Phần 17
Hạnh Vi sau một phen xém bị hiếp dâm đến giờ nàng vẫn thấy rất sợ hãi. Nàng được Micky dìu vào văn phòng Bích Phương để nghỉ ngơi.
Bích Phương sau khi giải quyết sự việc cùng ekip lão Hùng cũng nhanh chóng đi về phòng mình để kiểm tra Hạnh Vi.
– “Em không sao chứ Vivian, tên Long chưa làm gì em đúng không?” – Bích Phương ân cần hỏi thăm khi thấy Hạnh Vi đang ngồi co ro trên ghế.
– “Dạ… hắn chưa kịp làm gì em…” – Hạnh Vi trả lời với giọng run run, đôi mắt nàng thẫn thờ nhìn về phía trước, nước mắt cũng từ từ ứa ra.
Micky đứng cạnh cũng ôm nàng vào lòng mà an ủi.
– “Thôi không sao rồi nè Vi, có Micky với chị Phương ở đây rồi.”
– “… hức… hức…” – Hạnh Vi khóc nức thành từng tiếng nhỏ…
– “Vi nè, hay để chị gọi chồng em đến đón em nhé” – Bích Phương bỗng lên tiếng đề nghị…
– “Hức hức… huhuhu…” – Hạnh Vi khi vừa nghe Bích Phương nhắc tới chồng liền không thể kiềm chế được nữa, nàng òa khóc như một đứa trẻ.
– “Sao vậy Vi, chồng em có chuyện gì hả?” – Bích Phương thấy phản ứng mãnh liệt của Hạnh Vi thì biết có chuyện xảy ra giữa 2 vợ chồng…
– “… huhuhu… chị Phương ơi… chồng em… ảnh đi công tác nước ngoài rồi…” – Hạnh Vi vừa khóc vừa nói…
– “À vậy hả, chị còn tưởng có chuyện gì giữa 2 vợ chồng, vậy để chị đưa em về nhé.”
– “Dạ… thôi, em tự về cũng được ạ… chị còn công việc ở đây nữa”
– “Không sao đâu nè, để chị đưa em về cho yên tâm”
– “Micky dìu Vivian ra xe chị giùm nhé.”
Nói rồi Bích Phương lấy xe hơi của mình đưa Hạnh Vi về tới chung cư của nàng.
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://gaigoi.city
Bích Phương đưa Hạnh Vi lên đến tận căn hộ của nàng, sau khi chắc chắn Hạnh Vi đã ổn định và nằm nghỉ trên giường, Bích Phương mới yên tâm ra về.
Nhưng khi Bích Phương đứng dậy tính đi ra cửa thì Hạnh Vi từ trong phòng ngủ gọi ra:
– “Chị Phương ơi, em có thể hỏi chị một chuyện được không?”
Bích Phương hơi bất ngờ nhưng vẫn quay lại trả lời Hạnh Vi:
– “Có chuyện gì em cứ hỏi đi, giúp được em thì chị sẽ giúp hết mình.”
– “Chị đã bao giờ yêu ai chưa ạ…”
– “Chị… chị có…” – Bích Phương hơi ấp úng…
– “Chị có yêu người ấy nhiều không?”
– “Chị… có… yêu rất nhiều…”
– “Vậy chị có bao giờ lừa dối người mình yêu thương không ạ…” – *hức hức*
– “Chị… có…”
– “Vậy người đó có tha thứ cho chị không?”
– “… Có… mà cũng không… chuyện này hơi phức tạp xíu, mà tại sao em lại hỏi vậy? Có chuyện gì vậy Vivian, có phải em và chồng…” – Bích Phương thấy có gì đó không ổn nên tiến đến ngồi cạnh Hạnh Vi.
– “Em… em đã lừa dối anh Bảo… em yêu ảnh, em yêu ảnh hơn bất cứ thứ gì trên đời này… nhưng em đã lừa dối ảnh…” – Hạnh Vi vừa nằm vừa khóc cạnh Bích Phương…
– “Chị chưa hiểu lắm… em nói rõ hơn được không?”
– “Em… em… em… đã quan hệ với người đàn ông khác không phải là Thế Bảo…”
– “Sao chứ, em… ngoại tình sao?” – Bích Phương cố gắng tỏ ra bình tĩnh khi nghe Vi nói…
– “Em… cũng không biết là có phải ngoại tình hay không nữa… em có quan hệ thể xác với người lạ, nhưng em không có tình cảm với họ, đó chỉ là… em không biết phải diễn tả ra sao nữa…”
– “Họ… ý em là… không chỉ một người?”
Hạnh Vi đang khóc thút thít bỗng đỏ hết cả mặt khi bị Bích Phương phát hiện chuyện nàng quan hệ với không chỉ 1 mà là nhiều người. Nàng e thẹn trả lời:
– “Em… em không phải cố tình quan hệ với họ… không phải kiểu yêu đương lén lút sau lưng Thế Bảo, em không biết phải nói sao nữa nhưng những lần quan hệ đó đều do hoàn cảnh… em không có chủ đích… nhưng cũng không thể kiểm soát bản thân…”
– “Ý em là em bị hãm hiếp?”
– “A… cũng không phải là hãm hiếp như việc Long Xù làm với em, không thể gọi là hãm hiếp vì… em cũng có lúc đồng ý để họ… làm.” – Giọng nói Hạnh Vi ngày càng nhỏ, nàng ngại ngùng khi phải khai ra những việc xấu hổ của mình.
– “…”
Nhưng bỗng Hạnh Vi cảm thấy lạ vì không nghe thấy Bích Phương hỏi thêm, nàng quay mặt lên nhìn vào Bích Phương đang đăm chiêu hỏi:
– “Chị Phương… chị ghê tởm em hả…” – Vi lo lắng…
– “À không, không có đâu, chị chỉ đang… nhớ lại 1 số chuyện…”
– “Chuyện gì vậy chị… không lẽ… chị… cũng…” – Hạnh Vi vừa hồi hộp vừa lo sợ thốt lên từng từ một hỏi Bích Phương…
– “…”
Bích Phương nhắm mắt, thở dài…
– “Chị hiểu cảm giác đó của em… phải chị cũng đã từng trải qua nó.” – Bích Phương mở mắt ra nhìn thẳng Hạnh Vi mà nói…
– “A, thật… thật sao” – Hạnh Vi bị bất ngờ, miệng mở to thốt lên…
– “Uhm, chuyện cũng đã lâu lắm rồi… chuyện đó xảy ra khi chị lấy người chồng cũ… cách đây cũng phải 5 năm rồi…”
Trong đầu Hạnh Vi chợt bùng lên 1 suy đoán gì đó khi nghe thấy con số 5 năm…
– “Vậy bây giờ chị và chồng cũ như thế nào rồi ạ?”
– “Tụi chị đã ly hôn… 5 năm rồi.”
– “Chị Phương… em hỏi chị thêm 1 câu nữa nhé…” – Hạnh Vi với ánh mắt ái ngại mở lời…
– “Em cứ hỏi”
– “Chị có biết… diễn đàn… abcxyz… không ạ?”
– “Aaa, sao em lại hỏi…” – Bích Phương bất ngờ với câu hỏi của Hạnh Vi, một loạt suy nghĩ hiện ra trong đầu Phương.
Nhìn thấy phản ứng của Bích Phương, Hạnh Vi lờ mờ đoán được những gì nàng nghĩ có vẻ đã đúng. Nàng hỏi thẳng Bích Phương…
– “Chị có phải là tác giả của bài đăng ‘Cảm giác lạ khi quan hệ với người khác không phải là chồng, buông thả hay tiếp tục lừa dối bản thân?’ Trên diễn đàn đó không?”
– “Em… sao em biết… em có đọc nó rồi sao?”
– “Khoảng thời gian trước, lúc em bắt đầu có cảm giác lạ khi quan hệ với người khác, em đã lên mạng để tìm hiểu thêm thì vô tình đọc được bài viết này. Bài viết cũng đã được 5 năm trùng với việc chị khi nãy chị nói chị hiểu cảm giác của em và từng trải qua nó vào 5 năm trước… nên em mạnh dạng suy đoán có thể chị có liên quan đến bài viết này…” – Hạnh Vi phân tích…
– “…” – Bích Phương im lặng một lúc.
– “Đúng vậy, chị chính là cô gái trong bài viết. Lúc đó chị còn trong độ tuổi trẻ trung, lấy chồng và mơ về một cuộc sống hôn nhân hạnh phúc. Nhưng nào ngờ…” – Bích Phương bồi hồi nhắc lại ký ức của nàng 5 năm trước.
– “Vậy còn bây giờ, bây giờ chị có còn bị những cảm xúc đó chi phối?”
– “Không, hiện tại chị đã hoàn toàn kiểm soát được cảm xúc của mình.”
Hạnh Vi vui mừng tột độ khi nghe Bích Phương nói, nàng ngồi hẳn dậy, nắm lấy tay Bích Phương nói:
– “Chị nói thật sao, chị có thể giúp em được không, em cũng muốn kiểm soát nó, em không muốn mất Thế Bảo.”
– “Được, em yên tâm chị sẽ cố gắng giúp em, chị biết cảm giác khi bị cơn… kiểm soát là như thế nào.” – Bích Phương nhẹ nhàng vuốt tóc và mỉm cười với Hạnh Vi, nàng thật sự coi Vi như đứa em gái.
– “Em cảm ơn chị Phương ^^” – Hạnh Vi tươi tắn khi tìm thấy được tia hy vọng của mình.
– “Nhưng mà… trước tiên chị cần phải xác định được tình trạng của em hiện tại trước đã, chị cần em kể lại từ đầu tới cuối, từ lần đầu tiên em quan hệ với chồng, cho đến những lần quan hệ với những người đàn ông khác, kể càng cụ thể càng tốt…”
– “Hả… có cần phải kể lại như vậy không chị…”
– “Em có tin chị không? Điều này rất quan trọng, phải xác định được em đang trong mức độ nào thì mới có phương pháp phù hợp để giúp em được.”
Hạnh Vi hơi ái ngại nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt tập trung, nghiêm túc của Bích Phương thì nàng biết đây là cơ hội cuối cùng của nàng, dù Bích Phương yêu cầu làm gì nàng cũng sẽ nghe theo: “Dạ… vậy em bắt đầu từ lần đầu tiên của hai vợ chồng ở đêm tân hôn…”
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://gaigoi.city
Khoảng 1 giờ đồng hồ sau…
Bích Phương trong vẻ mặt trầm ngâm đi tới đi lui trước mặt Hạnh Vi sau khi nghe nàng kể tất cả mọi chuyện.
– “Chị Phương, sau những gì em kể, chị nghĩ sao về tình trạng của em?” – Hạnh Vi mất kiên nhẫn dò hỏi Bích Phương.
– “…” – Bích Phương vẫn trầm ngâm.
– “Chị Phương…” – Hạnh Vi cố gắng gặng hỏi.
– “Chị nghĩ tình trạng của em hơi phức tạp, nó khác với hoàn cảnh của chị một chút, chị là bị chồng tác động tâm lý dẫn đến bộc phát cơn… dâm, còn em thì cỏ vẻ là hoàn toàn tự phát…” – Bích Phương phân tích nhưng cũng bật cười khi tự mình nói mình dâm.
– “A, sao lại là dâm chứ, cái này là… bệnh mà, chị đừng nói vậy kỳ lắm.” – Hạnh Vi cũng phát ngượng khi Bích Phương dùng từ dâm để miêu tả.
– “Haha, được rồi không nói em DÂM nữa, được chưa.” – Bích Phương tranh thủ chọc ghẹo Hạnh Vi, nàng cố tình nhấn mạnh chữ dâm.
– “Aaaaa, chị này.”
– “Được rồi, không đùa nữa, nhưng nói tóm lại, chị cần 1 thử nghiệm để xem tình trạng của em như thế nào.” – Bích Phương sau đó đổi sắc giọng trở nên nghiêm túc trở lại…
– “Thử nghiệm gì vậy chị?”
– “Em có tin chị không?” – Bích Phương nhìn thẳng Hạnh Vi…
– “Em có!”
– “Được, vậy hôm nay em cứ nghỉ ngơi cho khỏe. Tối mai, 10h chị sẽ qua đón em, em chỉ việc trang điểm và ăn mặc thật xinh đẹp chờ chị sẵn.”
– “10H tối á? Sao lại trễ vậy ạ?”
– “Em cứ tin ở chị.”
– “Dạ, em tin chị ạ.”
– “Tốt lắm, giờ thì nghỉ ngơi để hồi phục lại sức khỏe đi nè.”
Nói rồi, Bích Phương chia tay để ra về, để lại Hạnh Vi một mình trong căn hộ mà lẽ ra đêm nào cũng ngập tràng tiếng cười của 2 vợ chồng. Hạnh Vi nhớ Thế Bảo, nhưng nàng tin là sẽ sớm thôi, nàng và chồng sẽ lại hạnh phúc bên nhau.
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://gaigoi.city
Tối hôm sau…
10h…
Chiếc Mazda 4 chỗ của Bích Phương đã đến trước cổng chung cư của Hạnh Vi để đón nàng.
Hạnh Vi bận một chiếc đầm dây màu đen dài tới gối, makeup nhẹ, tóc được búi cao, trông bộ đồ không quá hở hang nhưng vẫn toát lên được nét hấp dẫn của Hạnh Vi. Nàng bước vào trong xe, nơi Bích Phương với một chiếc váy xanh ngắn ngang đùi và phần dây áo bắt chéo qua 1 bên vai, bên còn lại thì trống trãi để lộ ra 1 phần ngực trên hấp dẫn của nàng.
2 chị em chào hỏi nhau, ai cũng khen người còn lại xinh đẹp, sau đó Bích Phương cho xe lăn bánh tiến về phía trung tâm quận 1.
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://gaigoi.city
Chiếc xe dừng lại tại một quán Bar ở đường Đồng Khởi.
Một nhân viên trông xe nhanh chóng tiến đến để mở cửa giúp chủ xe bên trong… hắn ta há hốc mồm khi nhìn thấy 2 nữ thần xinh đẹp bước ra… đặc biệt là nữ thần váy đen.
Bích Phương sau khi giao xe cho gã, liền nắm tay Hạnh Vi tiến vào cửa quán Bar, phía trên một bảng hiệu hớn với dòng chữ liên tục chớp nháy: ONE NIGHT.
Bích Phương dẫn Hạnh Vi vào trong liền được một người quản lý ra đón và dẫn cả 2 vào một chỗ ngồi ngay trung tâm quán. Quán này được thiết kế với bố cục hình vòng cung, ở trung tâm phía sát vòng cung là nơi để DJ chơi nhạc, còn lại các bàn và ghế đứng được bố trí rải rác xung quanh. Ngoài ra còn có 1 sàn nhảy ngay phía dưới chỗ DJ, cách bàn của Hạnh Vi vài bước chân.
Hạnh Vi do lần đầu đi Bar kiểu này nên nàng cảm thấy hơi choáng ngợp do bar bắt đầu lên nhạc. Bích Phương thì tỏ ra vô cùng quen thuộc với các hoạt động kiểu này, nàng nhanh chóng order nước và vài phần thức ăn cho cả 2.
Hạnh Vi trong lòng lo lắng hỏi Bích Phương:
– “Chị Phương, sao chị lại đưa em vào đây?”
– “Thì là để giúp em đó, trước tiên chị cần xác định chính xác cảm xúc của em… và đây là nơi rất thích hợp, em cứ enjoy bản thân đi, hãy là chính em một cách tự nhiên nhất. Chị sẽ có cách của mình”
– “Dạ… tại đây là lần đầu em đi bar kiểu này.”
– “A lần đầu của em hả, sau này nhớ kêu chồng chở đi nhiều hơn nha, vui lắm hihi”.
Bích Phương sau đó nhún nhảy theo điệu nhạc, nâng ly cụng với Hạnh Vi. Hạnh Vi dù chưa biết Bích Phương định làm gì, nhưng nàng tin tưởng ở Bích Phương, cũng dần dần bớt lo lắng, từ từ thả bản thân theo điệu nhạc và cụng ly uống cùng Bích Phương.
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://gaigoi.city
Hạnh Vi không biết nàng đã uống bao nhiêu, thời gian đã trôi qua bao lâu, chỉ biết quán bar lúc này càng ngày càng đông khách.
Lúc nãy khi mới vào, quán bar cũng chỉ lát đát vài bàn có khách, nhưng giờ đây bao quanh bàn Hạnh Vi và Bích Phương đã đông nghịt người.
Một số bàn nam bên cạnh để ý 2 người đẹp uống rượu với nhau 1 mình nên cũng lân la làm quen. Một trong số đó là 1 người thanh niên tóc đỏ.
– “Hello 2 người đẹp, thấy 2 em nãy giờ chỉ uống với nhau, giờ cho anh xin phép tham gia chung được không?” – Gã tóc đỏ tay cầm 1 ly rượu bước tới dò hỏi…
– “Okie anh, tụi em bên này cũng đang chán, có thêm người thêm vui.” – Bích Phương chưa để Hạnh Vi kịp phản ứng đã nhanh chóng trả lời tên tóc đỏ.
– “Haha vậy tốt quá, vậy anh gọi bạn anh qua cùng luôn nhé.”
– “Ok, càng đông càng vui, hihi” – Bích Phương nháy mắt cùng tên tóc đỏ làm hắn khoái chí…
– “Ok vậy chờ anh chút, tụi anh qua liền.” – Tên tóc đỏ nhanh chóng rời bàn và quay lại gọi đồng bọn.
Khi hắn vừa rời đi, Hạnh Vi liền thắc mắc với Bích Phương:
– “Sao chị lại gọi họ đến bàn mình?”
– “Em cứ tin ở chị, em chỉ việc vui vẻ đi nè.” – Bích Phương nắm 1 tay Hạnh Vi để giúp nàng không lo lắng.
Cùng lúc đó, tên tóc đỏ đã quay lại cùng 2 gã bạn của hắn, trong tay mỗi tên đều cầm theo 1 chai rượu xịn.
– “Hè lô, hè lô, tụi anh quay lại rồi đây.”
– “Hello anh again, hihi” – Bích Phương cười lại với gã tóc đỏ…
Gã nhanh chóng đứng cạnh Hạnh Vi, 2 tên đồng bọn thì đứng 2 bên Bích Phương.
– “Ok, cảm ơn 2 em đã cho tụi anh tham gia cùng, để đáp lại tụi anh có đem 3 chai rượu này qua mời lại tụi em, tối nay 2 em cứ chơi xả láng, lát tụi anh sẽ thanh toán hết.” – Tên tóc đỏ vểnh mặt tự hào, đòi bao người đẹp 1 chầu lấy le.
– “Hihi vậy thì tốt quá, vậy 2 đứa em không khách sáo nè. À mà giới thiệu một chút, em tên là Phương, còn đây là Vi.” – Bích Phương chỉ vào Hạnh Vi và tự giới thiệu.
– “A người đẹp mà tên cũng đẹp, còn anh tên là Hên, thằng này là Cọc, thằng này là Hán.” – Tên tóc đỏ cũng giới thiệu hắn và nhóm bạn.
– “Hihi, chào mấy anh.” – Bích Phương xoay qua chào hỏi từng người trong khi Hạnh Vi vẫn im lặng.
– “À mà 2 em xinh đẹp vậy sao lại vào bar mà không có ai đi cùng?” – Hên tóc đỏ hỏi…
– “Ủa anh này kỳ ghê, bộ con gái không được đi bar 1 mình hả, tụi em coi vậy mà ‘chơi’ có khi còn dữ hơn tụi anh đó nha.” – Bích Phương lã lơi đối đáp với Hên tóc đỏ.
– “Hahaha, được chứ, anh thích nhất những em gái như em, đã xinh đẹp lại còn chịu chơi haha, dzô mình cụng ly nào!!!”
– “Dzô dzô dzô” – Bích Phương ra dấu để Hạnh Vi cùng nâng ly.
Hạnh Vi lúc này dù không ưa gì những người thanh niên lạ mặt nhưng vì tin tưởng Bích Phương nên nàng cứ xuôi theo.
Sau vài lần cụng ly và chào hỏi, cộng với tiếng nhạc sập sình, Hạnh Vi bắt đầu thấy thấm rượu, gương mặt nàng bắt đầu ửng đỏ. Trong khi đó, Bích Phương vẫn không có dấu hiệu bị say, tửu lượng của nàng rất tốt.
Hên tóc đỏ sau khi thấy rượu bắt đầu ngấm vào người Hạnh Vi, hắn trở nên táo bạo hơn.
– “Em Vi nè, em có vẻ ít nói quá ha, không biết là em có bạn trai chưa?” – Hên tóc đỏ lân la áp sát tai Hạnh Vi hỏi do tiếng nhạc trong bar khá lớn…
– “… Sao ạ… em nghe không rõ” – Hạnh Vi chưa nghe rõ Hên tóc đỏ hỏi gì.
– “ANH HỎI LÀ EM XINH QUÁ, EM CÓ BẠN TRAI CHƯA?” – Hên tóc đỏ càng áp sát người mình hơn vào Hạnh Vi nói lớn…
Hạnh Vi dù lúc đầu không ưa gì gã Hên và cũng ít nói nhưng bây giờ do có chút hơi men nên nàng cũng không ngần ngại trả lời hắn…
– “HAHA, EM CÓ CHỒNG LUÔN RỒI ANH GÌ ƠI!” – Hạnh Vi trả lời rồi bụm miệng cười…
– “WOA, CHỒNG EM MAY MẮN GHÊ, MÀ ẢNH ĐÂU SAO KHÔNG ĐI CÙNG EM?” – Hên tóc đỏ hơi thất vọng nhưng cũng nhanh chóng mặc kệ, tiếp tục áp sát Hạnh Vi…
– “CHỒNG EM… ĐI CÔNG TÁC RỒI ANH ƠI” – Hạnh Vi bắt đầu hơi lắc lư theo điệu nhạc…
– “VẬY CHẮC EM THẤY CÔ ĐƠN LẮM ĐÚNG KHÔNG NÈ” – Hên tóc đỏ bắt đầu cho 1 tay vòng qua eo Hạnh Vi…
– “HAHA, CÓ CHỊ PHƯƠNG VỚI MẤY ANH VUI CÙNG EM, ĐÂU CÓ CÔ ĐƠN GÌ ĐÂU NÈ” – Hạnh Vi cũng không biết sao lại trả lời như vậy, có lẽ cơn say đang điều khiển nàng?
– “HAHAHA, OK EM, TỤI ANH SẼ VUI CÙNG EM CẢ ĐÊM DZOOOOO” – Hên tóc đỏ thấy Hạnh Vi không phản kháng nên vẫn tiếp tục giữ tay ở eo nàng, các ngón tay bắt đầu làm việc…
Đối diện Hạnh Vi và Hên tóc đỏ, Bích Phương vẫn đứng đó giả vờ tiếp chuyện với 2 tên còn lại, ánh mắt nàng vẫn dõi theo từng hành động của Hên và Hạnh Vi. Nhưng lúc này Bích Phương cũng cảm thấy được ở dưới mông mình, 2 bàn tay từ 2 bên đã bắt đầu tiếp cận, từ từ đặt lên mông nàng.
Quay lại với Hạnh Vi, nàng cũng bắt đầu cảm nhận được những ngón tay của Hên tóc đỏ liên tục di chuyển ở phần eo nàng, rồi dần tiến ra sau phần mông.
Hạnh Vi dùng 1 tay đưa xuống để kéo tay Hên tóc đỏ ra, nhưng bên trên nàng vẫn vui cười trò chuyện cùng hắn.
– “Em xinh lắm đó Vi, anh chưa thấy ai xinh như em” – Hên tóc đỏ nãy giờ vẫn áp sát mặt vào tai Hạnh Vi, hắn bắt đầu giở trò tán tỉnh…
– “Hihi, em xin cảm ơn lời khen của anh, nhưng mà chị Phương còn xinh hơn em kìa.”
– “Haha, Phương cũng xinh, nhưng em xinh hơn…” – Hên tóc đỏ trong lúc tán tỉnh, cố tình dùng lưỡi liếm nhẹ vành tai Hạnh Vi.
– “Ummmm, hihi anh này, em nhột…” – Hạnh Vi cảm thấy nhột nhột nhưng chỉ né tránh một chút.
– “Anh có làm gì đâu mà em nhột… nhột hả… nhột nè” – Vừa nói Hên tóc đỏ vừa cố tình thè lưỡi liếm tới tấp do thấy Hạnh Vi không hề chống cự.
– “A, hihi, đừng mà…” – Cơn say làm cho Hạnh Vi không phân biệt được là Hên tóc đỏ đang lợi dụng tình thế để xàm sở nàng. Phía dưới mông, bàn tay hư hỏng của Hên lại 1 lần nữa tác oai tác oái.
Bích Phương bên này nhìn thấy những điệu bộ của Hạnh Vi và Hên tóc đỏ cũng nhìn ra được vấn đề, nàng biết Hạnh Vi đang say, cũng biết Hên tóc đỏ đang giở trò. Nhưng Bích Phương vẫn chỉ đứng đó quan sát, không hề có ý định can thiệp… đồng thời nàng đang nghĩ cách để đối phó 2 gã bạn của Hên bên cạnh, 2 bàn tay của 2 gã đã và đang xoa bóp 2 bên mông nàng ngày càng quyết liệt hơn…
Lúc này bỗng sàn nhảy được chiếu sáng đèn, DJ kêu gọi mọi người cùng tiến lên phía trước để nhảy 1 bài.
– “ANH CHỊ EM ƠI, LÊN NÓC NHÀ LÀ LÊN NÓC NHÀ, BẮT CON GÀ LÀ BẮT CON GÀ, NÀO MỌI NGƯỜI CÙNG LÊN SÀN NHẢY NÀOOOO”.
Bích Phương thấy vậy cũng gợi ý cho cả nhóm cùng lên nhảy.
– “Hay tụi mình cũng lên nhảy đi mấy anh, lên nhảy cho vui nha Vi” – Bích Phương nói với cả nhóm…
– “Ok người đẹp, lên đó quẩy cho đã.” – Hên tóc đỏ và đồng bọn hào hứng tham gia.
Cả 5 người Bích Phương cùng nhau tiến lên giữa sàn nhảy, từ 4 hướng những người khác cũng dần dần tiến lên làm cho sàn nhảy ngày càng chật hẹp.
Hạnh Vi nắm tay Bích Phương cả 2 cùng rung lắc theo điệu nhạc của DJ, nàng lúc này cảm thấy rất sảng khoái, lần đầu đi bar và được hòa mình vào điệu nhạc sập sình làm cho nàng quên đi muộn phiền, quên đi nỗi nhớ Thế Bảo…
Đang trong cơn hưng phấn, Hạnh Vi dần không để ý Bích Phương đã buông tay nàng từ khi nào, thay vào đó là một cánh tay khác… không… hai cánh tay, ba cánh tay khác đang bao lấy nàng. Trong phút chốc Hạnh Vi thấy xung quanh mình là những người đàn ông, trong đó có Hên tóc đỏ.
Đứng ngay trước mặt Hạnh Vi, Hên tóc đỏ liên tục nhún nhảy cùng nàng. Hạnh Vi cũng không quan tâm, đây là sàn nhảy, ai cũng có thể vô tư mà nhảy múa.
Thấy Hạnh Vi không hề phản ứng khi hắn tiếp cận, Hên tóc đỏ bắt đầu có những đụng chạm với Hạnh Vi, hắn giả vờ đưa tay lên chạm nhẹ ngực nàng, rồi chạm eo nàng… nhưng Hạnh Vi vẫn vậy, vẫn lắc lư theo điệu nhạc sập sình, mắt nàng hơi có phần nhắm lại.
Hên tóc đỏ trong lòng nổi lên một ngọn lửa như muốn thiêu đốt bản thân hắn, trước sắc đẹp của Hạnh Vi hắn không thể kiềm chế nữa, hắn liều mình lao tới vòng tay ôm nàng, miệng nhanh chóng áp sát trao cho Hạnh Vi một nụ hôn.
– “Ummm” – Hạnh Vi lúc này tâm trí đã mơ màng, tiếng nhạc lớn cộng với cơn say làm cho nàng càng không thể kiểm soát cơ thể mình, rồi khi bất ngờ nhận được một nụ hôn từ Hên tóc đỏ… nàng còn mơ màng nghĩ đó là Thế Bảo.
Hạnh Vi đáp trả nụ hôn của Hên tóc đỏ một cách nồng cháy làm hắn sung sướng nghĩ là đã vớ được một con hàng ngon dâm đãng, hắn mạnh dạng đặt hai tay lên ngực Hạnh Vi mà xoa nắn, miệng vẫn không ngừng hôn hít Hạnh Vi.
Bích Phương lúc này đã quay trở lại bàn, nàng cố ý tách bản thân ra khỏi sàn nhảy và quay về đây để quan sát Hạnh Vi… vốn dĩ kế hoạch của Bích Phương là đưa Hạnh Vi vào bar sau đó cố ý để nàng tiếp xúc với một số người khác giới, Bích Phương sẽ quan sát phản ứng cơ thể của Hạnh Vi mà xác định xem Vi đang ở mức độ nào. Lúc đầu Bích Phương chỉ có ý định để Hạnh Vi bị tiếp xúc da thịt bên ngoài ở tay chân, hoặc cùng lắm là bị sờ ngực, mông một chút nhưng giờ đây có vẻ kế hoạch đã đi hơi xa, đám bạn tên Hên tóc đỏ khá đông và manh động, Bích Phương là con gái một mình bây giờ xông vào sẽ không thể cứu Hạnh Vi có khi còn trở thành mồi cho bọn kia…
Trở lại với Hạnh Vi và Hên tóc đỏ…
Lúc này hắn đã dùng 1 tay kéo 1 bên dây áo Hạnh Vi xuống để lộ ra một bên ngực nàng lấp ló bên trong chiếc áo ngực không dây, hắn lập tức áp sát mặt vào ngực Hạnh Vi mà liếm láp.
Phía sau Hạnh Vi lúc này 2 tên đồng bọn của hắn cũng thay phiên sờ mông nàng, bọn chúng còn tốc đầm nàng lên cao, cho tay vào trong để xoa bóp da thịt mát lạnh của nàng.
Hạnh Vi bị bao vây giữa 3 con sói khát tình, cơ thể nàng không có chút sức lực một phần vì cơn say, một phần vì cái cảm giác đê mê nhục dục lại dâng trào… nàng chỉ biết nhắm hai mắt, ngửa đầu ra sau, mặc kệ cơ thể mình đang bị giày vò từ trên xuống dưới.
Hên tóc đỏ sau một lúc liếm láp 1 bên ngực căng tròn của Hạnh Vi, cơn nứng dâng trào, hắn đưa tay mình tìm xuống dưới đầm Hạnh Vi, tốc nó lên, sau đó cho cả bàn tay vào trong quần lót của nàng…
– “Ummm” – Hạnh Vi rên lên khi âm đạo của nàng cảm nhận được những ngón tay lạ liên tục mò mẫm tìm đường đi vào trong.
– “Em dâm quá Vi ơi, để anh cho em sướng” – Hên tóc đỏ vừa nói vừa cho tay vào trong lồn Hạnh Vi mà móc, hắn đã cảm nhận được sự ướt át khi vừa chạm vào lồn nàng… cơn hứng lên cao, hắn bất chấp xung quanh mình là hàng chục người đang bay lắc… hắn chỉ muốn móc lồn Hạnh Vi cho thật đã.
– “Umm ummm ummmm” – Hạnh Vi rên lên dùng 1 tay che miệng khi các ngón tay của Hên tóc đỏ liên tục ra vào và móc ngoáy trong người nàng, hai chân nàng cũng bắt đầu run lên không thể đứng vững nữa.
Hạnh Vi gục ngay xuống sàn trước mặt Hên tóc đỏ, bao quanh còn có 2 tên đồng bọn, bọn chúng nhìn nhau một cái rồi như hiểu ý của nhau, tất cả cùng đưa tay xuống bắt đầu tháo khóa quần giải phóng dương vật căng cứng bên trong.
Nhưng khi vừa mới kéo quần xuống thì từ đâu ở hai bên, 2 cánh tay hộ pháp bỗng nắm lấy vai Hên tóc đỏ và động bọn kéo mạnh về phía sau…
– “Vi, Vi ơi, em đây rồi.”
Giọng nói của Bích Phương vang lên ngay sau khi tên Hên bị hai người bảo vệ kéo ra, nàng chạy đến kéo dây áo lên cho Hạnh Vi, rồi nhanh chóng dìu Hạnh Vi đứng dậy rồi rồi khỏi sàn nhảy, bỏ lại Hên tóc đỏ và đồng bọn đang ra sức chửi bới 2 người bảo vệ to lớn – Bích Phương do biết mình không đủ sức can ngăn nên đã đi kiếm bảo vệ từ nãy.
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://gaigoi.city
Dìu Hạnh Vi lên xe nhưng thấy sắc mặt nàng vẫn còn chưa tỉnh táo vì say Bích Phương trong lòng cảm thấy hơi có lỗi. Dù ý định ban đầu chỉ muốn tìm hiểu và giúp Hạnh Vi nhưng lại vô tình đẩy nàng vào nguy hiểm. Bích Phương nhanh chóng chạy xe đưa Hạnh Vi về nhà.
Sau khi đưa Hạnh Vi lên phòng và khuấy chanh nóng để giúp nàng giải rượu, Hạnh Vi lúc này cũng đã tỉnh lại một chút. Nàng hỏi Bích Phương về chuyện vừa xảy ra ở quán bar.
– “Chị Phương, khi nãy có chuyện gì… em cảm thấy hình như bản thân bị đụng chạm… rồi em không thấy chị đâu… chuyện khi nãy là sao vậy chị?” – Hạnh Vi lo lắng…
– “… Chị xin lỗi em, thật ra cũng là do chị. Chị tính sẽ đưa em vào bar để kiểm tra mức độ ‘căn bệnh’ của em, nhưng không ngờ chuyện có hơi vượt quá tầm kiểm soát.”
– “Vậy… em… có bị…” – Hạnh Vi toát mồ hôi sợ hãi…
– “Không, không sao cả, chị đã kịp thời gọi bảo vệ để giải nguy cho em.”
– “Dạ… em… cảm ơn chị.”
– “Cảm ơn gì chứ, cũng tại chị cả mà, hihi”
– “Dạ, nhưng mà rốt cuộc chị có biết được mức độ của em chưa ạ?”
– “Uhm, chị cũng có quan sát từ lúc em mới vào quán cho đến khi em buông thả bản thân với những tên lạ mặt kia, dù có một chút do say nhưng chị có thể nhìn thấy được… hiện tại tình trạng của em đang ở mức báo động, chị nghĩ là do em đã ép bản thân nhịn sex trong một thời gian dài, rồi sau đó lập tức quan hệ mãnh liệt với người lạ nên vô tình làm cho cơn nhục dục của em trở nên không thể kiểm soát nổi, nếu không điều trị đúng cách và kịp lúc, chị sợ… em sẽ không thể kiểm soát được bản thân mình sau này.”
– “Vậy bây giờ em phải làm sao hả chị?” – Hạnh Vi lo lắng tột độ khi nghe Bích Phương nói.
– “Tuy là khó nhưng không phải không có cách, chị trước đây cũng xém rơi vào tình trạng như em nhưng nhờ có một người mà giờ đây chị đã có thể có cuộc sống bình thường trở lại.”
– “Là ai vậy chị Phương”
– “Là một vị bác sĩ chuyên khoa tâm lý tình dục, anh ấy đã giúp chị thoát khỏi cơn nhục dục của bản thân và trở nên mạnh mẽ như bây giờ. Chị tin là lần này, ảnh cũng có thể giúp được em.”
– “Vậy… chị giới thiệu vị bác sĩ đó cho em với nhé.”
– “Uhm, em yên tâm, có chị giới thiệu, ảnh sẽ hết lòng giúp đỡ cho em.”
– “Nhưng mà bây giờ cũng khuya rồi, em nghỉ ngơi đi, ngày mai chị sẽ đưa em đi gặp bác sĩ đó.”
– “Em cảm ơn chị Phương, không có chị em không biết phải làm sao nữa…” – Hạnh Vi thút thít…
– “Uhm, không sao đâu nè, có chị đây.”
Sau đó, Bích Phương ra về, Hạnh Vi có một đêm yên giấc vì nàng biết từ mai sẽ có người giúp nàng thoát khỏi cơn nhục dục của chính mình.