Phần 41
Sau khi đạt thành thỏa thuận với Vũ. Dũng đi ra ngoài phòng khách gọi điện cho ông Quân, Dũng bảo ông Quân đến nhà ông Thắng giáo sư có việc gấp. Ông Quân vừa lên giường định đi ngủ lại vội vàng thay đồ, gọi Kim Phượng dậy rồi hai vợ chồng lên xe đi sang nhà ông Thắng giáo sư.
Bốn người ngồi trong phòng khách, Dũng thuật lại toàn bộ sự tình cho ông Quân và Kim Phượng nghe. Ông Quân nghe xong thì lật lật xem đống tài liệu, ông có một chút hiểu biết về y dược nên ông hiểu được gần hết đống tài liệu này. Ông Quân không ngờ ông bạn già chí cốt của ông lại nghiên cứu một số thuốc quốc cấm. Hóa ra bao lâu nay tiền của ông đầu tư vào dự án bị ông Thắng giáo sư sử dụng sai mục đích, chiếm dụng vốn một cách trắng trợn. Ông Quân hơi bực mình với ông Thắng giáo sư nhưng chuyện này ông sẽ nói với ông Thắng giáo sư sau.
“Trước mắt thì cô My cứ gọi điện thông báo với anh Thắng một câu để anh ý biết tình hình. Tôi sẽ xử lý sự việc của gia đình Vũ và đám buôn người Trung Quốc kia. Hừ… Dám đến địa bàn của tôi mà vuốt râu hổ” – ông Quân nói.
My nghe lời “bố chồng” đi ra ngoài gọi điện thoại thông báo với ông Thắng. Ông Thắng giáo sư khi nghe xong thì vô cùng sốt ruột. Nhưng cũng hết cách, ông vẫn còn đang phải cách ly nên không thể ra ngoài được.
Ông Quân thì liên tục gọi điện cho những mối quen. Nhờ điều tra từ trong tối đến ngoài sáng. Ông cũng ra mặt đảm bảo cho gia đình Vũ tạm trú tại một căn chung cư dành cho các cán bộ. An ninh cực kỳ tốt, ra vào không có thẻ thì không được. Sau khi xử lý êm ấm mọi việc bên ngoài thì sẽ để Vũ và vợ về nhà.
Thấy mọi việc đã tạm ổn thỏa, ông Quân đi vào đàm phán với Vũ. Kim Phượng nghe Dũng kể My bị ép bú cặc cho tên Vũ kia thì đi ra ngoài an ủi My.
Ông Quân gọi Dũng vào sau khi đã đàm phán xong. Tên Vũ bây giờ đã răm rắp nghe lời ông Quân. Đứng trước người ngoài ông Quân mới thể hiện cái quyền uy của mình ra.
“Dũng. Cởi trói cho nó đi về đi” – ông Quân nói với Dũng rồi đi ra ngoài.
“Tôi nhắc lại cho ông biết. Sau khi tôi cởi trói mà ông giở trò gì thì đừng có trách. Nhà tôi đéo ăn chay đâu” – Dũng buông lời đe dọa rồi cởi trói cho tên Vũ.
“Tôi không dám… không dám!” – Tên Vũ vội vàng khẳng định sẽ không làm gì.
“Cầm đồ nghề của ông rồi biến đi. Nhớ giữ mồm giữ miệng” – Dũng lạnh mặt nói với Vũ.
“Tôi biết…” – Vũ lặng lẽ cầm balo lên rồi đi ra ngoài. Khi đi ra ngoài Vũ chào ông Quân và Kim Phượng ra về nhưng khi nhìn thấy My thì Vũ chỉ cúi đầu rồi đi.
“Hừ. Tên đốn mạt” – Dũng đi ra phòng khách, nhìn theo bóng lưng Vũ chửi một câu.
“Thôi. Hắn ta cũng là bị bắt ép thôi. Con người ai chẳng có những sai lầm” – ông Quân cười nói với Dũng.
“Hừ. Loại người như hắn mà cũng làm thầy của con được. Thật mất mặt” – Dũng ôm mặt nói như trẻ con.
“Hahaa…” – ông Quân chỉ cười mà không nói gì.
Kim Phượng sau khi an ủi My một hồi thì dẫn My vào trong phòng ngủ thu dọn bãi chiến trường. Dũng và ông Quân thì thủ thỉ điều gì đó ngoài phòng khách.
Lúc sau, Kim Phượng và My đã dọn dẹp xong. My rủ Kim Phượng đi tắm cho đỡ mùi mồ hôi và bụi bặm. Kim Phượng định từ chối nhưng lại nghĩ My đang gánh cú sốc tâm lý nên đành đi theo vào phòng tắm.
Trong phòng tắm.
“Oaaa… Vú em thật là đẹp. To căng mà không xệ, chắc chắn mà không cứng. Em bảo dưỡng kiểu gì mà hay vậy” – My sờ nắn cặp vú sữa của Kim Phượng nói.
“Chắc gen của em vậy. Em cũng thường tập gym và aerobic tại nhà nữa” – Kim Phượng đỏ mặt nói. Lần đầu tiên có người phụ nữ khác sờ vú nàng.
“Vậy sao. Chắc chị cũng phải tập aerobic và gym thôi” – My hâm mộ nói…
“Gớm. Hàng họ của chị có kém gì em đâu mà cứ nịnh hoài” – Kim Phượng đã dần quen hơn với kiểu của My. Nàng đưa hai tay bóp hai vú căng tròn như đã qua phẫu thuật thẩm mỹ. Nhưng thật chất nó là hàng tự nhiên 100%.
“Vẫn kém của em một chút mà. Chị khen thật lòng đó” – My chớp chớp mắt nói.
“Thôi. Không đùa nữa. Tắm nhanh đi chị” – Kim Phượng nói.
My gật đầu. Cô nghĩ cũng không nên đùa giỡn quá sâu. Hai chị em nhanh chóng tắm rồi đi ra ngoài. Vì tắm xong không có quần áo nên Kim Phượng đành mặc đồ của My. Nhưng ngặt nỗi My nhỏ người hơn Kim Phượng nên nàng mặc cảm giác bó sát lại. Chiếc áo hai dây không thể che hết được 1/3 bầu vú, nó căng ra như muốn xé toạc lớp áo. Chiếc quần vải thì sát lên trên nhìn thấy cả khe mông.
“Em thật sexy. Nhìn thế này thì bố ông nào mà chịu được” – My thật lòng khen Kim Phượng.
“Hahaa. Bố ông con của em chịu được. Vì ông ý đang bị tổn thương” – Kim Phượng lỡ lời nói. Ông Quân nghe tiếng vọng ra của Kim Phượng thì lòng nhói lên.
“Hai chị em đã xong chưa. Ra đây nói chút việc nào!” – Ông Quân nói vọng vào trong.
Kim Phượng cùng My bước ra ngoài làm ông Quân và Dũng trố mắt nhìn. Nước dãi đã chảy ra trên khóe miệng của hai bố con dâm tặc. Buồi dái của cả hai bố con dựng ngược lên. Ông Quân giờ đã cửng được tí chút rồi.
“Nhìn cái gì mà nhìn. Chưa được nhìn bao giờ hay sao mà nhìn gớm thế” – Kim Phượng khẽ gắt một câu.
Dũng và ông Quân đều thu hồi ánh mắt. My để ý thấy Dũng và Kim Phượng dường như có gì đó là lạ nhưng My cũng chưa dám nghĩ đến việc Dũng và Kim Phượng sẽ loạn luân. Kim Phượng và My ngồi vào ghế. Kim Phượng thì ngồi bên phía ông Quân, đối diện Dũng, My thì ngồi bên phía Dũng và đối diện ông Quân. Dũng nhìn Kim Phượng trong bộ đồ chật ních thiếu vải thì nó không nhịn được cho tay vào trong quần để chỉnh lại con cặc quá khổ của nó. Kim Phượng thấy Dũng phải chỉnh lại cặc thì cố tình khiêu khích, nàng chỉnh lại áo như kiểu để cho thoải mái nhưng thực ra là vén lên để lộ ra hai đầu vú, nàng chẳng ngại ngần mà khoe thân kể cả có My đang ngồi phía bên kia. My cũng ngạc nhiên về hành động của Kim Phượng nhưng ông Quân như đang có chuyện quan trọng cần nói nên My đành phải bỏ qua.
“Chuyện hôm nay cô My cũng đã thấy. Chuyện này khá phức tạp. Đối thủ dù không quá mạnh nhưng rất dễ manh động. Hiện nay cô ở một mình. Nếu như xảy ra trường hợp tiếp theo thì rất không an toàn. Tôi có ý này. Hay là cô My tạm thời chuyển sang nhà tôi ở vài hôm. Đợi anh Thắng đi cách ly về thì cô lại về nhà. Tạm thời bây giờ thằng Dũng sẽ ở nhà liên tục vì tôi đã xin cho nó nghỉ học để tập trung vào công việc kinh doanh. Cô thấy sao” – ông Quân nhìn thẳng vào mắt My hỏi.
“Em… Em thấy ở nhà cũng thật sự không an toàn cho lắm nhưng em sang nhà anh thì em sợ không tiện. Em sợ làm đảo lộn sinh hoạt của gia đình anh.” – My ngại ngùng nói.
“Chị cứ khách sáo. Nhà còn nhiều phòng, chị về thì cũng chỉ thêm bát thêm đũa thôi chứ có vấn đề gì đâu. Hay chị chê nhà em nên không thèm về ở?” – Kim Phượng vì cũng lo lắng My sẽ xảy ra vấn đề nên cũng ngỏ lời để My về nhà mình ở tạm vài hôm.
“Đúng đó. Mẹ My cứ về nhà con ở. Nhà thêm người cũng vui vẻ hơn.” – Dũng cũng nói leo một câu nhưng mắt nó thì không rời khỏi đôi núm vú hồng hào xinh xắn của Kim Phượng.
“Cảm ơn mọi người. Mọi người thật tốt bụng” – My cảm động quá khóc nấc lên.
“Chị thì… Chị là mẹ nuôi của thằng Dũng. Chị qua nhà em ở là chuyện bình thường. Chị cứ coi nhà em như nhà của chị là được” – Kim Phượng nói thêm.
“Được. Ngày mai chị sẽ chuyển qua. Nhưng tối nay thì chị sẽ ở nhà để thu xếp đồ đạc sang bên đấy. Anh Quân và Phượng cho phép Dũng tối nay ở lại nhà chị nhé!” – My lau nước mắt nói.
“Chuyện nhỏ. Dũng tối nay ở lại với mẹ My. Ngày mai hộ mẹ My chuyển đồ đạc sang nhà mình nhé! Bố và mẹ sẽ về dọn dẹp căn phòng trên tầng 3 cho sạch sẽ” – Ông Quân nói với Dũng…
“Vâng thưa bố” – Dũng ngoan ngoãn vâng dạ. Nó lại được qua đêm ở nhà My rồi.
“Được rồi. Vậy bố mẹ đi về đây. Nhớ khóa cửa cẩn thận. Mang theo cái gì đó vào phòng ngủ đề phòng bất trắc.” – Ông Quân dặn dò Dũng rồi chào My đi ra ngoài.
“Em về đây chị My. Dũng ở lại nhớ “an ủi” mẹ My nhé!” – Kim Phượng chào My rồi quay ra cười đểu với Dũng. Dường như Phượng đã biết được chuyện gì đó.
“Vâng. Bố mẹ về ạ” – Dũng chột dạ chào nhưng không dám nhìn thẳng vào mắt My.
“Anh Quân với Phượng về cẩn thận nhé” – My cũng chào ông Quân và Kim Phượng.