Tình yêu và thù hận – Phần 5

Phần 5
Sáng hôm sau, 2 vợ chồng thức dậy sớm để chuẩn bị cho chuyến đi tham quan đảo “Thiên Đường” – đây là một hòn đảo còn hoang sơ, mới được khai thác du lịch thời gian gần đây ở Phú Quốc.
Hôm nay, Hạnh Vi mặc một bộ váy trắng liền thân, phía trên trễ vai nhưng vẫn có quai áo 2 bên, phần giữa ngực có đường kẻ dài được thắt lại bằng 2 sợi giây mỏng, nếu người mặc siết chặt dây sẽ làm tôn lên phần ngực trên căng tròn và khe ngực sâu hút, bên dưới thì váy hơi xòe dài tới chân nhưng được cách điệu với tà xẻ từ đùi xuống.
2 vợ chồng sau khi chuẩn bị đầy đủ hành trang, cùng nhau rời khách sạn để đi đến bến tàu nơi có cano chờ sẵn để đón du khách đi tour đảo.
Khi vừa tới nơi thì chỗ nãy cũng có sẵn vài nhóm khách đứng chờ sẵn, có vẻ 2 vợ chồng sẽ có bạn đồng hành trong chuyến đi.
– “Wow, mình đi cano này ra đảo hả chồng?” – Hạnh Vi chỉ vào chiếc cano trắng trước mặt hỏi chồng.
– “Đúng rồi vợ nè, từ đây ra đảo mất tầm 45 phút lận đó.”
– “Xa vậy hả chồng”
– “Ừa nè vợ, đảo này mới được khai thác du lịch nên còn hoang sơ và đẹp lắm…”
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://gaigoi.city
– “Ai đi đảo Thiên Đường, tour anh Bảo thì lên cano này mình khỏi hành luôn mấy anh chị ơi” – một giọng nam vang lên hối thúc du khách lên cano để khởi hành chuyến đi.
Mọi người cùng nhau di chuyển lên chiếc cano trắng, trước khi lên mỗi người được phát cho 1 cái áo phao bảo hộ.
Thế Bảo và Hạnh Vi là 2 người cuối cùng trong đoàn người tham quan bước lên cano…
Gã thanh niên phát áo phao nãy giờ vẫn phát cho mỗi người 1 cái, nhưng khi thấy Hạnh Vi bước đến lại cất đi chiếc áo phao mà đáng lẽ hắn phải đưa cho nàng.
– “À, thật xui quá, hôm nay khách đông bất thường nên trên cano hết áo phao rồi, 2 anh chị thông cảm nha, từ đây ra đảo có xíu à, anh chị không mặc cũng được, hì hì” – Gã giả vờ nói với 2 vợ chồng khi 2 người tiếp cận…
– “Ủa vậy có an toàn không anh” – Hạnh Vi hỏi chồng…
– “Chắc không sao đâu em, mấy cái này thủ tục thôi, không có thì cũng thoải mái hơn” – Bảo giải thích.
Thấy 2 vợ chồng không nghi ngờ gì, gã thanh niên cười cười dẫn 2 người lên cano, thật ra hắn đã để ý Hạnh Vi từ khi thấy sự xuất hiện của nàng trong đoàn khách, nàng quá đẹp và nổi bật trong đoàn người nên hắn có ý định sẽ nhân cơ hội này để thực hiện 1 số âm mưu của riêng mình.
Bước vào khoang ghế ngồi của cano, 2 vợ chồng thấy các du khách khác đã chọn được vị trí của riêng mình, cano khá rộng lớn, khoang ghế ngồi bên trong được thiết kế với 2 dãy ngồi, mỗi bên 2 ghế, từ trên xuống có khoảng 7 8 hàng, phía trên đầu có mái che để tránh nắng, 2 bên mạng cano được che bởi tấm kính trong suốt để khách có thể ngắm biển khi cano di chuyển.
Nhưng khi 2 vợ chồng lên thì các ghế đầu đã có người ngồi hết rồi, chỉ còn hàng cuối cùng được thiết kế khác và cách khá xa với dãy phía trên, mỗi bên cũng 2 ghế nhưng có khoảng hở từ cả 2 bên, nên người bên ngoài không phải đứng lên khi người bên trong muốn đi ra, 2 bên mạng cano chỗ này cũng trống không có kính chắn, có thể nhìn thẳng ra ngoài và cảm nhận gió biển lùa vào.
Tuy nhiên, 2 bên dãy ghế đều đã có sẵn 2 người đàn ông ngồi trước, mỗi bên 1 người, đều ngồi phía trong nên giờ chỉ còn 2 ghế phía ngoài là chỗ Vi và Bảo có thể ngồi.
– “Ui, hết chỗ rồi anh” – Hạnh Vi sau khi thấy tình hình liền nói…
– “Uhm, hay mình nhờ 2 anh này đổi chỗ để vợ chồng mình ngồi cạnh nhau?” – Thế Bảo hỏi ý kiến vợ…
– “Vậy anh hỏi thử 2 ảnh đi nè”
Thế Bảo tiến tới nhờ 1 người đàn ông đổi qua chỗ bên kia giúp…
– “Anh ơi, anh có thể đổi chỗ qua bên kia giúp em được không ạ, vì tụi em là vợ chồng nên muốn được ngồi chung ấy ạ” – Bảo lịch sự hỏi ý kiến…
– “À xin lỗi em trai, anh bị say sóng dữ lắm, anh không ngồi phía ngoài được, em thông cảm giúp anh.” – Người đàn ông chừng 40 từ chối Thế Bảo…
– “À ra vậy, không sao đâu, cảm ơn anh.”
Quay lại nói với Hạnh Vi tình hình, nàng có vẻ hơi buồn vì không được ngồi cạnh chồng nhưng cũng đành chấp nhận, mỗi người ngồi 1 bên, Thế Bảo ngồi phía ngoài bên mạng trái cạnh người đàn ông 40 khi nãy, Hạnh Vi ngồi ngoài bên mạng phải cạnh 1 người đàn ông khác trông tầm 30 tuổi.
2 vợ chồng nhìn nhau tiếc nuối, Thế Bảo quay sang an ủi vợ: “Ráng chút vợ nha, chút là tới liền nè”.
Hạnh Vi gật đầu làm mặt nũng nịu với chồng, chợt người đàn ông cạnh nàng lên tiếng:
– “Hai vợ chồng đi du lịch à, anh với ông bạn bên này cũng đi chung nè, tụi anh ai cũng bị say sóng nên không ngồi ngoài được, không thì đã đổi chỗ cho hai vợ chồng ngồi chung rồi.”
– “A, vậy là 2 anh là bạn hả, nãy chồng em cũng có hỏi anh bên kia xin đổi chỗ mà không được, hihi, không sao đâu anh nè, sức khỏe quan trọng hơn, em cảm ơn ý tốt của anh nha” – Hạnh Vi vui vẻ đáp lại.
Lúc này chiếc ca nô dần dần di chuyển rời bến và tiến về đảo Thiên Đường.
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://gaigoi.city
– “Biển Phú Quốc lúc nào cũng đẹp, anh đi du lịch ở đây nhiều lần rồi mà vẫn rất thích” – người đàn ông cạnh Hạnh Vi bắt chuyện với nàng…
– “Dạ hihi, đúng là đẹp thiệt anh ha, em lần đầu đến Phú Quốc đó, không biết đảo Thiên Đường này như thế nào anh nhỉ?”
– “À, anh cũng lần đầu đi đảo này, trước đây nó chưa được khai thác du lịch nên giờ rất là hot, mọi người đỗ ra đảo này tham quan, anh có bạn làm tour nên giới thiệu anh đi thử cho biết nè”
– “Nghe vậy thì chắc là đẹp lắm anh ha.”
– “Uhm, nghe nói đẹp lắm, bãi biển trong veo, có rạng sang hô gần bờ đẹp lắm, nhưng mà di chuyển nghe nói hơi cực 1 chút vì còn hoang sơ lắm em, với lại cũng không có khách sạn cao cấp mà phải ngủ nhà sàn, bungalo”
– “À vậy hả anh, nhưng mà đi du lịch khám phá chút thì cũng vui hihi” – Hạnh Vi vui vẻ trò chuyện…
Bỗng nhiên…
– “Á á á…” – Hạnh Vi hoảng hốt la lên, dùng tay che mặt mình…
Do chiếc cano bất ngờ tăng tốc, nước 2 bên mạng cano bắn lên tung tóe tạt vào bên trong, do phía trước có tấm kính trong suốt che chắn nên không sao còn ở chỗ ngồi Hạnh Vi thì không có gì che chắn nên 1 phần nước tạt vào ướt cả người làm nàng bất ngờ la lên.
– “Em có sao không vợ” – Thế Bảo toang ngồi dậy hỏi thăm nàng nhưng vì cano đang di chuyển nhanh nên anh chỉ có thể ngồi nhìn sang nói.
– “Em không sao, chỉ bị ướt người thôi anh nè” – Hạnh Vi trấn an chồng.
Lúc này chiếc váy trắng mỏng mà nàng đang bận đã bị thấm nước ướt hết phần trên từ ngực đến bụng, lớp vải mỏng dính chặt vào da thịt nàng, làm lộ ra chiếc áo ngực màu đen không dây bên trong cùng với những mảng da thịt trắng nõn, nhìn cứ như nàng đang bận đồ xuyên thấu.
Hạnh Vi lúc quay sang trấn an chồng, nàng thấy ánh mắt của người đàn ông ngồi cạnh mình đang nhìn thẳng vào phần ngực của nàng, bất giác nhìn xuống nàng mới nhận ra cả cơ thể mình như đang hiện ra sau lớp váy mỏng bị ướt.
Giật mình nàng lấy tay che ngực mình lại, nhưng khi nhìn lại Thế Bảo với gương mặt tỉnh bơ bỗng nàng nhớ cuộc trò chuyện đêm qua ở bãi biển với chồng – “Chắc là chưa đủ thôi” – Một suy nghĩ táo lạo bỗng xuất hiện trong đầu nàng…
Nàng muốn thử lòng Thế Bảo, nàng muốn biết liệu rằng anh có thật sự sẽ ghen khi “đủ” mức độ hay không? Và phần nào đó nàng cũng muốn nhìn thấy anh ghen lên vì nàng – một cảm giác chinh phục và được người đàng ông của mình chiều chuộng là những gì nàng muốn.
Nhìn lại người đàn ông bên cạnh, nãy giờ trò chuyện thấy anh ta cũng không phải là người xấu nên nàng càng mạnh dạng thực hiện cuộc thử nghiệm của mình…
Hạnh Vi bỗng buông lõng cánh tay, không còn che đậy phần ngực đang ướt đẫm lồ lộ hiện ra sau chiếc váy mỏng.
Nhận thấy Thế Bảo vẫn đang quan sát nàng, Hạnh Vi quay qua nhìn thẳng vào người đàn ông kế bên mà bắt chuyện:
– “À nãy giờ quên giới thiệu, em tên là Hạnh Vi, không biết anh tên gì nhỉ? Hihi” – Hạnh Vi cười tươi giới thiệu bản thân.
– “A, à, anh tên là Quốc Công, rất vui được gặp em, hehe” – người đàn ông bất ngờ với Hạnh Vi nhưng vẫn vui vẻ trả lời…
– “Hix, em bị tạt nước ướt hết áo rồi, gió lại tạt vào lạnh nữa, anh cho em ngồi sát vào anh cho đỡ lạnh với nha” – Hạnh Vi nói 1 cách ngại ngùng, nàng cũng chỉ nghĩ là đang cố làm chổng ghen nên cũng cứ tới đâu hay tới đó.
– “À à được chứ em cứ ngồi sát vô anh nè” – Quốc Công nuốc nước miếng nói…
– “Cảm ơn anh Công nha, anh tốt quá, hihi” – Hạnh Vi nhích người sát vào gã Công, cánh tay trần ướt đẫm của nàng chạm vào da thịt nóng hổi của gã làm cả 2 có những cảm giác lạ.
Từ phía bên này, Thế Bảo vì lo cho vợ nãy giờ vẫn hướng mắt theo dõi nàng, bỗng thấy nàng vui cười với ngưởi đàn ông kế bên trong bộ dạng ướt nhem rồi còn ngồi sát vào gã, Thế Bảo bỗng lấy làm lạ, anh chợt thấy bồn chồn nhưng rồi cảm giác đó nhanh chóng tan biến khi anh thấy ánh mắt Hạnh Vi vẫn đôi lút lén lén nhìn sang anh, có vẻ như nàng đang cố ý cho anh thấy những gì đang diễn ra bên đó… nàng đang thử mình – một suy nghĩ lóe lên trong đầu Thế Bảo…
Quay lại với Hạnh Vi, sau vài va chạm với anh chàng Quốc Công, nàng cũng cảm thấy hơi hồi hộp, dù chỉ tính chọc cho chồng ghen nhưng va chạm da thịt với người khác giới đã vô tình kích thích một số cảm xúc trong nàng.
Liếc nhìn sang Thế Bảo xem anh phản ứng như thế nào thì Hạnh Vi thấy chồng nhìn ngược lại nàng và nở nụ cười nửa miệng như nói cho nàng biết là anh đã biết âm mưu của nàng, không những không ghen anh còn cười nàng.
Ấm ức vì chưa gì đã bị lộ kế hoạch, Hạnh Vi quyết không chịu thua, cảm xúc thôi thúc nàng phải mạnh bạo hơn nữa, để xem chồng nàng có cỏn cười được nữa hay không…
Hạnh Vi giả vờ lấy tay chỉnh áo rồi cồ tình kéo lỏng sợi giây thắt ở phần ngực váy, điều này làm cho phần ngực áo của nàng bị rộng ra, và do thấm nước từ trước nên phần nào bị tuột xuống làm lộ ra nửa bầu ngực căng tròn đang bị chèn ép trong chiếc áo ngực ren đen của nàng.
Cảm thấy mình hơi lỡ tay, Hạnh Vi đỏ mặt kéo váy lên một chút nhưng vẫn để lộ ra 1 phần áo ngực và phần trên ngực nàng.
– “Hắt xì” – Nàng giả vờ cảm lạnh, đồng thời thả tay để vờ như giây áo bị bung ra…
– “Em… lạnh hả…” – Quốc Công như đứng hình trước cảnh tượng trời ban trước mặt, 1 phần ngực căng tròn ướt đẫm lộ ra trước mắt hắn…
– “Dạ, gió mạnh quá em lạnh” – Hạnh Vi đỏ mặt ấp úng, hai tay siết chặt dưới ngực tỏ vẻ bị lạnh, điều này làm cho ngực nàng càng bị chèn ép như muốn nhảy ra khỏi chiếc áo ngực.
Quốc Công mặt đỏ, máu dồn lên não với cảnh tượng này, hắn thấy 2 dây váy trước ngực bị bung ra nên nhắc nàng: “Hình như dây áo em bị rớt kìa” – Đồng thời chỉ tay sát vào vị trí khe ngực sâu hút của nàng, chỉ 1cm nữa là đụng vào nó.
Lúc này Hạnh Vi đắn đo không biết có nên tiếp tục trò chơi này hay không vì với những gì đang diễn ra nếu người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ là nàng rất dâm dục, nhưng khi liếc nhìn Thế Bảo và thấy anh vẫn đang cười tươi nên nàng quyết làm cho tới bến…
– “Em đang lạnh lắm, anh Công giúp em… cột sợi dây áo lại nhé…” – Hạnh Vi với giọng nói run run không dám nhìn thẳng Quốc Công mà nói, nàng cũng đang rất hồi hộp.
– “Được, được để anh… để anh giúp… em cho” – Sợ nàng đổi ý, Công nhanh chóng đồng ý.
Nói xong hắn đưa hai tay thô ráp nắm lấy 2 sợi dây áo, vụng về thực hiện hành động thắt dây theo kiểu cột nơ.
Hạnh Vi lúc này cũng rất hồi hộp, tim nàng đập liêm hồi đến cả quên việc mình đang cố tình chọc cho Thế Bảo ghen lên, từng hơi thở như tức lại trong lồng ngực nàng, vô tình làm cho 2 bầu vú nhô cao, nhấp nhả đều đặn theo từng hơi thở rất gợi tình.
Gã Quốc Công thì vừa cột dây áo vừa thầm nghĩ: “Không ngờ gặp con nhỏ vừa ngon vừa dâm như này, nãy giờ giả vờ đóng vai hiền để lấy lòng nó mà giờ thì chắc không cần nữa rồi, em đã dâm thì anh xin chìu, hehe”.
Hắn giả vờ vụng về, lúc đan dây lại cố tình dùng tay ịn sát vào phần ngực nhô ra khỏi áo ngực của nàng, làn da mịn màng trắng nõn làm hắn kích thích tột độ, đũn quần u lên 1 cục.
– “A, anh xin lỗi, anh không rành mấy việc này lắm, do chưa có bạn gái nên anh ít khi cột dây kiểu này” – Hắn giả vờ xin lỗi…
– “A… không… sao đâu anh, là em nhờ anh mà” – Hạnh Vi không nghi ngờ mà còn nghĩ hắn thật thà…
– “Ngại quá, vậy anh tiếp tục thắt lại cho em nhé”
Nói rồi hắn thực hiện lại hành động thắt dây, lần này hắn giả vờ để rớt 1 bên dây vào trong phần bên trong váy của nàng…
Không để nàng kịp phản ứng, hắn luồn cả cánh tay vào trong khe váy mà chụp lấy sợi giây, giả vờ làm động tác tìm kiếm hắn chà bàn tay sát phần bụng phẳn lì của Hạnh Vi.
Quá bất ngờ với hành sỗ sàng của Quốc Công nàng toang rụt người lại nhưng vẫn không đủ nhanh đành chịu đựng bàn tay của hắn tác oai tác qoái.
Chưa kịp ú ớ gì thì tên Công rút tay ra khỏi váy kèm theo sợi giây, miệng liền xin lỗi: “A, anh xin lỗi, tại anh bất cẩn, làm em giật mình rồi, do anh ít tiếp xúc với phụ nữ nên có gì mạo phạm xin em tha cho anh” – Hắn giả vờ khù khờ…
– “A, không sao đâu anh, hay để em tự cột cũng được” – nàng thấy hơi ngại nên giành lại sợi dây và tự thắt lại…
– “Mẹ, dâm còn bày đặt mắc cỡ”. – Gã Công thầm nghĩ…
Từ phía này, Thế Bảo quan sát thấy sự việc anh cũng hơi bất ngờ vì hành động của tên Công, anh hơi nhổm người dậy thì thấy Hạnh Vi đã rút người lại, giữ ý tứ hơn với gã kia nên anh cũng chỉ ngồi xuống quan sát tiếp, lúc này miệng anh không còn nở nụ cười nữa nhưng lòng bức rức kỳ lạ.
Phía sau đuôi tàu, gã thuyền viên phụ trách phát áo phao khi nãy đã chứng kiến toàn bộ hàng động của Hạnh Vi, hắn biết trước ngồi ở đó sẽ bị dính nước và với trang phục của Hạnh Vi nàng sẽ bị lộ ra cơ thể tuyệt đẹp của mình, cái không ngờ tới là hắn còn được bonus thêm những hành động kích thích của nàng, được nhìn rõ cặp ngực hấp dẫn đó, dương vật hắn căng phồng trong chiếc quần bơi bò sát, hắn đưa tay sục nhẹ…
Về phần Hạnh Vi sau sự cố không mong muốn nàng quyết định tạm thời ngưng việc chọc ghen Thế Bảo, ngồi lại vị trí cũ, chỉnh đốn trang phục nhưng vẫn tiếp tục trò chuyện cùng gã Công do nàng vẫn chưa nghi ngờ gì hắn, dù gì tất cả cũng là do nàng bắt đầu mọi chuyện.

To top
Đóng QC