Phần 255
Tâm cười tươi, hơi nhéo mắt nhìn người phụ nữ phía trước. Thím mặc một bộ váy đến gần đầu gối, bốt đen cá tính. Bên trên cái cổ hơi rộng, làn da trắng mịn lấp ló qua lớp khăn quàng hờ hững. Thím bước lại gần liếc nó cái rồi quay qua bên chị Hồng…
– Hồng con dâu chị Tuất đúng không.
– Vâng… thím Lan đúng không.
– Thím đây, cháu còn có chút họ với cả nhà đẻ thím nữa đúng không.
– Vâng… bên đó cháu còn gọi thím là bà trẻ.
– Gọi sao cũng được. Cháu đi hái ớt à.
– Vâng… cháu muốn xin ít ớt, mà nhầm đường. Em Tâm chỉ cháu ớt ở đâu rồi. Thôi, cháu qua vặt ít ớt rồi về.
– Ừ, Giáp nó đang đợi đấy. Thím thấy thế mới qua gọi cháu.
Chị Hồng biết không thịt được nó thì đi vội. Tâm chợt nhớ ra, định đuổi theo thì thím giữ nó lại.
– Định chạy theo người ta làm gì thế. Thích kiểu này rồi à.
– Không… không phải… mẹ cháu có ở nhà không.
– Có, chị Thương đi chúc tết cùng thím mà. Cả cái Thanh nữa.
– Chết rồi, để chị Hồng gặp mẹ cháu thì chết.
Tâm chạy đi mà thím lại níu nó lại. Thím móc điện thoại ra gọi. Tâm chợt nhớ ra, nó đúng là máu không lên não mà. Tiếng pip pip vang lên, mẹ bắt máy. Tâm vội lấy điện thoại của thím:
– Mẹ, con đây. Có cái chị Hồng vợ anh Giáp sắp quay vào nhà. Mẹ tránh đi nhé. Nghe con.
– Thế à. Làm sao thế. Mẹ đang thay quần áo trong phòng.
– Thế ở yên đấy. Tí con giải thích.
Tâm thở phào quay lại. Nó thấy ánh mắt thím như muốn tò mò hỏi câu trả lời. Tâm gãi đầu kể cho thím việc ở khóm tre hôm qua. Thím nghe xong mà liếc nó thật sắc:
– Cháu liều lắm.
– Cháu biết sai rồi, lần sau thôi không làm thế nữa.
– Nhưng mà thím thích. Là thím thì thím cũng muốn như thế.
– Nhỡ lộ thì sao.
– Lúc đó cháu không sợ lộ chắc. Thím cũng muốn được như chị Thương, được ai đó ép chặt vào gốc tre như thế.
Thím vừa nói vừa ép nhẹ Tâm vào gốc cây đằng sau. Bàn tay khẽ vuốt ve bờ ngực nó. Tâm nhìn quanh, không có ai cả. Nó ôm khẽ thím ép chặt vào lòng, bàn tay luồn xuống kéo váy lên, xoa nhẹ bờ mông to mềm mại.
– Tối qua cháu cũng qua tìm thím mà cửa không mở.
– Cháu dám thật à. Không sợ chú Khá à. Thím nheo mắt cười.
– Sao không sợ. Cháu thấy nhà tắm có đèn, định ném đá mà không biết là thím hay chú Khá.
– Là chú Khá đấy. May cho đời cháu.
Tâm ngẩn ra. May mà hôm qua nó không liều. Không thì cũng không biết giải thích là sao. Chợt thím cười khúc khích, gục đầu vào cổ nó.
– Làm sao thím cười.
– Đồ ngốc. Tối qua chú Khá cháu đúng là trong nhà vệ sinh, nhưng mà là để nôn. Thím phải dọn mãi mới sạch đấy. Lúc đấy không gọi đi.
– Cháu sợ.
– Thế giờ có sợ không.
– Không.
Mắt Tâm vằn lên, tay nó bóp mạnh mông thím Lan, nhấc thím lên. Đôi môi nó nhẹ dính môi thím. Thím vòng tay ôm cổ nó, môi áp chặt môi nó. Tâm mặc thím hôn mình, nó bế thím đi tới thật sâu cuối vườn nơi cây mít quen thuộc với cả nó và thím.
Thím vội tuột khỏi người nó, cái váy được vén cao lên bụng. Bên trong là chiếc quần lót ren nhỏ xíu không che hết được 2 mép lồn đã nhẵn nhụi. Ngón tay búp măng khẽ vạch mép quần lót ra để lộ cái lồn hồng hào với 2 mép hơi nâu. Thím giơ chân lên chờ đợi nó.
Tâm biết thím thèm, nhưng nó không muốn ăn thím vội vàng. Nó quỳ thụp xuống, ghé mặt vào lồn thím hít ngửi cái mùi hương luôn quyến rũ nó. Đôi môi khẽ ngậm lấy mép lồn thím vừa mút vừa kéo. Hai bàn tay vuốt ve khắp cặp đùi mịn màng lên tới bờ mông căng tròn của thím. Rồi bất ngờ nó há miệng hôn lên con sò của thím làm Lan rên nhẹ lên vì sướng khi bị đột kích. Cái miệng nó cứ thấy ngoạm lấy lồn Lan hôn liếm. Cái lưỡi cứ rà từng đường quanh mép lồn rồi chọc vào sâu trong cửa lồn mà ngoáy. Lan đưa chân quặp đầu nó chặt vào lồn nàng. Tay Lan vén cái váy cao lên rồi tuột qua khỏi đầu. Bàn tay mân mê hai bầu ngực đang được tôn cao bởi cái áo ngực trong suốt.
Tâm ghé mắt nhìn, nó kích thích mạnh bởi cái áo ngực của thím. Chất liệu vải trong suốt làm ngực Lan mặc cũng như không. Có chăng tác dụng chỉ để bầu vú thêm cao thêm làm Tâm thèm thuồng. Nó đưa 1 tay lên mò tới bầu vú mà xoa bóp. Lớp vải mỏng dính làm tay nó cảm nhận rõ sự ấm áp nơi ngực Lan, sự đàn hồi của bầu ngực. Cái lưỡi nó ngoáy điên cuồng trong lồn nàng như cũng thèm khát bầu vú không kém cái lồn.
Lan kéo Tâm dậy, cầm lấy chim Tâm ấn vào cửa mình. Tâm nhấn một cái, con chim tách vỏ sò đi vào. Lan há miệng ra, chim nó vẫn thế, vẫn khít khao chặt chẽ nong vách lồn nàng ra. Lan vòng tay ra sau cởi cái móc áo ngực, bầu ngực no trong được tự do khẽ vung vẩy. Tâm vồ vập vào, tay nó bóp ngực Lan mà mắt rực lửa. Lan hé miệng cười, tay vuốt ve ngực Tâm:
– Ngực Lan có đẹp không.
– Đẹp… chưa bao giờ hết đẹp.
– Thế Tâm bóp đi… lâu rồi Lan thèm.
– Thèm chim hay thèm bóp ngực.
Tâm vừa nói vừa nhấn con chim thật sâu trong lồn Lan. Hông nó di chuyển nhẹ nhàng đưa chim ra vào cái lồn khít khao nóng ấm.
– Cả hai. Biết rồi còn hỏi.
– Chú Khá còn địt Lan không.
– Còn… thì làm sao.
– Thì Tâm ghen. Tâm chỉ muốn là người duy nhất địt Lan. Cái lồn này chỉ duy nhất là của Tâm.
Tâm ghen thật. Nó bóp chặt ngực và mông Lan, con chim nhấp thật mạnh và sâu vào lồn Lan chan chát.
– Ư… ư… ư… mạnh thế… sướng lắm… địt mạnh thế này… ai mà còn thèm chồng nữa… ư… ư… aaaa… sâu vừa thôi… ôi… ôi… nhẹ thôi… ôi… sướng… anh ơi… nhẹ như thế thôi… chọc vào tử cung em rồi… sướng quá anh ơi… aaaaa…
– Sướng sao còn cho chồng địt.
– Em chỉ cho chồng địt thôi. Anh là chồng em… aaaaa… chỉ có anh thôi… chú anh cũng không đòi hỏi… aaaaa… aanh ơi… aaaaa… anh ơi… địt chết em đi… anh ơi… em chỉ muốn lúc nào cũng được thế này… aaaaa…
Tâm địt phầm phập. Nó muốn địt nát lồn người đàn bà này. Nó muốn Lan chỉ là đàn bà của nó, chỉ là của nó mà thôi. Hai tay Tâm bấu chặt mông Lan rồi cứ thế địt phầm phập vào tử cung nàng. Lan đưa cổ tay ra che miệng vì lồn nàng sướng quá. Lan đã đẹp, cái tư thế tay che miệng lại càng đẹp, càng kích thích Tâm. Nó cứ thế mài lồn nàng chảy nước ầm ầm, lồn Lan co thắt lại mút chặt cặc nó. Lan bỗng bấu chặt người nó, khóc nấc lên. Lồn nàng giờ phụt ra nước ngập cặc nó. Tâm vội vã dừng lại, vách lồn liên tục bóp lấy con cặc. Nó muốn rút chim ra nhưng Lan đang quặp chặt lấy nó. Tâm cắn răng chịu đựng nhưng cái lồn không muốn tha cho chim nó. Nó biết không dừng được, tay Tâm nhấc nốt chân còn lại của Lan. Nó vác Lan lên rồi nhấp lia lịa.
Lan còn đang trong cơn sướng thì đỉnh cao lại bị phá vỡ. Lồn nàng tê rần vì sướng khi cặc nó nắc nhanh không tả, như lên cơn điên vào lồn nàng. Lan sướng không chịu nổi, tay cứ thế đập vào người nó:
– Aaaa… u. Ư… ư… ư… ôi… ôi… ôi… dừng đi… em không chịu được nữa… aaaaa… aaaaa… anh ơi… anh ơi… ôi… ôi… ôi… em chết mất… tê hết lồn rồi… aaaaa…
Tâm điịt như điên, rồi nó rùng mình phun thẳng đống tinh trùng nóng hổi vào trong lồn Lan. Nó cũng quá sướng, chỉ biết gục chặt đầu vào gốc cây để cho qua cơn sướng. Cổ tử cung Lan co thắt liên tục ma sát chim nó, cả Lan và Tâm như muốn rủn cả người quỵ xuống vì sướng.
Tiếng chân vang lên đến gần, nhưng cả hai không thể thoát ra được. Lan rã cả chân tay, người không còn lực nữa. Tâm cũng đang run rẩy chân, lại còn phải đỡ Lan. Cả hai chỉ cầu mong người đó không đến chỗ này.
Nhưng bước chân càng đến gần, Lan nhìn Tâm hơi lo lắng. Tâm khẽ lắc đầu cười, dù sao cũng không né được, đến đâu thì đến. Nhưng người đến là mẹ nó. Mẹ khẽ lườm cả nó và Lan.
– Lan mặc quần áo đi em. Khá nó vừa nhận điện thoại của ai, tính đi cùng đến chúc tết ông nào đấy.
– Chị đợi em, em nhũn hết cả người rồi.
Mẹ nó đi tới đập thật mạnh vào lưng nó. Tâm cười khổ, nó cũng không phải muốn thế. Mẹ đỡ Lan xuống, nàng tựa vào gốc cây thở phập phồng. Nó thì tựa vào gốc cây khác gần đó, con chim lòng thòng làm mẹ nó thấy ghét, cầm cành cây khô ném mạnh vào chim nó. Lan bật cười, nàng cũng lấy cành cây ném mạnh về phía nó. Tay nàng yếu nên không đủ mạnh, Tâm né được, cố cầm cái quần gần đó rồi rút lui trước sự tấn công của mẹ và thím. Nó kiếm một chỗ kín đáo mặc quần rồi ngồi thừ xuống. Tim vẫn còn đập thình thịch, chim vẫn còn râm ran sướng đến tận hai đùi.
Chiều đó nhà nó đón khách. Là bố mẹ chị Thanh. Đáng lý mọi năm mùng 2 anh Công chị Thanh sẽ về nhà nội ngoại của chị. Nhưng năm nay ông Tô thế nào lại muốn tự đi con xe mới sắm về quê cho oách, có gì còn nở mặt với anh em họ hàng. Nhưng đường đi về quê ông lâu không đi nên không thạo, lại lỡ uống vài chén khi đến nhà ông bộ trưởng chúc tết. Gặp đoạn đường hơi tắc ông tỏ vẻ thạo đường đi xe vào đường tắt. Đến sớm chưa thấy đâu mà khi đến nhà nó thành ra đã gần 5h chiều, muộn mất 2 tiếng. Cô Thủy khi đi đến nhà Tâm vẫn còn nhăn nhó với ông Tô.
Mẹ nó thì vội vã mời thông gia vào chơi. Chả mấy khi cả hai có điều kiện thăm nhau. Mẹ sai ngay nó đi bảo chú Khá về phụ mẹ tiếp khách. Tâm gọi điện cho chú thì chú đã hơi say say bên nhà ông trưởng họ. Tết nhất đàn ông cứ có cái lệ sang nhà nhau là lại làm vài chén. Khi nó tìm đến nơi thì chú vẫn đang ngồi ở sân cho tỉnh rượu. Thím nó ngồi bên mặt lặng thinh có vẻ bực mình.
Tâm trong khi đợi chú thì lại phải quay qua chào hỏi một loạt các cô chú bác thím… họ hàng. Nụ cười nó chợt dừng lại khi thấy anh Giáp, giờ cũng đang ngà ngà say. Y như rằng, nó thấy chị Hồng đang tủm tỉm nhìn nó. Thím đưa chú ra sau nhà rửa mặt cho tỉnh táo. Tâm cũng đi theo mang tiếng giúp chị Hồng, nhưng là để tránh chị Hồng. Nhưng chị bám dai như đỉa, cũng đi cùng nó.
Chú Khá chợt nôn thốc nôn tháo, thím phải vỗ lưng cho chú nôn ra. Tâm đang đứng xem, chợt một bàn tay khẽ xoa bóp bờ mông nó. Chị Hồng từ lúc nào đã bạo dạn áp người vào người nó. Cái áo len không hiểu bằng chất liệu gì mà nó có thể cảm nhận rõ bầu vú mềm mại cọ vào tay nó.
– Chị… chị làm gì thế.
– Chị định nói nốt chuyện sáng nay thôi.
– Còn chuyện gì nữa đâu chị.
– Còn, chị dường như ngửi thấy mùi của em… và một ai đó. Không phải với vợ đúng không.
– Chị… em không biết chị nói gì.
– Chị trời sinh có mũi rất thính, chị có thể phân biệt mùi của ai với ai… như là chó ý. Như bây giờ… chị có thể nói em biết. Trên người em đang có mùi của…
Chị Hồng không nói, nhưng ánh mắt chị đánh qua thím nó đang đưa nước cho chú súc rửa. Tâm đứng hình, nó không biết giờ nên chối hay làm gì nữa. Sao trời sinh lại có người sinh được cái khứu giác như thế này, không được tận dụng thì đúng là lãng phí. Nó không trả lời, chị cũng không vội. Nhưng ngực chị cọ vào tay áo sơ mi của nó càng mạnh, bàn tay bóp hẳn mông nó. Thím nó đỡ chú dậy, chú có vẻ tỉnh táo hơn nhưng hơi tái mặt.
– Tâm đợi thím chút. Để chú ngồi 10 phút nữa cho đỡ hẳn. Lần sau chừa cái kiểu uống lấy được này đi nhé. Ngày nào uống rồi nôn, hành hạ vợ con.
– Tết ý mà, em buồn cười nhỉ. Anh vào uống hớp chè là hết ngay.
Chú thím vừa đi khuất về phía nhà trước thì chị chợt cầm tay Tâm ấn vào ngực chị. Áo sống chị chả biết đã được tốc lên từ lúc nào. Tay Tâm đang áp vào bầu ngực rắn rỏi và ấm áp của chị. Nó rút tay ra nhưng tay chị giữ chặt tay nó nơi ngực chị.
– Chị… chị làm gì thế.
– Chị em mình nói luôn nhé. Chị không nói lại em làm tình với ai. Chị giờ muốn em địt chị, có được không Tâm.
– Chị ơi, chị có gia đình rồi, anh Giáp ngay đằng kia.
– Anh ý biết cũng không làm gì đâu. Cho chị đi, chị nhìn thấy em lần đầu là biết chị cần em lấp đầy lồn chị rồi. Chị sinh ra không thông minh, nhưng bản năng thú vật thì rất nhạy bén. Em là con đực chị kiếm tìm, muốn được giao phối. Giúp chị đi Tâm, cho chị một lần em nhé.
– Không được, mọi người nhìn vào chị ơi. Em có vợ rồi. Hôm nọ anh chả bảo chị nhìn anh Ất nào cơ mà. Hay chị…
– Làm gì có. Anh nói thế là để anh chị địt nhau thêm hứng thú. Chị không phải gái lang chạ đâu. Nhưng với em thì khác, Tâm ơi.
– Em giờ phải đưa chú em về… em không giúp chị được.
– Chị đợi… trưa mai Tâm nhé. Trưa mai qua nhà chị ăn cái cỗ hóa vàng.
Tiếng thím gọi nó. Ma xui quỷ khiến thế nào Tâm lại gật đầu. Nó chạy vội đi, tí vấp ngã khi chị thòng một câu trói luôn ý định xù của nó lại:
– Mai em không qua chị qua nhà tìm nhé.
Tâm đèo chú thím về. Trong nhà mẹ cũng hơi sốt ruột khi tiếp thông gia. Chị Thanh từ trên nhà chính đi ra, thấy nó khẽ cười rồi đi xuống bếp. Tâm đứng một lúc cũng không có việc gì thì lẻn xuống bếp. Chị Thanh đang lúi húi chuẩn bị cơm nước. Giờ cũng muộn, có lẽ đêm nay bố mẹ chị ngủ qua đêm ở đây sáng mai đi sớm.
Tâm nhẹ bước tới phía sau, khẽ ôm lấy chị. Chị không phản kháng, nắm nhẹ tay nó. Tâm hít một hơi thật sâu vào tóc chị, mùi thơm của cây mùi già.
– Thơm không. Còn ít mùi già lúc trưa mẹ đun nước để chị gội trước khi đi.
– Sao chị biết là em.
– Còn ai trồng khoai đất này. Chị có em mới có kiểu ôm chị như thế.
– Lúc nãy sao chị lại cười vui thế. Hai bác đến nên chị vui à.
– Không phải, em đoán xem nào.
– Em chịu, chị nói em nghe đi.
– Vì tối nay bố mẹ chị ở đây. Vì sáng mai chị mới phải đi… vì chị còn… được em ôm thế này.
Tâm ôm ghì lấy chị. Chị đưa tay ra quờ ra sau vào người nó. Tâm xoay chị lại, áp chặt môi lên môi chị. Chị hé miệng ra hôn nó, cả hai đắm chìm trong nụ hôn thật sâu, không quan tâm liệu có ai sẽ đi xuống bếp hay không. Nụ hôn không lâu nhưng thật đê mê, mặt chị đỏ bừng mắt long lanh nhìn nó:
– Tốt nhất em đi lên nhà, nếu không chị không kiềm chế được lại muốn hôn em mất.
– Thế thì kệ đi, ra sao thì ra.
– Đừng ngốc thế. Cả hai nhà đang ở đây. Em không nghĩ cho chị cũng phải nghĩ cho anh Công. Đi đi, lúc khác chị sẽ ở bên em.
– Tối nay, trong nhà tắm như hồi nào được không.
– Em khôn thế, giờ mà như thế thì em ăn chị mất.
– Chị có muốn em ăn chị không.
– Muốn… mà cũng không muốn…
Tiếng chị cười khanh khách, đẩy vội nó ra khỏi bếp. Tâm với lại một câu:
– Nhé, chỗ đó chị nhé.
Nó cũng không biết chị có nghe thấy không nhưng đúng là phải té. Thím nó và mẹ đang ở cửa với cả cô Thủy. Mọi người có vẻ xuống bếp nấu ăn. Lúc nãy nó và chị mà hôn nhau tiếp không hiểu sẽ thế nào.
Chú Khá ở trên nhà cùng anh Công tiếp chuyện ông Tô. Cánh phụ nữ ở dưới bếp vừa nói chuyện vừa nấu ăn. Tâm lôi được 2 thằng Tính Mạnh vừa đi chơi phất phơ về. Nó và hai thằng lôi bàn ghế ra kê ở sân, đông người lại có khách, không ăn úi xùi được.
Cơm nước xong xuôi, đây là lần đầu ông bà thông gia ăn ở nhà nó nên khá xôm tụ. Thím còn lấy ra cả miếng thịt đùi dê và miếng thịt lợn rừng kiếm được định khi về mang lên Hà Nội. Ở quê chả thiếu gì, thịt cá còn ngon và sạch hơn thanh phố. Ông Tô nhấp chén rượu tỏ vẻ thích thú. Đời ông sơn hào hải vị nào chả ăn qua, nhưng ăn cỗ ở quê vẫn ngon lành hơn đồ thành phố. Chú Khá chả biết tỉnh rượu chưa nhưng lại cùng anh Công tiếp rượu ông Tô. Tâm cũng uống, dù rằng nó uống quen hơn nhưng vẫn hơi ngà ngà. Nhưng mấy người còn lại đều ngất ngây khi tan cỗ.
Mẹ nó và thím đưa bà thông gia qua nhà chú thím để sắp đặt phòng ngủ. Tâm ngồi ở phòng khách, nó thấy chị Thanh mang quần áo đi ra ngoài, chắc mẩm chị đi tắm. Anh Công giờ ngất ngây chắc đang nằm rồi. Tâm để ý thằng Tính đang ngồi xem laptop, nó lặng lẽ đi ra ngoài. Rượu vào làm nó thêm bạo dạn và thèm khát, giờ nó muốn chị.