Đường Môn – Quyển 3 – Phần 22

Phần 22
Cho dù hắn có thể tăng hiệu quả của ngọn lửa trên diện rộng, rồi trong thời gian ngắn năng lực phi hành của Phượng Dực Thiên Tường cũng tăng lên nhưng lực công kích trên diện rộng của hắn vẫn rất hạn chế, là một cường công hệ hồn sư, điều này cũng là chỗ cực kỳ khổ sở của Mập Mạp.
Nhưng lúc này, khi Mập Mạp thi triển ra đệ tứ hồn kĩ Phượng Hoàng Khiếu Thiên, tình huống đã hoàn toàn thay đổi, cả hồn kỹ thứ hai và thứ ba đều được tăng phúc lên rất nhiều, công hiệu của một kích này sinh ra thậm chí khiến đồng tử của đám người Phất Lan Đức, Triệu Vô Cực, liễu Nhị Long không khỏi co rút lại. Trong Sử Lai Khắc Thất Quái, người có hồn lực cực mạnh là Đái Mộc Bạch cũng tự nhận không có khả năng dùng thân thể để nghênh đón một kích này.
Phấn Hồng Nương Nương kêu thét inh tai dưới ngọn lửa Phượng Hoàng đang thiêu đốt, thân thể nó dần dần theo ngọn lửa Phượng Hoàng huyễn lệ trên bầu trời mà bôc hơi, lúc này Mập Mạp đã nhẹ nhàng hạ xuống mặt đất. Sắc mặt hắn mặc dù có chút nhợt nhạt, nhưng thần sắc lại rất hưng phấn.
Bịch – , thân thể nặng nề của Phấn Hồng Nương Nương nặng nề rơi trên mặt đất, thân thể trong suốt sáng long lanh đã hoàn toàn biến thành màu đỏ sậm, toàn thân tản mát ra một mùi khét cực kỳ khó ngửi, ngoại trừ phần bên ngoài bị cháy xém ra, thân thể nó cũng không thể tiếp tục đứng lên được nữa rồi.
Nếu như không phải Mập Mạp hạ thủ lưu tình, đã khống chế cường độ của ngọn lửa, thì một kích vừa rồi đủ để lấy mạng nó.
Khiến Mập Mạp có chút kỳ quái chính là, chu võng đang quấn trên người Phấn Hồng Nương Nương cũng chỉ biến thành màu hỏa hồng mà thôi, không hề bị hóa thành tro.
Tuy nhiên lúc này sau khi hắn thi triển đệ tứ hồn kỹ thì cực kỳ hưng phấn nên cũng không để ý nhiều.
Đại Sư đột nhiên nói: “Áo Tư Tạp, nhanh… Giết nó, đâm vào vị trí hai tròng mắt ấy, sau đó phải lập tức hấp thu hồn hoàn ngay.”
Áo Tư Tạp đầu tiên là sửng sốt, nhưng khi hắn thấy ánh mắt vội vàng của Đại Sư thì lập tức hiểu ý. Hai ba bước đã vọt tới, thậm chí không kịp mở lời cảm tạ Mã Hồng Tuấn, lập tức rút ra chủy thủ Đâm thẳng xuống, hồn lực bốn mươi cấp mặc dù không thể khiến hắn có năng lực công kích mạnh mẽ, nhưng lực lượng cũng lại được tăng mạnh hơn nhiều so với người thường.
Mà phần xác bên ngoài của Phấn Hồng Nương Nương lại đã bị lửa Phượng Hoàng của Mã Hồng Tuấn làm mềm đi. Khiến hắn không phải tốn nhiều sức đã giải quyết được tính mạng của hồn thú này.
Khoanh chân ngồi bên cạnh Phấn Hồng Nương Nương, Áo Tư Tạp lập tức bắt đầu quá trình hấp thu hồn hoàn.
Lúc này, đại lượng phấn hồng nữ lang chung quanh đã giống như thủy triều rút lui, khiến chúng lùi bước không chỉ do Phấn Hồng Nương Nương chết, quan trọng hơn chính là từ lửa Phượng Hoàng của Mập Mạp xuất hiện uy áp cường đại khiến chúng sợ hãi.
Phất Lan Đức đi tới bên người Mã Hồng Tuấn, tát một cái mạnh vào sau ót Mập Mạp, “Đừng kiêu căng thế, Còn không nhanh ngồi xuống mà khôi phục hồn lực đi.”
Mã Hồng Tuấn lè lưởi, vội vã đặt mông ngồi cách Áo Tư Tạp không xa rồi bắt đầu yên lặng tu luyện.
Vừa rồi công kích của hắn mặc dù huyễn lệ vô cùng, hơn nữa công kích cực kỳ cường hãn, nhưng đồng thời phải sử dụng ba hồn kĩ là đệ nhị, đệ tam, đệ tứ, mà hắn lại vừa mới hấp thu hồn hoàn của cảnh giới bốn mươi cấp chưa lâu nên tiêu hao hồn lực vừa rồi thật sự là quá lớn.
Hơn nữa hắn vì hắn muốn hiệu quả của ngọn lửa thật đẹp nên hắn đã phải cố hết sức làm cho hình tượng Phượng Hoàng của mình thật hoàn mỹ, cho nên, ít nhất hắn đã phải dùng đến bẩy thành hồn lực.
Trữ Vinh Vinh thì thào nói: “Mỗi lần đạt được một cái hồn kĩ quả nhiên đều là chất lượng tăng vọt. Không biết đệ tứ hồn hoàn của ta sẽ phải là gì. Đại Sư, ngài tại sao để Áo Tư Tạp hấp thu hồn hoàn của Phấn Hồng Nương Nương? Hồn thú này có số năm tu vi không tệ, nhưng thực lực nó lại không mạnh mà!”
Đại Sư nghiêm mặt nói: “Đối với hồn hoàn của Hồn sư mà nói. Không có hồn thú cực mạnh mà chỉ có thích hợp nhất cho chính mình mà thôi. Phấn Hồng Nương Nương này đối với Áo Tư Tạp mà nói, so với bất cứ loại hồn thú khác thì đều tốt hơn. Nếu như ta đoán không sai, hắn thu hoạch đệ tứ hồn hoàn này đối với toàn bộ thực lực công kích của các ngươi đều có trợ giúp.”
Đường Tam là do một tay Đại Sư dạy dỗ, đối với ý nghĩ của sư phụ cũng dễ dàng giải thích nhất, trong lòng vừa động, “Sư phụ, ý ngài là, hiệu quả của đệ tứ hồn hoàn này có chứa độc tố hưng phấn của làn sương độc từ Phấn Hồng Nương Nương sao?”
Đại Sư gật đầu. Nói: “Đúng là như thế. Áo Tư Tạp chính là vũ hồn hệ thực vật, cho dù hấp thu độc từ hồn hoàn của hồn thú, thì hồn kỹ của hắn cũng không thể sinh ra độc tố được. Cho nên, kỹ năng thuộc Phấn Hồng Nương Nương khi bị hắn hấp thu sẽ phát sinh chuyển biến nhất định. Hiệu quả chắc hẳn là có thể trong thời gian ngắn tăng thêm trình độ hưng phấn. Tăng lên bao nhiêu ta cũng không thể chắc chắn, nhưng chắc sẽ là toàn bộ thuộc tính được tăng lên. Giống như lúc trước các ngươi gặp Cuồng Chiến Đội, lúc chúng tiến vào trạng thái cuồng bạo do tên phụ trợ làm ra. Mặc dù sẽ có cắn trả, nhưng ta nghĩ chắc chắn sẽ không bá đạo như của tên đó.”
Toàn bộ thuộc tính tăng lên? Vài chữ này cũng đã khiến Sử Lai Khắc Thất Quái không nhịn được trống ngực đánh ầm ầm.
Biểu hiện rõ ràng nhất chính là Trữ Vinh Vinh.
Từ sau khi Áo Tư Tạp hướng nàng biểu lộ tình cảm, mỗi ngày chăm chỉ tu luyện đã khiến nàng để ý nhiều đến hắn hơn, mắt thấy Áo Tư Tạp vừa lại có được một hồn kỹ có ích như vậy, sao nàng không cao hứng thay hắn cơ chứ? Nhưng, trong lòng nàng lại cũng càng thêm không yên. Lúc đầu quyết định sau khi hồn sư đại tái lần này kết thúc nàng sẽ hướng Áo Tư Tạp giải thích, Nhưng thời gian càng gần, tâm tình của Trữ Vinh Vinh chuyển biến lại càng nhanh hơn.
Nàng phát hiện, có những lúc nàng lơ đãng nghĩ đến Áo Tư Tạp, cũng không phải vì tướng mạo của hắn, mà là bởi vì hiện tại trong mắt hắn hiện ra nhiều sự cố chấp hơn. Trữ Vinh Vinh rất rõ ràng, phần cố chấp này của Áo Tư Tạp hoàn toàn là bởi vì chính mình mà sinh ra.
Hắn là thiệt tình thích mình, cũng vì muốn được theo đuổi mình mà không ngừng nỗ lực…
Hai vàng, một tím, ba cái hồn hoàn vây vòng quanh thân thể Áo Tư Tạp mà bay, Lúc này từ thân thể của Phấn Hồng Nương Nương không ngừng tản mát ra một tia quang thải phấn hồng sắc dung nhập vào cơ thể Áo Tư Tạp, tại nơi quang mang phấn hồng sắc xâm nhập, thần sắc Áo Tư Tạp cũng dần hiện ra vẻ thống khổ.
Trước kia Đại Sư từng nói qua về việc khó khăn hay không khi hấp thu hồn hoàn, cùng với oán hận của hồn thú có quan hệ rất lớn.
Phấn Hồng Nương Nương chẳng những cùng mọi người có mối hận giết chồng, hơn nữa lại chết ở trong tay Áo Tư Tạp, khiến cho oán hận của nó không nhỏ chút nào.
Hấp thu tự nhiên cũng không phải dễ dàng, nhưng nó dù sao cũng là trong khả năng Áo Tư Tạp hấp thu được, đồng thời năng lực bản thân nó cũng không bá đạo như Nhân Diện Ma Chu lúc trước Đường Tam hấp thu, Áo Tư Tạp mặc dù phải nhận một ít thống khổ, nhưng cũng không gặp chút nguy hiểm nào cả.
Phất Lan Đức tiến đến bên người Đại Sư, thấp giọng hỏi: “Tiểu cương, ngươi xem hiệu quả công kích của Hồng Tuấn vừa nãy thế nào?” Mặc dù miệng hắn chính là hỏi nhưng trên mặt vẻ đắc ý lại không thể che dấu được.
Chính đệ tử chân truyền của mình càng ngày càng mạnh mẽ, khiến hắn cũng có cảm giác hãnh diện rất lớn.
Trong số Sử Lai Khắc Thất Quái thì Đường Tam quá chói sáng, nên vừa rồi Mã Hồng Tuấn thi triển thực lực đã khiến Phất Lan Đức vui mừng khôn xiết, ít nhất hắn cho rằng, đệ tử mình cũng không kém Đường Tam quá nhiều.
Quả nhiên, Đại Sư gật đầu khẳng định: “Không sai, vừa rồi Hồng Tuấn bộc phát một chút thực lực so với toàn lực công kích của Mộc Bạch cũng không sai biệt lắm. Công kích này đủ để tạo ra vết thương trí mạng với một hồn sư dưới năm mươi cấp. Càng thêm quan trọng là trong công kích của hắn có chứa hiệu quả của lửa Phượng Hoàng. Ngọn lửa này chẳng những cực kỳ nóng, hơn nữa lại có tác dụng phụ rất lớn, tác dụng phụ của ngọn lửa thậm chí ngang với công kích trực tiếp của chính ngọn lửa này. Ta cho rằng về lực bộc phát, hiện tại trong số Sử Lai Khắc Thất Quái, Mập Mạp là cực mạnh. So với Mộc Bạch thậm chí mạnh hơn một chút.”
Phất Lan Đức ha hả cười, nói: “Sự tình này còn muốn cảm tạ Nhị Long, nếu không phải hôm qua nàng kịp thu tay lại, thì tiểu Mập Mạp cũng sẽ không có thu hoạch tốt như vậy.”
Đại Sư hiểu rất rõ Phất Lan Đức, người này luôn khiến vấn đề thành ra quan trọng hơn mức bình thường, mà Đại Sư với hắn dù là huynh đệ tốt nhưng lại không thèm để ý đến đả kích của hắn chút nào. Đương nhiên, đây lại là nhắc nhở đầy thiện ý.
“Phất Lan Đức, ngươi có nhận ra căn bệnh của Mập Mạp lúc này không?” Đại Sư thản nhiên hỏi.
“Bệnh? Ý ngươi là do hắn duy trì công kích liên tục?” Phất Lan Đức trầm ngâm nói.
Đại Sư gật đầu, nói: “Mập Mạp trong nháy mắt bộc phát lực mặc dù rất mạnh, nhưng hồn lực tiêu hao cũng thật sự quá lớn, cho nên khả năng duy trì chiến đấu thì kém hơn so với Mộc Bạch. Một khi công kích của hắn không đạt được hiệu quả, trong khoảng thời gian ngắn lực chiến đấu sẽ suy yếu rất nhiều. Trước mắt đây là một hạn chế của hắn. Đồng thời, còn có một vấn đề nữa, Đệ tứ hồn kỹ của hắn là do kế thừa khả năng công kích bởi nham thạch từ Địa Chi Vương, cùng với Lửa Phượng Hoàng kết hợp đã chuyển hóa thành một kích Phượng Hoàng Khiếu Thiên. Nhưng nguyên lý là không thay đổi.”
“Một kích Phượng Hoàng Khiếu Thiên này của hắn chia làm hai phần, Phần đầu khiến đối thủ vì chấn động không khí mà mê muội, phần tiếp theo là trong thời gian đối thủ mê muội rồi bộc phát một kích thật mạnh. Quá trình đối phương bị mê muội cũng là quá trình hắn bộc phát lực lượng ta nói không sai chứ.”
Phất Lan Đức gật đầu, nói: “Ngươi là Đại Sư, đương nhiên không sai.”
Đại Sư nói: “Cũng bởi vì như thế, Mập Mạp cũng là kế thừa khả năng dùng nham thạch nóng chảy từ mặt đất nứt ra rồi đánh trúng kẻ địch đang trong trạng thái mơ màng, tuy nhiên công kích đó lại có phạm vi không lớn. Ngươi nghĩ lại xem, đối thủ liệu có tùy tiện cho hắn phát động công kích ngay gần mình không? Chỉ cần khi hắn thi triển giai đoạn đầu tiên của Phượng Hoàng Khiếu Thiên thì địch nhân đã chạy xa vài thước rồi, khi đó công kích của hắn sẽ thành phí công. Cái này cũng chẳng phải chỉ có mẫn công hồn sư làm được mà ngay cả cường công hệ hồn sư, chỉ cần lưu ý một ít cũng có thể dễ dàng làm được. Tốc độ vốn không phải là lĩnh vực Mập Mạp am hiểu, Phượng Dực Thiên Tường mặc dù có thể làm hắn phi hành một lúc ngắn, nhưng tác dụng hiệu quả hơn vẫn là để tăng phúc cho ngọn lửa, tuy nhiên nó lại không phải tăng phúc cho tốc độ. Bởi vậy, công kích này của hắn mạnh mẽ, nhưng phải có người phối hợp.”

To top
Đóng QC