Phần 21
Ngoài cửa sổ đã một mảnh tối đen, trong phòng ánh đèn chiếu sáng rực rỡ như ban ngày, chiếu rõ hình ảnh dâm mỹ của Mục Tiếu Lan trong căn phòng rộng lớn trống trải.
Thời điểm Mộ Dung Hàn bước vào phòng, Mục Tiếu Lan toàn thân ướt đẫm, mật dịch chảy ra sau lần cao trào trước làm tấm thảm dưới thân ướt đẫm. Răng ngọc cắn chặt để kìm nén tiếng rên rỉ, chiếc váy ngủ màu đen nửa kín nửa hở bị vén cao lên ngang bụng, bởi vì vừa rồi vừa tự phát tiết bằng thủ dâm xong, cơ thể đều nổi lên sắc hồng, đường cong cơ thể phập phồng lên xuống vì thở dốc, vài cọng tóc đen nhánh dán lên đôi môi đỏ mọng.
Thực ra Mộ Dung Hàn định mấy hôm nữa mới tới đây, nhưng không hiểu sao đột nhiên muốn đến đây xem xem món đồ chơi mới lừa được về này có ngoan ngoãn không hay giống nhiều lần trước, những người trước đưa đến được vài hôm đã không nhịn được đi lên giường của vệ sĩ nào đó a. Không ngờ được lại thấy một màn trước mắt, khiến hắn miệng đắng lưỡi khô, hạ thân không chịu kém đã bắt đầu ngạnh lên. Sải bước vào trong phòng…
“Bảo bối! Ngươi thật dâm đãng a”
Trong thanh âm hỗn loạn lẫn một tia tình dục.
Mục Tiếu Lan mở ra đôi mắt ngập nước, ngơ ngác nhìn Mộ Dung Hàn, chưa kịp nói một lời đã phát ra tiếng rên rỉ, hai chân gắt gao ma sát hạ thân giữa hai chân đã vô cùng niêm ngấy, nhục bổng giả đã bị rút ra để một bên sau khi cô lên đỉnh.
Bây giờ cơ thể lại thấy trống rỗng tới cực điểm, khát cầu tình dục còn hơn lúc trước. Mộ Dung Hàn nhìn cảnh tượng này liền rõ ràng rằng Mục Tiếu Lan trúng xuân dược, mà xuân dược này lại được hắn bôi trên dương cụ giả sai quản gia mang tới, hắn không nghĩ rằng Mục Tiếu Lan lại nghe lời học hành chăm chỉ ngay ngày hôm nay a ha hả.
Một bàn tay mềm mại xinh đẹp bắt lấy tay Mộ Dung Hàn, kề sát khuôn mặt ẩm ướt, nói:
“Thật là khó chịu, Hàn, ta chịu không nổi… nóng… nóng quá…”
Nói rồi dùng hết sức kéo hắn lại rồi dán lên người Mộ Dung Hàn cọ cọ. Bàn tay còn lại khẽ trêu chọc yếu hầu hắn, hắn cúi đầu ở bên tai cô kiềm chế thanh âm hỏi…
“Muốn ta giúp em thế nào, hửm?”
“A… ân… ta… ta muốn… ư…”
Đôi môi mang theo hơi thở nóng bỏng khẽ khiêu khích vành tai mẫn cảm, vài cọng râu mới mọc ma sát lên vành tai non nớt, khiến Mục Tiếu Lan run rẩy càng lợi hại hơn.
Nếu bây giờ còn một tia lý trí thì Mục Tiếu Lan đã xấu hổ muốn chết luôn rồi, chưa bao giờ cô lại chủ động đi quyến rũ đàn ông như vậy, lại còn là người đã ép buộc cô, nhưng bây giờ trong cơ thể Mục Tiếu Lan đã bị xuân dược hun cho lý trí mờ mịt, đâu còn chút tỉnh táo nào nữa, chỉ còn lại bản năng ham muốn tình dục đầy nguyên thủy, đều tự động làm theo ý muốn của cơ thể.
Mộ Dung Hàn ôm cô lên trên giường, rồi lột sạch mảnh vải còn sót lại trên thân thể Mục Tiếu Lan xuống, làm cơ thể cô bại lộ hoàn toàn, lại nói:
“Tiểu yêu tinh, chúng ta chơi một trò chơi nhé!”
“Ư…”
Mục Tiếu Lan đang trong cơn khát tình mãnh liệt đột nhiên cảm thấy một tia nguy hiểm, chơi! Trò chơi… gì đây?
Hắn rời đi trong chốc lát, rất nhanh liền quay về, trên tay cầm mấy mảnh vải cùng một cái bầu bằng ngọc gì đó, chậm rãi đi về phía giường, tới nơi, Mộ Dung Hàn giống như thưởng thức bộ dáng mê loạn của Mục Tiếu Lan giờ phút này, hắn không nhanh không chậm lấy ánh mắt lăng ngược thân thể cô. Sau đó cười gian xảo…
“Nga, bây giờ ta cho em chọn muốn tự thỏa mãn mình hay nhờ ta nào? Chọn xong rồi là không còn được hối hận đâu ha”
Toàn thân nóng đến khó chịu, cơ thể thèm muốn tới bứt rứt, tác dụng của xuân dược phát huy triệt để, làm lý trí còn sót trong đầu Mục Tiếu Lan bị đánh bại bởi dục vọng mãnh liệt, gian nan nói ra lựa chọn của mình…
“A… ư… cầu… cầu… ngươi… hàn cho ta…”
“Được, đấy là do em chọn đó ha, haha”
Nói xong liền lấy đoạn vải trắng đem hai tay cô buộc vào nhau, cột vào đầu giường. Sau đó cột đùi phải vào một bên chân giường khác, rồi lấy ra một đoạn vải trắng, từ từ tiến vào chính giữa hai chân cô, cúi sát người cô, rồi bịt hai mắt lại. Lụa trắng trước mắt là bán trong suốt, ở dưới ánh đèn sáng rực rỡ chỉ có thể nhìn thấy một hình dáng.
Mục Tiếu Lan mông lung nghĩ, hắn sẽ làm gì cô, chỉ dùng nhục bổng hung hăng sáp tiểu huyệt, hay là dùng chiếc lưỡi điêu luyện an ủi cơn khát da thịt cô, hay là, giống dĩ vãng chà đạp cái miệng nhỏ nhắn của bản thân… Cô thực sự rất muốn, dục vọng càng ngày càng tăng, đem mọi lý trí đều đốt thành tro bụi, trở nên càng lúc càng dâm đãng, sẵn sàng rên rỉ, cầu xin Mộ Dung Hàn làm mình.
“Hàn”
Cô lấy cái lưỡi liếm đôi môi khô cạn, nũng nịu rên rỉ…
“Mau một ít đi”
Thanh âm nam tính do đè nén dục vọng không nhanh không chậm từ dưới thân truyền đến…
“Tiểu Lan a, muốn ta nhanh mau chút, hửm? Thế thì phải nghe lời ta a, không thì… ha hả…”
Nói rồi hắn lấy tay banh rộng hai chân cô ra, sau đó lấy tay ép một chân cô sát vào bộ ngực sữa cao ngất, khiến tiểu huyệt hướng thẳng lên trên…
“Ngô…”
Một cái gì đó lạnh lẽo đột nhiên ở tiểu huyệt chạm một chút, làm cho Mục Tiếu Lan nhịn không được cao giọng rên rỉ.
“A… ân… a… ưm…”
“Ngoan, đừng lộn xộn, ta uy em uống rượu ngon a”
Vừa dứt lời, hoa huyệt đã bị một cái gì đó lạnh lẽo cắm vào.
“A… cái… cái đó là cái gì”
Xúc cảm lạnh lẽo xa lạ làm cho cả người Mục Tiếu Lan cả người run run một chút, ánh mắt bị che đi, mọi cảm quan đều mẫn cảm hơn, đặc biệt là xúc giác, cô cảm nhận được từ nơi tiểu huyệt tiếp xúc và hàm chứa một vật giống ngón tay, xúc tua lạnh lẽo, dọc theo dâm huyệt hướng vào phía trong đẩy mạnh xuống. Là cái bầu ngọc… cái bầu lúc trước Mộ Dung Hàn cầm vào, một mùi hương nồng đậm của rượu tỏa ra xung quanh, càng kích thích ham muốn trong cơ thể.
Mục Tiếu Lan ngơ ngác, hạ thân cô đang… đang bị một cái bầu rượu đùa bỡn sao? Đầu óc oanh một tiếng, quá đáng, vì sao có thể dùng thứ này… Ban đầu mới vừa vào tiểu huyệt, mặt sau cũng chậm rãi phồng lên.
“A…”
Miệng bầu cùng thân bầu tiếp xúc địa phương thật thô…
“A… ân… không được! Quá thô…”
“Phải không?”
Mộ Dung Hàn dừng lại một lúc, không biết suy nghĩ gì, hắn đem hạ thân cô hướng thẳng lên cao, đối diện với trần nhà, sau đó bầu rượu bị ấn mạnh xuống một cái, Mục Tiếu Lan thét chói tai. Nơi thô nhất của miệng bầu rượu bị xỏ xuyên qua dâm huyệt, chất lỏng lạnh lẽo bắt đầu thong thả trút xuống hoa huyệt, hương rượu nhất thời tràn ngập bốn phía trong không khí. Dục hỏa vốn đã muốn hỏa thiêu bản thân giờ đây đánh sâu hơn vào thân thể khiến Mục Tiếu Lan run run.
“Quá chậm”.
Hắn xoát một phen cầm lấy bên đùi còn lại, đem cả hai chân đều gập lên tận ngực…
“A… đừng, nhẹ… nhẹ… ư… chút, hỏng… hỏng mất… a!”
Toàn thân trần trụi, hai tay bị trói buộc ở đỉnh giường, ánh mắt cũng bị che kín, hai chân mở rộng thật lớn trên thân, tiểu huyệt bị nâng lên cao, bị một cái bầu rượu thật lớn cắm vào mà miệng bầu rượu đã nằm thật sâu trong hoa huyệt, thong thả đổ rượu vào trong cơ thể Mục Tiếu Lan.
Đột nhiên, hắn lấy bàn tay to đè bụng cô lại, xoay tròn làm nổi lên bầu rượu. Miệng bầu rượu hơi hơi khum tròn, mỗi một lần xoay tròn, thật giống như lấy hai ngón tay dùng sức đè nén nội vách tường, rượu lại phun ào ào, trêu chọc tận sâu trong hoa huyệt.
Dịch lỏng đặc hơn cả rượu chảy qua hoa huyệt, tận cùng bên trong bị chống đỡ đến cực hạn, chà chà xát xát sinh đau. Mục Tiếu Lan muốn thoát khỏi đối đãi tàn khốc như thế, muốn giãy ra khỏi hai tay người đàn ông phía trên mình, nhưng càng dãy dụa càng làm sự ma sát nhiều hơn, lớn hơn, đau hơn. Cô đau đớn kêu lên…
“Đừng, xin xin anh… a… bụng ăn thật no… em… em muốn đi…”
“Muốn đi cái gì?”
“Muốn đi tiểu a… em muốn đi tiểu…”
Rượu lạnh lẽo không ngừng chảy xuôi vào bụng, làm cho bụng trướng đến đòi mạng, có loại cảm giác không khống chế được.
Tấm lụa che mắt được tháo ra, đột nhiên nhìn thấy ánh sáng làm cho Mục Tiếu Lan cơ hồ chói mắt, sau khi tầm mắt cô được khôi phục điều đầu tiên nhìn thấy chính là bụng nhỏ nhếch lên cao, phía sau bị một bàn tay to điều khiển bầu rượu bằng ngọc không ngừng chèn ép. Hai đùi bị ép sát tới tận ngực, bởi vì ma ngứa đau đớn trong cơ thể mũi chân vô tội run lẩy bẩy.
Nhìn thấy bản thân bày ra tư thế đáng xấu hổ tới cực điểm đã đánh mạnh vào đầu Mục Tiếu Lan, làm toàn thân cô xoát cái đỏ bừng như tôm luộc, hạ thân lại vô thức tiết càng nhiều dâm thủy, co rút, mấp máy siết chặt lấy bầu rượu. Hắn đem bầu rượu thong thả kéo lên, chất lỏng lạnh lẽo dần dần lấp đầy huyệt đạo của cô, từ trong ra ngoài.
“Kẹp lấy”
Mộ Dung Hàn ra lệnh, Mục Tiếu Lan vô thức siết chặt lấy hoa huyệt để không làm chất lỏng rơi ra ngoài theo lời hắn nói, rồi lại nghe hắn nói…
“A, còn lại một ít. Bằng không đổ hết vào sau luôn nhé.”
Một bàn tay nhẹ nhàng vỗ về cúc huyệt vì sợ hãi hơi hơi khép chặt, dẫn tới một trận ma ngứa toàn thân.