Vẽ tranh – Phần 48

Phần 48
Đường phố lúc 5h chiều cũng gọi là cao điểm, Cương cũng thấy hơi khó chịu khi phải chen chút với dòng người đổ xô về nhà qua mấy con phố tấp nập. Hửi khói, nghe chói tai tiếng kèn, tay chân mỏi nhừ vì cứ phải thắng xe liên tục để né mấy thể loại bang ra giữa đường mà không hề dòm ngó xe xung quanh. Cuối cùng, anh cũng chạy tới một con đường nho nhỏ, rộng chừng 10m gì đó. Xung quanh là đồng trống, cây cỏ thấp thấp, lâu lâu có vài ngôi nhà tạm bợ hoặc nhà cấp 4. Anh đoán mình đã tới đúng khu vực có căn nhà đã được chị kia giới thiệu. Đúng thật… khu này vắng và yên tĩnh. Với người khác thì có thể sợ, ngại ở đây… nhưng với Cương… anh lại thích mấy khu nhà như vậy, có điều là nó cách xa động banh tưng và trường anh rất nhiều. Hơn 10km ở tỉnh lẻ thì đi còn nhanh, chứ ở thành phố, 4km cũng đã gọi là mất thời gian đi lại vì đông xe, đố mà chạy trên 40km/h liên tục được chứ đừng nói chuyện vọt qua 100km/h.
Bản đồ dẫn anh tới một căn nhà cấp 4, mà đi từ xa đã thấy nó nổi bật nhờ vào cánh cửa sắt và bức tường cao hơn mọi căn nhà khác mà anh vừa chạy ngang qua. Nó nằm phía cùng chiều tay phải của hướng Cương chạy tới. Anh dừng xe lại trước cửa nhà, một căn nhà chỉ có mỗi 1 trệt, sử dụng 2 cánh cửa sắt sơn đen, kín mít, duy nhất có khe hở ở dưới cao khỏi mặt đất chừng vài cm, tổng thể cao chừng hơn 2.5m. Xung quanh nhà cũng chỉ là đồng cỏ trống, cây lớn nhỏ che um tùm. Đúng thật là ai mà hơi nhát, sẽ không dám ở đây. Hèn gì mà nhìn ngôi nhà có vẻ kiêng cố dữ thần. Cương thì cũng không ngại mấy chuyện trộm cướp, vì anh biết mình có cái gì để bị cướp trừ cái trinh tiết đã bị mất từ năm tuổi teen, còn mấy cái thiết bị này kia thì lỡ có mất cũng vẫn mua mới được so với khả năng tài chính eo hẹp của anh.
Ngoại hình ngôi nhà thì biết rồi đó… quan trọng là thành phần bên trong có ổn không. Cương ngắm nghía ngôi nhà được hơn 5’… chợt tiếng chuông reo lên. Là chị Chi:
“Alo… Em tới chưa…”
Cương: “Dạ rồi… Ủa… Bộ chị trong nhà hay sao dạ…”
Chi: “Chưa em… Chị đang đứng gần đầu đường thôi, không dám vô sâu… tại hơi ớn… Hm hm…”
Cương: “Trời… Em tưởng chị trong nhà rồi chớ… Em đứng trước cửa nhà nãy giờ cả chục tiếng rồi đó… Hm hm…”
Chi: “Cái thằng… Giờ chị chạy vô nha… Đợi chút…” – rồi chị cúp máy.
Cương lại chờ thêm hơn 1″ nữa. Lúc này mới thấy bóng dáng 1 Ninja Lead đang chạy một chiếc tay ga bự hơn cả Lead nữa, ở xa xa, chưa nghe được tiếng xe. Thêm 1″ nữa cho cái chị này tới gần chỗ Cương, cách anh chừng 10m. Cương thấy một chị gái với cái nón bảo hiểm đen dạng ½ đầu, đeo khẩu trang caro xanh dương lợt kèm mắt kính tròn nâu sậm, mặc áo vest ngoài đen và áo sơ mi trắng ở trong, và cái mền trùm lấy cả đôi chân, chả thấy quần đâu hết. Đúng kiểu gọi là “đồ Ninja công sở” luôn. Anh mới vẫy vẫy chị lại. Chi vừa tới sát gần Cương, cách anh chừng nửa mét là hỏi:
“Cương phải hông…”
Cương: “Dạ em ăn trộm chị ơi… Cương nào ở đây…”
Chi: “Oh vậy hả… Thôi chị chạy luôn nha… Bye em…” – thấy chị giả bộ vặn ga trong khi xe chả nhích miếng nào.
Cương: “Uhm… Chạy đi… nhớ đừng kêu công an nha chị gì đó ơi…”
Chi: “Cái thằng… Gan lắm đó… Chị vậy mà còn dám khịa cho được…”
Cương chỉ cười cười rồi hỏi:
“Ủa chủ nhà hông tới hả chị…”
Chi gỡ mask và kính ra, một gương mặt tròn trịa, bầu bĩnh lộ rõ, cùng cặp mắt nâu đen hiền lành, bên trên là đôi mày đậm vì được vẽ thêm. Lỗ mũi hơi hếch lên chút, cặp môi không dày hay mỏng, mà bình thường, nhưng lại được quét son bóng… hồng hồng chứ không đậm, nhìn rất hấp dẫn. Bộ tóc rất dài mà còn được nhuộm gần vàng hết, lát đát vài sợi đen đen.
Chi: “Chủ gì em… Khi nào đồng ý thuê hoặc mua thì chị mới kêu chủ gặp chứ…”
Cương: “Vậy nhà này cũng có bán luôn hả chị…”
Chi: “Có em… Nhưng mà để lâu chưa ai mua, nên người ta tạm cho thuê. Mà em tính mua luôn hông… Hm hm…”
Cương: “Thoi chị… Em thích ở nông thôn hơn ở đây chị… Còn nhà này mà được, em chỉ thuê thôi… Ờ mà mình vô nhà đi… Chứ nãy giờ em mới thấy ở ngoài thoi à…”
Chi: “Ờ… ờ… Chờ chị chút…”
Chi moi móc, lấy chìa khóa nhà ra mà đi lại cửa để mở. Cánh cửa bung ra, Cương thấy bên trong là 1 khoảng sân lót bê tông rộng vừa 1 chiếc xe hơi và thêm chiếc xe máy nữa. Cửa đi vô trong nhà làm bằng sắt màu đen kẻ ô để kẹp một lớp kính nâu, Chi nói:
“Thấy sân rộng không… Hm hm…”
Cương: “Dạ cũng rộng chị. Này chắc đỡ mắc công phải dắt xe vô phòng ha chị…”
Chi: “Ừa… Nói chung nhà có cái sân là đỡ nhìu lắm em. Thôi 2 chị em dắt xe vô đi… để ở ngoài nguy hiểm…”
2 người phụ nhau đẩy xe vô sân, rồi khóa cửa lại. Ai biết có thằng nào lướt qua rồi hốt luôn xe 2 người đi sao, đặt biệt là chiếc tay ga của Chi. Vừa mở khóa nhà trong, chị vừa hỏi:
“Ủa vậy giờ em đang ở ké Huyền hả em…”
Cương: “Dạ… Mà chị qua Huyền chơi chưa…”
Chi: “Nhà nó với chị, qua lại hoài có gì đâu… Mà công nhận là nhà nó thuê đẹp thiệt… Nghe nói em ở ké được cũng hay lắm á… Chứ chủ nhà đó cho nữ ở không à…”
Cương: “Dạ… Tính ra chị Huyền chỉ tốt, cho em ở ké, mà ở lén chứ ai chủ mà cho em ở…”
Chi: “Ờ hờ hờ… Mà bữa la em đánh đấm gì đó… Nè… Hình như cái tay bị đâm nè đúng hông…” – chị hất hất mặt và nhìn vào tay Cương.
Cương: “Hm hm… Dạ… Em dở nên bị đâm… Chứ như người ta là chạy hết rồi…”
Chi: “Em cũng gan ghê ớ… Lỡ bị gì… Ui xời… Mà còn đau không đó…”
Cương: “Dạ hơi rát rát thôi. Bưng bê nhẹ vẫn được… hm hm…”
Chi: “Cái thằng… Nghe nhỏ Huyền nó kể, thấy tội nên chị giúp cho. Chứ giờ này còn lâu chị mới dám vô khu này… sợ chết bà luôn ớ…” – chị nói mà hơi chằn miệng ra.
Cương lúc này, thấy lấp ló trong cái mền trùm chân của chị, là cái quần ống bó y như cái Ngọc hay mặc. Đúng là gái công sở… nhưng chị là dân bđs, chắc không ngồi văn phòng nhiều, mà toàn ngồi xe đi tới đi lui. Cực chị ghê. Cương nói:
“Dạ em biết mà… Có gì sau này em mời chị uống nước… Hm hm…”
Chi: “Ui ssssh… Nước nôi gì em… Tại Huyền bạn chị nên nhờ chị thôi. Với em đó… Mới nói đthoại mà chọc chị rồi ha… Gan lắm ha… Gặp đứa khác là chị chửi cho chứ đừng tưởng…”
Cương nghe chị hăm dọa mà anh cũng hơi xanh mặt, nỗi sợ còn ghê hơn hồi gặp thằng cướp đâm anh nữa. Chị dữ thiệt á… Kinh dị…
Cương: “Em hông biết chị dữ vậy luôn á… Thoi… Mốt em hỏng dám chọc chị nữa đâu…”
Chi: “Cái thằng… Thôi đi vô trong đi, coi lẹ rồi về…” – chị đã mở xong khóa cửa.
Trời bên ngoài cũng nhá nhem tối, mới vừa mở cửa là chị bật ngay công tắt đèn, cả phòng khách sáng trưng. Cái sân ở ngoài cỡ nào, thì phòng khách rộng cỡ đó. Sau nó là 1 khoảng bếp được ngăn với phòng khách chỉ bằng 1 cái kệ sách bằng gỗ trống trơn, màu nâu. Tiếp theo sau là 1 căn phòng ngủ rộng bằng 2/3 phòng khách, rồi một cái nhà tắm chung ở ngoài. Phòng khách 2 cửa sổ, bàn bếp cũng 1 cái, bức tường hành lang đi vào phòng ngủ và toilet 1 cái và trong phòng ngủ 1 cái… tất cả đều là cửa kính dạng bật ra ở dưới, và có rèm nhựa trắng che sẵn. Cuối hành lang là 1 cái cửa, chắc cửa sau. Chi mở ra, lại thêm 1 khoảng sân nhỏ, chắc bằng 1/3 sân trước và cũng không có gì đáng chú ý. Cái đáng chú ý, là khi đứng sau lưng Chi, anh thấy cái mền của chị hơi bị tuột qua 1 bên vì trọng lực, để lộ cặp mông không mấy bự lắm, cũng dạng vừa vừa… nhưng do bị cái quần ống ôm sát, mà anh lại thấy rất kích thích.
Nãy giờ lo chú ý tới căn nhà, nhưng bây giờ, khi Chi đang nhìn ra sân sau, anh đứng cách chị dưới nửa mét, mới nhìn ngang hông chị, thấy được bộ ngực không hẳn là nhỏ đằng sau lớp vest và cái áo sơ mi trắng. Người Cương dần nóng lên, dù không khí trời thu cộng trời ngã tối cũng hơi mát rồi. Máu dâm của anh nổi lên… Cương kêu:
“Nhà này gần ngay cái rừng cây, mà sao nó nóng quá ha chị…” – vừa nói, anh vừa cảm thấy mồ hôi đổ ra, cái áo hít vào da thịt mình.
Chi quay lại nhìn Cương, chợt chị nhìn chằm chằm vào người anh vài giây, rồi nói:
“Trời… Em làm gì mà mồ hôi mồ kê ướt hết áo vậy trời…”
Cương: “Em hông biết nữa… Hình như nhà này hơi kính gió hay sao á…” – vẫn tiếp tục đổ mồ hôi, không phải do thời tiết, mà do có chị kế bên.
Chi: “Chắc chưa có quạt hay máy lạnh thôi… Ừ… Chị cũng thấy hơi nóng…”
Cương chọc: “Chị hông nóng mới lại đó… Gì mà mặc cả mấy lớp áo, rồi cái mền nữa…”
Chi: “Cái miếng che nắng ông ơi… Mền gì mền… Quên nãy giờ vô, chưa tháo ra.”
Lúc này, chị tháo cái mền ra, rồi tới cái vest trên người. Cương thấy được lưng chị ướt mem, vải sơ mi hít vào lưng chị 1 mảng trong suốt, nhìn thấy được cái dây áo ngực ở trong. Rồi chị vắt cái mền và áo vest lên tay. Cương bạo miệng nói:
“Ghê… Chị đổ mồ hôi ướt hết lưng luôn… Bởi em nói nhà này nóng… Chắc bí lắm…”
Chi: “U vậy hả em…” – chị cố quay đầu ra sau, rồi dùng tay sờ sờ lưng mình.
Bỗng chị nhìn qua nhìn lại, rồi kêu:
“Trời… Nãy giờ có mở cửa sổ nào ra đâu… mà đòi không bí, không nóng…”
Chi vội vàng đi tới cái cửa sổ kính ở gian bếp định mở ra. Cương đứng sau, thấy cả bờ mông tròn lẳn của chị qua lớp vải, có cộm lên 2 viền quần lót che hết nửa bầu mông chị. Thằng ku trong quần Cương đột ngột cứng khực, nở ra thêm làm anh phải thốn. Thấy Chi cứ chồm người qua bàn bếp, với lấy cái cửa sổ mà đẩy ra hoài không được, Chi kêu:
“Gì mà cứng vậy không biết… Ưm… ưm…” – chị cố sức đẩy cánh cửa bị kẹt ra.
Cương bèn đi lại gần, không nói năng gì mà với tay chạm tới cửa sổ. Thằng ku ép nhẹ vào mông chị. Chi không để ý, chỉ kêu:
“Này chắc… Lâu rồi không xài… nó cứng quá trời… Ựm… ựm…” – vừa nói lại vừa ấn cánh cửa ra.
Cương bấu tay trái lên mép bàn bếp cho khỏi bị cắm đầu, nhìn như choàng tay qua sau lưng Chi, ngực và bụng anh hơi tì vào cù chỏ cánh tay cũng đang vịnh vào mép bàn của chị… tay phải anh vẫn với lấy cánh cửa mà đẩy ra. Đúng thật nó cứng ghê luôn, và thằng ku cũng vậy! Cứ mỗi lần ấn vào cửa là thằng ku lại ép vô 1 bên mông chị, thấy nó mềm mềm, đàn hồi và vải quần Cương hơi trượt trượt lên đó. Hạ bộ Cương hơi bị ê ê vì thích thú, anh dám bạo gan, lợi dụng việc đẩy cửa để cho thằng ku tê dại ở dưới bởi bầu mông của bà chị hung dữ. Anh cũng tranh thủ nhìn xuống phía ngực chị, thấp thoáng thấy cái áo lót có viền trang trí mờ mờ qua lớp sơ mi chị mặc. Mặt chị vẫn bặm môi, chau mày lại để cùng anh đẩy cánh cửa kia ra. Mát đâu chưa thấy, đã toát thêm mồ hôi. Chợt:
“Ùm…” – tiếng cánh cửa bị kẹt bật nhanh ra ngoài.
Luồng không khí từ ngoài ùa vào, thổi phân phất mái tóc của Chi. Cùng lúc cả người Cương ép mạnh vào cơ thể chị.
“Áh…” – chị la lên.
Chi chưa kịp tận hưởng luồng gió mát, thì đã khom người xuống, nhăn mặt mà ôm bụng vì nó cấn vô mép bàn. Cương hết hồn, choàng tay đặt lên vai chị, tay kia bấu nhẹ vào bắp tay bên này của chị mà hỏi:
“Íh… Em xin lỗi…”
Chi không trả lời. Cương thấy sàn nhà cũng đất cát dơ, do lâu ngày đóng bụi… anh vội luồn 2 tay sau lưng và khuỷa chân chị mà bế lên.
“Ơh… ơh… ơh…” – chị bất ngờ kêu lên, nhìn qua nhìn lại tay Cương.
Anh đặt mông chị ngồi lên cái bàn bếp bằng đá, rồi đứng đối diện chị, 1 tay để lên vai và tay kia để lên khủy tay chị.
“Em xin lỗi… Em không để ý… Đau lắm hả chị…”
Thấy chị vẫn còn nhắm mắt, bặm môi nhưng cha nội Cương không để ý… mà đi dòm xuống bộ ngực của chị, phải nói là nó không nhỏ, nhưng cũng không quá cỡ, nhưng cảm giác nó còn bự hơn cặp mông chị nữa. Cương nứng còn hơn lúc nãy. Anh liều mạng, bất chấp chị có dữ tợn hay không… liền nhảy lên mà ngồi trên bàn bếp, sát với người chị. Tay trái vẫn choàng qua sau lưng, ôm lên vai kia của chị, tay phải bạo gan ốp lên bàn tay đang ôm bụng của Chi mà bóp bóp nhẹ tay chị như xoa dịu. Người chị thấy có mồ hôi làm áo hít vào da thịt vậy chứ… vẫn có mùi hương nữ tính trong chị tỏa ra. Cương kê mũi sát vào vai chị, nhưng không chạm, một phần để hít mùi hương, phần kia để soi bộ ngực có chút mồ hôi dính vào.
Mãi 1 lúc sau, chị rút bàn tay đang vịnh lên mép bàn mà tát nhẹ lên tay Cương một cái.
“Làm chị đau quá nghe chưa…”
Nghe thấy chị trách, Cương không buồn, mà còn nổi hứng hơn, vì cái giọng hơi trầm trầm của chị không chửi anh lớn lắm.
“Hm hm… Em xin lỗi… Đừng giận em…” – anh nói với giọng ăn hặn, nhỏ nhẹ.
Chi chợt cúi xuống, thấy bàn tay Cương đang ôm vào tay mình. Chị la:
“Tay gì nóng quá vậy em… Trời đã nóng mà em còn nóng hơn á…”
Cương liền nhìn ra sau lưng chị:
“Lưng chị ướt hết rồi nè…”
Anh véo ngón tay vào lưng áo chị mà giật nhẹ như để tạo gió. Bỗng chị kêu:
“Nóng mà còn ngồi sát người ta như vậy hả…” – chị nói với anh, nhưng mắt thì nhìn xuống bụng anh, nơi mà cái áo thun đang hít vào da bụng.
Cương không nói gì, 1 tay vẫn giật lưng áo, tay kia vẫn bóp nhè nhẹ tay Chi mà không ngại ngùng… 1 phần vì đang giả nai, 1 phần vì thấy chị cũng chẳng chống cự hay hất anh ra.
Bỗng… Chi sờ nhẹ tay lên bụng Cương. Chị như bắt chước anh, cũng véo vào bụng áo mà giật giật để tạo mát cho anh. Rồi chị ấn bàn tay vào bụng Cương và vuốt nhẹ lên xuống.
“Cứng dữ ha… Hm hm…”
Cương: “Dạ… Gì cứng chị…”
Chi: “Này cứng chứ gì cứng… Bộ còn gì cứng hả…” – chị ấn mạnh thêm vào bụng Cương để chỉ.
Cương không nói nữa, tay anh từ đang ốp lên mu bàn tay chị… mà giờ lại nhanh chóng áp vào dưới cằm chị, bẻ nhẹ qua cho mặt chị hướng vào mặt anh. Tay sau lưng vòng qua eo chị, đặt lên hông, kéo chị sát vô mình. Anh liền kê miệng mình sát vào mà mút tới tấp 2 bờ môi mềm thơm của Chi.
“Ứm… ứ… Em… Em… Ứm… ứm…” – chị vừa la trong họng, 2 tay chụp lên cổ tay Cương mà cố kéo ra ngoài.
Bàn tay bị đau, nhưng không hề kém dâm. Anh với lấy quần chị mà kéo kéo cho nó vén lên. 1 tay Chi chuyển xuống, giữ váy mình lại, nhưng không kịp… vì Cương đã nhanh chóng thọc mấy ngón tay vào vùng tam giác của chị mà day day vào âm vật qua lớp lót trơn bóng. Chi chỉ còn ngửa mặt lên trời, mắt nhắm nghiền mà môi bị miệng Cương bịt lại. Cương trượt tay từ dưới cằm, xuống cổ, và dừng lại ở cổ áo của chị, phần ngực trên. Anh xoa xoa, ấn ấn vào đó và cảm nhận làn da mịn màng, phồng phồng lên vì chỗ đó ở trên 2 bầu ngực. 2 tay chị chỉ còn biết bấu vào bàn tay trên ngực và bàn tay đang day âm vật của Cương.
“Ứm… ứm…” – chị vừa la trong họng, vừa lắc nhẹ đầu như thể hiện mình không chịu đèn.
Cương dùng tay, mở nút áo trên cùng của Chi. Chị bấu chặt vào tay anh mà kéo ra, nhưng không được. Người chị hơi uốn éo, vùng vẫy nhưng không mạnh… đó là lý do Cương không ngừng lại hành động cưỡng dâm bà chị. Khi vừa mới mở được tới cút áo thứ 2 ra, Cương nhanh chóng luồng tay vào hẳn bên trong 1 bên ngực chị, bỏ qua công đoạn sờ nắn lớp áo lót. Ngực chị mềm, bóp không hết… có phần săn săn và da thì láng mịn. Cương liếc xuống, thấy đầu ti hơi đỏ chứ không hồng. Quần vú không quá bự và cùng màu với núm ti ở tâm. Cương nhéo nhẹ đầu vú chị, chị “Ứm… ứm…” lớn hơn, tay bấu chặt và 2 đùi khép mạnh vào mấy ngón tay Cương đang day âm vật chị ở dưới.
Cương lại thả ngực chị ra khi thằng ku dần cứng hơn và nở bự. Anh nắm tay chị, kéo nó xuống hạ bộ mình, cầm lên mu bàn tay mà đẩy nó luồng vào trong 2 lớp quần của anh. Chị cố rụt tay lại nhưng không được, cho tới khi anh cảm thấy lòng bàn tay chị đã áp vào thằng ku đang giật giật của mình… anh co nhẹ mấy ngón tay chị lại cho nó ôm lấy thằng ku, rồi rút tay mình ra, để bàn tay chị lẻ loi trong chốn đen tối với con giòi cứng khự… Bàn tay chị thật mềm mại dù chị vẫn ôm hờ vào thằng ku mà chưa làm thêm hành động gì khác. Cương lại nhả môi chị ra, dịch xuống mà mút lấy cổ chị, nó hơi ướt vì mồ hôi.
“Ơ… Ơ…” – Chi rên những tiếng dài rất rõ khi miệng chị giờ đã thông thoáng, không vật cản.
Cương nghe mà thấy càng hứng… anh rê môi mình dần dần xuống 2 bầu ngực nãy giờ bị bàn tay hư hỏng nắn bóp. Ngực chị rất thơm và trắng. Anh vạch cả 2 bầu vú của chị ra. Chị “Ớ…” lên, rồi cúi đầu xuống nhìn như muốn thấy thằng trời đánh đang làm gì với cơ thể mình. Cương luân phiên mút lấy 2 đầu vú đỏ cứng của Chi một cách nhẹ nhàng, dùng đầu lưỡi đá vào 2 cái núm to gần bằng hột me đang ngỏng lên. Chợt thấy tay chị bóp mạnh thằng ku từng đợt, như đang nặn đất sét. Cương không đau, mà chỉ thấy sướng.
Nãy giờ tuy cả 2 không nói gì, nhưng nhìn vào biểu hiện, phản ứng của nhau… anh đoán chắc chị cũng đang thả cảm xúc theo khao khát mà cơ thể mình muốn. Anh ngưng day âm vật, ngưng mát xa lên ngực chị cả bằng môi và bàn tay… Cương nhìn xung quanh, thấy “cái mền” và áo vest của chị đang để trên bàn bếp, cách anh chừng nửa mét… anh với lấy nó, dùng 1 tay quấn lại như cái gối tạm bợ, rồi để lên chỗ góc bàn bếp sát vách cửa sổ.
“Chị nằm xuống đi…” – anh nói bằng giọng điệu nhẹ nhàng chứ không ra lệnh.
Chi lại hơi lắc đầu nhẹ như không muốn, 2 mắt lim dim nhìn Cương thấy tội luôn. Cương không nói thêm, mà đỡ một tay sau lưng chị, 1 tay ấn nhẹ người chị cho nằm xuống, đầu kê ngay chỗ cái gối. Chi cũng phải ngã người theo, 2 chân vẫn còn thòng xuống đất… Cái bàn bếp chỉ cao ngang hông Cương, anh trượt người, đứng xuống đất, tuột cả 2 quần trong ngoài của mình xuống tới đùi. Thằng ku đỏ hỏn bật ra, chĩa thẳng về phía hạ bộ Chi. Chị đang nhổm người dậy như muốn đứng xuống đất, rồi bỏ chạy hay sao đó… thì Cương móc 2 tay vào khủy chân chị, kéo 2 đầu gối lên trời. Cơ thể chị bị duỗi ra mà phải nằm xuống lại.
Cương cúi xuống, dùng răng mình cắn vào đáy quần lót trắng, trơn bóng của Chi mà kéo tuột nó lên nửa đùi chị.
“Đừng em… Đừng… Thả chị xuống… Em… Đừng…” – chị vừa nhổm đầu lên, vừa lắc lắc lia lịa, thở gấp và nói.
Cương nghe chứ, nhưng tới nước này rồi, còn gì mà ngưng lại. Anh bú liên tục vào cái khe bướm có phần ẩm ướt từ hồi nào, hoặc có thể chỉ là mồ hôi chảy xuống… không quan tâm. Chỉ biết bướm của chị không có mùi, nhưng hơi mặn mặn, và chắc chị cạo, nên xung quanh vẫn còn chân lông đâm vào miệng Cương, nhưng không đau, chỉ làm anh thêm thích thú.
Cương bú mút vào con bướm gai của Chi một cách rất nhiệt tình. Tới nỗi nghe cả tiếng sụt sịt, sồn sột như đang ăn một món mì hải sản tươi sống, kèm tiếng “Ớ… ớ… Áh… áh…” rất lớn từ miệng chị phát ra như phụ họa thêm vô, để cổ vũ Cương tận hưởng “thử thách ăn mì không cay”, cái lưỡi lâu lâu lại chọc sâu vào trong lỗ mà ngoáy điên loạn. Tay chị bấu mạnh và vò liên tục lên tóc Cương như đang tuốt vỏ dừa khỏi trái. Hạ bộ chị cứ cong lên ưỡn xuống để phản ứng lại hành động húp nước lèo của Cương.
Ăn mì, liếm nước được 1 lúc, miệng Cương cũng hơi mỏi, anh mới đứng thẳng dậy ưỡn hông lên cho thằng ku đợi chờ để đâm thụt ai đó nãy giờ, kê ngay vào khe bướm ướt bóng của Chi. Mặt chị trên kia không còn nhìn xuống nữa, mà đang ngửa ra phía cửa sổ. Cương tranh thủ nhích người lên trước…
“Oọc…”
Thằng ku đâm hết nửa thân nó vào trong con bướm gai của Chi. Chị “ứm…” lên và nhắm nghiền mắt, quay đầu ngang qua 1 bên mà thở hổn hển. Cương bắt đầu nhịp nhẹ vào trong người chị. Tiếng “nhộp nhẹp” như ai đó đang chép miệng lập tức vang lên, không biết chị có nghe thấy không, nhưng Cương thì có. Nhìn đầu khấc đỏ hỏn của mình cứ đâm vào rút ra con bướm gai hơi thâm ở mép của chị… anh phê còn hơn bị muỗi chích rồi dùng tay gãi ngứa nữa.
Trong không gian chỉ có tiếng dế kêu, lá cây xào xạc, gió thổi vi vu… Cương được chịch bà chị hơn mình gần 10 tuổi, mặc áo công sở mà bị cái vòi của anh thụt vào liên tục, đùi anh cứ đập và mông chị bành bạch, đôi chân trắng muốt bị Cương ôm vào vai, duỗi thẳng chĩa lên trời. 2 bầu sữa tưng tới tưng lui, rung rinh theo nhịp dập của Cương như máy đầm đất… không còn gì sướng hơn cho tới thời điểm này. Bỗng chị kêu lên:
“Ơ… ơ… ơ… Mạnh nữa… Mạnh… Ơ… ơ… ơ…”
Nghe tới đây, Cương biết Chi đã “thả trôi theo dòng dịch” rồi. Anh bật công tắc bên trong cơ thể qua Maximum để dập hết sức có thể vào cái lỗ đang co bóp càng lúc càng mạnh của Chi. Tiếng “ọc… ọc… ọc…” phát ra thay cho tiếng “nhộp nhẹp” khi trước. Giống như cái mũi khoan của Cương đã thông trúng vào mạch nước ngầm trong cơ thể chị làm nó trào ra. Theo dòng cảm xúc… Cương kêu lên:
“Chi ơi… Sướng quá…”
Chi vừa thở, vừa đáp:
“Em… sướng… nữa… Ah… ah… ah… Mạnh… mạnh… Ah… ah… ah…”
Chi quơ quào 2 cánh tay như không có chỗ nắm, điểm tựa… 2 bàn tay Cương nãy giờ liên tục vuốt lên vuốt xuống cặp đùi săn mịn của Chi… thì bây giờ nhanh chóng với lấy 2 bàn tay của chị mà nắm vào. Các ngón tay Chi níu vào tay Cương rất chắt như không muốn bị tuột ra, khi cơ thể chị đang dồn dập tưng tới tưng lui điên loạn. Cương có cảm giác cái mũi khoan của mình sắp bị phụt nhớt vì cái lỗ giếng của Chi càng ngày càng hẹp dần.
“Anh ra… Chi… Anh ra…” – Cương báo hiệu cho chị.
Thấy chi bặm môi, tay níu mạnh, kéo Cương ép sát thằng ku vào cái lỗ ngập nước, anh không còn muốn kìm nén gì nữa. Cái gì muốn ra thì cứ cho nó ra. Không phải “trút bầu tâm sự”… mà là “bắn bầu tinh thần”. Cương cố tình hít hơi, khép lỗ tinh mình lại, chờ cho luồng tinh dồn nén lại hết mức, hết cỡ… rồi:
“Roẹt… roẹt roẹt roẹt…”
Người anh gồng cứng, hông tiếp tục ưỡn lên vài cái… thứ dịch làm con gái có bầu tống ra bên trong người phụ nữ tên Chi đang nằm trước mặt anh, với bộ dạng như bị thằng nào hiếp dâm vậy. Chi gồng người, co quắp khủy chân vào 2 tay Cương…
Cảm nhận mớ “dầu nhớt” đã không còn giọt nào chạy ngang bên trong mũi khoan nữa… Cương từ từ định thần lại, nhìn lên mặt chị. Tóc bê bết, miệng há ra mà thở như mới bị bao xi măng mấy chục kg dọng vào người, mắt lim dim và mấy ngón tay vẫn còn níu níu, bóp bóp vào ngón tay Cương. Anh khom người, gập 2 đùi Chi ép vào bụng chị, chồm lên trước tới khi mặt anh gần 2 bầu ngực bị vạch lộ ra thấy thương. Anh đan mấy ngón tay vào tay chị, chống chỏ 2 xuống 2 bên mà áp mặt vào giữa 2 cái gối tròn tròn, êm êm đó rồi hít hương thơm từ người chị.
“Hớ hớ hớ… Em làm gì vậy… Nhột…” – Chi bỗng cười lớn rồi cong người lên.
Cương tiếp tục hành động đó, chị lại:
“Hớ hớ… Đừng mà… Nhột…” – chị phản ứng lại khi mũi và miệng Cương rê nhẹ giữa 2 cái gối.
Thằng ku vẫn nằm trọn tấm thân bên trong cái lỗ còn hơi bóp bóp vào nó, như để mát xa. Cương với mỏ lên, mút nhẹ lên môi Chi. Chị cũng dùng 2 bờ môi khêu gợi của mình mà nhai nhai vào mỏ Cương. Một màn “giao dịch” bất động thủ của 2 chị em cả trên lẫn dưới. Cương mút nhẹ thêm một lần cuối vào môi chị, tới khi sự đàn hồi làm nó bật lại vào vị trí miệng của chị. 2 chị em nhìn nhau. Chi hết nghiêng đầu qua này, rồi lại ngã đầu hướng kia như muốn ngắm nhìn bản mặt của Cương.
“Gan lắm nha… Mới gặp người ta mà dám vậy luôn hả…” – vừa nói, vừa nhéo mạnh vào eo Cương, làm anh đau điếng.
“Ah… Đau…” – Cương hơi nhăn mặt, chu mỏ nhẹ ra kiểu bất bình lắm.
“Vậy sao còn dám đè tui ra làm vậy… hả…” – chị hất cằm lên như hỏi tội Cương với giọng gằn lại.
“Hm hm… Tại… nhìn chị… em chịu hông nổi…” – nói xong là vụt mặt vào khe ngực Chi như để lẩn tránh.
Chi nhéo 2 má Cương thật mạnh mà kéo lên, cho lòi cái mặt mốc ra:
“Bộ gặp cô nào… chịu không nổi… là đè ra vậy đó hả…”
Cương: “Hong mà… Tại chị quen được xíu xiu ròi… em mới dám chớ…”
Chi: “Quen gì… hả… Biết tui có chồng rồi chưa mà làm vậy… Hả… Tin méc chồng tui hông…” – vừa nói mà miệng chị hơi mỉm mỉm.
Cương: “Hm hm hm… Đừng méc mà chị… Để em bù cho chị cái nữa… Đừng méc mà…” – nói xong, Cương bắt đầu nhấp tiếp bên dưới, dù thực tâm, anh cũng mệt rồi.
Chi “bép” vào vai Cương, nhéo thêm cái vô eo anh cho đủ combo:
“Áh… cái thằng… Nói còn làm nữa hả… Để yên…” – chị nói như ra lệnh.
Cương không muốn chị nói thêm, nên anh lại nhịp nhẹ bên dưới, ngoạm cả miệng vào 2 môi chị. Chị lập tức bấu 2 tay vào đầu Cương mà đẩy ra.
“Đừng nữa em… Đừng… Đau… đau…”
Cương ngưng mọi hoạt động, trừ cái miệng mà nhìn chị:
“Hm hm… Em tưởng con gái thích làm nhiều chứ… Hm hm…”
Chi: “Đánh em giờ á… Người ta có tuổi rồi… nó khác chứ…” – mặt chị lộ vẻ trách móc.
Cương: “Hm hm… Tuổi gì… thấy chị còn mạnh khỏe lắm mờ…”
Chi: “Mạnh cái đầu em… Sung quá ha… Kiếm mấy cô trẻ mà làm… Tha cho tui già rồi cái… Hớ…”
Cương lại dúi mặt vào cổ chị, mút vào đó làm chị:
“Ha ha ha… Nhột… Tránh ra… Nói nghe hông…”
Cương: “Người chị thơm quá à… Thích lắm đó…”
Chi: “Thích cái đầu em… Cho chị xuống… mỏi chân quá nè…”
Cương lùi hông để rút thằng ku ra từ từ, chị nín thở tới khi nó hoàn toàn tuột ra hẳn, rồi chị mới thở dài 1 cái. Anh nắm tay chị vòng ra sau gáy mình, tay kia của chị tự động vòng lên theo. Cương đứng thẳng dậy, kéo người Chi ngồi lên, rồi ẵm chị nhẹ nhàng tiếp 2 chân xuống đất. Cương hỏi:
“Còn đau bụng hông chị…”
Chi đánh liên tục lên người Cương mấy cái:
“Đau… đau… đau nè… Làm người ta muốn sưng bụng luôn rồi còn hỏi đau hông hả…” – chị bặm môi mà cười cười nói.
Cương không trả lời gì, chỉ vịnh vai để xoay người chị lại, đứng đằng sau mà thò tay lên trước, chỉnh lại áo ngực của chị, xong gài luôn mấy cái nút mà nãy chính tay anh đã cởi ra.
“Làm gì dạ… hả…”
Cương: “Trả lại hiện trạng ban đầu. Hm hm…”
Chi thúc chỏ vào sườn Cương, rồi thả tay xuống, dựa vô người anh. Tay chị vô tình đong đưa, quẹt qua đầu thằng ku ở dưới. Chị ngoảnh đầu nhìn ra sau:
“Làm rồi… mà sao còn cứng vậy đó hả…”
Cương vừa chỉnh lại đồ cho Chi, vừa nói:
“Hm hm… Nó vậy đó chị… Bệnh lạ của em…”
Đột nhiên, chị quay hẳn người lại, rồi khom xuống nhìn thằng ku.
“Ù ui… Bệnh gì kỳ há ta… Lúc nào cũng vậy hả…”
Cương: “Hm hm… Đứng gần người đẹp là nó cứ vậy đó chị… Hm hm…”
Chị chợt đứng thẳng dậy, bặm môi mà nắm vào thằng ku còn bóng ướt rồi vuốt vuốt. Nhìn bản mặt Cương:
“Đẹp nè… đẹp nè… Hả… Chừa cái tội làm chị vậy… Nghe chưa… Nghe chưa…”
Cương không thấy đau hay thốn, mà lại phê, vì mặt chị tuy tỏ vẻ dữ tợn, nhưng lại rất dễ thương. Anh lại ôm người chị, rồi hôn một cái lên môi xong nói:
“Làm cái nữa nha…”
Chi bóp mạnh thằng ku, cuối cùng anh cũng nhăn mặt thấy rõ. Chị kêu:
“Nữa cái đầu em… Người ta còn về nữa… Ham vừa vừa thôi…”
Cương: “Hm hm… Vậy giờ về làm gì vậy chị…”
Chi: “Người ta có việc người ta… Hỏi chi… Nha… Chị méc chồng chị nha… Hm hm…”
Cương: “Hm hm… Chị méc là em cắn chị đó…”
Chi: “Thoi đi… Để chị về nữa… Nay về trễ tại em đó…” – chỉ chỉ vào cái mặt dâm tà của Cương.
Cương ôm sát người chị lại, thằng ku cạ cạ vào cái quần chị. Tay anh vuốt vuốt vào lưng và mông chị. Chị cười cười, nhìn Cương:
“Muốn gì… hả… Sao ôm ngườii ta hoài vậy… Muốn chết không…”
Cương tặng chị một nụ hôn nồng nhiệt, nghe thấy cả tiếng “chụt… chụt…”. Chi uốn éo người, 2 tay buông lỏng mà vuốt nhẹ bụng Cương. Anh đoán chị chắc cũng thích mình, nên ráng sờ được chị lúc nào, hay lúc đó. 1 hồi, chị đẩy nhẹ Cương ra:
“Thoi… Để chị về mà… Em…”

To top
Đóng QC