Vẽ tranh – Phần 34

Phần 34
Cuối cùng thì thằng ku bên dưới cũng từ từ xìu xuống, như miếng bánh cuốn nhân nòng nọc vậy. Cương đi ra, đã nghe giọng đanh đá của Minh ngự ngay giang bếp hồi nào rồi. Mới lú cái mặt ra, cả đám nhìn Cương, gồm có Minh, Sương, Ý, Dung đang ngồi ở bàn ăn, nhưng có mỗi Minh ăn cơm. Minh kêu:
“Ê nhóc… Tay sao rồi em… Làm gì trong phòng con Huyền nãy giờ vậy… Mới quất nó nữa hả… Tay vậy còn mạnh dữ ha… Há há há…”
Ui cái bà dâm thứ nhìn trong nhà này… Mới ra bị bả khịa muốn nóng mặt rồi… Mấy chị em kia muốn cười luôn, mà nhìn vẻ mặt như đang kìm nén. Cương nói:
“Dạ… mới quất chị…”
Minh: “Ê… ê… Nhóc này kỳ nha… Nãy giờ chị làm gì em mà đòi quất chị nữa hả…”
Cương: “Nói hồi tay em nó tự bung băng, phụt máu đỏ nhà luôn à…”
Minh: “Há há há… Cái thằng… Trời ui… Hôm qua nó làm thấy ghê ha mấy đứa… Chị nhìn còn sợ nó luôn…”
Cương: “Sợ mà giờ ngồi khịa tui… Hay ha…”
Minh: “Ơ thằng này… Chị sợ em nhất thời thôi… Chứ mặt em, như con gái… ai mà sợ… ha ha ha…”
Cương: “Mặt con gái… mà đái vô có bầu nha…”
Cả đám chị em vừa nghe anh phụt 1 câu tục dã man, mặt ai nấy đơ ra ngỡ ngàng. Còn bà Minh chắc cùng hệ, nên hiểu, còn cười mà hỏi lại:
“Há há há… Thằng này nay mạnh dữ ha… Được… được… Mà đái gì ghê vậy, có bầu luôn hả…”
Cương: “Ui… Biết còn hỏi… Chị rảnh lắm á…”
Minh vừa há miệng tính nói gì nữa, thì:
“Cạch… cạch…” – Huyền mở cửa phòng bước ra. Huyền hỏi:
“Làm gì đứng đây ku… Vô ngồi với mấy đứa đi…”
Cương chưa kịp nói thì Minh nhảy vô:
“Huyền… Cương này bữa nay mạnh lắm nha… Làm như thay máu sao ớ… Nói chuyện dữ dằn lắm em…”
Huyền: “Cái gì… Dữ gì…”
Minh kể lại toàn bộ đoạn chat của bả với Cương cho Huyền nghe. Huyền cũng không bối rối hay gì, mà chỉ nói:
“Mạnh phải rồi… Nó còn ở gần tụi mình nữa đâu… Sắp ra đảo rồi bà ui…”
Minh: “Ủa là sao…”
Sương: “Bị gì vậy anh… chị…”
Huyền kéo Cương ra bàn ngồi, rồi chị cũng ngồi xuống nói:
“Chủ nhà gọi chị sáng nay, kêu trong tuần này về, chưa biết ngày nào. Bả về mà thấy có đàn ông trong nhà… là chửi cho thúi mặt á…”
Sương: “Ủa… Vậy là sao… Là giờ anh Cương phải ra ngoài hả chị…”
Cả đám nhìn Sương, rồi quay lại nhìn Huyền. Chị tiếp:
“Nói chung cũng chưa đâu, tại chị kêu bả báo trước khi về đây. Nên khi nào bả gọi rồi tính. Với sáng chị cũng tranh thủ kêu con bạn nó kiếm phòng cho ku này nè. Mà chỗ đó hơi xa, cũng cách đây hơn 10km. Rồi còn chưa biết Cương nó chịu không. Phải coi có tiện đường đi học các thứ không mới biết được.”
Cương: “Nãy anh có số bạn chị Huyền rồi, có gì hỏi để người ta dẫn đi coi nhà. Nghe nói cũng yên tĩnh, cũng nhà cấp 4 thôi. Được thì anh dọn qua bển luôn, khỏi phiền mấy chị em…”
MinH: “Mà mới bị tay vậy… Làm ăn gì được không mà đòi ở 1 mình…”
Cương: “Chứ chủ nhà chị biết em ở đây, lỡ chửi cả đám, lúc đó còn tệ hơn à…”
Minh: “Bà này thiệt… Canh đúng lúc này mà về…”
Huyền: “Có gì đâu chị ơi… Bả cũng hiền mà… Tại thấy nhà phụ nữ không, ai dám cho đàn ông vô…”
Minh: “Nó có phải đàn ông đâu mà…”
Huyền im, chứ không lẽ khai ra, chết 2 chị em luôn á… 1 bầu không khí im lặng bao trùm, kéo dài gần nửa phút. Chợt Huyền nói:
“À… Em có nói với bả… Cương là bạn con Tuyền, qua giúp nhà mình mấy vụ cam cò, rồi cây gì đó. Có nói vụ thằng hôm qua luôn. Thì chị với mấy đứa mà có gặp bả, thì nói vậy luôn nha.”
Minh: “Hay nói mẹ nó luôn là thằng nhỏ bữa giờ ở nhà thuê vậy vậy đó, rồi giờ mình cho ở tạm. Đang kiếm nhà cho nó thuê… Vậy đi cho gọn. Đúng hông…”
Huyền: “Trời… cái đó em cũng định vậy rồi. Mà ăn thua bà đó thôi. Lỡ bả không chịu, bả chửi cho 1 tăng, rồi book vé về liền… là Cương ra đảo sớm nữa. Nên em định chờ bả về luôn. Lỡ lúc đó vẫn chưa kiếm được nhà cho Cương, mà bả thấy thằng Cương trong nhà, thì mình chế cháo gì đó thêm… kiểu như nói nó qua chơi hay sao sao đó. Hiểu hông…”
Nguyên đám lại ngồi trầm tư tiếp. Mất thêm nửa phút nữa. Dung lúc này mới nói:
“Thôi cứ vậy đi mấy chị… Nghĩ thêm nữa lại mệt thân…”
Sương: “Anh sao anh… Anh…”
Cương đang suy nghĩ gì đó… chắc lo ngắm người đẹp chứ hiền lành gì… Anh nói:
“Thì anh cũng chuẩn bị hết rồi, có báo động là anh vọt đi. Với lại lỡ không kịp, thì anh thuê đại dãy trọ nào đó, rồi ở tạm chừng tháng, lúc đó kiếm tiếp. Vậy đi… Mấy chị em khỏi lo nữa… Nghe hông…”
Minh: “Đó thấy chưa Huyền… Chị nói thằng này nó thay máu rồi mà. Mạnh miệng ghê lắm… Mỗi tội nhìn mặt như con gái… Trừi ưi…” – bà Minh vừa nói, vừa chồm qua nhéo má Cương.
Minh đang mặc cái áo thun 2 dây bản to, mà ngực bả không có áo lót, nhưng nhìn vẫn gọi là “không nhỏ”, lúc bả cúi người chồm qua nhéo anh, 2 cái trái mọng nước nó tưng tưng, đập đập vô nhau trước mắt anh. Nãy cạn tinh luôn, mà giờ nhìn còn nứng là đủ biết. Cương chỉ ngửa đầu ra sau để né Minh, bả mới ngồi lại. Anh nói:
“Thôi mọi người làm gì làm đi… Em ra kia nằm cái…”
Minh: “Em giành chỗ con Dung là nó đập em chết nha…”
Cương nhìn qua Dung, Dung cười cười nói:
“Chị này… Để Cương nó ngồi có sao đâu. Làm như em là gì vậy…” – Dung quay qua Cương:
“Kệ… em cứ ngồi đi… không sao đâu…”
Sương, Ý, Huyền cười cười, riêng Minh:
“Wa… Dung bữa nay lạ quá nha… Bình thường…”
Minh đang tính nói gì đó, thì Dung hít một hơi sâu, rồi nhìn Minh mà nhăn mặt như kiểu “bà im nha… không có nói gì nữa nha!”
Cương nhìn qua nhìn lại… anh đoán 99% là ý gì rồi. Anh bình thản, nheo mắt nhìn Minh một cái, rồi đi ra ghế salon ngồi. Thực ra không phải ngồi chơi, mà để nhắn tin cho bạn Huyền bên thuê nhà. Cương nhắn:
“Dạ cho em hỏi phải chị Chi không… Em là Cương, bên chị Huyền, hỏi vụ thuê nhà nè chị…”
Ngồi chờ cũng rất lâu, tới tận 1′ sau, bên kia nhắn lại:
“À Cương hả… Ờ… chị có căn nhà chỗ đó, người ta không ở nên cho thuê, nói chung nghe Huyền cũng kể em bị thuê phải chỗ bị này kia, nên chị cũng nói thật… nhà này nó sạch đẹp, tuy nhà cấp 4. Cái gì cũng tốt, trừ cái là xa chợ, trường với rất vắng. Em nếu thích yên tĩnh thì ở được… chứ kiểu như muốn sôi động, bon chen như mấy dãy trọ… ở chừng 1 ngày chắc cũng chán à.”
Cương: “Dạ… càng yên tĩnh, em càng thích, nhưng chủ yếu em chưa biết có thuận đường đi học này kia không, rồi không gian sao sao nữa. Thì mai em bận rồi, chắc cỡ ngày kế nữa, chiều tối em mới qua coi. Chị gặp bữa đó được không chị…”
Chi: “Ừ vậy đi… Chiều tối bữa đó chắc 5h chiều rồi em cứ qua nhà đó đứng đợi, xong gọi chị. Chứ chị cũng đi làm ngược đường bữa đó, chìu mới rãnh gặp em. Với khu cũng vắng nên chị cũng sợ, không dám đứng chờ đâu. Em thông cảm nha…”
Cương: “Dạ không sao chị… Em hiểu mà…”
Chi: “Uh… Vậy gặp em sau nha…”
Cương: “Dạ, cảm ơn chị…”
Chi: “Không có chi em… Bạn Huyền thì chị giúp thôi…”
Cương: “Dạ, nếu coi nhà được hay không, em cũng mời chị café. Công chị dẫn em đi…”
Chi: “Thoi em… Màu mè chi… Sinh viên không mà! Chị không tính toán mấy vụ đó đâu…”
Cương: “Dạ nước suối đâu có màu gì đâu mà chị ngại không uống! Hi hi…”
Chi: “Ha ha… Mới làm quen chị mà dám chọc chị luôn ha… Em gan lắm à…”
Vừa nghe bà chị “gan lắm à”, Cương sực nhớ lời Huyền dặn, là bà chị này rất là dữ. Không biết phải tại vậy mà chồng bỏ, hay bỏ chồng không. Anh quyết định rút lui:
“Dạ em nhát lắm chị ơi… Tại thấy chị nói chuyện dễ thương, thân thiện nên em giỡn xíu hoi. Đừng giận em…”
Chi: “Nhát mà đánh cướp rồi ăn trộm, ứa máu ra luôn ha…”
Cương: “Dạ… tại em bảo vệ đàn bà phụ nữ thôi chị. Thấy nữ giới người ta yếu sức sẵn rồi, mà gặp ngay thứ gì đâu… em thấy cũng nổi điên lắm chứ…”
Chi: “Wa… Vậy chắc em kiểu lady first ha. Giống người Tây á…”
Cương: “Em hướng ngoại mà chị. Mà em thấy cũng đúng thôi… Phụ nữ cũng có nhiều thứ thiệt thòi. Nhất là dân Á Châu mình hay trọng nam khinh nữ, nên em không thích kiểu đó. Giống như đàn ông ngoại tình thì xã hội cũng lơ lơ đi, mà đàn bà ngoại tình thì bị chửi cắm đầu luôn. Pháp luật cũng có, nhưng mà miệng đời nó ghê hơn chị…”
Chi: “Em trẻ mà suy nghĩ cũng ghê gớm quá ha… Hay thiệt…”
Cương: “Có đâu chị, cái gì cũng phải có qua có lại chứ.”
Chi: “Nói thiệt em chứ… chồng chị cũng ngoại tình mấy lần. Chị biết mà cũng lơ luôn đó. Sau này thấy làm quá, chị mới ly dị đó chứ. May mà chưa có con với ổng… chứ không, tội đứa nhỏ.”
Cương: “Vậy giờ chị muốn ở vậy luôn hả…”
Chi: “Cũng không hẳn em… Khi nào gặp đúng người thì mình lấy thôi. Ủa mà em có người yêu chưa…”
Cương: “Xấu nên không ai yêu chị ơi…”
Chi: “Sao tự ti dữ vậy ta… Thôi mai gặp rồi coi em xấu cỡ nào mà than dữ vậy.”
Cương: “Dạ. Mốt gặp chứ chị…”
Chi: “Ờ chị quên. Lâu lâu tâm sự với đàn ông chuyện tình cảm nên quên luôn. Vậy đi ha…”
Cương: “Dạ bye chị”
Rồi Chi cũng không nhắn thêm gì. Cương cũng tắt máy rồi nhìn quanh…
“Ui trời…” – anh chợt nhìn qua, thấy Dung ngồi xa xa trên sofa, bấm điện thoại nãy giờ mà anh không hề hay biết.
Dung: “Em làm như chị là gì, mà giật mình dữ vậy em…”
Cương: “Em bận nhắn tin nên không để ý thôi chị. Phù…”
Dung: “Ủa tối em ngủ đâu…”
Cương: “Dạ đây chị…”
Dung: “Ngủ đây là không được đâu, chỗ của chị nha…”
Cương đơ mặt ra, nghĩ trong đầu “không lẽ giờ chui toilet ngủ luôn”. Bỗng nghe Dung:
“Hm hm… Chị giỡn thôi… Phòng chị trên kia, ngủ đây chi em…”
Cương không giận, mà còn thẫn thờ khi Dung LL bây giờ còn giỡn với mình nữa. Dung lại nói:
“Ngủ đây muỗi chích, rồi nóng lạnh thất thường nữa… Sao em chịu nổi…”
Cương: “Dạ ngủ tạm thôi chị. Không sao chị… Hm hm…”
Cương nằm dài lên ghế sofa, hướng đầu về phía Dung. Chứ không lẽ chĩa mông vô mặt chị, nó kỳ… Ai nấy đều vô phòng của mình hết rồi, trừ Dung và cái thằng Homeless bị băng bó. Cảm giác có người chị lạnh lùng ngồi gần bên, Cương cũng thấy hơi ngại, nhưng cũng thấy ấm ấm sao đó. Chắc nhờ vậy, đang cầm điện thoại xem gì đó… Anh lim dim mắt, rồi ngủ luôn lúc nào không hay.
Trong màn đen bao phủ, Cương cảm thấy có gì đó ấm ấm, mềm mềm đang từ từ đè lên người… Từ từ mở mắt ra…
Chị Dung!
Không phải chị Dung đè à… Cương thấy chị đang khom xuống, đắp cái mền lên người anh. Xung quanh vẫn còn đèn sáng trưng. Chị chắc thấy anh mở mắt, nên nói:
“Cái mền của chị… Đắp đỡ nghe…”
Ui… Mấy ông ơi… Gương mặt thần thánh nữ của Dung khi ngược sáng, nó đẹp mà dễ thương… Tới nỗi Cương không thèm để ý tới 2 bầu sữa đang thòng xuống ở dưới, dù đã có áo ngực. Chắc chị mà mặc áo hở cổ nhìu, chắc là anh để ý rồi. Cương nói:
“Dạ cảm ơn chị…” – mặc anh nhìn ham hố thấy ớn.
Chị cười mỉm, rồi đi từ từ lên lầu. Cương nhìn theo chị, cái thân hình thon gọn của chị, nổi bật với 2 cái quả gì đó bự bự ở trước ngực… tuy có áo lót bên trong, nhưng cũng thấy hơi tưng tưng dù chị bước đi rất nhẹ nhàng. Kèm thêm gương mặt như phải đồ họa máy tính mới tạo ra được. Cương nhìn Dung chết mê chết mệt. Mệt rồi… anh cũng lim dim và ngủ luôn.
… Bạn đang đọc truyện Vẽ tranh tại nguồn: https://gaigoi.city
“Có cái gì đó nhột nhột ở má ta…” – Cương đang chìm trong 1 khoảng không tối thui, nhưng cảm thấy có gì kỳ kỳ trên mặt.
Bất chợt mở mắt ra… Ui… Cái con mén Tuyền nó đang ngồi ngay trước mặt anh, mặt nó cười cười nham hiểm thấy ghét. Bé nó la:
“Con heo… Làm gì ngủ đây dạ… Em để cửa phòng đó, sao hông vô trỏng ngủ ih…”
Cương mất 1 lúc để định thần, trong khi con mén nó cứ cù léc, sờ sờ lên má của anh. Anh nói:
“Anh đâu biết, tưởng em quên khóa cửa phòng. Mà vô ngủ với em, sợ mấy người kia nói nữa. Thôi anh ngủ ngoài đây…”
Tuyền: “Hớ… Ngủ với người ta mấy bận rồi, bày đặc ngại nữa. Hôi vô trong nằm ih… Mấy người kia ai thèm nói gì đâu…”
Nói chung Cương cũng không thích nằm ghế như vầy mà ngủ, cộng thêm được nằm kế “vợ iu” mà ôm nhau ngủ… nó sướng lắm… khỏi cần phải hì hụt gì mới có cảm giác vậy. Nên thôi, anh ngồi dậy, xách mền gối đi theo Tuyền vào phòng…
Tuyền vô nhà tắm làm chuyện của em nó, Cương thì giờ hơi tỉnh tỉnh, nên nằm trên giường trùm mền mà mắt vẫn mở. Lát sau, Tuyền mở cửa nhà tắm đi ra. Wao… Con bé không thèm mặc đồ gì luôn. Thấy vậy, Cương cũng hơi nứng, nhưng cái mệt mỏi nó chiếm lấy nội tâm anh nhìu hơn, nên anh chỉ nói:
“Lạnh ngắc mà hông chịu mặc đồ vô…”
Tuyền: “Bình thường ngủ… em có thích mặc gì đâu, vướn víu muốn chết hà…” – em nó vừa nói xong, vừa nghiêng ngả cái đầu như soi gì đó trên giường. Em hỏi:
“Hi hi… Anh kiếm đâu ra cái mền đẹp quá zợ…”
Cương: “Oh… Nãy anh ngủ, mở mắt ra thấy chị Dung trùm cái mền cho anh… Chứ đâu phải của anh đâu.”
Tuyền nhanh nhảu tắt hết đèn, leo lên giường rồi chui vào chung mền của Cương, kéo tay anh choàng qua người, rồi hai đứa đối người, đối mặt nhau trong bóng tối với ít ánh sáng mờ mờ. Em nói:
“Anh sướng lắm nha… Được mấy chị em chăm thấy ghê luôn… Hi hi…”
Cương: “Có gì mà chăm… Hả… cái mặt thấy ghét này…” – anh bóp bóp eo Tuyền.
Tuyền nhột nên uốn éo, rồi cười cười:
“Ah… Anh này… Nhột…” – rồi em nói:
“Anh biết sao hông… Chị Dung ó… Chị hông thích gay đâu đó… Bởi em thấy chỉ với anh nói chuyện như bình thường… em thấy lạ luôn ó…”
Cương cũng biết rồi, nhưng mà anh cũng đánh trống lảng:
“Vậy hả… Hèn chi mấy lần trước… thấy Dung cứ né né anh sao đó… Hèn chi… Mà giờ chắc sau chuyện hôm qua, chỉ cũng quên luôn rồi, nên nói chuyện xã giao với anh vậy thôi, chứ có gì đâu…”
Tuyền im im như suy nghĩ, rồi em nói:
“Nói chung vậy cũng tốt… Ha chòng… Hi hi…” – mới nói xong, ẻm thò tay xuống chà chà tay lên bụng anh, bên ngoài lớp áo. Rồi ẻm nói tiếp:
“Bày đặc mặc đồ nữa… Anh la ở nhà anh ngủ nude mà… Mặc chi dạ… Hả…”
Cương: “Hơ… không mặc… em hiếp anh sao…”
Tuyền: “Xía… Mặc vô, em cũng hiếp luôn chứ ở đó! Hè hè hè…”
Nghe vậy thôi, Cương cũng loay hoay lột hết quần áo khi vẫn còn trùm mền, rồi thẩy tụi nó xuống đất. Đúng thật là thấy thoải mái hơn nhiều, cộng thêm hơi ấm tỏa ra từ cơ thể của Tuyền, làm anh cũng vừa thích, vừa hơi nứng nứng. Cương chủ động ôm em nó, kéo vô lòng. Thằng ku vô tính chọc vô mu bướm em nó, em kêu:
“Đó thấy chưa… La người ta hiếp, mà cứng ngắc vầy, có anh hiếp người ta ó… Hớ…”
Cương: “Ai biểu tối ngày tưng tưng, chọc anh chi… Hm hm…”
Tuyền: “Ngủ đi… Mai đi học nữa… Em hổng ấy nổi nữa đâu…”
Cương: “Uhm. Ngủ đi bà xã…”
Tuyền “Hi hi hi…” rồi dúi sát đầu vô cổ Cương. 2 Đứa ôm nhau ngủ mà không làm thêm bất kỳ hành động nào “mạnh mẽ và cuồng nhiệt” nữa.
… Bạn đang đọc truyện Vẽ tranh tại nguồn: https://gaigoi.city
“Tít tít tít tít… Tít tít tít tít…” – tiếng báo thức từ điện thoại kêu lên.
Cương khó chịu, nhăn nhó, nhướn con mắt lên để mà với tay chộp lấy cái điện thoại để tắt. Nhìn qua bên cạnh, thấy con bé Tuyền nằm phè phỡn, sấp người, đè cả 1 bên vú lên ngực anh, tay và chân gác hết lên người anh. Cái mặt đáng ghét thì kê sát má anh mà phà hơi thở “thơm tho” vào. Thằng ku bên dưới cứng ngắc, đang chọc lên đùi em nó. Cương mò tay xuống, bóp nhè nhẹ lên bầu ngực của Tuyền. Cảm giác sáng sớm mà được ôm vào cơ thể của một cô gái, mà cô gái thuộc hàng “nảy nở” nữa… ui nó sướng…
Cái tay trái bị thương cũng còn đau rát, đang luồng dưới cổ bé Tuyền, duỗi qua bên kia. Cương quay mặt qua thấy em nó đang hé miệng ra mà thở, nhìn đúng dễ thương. Độ nứng của Cương tăng vọt, anh hơi nghiêng người qua phía Tuyền, đẩy cơ thể em lùi lại 1 chút. Tay anh thò xuống dưới, kéo thằng ku đang bị đè bên dưới ra, rồi kéo đùi Tuyền vô sát người anh. Thằng ku giờ đã ép vào cái khe bướm không ướt cho lắm của em. Nhưng không sao! Anh kẹp ngón tay vào đầu thằng ku, dẫn hướng và ấn nó vào cái khe của em mà dịch người, trượt nhẹ thằng ku dọc khe bướm em.
“Ơ…”
Anh thở mạnh ra khi đầu thằng ku đã may mắn chui tọt vào cái lỗ hồng của Tuyền bên dưới… Nhìn mặt Tuyền có vẻ hơi nhăn, nhưng chưa tỉnh. Anh cong hạ bộ lên, thằng ku trượt chầm chậm vào trong cái lỗ của Tuyền. Nó hơi ran rát vì chưa tiết ra đủ chất nhờn, nhưng Cương vẫn thấy sướng. Tay anh ôm vào cái mông mềm mại mà đàn hồi của em để xoa bóp, đồng thời giữ cho cố định hông em cho thằng ku bắt đầu trượt ra trượt vào bên dưới…
“Ơ… ơ… ơ…” – Tuyền bắt đầu phát ra tiếng rên nhẹ.
Cương sướng tới tận óc. Thằng ku bên dưới bắt đầu trượt nhanh hơn bên trong cái lỗ của Tuyền. Càng ngày, càng cảm thấy trơn tru, hết đau rát và còn ấm nóng hơn. Tay anh bóp nắn mạnh và nhiệt tình vào bầu ngực mềm mịn của Tuyền, đầu em cứ dịch lên dịch xuống theo từng cú dập của Cương. Tuyền bắt đầu hé mắt ra, chợt em tròn mắt lên mà nhìn Cương rồi la:
“Ah… ah… ah… Chồng… Ah… ah… Chồng…” – nghe như đang van xin gì đó.
Rồi Tuyền cứ ngước mặt lên mà há miệng, xong lại cúi mặt xuống mà bặm môi. Tay em 1 cái thì bấu chặt vai Cương, tay kia cứ chà lên chà xuống mấy cục u cơ bụng của anh. Cương càng ngày càng nứng… anh càng dập nhanh vào cái lỗ nhoe nhoét dịch nhờn của Tuyền. 2 cơ thể cứ tưng nẩy bên trong cái mền của Dung. Nhiệt độ trong phòng như càng nóng lên, Cương đẩy người Tuyền ngửa ra, cái mền bị cơ thể em cuốn, và kéo về phía mình. Tuyền nằm đè cả lên cái mền, còn Cương bây giờ không còn bị mền trùm lên nữa, mà đang trần trụi giữa không gian.
Anh chống 2 cù chỏ 2 bên vai Tuyền, chân co lên, đẩy 2 đùi Tuyền lên theo, 2 chân tuyền giờ đang quắp hờ ra sau đùi Cương, khe bướm đỏ hồng không một sợi lông bị banh ra. Cương hôn lên môi Tuyền, và trượt nhẹ người lên 1 ít… thằng ku đâm “ọt” vài cái lỗ bướm một lần nữa, một cách dễ dàng. Anh không làm chậm, mà dập vào bên trong em rất nhanh. Cả người Tuyền, nhất là 2 bầu vú với núm ti đỏ hồng, cứ tưng tưng liên tục. Em như đang chịu trận, chỉ biết vòng 2 tay, siết vào cổ Cương và ép mạnh miệng anh vào môi mình mà hôn ngấu nghiến.
“Chạch chạch chạch chạch…” – Tiếng 2 phần hạ bộ 2 đứa đập vào nhau liên tục.
Cái lỗ bướm càng ngày càng siết chặt, bóp mạnh vào thằng ku, làm cho Cương sướng muốn điên loạn. Tuyền thở gấp và mạnh, lâu lâu mới rên “ơ… ơ…” vài tiếng như hụt hơi. Và rồi:
“Roẹt… roẹt…” – Cương chưa kịp cảnh báo cho Tuyền, thì anh đã gồng mình, phọt hết tinh dịch buổi sớm mai vào trong tử cung em nó. Nhưng chỉ còn giảm tốc, dập chầm chậm lên người em.
… Bạn đang đọc truyện Vẽ tranh tại nguồn: https://gaigoi.city
2 Đứa bắt đầu lấy lại được hơi thở, cơ thể bắt đầu dịu lại. Chợt nghe Tuyền nói:
“Của anh nóng quà trời luôn à…” – vừa nói vừa bặm môi cười.
Cương: “Cái gì của anh nóng vậy…”
Tuyền: “Tinh của chồng chứ gì… Ah… Nó chảy ra ngoài luôn nè… Ơ hợ… ơ hợ… Bắn gì quá trời… ướt hết em luôn òi nè…”
Cương: “Sữa tắm lát cho vợ tắm đó… Hm hm…”
Tuyền: “Hơ… Ghét… Mới dậy mà hiếp em rồi…”
Cương: “Ai biểu ngủ tướng đẹp quá chi… Đè ra hiếp vợ cho sướng…”
Tuyền: “Hơ… Làm người ta ê cả hông luôn nè…”
Cương: “Hm hm… Sướng mới ê đúng hông…”
Em không trả lời, mà đánh nhẹ vô má Cương một cái, rồi kéo đầu anh xuống, dựa lên vai mình. 2 Đứa nằm thở tiếp. Bỗng Cương la lên:
“Úi chết cha… Em thả anh ra chút đi…”
Tuyền ngơ ngác nhìn theo Cương khi anh đang dựng người dậy. Cương nhìn xuống dưới hạ bộ 2 đứa, thằng ku vẫn còn cắm vào trong lỗ bướm em. Anh từ từ rút nó ra… Tuyền “Ơ…” một tiếng dài và hơi gồng người lên, chắc do thốn. Cương thấy dịch trắng đục từ trong em đang tuông trào cùng lúc thằng em đang tuột ra. Nó nhiễu hết xuống dưới cái mền của Dung, đang bị Tuyền nằm đè lên… Cương nhanh chóng nhìn quanh, rồi chạy vô nhà tắm, đi ra cầm cuộc khăn giấy. Tuyền lăn qua 1 bên, rồi ngồi dậy nhìn nhìn. Anh vội xé 1 bụm khăn giấy, rồi ấn ấn, thấm thấm lên bệt tinh dịch đang dính vào cái mền. Tuyền kêu:
“Ih… Ghê quá à… Của chồng không đó… ih…”
Cương: “Hớ… Có của em nữa đó… Cắn chết giờ…”
Tuyền: “Hoi để lát giặt luôn đi chồng…”
Cương: “Kệ, có xíu à… Lát anh bôi chút sữa tắm lên cho bay bớt mùi…”
Tuyền: “Ih… Chồng ghê quá à… Hi hi hi… Hoi em đi rửa đây…”
Nói rồi Tuyền bay vô nhà tắm vệ sinh cơ thể. Cương vẫn lui cui xử lý cái bệt nhầy nhụa đó… Rồi lúc sau cũng xong. Tuyền đi từ từ ra nói:
“Ghét chồng quá àh… Làm háng người ta ê quá nè… Đi hông nổi luôn…”
Cương: “Em bớt dễ thương lại đi… rồi anh không hiếp nữa… Hm hm…”
Cương quay qua, thấy em nó hỉ hửng, vọt ra sau lưng anh, 1 tay xoa lên bụng anh, tay kia chụp lấy thằng ku mà bóp bóp. Em nói:
“Hí hí hí… Bộ dễ thương là bị hiếp hả… Chồng…”
Cương hơi co người lại:
“Nhột… Bỏ tay ra cái con bé này…”
Tuyền: “Hi hi… Sờ bụng chồng, thích quá à… Cục cục cục… Hè hè hè…”
Cương: “Ghét… Thả anh ra… Để anh đi vô vệ sinh cái. Tối về tha hồ cho vợ sờ.”
Tuyền: “Hi hi hi… Chòng nói đó nha… Tối em về là biết với em… Hi hi hi…” – rồi em nó cũng bỏ Cương ra.
Anh thò tay miết nhẹ khe bướm, làm em nó “Ah…” lên, rồi đánh ngực anh 1 cái… xong anh đi vô nhà tắm, lấy 1 ít sữa tắm ra bôi lên chỗ “nhầy nhụa” cho bớt mùi tanh. Cuối cùng cũng vô lại nhà tắm để vệ sinh.
Lúc này là 7h00. Thứ 3…
Cương với con mén tinh nghịch kia đi ra khỏi phòng, tiến về phía cửa ở phòng khách, bỗng thấy có Huyền, Sương, Minh, Ý và Dung đang ngồi nguyên đám ở bàn ăn. Sương chợt kêu:
“2 Người đi đâu đó… Vô ăn luôn nè… Hi hi…”
Huyền đang quay lưng làm gì đó sột soạt như nylon. Cương với Tuyền ngớ người ra nhìn mọi người. Huyền kêu:
“Cặp kia… Ngồi xuống bàn ăn đi… Nãy chị mua mấy bịt hủ tiếu mì nam vang đó… Ăn chung với mấy đứa cho vui em…”
Đù… 2 đứa mới “quất” nhau xong muốn ê háng, kiệt sức… mà đâu sẵn có người mua đồ cho ăn luôn. Thật là sướng quá đi… Cương còn khịa:
“Ăn cho vui thôi đúng hông… Chứ không có no đâu hen… He he he…”
Minh vừa ngồi ăn, vừa kêu:
“Ờ… Em thử ăn đi coi cành bụng hông…”
Mấy người kia cười cười. 2 Đứa này mới tụm lại chỗ Huyền, dòm dòm coi chị làm gì… Đúng thiệt! Chị đang đổ 1 phần mì ra tô, cái tô không phải tô cơm, mà chắc cỡ tô canh, nó còn bự hơn ngực của Tuyền nữa… vậy mà đồ ăn muốn tràn ra ngoài luôn, ý là chưa bỏ thêm rau cỏ gì vô.
2 Đứa chằn miệng ra, tròn mắt lên như kiểu “gì ghê dữ vậy…”. Huyền mới kêu:
“Nhìu chưa cưng… Nhắm ăn nổi mà vui không… Hm hm…”
Cương: “Thôi chắc cưng ăn không nổi đâu chị… Ăn dùm em đi!”
Huyền: “Bộ em nghĩ chị heo sao mà đòi thồn qua cho chị… Hả thằng này… Ăn đặng mau lành, mau khỏe cho tui nhờ…”
Đang tính chọc Huyền nữa… tự dưng con mén Tuyền nó với tay qua, đập vô vai Cương cái “chát” rồi nói:
“Ăn lẹ đi ông nội, để còn đi học nữa. Chọc bả hoài, bả đạp chết giờ… Hm hm…”
Nghe vậy xong, Cương với Tuyền phụ Huyền lột bao cao… bao mì ra để đổ vào tô, bưng ra bàn ăn. 2 Đứa cũng thay nhau:
“Cảm ơn má Huyền nha… hi hi…”
Huyền cười cười, nói:
“Tao hổng nhận con nuôi à nha… Đập chết 2 đứa bây giờ…”
Ngồi xuống được vài giây, Sương nói:
“Vậy giờ anh vô ngủ nhờ phòng Tuyền hả anh…”
Cương: “Uhm…” – tính nói gì thêm nữa, thì con mén chen vô:
“Ổng đòi ngủ ngoài kia kìa… Nằm co ro 1 đống thấy ghét… Phải lôi ổng vô phòng em ngủ ớ…” – ẻm vừa nói, vừa chỉ ra phòng khách.
Sương: “Ùa… Vậy anh đỡ rồi ra… Hi hi…”
Minh chọt vô: “Phải rồi… 2 đứa úm nhau ở trỏng… làm gì hổng thích… Há há há…”
Tuyền: “Chứ gì nữa… đỡ hơn ai kia hông có người úm… He he he…”
Minh: “Em nói vậy là tội mấy đứa đây nha… Chứ chị cần gì ai úm… Xuýa…”
Sương: “Hoi mấy chị ăn đại đi… Ngồi hồi nở mì ra hết bở rẹc giờ…”
Rồi cả đám tập trung ăn. Nhìn Huyền đang cặm cụi ở bếp toát mồ hôi… Cương cũng thấy thương, trong đầu nghĩ ra một ý tưởng gì đó, sau này mọi người sẽ biết. Rồi anh chợt nhớ 1 chuyện, mới quay qua tính nói với Dung, nhưng cùng lúc đó, Dung đứng lên, nhìn anh cười mỉm, rồi cầm tô ra bồn bếp mà rửa. Cương cũng thôi để nói sau, rồi tiếp tục ăn. Sau đó, Dung đi lên lại lầu.
Mọi người sau một hồi cũng đã ăn xong, ai nấy tự dọn dẹp đồ của mình. Tuyền bắt anh ngồi yên đó, để em rửa dọn. Cương nói Huyền:
“Tối qua em hẹn bạn chị mai qua coi thử nhà đó!”
Huyền: “Chị biết rồi… Hôm qua nó nhắn cho chị…”
Cương: “Dạ… Cũng mong chỗ đó được…”
Minh ở đâu chen vô: “Úi… Ở đại đây đi… Chị bảo lãnh cho… He he…”
Mấy người kia không nói gì, Cương mới nói:
“Hoi chị ơi… Mấy chị bị chủ người ta chửi nữa, mắc công…”
Minh: “Tưởng gì… chủ nhà hả… Chị quất luôn… he he he…”
Huyền: “Ờ… bà hay lắm… Thôi kệ nó… tới đâu hay đó…”
Sương: “Thôi em đi trước nha anh chị…” – Sương nói rồi quay qua nhìn Cương cười.
Huyền đang lò mò gì đó ở tủ lạnh, rồi cũng đứng lên nói:
“Lát Ý kêu Ngọc ăn mì chị để trong tủ nha! Giờ chị đi làm luôn…”
Ý gật gật đầu, rồi nhìn theo Huyền đi vào phòng. Minh cũng đi ra phòng khách, với lấy túi xách, rồi chào mấy đứa để đi làm luôn. Cương với Tuyền cũng đi vô phòng em. 2 Đứa ngồi chơi 1 lát, thì hơn 8h00 mới đi chạy chở nhau đi học.

To top
Đóng QC