Phần 2
Trưa hôm ấy sau khi ăn xong tôi vẫn như cũ lên phòng của mình để nghỉ ngơi, đã thành thói quen rồi, phải ngủ 1 giấc thì buổi chiều tôi mới có thể tỉnh táo học tập được, đang mơ màng trong giấc ngủ tôi cảm thấy có bàn tay sờ sờ thân thể của mình, tôi lờ mờ mở mắt và giật phắt mình vì cô Phượng đang nằm bên cạnh tôi, cô nhìn tôi và bà tay cô thì đang sờ soạng khắp thân thể tôi, bắt gặp ánh mắt hốt hoảng của tôi thì cô phì cười và nói nhẹ vào tai tôi…
C. Phượng: “Nha, làm gì mà phải giật mình như vậy chàng trai”.
Tôi: “Cô… cô ơi, cháu xin lỗi, cháu không cố ý”.
Ý thức của tôi liền chạy về lúc tôi rình cô và chú Minh, chắc cô đã nhìn thấy tôi rình lén vợ chồng cô, nhưng tại sao cô lại không lên tiếng mắng tôi?
C. Phượng: “Hôm bữa nhìn cô, có kích thích không?” Kèm thêm một nụ cười khó hiểu.
Tôi lí nhí: “Cháu xin lỗi cô, lần sau cháu không dám nữa”.
Cô À lên một tiếng rồi hỏi: “Vậy là nếu cô không nói gì thì vẫn tiếp tục lén nhìn trộm người ta phải không?”
Tôi: “Dạ không ạ, cháu không dám, bữa trước chỉ là cháu tình cờ đi ngang qua thôi ạ”.
Cô lần này cười rộ lên để lộ hàm răng trắng đều, sau đó cô nhìn tôi, 2 tay vẫn đang du lịch trên thân tôi như thể đang tìm kho báu vậy: “Bữa trước cháu đã thấy cái gì nào?”.
Tôi: “Dạ cháu không thấy gì hết đâu ạ, cháu chỉ tình cờ đi ngang qua mà thôi”.
Cô lườm tôi và gằn giọng: “Nói thật”.
Tôi lí nhí: “Dạ cháu thấy chú mình nằm đè lên người cô, tay chú ấy bóp… bóp… ngực của cô”.
Cô Phương kéo chiếc quần của tôi xuống, cô hơi dừng lại khi thấy thằng em của côi đang cương cứng lên, không biết lúc đó là vì sợ hay là vì hưng phấn mà thằng em tôi biểu tình dữ dội, cô nói tiếp: “Rồi sao nữa”.
Tôi lại lí nhí: “Cháu thấy chú ấy hôn khắp người cô, rồi chú nhấc chân cô lên và vục đầu vào giữa háng cô, cháu thấy cô run nhẹ khi chú ấy vục đầu vào chỗ ấy và á… á”. Tôi run rẩy người lên đến mức không thốt ra được từ nào, cô Phương đang cho thằng em của tôi vào miệng mình và mút như cô bé mút một chiếc kẹo ngon, cô điêu kiệu đưa chiếc lưỡi rà trên đầu khấc của tôi, sau đó chạy dọc thân rồi ngậm mút chùn chụt 2 hòn dái của tôi, tôi run rẩy lên vì kích thích, con cu tôi cương cứng cực kỳ, mắt tôi nhìn trừng trừng trần nhà và miệng cứ rên ư ử.
Cô hơi dừng lại và ngước mặt lên nhìn tôi: “Tiếp tục đi, đừng dừng lại”.
Tôi cắn răng vặn ra từng chữ: “Cháu thấy chú cầm chim lên và đặt vào chỗ rậm rạp giữa hàng cô… ư… chú nhấn nhẹ con chim vào… ư… a… chú hẩy mông nhẹ nhàng… ư ư… cô kéo chú lại và… ư ư hôn chú… a… lưỡi cô quấn lấy lưỡi chú rồi sau đó cô nhìn thấy cháu, á á á cháu chịu không nổi nữa cháu ra mất á… á… á”.
Tôi bắn phọt thật mạnh dòng tinh của mình lên mặt cô, có vài giọt rơi vào trong miệng cô, cô mỉm cười lấy ngón tay quệt 1 dòng tinh trùng trên mặt đưa vào miệng mút, vẻ mặt thỏa mãn và cô nuốt, vâng là cô nuốt tinh trùng của tôi, tôi thẫn thờ nhìn cô, cô nhận ra vẻ mệt ngu như mất bò của tôi và phì cười.
C. Phương: “Hôm nay cô phạt cháu vì cái tội nhìn lén cô đụ với chồng, cháu còn rất nhiều tội đó nghen chưa”.
Sau đó cô đứng dậy ngoảnh mông bước đi, bộ ngực vẫn nảy theo từng bước chân của cô, tôi ngoái đầu nhìn theo với bao nhiêu là thắc mắc nhưng vẫn không dám mở miệng ra hỏi, bình tĩnh trở lại tôi cuống cuồng dọn dẹp bãi chiến trường, tinh trùng rơi vãi trên ga giường, tôi không thể để cho ai biết chuyện này được, lén lút tôi ôm ga giường đến máy giặt và dò xét thử trong nhà, bà giúp việc thì ngủ tại căn phòng cạnh bếp và đang ngáy phì phò, thằng Thắng thì vẫn đóng kín cửa trong phòng, từ khi tôi tới đến nay thì chỉ có ăn trưa + tối và học bài là gặp mặt được nó, ngoài ra thì nó cứ im ỉm ở trong phòng, không biết nó làm cái gì? Cô Phương thì sau chuyện vừa rồi lại về phòng mình, tôi cứ đứng trước cửa phòng cô mãi với bao nhiêu thắc mắc trong lòng nhưng tôi không có can đảm vào hỏi cô.
Tối hôm đó tôi có một giấc mơ thật đẹp, tôi mơ thấy mình đang đứng trước cô Phương, cô hoàn toàn khỏa thân, tôi chỉ đứng đó ngắm nhìn cô, nhìn từng đường nét cơ thể của cô, mỹ miều, kiều diễm, đẹp như tranh vẽ, cô cũng nhìn tôi và mỉm cười nhẹ nhàng, nụ cười đầy tinh nghịch và có chút gì đó ưu thương, tôi cũng không rõ nhưng nói chung là cô rất đẹp, giấc mơ thật tuyệt vời.
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu muộn màng tại nguồn: https://gaigoi.city
Hôm sau tôi không phải qua bên nhà Thắng vì nhà có giỗ bên ngoại, toàn bộ gia đình phải về quê để ăn giỗ mất 3 ngày, tôi lựa chọn ở nhà để phụ mẹ, đã lâu tôi không ở nhà, mẹ tôi rất vui mừng.
Đi học về tôi lại phụ mẹ cắt rau, tưới nước, bán hàng, tôi đã tạm thời có thể quên đi những chuyện phát sinh gần đây trong lao động nhưng khi màn đêm buông xuống, nằm trên chiếc giường của mình, hình ảnh cô Phương lại xuất hiện trong tâm trí tôi, từ nụ cười xinh đẹp của cô, cơ thể nóng bỏng của cô, bộ ngực to trắng và cùng tam giác huyền ảo ấy, tất cả đều xuất hiện mà tôi không thể nào đuổi đi những ý nghĩ đen tối, tôi vẫn là 1 thằng con trai mới lớn, vừa tiếp xúc tới vấn đề tình dục, khiến đầu óc tôi tò mò và ham muốn được tìm hiểu nhiều hơn, khó khăn lắm tôi mới có thể chìm vào trong giấc ngủ.
Ngày hôm sau vẫn diễn ra bình thường, nhưng hôm nay có điểm khác lạ, tôi bắt đầu để ý tới mẹ của tôi, mẹ tôi vốn dĩ là một cô gái xinh đẹp, học chưa hết cấp 3 đã mang thai tôi, vì thế 2 bên gia đình buộc phải cưới, sau đó cha mất, mẹ phải tần tảo nuôi tôi, không có thời gian chăm sóc cho bản thân, nhưng những nét đẹp của người phụ nữ vẫn còn đó, tuy cuộc sống có hơi vất vả nhưng mẹ tôi vẫn không quá ốm, ngược lại là có phần đẫy đà múp máp, mẹ hay bận những bộ đồ rộng để thuận tiện cho công việc nhưng ẩn ẩn tôi vẫn thấy những đường cong của mẹ hiện ra khi mẹ cuối người hay di chuyển, không phải là tôi có ý đồ đen tối gì với mẹ, nhưng đang tuổi phát dục, ý thức của một con đực luôn chú ý tới con cái và tôi cũng hiểu điều này, tôi vẫn rất tôn trọng và yêu quý mẹ tôi.
Thấm thoát thì cuối cùng gia đình Thắng cũng đã về và tôi trở lại với cuộc sống ăn ở học tập tại nhà Thắng, quả thật thời gian 3 ngày tuy rất mau nhưng tôi lại cảm giác giống như 3 tháng vừa trôi qua, tôi hồi hộp chờ mong, tôi ngóng đợi một hình ảnh mà mỗi khi nhìn thấy thì tim tôi lại nhảy dựng lên, và thằng em cũng nhiệt tình nhảy lên hưởng ứng. Tôi cảm giác có chút run rẩy khi bước chân vào nhà và hy vọng hình ảnh quen thuộc sẽ xuất hiện, nhưng không có gì cả, tôi không thấy cô đâu, chỉ có bà giúp việc với bàn cơm, thì ra cô có công việc cần giải quyết ở các cửa hàng thời trang nên trưa không thể ăn cơm ở nhà, cũng phải thôi, cô đi 3 ngày rồi, biết bao nhiêu công việc cần cô giải quyết khi về, hụt hẫng.
Rồi buổi chiều khi tôi chuẩn bị về nhà thì cuối cùng cô cũng xuất hiện, hôm nay cô mặc chiếc áo đen và chiếc quần kaki dài tôn lên vẻ đẹp đài trang của cô, làn da trắng sáng của cô càng nổi trội lên hẳn, cô bước xuống xe và nhìn thấy tôi chuẩn bị ra về thì cô nói.
“Cháu chuẩn bị về nhà đấy à, lên xe đi cô chở về, cứ để xe đạp ở đấy, mai cô sẽ qua chở cháu cùng Thắng đi học luôn”.
Tôi: “Dạ thôi cô ạ, để cháu chạy xe về, cô đi làm cả ngày rồi nên chắc cô cũng mệt, cô nên vào nhà nghỉ ngơi đi ạ”.
Cô: “Hừ, tôi chúa ghét người khác không nghe lời tôi đấy nhé, thế có lên xe không nào?”.
Tôi: “Dạ, vậy cháu đành làm phiền cô vậy”.
Cô cười hì hì và mở cửa xe cho tôi, tôi ngồi ở ghế lái phụ, cô lái xe chở tôi về, con đường từ nhà tôi đến nhà cô cũng không xa lắm, tôi đạp xe thì cũng chỉ mất có 15 phút, thế nhưng hôm nay tôi lại về nhà trễ hơn mọi khi, cô chở tôi chạy vòng ra một con đường khá đẹp, là một khu quy hoạch mới của thành phố, nơi này mới xây nên cũng khá ít người, cố dừng xe và bước xuống đi bộ lên một cây cầu kiểng nhỏ, đứng ở đó im lặng và nhìn xa xăm, tôi bước đến bên cạnh cô, im lặng không nói gì, cũng nhìn xa xăm.
Đứng nhìn xa xăm không có mục đích như vậy tôi cũng hơi chán, nhưng cô không nói gì thì tôi cũng không dám mở lời, tầm nửa tiếng sau khi trời bắt đầu chạng vạng tối, cô mới mở miệng bảo lên xe cô chở về, tôi hơi thất thần nhưng cũng theo cô lên xe, khi bước lên xe cô không mở máy xe chạy ngay mà ngồi như đang nghĩ điều gì, một lát sau cô quay sang tôi và hỏi…
Cô: “Cháu đã có bạn gái chưa Nam”
Tôi giật mình: “Cô cứ đùa cháu, nghèo như cháu thì kiếm đâu ra bạn gái hở cô”.
Cô phì cười: “Cháu không nên tự ti như vậy, mà chưa có bạn gái, như vậy hẳn là cũng chưa từng hôn ai bao giờ nhỉ?”
Tôi nhẹ gật đầu rồi cúi mặt, từ lúc đẻ ra tới giờ quả thật là tôi đã từng hôn chứ, lúc ấy còn nhỏ xíu ở quê, có con bé khá quấn tui, chơi trò cô dâu chú rể thì tôi cũng đã có hôn con bé, nhưng bé quá chắc không tính đâu nhỉ.
Cô: “Thế có muốn cô chỉ cho cháu cách hôn là như thế nào không?”.
Tôi ngước mắt lên nhìn cô, không đợi tôi trả lời cô nhoài người sang hôn tôi, bất ngờ, thật sự quá bất ngờ, tôi chưa hề có phản ứng gì cả thì đôi môi đào mọng của cô đã kề sát môi tôi, cô mút nhẹ môi tôi, tim tôi đập dồn dập, tôi cũng bắt đầu hòa theo nhịp hôn của cô, lưỡi tôi đưa ra để đón lấy đôi môi cô, cô mút nhẹ chiết lưỡi tôi một lần, lại một lần, rồi cô mở miệng cho tôi đưa lưỡi vào xoắn lấy lưỡi cô, chiếc lưỡi tôi tham lam tìm tòi mọi ngóc ngách có thể, cô dừng lại đẩy nhẹ tôi ra và nhìn tôi, sau đó cô nhào tới như thể vồ mồi, đè hẳn lên người tôi, tham lam mút môi tôi, lưỡi cô nút lấy lưỡi tôi một cách điên cuồng, cô đè cả thân lên người tôi làm tôi ẩn ẩn cảm nhận được bộ ngực căng tràn của cô, nó như 2 quả tạ ép lên ngực tôi khiến tôi chỉ muốn đưa tay chống núi mà không thể vì tay tôi đang bị tay cô xòe ra nắm lấy, tay cô nắm rất chặt tay tôi như thể sợ đánh mất vậy khiến thôi không thể cựa quậy gì được, âm thanh còn lại là những tiếng chót chét phát ra từ đôi môi điên cuồng quấn lấy nhau.
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu muộn màng tại nguồn: https://gaigoi.city
Ngày hôm sau tôi lại không gặp được cô, cô bận phải đi xử lý công việc ở cửa hàng, tôi lại phải ăn cơm ở nhà cùng Thắng và bà giúp việc, không khí có chút không được vui vẻ, sự im lặng trong bữa ăn làm tôi thấy nhạt dần vị đi, sau bữa ăn tôi lại lên phòng mình và nghỉ ngơi nhưng lần này không chỉ có tôi mà còn có cả Thắng, tôi cứ ngỡ nó lên phòng nó như mọi ngày nhưng hôm nay nó lại bước cùng tôi về phòng tôi, nó đóng cửa lại và nhìn tôi sau đó hất hàm nói…
Thắng: “Ê thằng nhà quê, mày tính bao giờ thì rời khỏi nhà tao, tao chán thấy mày sống trong nhà tao lắm rồi”.
Tôi: “Mình chỉ làm theo lời mẹ cậu nói, là ở học cho đến hết kỳ năm này, để tình hình học tập của cậu khá lên rồi mình sẽ không đến làm phiền cậu nữa”.
Thắng: “Mẹ, mẹ, mày lúc nào cũng lôi mẹ ra hù tao, bố mày thích mày rời nhà bố mày ngay bây giờ đấy.”
Nói xong Thắng lao vào đập tôi tới tấp, tôi chỉ biết chống đỡ, trước h tôi chưa đánh nhau bao giờ nên không biết phản kháng thế nào, nếu mà biết tôi sẽ không để nó đè đầu cưỡi cổ mãi như thế, chắc chắn, vừa chống đỡ tôi vừa la toáng lên, tôi cố la thật to để bà giúp việc có thể nghe thấy…
“Cậu làm cái gì thế hả, tại sao cậu lại đánh tôi, cứu tôi với, cứu với…” tôi cứ la toáng lên thế nhưng dường như không có phản ứng gì, lạ thật, đáng nhẽ bà giúp việc phải nghe thấy chứ, tôi đã cố la to nhất có thể rồi mà.
Thắng: “Haha, la to lên, la to nữa lên, sẽ không ai đến giúp mày đâu”
Lời kịch có chút không đúng, bình thường câu này chỉ dùng trong trường hợp mấy tên sở khanh hãm hiếp gái nhà lành, sao bây giờ lại xuất hiện ở đây, tôi ít coi phim nhưng đừng chê tôi không biết gì, tôi có chút thất thần, Thắng nhân cơ hội tôi thất thần liền tọng một quả đấm vào mắt, sau đó hả hê rời đi.
Đau nhức, nước mắt tôi vì đau quá mà chảy ra, tôi quệt nước mắt và đứng phắt dậy, bước chân xuống dưới nhà lấy xe ra về, tôi cũng có lòng tự trọng, người ta đã đuổi thì tôi đi.
Về tới nhà mẹ tôi thấy tôi bị tím bầm mắt thì lo lắng, sau đó mẹ lại tức giận đùng đùng đòi dẫn tôi tới nhà đó nói lý lẽ, tôi liền ngăn mẹ lại, dù sao họ cũng đã nuôi tôi ăn học hơn tháng rưỡi, làm ầm lên cũng không được ích lợi gì, ngoài ra tôi còn muốn được gặp lại cô Phương.
Ngày hôm sau tôi đi học về cố né tránh Thắng, tôi cũng không theo Thắng về nhà mà đạp xe về nhà mình, chiều hôm ấy thì cô Phương tới, lần này cô đi một mình, mẹ tôi có việc ra ngoài không có nhà nên chỉ có mình tôi, thấy cô tới tôi vội vàng mời cô vào nhà rót nước mời cô, cô bước đến bên tôi, tôi cao hơn cô nữa cái đầu, cô nhìn vào con mắt bị bầm của tôi rồi cắn môi hỏi…
“Có chuyện gì? Nói cô nghe”
Tôi: “Từ sau con sẽ không đến nhà cô nữa, cảm ơn cô trong thời gian qua đã chăm sóc cho con”.
Cô: “Cô đã hỏi rõ mọi chuyện, cô biết là Thắng sai, cô đã hứa là sẽ không xảy ra chuyện này nữa nhưng cô lại làm không được, cô đến đây để chịu trách nhiệm với mẹ con”.
Rồi cô bước tới ngồi vào bàn nước và chờ mẹ, ánh mắt cô nghiệm nghị đến lạ, tôi chưa từng thấy cô nghiêm túc như thế này, cô dường như càng đẹp hơn, tôi cứ thể ngẩn ra đứng nhìn cô, cô biết tôi đang nhìn nhưng cô mặc kệ tôi, cô đang chờ mẹ tôi.
Mẹ về, cô bước lên đón, sau đó cô và mẹ ngồi vào bàn nói chuyện, mẹ tôi bảo tôi đi ra ngoài trông hàng, tôi đành phải bước ra mặc dù tôi rất muốn nghe nội dung câu chuyện này, một lát sau mẹ gọi tôi vào, bước vào tôi thấy mặt mẹ tôi có hơi ửng hồng, ánh mắt vui mừng nhìn tôi, mẹ bước tới, cầm tay tôi và dắt tới bên cô, sau đó mẹ nói…
“Tôi chỉ có một đứa con này, tôi không muốn nó chịu khổ cực với tổn thương nào, tôi hy vọng là cô sẽ giữ đúng lời hứa của mình, tôi tin cô.”
Sau đó mẹ quay qua tôi, vuốt tóc tôi và nói: “Con à, chỉ là chút hiểu nhầm nho nhỏ, con nên bỏ qua cho bạn, ngày mai con tiếp tục qua bên đó học tập với bạn, bỏ qua tất cả nghen con.”
Tôi hơi bất ngờ, không hiểu cô Phương đã thuyết phục mẹ tôi như thế nào, nhưng khi quay đầu nhìn cô, tôi thấy ánh mắt tràn đầy hy vọng và mong chờ từ cô, tôi đành gật đầu đồng ý.