Vẽ tranh – Phần 1

Phần 1
“Cộc… cộc… cộc!”
Những tiếng động của 2 miếng gỗ phát ra, tất cả 25 sinh viên nhìn về phía Vân, cô giáo dạy vẽ, người đang cầm cây thước gỗ gõ lên tấm bảng di động đằng sau lưng.
– Bữa nay chỉ vậy thôi, mấy em về tiếp tục luyện phát thảo vật mẫu. Tiết sau trở đi, mình sẽ học vẽ người.
Cả lớp học, ai nấy quay qua quay lại nhìn nhau có vẻ hơi bất ngờ và lo sợ. Vài sinh viên rướn người qua to nhỏ gì đó khiến không gian tĩnh lặng của lớp mỹ thuật phần rôm rả. Vân cười mỉm nhẹ rồi như trấn an:
Mấy đứa đừng có lo, có kỹ thuật, biết dùng vài mẹo nhỏ là vẽ được chứ không có gì đâu.
Cả lớp, đứa thì cười cười, đứa hơi nhăn nhó như không tin vào lời cô dạy vẽ. Nhưng rồi ai nấy cũng dọn dẹp chỗ ngồi, dụng cụ rồi mạnh đứa nào đứa nấy ra khỏi phòng học, trong đó có Cương, một chàng trai thẳng, 22t duy nhất trong lớp mỹ thuật thuộc một trường tư nhân tại Bình Dương. Lý do bởi lớp mà Cương đang học có tới 20 sinh viên nữ, chỉ 5 nam… mà 4 đứa kia thuộc thế giới thứ 3, nên Cương được coi là ông “trai thẳng” duy nhất của vương quốc 25 người (không tính bà cô)
Về ngoại hình Cương, gương mặt chữ điền, tóc undercut, lông mày đậm, riêng lông mi dài như con gái, môi anh đỏ hồng không cần son phấn (do không hút thuốc) khiến ai nhìn vào Cương cũng thấy giống 1 chàng thư sinh dễ bị ăn hiếp (hoặc 3D). Nhưng đố ai dám! Bởi hồi 18t tới nay, anh đều tập gym mỗi ngày, trừ Chủ Nhật, do đó thân hình gọi là có cơ… có bắp, cao 1m7 chứ không ốm hay bự được như diễn viên phim Avengers của Marvel.
Cương cũng vui tính, nhưng lại ít bạn, và cũng không ham tiệc tùng, tụ tập. Bạn thân của anh chỉ chừng 2 – 3 nam, còn lại là 1 – 2 nữ, và hầu hết quen biết nhau từ hồi cấp 2. Và toàn bộ đều quê ở Bình Dương, giờ vẫn học vẽ ở trường tại đây luôn.
Nhà Cương không giàu hay nghèo, chỉ đủ sống, có ba mẹ (mẹ ruột anh là vợ 2 sau khi vợ trước của ba mất), 1 chị gái 25t cùng cha khác mẹ, lấy chồng được 2 năm và đang sống tại Củ Chi, Tp. HCM, nhưng 2 chị em cũng hay liên lạc cho nhau để hỏi thăm gia đình. Ngoài đám bạn quen từ nhỏ, sau khi học trường Mỹ Thuật tại Bình Dương này được 6 tháng, anh cũng có thêm 1 đứa bạn thân là nữ trong lớp, 18t tên Tuyền, quê ở Daklak. Riêng người yêu thì Cương từng quen 1 người nhưng do chả đâu ra đâu nên đã chia tay, coi như anh độc thân tới giờ.
Sau khi học xong, về phòng trọ, sinh hoạt này kia được 2 tiếng, thì anh lại lôi một số thứ ra làm đồ thủ công rồi quay lại, đăng youtube kiếm tiền, còn kênh của anh cũng chừng vài chục ngàn người theo dõi. Công việc này giúp anh có cái để nuôi sống bản thân, trả học phí và 1 số nhu cầu căn bản khác. Đang lôi đồ nghề chuẩn bị làm video thì Tuyền gọi.
Tuyền:
– Đang làm gì đó cha nội?
Cương:
– Đang nghiên cứu tài liệu để mai học bà ơi. (Tuy lớn hơn Tuyền, nhưng 2 đứa xưng hô như ngang hàng. Và Cương cũng chẳng cho ai biết mình là Youtuber, trừ người nhà)
Rồi Tuyền nói một tràng, kiểu như em chưa biết cách vẽ người ra sao, rồi 2 đứa đang bàn qua bàn lại, thì em mới nói một câu khiến 2 đứa hơi đỏ mặt:
– Ê, có khi nào mai bà cô cho nguyên một thằng nude vô làm mẫu hông ta…
– Làm gì có… người ta chỉ cho nữ nude vô làm mẫu thôi! – Cương nhắn tin chọc lại.
– Cho nữ vào để mấy ông nhìn gái khỏa thân miễn phí hả… – Tuyền trả lời.
– Bà coi lại nha, trong lớp toàn nữ với “cá bóng” không à, ai dám cho mẫu nam đứng đó. – Cương đáp.
– Trùi ui… giờ tui mới biết tui đang nói chuyện với con “cá bóng”. Hihi… – Tuyền mỉa mai.
– Ờ… Phải rồi! Bóng mấy đứa kia đụng vô gái là tưng ra. Bóng tui đụng gái là dính luôn à… – Cương nhắn lại.
– Dính gì ông bóng… (Kèm cái emoji cười nham hiểm) – Tuyền nhắn lại.
– Dính vô bạn trai bà, lôi đi luôn, cho bà khỏi có bóng mà chơi á… – Cương phản đòn.
Tuyền có ngoại hình bình thường, tóc ngắn tới vai, mặt trái xoan, ngực cỡ cái tô cơm, eo không thon nhưng không phì mỡ, còn mông thì bự… nói chung nhìn mạnh khỏe, do cũng hay đú theo mấy bà tập yoga, nên có bạn trai là chuyện bình thường. Dù lúc mới gặp, Cương cũng tính quen, về sau biết rồi nên thôi.
– Ông cướp bạn trai tui là bắt đền đó… He he… – Tuyền đáp.
– Mai vô rồi biết… giờ tui bận cái. – Cương nhắn, rồi quay lại tiếp tục làm video.
– Uhm – Tuyền nhắn lại, kết thúc cuộc nói chuyện.
Tuyền mới 18t nhưng không kiểu trẻ trâu, mà vừa học vừa phụ đi tính tiền ở một quán nước buổi tối để trang trải. Bạn trai cô cũng không khá giả, cũng sinh viên bình thường.
Một ngày cũng kết thúc. Qua bữa sau, mới vào lớp, Cương đã nghe xôn xao, bàn tán gì đó có vẻ hơi nhiệt tình từ đám sinh viên nữ kiểu như:
– Mày dám nhìn hông… – một sinh viên nữ nói với đứa kế bên.
– Khoái thấy mẹ, bộ mày chưa thấy bao giờ sao mà làm như lạ lắm… – đứa kế bên nói.
Cương cũng chẳng hiểu gì, nên cũng lơ luôn. Rồi thì cô bạn Tuyền cũng vào tới lớp, mặc chiếc áo thun hay len gì đó hơi thùng thình màu cafe sữa cổ cao, tay dài với những đường nổi sọc dọc kèm quần legging đen và giày thể thao trắng. Sau 5′ thì cô giáo cũng vô lớp. Cô Vân đang giảng và nói về nội dung, cũng như chia sẻ cách vẽ phác thảo người, từ đầu, mặt, thân… Cho tới tiết tiếp theo, có một chàng trai từ ngoài đi vô lớp. Cô Vân giới thiệu đó là Kiêng, người sẽ đứng làm mẫu cho cả lớp vẽ. Lúc này Tuyền ngồi khều khều Cương kế bên, ý như muốn nói hôm qua mình đoán là đúng. Cương lườm lườm Tuyền để thể hiện mình không đồng ý.
Kiêng có thân hình phải nói rất ốm, gương mặt xương và chiều cao chừng 1m6. Sau khi được giới thiệu thì Kiêng đứng giữa lớp, còn các sinh viên ngồi quanh anh hình vòng cung, ai ngồi góc nào, vẽ góc nấy và chỉ vẽ phát từ ngực trở lên chứ chưa cần vẽ chi tiết mặt mũi theo yêu cầu của giáo viên. Xong mọi người cũng bắt tay vào việc.
Rồi ngày qua ngày, hết vẽ phác đầu, rồi tới mặt, rồi chân dung… hết gần 1 tuần. Cho tới một hôm, cả lớp cũng đã vào đông đủ, cô Vân cũng giảng và đánh giá sơ về các bài vẽ của sinh viên, thì Kiêng lại bước vào. Vân nói với cả lớp là bữa nay sẽ vẽ phác toàn thân người.
Khi đầu, hầu như sinh viên nào cũng nghĩ Kiêng sẽ nude kiểu vẫn mặc quần lót… ai ngờ thấy Kiêng đã nude 100% trước bao cặp mắt. Bạn thì tỏ vẻ hơi ngại nhìn chỗ khác, bạn thì bình thường. Riêng mấy thằng bóng có vẻ mặt rất ham hố, cười cười kiểu khoái chá. Còn Cương chả phản ứng gì, trong đầu lại nghĩ “Phải là mẫu nữ thì hay hơn”. Nhìn qua Tuyền, thấy bả cười cười kiểu mỉa mai hay sao đó, rồi nhìn lại Cương, lấy tay chỉ chỉ xuống chỗ hạ bộ anh chàng Kiêng. Chả biết bả có ý gì… Nên Cương chề môi nhìn Tuyền, lườm lườm rồi quay đầu tập trung vẽ tiếp.
Do chưa quen nên vẽ lâu, kết thúc buổi học mà Tuyền vẫn chưa vẽ xong. Cương thì cũng phác ra gọi là được một cái hình người nude đầy đủ. Xong cả lớp cũng tan ra về.
Tới nhà, ăn uống, dọn dẹp và chuẩn bị ngủ thì cũng 3h chiều thì nghe tiếng tin nhắn, Cương mở ra, đó là Tuyền:
– Ông ơi, hồi sáng lo nhìn cái kia nên vẽ chưa kịp ông ơi! – Tuyền nói.
– Bộ bà chưa thấy của ghệ bà hay sao mà làm như mới gặp lần đầu? – Cương hỏi.
– Thấy rồi ông nội. Mà hình như nó nhỏ hơn của ông bồ tui nên thấy lạ hoi. Hihi… – Tuyền ngụy biện.
– Rồi giờ sao, giờ hết mẫu để vẽ hay sao… – Cương nói.
– Uhm. Tính lên mạng kiếm, mà không có hình nào có người đứng đúng góc tui đang vẽ hết. – Tuyền.
– Trời… thôi kêu người yêu bà qua làm mẫu. Có gì đâu khó. – Cương.
– Ờ ha. Để tui hỏi ổng. Cảm ơn ông! Hihi! – Bả trả lời.
Được chừng 10′ sau, lại nghe chuông tin nhắn. Cương mở ra lại thấy của Tuyền:
– Chết rồi ông ui… Ổng bận hông qua được. Ổng đi làm thêm mỗi ngày nên hết nhờ được. – Tuyền nói.
– Thôi bà tự tưởng tượng ra đi. Chứ hông lẽ kêu tui qua đứng cho bà nhìn… – Cương tuy nói đại ra vậy, nhưng nghĩ lại tự nhiên thấy hơi bị kích thích. Dù gì trước đó, Cương cũng thích Tuyền, nhưng biết hoa đã có chủ nên rút lui.
Tuyền gửi cái emoji cười che miệng nham hiểm. Rồi nhắn tiếp: “Ý hay đó, thôi qua đây đứng đi bóng… Mốt trả công cho. He he he!”
Cương nghe thấy thì thực sự cũng thấy hơi khoái. Nhưng cũng phải giả bộ chống chế “Chọi bóng vô mặt bây h chứ ở đó chọc tui… Nhưng mà bồ bà biết tui qua hông?” – Cương nhắn lại. Bên kia Tuyền trả lời: “Không nói sao biết. Với ông là cá bóng mà, làm gì tui phải sợ. Miễn đừng dụ chồng tui theo ông là được. Hi hi!”. Cương nhắn lại: “Uhm, vậy chờ chút tui đi trang điểm, cạo râu”. Bên Tuyền: “Úi… sss! Bê đê có râu đâu mà cạo”. Cương cũng không nhắn lại mà chuẩn bị này nọ rồi chạy đi. Thật sự Cương cũng chẳng biết Tuyền coi mình là trai thẳng hay 3D nữa.
Phòng trọ của Cương cách Tuyền chừng 10km. Sau 45′ gặp phải kẹt xe, rồi mưa lớn thì Cương cũng tới được phòng Tuyền. Đứng trước nhà cùng bộ đồ ướt + dơ do văng sình, Cương thấy chỗ Tuyền ở như căn biệt thự, có sân vườn, 1 trệt 1 lầu và mái ngói nên anh hết hồn. “Sao bả giàu quá vậy, thuê nguyên căn vậy luôn hả trời…” – Cương nghĩ trong đầu. Xong anh gọi cho Tuyền ra đón. Mới gặp, thấy Cương te tua, Tuyền hơi ngơ ngác hỏi bị gì. Cương mới kể bị dính mưa. Rồi cô vội vã phụ Cương đẩy xe vô sân, kêu anh đi theo vô nhà vệ sinh. Vừa đi Cương hỏi về căn nhà, Tuyền nói là em ở ghép với 5 – 6 bạn nữ khác trong biệt thự. Còn bà chủ 45t thì góa chồng, lâu lâu đi nước ngoài về mới ở 1 phòng còn trống (Hèn chi).
Vô tới phòng Tuyền, nó nằm dưới trệt, nằm bên phải nếu nhìn từ cửa chính, bên phải phòng là cửa đi ra sân sau, bên trái là một căn phòng khác. Bước vào trong, căn phòng cũng có luôn 1 phòng vệ sinh, nó y như khách sạn và mỗi phòng đều vậy, chỉ có bếp là chung. Diện tích phòng Tuyền khoảng 5x5m, không tính phòng vệ sinh và 1 cửa sổ nhìn ra sân sau. Bên trong thấy Tuyền để giá vẽ, cọ, 1 cuộn giấy lớn (chắc A0) ngay góc tường và cái giường cây có vẻ mắc tiền nằm sát góc tường. Chỉ mới nhìn được tới đó thì Tuyền, cô gái đang mặc chiếc đầm ngủ thun trắng ngà với vài họa tiết tròn, kín từ nửa đùi lên gần cổ, kêu:
– Ông đi vô phòng vệ sinh cho tui. Người dơ, đi vòng vòng mắc công lát lau nữa.
– Cương: “Bà có đồ… cho mượn thay cái”.
– Tuyền: “Còn đầm với quần legging… mặc hông…”. Rồi che miệng cười khoái chí. Xong em lại nói tiếp: “Ờ… mà cũng đâu cần mặc. Lát ở truồng cho tui vẽ mờ… Há há…”
Nghe tới đây, Cương cũng 1 phần thấy em nó nói đúng, nhưng 2 đứa chưa bao giờ nude trước mặt nhau nên anh hơi ngại, rồi nói:
– Hoi bà có cái mền hay cái gì, đưa tui quấn vô. Bóng thì bóng chớ cũng có cái cần che chở…
Tuyền vẫn cười kiểu trêu chọc rồi để ngón tay lên cằm, nghĩ cái gì đó, xong đi qua chỗ tủ đồ lục được miếng vải lớn, rồi cầm đưa Cương. Em nói:
– Quấn đại cái mền vô. Hồi đó bên phòng trọ cũ còn xài, qua đây có cái to hơn nên cất trỏng.
Cương cầm cái mền treo cao lên tường nhà tắm, rồi bỗng Tuyền lại lú đầu vô:
– Quấn thì quấn, đừng có tè dầm hay dính chất gì lạ vô là tui cho ăn đòn nghe chưa.
Cương thầm nghĩ “Nó nhỏ hơn mình mà làm như má mình vậy”. Xong anh bặm môi rồi giá giá tay kiểu hăm dọa Tuyền, rồi đóng cửa lại tắm sơ qua, sau đó quấn mền đi ra.
Lúc này chừng 4h15, Cương đi ra thấy Tuyền đang bấm đt thì hỏi: “Ủa chừng nào bà đi làm?”. Tuyền quay vội người lại nhìn chằm chằm vô người Cương mà đơ mặt ra, mắt mở to, miệng há nhỏ. Cương quay qua quay lại, ngó xung quanh rồi hỏi: “Làm gì đơ mặt ra vậy má…”. Chừng 7s sau, Tuyền bật khỏi giường, vừa đi từ từ về phía anh vừa nói: “Trời ui… 6 múi, ngực nở luôn nha…”. Do trước giờ đi học hay đi chơi với Tuyền và vài đứa bạn trong lớp, Cương luôn mặc áo rộng nên giờ Tuyền mới thấy cơ thể thực sự của 1 gymer. Anh chống chế đáp trả: “Tui nở hông bằng má đâu má lo”. Xong bị Tuyền đánh một cái “bẹp” vô vai đau điếng, rồi ẻm bóp bóp, sờ dọc từ vai xuống bắp tay dưới của anh và nói: “Cứng quá nha… Hị hị hị… Còn chỗ nào cứng nữa hông zợ…”. Nghe hỏi vậy, anh vừa nóng mặt kiểu mắc cỡ, vừa lườm con bé 18t bằng cặp mắt hình viên thuốc viagra.
Cương đánh trống lảng nên hỏi lại khi nào em nó đi làm, Tuyền nói nay nghỉ, nên mới dám kêu người qua làm mẫu vẽ. Anh hỏi ẻm vẽ luôn giờ hay sao, ẻm kêu chờ chút để chuẩn bị, xong ra sắp xếp này kia nọ chuẩn bị. Trong lúc đó, Cương tranh thủ nhìn vào cơ thể Tuyền, lâu lâu thấy sợi dây áo lót ẩn hiện cùng cái viền quần lót lút em cúi xuống, đi tới đi lui. Lát sau chuẩn bị xong, Tuyền vẫn cười cười kiểu bí ẩn, mới hỏi: “Anh… lộn… ông còn nhớ cái tướng anh Kiêng đứng bữa sáng hông?”, Cương không trả lời mà cố nhớ lại rồi đứng cho gần giống tư thế hồi sáng của Kiêng, dưới hông vẫn quấn cái mền. Tuyền kêu anh xoay qua lại, nhích tay chân chút chút chỉ bằng lời nó. Lúc sau, ẻm nói: “Ông quấn mền sao tui canh cho ông giống mẫu được! Gỡ ra đi cha nội, hổng ai nhìn đâu mà sợ! Cửa khóa rồi, hổng ai vô hiếp ông đâu”.
Cương nghe vậy mới lườm em 1 cái làm em hẩy vai cười khúc khích, xong cũng cắn răng gỡ cái mền ném lên giường. “Waooo…” – Tuyền thốt lên, rồi chêm vô tiếp: “Con trai con nứa hông được miếng lông, trụi lủi như gà luộc ấy… cứ lù lù như vậy… kỳ quá à…”. Biết em nó đang trêu chọc vùng kín đã cạo sạch lông của mình, anh đỏ mặt nhưng cũng thấy vui nên nhoẻn miệng cười cười quay mặt chỗ khác. Để phá tan sự mắc cỡ của mình, anh hỏi: “Bà vẽ dở tới đâu rồi mà còn nhìu chuyện? Đứng lâu mà mỏi… đừng trách tui…”. Tuyền hơi chu môi, tay cầm bút chì, để một ngón lên cằm nói: “Mới được tới bụng à… còn lại chắc vẽ sáng mai mới xong quá… Haiz…”. Cương nheo mắt nhìn vào mặt Tuyền tỏ vẻ hung dữ: “Bà vẽ phác thảo chứ có phải làm gì khó khăn, mệt mỏi mà tới sáng mới xong hả bà kia…”. Tuyền ra vẻ nũng nịu, vẫn chu môi đáp: “Tại 2 người tướng khác nhau, nên chắc vẽ lại từ đầu quá…”. Cương: “Quá 10h tối là chủ trọ tui khóa hông cho vô đó.”. Tuyền: “Biết rồi ông nội”. Anh trừng mắt nhìn Tuyền như kẻ thù, nhưng thấy biểu hiện dễ thương của em, anh lại cảm thấy nóng người, nóng mặt. Tự dưng nhận thấy cây xúc xích đang dần cương lên, anh không dám lấy tay che lại vì nghĩ làm vậy càng bị chú ý, nên giả bộ nhìn xéo chỗ khác.
Tuyền thốt lên: “Íiiií… Làm gì cứng ngắc vậy ba…”, xong ẻm ngả người nằm nghiêng lên cái giường kế bên cười ha hả.
Hông lẽ bây giờ nói do nhìn em dễ thương nên bị kích thích, Cương chỉ giả bộ: “Ai biểu bà chọc tui sùng lên chi…”. Rồi anh vẫn nghe ẻm cười mà cười còn lớn hơn. Anh nói: “Cười lớn quá nha! Để phòng kế bên ngủ nữa!” Dù anh chả biết có ai ở nhà không, trừ Tuyền. Em nó bớt cười lại rồi nói: “Người ta đi học hết rồi, chừng tiếng nữa mới về. Với tụi mình cũng chị em không mà sợ gì!”. Xong Tuyền ngồi dậy tiếp tục quẹt quẹt gì đó lên giấy vẽ.
Vừa vẽ, Tuyền vừa hỏi Cương đủ thứ trên đời, giống như để quên đi cảm giác mắc cỡ. Đến một lúc, em hỏi chuyện tình yêu của Cương. Cương cũng kể sơ lại. Xong cái cô bé 18t này mỉa cho 1 câu: “Chắc biết ông thẳng không nổi nên bỏ chứ gì… Để tui làm mối cho vài anh nha… Bóng ơi”, xong ẻm cười nắc nẻ “Há há…”.
Nghe vậy, Cương thực ra cũng chả biết Tuyền nghĩ mình trai thẳng hay trai quéo, nhưng để thể hiện cho em nó biết mình là đàn ông, anh phản biện: “Đang mỏi đó… bóng mỏi bóng đập bể banh bà à… Lúc đó coi dám chê bóng hay gậy gì nữa hông à…”. Tuyền không biết đã vẽ tới đâu suốt gần nửa tiếng, mà vẫn lì lợm phán thêm một câu:
– Xùuuuuy… Gậy gặp gái mà không cứng nổi, là gậy dỏm. Chỉ đi đấu kiếm là giỏi hoy… Ha ha ha…
Quá sức chịu đựng vì bị công kích bởi đứa con gái nhỏ hơn 4t, Cương không thèm đứng tạo dáng nữa, anh sồng sộc đi nhanh về phía Tuyền, tay giơ lên như kiểu con dao chuẩn bị chém vô người Tuyền. Tuyền hơi bất ngờ lùi ra sau, Cương đi vòng qua cái giá đỡ tranh của Tuyền, 2 tay chụp lấy tay Tuyền rồi đẩy em ngã nằm ngửa xuống giường kế bên, chân vẫn thòng dưới đất. Cương bặm môi hăm dọa: “Có tin bóng đập bể banh hông hả… hả…”. Anh kéo 2 tay Tuyền qua khỏi đầu em rồi chụm lại, ghì xuống nệm, một tay đặt lên một bên ngực của em mà ấn nhẹ xuống, ôm nguyên bàn tay lên đó. Cương cảm nhận được một sự mềm mại từ bầu ngực của Tuyền. Vậy mà em vẫn cười ha hả, rồi rút 1 tay ra khỏi cái bàn tay đang ghì xuống của Cương, chụp lấy bàn tay đang bấu lên ngực mình mà cố kéo nó ra… nhưng sao thắng nổi sức của một chàng gymer. Thực sự lúc này, Cương nghi 90% con bé vẫn nghĩ anh là “bóng” và đang giỡn với mình thôi. Cho tới khi anh cảm nhận được một sự cương cứng từ dương vật mình ngày một tăng nhanh… Gậy của anh đang đè ngay trên cái quần lót vải bóng màu vàng, chỗ mu lồn của Tuyền. Nhìn xuống thì thấy cái đầm ngủ của em vô tình bị tốc lên qua khỏi rốn. Lúc này, anh không còn nghe tiếng “ha hả” của Tuyền nữa. Ngước lên, thấy mắt cô bé đang trợn tròn, miệng há ra thở gấp.
Theo bản năng sinh dục và ham muốn của con đực, Cương trượt lên trượt xuống dương vật của mình dọc khe lồn của Tuyền. Bàn tay đặt trên ngực em nó vẫn tiếp tục bóp nắn, xoa nhồi như nặn bột. Tiếng nhỏ Tuyền “Hơ… hơ…” nho nhỏ phát lên. Bàn tay trước đó đang ghì lên tay tuyền đã nới lỏng, thả ra và chuyển xuống, đặt lên bầu ngực vừa to, vừa mềm còn lại của em nó mà thực hiện những động tác như tay kia. Thực sự lúc này, anh chỉ muốn dương vật mìn được đút vào trong âm đạo em nó mà thụt. 2 tay vẫn xoa nắn cặp vú căng mọng, anh thấy 2 mắt em đang lim dim, mơ màng… Nhìn xuống hạ bộ, anh lùi hông mình ra sau 1 chút cho cái cây thịt cương cứng chĩa thẳng vào chỗ quần lót của Tuyền, nơi ướm chừng là cái lỗ âm đạo đang rỉ nước. Ấn mạnh một cái, anh thấy đầu khấc mình đã đâm lút vào 1 chút dưới khe lồn của em và cảm nhận được một chút ấm nóng và trơn trượt, có phần nhơn nhớt. Cảm giác như anh đang chịch Tuyền qua lớp bao cao su. “Aaaa… áh…” – Tuyền la lên yếu ớt… Đang vuốt một tay Cương xuống tới bụng Tuyền, chạm tới mép quần lót của em thì “Tíng toong…”. 2 Đứa hết hồn bật dậy. Đầu Tuyền đập “cốp” một cái vào trán Cương. 2 Đứa “A… aah!” Rồi ngồi ôm đầu. Cũng nhờ vậy mà dương vật anh xìu xuống. Mãi mấy chục giây sau nghe “Tíng toong” lần nữa, Tuyền vội đứng dậy chạy ra cửa phòng, rồi quay về phía Cương: “Anh… ủa lộn… ông cứ ngồi yên đó”.

To top
Đóng QC