị… Há há…”
Minh: “Á đù sướng ta! Vậy mai chị ăn mì gói luôn nha! Ha ha ha…”
Cương tính chống chế lại, nhưng nghĩ “thích chứ gì… được rồi… tui mua cho mấy bà coi”. Anh im luôn. Huyền lại tiếp:
– “Im là đồng ý. Rồi mai mua thùng mì ngồi ăn trước mặt Cương, cho em nó động lòng thương… mua đồ tặng mấy chị. Nha em…”
Không biết có phải muốn cứu hay dìm anh tiếp, Tuyền nói:
– “Mấy chị cứ ăn mì gói nhìu vô, lỡ nổi mụn, ổng mua cho sữa rửa mặt, mỹ phẩm hông chừng… Chứ em là em chưa ăn mì, Bóng em đã động lòng dẫn đi luôn rồi đó! Hi hi…”
Minh tự dưng chêm vô một câu:
– “Động lòng dẫn đi động phòng luôn hả em? Ha ha ha…”
Tuyền nghe đỏ mặt, đánh cái bẹp vô người Cương. Kiểu giận cá chém ku. 1 hồi sau thì mọi người cũng bàn luận tứ lung tung. Cương ngồi 1 mình nhớ lại thời gian lúc nãy, lén lút chịch nhau với Ý mà đầu khấc vẫn còn tê tê, sướng sướng. Anh nhìn qua bé, thấy bé nhìn mọi người, im lặng hóng chuyện mà thấy tội. Rồi anh đi vô phòng Tuyền, lấy điện thoại, đi ra lại phòng khách rồi bấm bấm. Tuyền thấy vậy, ẻm nhào vô ngồi sát bên hỏi:
– “Làm gì zạ chồng…”
Cương: “Bữa giờ bận, chưa kiếm được phòng trọ khác nữa!”
Tuyền: “Em cũng quên luôn đó…” – rồi nói tiếp: “Chòng… Kiếm đâu gần gần vợ đi… xa quá… em đi qua chỗ chòng mệt đó…”
Cương: “Qua chỗ tui làm gì cô nương…” – anh cười cười nhìn em.
Tuyền lại chu cái mỏ huyền thoại lên, kẹp tay anh vô giữa bầu vú tròn tròn mà nói nho nhỏ:
– “Để nuốt cặc anh… Hí hí…”
Lần đầu tiên nghe cái con mén nó nói bậy, tự nhiên Cương nóng cứng dưới hạ bộ. Anh cũng hùa theo nó hưởng ứng:
– “Cặc là cái gì dạ bà xã…”
Tuyền đánh anh cái “bẹp” vô vai, rồi nói: “Là… là cái cây cứng ngắc suốt ngày đòi chọc vô lồn em đó… Hí hí…”
Cương nhéo vô má em nó tính “khẩu dục” tiếp thì nghe giọng ai đó kêu lên:
– “E hèm… Hai đứa làm gì mà ngắt nhéo rồi cười giỡn gì đó” – bà Huyền.
Tuyền đang đỏ mặt nhưng cũng chống chế: “Làm gì đâu… Nói xấu chị chút hoi… Hí hí…”
Cương hỏi bâng quơ: “Ủa chị, khu này em thấy cũng ít nhà. Hông biết có chỗ nào cho mướn trọ không ha…”
Huyền: “Hình như là không cưng… Lúc trước khi mướn căn nhà này, chị cũng đi vòng vòng muốn nát khu này luôn mà thấy không chỗ nào đúng ý. Chị cũng muốn yên tĩnh, rộng rãi với sạch sẽ, nên thấy đây được mới vô ở tới giờ. Nhìu khi xa chợ, hàng quán 1 chút nhưng thôi kệ. Đỡ hơn vô mấy khu dãy trọ… phức tạp mà ồn ào rồi tùm lum. Hồi đầu vô đây, có mình chị với Dung chứ ai đâu. Sau này thêm mấy đứa nữa vô. Mà nói chung mấy đứa cũng có ý thức, học thức cao nên ở chứ không ai phiền ai. Mà em tính mướn trọ khu này hả?”
Cương: “Dạ, em thấy mát mẻ, yên tĩnh nên tính hỏi chị coi quanh đây có chỗ hông… mà chị nói vậy nên thôi. Để em kiếm khu khác thử.”
Huyền: “Hình như em đang thuê nhà khách gì đúng hông? Con Tuyền bữa kể tụi chị nghe loáng thoáng vậy.”
Cương: “Dạ. Ở tạm thôi chứ ở cả tháng chắc nghèo luôn.”
Huyền: “Không thôi… Qua đây chị cho ở ké rồi chăm chị luôn. Há há…”
Tuyền: “Ai thèm ở với bà đâu mà đi dụ khị chồng người ta. Phớ hôn… chồng…”
Cương nhìn 2 người rồi lườm lườm, trề miệng kiểu “bó tay” với 2 cô nương. Huyền mới nói:
– “Ừa giỏi lắm… Chồng con gì… Bà chủ nhà có cho nam vô ở đâu mà đòi… Xía… Tụi chị thì chắc cho em vô rồi đó, nhưng bà chủ vậy, ai dám làm gì. Chứ nếu em vô mà không ngại… có cái phòng để xe bên hông nè… lâu quá không có xe, bà chủ bả làm cái kho đó, mà tụi chị cũng chả dám để hay dám ở gì. Phòng rộng nhất trong căn nhà luôn… có cái lâu rồi không ai vô, thấy ớn ớn sao đó.”
Cương chỉ cười cười. Rồi Minh từ xa chắc nghe được câu chuyện nên thêm vô:
– “Có phòng kế bên phòng con Dung kìa! 2 phòng cũng bự gọi là rộng hơn phòng mấy đứa mình luôn đó. Nhét Cương vô cho ở. Hí hí…”
Huyền: “Phòng đó của bà chủ chị ơi! Lâu lâu bả về bả ở. Với em nói rồi, bả chỉ cho chị em phụ nữ ở thôi. Nam là đừng có cửa.”
Cương nghe xong, càng thất vọng. Hu hu hu… Thôi để cuối tuần đi kiếm chỗ trọ khác. Nói chung bây giờ cũng căng thẳng khi nghĩ tới chỗ trọ, Cương cũng không còn “cương” lên nữa. Anh cũng báo mấy chị em để về tính toán gì đó. Con mén Tuyền kiếm cớ giữ anh lại mà không được, nên thôi… thả ku về tổ.

To top
Đóng QC