Phần 24
Sáng hôm sau…
Hạnh Vi đã có mặt tại sân bay Tân Sơn Nhất từ sớm để làm thủ tục check – in đi Thái. Vẻ mặt nàng tỏ ra lo lắng thấp thỏm vô cùng…
Chuyện là đêm qua sau khi bắt grab đến nhà ba mẹ, Hạnh Vi kiểm tra tình hình ba nàng thì cũng không nghiêm trọng lắm, ông chỉ thấy hơi khó thở nhưng sau đó đã ổn định trở lại. Hạnh Vi yên tâm trở về nhà và sau đó gọi điện kiểm tra Bích Phương, nhưng lúc này điện thoại lại không thể liên lạc được, có tiếng chuông đổ nhưng lại không ai bắt máy, nàng cố gọi cho Micky cũng không được, Hạnh Vi sau đó quay lại quán karaoke thì được nhân viên thông báo 2 người đã nhập viện trong tình trạng bất tỉnh.
Nàng tức tốc đến bệnh viện nơi Bích Phương đang được cấp cứu thì được biết Bích Phương vẫn trong tình trạng hôn mê, ngoài ra bác sĩ cũng cho biết hạ thể Bích Phương có vẻ đã bị xâm hại, lúc này Hạnh Vi mới đoán ra là tên Quân, người yêu của Micky là chủ mưu đứng đằng sau tất cả chuyện này nhưng giờ đây hắn đã bỏ trốn.
Hạnh Vi sau đó gọi điện thông báo tình hình cho bác sĩ Phúc và cả hai ở lại bệnh viện tới 2h sáng để chờ Bích Phương tỉnh lại.
Khi Bích Phương dần lấy lại sự tỉnh táo và biết được mọi chuyện đã xảy ra với mình, nàng rất sốc và căm hận tên Quân, nàng cảm thấy không còn đủ sức khỏe để có thể đi Thái Lan cùng Hạnh Vi nhưng vẫn thuyết phục Vi cố gắng đi một mình vì sự kiện này rất quan trọng, Hạnh Vi bắt buộc phải có mặt.
Sau một hồi Bích Phương ra sức thuyết phục thì Hạnh Vi cũng chấp nhận nàng sẽ bay sang Thái một mình vào sáng sớm, Bích Phương đã có bác sĩ Phúc chăm sóc nên nàng cũng thấy yên tâm hơn, việc của nàng lúc này là về nhà nghỉ ngơi để sáng sớm còn phải ra sân bay…
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://gaigoi.city
Trong lúc Hạnh Vi đứng chờ check in và nhớ lại chuyện đêm qua thì bỗng nhiên nàng nghe có người gọi tên mình từ phía sau:
– “HẠNH VI!!!”
Nàng quay mặt lại thì nhìn thấy thấy trước mắt là một người mà nàng không muốn thấy nhất vào lúc này: Lão Hùng aka Đỗ Mạnh Hùng…
Hắn ta đang kéo chiếc vali đi về hướng Hạnh Vi, trên môi nở một nụ cười khoái chí.
– “Anh… anh đến đây làm gì?” – Hạnh Vi cảm thấy đổ mồ hôi hột khi thấy lão Hùng, linh cảm mách bảo chuyện không hay sắp tới.
– “À, sáng nay anh sẽ bay qua Thái giúp em tham gia sự kiện, anh có nghe nói Bích Phương không thể đi cùng em nên anh xung phong hộ tống em qua đó, kaka”
– “Gì chứ? Em tự đi một mình cũng được rồi, anh không cần phải đi theo đâu.”
– “Không được, không được, đây là sự kiện quan trọng, lãnh đạo studio không yên tâm khi để em một mình tham gia được nên anh phải đi theo để ‘giúp đỡ’ em, có nhiều cái bên đó em cần người hỗ trợ lắm.”
– “Nhưng anh làm mảng nội y thì liên quan gì đến em? Anh đi theo cũng không giúp được gì.” – Hạnh Vi cố gắng từ chối không cho lão Hùng đi theo vì nàng cảm thấy không yên tâm với sự có mặt của lão, ngoài ra lão còn 1 lần suýt xâm hại nàng nên nàng rất ngại nhìn thấy lão.
– “Phải, anh không làm chung mảng với em nhưng anh cũng thuộc bộ phận quản lý model giống Bích Phương, nếu ở studio ai có kinh nghiệm nhất để giúp em thì chính là anh.” – Lão Hùng vênh mặt khoe khoang chức vụ, nhưng đúng là lão là người có kinh nghiệm nhất trong việc này.
– “Nhưng…”
– “Đừng nhưng nhị gì nữa, đây là mệnh lệnh cấp trên, em không muốn cũng không được, sắp tới giờ bay rồi, em mau chóng checkin đi kẻo trễ.” – Lão không cho Hạnh Vi phàn nàn thêm nữa mà ra lệnh thúc dục nàng.
Hạnh Vi dù không muốn đi cùng lão Hùng nhưng nàng biết đây là sự kiện lớn rất quan trọng với công ty, dù nàng không muốn đi cũng không được. Hạnh Vi đành cắn răng mà chấp nhận… nàng sau đó làm thủ tục check in và tiến vào phòng chờ để lên máy bay.
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://gaigoi.city
Sau gần 2 tiếng kể từ khi máy bay cất cánh, Hạnh Vi và lão Hùng cuối cùng đã có mặt tại sân bay Suvarnabhumi, Thái Lan.
Hạnh Vi cảm thấy choáng ngợp trước sự to lớn và hiện đại ở sân bay nước bạn, nàng chưa từng đặt chân tới đây nên mọi thứ còn rất bỡ ngỡ, nhưng với lão Hùng thì lão đã quá quen với việc bay đi khắp các nước Đông Nam Á. Nhờ có sự giúp đỡ và hướng dẫn của lão mà Hạnh Vi cuối cùng cũng bắt được taxi để về tới khách sạn của mình.
Bước tới chỗ lễ tân để nhận phòng, Hạnh Vi lúc này mới nhận ra là công ty chỉ đặt sẵn một phòng cho nàng và Bích Phương, nhưng giờ đây Bích Phương lại bị thay thế bằng lão Hùng, nàng thì không thể nào chấp nhận ở chung phòng với lão, hai bên vì thế xảy ra tranh cãi:
– “Em không chấp nhận! Phòng này là đặt cho em và chị Phương, em sẽ không chấp nhận để anh ở chung đâu!” – Hạnh Vi tỏ ra cực kỳ cứng rắn khi lão Hùng nằng nặc lấy lý do tiết kiệm chi phí mà đòi ở chung phòng với nàng.
– “Em cứ bình tĩnh, anh hay Phương đều là đồng nghiệp của em thôi, giờ em không cho anh ở chung thì anh biết ở đâu?” – Lão giả vờ tỏ ra tội nghiệp…
– “Em không cần biết, nam nữ không thể ở chung phòng được, nếu anh nhất quyết đòi ở đây thì em sẽ bay về, anh có thể thỏa sức mà ở lại” – Hạnh Vi tỏ ra bất cần, cố tình dọa bỏ về để đuổi lão Hùng đi.
Thấy Hạnh Vi nhất quyết không lùi bước, lão Hùng biết dù có ép thêm cũng không được gì nên đành ngậm ngùi chấp thuận.
– “Được rồi, không ở chung thì không ở chung, vậy để anh đi chỗ khác kiếm phòng. Em phải tin tưởng anh, anh ở đây là để giúp em thôi.” – Lão Hùng nói thêm, tỏ ra như là tốt bụng.
Sau khi giải quyết được vấn đề với lão Hùng, Hạnh Vi nhanh chóng nhận phòng và thay một bộ đồ mới, nàng biết là hôm nay sẽ được tự do tham quan Bangkok nên cũng rất háo hức muốn đi xem thành phố, trước đây nàng chỉ mới đi Campuchia lúc còn học Đại học, nhưng ở campuchia thì khác xa sự hiện đại và sầm uất của Bangkok.
Hạnh Vi thay cho mình một bộ váy 2 dây màu vàng nhạt, váy dài tới mắt cá chân, nàng biết thời tiết Bangkok khá là nóng nên lựa chọn cho mình một bộ đồ mang lại sự mát mẻ nhưng vẫn đủ kín đáo. Nàng sau đó đi xuống sảnh khách sạn định hỏi tiếp tân nên đi tham quan chỗ nào thì bắt gặp lão Hùng đã ngồi ở đó từ khi nào. Vừa thấy Hạnh Vi hắn đã lên tiếng:
– “Vi, em định đi tham quan thành phố đúng không? Để anh dẫn đường và chỉ chỗ cho em nè.” – Vẻ mặt lão tỏ ra hớn hở vô cùng…
– “A, không cần đâu anh Hùng, em tự đi cũng được, ở đây mọi người cũng nói tiếng Anh nên em không cần phiền anh đâu, cảm ơn anh.”
Nói rồi Hạnh Vi không để lão Hùng kịp trả lời, nàng vội vàng bước ra khỏi cửa khách sạn dù không biết mình sẽ phải đi đâu.
Lão Hùng khi bị Hạnh Vi làm lơ cũng cảm thấy tức giận trong lòng, nhưng khi lão nhìn nàng trong bộ váy 2 dây mỏng manh để lộ một phần bộ ngực căng tròn làm lão cũng nguôi ngoai phần nào, lão âm thầm lủi thủi đi theo phía sau Hạnh Vi, nàng đi tới đâu lão theo tới đó.
Hạnh Vi cũng phát hiện lão Hùng đang lẽo đẽo theo mình nhưng nàng mặc kệ, nàng nghĩ giữa thanh thiên bạch nhật lão cũng không dám làm gì nàng.
Hạnh Vi cứ vui vẻ du ngoạn đường phố Bangkok, nàng thưởng thức đủ loại ẩm thực đường phố nơi đây, ghé thăm các cửa hàng bán đồ lưu niệm, dần dần Hạnh Vi quên đi cả việc phía sau nàng lão Hùng vẫn như hình với bóng.
Sau cả buổi sáng đi dạo trên các con phố ở Bangkok, buổi trưa Hạnh Vi dò theo google map để đi đến chợ Chatuchak. Chợ này nổi tiếng là thiên đường mua sắm ở Bangkok, với khoảng hơn 10.000 giang hàng hầu như mọi thứ trên đời đều có bán ở đây.
Hạnh Vi ghé vào một tiệm ăn nhanh để gọi cho mình một phần pad thái, nhưng khi đứng dậy thanh toán để rời đi thì nàng bị hai thanh niên lạ mặt áp sát:
– “สวัสดีคนสวย” – Một trong hai tên lạ mặt người Thái giả vờ đụng mạnh vào Hạnh Vi và nói…
– “A… I’m sorry…” – Hạnh Vi không hiểu người thanh niên vừa đụng mình nói gì nên chỉ biết nói xin lỗi cho qua chuyện.
– “คุณแตะฉัน คุณต้องจ่าย” – Tên thanh niên lạ mặt lại nói gì đó, tuy nhiên lần này vẻ mặt hắn có vẻ giận dữ hơn…
– “I’m… sorry, I don’t understand what are you saying? Do you speak English?” – Hạnh Vi thấy hắn có vẻ giận dữ và muốn nói gì đó với nàng, nhưng vì không hiểu nên nàng hỏi liệu hắn có biết nói tiếng anh không…
– “คุณกำลังล้อเล่นฉัน?” – Lần này cả 2 tên đều tỏ vẻ căng thẳng, chúng vẫn luôn miệng nói gì đó bằng tiếng Thái, càng nói chúng càng tiến lại gần Hạnh Vi, dần dần chúng ép Hạnh Vi vào một giang hàng bỏ trống.
Hạnh Vi tuy không hiểu hai người này muốn nói gì nhưng nhìn sự dữ tợn của họ nàng cũng cảm thấy lo lắng, nàng nghĩ họ đang cố gắng xin đểu nàng nên đã móc bóp lấy 1 xấp tiền Bath mà đưa cho chúng…
– “Here, take it and leave me alone”
Hạnh Vi vừa lui người vừa đưa xấp tiền ra trước mặt, nàng hy vọng chúng sẽ lấy tiền mà bỏ qua cho nàng.
Nhưng không, hành động đưa tiền của nàng làm 2 tên lạ mặt càng hung tợn hơn, chúng chửi bới, hất tay nàng làm rơi đi xấp tiền, rồi một tên sấn tới dùng tay kéo mạnh 1 bên dây áo nàng.
Cú giật mạnh làm sợi dây áo mỏng manh bị tụt xuống khỏi vai nàng, một phần ngực căng tròn của nàng vốn đã hững hờ ẩn hiện trước mắt hai tên lạ mặt nay lại càng bị lộ ra nhiều hơn.
– “Aaaa, what are you doing? Helppppp” – Hạnh Vi hét lên khi thấy tình hình nguy hiểm…
Nhưng hai tên lạ mặt vẫn xem như không có gì, chúng tiếp tục chửi mắng và càng ngày càng sấn tới trước mặt Hạnh Vi.
Trong giây phút nguy hiểm cận kề, tưởng chừng như sẽ không ai giúp đỡ Hạnh Vi thì từ phía sau hai tên kia, một giọng nói quen thuộc vang lên:
– “ปล่อยให้เธออยู่คนเดียว”
Đó chính là giọng của lão Hùng, lão vẫn âm thầm theo sau Hạnh Vi từ lúc nàng rời khách sạn, giờ đây khi thấy người đẹp đang gặp nguy hiểm, lão đã nhân cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân, mà thật ra lão cũng không phải anh hùng gì, chẳng qua lão biết Hạnh Vi bây giờ rất quan trọng, event ngày mai nhất định Hạnh Vi phải có mặt nên giờ đây sự an toàn của nàng là mối quan tâm hàng đầu của lão.
Hai tên lạ mặt quay lại nhìn thấy một người đàn ông cao to vạm vỡ với vẻ mặt hung dữ đang nói cùng một ngôn ngữ với chúng cũng làm chúng có phần quan ngại, hai tên này thì khá nhỏ con, chúng có thể bắt nạt 1 mình Hạnh Vi thì được chứ nếu so với lão Hùng thì cả 2 không là gì.
Thấy tình hình có vẻ không ổn chúng mở miệng chửi bới gì đó rồi sau đó nhanh chóng rời đi, trước khi đi còn cố gắng liếc mắt nhìn ngực Hạnh Vi một cái.
– “Vi, em không sao chứ? Tụi nó có làm gì em không?” – Lão Hùng sau khi thấy 2 tên lạ mặt bỏ đi liền chạy đến kiểm tra Hạnh Vi.
– “Em không sao… cảm ơn anh Hùng” – Hạnh Vi kéo dây áo lên lại khi thấy lão Hùng tiến lại, nàng cũng mở lời cảm ơn lão.
– “Không có gì, em không sao là được rồi, em một mình đi lại giữa Bangkok như vậy rất là nguy hiểm, anh đã nói để anh đi chung mà em không chịu” – lão tỏ ra tốt bụng.
– “Em… không sao đâu, sáng giờ em vẫn đi một mình được, em không phiền anh Hùng nữa đâu.” – Hạnh Vi dù biết ơn lão Hùng nhưng nàng vẫn có sự đề phòng với lão…
– “Trời, chuyện như vậy mà em vẫn không tin anh sao? Giờ em đi một mình nữa thì 2 thằng đó lại đi theo em đó, ở đây cũng không ít tụi biến thái đâu.” – Lão cố tình hù dọa Hạnh Vi…
– “Vậy để em trở về khách sạn nghỉ ngơi, em nghĩ đi dạo nhiêu đây cũng đủ rồi.” – Hạnh Vi vẫn nhất quyết không đi với lão Hùng…
– “Haizz, thôi được rồi, vậy đi, giờ em để anh đưa em đi một vòng quanh chợ, nếu em không thích thì có thể về bất cứ lúc nào, nếu thích và thấy tin tưởng anh thì cho anh tiếp tục đi cùng em. Được không? Chợ này nổi tiếng lắm, em qua đây mà không đi 1 vòng cho biết thì uổng cả chuyến đi đó.” – Lão Hùng cố gắng níu kéo hy vọng cuối cùng.
Hạnh Vi dù không muốn đi với lão nhưng nàng cũng thích đi dạo một vòng chợ Chatuchak để tham quan và tìm hiểu văn hóa Thái Lan. Nàng nghĩ dù gì cũng là giữa trưa, lão cũng vừa giúp nàng, có lão đi cùng mấy tên du côn cũng không dám dụng đến nàng nữa nên thử đi 1 vòng chắc cũng không sao.
– “Được… vậy em đi với anh một vòng, sau đó em trở về khách sạn nghỉ ngơi.”
– “Haha, ok Vi, vậy để anh đưa em đi tham quan chợ, nhiều cái hay lắm, chắc chắn em sẽ thích.” – Lão Hùng mừng run người khi được Hạnh Vi cho phép đi cùng, hắn vui mừng đến nổi quên việc hắn từng thèm muốn Hạnh Vi như thế nào, lúc này nhìn hắn như một kẻ si tình cố gắng theo đuổi cô gái mà hắn yêu thích.
Sau đó, Hạnh Vi đi theo sự hướng dẫn của lão Hùng, hai người đi một vòng quanh chợ, tham quan những giang hàng thú vị, từ những shop bán áo quần, đồ lưu niệm đến những shop bán thú cưng, động vật hoang dã… Hạnh Vi tỏ ra thích thú khi lần đầu được nhìn thấy nhiều thứ kỳ lạ nơi đây, nàng dần dần bớt đi sự e ngại với lão Hùng, thậm chí thỉnh thoảng còn lắng nghe và bàn luận với lão về những giang hàng kỳ lạ mà 2 người đi qua.
Đến chiều tối, Hạnh Vi và lão Hùng ghé vào một quán ăn nhỏ để ăn tối, lúc này Hạnh Vi cũng không còn tỏ ra xa cách với lão Hùng, nàng đã cởi mở trò chuyện với lão. Về phần lão Hùng khi đối diện với sự thân thiện của Hạnh Vi, lão cũng phần nào tỏ ra là một người lịch sự, không còn là phiên bản đê tiện của hắn lúc muốn hãm hại nàng.
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://gaigoi.city
Sau khi cả hai dùng xong bữa tối, Hạnh Vi quyết định trở về khách sạn để nghỉ ngơi, nhưng nàng muốn đi bộ để ngắm cảnh Bangkok nhộn nhịp về đêm, lão Hùng cũng giúp hộ tống Hạnh Vi trở về.
Lúc đi qua một con hẻm vắng, lão Hùng phát hiện có điều kỳ lạ, phía trước bỗng xuất hiện 3 người lạ mặt đi về hướng lão và Hạnh Vi, nhìn ra sau lưng cũng có thêm 3 người khác xuất hiện, linh tính mách bảo có chuyện không hay, lão Hùng lên tiếng nói với Hạnh Vi:
– “Vi à, em mau ra đứng phía sau lưng anh”
– “Có chuyện gì vậy anh Hùng?” – Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm trọng của lão Hùng, Hạnh Vi bỗng thấy bất an.
– “Có người chặn đầu tụi mình, anh nghĩ là tụi du côn hồi sáng ở chợ!” – Lão Hùng nói…
– “Sao chứ? Là 2 tên hồi sáng sao?”
Hạnh Vi lúc này mới nhìn kỹ 3 kẻ đang áp sát trước mặt, một trong số đó đúng là tên du côn hồi sáng.
– “Giờ mình phải làm sao đây?” – Hạnh Vi lo lắng hỏi lão Hùng…
– “Em cứ đứng sau lưng anh, khi nào anh nói chạy thì chạy.” – Lão Hùng nói…
– “Em biết rồi…”
Lúc này cả 6 tên du côn đã áp sát Hạnh Vi và lão Hùng từ 2 phía, tên du côn hồi sáng chỉ vào lão Hùng nói gì đó bằng tiếng Thái: “มันคือเขา”
Những tên khác cũng lên tiếng nói gì đó, sau đó một tên to con bước ra trước mặt chỉ thẳng lão Hùng nói: “ให้เธอกับฉันแล้วคุณสามารถไป”
Lão Hùng tỏ ra hiểu ý hắn muốn nói gì liền đáp: “สัมพันธ์”
Hạnh Vi đứng phía sau thấy lão Hùng có khả năng giao tiếp bằng tiếng Thái liền hỏi:
– “Tụi nó nói gì vậy anh Hùng?”
Lão Hùng nhìn Hạnh Vi đăm chiêu rồi nói: “Tụi nó nói nếu anh để em lại thì tụi nó sẽ tha cho anh.”
Hạnh Vi khi nghe xong liền tỏ ra sợ hãi, bàn tay run run. Nhưng ngay lập tức lão Hùng trấn an nàng: “Nhưng em đừng lo, anh vừa nói ‘FUCK YOU’ với tụi nó” – lão Hùng nở một nụ cười nửa miệng…
Ngay lúc đó, tên du côn to con la lớn bằng tiếng Thái rồi ra hiệu cho đàn em lao vào tấn công lão Hùng.
– “Em đứng qua một bên đi Vi!” – Lão Hùng khi thấy những tên du côn bắt đầu manh động liền đẩy Hạnh Vi ra một bên và hô lớn.
Sau đó, lão xoay người một vòng tung cước đạp thẳng vào một tên du côn đang áp sát từ phía sau.
Tên du côn ăn một cước của lão Hùng liền văng ra sau lộn vài vòng, một tên khác lập tức lao đến tung nắm đấm nhắm vào mặt lão.
Nhưng lão Hùng cũng nhanh chóng cuối người né cú đấm đó, đồng thời dùng tay móc một cú trời giáng vào bụng tên du côn vừa lao tới.
3 tên phía sau thấy đồng bọn bị hạ gục một cách nhanh chóng liền biết đối thủ không phải dạng vừa, chúng tản ra làm thế bao vây lão Hùng, sau đó đồng loạt lao đến từ 3 phía.
Lão Hùng nhìn quanh một lượt cả 3 tên du côn đang lao đến, lão nhanh chóng cúi thấp người, giang chân xoay 1 vòng gạt té cả 3 tên cùng lúc, sau khi thấy đối thủ đã té, lão lao đến tung một cú sút thật mạnh vào một trong 3 tên.
Trong chốc lát, cả 5 tên đàn em đã bị lão Hùng đập cho một trần nằm lăn lóc trong con hẻm. Nhưng cũng trong lúc này, lão Hùng phát hiện vẫn còn thiếu gì đó, lão nhanh chóng nhìn về phía Hạnh Vi thì lúc này nàng đã bị tên đại ca to con lao đến ôm chặt từ phía sau.
– “ĐỊT MẸ, THẢ CÔ ẤY RAAA” – lão Hùng trong cơn tức giận hét lớn bằng tiếng Việt…
– “คุณมาและเธอตาย” – tên đại ca siết chặt cổ Hạnh Vi từ phía sau hét lớn vào lão Hùng, Hạnh Vi trong tay hắn cũng sợ hãi khóc lóc và cố gắng vùng vẫy…
Lão Hùng lúc này đánh giá tình thế đang có phần bất lợi dành cho mình, lão biết tên du côn đang dùng Hạnh Vi uy hiếp lão, nếu lão lao vào tấn công hắn, hắn sẽ làm hại Hạnh Vi, nếu lão không làm gì, thì đàn em tên kia cũng sẽ lao vào đánh lão.
Vừa nghĩ đến đó, 5 tên đàn em cũng đã đứng dậy, chúng thấy lão Hùng có vẻ chần chừ, liền lập tức lao vào đấm đá túi bụi.
Lão Hùng do bị phân tâm và lo lắng tên đại ca sẽ làm hại Hạnh Vi nên cũng chỉ biết đưa tay lên đỡ, cố gắng chịu đựng từng cú đấm, cú đá của 5 tên du côn.
– “Aaaaa, địt mẹ chúng mày” – Lão Hùng bị đá sấp mặt xuống đất vẫn cố tuông lời chửi bới lũ du côn…
Hạnh Vi trong lúc bị tên du côn đại ca siết chặt không làm gì được nhưng khi thấy lão Hùng vì sự an toàn của nàng mà chấp nhận để 5 tên kia đánh cũng thấy cảm động, nàng cố gắng la lớn: “Anh Hùng!!! Dừng lại đi mà… stopppp, pleaseeee stopppp”
Tên đại ca khi thấy lão Hùng đã bị đàn em đấm đá nằm chịu trận dưới đất nên cũng hả hê, hắn mở miệng nói gì đó với Hạnh Vi bằng tiếng Thái rồi dùng tay giật mạnh một bên dây áo nàng, chiếc dây áo bị đứt làm lộ ra một bên ngực Hạnh Vi lấp ló sau chiếc nịt ngực không dây. Tên đại ca khi thấy bộ ngực căng tròn của Hạnh Vi liền chịu không nổi mà mạnh bạo giật bay luôn cái nịt ngực của nàng, sau đó hắn dùng tay xoa nắn không thương tiếc một bên ngực bị lộ ra của nàng.
– “Aaaaa, buông tôi ra, khốn nạnnnnn” – Hạnh Vi khóc thét lên khi cơ thể nàng bị một bàn tay bẩn thỉu không ngừng nắn bóp.
Lão Hùng trong lúc bị dẫm đạp bởi 5 tên côn đồ, bỗng nghe Hạnh Vi la lớn thảm thiết, lão cố gắng hướng mắt nhìn về phía nàng thì thấy việc làm khốn nạn của tên đại ca đang làm với Hạnh Vi, máu nóng và máu anh hùng trong lão nổi lên cùng lúc, lão dùng hết sức bình sinh bật người đứng dậy, xô ngã những tên du côn đang quây quanh mình, lao thẳng tới chỗ tên đại ca…
Tên đại ca do ỷ y lão Hùng đã nằm đo ván và một tay đang bận xoa nắn ngực Hạnh Vi nên đã không kịp trở tay, lão Hùng trong chớp mắt đã lao đến nắm lấy bàn tay đang làm trò đồi bại của tên đại ca mà vặn mạnh một cái ra sau, tên đại ca la lên đau đớn dùng tay còn lại cố gắng thúc cùi chỏ ra sau tấn công lão Hùng, nhưng một lần nữa lão Hùng lại nhanh hơn, lão né được cú thúc rồi dùng tay còn lại nắm lấy cổ tên đại ca từ phía sau mà lao mạnh cả người tới, cú lao người từ phía sau làm cơ thể tên đại ca bị đập mạnh vào bức tường cạnh đó, hắn lập tức bất tỉnh.
Lão Hùng trong cơn điên tiếc tiến đến liên tục tung những cú sút vào người tên đại ca đã bất tỉnh, nhưng vì quá tập trung vào tên đại ca nên từ phía sau một tên đàn em đã lượm một ống sắt gần đó mà tán mạnh vào đầu lão Hùng.
*Choang*
Tiếng va đập mạnh vang lên, lão Hùng cảm thấy choáng váng, cả thân mình mất thăng bằng gã gục xuống đất – *Ầm*
Những tên du côn lúc này thấy đại ca của chúng đã bất tỉnh nên cũng tỏ ra sợ hãi, chúng cố gắng kéo tên đại ca rời khỏi con hẻm, để lại lão Hùng bất tỉnh và Hạnh Vi trong cơn hoảng loạn…
Sau một lúc cố gắng định thần sau khi bị tên du côn sàm sỡ, Hạnh Vi chạy đến chỗ lão Hùng đang nằm úp mặt xuống đất, máu trên đầu lão cũng bắt đầu chảy ra.
– “Aaaa, anh Hùng, anh Hùng anh có sao không, máu… máu… anh chảy máu nhiều quá…” – Hạnh Vi sợ hãi khi thấy đầu lão Hùng chảy máu và bất tỉnh…
– “Giờ phải làm sao đây, để em đưa anh đi bệnh viện” – Hạnh Vi nói rồi cố gắng kéo cơ thể to lớn của lão Hùng ra khỏi con hẻm…
Nhưng vì lão quá to xác nên với sức lực của Hạnh Vi nàng không thể kéo lão được bao xa…
– “Huhuhu, anh Hùng… anh tỉnh dậy đi, anh đừng có chết… huhuhu” – Hạnh Vi bật khóc khi cảm thấy bất lực trong hoàn cảnh này, nàng không thích lão Hùng, lão có chết ở đâu nàng cũng mặc kệ nhưng giờ phút này nàng lại muốn thấy lão sống hơn bao giờ hết.
Trong giây phút tuyệt vọng đó, bỗng nhiên Hạnh Vi thấy tay lão Hùng cử động nhẹ.
– “Anh Hùng, anh Hùng, anh nghe em nói không?”
Lão Hùng sau khi bị đập đầu mạnh dẫn đến bất tỉnh tạm thời giờ đây đã có thể tỉnh lại…
– “A… anh không sao…” – lão cố gắng lên tiếng…
– “Anh tỉnh rồi, huhuhu, anh không sao rồi, nhưng đầu anh chảy máu nhiều quá, em phải đưa anh vào bệnh viện.” – Hạnh Vi vui mừng khi thấy lão Hùng chưa chết…
– “Không… không… được đến bệnh viện… đưa anh về khách sạn của anh là được rồi…” – lão Hùng trong cơn đau vẫn cố gắng lên tiếng.
– “Tại sao? Anh đang chảy máu nhiều lắm… nếu không tới bệnh viện lỡ như…”
– “Không… sao đâu, chỉ là bị trầy da đầu thôi, cứ đưa anh về khách sạn… đưa đến bệnh viện trong tình trạng này phiền phức lắm.”
– “Thật sao? Anh không muốn đến bệnh viện thật sao…”
– “Phải, em gọi taxi, đưa anh về khách sạn ‘The Cheap’ là được.”
– “Được rồi, vậy để em dìu anh ra taxi…”
Hạnh Vi lúc này cũng hoảng loạn nên đành nghe lời lão Hùng, nàng đưa hắn rời khỏi con hẻm rồi bắt taxi về đến khách sạn “The Cheap”, đây là khách sạn giá rẻ nằm cách khách sạn 5 sao của Hạnh Vi tầm 500 mét, khi sáng lúc Hạnh Vi không cho lão Hùng ở chung nên lão đã ra đây thuê phòng cho tiết kiệm tiền.
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://gaigoi.city
Sau 5 phút ngồi taxi, Hạnh Vi cùng lão Hùng đã về tới khách sạn của lão.
Lão Hùng lúc này tỏ ra vô cùng đau đớn, hắn dường như không tự mình bước nổi được nữa, Hạnh Vi vì vậy phải dìu hắn lên phòng.
Vào tới phòng khách sạn, Hạnh Vi để ý đây là một dạng motel giá rẻ, trong phòng chỉ có chiếc giường ngủ, 1 cái ghế sofa dài, 1 cái tủ lạnh, một phòng tắm nhỏ, trang trí trong phòng cũng nhìn đơn giản vô cùng.
Nàng dìu lão Hùng nằm lên giường rồi lấy khăn tắm tẩm ướt lao vết máu trên đầu lão, đúng như lão nói có vẻ nó chỉ là vết thương ở da đầu, không nguy hiểm lắm.
Sau khi lau máu cho lão Hùng và kiểm tra tình trạng của lão đã ổn định, Hạnh Vi lên tiếng định ra về:
– “Anh Hùng, anh hãy nghỉ ngơi đi, em xin phép về trước nhé.”
Lúc này bỗng nhiên lão Hùng dùng tay ôm đầu rồi rên lên đau đớn: “Aaaaa, đau đầu quá… anh đau đầu quá Vi ơi…”
Hạnh Vi vừa mới đó thấy lão đã ổn định tự nhiên giờ lại ôm đầu la đau làm nàng cũng hoảng sợ.
– “Anh Hùng, anh sao vậy, em tưởng chỉ là vết thương ngoài da… anh có sao không?” – Hạnh Vi tỏ ra lo lắng tiến đến ngồi cạnh lão…
– “Anh không biết nữa… tự nhiên anh đau lắm… anh nghĩ chắc là do tụ máu bầm…” – lão Hùng rên rỉ…
– “Máu bầm sao? Vậy có nguy hiểm không anh? Em phải làm gì để giúp anh đây?” – Hạnh Vi càng tỏ ra hoang mang…
– “Aaaa, anh nghĩ em phải giúp anh chườm lạnh vào đầu để làm tan máu bầm…”
– “… chườm lạnh sao… được… vậy anh chờ em chút…”
Hạnh Vi nói rồi tức tốc mở tủ lạnh lấy một ít đá rồi cho vào chiếc khăn tắm, sau đó chườm vào vết thương trên đầu lão Hùng. Lão sau khi được chườm lạnh cũng bớt rên rỉ… từ từ ổn định và nhắm mắt chìm vào cơn mê…
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://gaigoi.city
1 tiếng đồng hồ sau, lúc này đã là hơn 11h đêm, tại căn phòng khách sạn của lão Hùng.
Hạnh Vi ngồi trên chiếc sofa, 1 tay nàng cố gắng giữ 1 bên váy áo do lúc nãy tên du côn đã giật đứt, nàng mở mắt quan sát lão Hùng nằm nhắm mắt lâu lâu lại rên rỉ trên giường. Hạnh Vi đã tính bỏ về từ nãy nhưng khi thấy tình trạng không ổn định của lão Hùng làm nàng cũng thấy không yên tâm, lão ra nông nổi này cũng là do cố gắng giúp nàng, nếu nàng bỏ mặc lão thì nàng không làm được, nàng định sẽ ngồi thêm 1 lúc đến khi lão tỉnh dậy rồi sẽ ra về.
Nhưng do trời đã tối, cộng với việc nàng đã đi bộ cả ngày hôm nay nên Hạnh Vi thiếp đi lúc nào không hay… trong cơn ngủ mê tay nàng cũng buông lỏng làm một bên váy áo rơi xuống để lộ 1 nửa bộ ngực trắng trẻo của nàng…