Uống nhầm thuốc – Phần 89

Phần 89
Vài ngày sau, Vũ thông báo cho Dũng về tình chính hai giới hắc bạch của thành phố Dương Hà.
Theo điều tra, Vũ biết ông Hà bí thư chính là kẻ tiếp tay cho Hội Tam Hoàng vào đất Dương Hà và ông cũng đang hợp tác với Hội Tam Hoàng. Kẻ địch lớn nhất của ông Hà là đương nhiệm Chủ tịch thành phố Dương Hà – ông Mạnh. Ông Mạnh là một vị quan cũng được cho là khá thanh liêm, ông Hà dã tâm lớn, đã vài lần mời ông Mạnh hợp tác cùng nhưng ông Mạnh không những không đồng ý mà còn cản trở những yêu sách mà ông Hà đề ra, từ đó hai bên trở mặt thành thù. Từ khi Hội Tam Hoàng xâm nhập vào Dương Hà thì thế lực của ông Hà cũng trở nên mạnh hơn hẳn so với đối thủ. Ông Mạnh đang vào thế yếu.
Còn về giới hắc đạo, bang Gấu Xám là tử thù của Độc Long Hội, hiện nay tranh đấu giữa hai bang vô cùng gay gắt nhưng cả hai đều không dám đưa ra một trận quyết chiến để thống nhất vì lý do có Hội Tam Hoàng đang chơi trò “tọa sơn quan hổ đấu”. Nếu bây giờ xử lý không tốt rất có thể cả hai bang hội đều sẽ bị Hội Tam Hoàng nuốt chửng, cả hai cũng không thể làm gì Hội Tam Hoàng vì đứng sau còn có ông Hà bí thư bảo kê. Xã hội đen dù có đen đến mấy thì cũng chỉ là giặc cỏ, không thể đấu lại được với triều đình nên dù có mâu thuẫn lớn hơn nữa cũng không thể động.
Dũng sau khi nghe được toàn bộ thông tin thì vô cùng nhức đầu. Bây giờ việc chọn bên cũng không phải là dễ, chọn theo phe ông Hà thì có lẽ thuận buồm xuôi gió hơn nhưng phải chia địa bàn với Hội Tam Hoàng là cái chắc, nó muốn nhiều hơn là một nửa địa bàn, phải là toàn bộ thành phố Dương Hà mới thỏa mãn được ham muốn trong lòng đứa trẻ 16 tuổi này.
Dũng lệnh cho Vũ tăng cao cảnh giác, chưa ngả về phía bên nào.
… Bạn đang đọc truyện Uống nhầm thuốc tại nguồn: https://gaigoi.city
Mọi việc trôi qua êm đềm đến 3 tháng sau.
Ông Thắng giáo sư thông báo cho ông Quân đã điều chế được toàn bộ dược liệu từ Nam Mỹ về và cũng đã pha chế thành công hai loại dược phẩm “Thôi miên” và “Tăng cường thân thể”.
Đợt này do hàng tốt hơn nên điều chế được nhiều hơn hẳn so với đợt trước. Tổng cộng được hơn 300ml “Thuốc mê” và 400ml “Tăng cường thân thể”. Thành quả này cũng làm cho ông Thắng giáo sư rất vui vẻ, vì đây là những sản phẩm do chính ông phát minh ra. Đáng tiếc là ông không đi đăng ký thi Nobel Y học.
Ông Quân tâm trạng cũng rất vui vẻ, việc ông Thắng giáo sư điều chế được thuốc cũng nằm trong kế hoạch của ông, giờ đã có thể đi được một bước dài. Hiện tại ông Quân đang làm giám đốc của Công ty Xây dựng Dương Hà, nếu có lượng thuốc mê kia thì chắc chắn con đường tiếp theo của ông sẽ rất bằng phẳng, thậm chí là thăng tiến như bay. Ông Quân mời ông Thắng giáo sư tối nay đến nhà dùng cơm, tiện thể mang theo số thuốc vừa điều chế.
Ông Thắng giáo sư nhận lời đến nhà ông Quân ăn tối nhưng dường như ông ngửi thấy có mùi ở trong lần mời cơm tưởng như bình thường này. Thực chất ông Thắng giáo sư không chỉ điều chế ra 300ml “Thuốc mê”, mà tận 600ml “Thuốc mê” và 700ml “Tăng cường thân thể”. Ông Thắng quyết định giữ lại một ít để dùng phòng thân khi cần, hai loại này có thể nói là thần dược nếu được đưa ra thị trường, ít nhất ông có thể bán đi và sống một cuộc sống sung sướng quãng đời còn lại.
Ông Quân hôm nay về nhà từ sớm để chờ đón thành quả của ông Thắng giáo sư đem lại sau hai chuyến đi vất vả nhọc nhằn. Ông Quân còn mua thêm vài bộ trang phục sexy cho Kim Phượng mặc để tiện bề quyến rũ ông Thắng nhưng sau một hồi thử đi thử lại thì chẳng có bộ nào thực sự ổn nên ông Quân đành để Kim Phượng tự lựa chọn.
Kim Phượng chọn một chiếc áo lót hai dây liền thân với chỉ hai chiếc dây chạy qua núm vú, bên dưới cũng chỉ là một miếng vải hình tam giác che lại bộ phận thầm kín.
18h00.
Ông Thắng giáo sư vừa đến, ông Quân nhiệt tình cười nói như chưa hề có xích mích nào xảy ra.
“Sao anh mang có một ít đến thế này?” – Ông Quân hơi nhíu mày hỏi ông Thắng giáo sư khi thấy ông Thắng chỉ mang đến có 50ml mỗi loại.
“Loại này cần bảo quản rất kỹ. Nếu để bên ngoài thời gian dài sẽ mất dần dược hiệu. Chỗ này đủ chú dùng 2 lần, nếu dùng hết lại nói với anh. Anh sẽ mang tới” – Ông Thắng giáo sư kiếm cớ thoái thác, thực chất loại dược phẩm này chẳng cần bảo quản gì cả.
“Ồ! Là vậy sao. Được, anh cứ ngồi chơi. Em ra ngoài có việc chút” – ông Quân lấy cớ xách vali dược phẩm mang đi.
Ông Quân vừa bước chân ra khỏi nhà Dũng liền lon ton từ trên tầng đi xuống, Kim Phượng đã nói qua cho Dũng về kế hoạch của ông Quân nhưng trong lòng nó cũng đang có kế hoạch của riêng mình.
Kim Phượng đưa mắt quan sát Dũng và ông Thắng giáo sư đang trò chuyện, nàng liền cất tiếng gọi.
“Anh Thắng với Dũng có bận lắm không? Không bận thì vào bếp giúp em chút. Hôm nay làm cơm muộn quá”
Ông Thắng giáo sư như chỉ chờ có vậy, lão mặc kệ Dũng vẫn đang lải nhải mà chạy thẳng vào trong bếp. Ông Thắng ngắm nhìn Kim Phượng trong bộ đồ lót sexy mà nuốt nước miếng ừng ực, cổ họng ông khô khốc nói.
“Em có việc gì cần nhờ? Cứ nói với anh. Trước đây anh ở một mình, nấu ăn là chuyện nhỏ”
Kim Phượng chỉ liếc mắt là đã nhìn ra bản chất dâm đãng trong con người ông Thắng nhưng vì kế hoạch của chồng mà nàng đành làm theo.
“Anh tới gọt giúp em chỗ dưa gang kia đi”
Ông Thắng lập tức gật đầu bê rổ dưa gang ra gọt, vừa gọt ông Thắng vừa gạ tình Kim Phượng.
“Dưa này kích thước vừa khít thế nhỉ?”
Kim Phượng đỏ mặt khi nghe ông Thắng nói, trong người nàng cũng thầm cảm giác nóng bức. Nghĩ tới kế hoạch mà ông Quân nói Kim Phượng lại càng bạo gan.
“Cái này còn lâu mới đủ!”
Lúc hai người đang đưa đi đẩy lại câu chuyện “dưa chuột” Dũng cũng bước vào bếp để tránh ông Thắng làm càn mà không kịp ra tay cứu Kim Phượng.
Kim Phượng nhìn Dũng liền nảy ra một ý đồ, nàng chỉ tay vào chân ngực nói.
“Dũng ơi! Con gãi cho mẹ chỗ này, tay mẹ bẩn quá không gãi được”
Dũng cũng như nhận được thánh chỉ, cũng mặc kệ ông Thắng đang ở đây mà đưa tay lên gãi dưới chân vú của Kim Phượng. Dũng không đơn thuần chỉ gãi mà tay nó như đang bóp vú của Kim Phượng thì đúng hơn, hai chiếc dây áo bị tuột ra khỏi bờ vai của Kim Phượng do bàn tay của Dũng len lỏi vào.
“Đúng rồi! Ngực của mẹ cũng đang căng quá. Chắc do có bầu nên bị căng ngực như vậy. Con xoa bóp cho mẹ đi” – Kim Phượng hổn hển nói với Dũng.
Ông Thắng hai mắt đỏ ngầu nhìn cảnh tượng hai mẹ con đang kích dục cho nhau ngay trước mặt mình.
“Con đĩ dâm đãng. Đây là mày đang bắt con mày bóp vú chứ gãi cái nỗi gì. Giờ còn bóp vú thật luôn”
Kim Phượng uốn éo thân mình khi bị Dũng bóp vú, cặp vú lớn biến thành muôn hình vạn trạng trước bàn tay của Dũng. Kích dục trước mắt người ngoài là tình huống Kim Phượng chưa bao giờ nghĩ đến, cảnh tượng này thật sự quá kích thích nàng, dâm thủy dưới háng dần thấm ướt chiếc quần lót mỏng manh, hai múi thịt như hai múi bưởi hằn rõ ra ngoài.
“Ư… đúng rồi. Cứ làm như thế! Thoải mái lắm”
Ông Thắng giáo sư đã thật sự đứng hình, mẹ con nhà này cũng quá là phóng đãng đi, đang có mặt ông mà còn thế này thì khi không có ai chắc con mẹ nó đè nó ra mà địt mất. Luẩn quẩn những ý nghĩ trong đầu làm ông Thắng vô tình bị con dao đưa một đường mất luôn miếng thịt ở ngón tay.
“AAAAA…”
Tiếng gào tâm tê phế liệt của ông Thắng làm mẹ con Dũng Phượng bừng tỉnh trong cơn dâm loạn.
Kim Phượng không để ý tới cặp vú lớn đang lồ lộ ra ngoài mà ngồi xổm xuống trước người ông Thắng hỏi han.
“Ối giời ơi! Anh có sao không anh?”
Ông Thắng kêu gào thảm thiết.
“Chết mẹ tôi rồi. Lấy anh bông băng”
Kim Phượng cũng quýnh lên, nàng từ trước tới nay đều rất sợ máu, chỉ cần nhìn thấy máu cũng là nàng sợ đến mức đơ người ra.
Dũng cũng vội vàng chạy ra lấy bông băng trong hộp y tế, ông Thắng còn nằm trong kế hoạch của nó, hiện tại không thể để ông ta bị làm sao được.
Dũng cầm bông băng vào, xé băng ra chuẩn bị băng bó cho ông Thắng.
“Ai da… Không được. Đau quá!” – Ông Thắng gào lên khi Dũng vừa đưa bông chạm vào.
Dũng sốt ruột hỏi.
“Vậy làm thế nào để giảm đau cho bác bây giờ?”
Ông Thắng đưa mắt nhìn Kim Phượng đang lộ cặp vú lớn như vú bò ra ngoài, ông nuốt nước bọt cái ực.
“Phượng… Em… em có thể cho anh sờ ngực em một chút để giảm đau được không? Sờ ngực phụ nữ giúp đàn ông giảm đau. Lấy cảm giác kích thích để quên đi cảm giác đau chứ anh không hề có ý gì!”
Mặt Dũng đen lại khi nghe ông Thắng giáo sư nói, giờ đây nó chẳng quan tâm gì đến kế hoạch tương lai nữa rồi. Nó muốn giết thằng già đê tiện này ngay lập tức.
Kim Phượng lại như người mất hồn ngồi xuống trước mặt ông Thắng giáo sư. Ông Thắng không chần chừ lấy nửa giây, bàn tay còn lại không bị thương liền đưa lên bóp lấy cặp vú đang thõng xuống của Kim Phượng.
Dũng bất ngờ về hành động của Kim Phượng nhưng hành động của nàng lại càng kích thích cơn giận trong người nó hơn. Một cú đấm mạnh dồn hết sức lực do cơn tức giận mang lại, Dũng đấm thẳng vào đầu của ông Thắng giáo sư.
“Phịch”
Ông Thắng giáo sư trên miệng vẫn đang nở nụ cười nhưng đã đổ gục xuống trước cú đấm của Dũng, miệng ông ta sùi bọt mép, cơ thể co giật liên hồi.
Kim Phượng hét lên hoảng sợ, giờ đây nàng còn sợ hơn vừa nãy.
Dũng mặt hằm hằm nhìn Kim Phượng nhưng nó vẫn bế nàng ra phòng khách ngồi, nó biết lực cú đấm vừa nãy của nó. Nhưng nó vẫn phải vào xác định lại xem ông Thắng giáo sư đã chết chưa.
Dũng vào bếp đưa tay lên mũi của ông Thắng, thấy ông ta đã tắt thở hẳn rồi nó lại cảm thấy hoang mang. Một cảm giác mà nó không thể diễn tả trong lòng Dũng dâng lên nhưng mặt nó vẫn không đổi sắc.
Dũng nhấc điện thoại lên gọi cho Thành.
“Anh đang ở đâu?”
“Tôi đang ở nhà. Cậu có chuyện gì sao?” – Thành lên tiếng hỏi.
“Anh biết phòng thí nghiệm của ông Thắng chứ?”
“Tôi biết. Tôi đã áp tải dược liệu đến đó hai lần”
“Được. Giờ anh đến phòng thí nghiệm lấy hai loại thuốc ông Thắng vừa điều chế về. Tôi cũng không biết ông ta để ở đâu nhưng khả năng cao là trong phòng thí nghiệm. Ngay lập tức” – giọng Dũng vô cùng lạnh lẽo.
“Được. Tôi sẽ đi ngay” – Thành đáp lời xong liền cúp máy.
Dũng lại gọi cho ông Quân.
“Bố! Con vừa giết người”

To top
Đóng QC