Ngọc Cẩm – Phần 18

Phần 18
Tối đến nhà Ngọc Cẩm rôm rả hơn hẳn, bài Mai mẹ có tài nấu nướng phải gọi là tuyệt đỉnh ở vùng này, món nào món nấy nhìn thôi đã muốn ăn rồi. Biết nay có cô con gái tài giỏi về nên ông Tâm đãi mấy ông chú trong ấp vài món ngon sẵn tiện khoe việc con gái ông sắp được đi du học. Mấy cô gần nhà cũng có dịp qua chơi trò chuyện đủ thứ làm không khí trong nhà nàng như đêm hội vậy.
Ông Đạt ngồi nhậu mà tâm trí ông đặt vào người con gái kia từ lúc trưa cái hình ảnh cặp vú sau lớp áo đến cú va chạm sau lưng làm ông không thể nào thôi nghĩ được. Còn ông Tâm thì cứ mải mê khoe mẽ về đứa con gái mình trước ông bạn già có lẽ lúc này chỉ có mỗi Ngọc Cẩm là để ý được ông Đạt đang nhìn nàng với ánh mắt khác lạ nhưng có lẽ vì lúc nhỏ nàng đã hay sang nhà ông chơi nên lâu ngày gặp lại hơi khác một chút vậy thôi.
Ngọc Cẩm quay sang tâm sự với bà Mai về đủ thứ chuyện về đi học, đi làm, định hướng quá nhiều thứ để nói với nhau. Ngọc Cẩm định sẽ mua cho nhà một chiếc máy giặt và một vài cây quạt cho gia đình vốn dĩ nàng muốn mua nhiều thứ lắm nhưng ông Tâm không cho vì biết con gái sắp du học cần tiền để trang trãi nên kiên quyết không chịu sắm sửa gì cả phải nói mãi mới chịu mua vài món cho nhà.
Cả nhà đang rôm rả vui vẻ cười đùa thì ông Tâm gọi Ngọc Cẩm xuống nướng thêm vài con khô mà bà Mai tâm sức làm hổm giờ để đãi các anh em. Ngọc Cẩm chỉ dạ một tiếng rồi lẽo đẽo xuống bếp bỏ lại bà Mai tụm ba tụm bảy với mấy bà cô trong xóm. Dưới bếp lợp bợp vài phút mới nướng nhóm được miếng lửa Ngọc Cẩm định bụng sẽ đi vệ sinh cái rồi mới vào nướng, cái nhà vệ sinh ở trong nhà thì nàng làm biếng đi lên nên vào cái cầu tắm bên hè để đi cho tiện. Dưới quê là thế thường thì ngoài nhà vệ sinh trong nhà ra thì ít nhiều cũng có vài cái nhà vệ sinh “lộ thiên” như vậy sau nhà.
Ngọc Cẩm bước vào thì nghe tiếng sột soạt bên mạn cầu thấy sợ định sẽ gọi hỏi ai ngoài đó thì nghe tiếng ông Đạt gầm gừ.
– Nay ông Tâm cho uống bia gì mà mắc dữ dị không biết phải như thường ngày vài lít rượu đế thì khỏe biết nhiêu…
Ngọc Cẩm trong bên vách nghe thế cũng im lặng không dám bước ra còn ông Đạt thì lựa đúng chỗ vách đó mà đi tè. Tiếng xè xè làm Ngọc Cẩm đỏ cả mặt quả thật hoàn cảnh như này thì nàng mới gặp lần đầu. Ngọc Cẩm bên trong thấy khó chịu trước tình cảnh trớ trêu này nghĩ một lúc thì sẽ qua thôi nhưng nào ngờ ông Đạt gầm gừ làm nàng giật mình tò mò…
– Ư Cẩm ơi người đâu mà đã hết biết…
Ngọc Cẩm nghe tên mình từ ông Đạt làm nàng bỡ ngỡ. Không biết ông Đạt có nhầm thuốc gì không lại gọi tên nàng như vậy? Tò mò Ngọc Cẩm ghé nhìn vào cái khe nhỏ bên vách cầu thì thấy ông Đạt đang quay về phía nàng đi tiểu. Nàng giật mình nhưng không dám động đậy mạnh vì sàn bằng gỗ dễ gây ra tiếng động, nếu giờ mà bị phát hiện thì cả hai sẽ ngượng chết mất nên nàng chọn cách im lặng.
– Ư… Cẩm ơi…
Tên mình lại được phát ra từ miệng ông Đạt làm Ngọc Cẩm trở nên tò mò đến lạ. Nàng quyết định xem lại điều gì đang diễn ra bên ngoài tấm vách kia. Ngọc Cẩm ngỡ ngàng khi ông Đạt cầm dương vật mình đái xè xè vào tấm vách chẳng có gì để nói nếu như đó chỉ là đi tiểu, Ngọc Cẩm để ý thấy cái dương vật của ông Đạt, nó đen thui như cục than nhưng nó to khủng khiếp. Nàng nhận thấy có khi nó còn to hơn mấy cái mà nàng gặp đó giờ còn chiều dài có khi phải bằng ông Tân thì phải. Phút chốc nàng cảm thấy khô cả họng, người nàng nóng lên từng chút. Ngọc Cẩm muốn tránh đi không nhìn nữa nhưng một lực hút vô hình nào đó khiến nàng nhìn chầm chầm vào cái vật đen đuốc ấy.
Tưởng chừng sự việc chỉ đến thế thì khi tiểu xong Ngọc Cẩm thấy ông Đạt vẫn đứng đó cầm dương vật mình mà sục nhẹ. Ngọc Cẩm biết đó là gì và có lẽ nàng đã quá quen với việc đó rồi nhưng cái mà nàng không ngờ là ông Đạt vừa sục vừa gọi tên mình. Ngọc Cẩm lấy tay bịt miệng lại để không phải thốt lên trước điều nàng thấy trước mắt. Ông Đạt đang thủ dâm khi nghĩ về nàng. Được một lúc ông Đạt kéo quần và đi vào trong nhà Ngọc Cẩm vẫn ở đó vẫn quan sát tình hình bên ngoài nàng nhận thấy ông Đạt chỉ qua loa vài cái chứ chưa thực sự thủ dâm. Đợi bóng ông Đạt đi khuất nàng mới dám nhẹ nhàng bước ra ngoài.
Ngọc Cẩm mang đĩa khô lên mà mặt nàng đỏ gắt, bà Mai thấy lạ nên hỏi và nàng nói rằng chắc do ăn nhiều đồ nướng quá nên hơi nóng trong mình. Bà Mai thấy thế nên nói nàng vào nghĩ trước dù gì cả ngày nàng cũng đã nấu nướng dọn dẹp nhiều rồi. Ngọc Cẩm đành chào mấy cô chú mà vô ngủ trước.
Ngọc Cẩm không tài nào ngủ được tiếng rôm rả ngoài phòng, tiếng cười đùa làm nàng không thể chợp mắt bắt ngờ nàng nhớ lại hình ảnh lúc nãy bỗng chốc âm thủy nơi cửa mình nàng lại dâng trào. Ông Đạt sao lại gọi tên mình trong khi thủ dâm cơ chứ hàng loạt câu hỏi làm cơ thể Ngọc Cẩm nóng lên, nàng muốn cái cảm giác được sung sướng khi được cái gì đó chọc vào nàng. Củng hơn 1 tuần từ cái ngày chơi tập thể đó nhu cầu Ngọc Cẩm hầu như đã cao hơn so với lúc trước. Trằn trọc một lúc lâu Ngọc Cẩm mới dần chìm vào giấc ngủ.
Nắng sáng gọi vào vách nhà xuyên qua khe cửa làm Ngọc Cẩm tỉnh giấc, tiếng chim rú cùng âm thanh xào xạc của lá cây làm Ngọc Cẩm cảm thấy dễ chịu, lâu lắm rồi nàng mới có một giấc ngủ sâu đến vậy chẳng phải lo nghĩ gì nhiều. Ngoài sân ông Tâm, bà Mai đang chuẩn bị lên thăm vườn cam vì sắp tới mùa thu hoạch nên hai ông bà thay phiên lên chăm rồi còn kịp bỏ mối. Ngọc Cẩm bước ra phụ nàng mặc cái quần jean đen ôm sát người chiếc áo thun vàng hơi rộng trông rất thể thao.
Ông Đạt củng kịp ghé sang thấy nhà ông Tâm đông vui ông cũng ghé qua tán gẫu đôi chút.
– Anh ba có con gái siêng dữ ta ơi…
Thấy ông Đạt trêu ghẹo, Ngọc Cẩm củng nhanh trí giải bày…
– Dạ con mới ra phụ thôi sáng giờ con ngủ ấy chú ơi…
Ông Tâm thấy vậy cũng mời ông Đạt vào làm tý trà…
– Qua nhậu có nhiêu đâu mà sáng ra mắt đen thấy rõ dị anh sáu hay là qua nhậu xong rồi đánh lẻ chỗ nào hả?
– Có đâu anh ba qua nhậu bia căng bụng quá ngủ không được ấy mà…
Miệng nói vậy chứ thật ra cái hình ảnh con ông Tâm mới chính là nguyên nhân khiến ông Đạt mất ngủ. Từ hôm qua trở về ông Đạt nằm trằn trọc mãi ông nhớ cái hình ảnh thấp thoáng trong lớp áo trắng của Ngọc Cẩm hôm qua, cái va chạm trên xe làm ông Đạt khao khát muốn được gần gũi con gái. Ngồi tiếp chuyện mà hầu như ông Đạt cứ liếc sang nhìn Ngọc Cẩm, có lẽ nàng cũng nhận ra điều đó nên cũng ngại khi nhìn trực tiếp ông Đạt.
Trong lúc trò chuyện ông Tâm dự định nhờ ông Đạt chở Ngọc Cẩm lên thị trấn để chọn máy giặt vì cả ông Tâm và bà Mai sắp tới phải lên vườn thường xuyên để cân cam mà ông Đạt thì ngày nào cũng lên đó nên quá giang cũng coi như một công đôi việc. Khi nghe ông bạn già ngỏ ý thì ông Đạt gật đầu lia lịa, ông nghĩ đến cảm giác được gần Ngọc Cẩm làm ông thấy rạo rực còn Ngọc Cẩm có lẽ phần nào nhận ra biểu hiện của ông Đạt nhưng đối với nàng ông Đạt như một người chú trong gia đình vậy nên việc đề phòng chỉ là qua loa cho có.
Ông Đạt đèo Ngọc Cẩm lên thị trấn cả đoạn đường hầu như cả hai nói chuyện rất thoải mái không có gì gọi là ngại ngùng giữa hai chú cháu mặc dù cái câu hỏi ông Đạt thủ dâm khi gọi tên Ngọc Cẩm làm nàng có chút e dè. Cả một buổi sáng hai chú cháu dạo khắp khu chợ bên thị trấn nào là hàng quán đến sạp thịt, sạp rau rồi cũng vào Điện máy xanh chọn được một chiếc máy giặt ưng ý nàng. Trên đường về tiện đường ông Đạt có ghé chỗ ông Tâm và bà Mai một chút nhưng do cả hai lu bu tính toán với chủ mối nên cũng không có thời gian tiếp nhiều nên ông đành chở Ngọc Cẩm về.
Đến khi qua chòi cá ông Đạt ngỏ ý vào vớt mớ cá nữa cho Ngọc Cẩm chiên dùng cơm, quả thật cá nhà ông Đạt nuôi phải nói là thịt rất chắc, ăn rất ngon do ông rất khéo chăm nên Ngọc Cẩm cũng không từ chối. Bước vào căn chòi củng gần 11 giờ trời lại oi bức giữa xung quanh cũng không có cây cối gì nhiều, Ngọc Cẩm nghe lời ông Đạt ngồi đợi ông để ông vớt cá nàng nghe theo. Khi xong xuôi chuẩn bị đi về thì Ngọc Cẩm đứng dậy bỗng nhiên nàng bị choáng loạng quạng muốn xỉu vì hóc nắng quá làm nàng bị say, cũng đúng vì Ngọc Cẩm hầu như toàn ở nhà hoặc làm việc trong môi trường máy lạnh giữa cái nắng cuối thu có hơi oi bức làm nàng bị choáng cũng phải.
Thấy vậy ông Đạt giật mình chạy đến đỡ Ngọc Cẩm, ông vô tình ôm chiếc eo nhỏ của nàng tay quàng qua vai đỡ không để Ngọc Cẩm té. Tuy là có hơi choáng nhưng đến mức xỉu thì cũng không đến nỗi, được ông Đạt đỡ Ngọc Cẩm ngồi xuống nghĩ một xíu vô tình cái mùi đàn bà xộc thẳng vào mũi ông Đạt, ôi sao mà thơm thế ông Đạt không giấu được suy nghĩ đó trong đầu.
– Ôi chắc say nắng thôi à con ngồi đây chú vô pha miếng nước uống xíu là khỏi…
– Dạ con cảm ơn chú…
Ông đạt vào nhà rót miếng nước nước mang ra cho Ngọc Cẩm vừa bước ra sau lưng ông Đạt thấy Ngọc Cẩm tay vịn cổ áo quạt đi quạt lại cho mát vô tình cái hành động đó làm ông Đạt có dịp nhìn ngắm hai trái đào căng mọng dưới lớp áo thun của nàng. Ông Đạt có thể nhìn rõ hôm nay Ngọc Cẩm mặc chiếc áo ngực màu trắng dưới lớp áo thun, ông Đạt nuốt nước miếng cái ực trước cái khung cảnh đó. Dương vật ông giờ cương lên tự lúc nào ông chả hay, khi nhận thấy có sự khác lạ dưới đũng quần ông vội lấy tay che lại rồi đưa nước cho Ngọc Cẩm uống rồi dìu nàng vào nhà nghỉ.
Ngôi nhà bằng thiết thật nhưng được ông Đạt phủ cao su cũng như miếng cách nhiệt để khi trưa ông ghé vào nghỉ ngơi nên bên trong cũng mát hơn ở ngoài. Ngọc Cẩm ngồi trên giường thấy đỡ hơn nhiều. Ông Đạt kêu nàng nằm nghĩ một lúc rồi hẳn về để bước ra lại bị sốc nhiệt Ngọc Cẩm cũng không từ chối. Sáng giờ đi cũng nhiều Ngọc Cẩm cũng thấy mệt nằm một xíu mà nàng ngủ gục lúc nào không hay.
Ông Đạt từ nhà sau bước vào thấy Ngọc Cẩm nằm trên giường nhắm mắt ông đứng từ xa mà không kìm lòng được quả thật Ngọc Cẩm quá đẹp đối với ông, ông chưa từng gặp người nào đẹp như vậy ở ngoài nên ham muốn trong ông cũng vì thế mà dâng trào. Ông như kẻ trộm từ từ bước đến bên Ngọc Cẩm đứng đó mà nhìn ngắm nàng, một lúc ông đánh liều bước gần lại ông cúi xuống hít một hơi, cái mùi thơm trên người nàng như một chất kích thích đối với ông, nó làm ông mất đi lý trí. Nhìn người con gái nằm trên chiếc giường mình, làn da trắng, khuôn mặt xinh đẹp làm dương vật ông Đạt dựng đứng lên.
Ông Đạt đã chịu hết nỗi đã quá lâu ông chưa được gần phụ nữ, ông bước tới ngồi bên giường bàn tay ông đang đặt trên vai Ngọc Cẩm cái da thịt mát lạnh từ người nàng làm ông nuốt nước miếng cái ực. Tay con bé thật nhỏ trắng muốt, làn da mịn màng như được ngâm sữa thường xuyên ông nghĩ trong đầu. Trong đầu ông Đạt vụt qua cái hình ảnh mỗi đêm, bàn tay xinh xắn này sờ nắn vuốt dọc cái dương vật căng cứng của ông thì sướng biết mấy. Máu lão chợt sôi trào người ông nóng bừng bừng, dưới đũng quần chợt đội lên một khối.
Ngọc Cẩm đã tỉnh giấc nhìn thấy ông Đạt ngồi bên giường nhìn chầm chầm từ trên xuống dưới nàng định bật dậy nhưng có gì đó khiến nàng khựng lại. Nàng muốn xem ông Đạt làm gì mà nhìn nàng chằm chằm như thế. Ông Đạt ghé mũi gần người nàng mà hửi hửi làm Ngọc Cẩm thấy khó chịu nhưng cái hơi nóng từ người đàn ông phà vào người nàng làm trong người nàng có cái gì đó nôn nao lạ thường. Ông Đạt càng lúc ghé càng sát hơn với ngực nàng, tay ông mò vuốt dọc cánh tay xuống tới cổ tay nàng, lúc này Ngọc Cẩm hiểu chuyện gì đang diễn ra. Ngọc Cẩm mở mắt định vùng dậy thì ông Đạt bị bắt ngờ không kiềm chế được hành động của mình, ông nắm chặt tay Ngọc Cẩm. Nàng rút tay lại thì đột nhiên, ông Đạt tóm chặt tay nàng.
– Chú…
Tiếng Ngọc Cẩm thét lên, nàng hoảng sợ trước hành động của người đàn ông trước mặt. Ông Đạt biết không còn đường lùi liền tiến tới hấp tấp lao vào nàng…
– Giúp chú một chút đi Ngọc Cẩm… con đẹp quá.
Trong ánh mắt sửng sốt ngờ vực của Ngọc Cẩm, ông Đạt kéo tay con bé dí vào đũng quần đang đội lên một khối của mình.
– A không… Trời ơi… chú Đạt buông tay ra…
Mặc Ngọc Cẩm hoảng hốt, ông Đạt kéo tay nó ép chặt vào dương vật nóng hổi của mình. Hơi lạnh mát từ bàn tay gái trẻ thấm qua lớp vải quần sọt làm ông rùng mình sung sướng.
– Không… chú đừng làm vậy… Con…
Ngọc Cẩm cố vùng tay, nhưng không thoát khỏi bàn tay mạnh khỏe của ông Đạt. Vốn dĩ một cô giáo như nàng mặc dù trẻ nhưng đối với một người đàn ông dù hơn 50 tuổi nhưng từ nhỏ đã lao động chân tay, sức khỏe như trâu thì đối với nàng chống cự là điều không thể.
– Giúp chú một chút… Con… Con có mất gì đâu… chú chịu không nổi Cẩm Cẩm…
Lão thở hổn hển, gắt gao kềm chặt tay con bé ôm khít vào dương vật căng cứng của mình. Ngọc Cẩm cúi gằm mặt, hai gò má đỏ bừng lên nàng bắt đầu thấy rạo rực trong người, quả thật khi tay nàng bị dí vào dương vật ông dù chỉ qua lớp quần nhưng Ngọc Cẩm như bị điện giật vậy, nó kích thích một cách lạ thường. Cánh tay nàng vẫn căng cứng, nhưng không rụt lại mạnh mẽ như ban đầu, miệng vẫn la oai oái. Lúc này nhận biết nguy hiểm đang bên cạnh Ngọc Cẩm nghĩ dù nàng có vùng vẫy cỡ nào đi nữa cũng không thoát khỏi hoàn cảnh này trong nàng bỗng lóe lên một ý nghĩ.
– Chú… Chú Đạt con giúp chú…
Ông Đạt giật mình ông tưởng mình đang nằm mơ, cái câu nói của Ngọc Cẩm làm ông dịu lại. Tay cũng không còn nắm chặt Ngọc Cẩm nữa từ từ thả lỏng, cả người ông đè lên nàng thở hổn hển Ngọc Cẩm cúi gằm mặt, đôi vai run rẩy, nhưng bàn tay đã thôi giãy giụa như chấp nhận. Thấy ông Đạt đã dịu lại Ngọc Cẩm lấy lại bình tĩnh nhẹ nhàng bảo…
– Con con giúp chú nhưng nhưng bằng tay thôi nghe chú…
Ông Đạt tập trung từng câu nói của Ngọc Cẩm ông lặng im một lúc rồi bỏ tay nàng ra. Ngọc Cẩm thấy lạ trước hành động của ông Đạt, ông buông nàng ra không đè lên người nàng nữa quay sang một góc giường rồi lấy tay bịt mặt lại mà khóc. Ngỡ ngàng trước điều đó nhưng Ngọc Cẩm không dám lại gần hỏi mà chỉ co ro một góc giường lên tiếng.
– Chú… Chú có sao không chú?
Im lặng một lúc ông Đạt ngước mặt nhìn Ngọc Cẩm, ánh mắt như van nài phân trần…
– Chú chú xin lỗi con, chú khốn nạn quá vì một lúc mềm lòng mà không làm chủ được bản thân.
Ngọc Cẩm bấy giờ mới thấy an tâm hơn, nàng e dè tiến lại gần một chút mà nói…
– Chú có sao không chú…
– Chú biết có thể do chú lâu rồi không được gần gũi con gái, con xinh đẹp quá làm chú kìm lòng không được chú… chú xin lỗi con…
– Chú đừng vậy con xin lỗi chú chắc do con không biết ý tứ nên mới xảy ra chuyện như vậy nhưng sao chú làm vậy?
– Chú không biết nữa từ hôm con về chú vô tình thấy… thấy…
Ngập ngừng một lúc Ngọc Cẩm tò mò lên tiếng…
– Chú thấy gì chú?
– Chú xin lỗi hôm gặp con chú vô tình nhìn qua cổ áo con cái hình ảnh đó làm chú bị mất ngủ mà chú cũng không biết vì sao lại thế…
Lúc này Ngọc Cẩm mới để ý những bộ đồ nàng mang về đa số cổ áo hơi rộng, chỉ cúi xuống thôi thì có thể nhìn thấy bên trong rồi. Ngọc Cẩm hiểu ra vấn đề, nàng tự trách mình sao ẩu thả thế mới xảy ra cớ sự này.
– Con Con xin lỗi chú do con sơ suất quá…
– Chú xin lỗi con thật sự con rất đẹp, thơm nữa làm chú chú… hồ đồ quá…
Ngọc Cẩm nghe lời khen cảm thấy tự hào một phần nhưng chữ “thơm” làm nàng cảm thấy mắc cỡ quả thật lúc nảy ông Đạt đã quá gần với nàng, điều đó làm nàng trở nên rạo rực. Ngọc Cẩm thấy thương ông Đạt vô cùng, nàng nghĩ ở tuổi này chắc lâu rồi ông không được gần phụ nữ về bà Hồng thì thôi rồi con mụ vừa gắt gỏng vừa khó tính đó ai mà gần nổi.
– Chắc chú cũng khó xử lắm hả chú?
Không biết vì sao Ngọc Cẩm lại nói vậy, tự dưng câu nói của nàng làm ông Đạt bỡ ngỡ. Còn chưa bình tĩnh lại ông Đạt ngậm ngùi bảo…
– Chú… Chú xin lỗi chú không ngờ lại vậy, lúc nãy con nói giúp chú làm chú thấy mình khốn nạn quá, chú xém nữa hại đời cháu mà cháu vẫn còn muốn giúp chú.
Ngọc Cẩm giật mình quả thật nảy nàng nói bừa là giúp ông Đạt thật nhưng đó là câu nói trong lúc cấp bách để xử lý tình huống nào ngờ ông Đạt tin là thật. Lúc này Ngọc Cẩm lại càng thấy thương cho ông Đạt một người chất phát, thật thà lại cả tin. Ngọc Cẩm lúc này mới động lòng nàng nghĩ dù gì giúp chú ấy cũng không sao nhưng để thế này mai mốt ổng làm liều chả biết sao nữa. Suy nghĩ một lúc rồi Ngọc Cẩm quyết định…
– Chú lâu ngày không gần phụ nữ chắc khó chịu lắm hay con giúp chú sáu nha.
– Thôi con tốt, tốt lắm nhưng lỗi ở chú con giúp sao được…
– Con dùng tay giúp chú…
– Nhưng ai đâu làm vậy…
Khuôn mặt ngờ nghệch của ông Đạt làm Ngọc Cẩm mém nữa thì phì cười, ông quả thật không biết gì nhiều chắc ngoài vợ ông ra chắc chưa từng ngủ với ai qua.
– Có sao đâu chú dù gì đàn ông cũng cần phải xã trong một khoản thời gian mà với lại hôm qua chú đâu có xả được đúng không?
Ngọc Cẩm lỡ lời khai hết chuyện tối qua thấy ông Đạt thủ dâm liền vội ôm miệng lại. Ông Đạt ngơ ngác…
– Sao sao con biết…
– Dạ… dạ hôm qua lúc đi tiểu con vô tình thấy chú thủ dâm rồi gọi tên con.
– Chú… chú già rồi không nên nết gì cả…
– Vậy để con giúp cho chú…
– Nhưng mà bằng cách nào…
Nói dứt lời Ngọc Cẩm liền đứng dậy đối diện ông Đạt. Mặt nàng đỏ gắt rồi hít thở một hơi, nàng ngồi xuống đối diện cái khối u nơi đũng quần ông Đạt, ông giật mình lấy tay che lại nhưng bị Ngọc Cẩm gạt ra rồi ra lệnh cho ông ngồi im. Giờ đây ông Đạt như cá trên thớt mọi lời nói của Ngọc Cẩm ông nghe theo răm rắp. Nàng từ từ cởi chiếc quần tây của ông qua tới đùi rồi tiếp tục cởi chiếc quần trong ra. Nàng vừa run vừa sợ nhưng trong người nàng có cái gì đó khao khát, tự dưng nàng muốn nhìn rõ vậy trong đó như thế nào mặc dù tối qua nàng đã lờ mờ nhìn qua.
Chiếc quần được kéo qua đùi cái dương vật đen đuốc bật ra làm Ngọc Cẩm giật mình. No đen dài và to nữa đám lông đen dưới góc dương vật cứ quăng quăng làm sao ấy. Cái mùi sọc thẳng vào mũi nàng, nó khó chịu hôi hôi nhưng sao mà đầy kích thích. Ông Đạt ngồi im nhìn Ngọc Cẩm, ông dám cựa quậy chỉ chờ xem con bé làm gì. Bàn tay Ngọc Cẩm run lên, cứng nhắc theo ông nắm lấy khối u to lớn giữa hai chân ông. Ông Đạt híp mắt mừng thầm không ngờ túng quá làm liều mà đạt được kết quá đỗi bất ngờ.
Bàn tay Ngọc Cẩm chạm vào dương vật làm ông Đạt run lên như có dòng điện chạy dọc từ cu ông xong thẳng lên tới não. Phía Ngọc Cẩm cũng vậy nó nóng ấm hơi mềm và kích thích đến lạ. Nàng hít một hơi rồi nhẹ nhàng sục nhẹ. Chỉ mới có chạm và sục nhẹ mà ông Đạt đã run lên người ông ngã về sau tay ông chóng lên giường, cổ ngửa lên hưởng thụ. Ông chưa từng được người khác chạm vào dương vật mặc dù ông đã xem nhiều bộ phim trên mạng nhưng giờ đây nó chân thực quá làm ông không chịu nỗi.
Ngọc Cẩm thấp thỏm, không dám nhìn ông, ngồi xuống bên giường, làn da trắng nõn cộng với mùi đàn bà thơm làm Ông Đạt nuốt nước miếng cái ực, cổ họng ông khô khan. Không còn kiên nhẫn, ông ngửa người ra giường, mông ưỡn lên sung sướng hưởng thụ bàn tay gái trẻ, cái quần làm tay Ngọc Cẩm bị vướng lại nên ông Đạt táo bạo nhỏm mông lên kéo phăng chiếc quần xuống Ngọc Cẩm thấy vậy chỉ biết mím môi, mặt cúi gằm nhìn xuống sàn nhà. Bàn tay nàng run run mò lên, nhẹ nhàng cầm lấy khối thịt căng tức của ông.
– Haayyy… Ahhh…
Ông Đạt hít hà sung sướng nhìn thấy những ngón tay thon nhỏ ôm khít, lên xuống chậm chậm. Con bé đang thủ dâm cho ông một cách vô thức nhưng cũng đủ làm ông sướng muốn điên dại lên. Ngọc Cẩm cứ kéo lên rồi tuột xuống nhẹ nhàng như đang bơm hơi làm dương vật ông Đạt càng to hơn đến mức đáng sợ. Những ngón tay con Ngọc Cẩm từ ôm sát khít dẫn bị kéo dãn ra, rồi giãn ra. Kích thước to lớn của nó dường như đã bắt đầu thu hút chú ý của nàng. Ngọc Cẩm len lén nhìn, hai gò má đỏ bừng như say rượu. Đây là lần đầu nàng thấy cái dương vật đen to như vậy hầu như những người nàng quan hệ toàn rất gọn gàng, sạch sẽ còn của ông Đạt nó không quá dơ nhưng nó không được gọn cho lắm nhất là đám lông dưới góc dương vật.
Ngọc Cẩm đã hơi xoay người lại, mặt nhìn vào hướng chân ông Đạt nhưng thật sự dán chặt vào cái dương vật to lớn đung đưa trong tay. Bàn tay ấm nóng của Ngọc Cẩm chạm vào là người ông Đạt run lên quả thật đã lâu ông chưa được gần phụ nữ nên phản ứng mạnh quả là điều dễ hiểu.
Ông Đạt rên hừ hừ nhưng đầu óc lại cực kỳ tỉnh táo. Ông biết mình khó có thể có sự kiện này một lần nào nữa, ông thật sự muốn đi một bước xa hơn. Người ông chợt hơi giật giật như sắp xuất tinh. Cơ thể xoay ngang về hướng Ngọc Cẩm, ông đã đến giới hạn của mình. Ông Đạt bất ngờ bật dậy, mắt ông đỏ ngầu ông chồm tới ôm lấy Ngọc Cẩm Tay ông vòng qua eo con bé siết chặt, Ngọc Cẩm giật mình hoảng loạn vùng vẫy trước sự nguy hiểm miệng nàng la oan oản…
– Chú… chú làm gì… chú sáu…
Ngọc Cẩm vùng vẫy xoay người bỏ chạy, ông Đạt lao tới ôm chầm lấy nàng. Một mùi hương gái trẻ thơm ngát chạy sọc vào mũi làm ông làm ông Đạt mê say mất đi lý trí. Một cảm giác mềm mại mát rượi từ da thịt làm từng tế bào của ông nóng lên như đổ lửa. Ngọc Cẩm bị sức nặng của ông Đạt ghì lại một chân trụ nàng đứng không vững ngã ra giường. Ông Đạt nhanh tay ngồi xổm đè lên người nàng một tay ông nắm trọn hai cổ tay của Ngọc Cẩm.
Ngọc Cẩm vùng vẫy nhưng sức của ông Đạt thật sự quá mạnh mà nàng lại quá yếu đuối. Ông Đạt nhanh chóng cởi chiếc áo ông đang mặc nhét vào miệng Ngọc Cẩm làm nàng chỉ còn biết ú ớ vẫy vùng trong vô vọng. Ông ra sức kéo tuột chiếc quần jean rồi chiếc quần lót của nàng xuống, sức của ông Đạt thì như trâu còn Ngọc Cẩm thì quá yếu ớt sau một hồi vẫy vùng thì nàng không còn miếng sức nào nữa.

To top
Đóng QC