Phần 6: Mắc lừa Sở Khanh
Thúy Kiều bị Tú bà giam lỏng nơi lầu Ngưng Bích hòng dụ dỗ, ép buộc nàng Kiều phải tiếp khách làng chơi song nàng Kiều vẫn một mực quyết không chịu nhục. Sợ làm quá sẽ khiến nàng Kiều liều mình tự vẫn, mụ Tú bèn bàn mưu tính kế với Sở Khanh, vốn là tay ăn chơi điếm đàng nổi tiếng xưa nay, lại thêm ngón lời đường mật khiến không biết bao nhiêu người con gái đã chịu tự nguyện trao thân cho hắn làm nhục. Sở Khanh thấy đây quả thực là một việc tốt hiếm có, vừa được mụ Tú trả ba chục lượng bạc, mà lại biết đâu có dịp thử chơi nàng Kiều nức tiếng tài sắc, âu cũng là một việc nên làm. Y dặn dò mụ Tú mấy câu, hẹn cứ y kế mà làm.
Bữa đó Kiều đang ngồi trước lầu Ngưng bích, trông ra bốn bề chỉ thấy nước mây man mác một màu, ngẫm thấy buồn cho thân mình sa vào chốn này, lại lo sợ cho tương lai bất định đợi chờ phía trước. Chợt nàng thấy tiếng mành trúc lao xao, quay lại nhìn thì thấy một thanh niên trẻ, trông dáng dấp có vẻ thư sinh, áo khăn chải chuốt tề chỉnh bước vào.
Hỏi rõ tên tuổi té ra chàng họ Sở tên Khanh vốn là một thư sinh chốn Lâm Tri này. Cùng ngồi tiếp chuyện với Sở Khanh, thấy hắn cũng là kẻ nói năng nho nhã, rành rẽ văn thơ, nhất là giọng nói ngọt ngào hiếm có khiến nàng Kiều thấy bỗng tin tưởng nơi hắn. Cùng nhấp chén trà, nàng tâm sự cùng hắn nỗi khổ của nàng bị lừa bán vào chốn thổ đĩ này.
Sở Khanh gật gù làm ra vẻ thông cảm cho nàng Kiều khiến nàng Kiều bỗng như mụ mị, đem hết nỗi niềm tâm sự bấy lâu giãi bày cả với họ Sở chờ đợi sự cảm thông chia sẻ của hắn. Nàng không nhận ra được sự gian xảo quỷ quyệt trong con mắt nhìn nàng của Sở Khanh. Hắn đâu nghe nàng nói mà thực chất trong đầu đang nhẩm tính làm sao có thể vừa chiếm đoạt được thân thể nàng, lại vừa làm được việc mụ Tú thuê. Hắn mật ngọt trấn an Kiều:
– Nàng ơi, ta đây vốn cũng chỉ là kẻ thư sinh yếu đuối nay được gặp gỡ nàng, âu cũng là duyên số. Thấy cảnh nàng vậy, ta cũng không khỏi trào lệ xót thương. Vậy ta tính đêm mai sẽ qua đón nàng rồi hai ta cùng nhau trốn khỏi chốn này. Chẳng hay ý nàng ra sao.
Vốn đang tuyệt vọng nghe thấy thế như người chết đuối vớ được cọc, nàng Kiều nhanh chóng gật đầu ưng thuận. Sở Khanh khẽ cười lộ vẻ hài lòng, nàng Kiều bẽn lẽn nhìn hắn hồi lâu nhưng cũng không thể ngờ vốn tên họ Sở là kẻ nổi danh lừa lọc trốn Lâm thành. Nàng quay ra sau, định lấy ít bạc đưa hắn làm lộ phí, cậy nhờ hắn cứu mình thoát khỏi nơi đây song nàng chẳng ngờ trong lúc nàng không để ý họ Sở đã nhanh tay bỏ thuốc mê vào chén trà của nàng. Khi vừa nhấp miệng, Kiều bỗng thấy quay cuồng, nàng trúng thuốc rồi gục ngay xuống bàn. Sở Khanh cười đắc thắng, hắn cũng không thể ngờ con mồi lại chóng sa bẫy đến vậy. Cẩn thận hắn tiến tới gần, khẽ gọi tên nhưng chẳng thấy Kiều cựa quậy gì mới dám chắc chắn là Kiều đã bất tỉnh.
Mặc dù biết là đã sắp được giao hoan cùng Kiều, sắp đạt được dục vọng tột đỉnh trong người song Sở Khanh tỏ ra là một tay lõi đời thực sự. Hắn chẳng đi đâu mà vội, mà phải làm thịt ngay nàng, cứ từ tốn, đêm nay nàng sẽ là của hắn. Sở Khanh lẻn ra cửa ngó nghiêng hồi lâu không thấy bóng người mới quay vào lầu, cẩn thận cài chặt then cửa ra vào để chắc trong lúc hắn hưởng thân nàng Kiều không có kẻ nào quấy phá.
Sở Khanh vừa nhìn ngắm nàng Kiều đang nằm bất động rũ rượi gục trên bàn, vừa từ từ lột hết quần áo đang mặc trên người ra, sẵn sàng hành sự. Động tác của hắn chậm rãi không chút nóng vội đủ thấy Sở Khanh là kẻ thâm độc đến thế nào. Vừa cởi hắn vừa từ tốn vuốt phẳng lại quần áo rồi vắt lên chiếc bình phong chắn ngay lối cửa. Hắn không muốn bộ quần áo hắn đang mặc trông nhàu nát bẩn thỉu chút nào.
Khi trên người đã lõa thể, hắn tiến lại phía Kiều trong căn lầu lúc này chỉ còn hắn và nàng. Hắn xốc nàng lên vai rồi vác vào giường trong. Con cặc trên người hắn cũng không hề cương lên nhưng bình thường trông nó đã rất to, hai bìu dái căng những nước. Hắn chẳng vội vã và con cu hắn cũng cứ từ từ mà căng lên, nhỏng đầu dậy. Đâu có gì phải vội, càng kéo dài những phút giây mê ly đêm nay dài chừng nào tốt chừng ấy… hắn nghĩ thầm vậy trong bụng.
Nhẹ nhàng đặt Kiều nằm xuống giường, hắn bắt đầu lột xiêm y của nàng ra. Trước tiên hắn cởi dây lưng áo Kiều chầm chậm banh nó sang hai bên như đang bóc bánh. Gạt hai vạt áo ngoài ra, hắn mừng rỡ khi trông thấy cái yếm trong màu hồng phơi bày trọn vẹn trước mắt. Bầu ngực của nàng Kiều căng tròn sau lớp vải khiến Sở Khanh chẳng còn cách nào khác mà phải lột ngay cái yếm ra ngắm nhìn cho thỏa.
Vứt cái yếm sang một bên hắn hau háu nhìn vào bộ ngực của nàng, nuốt nước miếng thèm thuồng. Hắn thấy cặp vú của nàng đẹp không thể tả nổi, nó trắng muốt, mịn màng săn cứng. Khẽ lấy ngón tay day day vào bầu vú nàng hắn thấy nó xôm xốp mát rượi, bầu vú như căng lên phản đối tay của kẻ lạ mặt chạm vào. Hắn mân mê vú nàng hồi lâu, thích thú nhìn những nếp nhăn mỡ lay chuyển do ngón tay hắn ấn vào vú nàng tạo ra.
Hắn đưa miệng bú vú nàng còn mãnh liệt hơn cả đứa con trẻ đang đói gặp bầu vú mẹ. Hắn nhai nghiến ngấu tưởng chừng như sẽ có dòng sữa trắng sẽ chảy từ nơi ngực nàng. Vần vũ nàng một hồi, hắn chợt nhận ra con cu hắn vừa mới đây thôi còn án binh bất động, nay đã chĩa lên hùng dũng diễu võ giương oai. Từ trước tới giờ, chưa từng có một con đàn bà nào làm cho hắn hứng đến thế, chưa có con đàn bà nào làm cu hắn nhỏng lên nhanh đến thế.
Hắn bỗng cười to khi nghĩ rằng có lẽ nhà hắn đã phải tích đức vài đời để cho hắn có cơ hội làm chủ tấm thân nàng Kiều đêm nay. Con cặc của hắn chĩa ngược lên, đầu khấc của nó không tròn hay tù tù giống như những gã đàn ông khác mà nó lại có hình dáng hơi nhọn nhọn. Lúc cương lên nó lại trông càng khác so với các con cặc khác, phần phía trong hồng hồng mềm mềm nhanh chóng lòi một đoạn ra ngoài lớp da ngoài, nước chảy ra một dòng nhỏ rớt xuống giường trông phát tởm.
Hắn rà rà lưỡi khắp thân trên nàng Kiều, thỉnh thoảng lại cắn nhẹ vào người nàng, nhất là chỗ hai đầu vú nhô ra trơ trẽn. Nàng Kiều vẫn bất tỉnh, chẳng có lấy một cử động nào, phó mặc thân mình cho gã họ Sở muốn làm gì thì làm. Gã họ Sở khẽ nhấc nàng Kiều lên rồi tuột hoàn toàn cái áo ngoài ra khỏi hai tay nàng. Tuy nãy giờ đã chiêm ngưỡng hết phần núi đồi nơi thân trên của Kiều song thực ra hắn chưa kịp tuột hẳn cái áo ra khỏi người nàng mà mới chỉ banh nó ra hai bên.
Lúc này thì thân trên nàng Kiều không còn dính lại mẩu vải nhỏ nào, nó đã phô bày cho tên họ Sở chiêm ngưỡng và hắn vẫn không ngừng thưởng thức nó đầy khoái trá. Hắn khẽ nâng đít Kiều lên, tay kia cầm cùng lúc cả quần trong lẫn quần ngoài của nàng rồi tuột mạnh xuống tận chân. Ngay lập tức hắn đã được đền đáp bởi hình ảnh cái lỗ sung sướng trên người Kiều lồ lộ phơi ra.
Hắn chẳng vội mà hẵng tuột hoàn toàn hai lớp quần ra khỏi hai chân nàng cái đã. Hắn hít một hơi dài như để trấn tĩnh, để tin việc hắn đang cùng một người con gái tuyệt đẹp như Kiều chung chăn gối là điều đang xảy ra. Hắn ngỡ việc mình được làm ô nhục một tấm thân kiều diễm nhường ấy là việc trong mơ. Hít thật sâu một lần nữa, hắn bắt đầu chiếm đoạt tấm thân đang trần truồng bên dưới. Hắn dạng chân Kiều ra thật xa rồi bật thẳng dậy. Hắn gác hai chân hắn sang hai bên người Kiều, bắt đầu đút con cu vào lồn nàng trong tư thế trai trên gái dưới cổ xưa mà hắn vẫn ưa thích.
Ban đầu hắn nhấp nhẹ sau nhanh dần, hung hăng chiếm đoạt Kiều. Cái lồn của nàng Kiều trong khi bất tỉnh lại càng nhỏ hẹp, mỗi khi con cặc của Sở Khanh thúc vào nó kêu phành phạch, tạo cho gã họ Sở cái cảm giác thật sướng thật bót. Vốn dĩ xưa nay hắn chỉ chơi con gái nhà lành mà ít khi chung chạ với bọn thổ đĩ. Hắn ghét loại con gái lồn rộng toang hoác tưởng như đã có trăm nghìn con cặc “thông tỏ đường đi lối về”. Với hắn lồn đàn bà càng bót hắn càng thích thú, cảm giác mình như đang chơi con gái còn trinh.
Kiều vẫn nằm im trong khi Sở Khanh thì thụt phía trên. Sợ làm mạnh quá mà lồn nàng Kiều không ứa nước ra thì sẽ bị rát đau đớn, Sở Khang cúi xuống lấy tay banh lồn Kiều ra thật rộng rồi nhổ vào đó một bãi nước miếng. Xong hắn lại đút cu vào lồn Kiều mà nhấp như vũ bão. Hắn chơi rất dai, chừng đến cả canh giờ thì mệt nhoài, có lẽ bởi trong khi làm tình chỉ có mỗi hắn phải thì thụt mà nàng Kiều vẫn mê man chẳng hay biết gì.
Hắn với tay lấy cái gối trắng phía trên đầu giường chèn xuống dưới đít nàng Kiều, nâng mông Kiều lên. Ở tư thế này thì mu lồn nàng Kiều cao hơn hẳn ban nãy, Sở Khanh có thể đút vào mà thụt, hắn sẽ đỡ mệt, đỡ mất sức hơn trước. Lại dạng hai chân Kiều ra, Sở Khanh lại nhấp thêm vài trăm cái nữa thì chợt nhận thấy bên dưới, thuốc mê sắp hết tác dụng, Kiều khẽ trở nhẹ người, miệng rên rỉ không ra tiếng. Như thêm phần phấn khích, Sở Khanh càng nắc mạnh hơn hòng xuất vào trong lồn Kiều.
Nãy giờ Kiều chẳng cử động khiến cho hắn rất khó đạt tới đỉnh, xuất được ra thế nên hắn càng nắc mạnh hơn. Cảm nhận tinh dịch đã dồn mạnh lên phần thân cặc, Sở Khanh ôm thật chặt lấy Kiều, nâng đít Kiều cao lên sát hơn vào mình rồi tiếp tục đút mạnh. Kiều đã gần tỉnh, mơ màng. Đến lúc này, không kìm được nữa Sở Khanh xuất mạnh tinh vào lồn nàng Kiều, cũng ngay lúc đó nàng Kiều tỉnh hẳn thuốc mê, bừng tỉnh.
Nàng mơ màng nhận thấy khắp thân thể nàng tê rần, lành lạnh, tay chân như bải hoải không sao cử động được. Nàng bỗng nhận ra trên người nàng không còn có một mảnh vải che thân, lại thấy có một thân hình đàn ông nặng nề đang nằm đè lên nàng, cũng lõa lồ như nàng, hình như vừa làm xong với nàng cái chuyện gieo giống. Kiều mơ màng nhớ lại cuộc nói chuyện giữa nàng với Sở Khanh, trong đầu cố hình dung ra chuyện gì đã xảy ra với mình.
Nàng chợt hiểu mọi chuyện khi thấy trong lồn mình ậm ạch những nước, nàng đoán chắc là tinh dịch đàn ông, lại thấy đau đau nơi hạ thể, cặc của Sở Khanh vẫn đang ngâm trong người nàng. Nàng chợt muốn khóc bởi thấy thân nàng đã ô nhục muôn phần, nàng muốn tự vẫn để không còn bao giờ phải giao hợp với lũ đàn ông khát tình nữa. Vốn là tay lõi đời chuyên đi lừa tình Sở Khanh đã quá quen với cảnh tượng này. Mỗi lần hắn chiếm đoạt xong một con đàn bà thì nó chỉ còn mỗi việc là lăn ra khóc. Hắn vỗ về vuốt ve Kiều hồi lâu cho nàng nguôi ngoai, khẽ nhấc thân lên cho con cu tuột ra khỏi lồn nàng. Hắn an ủi chuyện nàng bị hắn cưỡng hiếp:
– Ta xin nàng thứ lỗi, quả thật ta không thể kìm được. Nàng vì quá mệt, lo lắng mà ngã gục xuống bàn, ta dìu nàng vào nghỉ mà lửa dục bỗng bốc lên khôn cầm. Xin nàng hãy bỏ qua chuyện này, coi như ta…
Dần dà bị thuyết phục bởi lời Sở Khanh, Kiều tự dưng lại thấy động tình với tên khốn nạn họ Sở. Quả thật tấm thân nàng thế này… nàng lại vừa ngất đi bất tỉnh… tránh sao chàng Sở chả bốc ngọn lửa dục. Dù sao nàng Kiều vẫn cần tới hắn đưa nàng thoát khỏi chốn này. Nghĩ vậy nàng Kiều vẫn để yên cho hắn đè lên người nàng mà cũng chả buồn xô hắn xuống.
Sở Khanh nhận ngay ra tâm sự của nàng, hắn nói trúng ngay ý nàng khiến cho lời hắn nói bỗng càng thêm thuyết phục:
– Nàng yên tâm, đêm mai ta sẽ đến đưa nàng thoát khỏi tay mụ Tú. Chúng ta sẽ trốn đi thật xa, ta sẽ đưa nàng về đoàn tụ với gia đình… Ta sao có thể nuốt lời sau khi nàng đã chiều chuộng ta tuyệt vời đến thế… Nhưng đêm nay nàng hãy chiều ta thêm đôi lần nữa cho ta được thỏa thuê một đêm nay thôi nhé…
Nàng Kiều bất giác đỏ bừng mặt xấu hổ song nàng thấy lời Sở Khanh nói cũng rất có lý. Hắn đã vì nàng chẳng tiếc,” hắn đã hứa chắc chắn sẽ cứu mình ra khỏi chỗ này… vậy thì hắn cũng phải được hưởng cái gì đó của mình chứ. Coi như là một sự đánh đổi vậy”. Đã sa chân vào chốn này Kiều hiểu nàng chẳng còn chút gì có giá trị để đánh đổi với Sở Khanh ngoài chính tấm thân, ngoài cái lồn của nàng. ” Nàng sẽ cho hắn dày vò cả đêm nay, sẽ chiều hắn thỏa thích miễn sao đêm mai hắn biến nàng trở thành tự do. Nàng sẽ trở lại đoàn tụ với cha mẹ nàng, sẽ gặp được Kim Trọng. Nghĩ thế, Kiều chẳng chống cự lại khi thấy Sở Khanh bắt đầu làm hỗn với nàng lần thứ hai. Hắn bắt đầu đưa con cặc đã căng cứng trở lại vào lồn nàng nhấp mạnh. Kiều khẽ rướn người lên để cho con cặc của hắn vào sâu hơn trong nàng. Nàng không hứng thú với cuộc giao cấu ngoài dự tính này song bản năng dục tính của con cái trong người nàng cũng vẫn thức dậy theo những cú nhấp của Sở Khanh. Nàng rướn cao hơn nữa, rên khẽ quy phục Sở Khanh. Lần này dường như quá thích thú và bất ngờ trước sự quy thuận của Kiều, nó kích thích khủng khiếp cái dâm dật trong con người khiến cho Sở Khanh chỉ chịu nổi nửa canh giờ là đã bắn tinh ồ ồ vào lồn Kiều. Kiều trân mình đón nhận dòng nước ấm áp bắn mạnh vào thật sâu trong người nàng. Thúy Kiều hiểu rằng nàng phải làm hết sức bình sinh hầu hạ để khiến Sở Khanh thích thú mà sẽ giải thoát cho nàng. Nàng ngồi dậy bú cu hắn chùn chụt cho đến khi nó ngỏng lên trở lại. Lần này nhớ lại những lần xem trộm cha mẹ hành lạc trước đây, nàng dạng chân chồm lên người hắn, cầm con cặc hắn lựa đúng vào khe giữa hai chân nàng và ngồi xuống. Nàng cưỡi hắn một lúc, phi nước đại. Nàng nhận thấy cả hai đều đã quá mệt sau khi truy hoan hàng mấy canh giờ. Nàng nhào người xuống, nằm ngửa ra cho hắn chồm lên nhấp thay nàng cho đến lúc xuất thêm lần nữa. Con cặc Sở Khanh co giật nhưng đã hết nước để xuất thêm ra. Hắn ôm nàng nằm nghỉ, miệng vẫn không ngừng hứa hẹn đêm mai sẽ đến cứu nàng.
Một lúc sau gã họ Sở đứng dậy mặc lại quần áo rồi lẻn ra cửa bỏ về. Kiều trần truồng tiễn theo hắn ra đến tận cửa lầu, chờ cho bóng hắn khuất hẳn mới quay vào đóng cửa. Nàng rửa ráy thật kỹ trong lồn, lau hết đám nước đã đóng váng trên bụng nàng thật kỹ. Trong đầu nàng chẳng nhớ chút gì về màn dâm ô mới đây của nàng và Sở Khanh. Nàng chỉ nghĩ đến việc đêm mai nàng sẽ trốn thoát khỏi đây. Để làm điều đó, nàng chẳng màng gì đến việc phải chung đụng với gã họ Sở…
Đêm hôm sau, y hẹn Sở Khanh đến đón nàng đi trốn. Hắn đẩy cửa lẻn vào đã thấy Kiều chuẩn bị xong xuôi từ lâu. Hắn dẫn nàng qua vài khúc quanh, chợt đến một chỗ khuất quay lại Kiều đã chả thấy gã Sở đi cùng mình đâu nữa. Hắn đã “quất ngựa truy phong” tự lúc nào. Kiều chẳng màng, nàng cứ cố chạy thật xa. Nhưng mới chưa được canh giờ nàng đã bị một toán người đứng chặn đầu. Nàng nhận ra đó là bọn người nơi lầu xanh. Vừa quay đầu lại nàng đã thấy mụ Tú bà đứng sau lưng. Mụ ra lệnh cho hai tên lực lưỡng giữ chặt nàng lại. Chúng vừa trói nghiến nàng, vừa lột truồng nàng ra. Nàng bị chúng trói lại lõa lồ rồi khiêng trở về lầu xanh. Kiều hiểu ngay ra nàng đã bị Sở Khanh lừa dối, vưa để mụ Tú bắt được nàng, lại vừa bắt nàng dâng thân lên cho hắn. Nàng thấy uất ức, căm phẫn gã họ Sở vô cùng song giờ đã như con chim mắc câu con cá sa lưới chỉ biết ngậm ngùi phó mặc cho số phận.
Về đến lầu xanh, tú Bà ném nàng trần truồng vào chuồng ngựa. Khắp nơi sặc mùi hôi thối ẩm mốc. Nàng thấy mụ Tú tiến vào, đi hai bên có hai thằng tay chân to khỏe không mặc quần áo. Hai con cặc chĩa lên thật đáng sợ. Kiều vội vớ lấy đống rơm rác hôi thối trong góc mà đắp điếm lên cơ thể lõa lồ, cố che đi hai vú và chỗ kín giữa hai chân. Đất cát, phân ngựa dính bết lên người lên tóc tai mặt mũi nàng nhem nhuốc. Mụ Tú cất lời:
– Con kia, ta tưởng ngươi là loại cành vàng lá ngọc, không nỡ vùi dập ngươi chốn nhơ nhớp này. Song nay ngươi lại lén lút ngủ với trai ngay nơi nhà ta, lén lút bỏ trốn theo nó. Thật nhục nhã lắm thay. Té ra ngươi cũng chẳng phải là loại gái chính chuyên gì cả. Nay ta cho ngươi lựa chọn, hoặc cam chịu hầu khách làng chơi, hoặc hai người này sẽ hãm hiếp người rồi đưa ngươi trả về nhà cha mẹ đẻ. Ngươi đừng quên ta sẽ đòi lại tiền mua ngươi, rồi đây cha mẹ ngươi sẽ sống thế nào đây.
Nàng cúi mặt chẳng cất nổi lời. Nàng thấy nhục nhã vì đã trót trao thân cho tay họ Sở. Giờ thì đến con mụ chủ chứa cũng dè bỉu gọi nàng là đồ đĩ rạc, bỏ đi theo trai sau khi nằm ngửa ra cho nó làm nhục.
Mụ Tú bỗng đổi giọng:
– Thôi con ơi, nay thân con đã ô nhục rồi, hãy chịu khó tiếp khách mua dâm… chẳng mấy chốc con đủ tiền chuộc lại thân con ra khỏi đây. Đến lúc đó thì mọi sự lại bình thường, hà cớ chi con phải làm khổ mình như vậy. Chẳng nhẽ con chịu cho hai gã cạnh ta nó làm cho thân tàn nhụy rữa hay sao.
Đến nước này thì Kiều đã bị đẩy đến chốn cùng nàng đâu thể lựa chọn nào khác ngoài việc ưng thuận chiều theo Tú Bà. Thôi thân nàng đã bị nhơ nhuốc, còn chút lòng trinh bạch xin chừa từ đây. Tú bà mừng lắm, thị sai chuẩn bị cho Kiều tắm rửa nghỉ ngơi. Mụ cũng chả vội gì bèn cho Kiều nghỉ hai ngày cho lại người. Tâm trạng nàng chán chướng phó mặc, nhưng da thịt nàng như lại càng trắng trẻo, mông vú lại càng nở to, mu lồn lại như càng nhô cao ngạo nghễ.
Đêm nay đã đến lúc nàng hầu khách. Trang điểm đâu đấy, mụ Tú cho nàng ăn uống rồi bắt nàng chỉ được mặc một cái áo tơ trong suốt. Từ ngoài có thể nhìn thấy mồn một từng chi tiết trên thân thể nàng, rõ đến từng sợi lông trên mu lồn. Mụ dắt tay nàng đưa vào phòng ngủ sang trọng nhất lầu, dắt nàng vào phòng. Trên giường nàng Kiều đã thấy một gã quan to béo bụng phệ đang nằm dài trên giường, bên cạnh có một đứa con gái trần truồng đang cầm khăn lau rửa khắp người lão. Trên người lão quan tuần phủ cũng trần truồng, bụng lão xệ cả ra, con cặc đỏ hỏn chĩa lên đến phát tởm. Mụ tú cầm tay nàng Kiều đon đả:
– Bẩm quan lớn, thiếp đã dẫn đứa mới nhất, xinh nhất ở đây đến hầu ngài. Nó còn vụng dại lắm xin ngài dạy dỗ cho…
Nói đoạn mụ đẩy Kiều ngã nhào lên giường, rồi mụ cùng với con hầu bê chậu nước lau rửa cho tên quan lẻn ra khỏi phòng. Kiều ê chề nghĩ đến việc đêm nay nàng sẽ trở thành một con đĩ thực sự, bán lồn nuôi miệng. Lúc này, tên quan bắt đầu ôm ghì lấy nàng, đè xuống…