Phần 97
Tâm rời môi mẹ sau nụ hôn thật sâu vài dài. Nó quay sang lấp lấy môi Lan, vẫn còn đang liếm vành tai nó. Lan mở mắt ngạc nhiên nhìn nó, rồi nàng nhắm mắt lại, lưỡi đi tìm lưỡi, hưởng thụ nụ hôn của nó. Tâm hôn xong, nó nhìn thấy Lan mắt long lanh nhìn nó đầy vui sướng. Tâm ôm siết 2 người đàn bà chặt vào người nó, hôn pạp pạp lên môi 2 người:
– Cảm ơn mẹ và thím, cho con có được 2 người đàn bà đẹp nhất.
Mẹ và thím đều hứ 1 tiếng, nhưng cũng ôm chặt lấy nó, vuốt ve thân thể nó. Rồi 2 người không ai bảo tự rời nó ra, lần lượt đi thay rửa rồi xuống nấu ăn. Tâm mãn nguyện, nó nằm quay ra đó ngủ. Việc hầu hạ 2 người đàn bà như vừa nãy vắt kiệt sức của nó.
Tâm khẽ tỉnh lại vào giữa trưa, khi Lan nằm bò lên nó, hôn nhẹ lên môi nó. Tâm mở mắt ra, mặt Lan đang sát mặt nó, nó có thể nhìn thấy đôi mắt Lan đang cười với nó:
– Dậy chưa chàng trai trẻ, giữa trưa rồi đấy. Mẹ cháu bảo thím lên gọi cháu dậy, mấy cô bác có lẽ sắp đến rồi đấy.
– Đã trưa rồi hả thím, cháu ngủ chả biết gì.
– Anh thì biết gì, làm xong ngủ cho nó sướng. Khổ 2 người đàn bà chúng tôi hì hục nấu ăn cho cả huyện người.
– Thì lúc nãy cháu cũng lao động mà. Làm xong cháu thật sự kiệt sức.
– Kiệt sức, cái này sao lại ngóc đầu dậy đây này. Con cặc Tâm dưới sự uốn éo của Lan đã ngóc đầu dậy, chọt vào đùi Lan.
– Do thím đấy chứ, thím cứ làm vậy ai chả… không chịu được.
– Hihi, thôi thím tha. Mà sao lúc nãy… Tâm lại hôn… Lan.
– Thì phải công bằng chứ. Thím cũng là người đàn bà của Tâm mà. Tâm cũng rất yêu thím, Tâm nói thật đấy.
– Lan tin.
Lan há miệng phủ kín miệng nó. Nàng hôn Tâm say đắm như những người tình với nhau. Dứt nụ hôn, Lan ngồi dậy ngắm nhìn Tâm. Tâm có thể thấy ánh mắt rực lửa của Lan nhìn như muốn thiêu đốt nó. Lan chợt nhoẻn cười, tay bóp chặt chim nó 1 cái rồi rời giường:
– Dậy mau, không các cô các bác đến bây giờ.
Lan bước đi, cái mông ngúng nguẩy căng tròn trong lớp quần bò trông thật khiêu khích. Nàng đi đến cửa, ngoái lại liếc mắt nhìn nó cười một cái thật khiêu khích rồi đóng cửa lại, bỏ mặc Tâm với con chim đang dựng đứng chào cờ.
Tâm phải ra bến xe đón mấy bác ở quê lên, thuê taxi đưa về nhà thuê. Mẹ và thím đã chuẩn bị cơm nước xong xuôi, mọi người rôm rả vừa ăn vừa bàn tán về đám cưới của anh nó. Thím ăn qua cơm rồi cũng đi về. Trước khi về còn kịp bóp chim nó 1 cái. Tâm và mẹ đợi mọi người ăn xong thì rửa bát rồi sắp chỗ nghỉ cho mọi người. Loanh quanh đến chiều thì chú nó đến.
Rồi lại ăn ăn uống uống, đến mãi 8h hơn Tâm và mẹ mới ăn qua cho xong, rửa bát dọn dẹp xong cũng 9h. Lúc này Tâm mới đèo mẹ về nhà chú sau khi sắp xếp cho cô bác họ hàng xong xuôi. Về đến nhà chú thì cổng hoa đã được dựng, bàn ghế cũng được kê gọn lại, thêm bàn ghế cốc chén. Anh Công cũng vừa về xong, theo lời Liên nói.
Tâm leo lên phòng, nó muốn ngủ 1 giấc mai còn dậy được sớm. Tiếng nước róc rách trong nhà tắm bên cạnh đánh thức nó. Rồi nó nghe thấy tiếng mẹ nói chuyện với Liên. Hình như mẹ vừa tắm xong, giờ đến Liên và dùng nhà tắm. Tâm nằm đó, giả vờ ngủ. Mẹ vào phòng, ngồi xuống cạnh nó, tay đang cầm cái khăn bông lau khô tóc. Tâm vòng tay ra ôm lấy bụng mẹ, hít một hơi mùi thơm từ cơ thể mẹ. Mẹ vẫn vậy, thơm tho và mềm mại, Tâm yêu thích được rúc vào người mẹ. Mẹ ngừng lau tóc, khẽ quay người lại vuốt ve tóc Tâm:
– Con chưa ngủ à.
– Con ngủ rồi, mà mùi thơm của mẹ đánh thức con dậy.
– Thơm cái gì, anh càng ngày càng dẻo mồm.
– Con nói thật, người mẹ thơm lắm. Từ bé con đã thích được hít ngửi mùi của mẹ.
– Thế nên giờ mới hư thế này.
Mẹ véo má Tâm, nhưng Tâm thấy mẹ cười. Tâm khẽ vật mẹ xuống. Mẹ cũng thuận theo, nằm xuống nhìn Tâm nằm lên người mẹ. Tâm say mê hít ngửi cổ mẹ, dụi đầu vào ngực mẹ. Mẹ cởi cúc áo ra, để Tâm vần vò 2 bên ngực mẹ. Bầu ngực và núm ti đã cứng dần lên, mặc Tâm nắn bóp. Tâm cho tay xuống, vọc vào trong quần mẹ. Cô bé của mẹ thế mà đã ướt đẫm. Tay Tâm khều khều vài đường, mẹ đã cong người lên. Tâm tụt quần mẹ xuống, thì mẹ ngăn lại:
– Thôi con, chỉ thế thôi. Ngủ sớm mai còn phải dậy sớm.
– Con làm nhanh thôi. Chứ mẹ thế này con không ngủ được đâu.
Mẹ kệ cho Tâm tụt quần mẹ xuống. Mẹ dang 2 chân ra nâng lên gần ngực, tay mẹ giữ chặt lấy chúng. Tâm kê chim vào rồi nhấn, con cặc dần chui vào trong lồn mẹ. Miệng mẹ khẽ há ra khi con cặc dần chui vào lồn mẹ. Tâm đẩy con cặc sâu trong lồn mẹ, nó bắt đầu kéo ra rút vào từ từ cho quen với cái lồn ấm nóng bao bọc cặc nó. Rồi Tâm nằm xuống, khuỷu tay chống 2 bên ngực mẹ, tách tay mẹ đang giữ kheo chân.
Mẹ vòng tay ôm lấy cổ Tâm, 2 chân quặp lấy hông Tâm. Tâm bắt đầu đu đưa ra vào lồn mẹ, còn cái lưỡi thì đang mút mát lấy lưỡi mẹ. Hai mẹ con lại quấn chặt lấy nhau, lưỡi cuốn lấy lưỡi, chim ngập trong lồn. Chả biết bao lâu, chợt Tâm chống tay chồm dậy, cái hông nó bắt đầu dập phành phạch xuống phía dưới. Mẹ thở hắt liên tục, chân quắp dính chặt lấy hông nó. Rồi mẹ ưỡn cả người lên, đu dính vào nó. Cái lồn mẹ giật giật bóp chặt con chim nó.
– Con vẫn chưa ra, để con làm tiếp nhé.
– Thôi, mẹ ra rồi. Con hôm nay làm nhiều thế, mệt đấy. Không biết giữ gìn sau này già rồi mệt đấy.
– Vậy con ôm mẹ ngủ nhé.
– Ừ, mẹ thích lắm.
Tâm nằm lăn ra, kéo mẹ lại gần. Mẹ gác chân lên người nó, tay khẽ vuốt ve con chim vẫn còn đang ngỏng lên của nó. Mẹ dần thở đều, tay vẫn đặt trên chim nó nhưng Tâm biết mẹ đã ngủ. Nó khẽ hít hà mùi cơ thể mẹ, hôn nhẹ lên mái tóc thơm mùi nước gội đầu của cái Liên. Tâm cũng dần chìm vào giấc ngủ, hôm nay cũng là ngày nó hoạt động khá tốn sức lực, giờ cũng là lúc cần cho con chim nghỉ ngơi để rồi mai bắt đầu một hành trình mới…
Tâm tỉnh dậy khi lao xao tiếng người nói chuyện. Nó mở mắt thì không thấy mẹ đâu. Trên người nó đã được đắp hờ 1 cái chăn mỏng, che đi con chim đang hơi ngỏng lên chào buổi sáng. Tâm ngồi dậy, khẽ gẩy một mảng cặn trắng bám nơi gốc chim và lông. Chắc là của mẹ nó đây. Tâm nhanh chóng mặc quần áo rồi đi đánh răng rửa mặt. Bước xuống tầng 1 thì đã đông nghịt người. Xe chở các cô bác họ hàng đã đến, trong phòng khách bày la liệt các mâm lễ. Anh Công từ ngoài cửa bước vào, mặt hơi căng thẳng. Tâm vội đi ra chào các cô các bác. Cái Liên từ đâu vừa về, xịch xe vào sân.
– Anh Tâm, em còn tưởng anh chưa dậy. Bác bảo em về gọi anh dậy.
– Anh cũng vừa dậy. Thế mẹ anh đi đâu à.
– Bác và mẹ em đi trang điểm gần đây thôi. Cũng sắp xong rồi.
Liên hôm nay mặc áo dài hồng. Cái áo dài ôm khít lấy người Liên, để lộ ra những đường cong quyến rũ, mờ mờ thấp thoáng nơi cơ thể nàng. Tâm như không dứt mắt ra được. Nó biết Liên xinh, cơ thể cũng đẹp, nhưng áo dài Liên mặc hôm nay thật làm nàng vô cùng quyến rũ. Liên như nhìn thấy ánh mắt Tâm nhìn mình, Liên khẽ lườm Tâm. Nhưng trong cái lườm ý lại có chút kiêu hãnh, chút đắc ý, chút vui sướng khi Tâm nhìn mình.
– Anh nhìn gì mà ghê thế.
– Anh nhìn thấy em hôm nay xinh nên nhìn kỹ chút thôi. Không em lại bảo không chịu khen em xinh.
– Xí, nói vậy cũng nói. Em phải dậy từ 4h sáng để đưa bác và mẹ đi trang điểm đấy.
Đang nói chuyện thì có người gọi. Tâm và Liên đi vào nhà, pha trà rót nước phục vụ họ hàng. Một lúc sau xe đến, Tâm và mấy đứa bưng tráp phụ bê mâm lễ lên xe. Rồi mẹ và thím cũng về. Cả 2 vốn đẹp, hôm nay được trang điểm kỹ càng nên càng đẹp. Chú nó ở đâu tất tưởi về, hò réo kiểm tra các thứ. 6h50 tất cả xuất phát. Tâm ngồi cùng xe với thằng Tính, thằng Mạnh và lũ bê tráp bạn nó.
Thằng Mạnh lúc này mới lôi ra bọc toàn xôi xéo phân cho mỗi người 1 gói. Ăn xong gói xôi, nhìn ngó đường một lúc thì cũng đến được nhà chị Thanh. Nhà chị nằm ở mặt đường 1 con phố mới quận Đống Đa. Trước cửa nhà chị đã trang hoàng cổng hoa, lố nhố đứng mấy đứa con gái đứng đợi nhận tráp. Tâm xuống phụ dỡ mâm tráp lễ xuống rồi lục tục đứng vào hàng.
Đoàn người tục tục tiến vào nhà gái. Chào hỏi, bắt tay… các thủ tục diễn ra. Nó thuộc hàng con cháu nên chỉ ngồi phía ngoài cắn hạt dưa với mấy đứa bê tráp và mấy ông bạn anh nó. Nhưng Tâm vẫn nhìn rõ được, chị Thanh đang khép nép đứng mời nước các cô bác họ hàng nhà nó. Chị mặc áo dài đỏ, đôi má hồng khẽ hây hây đỏ ửng vì xấu hổ. Trông chị thật đẹp. Ông anh nó cũng mắt cú mắt cáo. Tâm nhìn một lượt nhà gái, chợt nó thấy mẹ chị. Nó thấy thật quen như đã thấy ở đâu, nhưng có lẽ ấn tượng không sâu lắm. Lễ ăn hỏi dần diễn ra rồi đến hồi kết. Thằng Tính, Tâm đi theo mẹ và anh đến chào bố mẹ chị trước khi ra về. Mẹ chị nhìn Tâm hồi lâu mới hỏi:
– Cô thấy cháu rất quen, không biết gặp ở đâu rồi mà không nhớ.
– Cháu cũng thấy cô quen quen. Tâm cười cười, nó cũng không nhớ được.
– Cháu có đi thực tập, hay làm việc ở siêu thị không nhỉ.
– Không cô ạ, cháu làm xây dựng.
– Thế à, thế không hiểu cô gặp cháu ở đâu.