Thằng Tâm – Quyển 1 – Phần 67

Phần 67
Một tuần trôi qua thật nhanh. Tâm và mẹ chuẩn bị xuống HN. Thằng TÍnh đòi đi nhưng lợn gà ai chăm, nên nó phải ở lại. Tâm và mẹ bắt xe từ bến, đến nhà chú nó thì trời đã chiều. Đón hai mẹ con là cái Liên. Nó khá hồ hởi chào mẹ Tâm, rồi liếc Tâm lè lưỡi trêu. Tâm cũng thật khó xử với cô em họ này, chỉ vì mấy lần hiểu lầm rồi 1 lần nó quá trớn, giờ tự nhiên bị Liên quấn lấy.
Tối đến Tâm và mẹ ăn tối cùng nhà chú. Anh Công cũng đến, mọi người bàn bạc về hôm dạm ngõ. Tâm ngồi 1 lúc rồi lên phòng chơi với thằng Mạnh. Thằng này mới 15 – 16 mà đã có 1 ổ đầy phim xxx. Nó còn gạ hôm nào cùng Tâm đi chơi gái, Tâm phải cười trừ từ chối rồi cảnh cáo nó cẩn thận nhiễm bệnh truyền nhiễm. Tâm rút lui ngay khỏi phòng thằng Mạnh thì gặp phải cái Liên vừa rửa bát xong đang đi lên.
– Anh Tâm, lên phòng em chút đi.
– Có chuyện gì vậy Liên.
– Lên đây, em có cái này mua cho anh.
Tâm lên phòng, thì cái Liên bầy ra túi túi rồi túi. Nó mua liền cho Tâm mấy bộ quần áo, cả bộ vest may sẵn, bắt Tâm thử.
– Anh mặc thử đi, em nghĩ có lẽ mặc cũng vừa đấy.
– Em mua cho anh những cái này làm gì, anh có mặc bao giờ đâu.
– Anh làm giám đốc rồi, cái áo vest cũng không có là sao. Màu này em thấy hợp với anh lắm, thanh niên giờ cũng hay mặc. Mấy cái áo sơ mi này để anh thay đổi.
– Cảm ơn em, nhưng mà anh suốt ngày làm việc với cát đá xi măng, chắc chả mặc mấy.
– Rồi sẽ có lúc mặc. À mà sắp cưới anh Công, anh chả phải mặc à.
– À ừ… thế cảm ơn em. Mà em tiền đâu mà mua nhiều thế.
– Cảm ơn phải bằng hành động thực tế. Em dùng tiền buôn hoa chứ đâu. Giờ chị Vân chị ý không làm, em 1 mình buôn hoa những đợt lễ lạt thế này. Có lẽ đợt tới em cũng làm cửa hàng hoa cạnh tranh với chị Vân cũng nên. Mà chị ý cứ hỏi anh suốt, anh và chị Vân có gì phải không?
– Có gì là có gì, trẻ con hỏi linh tinh.
– Trẻ con! Anh xem lại mình xem, em còn lớn hơn anh 1 tuổi.
– Thôi thôi… thế em xin thua chị. Để em mang đồ về phòng tí em thử.
– Chờ đã, hàng có thể đi nhưng người ở lại.
– Người không đi sao hàng có thể mang được… ưm.
Tâm chợt bị miệng Liên chặn lại. Liên khẽ nhón chân, đặt lên môi Tâm nụ hôn đầu tiên của nàng. Đôi môi thơm lần đầu hôn khẽ run rẩy, khẽ ngậm lấy môi Tâm. Môi Liên thơm lắm, mềm và ươn ướt. Tâm hơi hoảng sợ, vì nó cũng thích cảm giác này. Liên khẽ cúi đầu, rồi ngẩng lên nhìn Tâm, má vẫn còn đỏ ửng:
– Đây là nụ hôn đầu đời của em.
– Em… sao em phải khổ thế. Anh đã bảo là chúng ta là anh em.
– Em không quan tâm. Tim em chỉ có hình ảnh của anh thôi.
– Thế sau này thì sao. Anh sao nói chuyện với chú thím. Em và anh cũng đâu có thể có kết thúc.
– Em không biết. Càng nghĩ em càng đau đầu, em càng mệt. Chỉ có như bây giờ, ở bên anh thì em mới thấy dễ chịu. Em kệ, em cứ ở bên anh đã, anh nhé.
– Anh có người yêu rồi.
– Anh nói dối, em để ý anh rất kỹ. Anh mà có người yêu là em biết ngay. Điện thoại anh cũng toàn số công việc với người nhà.
– Người yêu anh là chị Vân, được chưa.
– Thế em càng yên tâm. Em có hỏi chị Vân rồi, chị ý bảo có yêu anh nhưng anh và chị ý thôi rồi.
Tâm bóp trán, không biết xử lý con bé này thế nào. Nó quay người ra đi về phòng. Mở cửa ra thì thấy thím đang đứng trước cửa. Tâm và Liên sững người. Tâm chào thím rồi đi về phòng.
Tâm vừa thay quần áo thì thím bước vào. Tay thím mang 1 đống túi. Thím nhìn Tâm đang cởi trần thì cười cười, bỏ đống túi xuống tiến tới vuốt ve ngực nó…
– Thím, em Liên ngay phòng bên (Tâm thì thào)
– Thím vừa bảo nó xuống nhà đưa chị Thương đến nhà chuyên trầu cau đầu phố rồi. Nó quen con gái nhà đó, thím cũng đến nói qua với nhà đó rồi.
– Thế ạ, đống túi gì thế thím.
– Quần áo chứ đâu. Đống này là của cái Liên mua, đống này là của thím. Thím nhìn nó rồi nhìn đống túi khẽ cười.
– Thím lần trước cùng cái Liên đi mua đồ. Nó có bảo mua cho cháu, mà không ngờ mua nhiều thế. Thím cũng mua 1 ít, cháu thử đồ xem.
– Thím… cháu và cái Liên…
– Cháu đừng nói. Thím ở ngoài nghe hết rồi. Con gái mới lớn nhiều khi bồng bột. Thím tí sẽ nói chuyện với nó. Tâm của thím chững chạc hơn nó, cháu sẽ biết cách xử lý, thím tin cháu.
– Cảm ơn thím đã hiểu cháu. Thế… thím có bồng bột không? Tâm hỏi mà chợt thấy ngu.
– Thím nghĩ nghỉ rồi trả lời: Trước thì thím nghĩ là có. Sau này là không. Thím hài lòng với lựa chọn của mình. Cháu thì sao.
– Cháu cũng thế. Cháu chưa bao giờ hối hận. Tâm nhìn thẳng vào thím, ánh mắt nó vẫn kiên định như thế.
Thím nhón chân lên hôn nhẹ lên môi nó. Môi mẹ môi con, thât khác nhau nhưng đều thật tuyệt. Tâm mơ mẩn khi đôi môi mềm của thím hôn nó, cái lưỡi khẽ tìm lưỡi nó quện vào nhau. Thím cười nhẹ, đẩy nó ra.
– Thôi, thử đổ cho thím xem đi.
– Để cháu cởi nốt.
– Này này… thím đánh phát giờ. Đây thím mua cho cháu mấy cái này thôi: Áo phông này, cái áo sơ mi này, 1 cái quần jean 1 cái quần âu kèm áo sơ mi. Thím nghĩ là khá hợp với cháu. Đây nữa, cái này tí thử, thím nghĩ là vừa.
– Gì đấy thím.
– Quần xịp nam (thím khẽ che miệng cười). Tâm nhìn đôi mắt thím cười, nó hít 1 hơi để khỏi phân tâm. Thím nó đẹp quá, Lan của nó đẹp quá. Chỉ nhìn đôi mắt nàng cười thôi mà nó như điên đảo.
– Thím…
– Sao Tâm.
– Cái quần chip đỏ dưới gối… (Tâm thì thào)
– Cháu thấy rồi à, có đẹp không (Lan mắt sáng lên, nàng vừa cười vừa thì thào hỏi nó)
– Đẹp, mà sao thím để đó.
– Cái đó thím mặc thì nhớ tới cháu, thím ra khi nghĩ đến lúc làm chuyện đó với cháu. Thím để đó để cháu thấy.
– Thím… Tâm khẽ ôm 2 vai thím, nó muốn ôm thím vào lòng.
– Đừng nói gì… thím cũng nhớ Tâm. Nhưng giờ thôi thím xuống đây. Tâm thử quần áo đi.
Thím vuốt nhẹ ngực nó rồi mở cửa đi vội xuống. Có lẽ thím sợ ở lâu với nó. Tâm thẫn thờ nhìn theo bóng thím.
Một lát sau mẹ về. Tâm và mẹ định về nhà Tâm thuê cho Cẩm mà chú thím nó cứ bảo ngủ lại. Cái Liên níu kéo mẹ ngủ cùng, Tâm nhìn cái mặt định làm thân của nó mà đau đầu. Cuối cùng mẹ và Tâm đành ngủ lại nhà chú.
Sáng hôm sau, Tâm còn đang ngủ mà Liên đã đánh thức nó dậy. Liên bắt nó mặc cái áo phông quần jean Liên mua cho nó, rồi dẫn mẹ và thím đi ăn bún ốc gần đó. Chú nó thì đã đi xem qua các công trình để đôn đốc thợ, thằng Mạnh thì miễn. Liên lăng xăng đi đằng trước, nó kéo Tâm đi cùng, vô cùng vui vẻ. Tâm nhìn lại thím, chả nhẽ thím chưa nói gì với nó.
Thím nhún vai cười cười, tối qua cái Liên như biết trước, nó bám rịt lấy mẹ Tâm, nên Lan sao nói được gì. Ăn sáng xong thì Tâm đèo mẹ đi chơi quanh HN, mẹ cũng chả mấy khi xuống HN. Cái Liên cứ nằng nặc đòi đi cùng bám đuôi. Cứ thế là hết ngày, mấy ngày sau cũng vậy. Mẹ được đi đây đi đó, ăn các món ăn mới nên khá vui, chỉ có Tâm chán nản bỏ ý tưởng có thể đi chơi riêng cùng mẹ.
Vì thế khi Liên định rủ mẹ đi mua sắm đồ hạ giá, Tâm bảo mệt không đi. Liên đã nói nên đành phải đưa mẹ đi. Mấy ngày liền bị quấn lấy, giờ được xả stress, Tâm nằm thẳng cẳng xuống giường. Chiều nay nó định sang Mê Linh nói chuyện với anh Xuân và nhóm thợ, xem ai có thể đáp ứng đi vào Đà Nẵng với nó.
Tâm đang ngổi đọc sách thì két, thím lẻn vào rồi đóng cửa. Thím nhìn Tâm, rồi bật cười vì hành động như ăn trộm của mình, Tâm cũng bật cười, thím của nó thật đáng yêu…
Tâm tiến tới ôm thím, nó dựa thím vào tường, hôn lên đôi môi xinh của thím. Lan ôm chặt cổ nó, hé miệng ra bắt nhịp theo đôi môi của nó. Tâm thò tay xuống quần Lan, bên trong không có gì, chỉ có sự nhớp nháp nơi cửa lồn.
– Thằng Mạnh vẫn đang chơi game dưới nhà, Lan đợi mãi mới có cơ hội cùng Tâm. Cứ nghĩ được Tâm địt lồn Lan cứ chảy nước ra. Lan thèm lắm rồi.
– Thím cứ dâm thế này chắc cháu và thím chả bao giờ bỏ được nhau.
– Thì đừng bỏ nữa… ư… ư… ưm… Lan muốn Tâm địt Lan 20 – 30 năm nữa… ư… ưm… ưm…
Tâm tụt nhanh quần của nó và Lan xuống đất. Nó bế Lan ra bàn học, đặt mông Lan nơi mép bàn. Tâm cầm 2 chân Lan dang ra, con cặc nó ấn dần vào lồn Lan.
– Ư… ư… sướng… từ hồi Tâm địt Lan ngoài đường… Lan suốt ngày chỉ muốn Tâm địt… ummmm… umm…
– Chú vẫn bỏ bê Lan thế à…
– Dạo này có đỡ hơn… ư… um… umm… nhưng Lan giờ nghiện cặc Tâm rồi… chú Tâm địt sướng… nhưng Lan cứ đợi giây phút này… a… a… a… a… a… sâu thế… aa… aa…
Tâm vừa địt vừa nhín Lan. Hai mắt nhìn nhau. Sự đói khát, thèm muốn hiện lên trong mắt Lan. Tâm càng địt càng hăng, người đàn bà này luôn kích thích nó nhiều nhất. Sự chín muồi của tình dục, sự no tròn của cơ thể đàn bà được chăm sóc tốt, sự khát khao và những lời nói luôn kích thích con đực trong Tâm.
Chợt có tiếng giật nước ở tầng 2, có lẽ thằng Mạnh đi đái. Tâm giật mình chợt dừng lại. Nhưng Lan dùng tay kéo hông nó lại, Tâm lại tiếp tục địt, kéo cặc ra gần hết rồi lại nhấn vào thật sâu, chậm rãi nhưng làm tất cả thần kinh nơi lồn Lan bị kích thích tột độ. Lan giơ 2 chân lên gác lên ngực Tâm, tay nàng chống ra sau bàn. Lồn Lan ép thêm chặt con cặc Tâm.
– Làm nhanh đi anh, địt em mạnh vào.
Tâm ấn người về phía trước, tay chống vào thành bàn ép cả người Lan hơi chúi về phía sau. Nó bắt đầu dập từng phát thật mạnh vào lồn Lan. Con cặc dần dần không kéo ra rút vào như trước mà tăng tốc dập phành phạch vào lồn Lan. Lan bỗng đưa bàn chân xinh trước miệng nó, Tâm đưa miệng mút ngón chân nàng. Từng ngón chân được nó mút liếm. Lan rên lên từng tiếng khe khẽ dù nàng đã lấy áo bịt mồm mình lại. Khuôn mặt Lan nhăn nhó thống khổ. Lan dùng tay bấu chặt vào tay Tâm, nàng hét lớn aaaaa lên vì không chịu nổi. Cái lồn nàng co bóp liên hồi. Tâm thúc cặc liên tục như máy, phụ trợ cho cơn sướng của nàng. Lan tựa hẳn người vào phía tường, nửa nằm nửa ngồi lên bàn, cái lồn nhễu nước ra bàn.
Bỗng tiếng giày cồm cộp chạy lên. Tâm hoảng hồn, Lan có lẽ vẫn đang ngất ngây không để ý. Nó vội bế Lan nhét vào cánh tủ, chỉnh lại quần áo. Vừa đóng xong cánh tủ thì có tiếng gõ cửa:
– Anh Tâm… Anh Tâm…
– Ờ… Mạnh à… anh đây…
– Em vừa nghe có tiếng kêu gì đó. Em tưởng mẹ mà xuống nhà chả thấy ai.
Tâm vội mở cửa ra, nhưng nó đứng chắn cửa không cho thằng Mạnh vào.
– À… không có chuyện gì đâu. Anh lúc nãy xem phim… thủ dâm. Đang cao trào, thế nào ấn nhầm âm lượng to nhất. Chắc thím đi đâu đó rồi, mày xem trong phòng thím chưa.
– À chưa, tại em tưởng giờ này mẹ nấu cơm. Em tưởng mẹ bị đứt tay hay gì. À mà phòng anh có mùi gì.
– Mùi gì? Chắc mùi của anh, anh vừa phóng ra hơi nhiều. Thôi mày đi tìm thím đi để anh dọn.
– Ái chà, phim mới hay cũ mà anh điên cuồng thế. Để em xem nào.
– Cút! Đập mày 1 trận giờ. Mà định đi đâu thế.
– À em định đi chơi tí, đang có đứa rủ đá PES ăn tiền.
– Thế đi đi, để anh dọn.

To top
Đóng QC