Phần 83
Lúc sau, thấy mọi thứ tạm bình ổn, Cương lại gần cô Linh. Nhìn thấy đống ói từa lưa khắp bàn và tràn lên cả má, bắp tay, bàn và áo quần cô, anh cảm thấy ơn ớn, nhát tay không dám đụng vào. Đang mệt, còn gặp gì đâu… nản thiệt chứ…
Anh cũng đành chịu, sực nhớ ra “an toàn là trên hết”… Cương vội đi khắp sân, trong nhà… coi lại cửa nẻo đã khóa hết chưa vì cũng 22h00 rồi, xong mới đóng hết mọi loại cửa trong tầm mắt, mới quay lại bên “người đàn bà rũ rượi”, hay còn gọi là “hàm hôi”… đứng suy nghĩ 1 lúc, Cương quyết định bất chấp. Anh đánh lừa não cho quên cái sự “thơm lừng” có phần chua lè chua lét mà loay hoay bợ tay lên lưng và khủy chân Linh mà bứng dậy. Không biết cô mấy kg, mà ẵm trên tay cũng thấy hơi nặng. Cái thứ nước kinh khủng mon men nhiễu từ cổ Linh, lên tay Cương một cách tự nhiên như thằng điên, nhưng anh cũng cố chịu đựng dù mặt nhăn như bón 7 ngày chưa ra. Người cô xụi lơ như xác chết và thở gấp giống như bị ai hút hết oxy vậy. Cương nài người đàn bà mềm rục vào trong cái nhà tắm tầng trệt… vài chục giây sau cũng tới nơi. Nhìn qua ngó lại, chả biết để cái thây cổ ở đâu… thôi dựng đại lên trên cái bồn cầu đang đậy nắp… hy vọng xác cô nhẹ, không tới nỗi sập cầu. Đầu óc Cương giờ chỉ nghĩ làm sao để khử mùi càng nhanh càng tốt. Anh để cô lẻ loi ngồi ngửa mặt trong WC, còn bản thân thì lết lại ra ngoài, lau dọn hết đống “thơm tho” tại bàn bếp.
Gần 10″ trôi qua, cuối cùng cũng sạch sẽ, nhưng còn mùi. Chả biết làm sao nữa, không lẽ lại pha thêm nước lau sàn mà chùi chùi, quét quét nữa thì chừng nào mới ngủ được. Cương vớ ngay bịt café trong tủ bếp, cầm mấy bụm mà rải như ông gì đó nổi tiếng vì skill “rắc muối thịt bò”, nhưng không dát vàng lên để ăn kiểu trơ trẽn, khoe khoang như cha nội nào đó. Bột khử mùi từ tự nhiên thật hiệu quả, sự “thơm tho” không ai ngó cũng đã biến mất. Cương nghĩ:
“Hông lẽ giờ… rắc muối cô Linh luôn trời!”
Tưởng tượng chơi vậy thôi, chứ ai nỡ tắm café lên người cô Linh. Lỡ đâu da dẻ đang trắng hồng bị ố thành màu đồng như dân Latino, anh không biết kiếm đâu da trâu để đền. Tạm đứng lấy hơi, hồi sức. Cương lại lủi vào WC nơi “Hàm hôi” đang đợi chờ súc rửa.
Mới vô thôi, Cương trợn tròn mắt khi thấy cô Linh đã cắm đầu, chổng đít lên trời từ khi nào. Cả gương mặt áp lên nền nhà WC, 2 tay xụi lơ cũng thả hết lên sàn. Cương vội chạy lại, đỡ người cô lên mặt cho mùi “hàm hôi” từ miệng phà vào mặt anh.
“Cái này… chỉ còn có tắm thôi…” – Cương nghĩ trong đầu.
Việc đầu tiên anh làm không phải tắm cho Linh, mà lại với lấy cái ly ở bồn rửa mặt, bóp 1 cục kem đánh răng vào và đổ thêm nước để quậy lên, làm thành dung dịch khử mùi. Cương đẩy ngửa đầu cô lên, cho lưng cô dựa lên bồn chứa nước cầu tiêu, rồi bóp miệng cỏ cho há ra được xíu… mới đổ dung dịch đó vào, rồi khép miệng cô lại. Sau đó đỡ đầu cô cúi xuống để hỗn hợp nước kem đánh răng tự chảy ra theo trọng lực. Cứ lặp lại chừng 2 – 3 lần, cảm thấy mùi “thum” đã gần như tiêu tán, anh mới nhảy qua bước chính… tắm lại cho cô Linh. Lý do nhìu người hỏi “sao không trây kem lên bàn chải, rồi đánh răng cho người ta luôn”, thì giải thích cũng đơn giản thôi. Vì đánh răng xong cũng phải súc miệng, rồi cũng làm y chang mấy trò hồi nãy… vậy thôi pha nó vô nước rồi súc miệng tạm cho người ta luôn, có phải lẹ hơn không. Còn răng thì để khi nào người ta tỉnh rồi tự xử. Đi qua bước kế…
Nãy giờ đèo bồng “người cô không xương khớp”, vừa mệt, vừa hơi bực… nhưng nghĩ tới việc chuẩn bị tắm cho cô, người mẹ của thằng bạn thân, tự nhiên Cương lại thấy nóng. Anh “ực” nuốt nước miếng cái, vì phần cũng tò mò, không biết cơ thể của người phụ nữ đó giờ coi như thân thuộc có gì, ra sao. Hồi đó chưa có ý định gì xấu xa, nhưng giờ lại khác. Không phải tại Cương đâu, tại cái hơi lạnh, không khí se se mát của trời khuya và cái máy điều hòa tỏa ra thôi. Nó làm cho người ta muốn làm gì đó cho ấm người.
Bộ đồ Linh mặc cũng không xấu xí gì, mà rất kín cổng và toát lên vẻ quý phái, tuy có dính mấy bệt ói mửa từ “hàm hôi”. Nghĩ hoài, thôi làm luôn cho xong… Cương nhanh tay, kéo toàn bộ cái áo vải dúm ra khỏi cơ thể của người cô hơn 40t, 2 tay xoay xở để luôn luôn giữ người cô dựa vào bồn nước phía sau, tránh kiểu “cắm đầu hớp đất” như lúc trước.
“Wao…”
Cương phải thốt lên trong đầu khi thấy cơ thể trắng hồng của cô Linh dù vẫn còn đang mặc cái áo lót màu ngọc trai trơn, 2 miếng bợ ngực như nửa hình tròn, giống loại strapless nhưng vẫn có 2 dây. Bộ ngực không quá nhỏ hay bự, nhưng chỉ nhìn vào hình dáng là cũng đủ làm chảy luôn nước đá.
Thằng ku dựng đứng trong quần, cứng như củ carrot tuy màu đỏ hồng chứ không phải cam cam. Nhưng phận thằng bóng, ai dám làm gì cô Linh. Cương miễn cưỡng trong sung sướng, chật vật một hồi, làm cho cô không còn một mảnh vải che thân… Suốt mấy năm chỉ thấy cổ trong mấy bộ đồ, giờ tận mắt chứng kiến người mẹ của bạn mình, đang tồng ngồng lõa thể trước mặt. Nhìn sơ qua, chỉ biết cơ thể cô còn trắng hơn da mặt. 2 bầu vú, nơi từng nuôi dưỡng Lộc từ thuở còn bé xíu, cứ phập phồng, trĩu xuống như 2 bị nước chứ không dài thòn hay xệ quá cỡ như nhìu bà khác cùng lứa. Không biết 2 núm vú có đi tút lại hay sao… mà nó cứ đỏ đỏ nhưng không phải non của gái mới lớn. Chưa hết sôi con mắt, nhìn xuống dưới hạ bộ, Cương lại thấy cả một cái khe lộ ra nguyên con mà không hề có 1 sợi lông. Chưa biết có láng mịn hay nhám sần, chỉ thấy lấp ló gì đó hồng hồng chạy dọc từ đỉnh, tới xuống dưới và khuất ngay chỗ nắp bồn cầu mà cô Linh đang ngồi gục gà gục gặc… muốn làm Cương sặc máu trắng.
“Đang lạc đề nha mài…” – lương tâm Cương nhắc nhở.
Thôi coi như chăm sóc người già. Anh miễn cưỡng quên đi thèm muốn của thằng ku, tập trung vào với lấy cái vòi sen, mở nước nóng và xịt vào người cô Linh. Những làn nước chảy từ đầu, xuống mặt và cổ, rồi trôi tới tận cái khe hút hồn (hay hút gậy thịt) của đàn ông bên dưới. Cả người cô Linh ướt như tắm… thực sự đang tắm mà ta… Sợ người cô còn ám mùi “thum” phảng phất, Cương lại xịt cả bụm sữa tắm vào tay, và bắt đầu chà lên người cô. Linh vẫn như một kẻ mộng du đang được thằng bạn thân của con mình tẩy uế cho.
Xịt nước là 1 phần, còn bôi sữa tắm là một phần khác. Nãy giờ tò mò không biết cảm giác chạm vào da thịt cô Linh ra sao… Cương đổ 1 ít sữa tắm vào lòng bàn tay mình, nhìn cô Linh mà nuốt “ực” cái. Tay anh bắt đầu bôi vào vùng da phía giữa cổ và ngực Linh. 1 cảm giác trơn trơn, nhưng có gì đó hơi mềm mềm chứ không săn như mấy cô gái tre trẻ anh từng sờ. Do tay trái còn băng bó, nên chỉ dùng 1 tay phải, tay bị thương thì đỡ mặt Linh cho khỏi gục xuống trong khi cô vẫn mê man, như chả biết gì hết. Rồi lại dịch xuống ngay 2 bầu ngực. Phải nói, tuy bốn mấy tuổi, nhưng ngực vẫn còn mềm, không nhão nhưng cũng không săn chắc (già rồi thì vậy là cũng được). Tới đây, dĩ nhiên là thằng ku lại gân cổ lên mà chống đối cái quần đang che chắn tầm nhìn của nó, kèm thêm động tác giật giật như “cho tao ra, cho tao ra…”. Cương phớt lờ cái thói ham hố của thằng nhỏ, mà tập trung vào công việc cao cả dành cho phụ nữ cao tuổi. Chạm vào và xoa lên 2 núm vú, nó cũng cỡ hột me chứ không tí xíu líu ríu, và cũng cưng cứng. Cảm thấy thích thú, Cương cứ vân vê miết 2 hột me đó mà bản mặt cũng như thằng phê, dù không thích uống café. Nhìn mặt Linh, lâu lâu thấy cô chau mày, miệng thì từ nãy giờ luôn há hốc, nhưng giờ lại thở mạnh hơn, chắc cũng cảm nhận được cái gì đó trong giấc mơ.
Chà xát đầu ti Linh được 1 lúc, Cương lấy thêm bụm sữa tắm khác, xoa lên khắp mấy chỗ còn lại, chừa cái khe chỗ vùng tam giác vàng ra. Không biết tự nhiên hay nhân tạo (do xài mỹ phẩm), mà vuốt tới chỗ nào, cảm giác làn da cô mềm tới đó. Bụng cô không phải kiểu thon thả hay béo phì, chỉ là không được cong cong như mấy cô Gymer hoặc mấy em ốm ốm. Tranh thủ cô Linh đang “cuốn theo chiều gió” máy lạnh, như bay bay đi đâu rồi… Cương tha hồ khám phá cơ thể người mẹ thằng bạn thân. Khi toàn bộ mọi chỗ trên người Linh trắng ngập bọt xà bông, Cương mới lấy thêm 1 ngụm sữa tắm, vừa nóng mặt, vừa áp toàn bộ 3 – 4 ngón tay mình vào cái khe, nơi hồng hồng lấp ló nãy giờ.
Ngay chỗ mu bướm đó, ấn tới đâu, thấy nó đầy đầy mà nhô nhô tới đó. Cương mạnh dạn thọc luôn mấy ngón tay vào cái khe bí ẩn của Linh. Vừa miết nhẹ cái, tự dưng cô “Hơ…” phà ra gió. Cũng may khi nãy đã súc miệng bằng kem đánh răng rồi, nên chỉ còn mùi bạc hà và một ít xíu hơi bia rượu bật ra từ họng Linh. Cương khoái muốn chảy nước miếng cùng với thằng ku, liền thọc sâu hơn vào trong vì muốn biết cảm giác cái lỗ của Linh nó thế nào. Mới có một ngón tay đút vào trong cái lỗ đó, là đã thấy mấy thớ thịt xung quanh bó mạnh lấy như muốn nắm và kéo cả bàn tay Cương vào trong… Cơn nứng mất kiểm soát, anh thọc ra vào nhè nhẹ ngón tay bên trong cái lỗ nhạy cảm của Linh. Người cô bắt đầu hơi uốn éo, ưỡn ẹo theo nhịp tay Cương. Đột nhiên, cô ho ra vài tiếng kiểu sặc nước miếng. Cương giật mình, dừng mọi động tác lại mà điếng hồn, mắt trợn lên, 2 hàm răng cắn chặt vào nhau như có vẻ sờ sợ. Anh nhìn chăm chăm vào mặt cô, coi có tỉnh gì hông, trong khi tay trái chỉnh cho mặt cô từ đang ngửa lên trời, thành hướng ngang vào tường nhà tắm trước mặt cô.
Tim Cương hơi đập mạnh, sợ cổ tỉnh là tiêu. Vội với lấy cái vòi sen, xịt hết toàn bộ từ đầu tới đuôi cho người Linh sạch hết xà bông. Vừa làm, vừa coi biểu hiện của cô… may sao, vẫn còn thấy Linh trong trạng thái mộng du, kiểu chả biết ất giác gì hết. Cương dần nhẹ hồn, tập trung vào việc tắm rửa… 1 hồi cũng xong, anh lau người cô khô ráo, lúc sượt khăn qua 2 cái núm, thấy nó bún lên, tưng xuống như bánh dẻo. Cương phì cười vì biết mình đang nghịch chỗ nhạy cảm của cô với ý định ham hố. Tắm xong rồi sao… Thay đồ chứ sao…
Cõng không dám cõng, vì sợ lỡ đang đi, cổ bật ngửa ra cái… chấn thương sọ dừa xong bị gì… ai đẻ ra cô nào để đền được cho Lộc và ba nó. Cương quyết định gồng hết sức, tống hết hơi mà ẵm Linh trên đôi tay yếu đuối mà nào giờ chỉ đủ sức bứng bịt sữa gái nhà người ta. Linh nằm trên tay Cương mà đầu ngửa ra, lặc lìa như xác chết. Rồi ảnh cũng thả cô lên giường trong phòng tầng trệt, nơi ngủ của 2 vợ chồng Linh. Chưa kịp đứng thẳng dậy, tính lục trong mấy cái tủ coi có đồ gì cho cổ mặc không, thì:
“Hơ hơ… Anh… về rồi… hả… Anh…”
Cô Linh chợt vòng tay, choàng qua cổ Cương mà kéo xuống lại, ép mặt anh nằm lên một bên vai cổ, trong khi người cổ thì đang nằm dọc sát mép giường. Cương mất thăng bằng nên dồn cả trọng lượng, nằm xéo lên người của Linh trong sung sướng… à… trong miễn cưỡng (chứ ai muốn lợi dụng, lợi nướu gì đâu mà ham).
Mặt Cương đang ịn hết vào người Linh, chả biết mặt mày cổ đang có biểu hiện gì, nhưng tay cổ vẫn ôm cứng anh như cái gối. Nếu bây giờ mà giật mạnh người ra, lỡ đâu cổ tỉnh rồi sao. Thôi… Anh đành chổng mông, cắm đầu hưởng hơi gái già hồi xuân. Trong căn phòng, mọi sự yên tĩnh bao trùm lấy không gian. Nghe được mỗi tiếng máy lạnh và hơi thở đều đặn phát ra từ miệng Linh. Chắc hồn cô lại bay đâu nữa rồi… Cương lỡ rồi, đành xuôi theo luôn. Anh chu mỏ ra, hôn lấy da thịt cô. Mùi hương sữa tắm phả ra làm cho thằng ku cứng khự rất khó chịu vì đâm vào trong quần. 1 tay anh vẫn chống lên nệm để giữ thăng bằng, tay kia bắt đầu co lại, sờ lên 2 túi sữa mềm mềm kế bên bản mặt anh dù chả thấy gì hết. Căn phòng tối om, chỉ sáng mờ mờ nhờ vào ánh đèn từ căn bếp kế bên hắt vào. Cương chơi với bầu sữa của Linh, cảm nhận độ to của nó, chắc hơi bự nên bóp không hết tay. Không biết nếu giờ cho Lộc bóp lại vú mẹ nó sau mấy chục năm, chắc cũng sẽ không có được cảm giác sướng tay như đối với Cương bây giờ, vì dù gì anh với mẹ nó cũng không phải máu mủ ruột rà gì. Xin lỗi Lộc… tại ông thần dâm chứ không phải Cương à nha…
Điều lạ lùng, là càng bóp, cô Linh càng thở sâu và mạnh, vòng tay dần nới lỏng. Cương cảm nhận được khi trong trạng thái lờ đờ vì sướng. Anh không còn lo sợ là cô có tỉnh hay không nữa, chỉ hiện rõ trong đầu sự “muốn” mãnh liệt. Tranh thủ thời cơ, Cương chồm mặt lên, ngoạm lấy bờ môi cô Linh đang há hốc. Nó mềm và như dày hơn những đôi môi của mấy cô gái trẻ. Cô vẫn như xác chết, nên không có vụ chu mỏ lên mà mút lại, để thằng Cương làm hết từ đầu tới cuối… Được hồi lâu, chán chê với môi, Cương lại dịch đầu xuống mà ngoạm lấy luân phiên 2 bầu ngực của Linh một cách từ từ, chậm rãi như biết “đêm còn dài”, tha hồ mà tận hưởng. Giờ chắc Lộc đang say sưa bên người ấy, còn Cương thì bú sữa mẹ của nó. Anh mút vào ngực Linh chùn chụt, ướt cả mấy mảng vì tay sờ vào mà vân vê là biết liền.
Những hành động lén lút đó đương nhiên sẽ dẫn tới sự khó cưỡng và cám dỗ cho thằng ku. Không còn nể nang là mẹ bạn hay con thầy gì nữa… Cương ngưng xoa nắn ngực Linh, chuyển tay xuống mà tuột hết vải trên người mình ra trong chưa tới 5s, cơ thể coi như có nhiêu phơi ra hết. Thằng ku gật gật lia lịa như tấm ván nhảy ở hồ bơi kiểu “đúng rồi đó… biết thân biết phận thả tao ra là đúng rồi đó…”. Không khí se lạnh luồn vào người Cương, anh nhìn cô Linh cũng đang lõa thể, nghĩ chắc cổ cũng thấy vậy. Cương nhổm thẳng người dậy, 1 tay Linh rơi thòng xuống cạnh giường, gần chạm đất, tay kia rớt lên nệm. Cương ngắm cơ thể cô vài giây, rồi hạ thằng ku xuống, kê đầu nó ngay cái khe đen tối của Linh và để đó. Anh dùng vài ngón tay, miết vài đường lên khe bướm đã trơn ướt nãy giờ của cô, dù trước đó đã lau khô khi còn trong nhà tắm. Đoán chắc trong mơ, cô Linh cũng cảm nhận được sự hưng phấn và kích thích thú. Hay có khi nào… cổ đã xuất hồn và đang bay sau lưng anh, quan sát coi thằng nhóc hư thân này tính làm gì “vượt rào” phạm vi cô – cháu không ta… Nghe mà rợn người.
Cơ thể Cương bắt đầu nóng lên, bây giờ có ụp nguyên cái ngăn đá tủ lạnh lên người, anh cũng không xi nhê gì hết. Cương ưỡn hông nhẹ lên trước, cảm giác bóp siết ập lên đầu nó ngay lập tức. Anh biết mình đã thụt được 1 phần vào cái lỗ của Linh. Ôi thôi… Gì mà bót thấy ớn luôn dù đã từng đẻ con và lớn tuổi. Cương tự hỏi không biết ba Lộc có “thông ống” đều đặn không, mà nỡ để cho nó nghẹt cứng như vậy. Cảm giác sướng tê gì đâu. Thôi kệ… Chú không thèm… thì để con thông giùm cho. Anh mạnh bạo, dùng sức có phần hơi mạnh mà ưỡn cái “chạch” vào hạ bộ cô Linh. Tới nỗi phát ra tiếng “bạch”. Trời tối nhưng vẫn thấy lờ mờ cô Linh đang chau mày lại để phản ứng, và “Ơ…” lên với giọng 1 người đuối sức. Cương để 1 chân xuống đất, một chân chống đầu gối lên nệm, tay khép 2 chân cô Linh lại, cho duỗi thẳng chĩa lên trời, đồng thời kéo cặp giò Linh lên để cái lỗ nâng lên vừa độ cao với thằng ku, do cái giường chừng nửa mét, hơi thấp. Anh bắt đầu giữ chặt chân cô Linh mà dập thằng cu vào cái lỗ. Người cô bị kéo xéo lên, hai mông liên tục đập vào hạ bộ Cương bành bạch từng đợt theo nhịp của anh. Bộ ngực trần cũng vì thế mà rung rinh, nẩy lên trượt xuống. Cương vừa tận hưởng cơn sướng từ thằng ku truyền lên não, vừa ngắm sự dâm dục mà anh đang tạo ra trên cơ thể mẹ của thằng bạn mình, dù không rõ như ban ngày.
… Bạn đang đọc truyện Vẽ tranh tại nguồn: https://gaigoi.city
Tư thế đó diễn ra không tới 2″ thì Cương cũng mỏi, anh thả nhẹ 2 chân cô xuống, liền khom người, chống chỏ lên nệm và tay kia thì ốp vào ngực Linh, miệng ngoạm lên bầu còn lại như giữ cho 2 tụi nó không còn tưng tưng được nữa. Cương lại tiếp tục dập một cách không thương tiếc. Lúc này, cô Linh “Ưm… ưm…” nhỏ trong họng. Đầu nghiêng qua, lắc lại và người hơi ưỡn ẹo nhè nhẹ để phản ứng. Càng thụt sâu, rút mạnh… cô Linh như càng tỉnh ra.
“Đã… Anh… ơi… Đã…” – cô Linh rên lên.
Cương cũng mặc kệ. Trong hoàn cảnh này, đã lỡ phóng tinh thì phải bơm tinh. Anh dùng hết sức để nhấp liên hồi. Cô Linh cũng càng rên “Ơ… ơ… ơ…” lớn và nhiều hơn. Hai tay cô lại vòng và siết mạnh đầu Cương lại phía mặt mình. Cô giờ mới chu môi ra, nhai lấy miệng Cương như ăn kem que. 2 chân cô co lên mà kẹp 2 bên hông Cương, và như lấy đó làm điểm tựa để nhún nhanh hơn, cho thằng ku đâm chọt vào trong người cổ điên loạn hơn. Tới khi:
“Ứm…” – tiếng rên dài trong họng Linh phá ra.
Chân cô kẹp chặt vào hông Cương hơn bao giờ hết, tay bấu mạnh như nắm cả bụm tóc anh muốn đứt. Hạ bộ Linh cong và ưỡn lên để thằng ku đâm vào sâu nhất bên trong. Cô gồng người lên cùng cái lỗ siết mạnh vào thằng ku. Cương biết chuyện gì đang xảy ra cho Linh. Anh dập thêm vài cái cuối, rồi bóp loạn lên ngực cô… và rồi cũng xịt hết những gì trắng đục, nhầy nhớt bên trong bầu tinh vào cái lỗ đang co thắt mạnh. 2 bộ phận nhạy cảm nhất của nam và nữ giật giật lia lịa theo cùng nhịp. Kẻ phóng, người hứng. Cảm nhận mọi rung động của nhau cùng sự sướng nhức nách suốt vài chục giây… Cương bắt đầu thả lỏng người, cô Linh cũng dần nới rộng vòng tay ra mà thở. Một lúc sau, anh nhổm đầu lên nhìn mặt cô, thấy Linh cũng dần mở mắt mà ngắm lại anh. Đầu cô hết nghiêng bên này, lại ngã bên kia với vẻ săm soi gì đó… chợt:
“Ai vậy…” – cô gằn giọng.
Cương lúc này mới bị nỗi sợ dội ngược lại người. Anh nói:
“Con… Cương nè…”
Cô Linh vừa nghe, liền hít sâu một hơi rồi:
“Hả… Cương hả…” – cô nói với vẻ ngạc nhiên, kèm chút sợ hãi, rồi ngó qua liếc lại, nhìn xuống hạ bộ mình:
“Cái gì… Cái gì…” – vừa nói vừa thở như mới chạy việt dã.
Cô lại nhìn Cương trong bóng tối, mặt có vẻ lo sợ và nói:
“Sao con ở đây… Con làm gì cô… Sao đè cô vầy… Cái gì vậy… Trời ơi…”
Ông Cương ổng nghe mà chỉ tái mặt 1 phần, riêng thằng ku là teo luôn. Cô Linh vội đẩy người Cương qua bên, từ từ ngồi dậy. Nhìn khắp phòng, rồi nhìn qua ngón lại hạ bộ của cả hai. Cổ thở mạnh thấy sợ, rồi nói:
“Oi trời ơi… Sao như vầy… Trời ơi… con ơi…” – giọng cô có vẻ muốn khóc.
Đang ngồi chống tay lên nệm, thấy cổ như vậy, anh cũng chả biết xử lý sao. Như đứa khác, chắc chạy véo đi đâu đó né mặt, còn Cương, anh nhìn thấy nét mặt mờ mờ trong tối của cô Linh rất tội nghiệp. Vì nào giờ cả nhà cô thuộc dạng hiền lành, thiện cảm… giờ bị vậy, hỏi sao không shock như con cóc. Thấy cô che tay lên ngực, bặm môi và đôi mắt cứ đảo hết hướng này… qua hướng khác, đáng thương làm sao. Cương vội nhích người tới, choàng tay qua ôm cô Linh. Cổ dạng tay, xoay người đủ kiểu như muốn đẩy Cương ra xa, vừa kêu:
“Đừng… Đừng con… không được rồi… Trời ơi… con ơi…” – vẫn với tông giọng như van xin.
“Khoang cô… Im… im… Ngồi yên… ngồi yên cô… Để con nói…” – Cương trấn an.
“Con bỏ ra… Trời ơi con ơi… Ơi…” – tiếng như người mẹ mất con của cô Linh.
Cương ôm thôi thấy chưa được, mới áp má mình vào mặt cô Linh. Cảm nhận được người cô rung lên, không biết vì sợ hay do lạnh. Giải pháp là truyền hơi ấm, khi người ta cảm thấy bất an. Anh với lấy cái mền bằng 1 tay mà trùm lên 2 người, dù cô Linh vẫn còn cố đẩy anh ra. Bắt đầu nghe thấy tiếng cô sụt sịt, vậy là biết cổ đang khóc rồi. Còn lý do tại sao… chắc bởi bị thằng nhóc hấp diêm trong tối. Cương không biết làm gì hơn ngoài kể lại cô nghe mọi sự tình, gồm sự tích đống “thum”, quy trình tẩy uế và cuối cùng là “vòng kìm kẹp của cổ lên ông Cương”.
Kể thì kể, còn nghe và hiểu không… đó lại là 1 phạm trù khác mà Cương chả biết cổ. Vẫn ôm người mẹ hiền lành của bạn thân vào lòng, thấy cổ có vẻ dần bớt giãy giụa. Biết người ta khóc thì sẽ có nước, nước nhãn lồng, là ở con mắt chứ không phải ở cái lờ à… Cương định với lấy khăn giấy ở trong vệ sinh, mà sợ thả cổ ra cái là cái mạch cảm xúc không được liên tù tì. Bèn dúm luôn cái mền mà chùi lên mặt cô Linh như người dưng nước lã… ả không… như hoàng thân quốc thích (thích gì chả biết). Cổ im im nãy giờ cũng hơn chục phút từ hồi biết tài “kể chuyện em nghe” của Cương. Anh đánh động để loại bỏ không gian yên tĩnh tới rợn sống ku:
“Nãy… cô tưởng con… là chú hả…”
Linh hít một hơi đầy tiếng nước mũi, quay nhẹ đầu nhìn Cương, rồi lại hướng mắt thẫn thờ dòm ra cánh cửa phòng mà nói:
“Cô… thôi đừng nhắc nữa…”
Cô lại sụt sịt, nhưng đỡ hơn trước. Cương đánh giá lại tình hình, tâm trạng cũng bớt điếng và hoảng loạn. Hành động đi trước lời nói, Cương lại kéo cô ngã lên nệm. Linh đồng thời thì thào:
“Con… làm gì vậy… Con…”
Anh không trả lời, mà ngoạm luôn miệng mình vào môi cô cho khỏi phải nghe “những lời thì thầm trong gió” nữa. Cô Linh yếu ớt chống trả như đẩy Cương ra nhưng bất thành. Anh dùng 2 đầu gối mà chen vào giữa 2 đùi Linh mà banh rộng ra, dùng thằng ku có tài “biến thành khúc cây” bất cứ lúc nào mà cạ dọc cái khe nhây nhớt chất dịch của anh lần trước. Người cổ ưỡn ẹo, lâu lâu phì ra hơi như đuối sức. Không vòng vo tam quốc, anh liền đút thằng ku vào trong cái lỗ trơn nhớt của Linh lần nữa. Cô “Ứm…” lên khi vẫn bị miệng Cương bịt lại, tay quơ quào sao sao đó, cuối cùng bấu mạnh vào cầu vai Cương mà gồng người lên. Cương cảm nhận bên trong cô siết rất mạnh, kiểu tâm lý lo sợ, bất ổn khiến nó khít rịt. Điều đó với anh lại càng sướng. Cương chả cần biết cô chịu hay không nữa, mà cứ đâm thụt bán sống bán chết làm người cô cũng tưng lên, trượt cuồng loạn trên nệm. Lâu lâu nghe tiếng chân giường gỗ lết trên mặt đất kêu “cà két cà kót”, nhích nhích muốn đập vào tường. May là anh cũng kiềm lại vài lần, chứ không chắc hàng xóm cũng nghe thấy.
“Chạch chạch… chạch chạch chạch…”
2 bộ phận sinh dục tát vào nhau như búa bổ, hay máy sàng lúa. Cương thử lấy lưỡi, luồn vào trong miệng cô Linh coi cổ phản ứng sao. Khi đầu còn bị hàm răng ngăn cản, mãi cho tới mấy chục giây sau bao lần gõ cửa, 2 mảng canxi mới dần hé ra cho vòi bạch tuộc của Cương chui vào trong. Nó nựng lấy đầu lưỡi của Linh vài lần, ngoáy xung quanh khiến nước dãi trào ra mồm 2 người. Tay anh co lên mà xoa nắn lấy bầu ngực lúc nãy. Bỗng thấy lưỡi cổ bắt đầu xoắn lại cái của anh, anh biết cô đang muốn gì rồi. Cương khều khều, dụ khị cho vòi bạch tuộc của cô lè ra ngoài miệng… rồi mút lấy mút để như ăn kẹo cây. Lưỡi ai hầu như cũng giống nhau, nên nói chung cảm giác nham nhám và trơn ướt tương tự.
Đoán cô Linh sẽ không còn chối từ gì nữa, Cương rời xa khỏi mặt cô bằng một cú mút, nghe cái “chụt” lên lưỡi. Sau đó co cổ xuống mà bú vào nơi Lộc từng bú để nuôi thân. Cô Linh như hưởng ứng lại mà ưỡn 2 bầu sữa mềm lên, Cương lòn tay ra sau lưng cô mà đẩy thêm lên. 1 tay Linh không còn bấu vào vai Cương, mà tự đưa lên bụm miệng mình lại như để khỏi la làng, trong khi cơ thể vẫn tưng tưng vì bị dập tơi tả… Bú sữa, nắn banh Linh được 1 lúc, cô chợt kêu:
“Ah… Đã… Đã quá… Ưm… ưm… ưm…”
Rồi cô vòng tay, ôm ghì người Cương sát vào người mình. Một bàn chân cổ chống lên nệm, cố đẩy đẩy như muốn nghiêng người qua 1 bên… Cương cảm thấy được, nên dừng “đục lỗ” mà hỏi nhẹ nhàng:
“Sao cô…” – khi mắt nhìn vào mặt Linh.
Linh không nói gì, chỉ dùng cả cơ thể mà đẩy người Cương nằm qua 1 bên. Xong cổ đè ngửa anh ra, bản mặt anh ngố như con khô cá, cổ cố dùng con bướm mà giữ thằng ku không cho nó tuột chạy thoát, mới ngồi thẳng dậy mà đè hết 2 bờ mông to bự của Gái 1 Con lên hạ bộ Cương. Linh bắt đầu đi thú nhún tự lực, tay cô để hờ lên bụng Cương mà sờ sờ vào mấy múi cơ. Công nhận, đàn bà khoái sờ chỗ cứng. Cương mơn trớn, cũng sờ mấy ngón tay lên 2 đùi của Linh. Thấy nó mịn màng, láng o như đã được đi spa định kỳ vậy. Mỗi cú nhún là một sự lún nhẹ làm 2 mông Cương ép mạnh xuống nệm. Hai bầu vú đung đưa, lắc lư tứ bề trên cơ thể Linh. Cương liền đưa 2 tay mà chụp lấy tụi nó, cho khỏi ngứa dái, và vừa bợ, vừa bóp cũng như se se đầu ngón vài hột me cứng ngắc trên 2 túi sữa. Cô Linh há hốc, cứ “Hơ hơ… hơ hơ…” thở dốc chả khác gì mới tập thể dục nhịp điệu. Cương dòm xuống thằng ku đang ngược sáng, thấy bóng dáng của nó cứ thoắt ẩn thoắt hiện, đâm đâm vào trong hạ bộ Linh qua ánh đèn từ bếp hắt vào.
Được 1 lúc, chắc cô mệt, nên ngả người nằm đè lên cơ thể Cương. Anh vòng tay ôm lấy cô và nắc nhanh, mạnh hơn lên cái lỗ trào đầy dịch nhờn, nơi hồi đó Lộc từng lú đầu ra mà khóc “oa oa” như bị 500 năm nhốt trong núi ngũ hành. Cô Linh giờ như chủ động, cổ mút lấy miệng Cương, cũng lè lưỡi vào trong miệng ảnh mà khều cái lưỡi chui ra ngoài rồi mút “chụt chụt”. 1 kẻ nhún xuống, người dập lên. Tuy 2 cô cháu không nói gì suốt từ khi lâm trận tới giờ, nhưng trong đầu Cương tự hiểu là Linh cũng đang sướng, nhất là 1 phụ nữ lâu ngày không được o bế thì đụng cái là nứng thấy bà ông dãi. 1 Điều chứng minh cho chuyện Linh bị kích thích tới tột độ, là dịch bôi trơn tự nhiên của phái nữ bên trong tiết ra nhìu mà mỗi lần dập vào là mỗi lần nghe tiếng “nhẹp nhẹp” như ai đang chép miệng nhai cơm vậy.
Quần nhau 1 hồi, thấy Linh không còn tự nhún nữa, mà để Cương tha hồ dập lên lia lịa. Anh chả biết do cô mỏi, hay tại đã ra rồi. Liền thì thào hỏi:
“Cô mệt hả…”
Cô lắc đầu mấy cái rất nhanh, rồi kêu:
“Ra rồi con… Ra rồi…”
Vậy là biết rồi nha… Cương ghì người cô ép sát lại rồi la:
“Con… chưa ra… Cô chịu thêm chút nha…”
Cô Linh lại không nói gì, mà thả hết cơ thể lên người Cương, đầu nằm nghiêng lên ngực anh, bị đè nên anh dập chậm lại. Cương liền kéo người Linh nằm qua 1 bên làm thằng nhỏ cũng tuột ra ngoài, gió phà vào mát lạnh thấy gớm. Cương đẩy cho cô nằm nghiêng, quay lưng về phía mình, cầm thằng ku mà dò lại cái lỗ của cô, rồi “phập” cái… nó tiếp tục chui vào trong lỗ bướm của Linh. Cô “hơ…” lên kèm động tác ưỡn người ra trước. Cương bắt đầu nhịp thật nhanh vào cái lỗ đó. Nhìn xuống thấy cặp mông Linh bị đè ép liên tục bởi hạ bộ của anh. Nó hơi mềm, chỉ hơi đàn hồi 1 chút nhưng không sao. Ai lại đi trách người lớn tuổi mấy chuyện đó. Ít ra cổ cũng có cơ thể hơn nhiều bà khác rồi. Vừa sướng thằng ku, thằng anh lại đưa tay ra trước mà bóp nắn cặp nhũ hoa của Linh như làm bánh. Linh choàng tay ở trên qua đầu Cương, vò nắn tóc anh kịch liệt… nhưng đã quá mà, lấy gì biết đau đớn chi nữa.
2 cơ thể tưng nhún hoang dại, không còn gì gọi là ý tứ hay phép tắc gì hết. Chỉ còn biết tình dục là trên hết. Và rồi cái gì bắn cũng bắn. Đây chỉ mới là lần thứ 2 trong ngày, Cương được tuôn ra những giọt nước dãi mà thằng ku để dành. Vẫn như thường lệ, những đợt phóng, những cơn co giật, rồi gồng mình từa lưa theo phản xạ của con đực và con cái. Kẻ bắn, người chụp. Coi như có bao nhiu con nòng nọc chất chứa trong 24h qua, là cô Linh hứng trọn không sót một giọt. Thằng ku khoái chết bà, được cái lỗ của Linh mát xa toàn thân, không lấy tiền. Đã còn hơn mấy trò nuru từ mấy em dịch vụ. Cương nằm ôm cô Linh và cùng nhau thở, hút oxy. Để một lúc lâu, anh nhích người nằm cho bằng đầu với cô Linh. Cổ quay lại nhìn anh, không nói 1 lời, rồi quay mặt lại nhìn vô tường. Kiểu như mặt tường láng đẹp hơn mặt mốc của Cương, nên ngó vô đó là phải. Cương ngó qua ngó lại, với lấy cái mền mà trùm cho 2 cô cháu. Xong nằm kẹp thằng ku ngay khe mông Linh mà ôm cô, mắt lim dim kiểu mỏi mệt và bỗng dưng muốn ngủ. Đèn chưa tắt, cửa phòng mở toang cũng thay kệ… cứ theo bản năng mà sụp mí, mơ màng không còn biết tới chuyện gì nữa.
… Bạn đang đọc truyện Vẽ tranh tại nguồn: https://gaigoi.city
“Rầm…”
Cánh cửa bị đóng lại. Một cái bóng đen thù lù xuất hiện, đứng dưới chân giường 2 cô cháu mà hét lên:
“Mày thằng nào… Sao ngủ với vợ tao…”