Thằng Tâm – Quyển 1 – Phần 104

Phần 104
Sáng sớm, tiếng cười nói ồn ào làm Tâm dậy. Mới tờ mờ sáng nhưng mọi người tập trung đã khá đông. Mẹ và Cẩm đã dậy từ lúc nào. Tâm mặc vội quần áo rồi đi đánh răng. Đánh răng rửa mặt rồi ra chào hỏi 1 đống các bác các chú. Mẹ nó tất tưởi từ đâu đi về, kéo theo mấy cô hàng xóm. Tâm được 1 cô dúi cho 1 túi toàn là xôi xéo, để tí lên xe phân cho mọi người. Đợi gần 1h Xe đến, Tâm lên xe theo mọi người đi đón dâu.
Tâm vừa yên vị thì một mùi thơm quen thuộc xộc vào mũi Tâm. Tâm ngoảnh lại, hóa ra là cô Thúy. Cô mỉm cười với Tâm rồi ngồi xuống.
– Cô hôm nay đi đón dâu ạ.
– Ừ, cái Cẩm kêu không đi sợ nôn mệt, cô đi. Mà đi xong cô cũng ở luôn HN có việc.
– Cô đi công tác à.
– Không. Cô đi… vá cái đó cho đỡ rộng. Cô đã tìm hiểu kỹ rồi. Cô Thúy thầm thì với Tâm.
– Thế chú có biết không ạ…
– Có chứ, chuyện đó sao không nói được. Ông ý ban đầu phản đối ghê lắm, sau nghe bùi bùi tai, cứ hỏi phẫu thuật xong như thời con gái à. Cánh đàn ông các anh…
Mọi người lục tục lên xe làm cô Thúy không nói nữa. Tâm sau khi đưa xôi cho mọi người, nó cũng ăn xôi. Xe cứ thế chạy 2 – 3h tiếng mới đến nơi. Lúc này đã hơn 11h, chú Khá đã đợi sẵn cùng cánh bạn anh Công, mọi người vào luôn bàn tiệc phía nhà gái tổ chức. Đó là một hội trường to chứa đến 3 – 400 khách, được trang hoàng lộng lẫy: Đèn chùm, thảm đỏ, hoa cưới… Cánh đón dâu cứ trầm trồ khen ngợi. Anh Công nó mặc 1 bộ đồ vest đen có gắn hoa ở ngực. Trông anh hơi căng thẳng nhưng rất vui. Chị dâu nó mặc 1 cái váy cưới trần vai, bầu ngực hơi lấp ló trắng muốt. Chị Thanh hôm nay đẹp quá, Tâm chợt nghĩ tới những người đàn bà của nó, nếu mặc áo cưới sẽ như thế nào.
Mọi người ăn uống linh đình, phát biểu các kiểu… Sau màn chụp ảnh và tung hoa cưới, 1h hơn đoàn xe đón dâu xuất phát ra về. Chị Thanh vui như chưa đi lấy chồng. Có gì đâu, vì sau này anh và chị vẫn về ở nhà mẹ chị mà. Thôi thì cũng kết thúc 1 ngày mệt mỏi. Tâm nằm nhắm mắt nghỉ ngơi. Cả ngày hôm qua nó vận động liên tục, ngủ nghê ít nên giờ hơi oải.
Vật vã lại 2 – 3 tiếng mới về, nhà trai nhà gái lại phát biểu các kiểu… Đến khi chấm dứt ai cũng mỏi mệt. Cô dâu chú rể cũng về phòng, Tâm cũng về phòng mẹ nằm ngủ. Mãi đến 5h chiều, Tâm mới tỉnh giấc. Một bàn tay mềm mại vuốt ve gương mặt nó. Liên đang ngồi bên cạnh, khẽ vuốt ve từng đường nét trên gương mặt nó. Nàng khẽ đỏ mặt, rụt tay lại khi thấy nó mở mắt…
– Anh dậy rồi à.
– Ừ… tối rồi em nhỉ.
– Vâng, 5h hơn rồi. Bác bảo em gọi anh dậy tí còn ăn cơm.
– Mà anh tưởng em về rồi. Lúc nãy chú bảo có việc, nên về luôn với xe đằng nhà gái.
– Vâng, mỗi bố em về thôi. Mai em mới về.
– Em nằm xuống với anh. Tâm vỗ vỗ tay vào giường.
– Không, ai vào thì chết. Anh dậy ngay đi nhé.
Liên vụt chạy đi như sợ Tâm lôi nàng xuống giường. Tâm cười vui trước sự nhút nhát của Liên. Ngược lại với mẹ nàng, thật bạo dạn. Tâm chợt nghĩ ra, như vậy thím nó cũng ở đây. Nhưng còn có mẹ và Cẩm, cũng thật đau đầu. Dù nó khỏe đến mấy, chiều xong mọi người chắc nó cũng hết hơi. Tâm bật dậy đi rửa mặt. Nó gặp chị Thanh vừa từ bếp đi ra, mặt mũi đỏ bừng chắc vì nấu bếp. Chị cười tươi gật đầu chào nó. Đây có lẽ là cô dâu mới lấy chồng vui vẻ bậc nhất nó thấy.
Chả mấy chốc mọi người lục tục tập trung đủ. Thím, cái Liên, thằng Mạnh, thằng TÍnh, anh Công, chị Thanh, Cẩm và nó. Mẹ đi đâu về mang theo 1 thùng bia. Bữa tiệc cũng là bữa cơm đầu đón chào con dâu mới, mọi người vốn quen thuộc nên không khí rất vui vẻ. Mẹ nó cũng giới thiệu luôn Cẩm – người đang mang thai đứa con của nó. Điều này làm anh Công chị Thanh há hốc mồm ngạc nhiên. Thằng Tính thằng Mạnh vỗ tay đồm độp. Thím biết rồi chả nói gì. Còn cái Liên hơi có chút khó chịu.
Tiệc tối rồi cũng qua, mấy người phụ nữ chụm đầu rửa bát nói chuyện. Tâm bị 2 thằng em vo ve dồn hỏi chuyện của Cẩm. Anh Công cũng xen vào hỏi. Ngạc nhiên chứ, nó mới có hơn 20, đã lái 1 cái máy bay 40 tuổi, lại còn có baby trong bụng. Tâm ậm ừ trả lời cho qua chuyện, nhưng cái Liên từ đằng xa nghe vẫn rất bực mình. Dù biết Tâm đã có con, nhưng Liên không thôi cảm giác ghen tức, bực bội trong lòng. Nàng dấm dẳng, bị thím và thằng Mạnh lôi về nhà. Tâm lấy xe đưa Cẩm về nhà. Cẩm ngồi sau xe, tựa đầu vào lưng Tâm, mùi hương dầu gội thoang thoảng bay vào mũi Tâm.
– Hôm nay chị Thương nói hết rồi, anh có áp lực không.
– Áp lực gì chứ. Có áp lực là em mà. Rồi đây khi bụng em lớn lên, mọi người biết. Anh sợ em ngại thôi.
– Có gì mà ngại. Em và chồng cũ ly dị rồi, giờ em là gái chưa chồng. Con em không phản đối thì em sợ gì ai.
– Thì miệng thế gian này nọ.
– Chỉ cần anh vẫn bên mẹ con em, em chả sợ.
Tâm quờ nhẹ ra sau cầm lấy tay Cẩm. Bàn tay mà Tâm thực tế chưa cầm hẳn hoi từ trước tới giờ. Bàn tay mềm mại, búp măng nõn nà của người phụ nữ, nhưng Tâm cảm thấy nhỏ nhoi muốn Tâm nắm chặt. Tâm dừng xe, xuống xe ôm chặt Cẩm. Tâm cũng không biết nói gì, nhưng nó biết từ giờ nó nên làm gì đó.
Gió đêm lạnh dần, Tâm cuối cùng cũng đưa Cẩm về nhà. Tâm lại ôm Cẩm thật chặt khi vào nhà. Giữa đêm khuya se se lạnh, đôi lúc ta mới nhận ra đâu là nơi ấm lòng.
Tâm về nhà thì chỉ còn mẹ đang thức. Thằng TÍnh lại xin phép sang kia ngủ với thằng Mạnh. Bọn này đá PES đến đêm chứ ngủ nghê gì. Anh chị cũng vào phòng ngủ. Mẹ đang nằm đắp hờ cái chăn, tay đang đọc lại báo cáo mai phải gửi cho cô hiệu trưởng. Vậy là mai mọi chuyện lại như bình thường. Tâm chui vào màn ôm lấy mẹ. Mẹ cười xòa, bỏ hết mọi thứ ôm lấy Tâm. Cả hai trao nhau những cái nút lưỡi, những mút mát tình yêu. Con cặc Tâm lại ngỏng lên, đâm vào người mẹ. Mẹ thích thú, bóp nhẹ yêu nó 1 cái.
– Thôi, hôm nay mày không được làm việc đâu. Đi ngủ thôi.
– Sao thế mẹ. Anh chị giờ đang động phòng, mình bên này cũng động phòng đi.
Mẹ đỏ mặt, cốc Tâm 1 cái thật đau:
– Động thì đợi con cưới vợ rồi động. Hôm qua động chưa đủ à.
– Con lúc nào vẫn muốn động phòng với mẹ. Hay là khi nào, con mua bộ váy cưới. Mẹ mặc rồi động phòng với con. Mẹ con mình làm cái tiệc cưới.
– Con điên à. Thôi con tránh mẹ ra. Mẹ sợ mấy cái ý nghĩ ý lắm. Thôi, mấy hôm nay mệt rồi, mình ngủ con nhé.
Mẹ nói vậy nhưng mẹ có vẻ vui vui. Mẹ cố xóa bóp thằng bé thêm mấy cái rồi rúc vào Tâm ngủ. Báo hại Tâm, nó đang cương thế này thì sao ngủ được. Tâm ôm mẹ thật chặt, vuốt ve mẹ, đến khi tiếng thở của mẹ đều đều. Thành ra nó lại mất ngủ. Tâm nằm 1 lúc thì đành dậy. Nó định tập thể dục tí điều chỉnh trạng thái rồi ngủ lại.

To top
Đóng QC