Phần 27
Ngày thứ 2 của tuần tiếp theo…
Sau những ngày vui vẻ và hạnh phúc bên Thế Bảo, hôm nay Hạnh Vi phải quay trở lại với công việc của mình.
Hạnh Vi được thông báo hôm nay sẽ có cuộc họp quan trọng ở studio, cuộc họp này là để bàn bạc về những sự thay đổi của studio cũng như lên kế hoạch cho Hạnh Vi để chuẩn bị cho những cuộc thi sắp tới. Hạnh Vi cũng cập nhật tin tức về Bích Phương, nàng được biết Phương đã khỏe lại và quay lại làm việc, tuy nhiên Bích Phương đang có kế hoạch nghỉ ngơi một thời gian sau cú sốc với tên bạn trai của Micky.
Hạnh Vi chọn cho mình một bộ váy hồng dễ thương rồi nhanh chóng rời nhà đến công ty.
Studio hôm nay khá im ắng, bình thường luôn có người chạy ra chạy vào, tiếng máy ảnh, tiếng người cười nói nhưng hôm nay lại im lặng khác thường. Hạnh Vi nghĩ chắc là hôm nay không có shoot chụp nào.
Hạnh Vi tiến vào trong văn phòng của Bích Phương cũng không thấy ai, nàng đành đi dọc hành lang các phòng chụp của studio để kiểm tra và cũng không thấy một bóng một người.
Đang trong sự hoang mang kỳ lạ thì Hạnh Vi thấy ở cuối dãy hành lang có một căn phòng lớn đang để hé cửa, linh tính mách bảo bên trong căn phòng đang có chuyện gì đó xảy ra, Hạnh Vi từ từ đi thẳng đến đó.
Đứng trước cánh cửa khép hờ, Hạnh Vi hồi hộp dùng tay… đẩy mạnh cửa ra…
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://gaigoi.city
*Bộp Bộp Bộp Bộp*
Tiếng pháo giấy vang lên rôm rả, tiếng người vỗ tay liên tục, trước mặt Hạnh Vi lúc này những sợi pháo giấy bắn tung tóe khắp nơi…
– “Chúc mừng em Vivian!” – Một giọng nói quen thuộc vang lên…
Bích Phương từ giữa phòng từ từ tiến đến trước mặt Hạnh Vi, hai tay dang ra muốn ôm lấy nàng, miệng nở một nụ cười thật tươi. Phía sau Bích Phương và xung quanh phòng là tất cả nhân viên của studio từ những bé admin đến các nhân viên ekip chụp ảnh, có cả lão Hùng…
Mọi người đã cố tình lên kế hoạch để làm Hạnh Vi bất ngờ, ai cũng đã biết thông tin nàng sẽ thay mặt studio để tham gia vào cuộc thi nội bộ tranh tài với các studio khác trong khu vực nên đã chuẩn bị một sự chào đón bất ngờ cho Hạnh Vi.
Giây phút Hạnh Vi nhận ra sự chào đón của mọi người, nàng đưa tay lên che miệng thể hiện sự cảm cộng trước hành động của mọi người. Sau đó, nàng ôm chầm lấy Bích Phương.
– “Chúc mừng em Vivian” – Bích Phương chúc mừng Hạnh Vi một lần nữa.
– “Em cảm ơn chị Phương, cảm ơn mọi người.”
Hạnh Vi cũng cúi đầu cảm ơn mọi người vì sự chào đón này. Lúc này nàng cảm nhận studio như một gia đình thứ 2 của mình.
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://gaigoi.city
Không lâu sau màn chào đón sự trở lại của Hạnh Vi, mọi người cũng quay trở lại với công việc của mình. Còn Hạnh Vi, Bích Phương, lão Hùng và một vài thành viên ban quản lý khác thì tiến đến phòng họp để bắt đầu buổi meeting quan trọng của ngày hôm nay.
Trong phòng họp, khi mọi người đã cố định chỗ ngồi, Bích Phương bước lên trước và nói:
– Cũng như mọi người đã biết, sắp tới MAXYM sẽ không chỉ đơn giản là một studio chụp ảnh và sản xuất tạp chí thời trang nữa, mà còn tham gia vào các lĩnh vực khác của ngành người mẫu. Tuy nhiên những sự thay đổi đó sẽ không diễn ra ngay lập tức, chúng ta sẽ chuyển giao từ từ, ở thời điểm hiện tại chụp ảnh thời trang vẫn là business chính của studio. Nhưng vì người mẫu độc quyền của chúng ta là Vivian sắp tới phải tham gia nhiều hơn vào việc chuẩn bị cho các cuộc thi nên không thể đảm nhận tất cả các shoot chụp độc quyền được… và cũng vì thế bên phía công ty mẹ đã cử một người mẫu khác từ Thái Lan đến đây để chia sẻ công việc với Vivian. Và người mẫu đó cũng đã có mặt ở đây ngày hôm nay với chúng ta, xin mọi người hãy cho một tràng pháo tay để chào đón người mẫu mới sẽ tham gia vào studio của chúng ta: Jessica – Mỹ Dung.
Bích Phương nói rồi đưa tay về phía cửa ra vào phòng họp.
Mỹ Dung trong bộ váy ôm sát cơ thể ngắn cũn cỡn đẩy cửa bước vào.
Hạnh Vi há hốc mồm ngạc nhiên vì sự hiện diện bất ngờ của bạn mình, mới tuần trước nàng vừa chia tay Mỹ Dung ở Thái và tự hỏi không biết khi nào mới gặp mặt lại thì giờ đây cô ấy đã xuất hiện trước mặt nàng.
Mỹ Dung vừa thực hiện những bước đi uyển chuyển vừa đưa tay chào hỏi những người có mặt trong phòng, khi đi ngang mặt Hạnh Vi nàng nháy mắt và nói nhỏ: “Surprise!”
Mỹ Dung sau đó đứng cạnh Bích Phương và tự giới thiệu về bản thân:
– “Xin chào mọi người, em là Jessica, tên tiếng Việt là Mỹ Dung, rất hân hạnh được gặp và làm việc cùng mọi người.” – Mỹ Dung nói rồi khẽ cúi chào, vòng một của nàng khi khom người xuống căng lên thấy rõ làm cho những người đàn ông bên dưới cảm thấy khó thở, đặc biệt là lão Hùng.
Lúc này, Bích Phương nhìn Hạnh Vi một nửa và lên tiếng:
– “Vivian, Jessica sẽ là người thay thế em làm mẫu ảnh trong trường hợp em phải tham gia chuẩn bị hoặc thi đấu cho các cuộc thi. Em có muốn nói gì với bạn không?” – Lúc này Bích Phương chưa biết là cả 2 đã quen nhau từ trước.
Hạnh Vi nghe Bích Phương nói liền đứng dậy, nở một nụ cười bí hiểm và nói:
– “Mình là Vivian… rất hân hạnh được gặp Jessica… bạn quả nhiên là rất đẹp nhưng… mong bạn nhớ cho rằng ở đây bạn cũng chỉ là người mẫu số 2 thôi.” – Vừa nói Hạnh Vi vừa bước ra đứng đối mặt Mỹ Dung.
Bích Phương và những người có mặt bỗng cảm thấy lo lắng khi thấy phản ứng của Hạnh Vi, bình thường nàng là người rất hiền lành và dễ gần nhưng tự nhiên lại tỏ thái độ với Mỹ Dung. Ai cũng nghĩ sắp có một cuộc cung đấu sắp sửa xảy ra…
Mỹ Dung sau khi nghe Hạnh Vi nói cũng nhếch miệng cười, nàng ưỡn ngực, áp sát Hạnh Vi, mặt đối mặt với nàng rồi nói giọng đầy thách thức:
– “À… ok, mình làm sao tranh giành danh hiệu nữ hoàng studio với Vivian được chứ… đến cả anh Kun mình còn xém bị Vivian ăn mất thì phải biết thân biết phận chứ…” – Mỹ Dung nói và không nhịn được cười.
– “A… con quỷ này, dám nhắc tới chuyện đó chọc tao hả.” – Hạnh Vi cũng bật cười, đưa tay đánh nhẹ Mỹ Dung…
– “Hahaha, tại mày kiếm chuyện tao trước chứ bộ.” – Mỹ Dung chụp lấy tay Hạnh Vi, 2 người cười nức nở.
Những người còn lại trong phòng lúc này không hiểu chuyện gì đang xảy ra, ai cũng ngu mặt ra mà nhìn 2 người đẹp trước mặt cười giỡn, vừa vài giây trước đó họ còn tưởng sắp có một cuộc chiến nội bộ trong studio mà giờ đây cả hai như đã quen nhau từ trước và lại còn rất thân nữa.
Bích Phương cũng không ngoại lệ, nàng không hiểu chuyện gì đang diễn ra bèn lên tiếng hỏi:
– “Vivian? Em quen Jessica sao?”
– “Dạ, đúng rồi chị Phương, không những quen mà Mỹ Dung còn là bạn thân thời cấp 3 của em nữa, tuần trước ở Thái Lan tụi em tình cờ gặp nhau mà không ngờ giờ lại thành đồng nghiệp cùng nhau luôn nè, hihi” – Hạnh Vi trả lời.
– “Thì ra là vậy… hai đứa làm chị hết hồn, hồi nãy còn phải lo lắng sợ hai đứa đấu đá lẫn nhau.” – Bích Phương thở phào nhẹ nhõm.
– “Dạ, em chào chị Phương, chị yên tâm, con nhỏ này nó không dám làm gì em đâu hihi.” – Mỹ Dung cũng lên tiếng…
– “À, mà chuyện khi nãy em nói ăn ăn cái gì Kun Kun đó, chuyện đó là sao?” – Bích Phương hỏi thêm Mỹ Dung về chuyện khi nãy…
– “Aaaa, không có gì đâu chị Phương, con này nó nhảm đó.” – Hạnh Vi cắt ngang không cho Mỹ Dung giải thích với Bích Phương.
Lúc này từ phía dưới, lão Hùng bước tới và lên tiếng: “A, thì ra là người quen sao, hèn gì anh thấy Jessica quen quen, thì ra là lần trước có thấy em ở Thái Lan rồi.”
Mỹ Dung thấy người đàn ông cao lớn chào hỏi, nàng cũng khách sáo chào lại: “Em chào anh, anh là…”
– “… Anh là Mạnh Hùng, quản lý mảng nội y của studio, nếu em có hứng thú, chúng ta có thể bàn thêm sau buổi meeting này.” – Lão Hùng tự giới thiệu thêm…
– “E hèm, chuyện đó để sau đi, bây giờ Phương vẫn còn một số chuyện phải thông báo.” – Bích Phương thấy lão Hùng tỏ vẻ ham hố trước sắc đẹp của Mỹ Dung nên cắt lời.
Sau đó, mọi người tạm thời quay lại chỗ ngồi để nghe Bích Phương nói tiếp:
– “Ngoài chuyện muốn giới thiệu Jessica với mọi người, Phương còn muốn thông báo cho Vivian biết là trong một tháng tới, em sẽ phải tham gia vào một số buổi training để chuẩn bị cho cuộc thi bikini sắp tới ở Thái Lan. Và người sẽ hỗ trợ em trong việc tập luyện đó là… anh Hùng.”
Hạnh Vi nghe xong lập tức quay mặt nhìn lão Hùng đứng phía sau, lão cũng nở một nụ cười vui vẻ đáp lại nàng.
– “Nhưng mà sao lại là anh Hùng? Em tưởng chị là quản lý của em chứ?” – Hạnh Vi bối rối hỏi thêm, nàng vẫn thấy không yên tâm khi làm việc cùng lão Hùng…
Bích Phương lúc này hơi cúi đầu nói:
– “Đó cũng là việc cuối cùng chị muốn thông báo với em và mọi người… chuyện là sắp tới Phương sẽ không còn đảm nhận vị trí quản lý kiêm Branch Director của MAXYM Việt Nam nữa, bên công ty mẹ sẽ sắp xếp người mới thay thế Phương trong thời gian tới, còn về bản thân mình, Phương sẽ nghỉ ngơi một thời gian, tuy chỉ làm ở MAXYM Việt Nam một thời gian ngắn nhưng Phương rất vui khi được biết và làm việc cùng mọi người. Phương hy vọng sau này sẽ có cơ hội được tiếp tục đồng hành với mọi người, nhưng chuyện đó sẽ phải coi sau này như thế nào nữa. Phương xin cảm ơn.”
Hạnh Vi cảm thấy buồn bã khi nghe Bích Phương nói, nàng coi Phương như một người chị, Phương đã hy sinh bản thân để giúp nàng nhiều chuyện, nàng thật sự muốn được tiếp tục làm việc với Bích Phương, nhưng nàng cũng hiểu lý do tại sao Bích Phương lại quyết định nghỉ ngơi một thời gian…
Sau khi kết thúc buổi họp, Bích Phương thông báo thêm cho Hạnh Vi biết thêm là cô sẽ cùng bác sĩ Phúc ra nước ngoài một thời gian, cụ thể là Singapore. Cũng vì vậy Bích Phương mời Hạnh Vi tối nay cùng chồng ghé qua nhà bác sĩ Phúc để có một bữa tiệc chia tay, Hạnh Vi đồng ý và gợi ý rủ thêm Mỹ Dung thì được Bích Phương vui vẻ chấp nhận.
Thế là 3 chị em hẹn nhau tối nay ở nhà bác sĩ Phúc, đối với Hạnh Vi và Bích Phương đó sẽ là một bữa tiệc chia tay cuối cùng của họ, còn với Mỹ Dung đó sẽ là bữa tiệc đầu tiên chào đón nàng trở lại Việt Nam sau bao bao năm.
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://gaigoi.city
Tối đó, Hạnh Vi báo cho Thế Bảo biết về bữa tiệc chia tay, anh cũng nhanh chóng đồng ý tham gia vì muốn gặp và cảm ơn Bích Phương cũng như bác sĩ Phúc vì đã giúp đỡ Hạnh Vi trong thời gian qua.
Hai vợ chồng lên đồ và Thế Bảo lấy xe đưa Hạnh Vi đến nhà bác sĩ Phúc theo sự chỉ đường của vợ…
Khi đến nơi, Thế Bảo nhìn một lượt quanh nhà bác sĩ Phúc và thầm khen ngợi ngôi nhà to và đẹp, anh cũng đang ấp ủ ý định mua một căn nhà đất để hai vợ chồng ở cho tiện…
Đang trong cơn suy nghĩ thì từ phía trong nhà, Bích Phương và bác sĩ Phúc bước ra chào đón hai vợ chồng.
– “Hello Vi, hello Bảo hai em tới sớm quá nè” – Bích Phương lên tiếng chào hỏi, cô cũng đã gặp Thế Bảo vài lần trước đây.
– “Hi chị Phương, lâu rồi không gặp chị.” – Thế Bảo chào hỏi lại.
– “Hi Vi, Hi Bảo, anh là Nguyễn Phúc bạn trai của Phương.” – Bác sĩ Phúc cũng chào hỏi…
– “Em chào anh Phúc… Đây là chồng em Thế Bảo” – Hạnh Vi giới thiệu Thế Bảo với bác sĩ Phúc, nàng tự nhiên thấy hơi ngại khi 2 người đàn ông này gặp nhau.
– “Em chào anh, cảm ơn anh đã giúp đỡ Hạnh Vi trong thời gian qua.” – Thế Bảo nói rồi bắt tay bác sĩ Phúc…
– “À không có gì, đó là công việc của anh mà.” – Bác sĩ phúc bắt tay lại và gãi đầu ái ngại khi nghe Bảo nói từ “giúp đỡ”.
Khi mọi người đang chào hỏi, giới thiệu lẫn nhau thì từ phía trước cổng một chiếc xe sang trọng xuất hiện, cánh cửa trước mở ra thì bên trong chính là Mỹ Dung, nàng ta hun từ biệt chàng trai đang cầm vô lăng rồi bước ra khỏi xe. Chiếc xe sau đó lăn bánh rời đi, Mỹ Dung cũng tiến vào bên trong sân nhà bác sĩ Phúc trong sự tò mò nhòm ngó của mọi người.
– “Ê ai vậy mày, mới về Việt Nam mà có anh nào đưa đón nhanh vậy?” – Hạnh Vi nói với ra trêu ghẹo Mỹ Dung…
– “Ai mày hỏi chi? Con quỷ nhiều chuyện.” – Mỹ Dung không thèm trả lời Hạnh Vi…
– “Sao em không mời bạn vào chơi luôn Dung?” – Bích Phương khách sáo hỏi…
– “Dạ thôi chị Phương, ảnh ngại không vào đâu hihi”
Mỹ Dung nói rồi đảo mắt nhìn một lượt những người đang đứng trước mặt, ngoài Hạnh Vi và Bích Phương, nàng thấy một người đàn ông chững chạc với cặp kính trí thức và đặc biệt nàng bị thu hút ánh nhìn bởi anh chàng cao ráo đẹp trai đang đứng cạnh Hạnh Vi.
Với bản tính lanh lợi của mình, Mỹ Dung nhanh trí nói với mọi người:
– “Để em đoán nha, anh đeo mắt kính này là bác sĩ Phúc bạn trai chị Phương, còn anh đẹp trai này là Thế Bảo chồng Hạnh Vi đúng không?”
Thế Bảo nghe Mỹ Dung khen mình đẹp trai cũng gật gù cười mỉm, chỉ có Hạnh Vi là nhận ra con bạn đang cố tình trêu ghẹo mình, nàng lên tiếng nói:
– “Ê con kia, chưa gì mới gặp mà nói chồng tao đẹp trai đồ hả, giờ muốn gì.”
– “Haha thì tao thấy đẹp trai nên nói đẹp trai thôi, làm gì căng vậy hehe.” – Nói với Hạnh Vi xong Mỹ Dung quay sang bắt tay Thế Bảo: “Em là Mỹ Dung, bạn thân của con quỷ này, rất vui được gặp anh.”
Thế Bảo cũng lịch sự bắt tay Mỹ Dung nhưng mắt anh lén nhìn xem phản ứng của Hạnh Vi thì thấy nàng đang đứng khoanh tay cười mỉm. Anh yên tâm lịch sự chào hỏi lại Mỹ Dung:
– “Hi Dung, rất vui được gặp em, Vi có kể anh nghe về em khi hai người gặp nhau ở Thái.”
– “Vậy sao, vậy nó có kể chuyện với anh Kun không anh?” – Mỹ Dung che miệng cười…
– “Hả Kun nào? Anh chưa nghe Vi kể?” – Thế Bảo tỏ ra ngạc nhiên…
Hạnh Vi đứng đó liền lên tiếng cắt lời: “Nó nói nhảm đó anh đừng để ý… mà mình vào nhà đi mọi người, hihi”
– “Đúng rồi, mọi người vào nhà đi rồi nói chuyện tiếp.” – Bác sĩ Phúc cũng khuyên mọi người nên vào trong nhà.
– “Ok anh…”
Cứ thế tất cả mọi người cùng nhau tiến vào trong phòng tiếp khách của nhà bác sĩ Phúc, ở đây đã được bày biện đầy đủ các món ăn do Bích Phương đã chuẩn bị từ sớm.
Cả 5 người cùng ngồi xuống quanh bàn tiệc, bác sĩ Phúc ngồi cạnh Bích Phương, Hạnh Vi ngồi cạnh Thế Bảo và Mỹ Dung ngồi giữa Thế Bảo và bác sĩ Phúc.
Để bắt đầu bữa tiệc, Bích Phương rót một ly bia lớn sau đó đứng dậy nói với mọi người:
– “Hôm nay, Phương muốn cảm ơn mọi người đã có mặt ở đây để làm tiệc chia tay cho Phương, mọi người ở đây là những người thân nhất mà Phương có, Phương sẽ rất nhớ mọi người đặc biệt là Hạnh Vi, chị xem em như người nhà vậy và chị cũng chúc em trong thời gian sắp tới sẽ tiếp tục thành công trên con đường làm người mẫu của mình.”
Mọi người vỗ tay rồi cùng nhau nâng ly để chia tay Bích Phương, ai cũng dành cho Bích Phương những lời chúc tốt đẹp nhất.
Sau đó, mọi người cùng thưởng thức các món ăn và trò chuyện cùng nhau.
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://gaigoi.city
Sau gần mười lượt uống bia, mọi người bắt đầu ngà ngà say, lúc này Mỹ Dung được biết thêm về những gì Hạnh Vi đã trải qua và cách mà bác sĩ Phúc đã chữa trị cho nàng.
– “Thật vậy sao? Anh Phúc phải ‘ấy ấy’ với Vi để giúp nó chữa ‘bệnh’ hả?” – Mỹ Dung thốt lên ngạc nhiên khi nghe chính miệng Bích Phương kể lại chuyện xảy ra vào hôm đó.
– “Đúng vậy… tình thế lúc đó bất đắc dĩ nên anh mới phải làm vậy.” – Bác sĩ Phúc gãi đầu ngại ngùng khi nhắc tới chuyện đó, ánh mắt có phần dò xét khi nhìn Thế Bảo…
– “Trời ơi, vậy anh Bảo có biết… chuyện này không?” – Mỹ Dung làm vẻ ngạc nhiên hỏi Thế Bảo…
– “Anh… có biết, Vi có kể lại cho anh mấy bữa trước.” – Thế Bảo trả lời Mỹ Dung một cách gượng gạo.
– “Vậy anh có… ghen không khi biết Vi… ‘ấy ấy’ với anh Phúc?” – Mỹ Dung vô duyên hỏi tiếp, một phần vì tính cách ngay thẳng của nàng, phần vì bia vào lời ra, Mỹ Dung không để ý hoàn cảnh lúc này, chỉ tò mò muốn hỏi cho rõ.
– “À, chuyện đó thì… anh Phúc cũng vì giúp Vi mà mới phải làm vậy, anh không thể ích kỷ mà ghen tức với ảnh đúng không, với lại anh tin tưởng và yêu thương Vi, anh tin Vi làm chuyện gì cũng có lý do của mình.” – Thế Bảo nói rồi ôm lấy Hạnh Vi đang e thẹn ngồi bên cạnh.
– “Woa, ngưỡng mộ, ngưỡng mộ… ước gì chồng em sau này cũng khoan dung độ lượng và thương em như anh Bảo, hihi” – Mỹ Dung nhe răng cười.
– “Anh Bảo thương mày hồi nào con kia.” – Hạnh Vi nãy giờ bị Mỹ Dung hỏi chuyện nhạy cảm chỉ biết ngồi im lặng giờ có cơ hội phản damage lập tức lên tiếng…
– “Ý tao là yêu thương tao như cách anh Bảo yêu thương mày đó con quỷ, được hai anh đẹp trai ‘ấy ấy’ sướng thấy mồ rồi còn bắt bẻ tao.” – Mỹ Dung vô tư trêu ghẹo Hạnh Vi…
Nhưng khi thấy mọi người tỏ vẻ ngượng ngùng sau câu đùa của mình Mỹ Dung lập tức chữa cháy bằng cách nghĩ ra trò chơi để thay đổi không khí.
– “À, em xin lỗi em say quá nên nói hơi bậy… hay giờ để em chuộc tội bằng cách nghĩ ra trò vui vui để mọi người chơi nha.”
– “Hả? Nữa hả, lại bày trò, tao không chơi game của mày đâu, không vui gì hết!” – Hạnh Vi nhớ lại mấy trò “vui” của con bạn lúc ở Thái mà lẽ lưỡi cho qua.
– “Sao vậy anh thấy chơi trò chơi cũng là ý kiến hay mà, nói chuyện hoài một hồi cũng hết, chơi gì vui vui cũng được mà.” – Nhưng Thế Bảo lại lên tiếng tán thành ý kiến của Mỹ Dung…
Bích Phương và bác sĩ Phúc cũng nghĩ đây là ý tưởng hay, hai người cũng tán thành chơi trò chơi của Mỹ Dung, Hạnh Vi chỉ có một mình nên không muốn chơi cũng không được.
– “Được rồi, chơi thì chơi, nhưng mà nghĩ trò gì cho vui đó à nha.” – Hạnh Vi lườm con bạn mà nói…
Mỹ Dung vui vẻ khi mọi người tán thành ý tưởng của mình, nàng lập tức phổ biến trò chơi:
– “Được rồi, em nghĩ ra được một trò mà chắc chắn sẽ làm mọi người vui, đó là trò thử thách cắn đứt sợi mì!”
– “Hihi, tên gì nghe lạ vậy, trò này chơi sao chị chưa hiểu?” – Bích Phương lên tiếng hỏi…
– “Dạ, trò này đơn giản lắm chị, đó là 2 người sẽ bắt thành 1 đội, mỗi đội sẽ thi đấu với nhau bằng cách cho hai người ngậm 2 đầu một sợi mì to trên dĩa này, sau đó cùng nhau cắn đứt nó từ từ bằng miệng, đội nào cắn được sợi mì cuối cùng ngắn nhất thì sẽ chiến thắng!”
– “À, trò này thì anh biết rồi, trên TV cũng có mấy gameshow kiểu này.” – Thế Bảo hào hứng nói…
– “Nhưng ở đây chỉ có 5 người, mà 2 người một đội thì lẻ ra 1 người à?” – Bác sĩ Phúc hỏi…
– “Đúng rồi, vì chỉ có 5 người nên sẽ có 1 người chơi cho 2 đội hihi.” – Mỹ Dung trả lời…
– “Trò này nghe cũng được đó con quỷ, vậy tao với chồng tao một cặp, chị Phương với anh Phúc 1 cặp nha.” – Hạnh Vi lên tiếng khi thấy trò chơi cũng thú vị…
Nhưng lúc này Mỹ Dung mới nói thêm cách ghép đội làm cả 4 người còn lại phải giật mình.
– “Ý ý, đâu có dễ như vậy, nếu mỗi cặp chơi với nhau thì còn gì vui nữa, em tính thế này, Vi và anh Phúc 1 đội, chị Phương và anh Bảo 1 đội, em và… anh Bảo cũng là 1 đội. Chơi vậy cho hấp dẫn, mọi người thấy sao?”
Ai cũng đứng hình 1 giây, mọi người nhìn nhau ngầm dò hỏi ý kiến… bề ngoài ai cũng tỏ ra khá e ngại cách ghép đội của Mỹ Dung nhưng sâu trong thâm tâm… một số người lại cảm thấy hứng thú với nó.
Thấy tất cả đều im lặng không lên tiếng tán thành nhưng cũng không lên tiếng phản đối, Thế Bảo quyết định nói:
– “Thật ra thì chia đội như vậy cũng hay, nó làm trò chơi thêm phần gay cấn và… cũng công bằng hơn cho Dung vì em ấy có một mình mà ghép theo cặp thì em ấy thua chắc.”
Mọi người nghe Thế Bảo phân tích cũng gật gù, người tiếp theo tán thành ý tưởng là bác sĩ Phúc, anh nói:
– “Uhm, anh nghĩ chia vậy cũng ok, anh tán thành!”
Chỉ còn Bích Phương và Hạnh Vi là thật sự ngại ngùng với cách chia đội, nhưng vì thấy 2 người đàn ông đã đồng ý nên cả 2 cũng nhắm mắt mà chấp nhận.
– “OK chị cũng chấp nhận.” – Bích Phương nói…
Mỹ Dung vui mừng đứng dậy khi nhận được sự tán thành của mọi người, nàng nói lớn: “Rồi chia đội vậy nha… vậy bây giờ tù xì xem đội nào thi đấu trước.”
Cả 3 đội cử đại diện là 3 nữ ra tù xì… kết quả là đội Bích Phương phải thi trước rồi tới đội Mỹ Dung và cuối cùng là đội Hạnh Vi.
– “Được rồi, xin mời chị Phương và anh Bảo bước lên ngồi đối diện nhau!”
Mỹ Dung hào hứng bắt đầu cuộc chơi với đội của Bích Phương, nàng chỉ chỗ cho Thế Bảo và Bích Phương ngồi mặt đối mặt với nhau, sau đó dùng đũa gấp 1 sợi mì đủ dài đưa vào miệng hai người.
Thế Bảo và Bích Phương sau khi ngậm lấy 2 đầu sợi mì thì giữ yên tư thế, chờ đợi hiệu lệnh từ Mỹ Dung.
Sau khi thấy ván đầu tiên đã có thế bắt đầu, Mỹ Dung đứng ngoài hô to: “Bắt đầu!”
Ngay lập tức Thế Bảo và Bích Phương vừa dùng miệng cắn đứt sợi mì vừa tiến sát miệng lại gần nhau… nhưng vì là cặp đầu tiên chơi không có kinh nghiệm nên Bích Phương lỡ miệng cắn quá mạnh làm sợi mì đứt lìa rơi ra khỏi miệng nàng.
– “STOP!!!” – Ngay khi sợi mì rơi ra khỏi miệng Bích Phương, Mỹ Dung nhanh chóng ra lệnh cho 2 người dừng lại.
– “Hahaha, sợi mì còn dài ngoằng, chị Phương thua chắc, hahaha” – Mỹ Dung cười lớn cầm sợi mì còn dài một đoạn từ miệng Thế Bảo.
Sau khi đội Bích Phương khởi đầu không thuận lợi, những người còn lại lập tức rút ra kinh nghiệm cho bản thân, các đội bàn với nhau là không được cắn mạnh mà cứ ngậm từ từ đến khi áp sát miệng gần nhau rồi mới cắn…
– “Ok, xin mời đội thứ 2 bước lên, Mỹ Dung và… Thế Bảo.” – Bích Phương lúc này ra làm trọng tài…
Mỹ Dung vừa ngồi xuống đối mặt Thế Bảo vừa nhìn qua Hạnh Vi trêu chọc:
– “Ê cho tao mượn chồng xíu nha haha… mà nói trước là chơi trò chơi không được ghen à nha.”
– “Hứ, lo mà chơi đi, đừng có nói nhiều.” – Hạnh Vi hất mặt tỏ vẻ lạnh lùng không quan tâm, dù trong lòng cũng có chút ghen ghen…
– “Anh chơi chút nha vợ…” – Thế Bảo cũng nhìn sang Hạnh Vi và lí nhí xin phép.
Mọi người nhìn thấy cảnh đó đều không nhịn được cười, cả Hạnh Vi cũng vậy, nàng thấy chồng mình thật đáng yêu. Nàng tiến đến rồi hôn vào má Thế Bảo một cái nhằm chọc tức con bạn rồi nói: “Anh cứ chơi đi nè, cho con Dung mượn xài xíu cho nó biết mùi trai đẹp, hihi”
Mọi người lại cười phá lên thêm một lần nữa vì trò khích tướng của Hạnh Vi với Mỹ Dung, duy chỉ có Dung là tỏ vẻ gượng gạo nhưng vẫn nở một nụ cười nửa miệng.
– “Ok, vậy mọi người vào tư thế chuẩn bị…” – Bích Phương nói trong khi Thế Bảo và Mỹ Dung mỗi người ngậm 1 đầu sợi mì và vào tư thế sẵn sàng…
– “Bắt đầu!!!” – Bích Phương hô lớn.
Ngay lập tức Mỹ Dung dùng lưỡi cuốn lấy sợi mì từ từ vào trong miệng đồng thời áp sát mặt về phía Thế Bảo, Thế Bảo cũng tỏ ra điêu luyện, anh từ từ ngậm sợi mì ở phía mình đồng thời đưa miệng lại gần Mỹ Dung.
Trong giây phút miệng của cả 2 chỉ còn cách nhau chưa tới 1cm thì bất ngờ Mỹ Dung khom người tới, trao luôn cho Thế Bảo một nụ hôn bất chất sợi mì đang như thế nào.
Thế Bảo bất ngờ bị Mỹ Dung hôn nên mở trừng 2 mắt, không biết phản ứng thế nào… Lúc này anh cảm nhận được chiếc lưỡi của Mỹ Dung đang tìm cách chui vào miệng mình.
Hạnh Vi đứng phía ngoài nhìn thấy hành động của Mỹ Dung cũng bị bất ngờ, nàng nắm chặt 2 tay, trong lòng trổi lên một sự ghen tuông kỳ lạ.
Nhưng trong giây phút đó, Thế Bảo bổng lui người, anh chủ động tránh né chiếc lưỡi của Mỹ Dung vô tình làm cho sợi mì đứt ngang…
– “Stop!” – Bích Phương cũng hô dừng lại khi thấy sợi mì bị đứt.
Ngay lúc này, Hạnh Vi nổi máu ghen lên tiếng nói:
– “Ê con kia, chơi kiểu gì mà mì không lo cắn mà lo hun chồng tao không vậy?”
– “Hahaha, ủa luật chơi đâu có quy định cấm không được hun đâu… mà nãy mày nói cho mượn thì tao chỉ xài thử coi sao thôi mà.” – Mỹ Dung không hề e ngại mà còn nói giọng trêu chọc Hạnh Vi.
– “Con quỷ mày được lắm.” – Hạnh Vi cũng không tức gì cô bạn, nàng biết Mỹ Dung tính tình là như vậy, và cũng chỉ nghĩ Mỹ Dung đang tìm cách chọc tức nàng.
Cuối cùng, đến đội Hạnh Vi và bác sĩ Phúc.
2 người ngồi xuống đối diện nhau, mỗi người ngậm cho mình 1 đầu sợi mì mới.
– “Để tao coi mày chơi sao con quỷ.” – Lúc này Mỹ Dung lại trở làm giám khảo, nàng mở lời khiêu khích Hạnh Vi…
Vì đã ngậm lấy sợi mì nên Hạnh Vi không thể đáp trả vào lúc này, nàng chỉ liếc nhìn cô bạn với ánh mắt hình viên đạn.
Duy chỉ có Thế Bảo lúc này đứng bên ngoài nhìn vợ và bác sĩ Phúc chuẩn bị áp sát miệng vào nhau, trong lòng anh cảm thấy kích thích và lo lắng lạ kỳ…
– “Bắt đầu!” – Không để mọi người đợi lâu, Mỹ Dung hô to để bắt đầu ván thứ 3…
Hạnh Vi ngay lập tức ngậm từ từ sợi mì vào miệng và áp sát bác sĩ Phúc. Bác sĩ Phúc cũng điêu luyện ngậm sợi mì để nó không đứt và tiến lại gần miệng Hạnh Vi.
Khi cả 2 chỉ còn cách nhau 1 khoảng nhỏ, cả bác sĩ Phúc lẫn Hạnh Vi đều đồng thời nghiêng đầu chéo góc nhau, ở góc nhìn từ bên ngoài tư thế này giống như cả 2 đang trao nhau nụ hôn kiểu Pháp.
Bác sĩ Phúc sau đó cố gắng chầm chậm để môi chạm môi với Hạnh Vi rồi nhe răng cắn đứt sợi mì ngay trong miệng nàng, Hạnh Vi cũng vậy, khi cảm nhận được bờ môi bác sĩ Phúc nàng lập tức dùng răng cắn đứt sợi mì. Kết quả là sợi mì chỉ còn 1 đoạn ngắn chưa tới 0.5cm.
Mỹ Dung lúc này nở một nụ cười và vỗ tay chúc mừng cô bạn, nàng cũng để ý phản ứng của Thế Bảo trong giây phút Hạnh Vi môi chạm môi với bác sĩ Phúc… nàng đã nhìn ra điều gì đó trong anh.
Kết quả cuối cùng, đội Hạnh Vi giành chiến thắng, đội Bích Phương về cuối do sợi mì còn quá dài. Bích Phương cũng vì thế mà bị phạt phải uống 3 lon bia.
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://gaigoi.city
Sau khi thực hiện xong hình phạt, Bích Phương cảm thấy chóng mặt nhức đầu nên ra ghế sofa nằm nghỉ. Trên bàn nhậu lúc này chỉ còn 4 người Hạnh Vi, Mỹ Dung, Thế Bảo và bác sĩ Phúc, ai cũng ngà ngà say vì đã uống kha khá trong suốt buổi nhậu.
Hạnh Vi vì khả năng uống yếu nên cũng gục ngay sau đó không lâu trên bàn nhậu. Bác sĩ Phúc khi thấy mọi người có vẻ không uống được nữa và cuộc nhậu hôm nay cũng vui đủ rồi nên gợi ý ngưng lại tại đây để mọi người còn về.
Nhưng lúc này bỗng nhiên Mỹ Dung trong cơn say lờ đờ mở miệng hỏi bác sĩ Phúc một câu: “Anh Phúc, anh nghĩ sao về Hạnh Vi bạn em?”
Bác sĩ Phúc bị bất ngờ trước câu hỏi có phần lạ lùng của Mỹ Dung nên cũng ú ớ: “Hả? Anh chưa hiểu ý em lắm?”
– “Anh đừng có giả vờ, em thấy cách anh nhìn Vi rồi… có phải anh cũng thích nó rồi phải không?” – Mỹ Dung nói một câu làm cả Thế Bảo và bác sĩ Phúc ngỡ ngàng…
Dù biết Mỹ Dung chỉ nói trong lúc say nhưng Thế Bảo cũng hướng ánh nhìn vào bác sĩ Phúc và chờ nghe câu trả lời của anh ta.
– “Em say rồi Dung à, anh sao có thể thích Vi được, em ấy chỉ là bệnh nhân của anh thôi… có Bảo ở đây em đừng nói lung tung nhé.” – Bác sĩ Phúc trả lời nhưng không dám nhìn thẳng mắt Mỹ Dung, anh cũng né tránh ánh nhìn của Thế Bảo.
– “Anh nói thật sao… vậy nếu như bây giờ anh Bảo cho phép anh quan hệ với Vi một lần nữa thì anh có làm không?” – Mỹ Dung lại hỏi một câu táo bạo.
Thế Bảo nghe thấy lỗ tai cũng lùng bùng, anh nhìn sang Mỹ Dung và nói:
– “Em nói gì vậy Dung, sao anh có thể cho phép chuyện đó chứ! Em say rồi.”
Mỹ Dung nở nụ cười nửa miệng khi nghe Thế Bảo nói vậy, nàng nhìn thẳng Thế Bảo và nói một câu làm anh phải suy nghĩ lại:
– Anh Bảo, anh đừng tự lừa dối bản thân nữa, em biết anh yêu Vi nhưng với cái cách anh phản ứng khi biết bác sĩ Phúc đã quan hệ với vợ mình và với việc lúc nãy anh nhìn Hạnh Vi môi chạm môi với bác sĩ Phúc mà không có một phản ứng nào thì em biết anh đang nghĩ gì. Em từng biết một số người cũng giống như anh, họ bị ám ảnh với việc nhìn thấy vợ hoặc người yêu của mình quan hệ với người khác… cái này tiếng nhật gọi là hội chứng ‘Netorare’ và anh là một người như vậy.
Thế Bảo đứng hình vài giây sau khi Mỹ Dung nói, anh lúc này thật sự không biết phải nói gì… Mỹ Dung vừa mới gặp anh chiều nay mà đã có thể đọc vị được suy nghĩ và sở thích của anh, cô ta thậm chí hiểu rõ anh hơn cả bản thân anh…
Thấy Thế Bảo chỉ biết câm nín khi bị nói trúng tim đen, Mỹ Dung quay sang nói tiếp với bác sĩ Phúc:
– “Em nghĩ anh Phúc cũng biết về hội chứng này vì anh là bác sĩ đúng không?”
– “… đúng là anh có biết về hội chứng này… nhưng anh không nghĩ Thế Bảo lại…” – Bác sĩ Phúc xác nhận mình biết về NTR…
Thế Bảo lúc nãy vẫn im lặng, anh muốn mở miệng nói gì đó nhưng lại không thể, anh cảm thấy xấu hổ với 2 người trước mặt, anh biết bản thân mình bị hội chứng đó nhưng lại sợ phải thừa nhận…
– “Như em đã nói, anh Bảo thì thích nhìn Vi quan hệ với người khác, còn anh Phúc thì cũng thích quan hệ với Hạnh Vi… câu hỏi là nếu được làm chuyện đó ngay bây giờ, hai anh có đồng ý không?”
Cả hai người đàn ông lúc này cùng im lặng… hơi thở họ trở nên nặng nề, cả hai lúc đầu đều nghĩ là do Mỹ Dung say nên nói bậy, nhưng sau khi nghe nàng phân tích thì cả hai đều công nhận cô gái này thật sự không hề đơn giản.
Thấy không khí trở nên căng thẳng, Mỹ Dung nói tiếp:
– Thật ra, em hỏi như vậy là để giúp con Vi thôi… như bác sĩ Phúc đã nói, để Vi có thể hoàn toàn kiểm soát được bản thân thì nó cần sự giúp đỡ rất lớn từ anh Bảo và nếu như anh Bảo có thể cho Hạnh Vi thấy là anh không hề ghen khi biết Vi quan hệ với người khác, thậm chí anh còn thích thú khi thấy Vi làm chuyện đó thì sẽ phần nào giúp nó gỡ bỏ được tâm lý sợ làm chuyện phản bội sau lưng anh. Anh cũng biết Vi làm nghề người mẫu, chắc chắn sẽ có những lúc phải khoe thân và va chạm thân thể với người khác giới, và với việc nó có ham muốn quá lớn cần phải được kiểm soát thì sẽ khó tránh có những chuyện không hay xảy ra… nên em nghĩ nếu anh không muốn Vi bị thiệt thòi thì một là anh không cho Vi làm công việc này nữa, hai là anh phải cho nó biết về sở thích của anh, chuyện đó sẽ giúp nó cởi bỏ áp lực tâm lý rất lớn.
Thế Bảo lại trầm ngâm sau khi nghe Mỹ Dung phân tích, anh hướng mắt nhìn bác sĩ Phúc và thấy vẻ mặt anh ta cũng có phần đồng ý với quan điểm của Mỹ Dung…
– “Em chỉ nói vậy thôi, cũng đã khuya rồi, em xin phép về trước… còn chuyện khi nãy em hỏi, thì tùy hai anh quyết định nhé!”
Mỹ Dung bỗng đứng lên nói rồi chào tạm biệt 2 người đàn ông mà ra về.
Hai người đàn ông nhìn theo bóng Mỹ Dung rời khỏi căn nhà với những suy nghĩ phức tạp hiện ra trong đầu mình, rồi cả hai cùng nhìn về hướng Hạnh Vi đang nằm gục trên bàn. Hai ánh mắt sau đó bắt gặp lẫn nhau trong sự bối rối ngại ngùng… Cả hai phải thừa nhận những gì Mỹ Dung khi nãy nói là rất đúng: Bác sĩ Phúc thật sự thích Hạnh Vi và Thế Bảo thật sự là người mắc hội chứng NTR.
Nhưng bỗng nhiên lúc này, bác sĩ Phúc lên tiếng phá vỡ sự im lặng đáng sợ đang diễn ra:
– “… Anh nghĩ Dung nói cũng có phần đúng… nếu em có thể chia sẻ và làm Vi hiểu hơn về sở thích của mình thì điều đó sẽ giúp Vi rất nhiều trong việc kiểm soát ham muốn của mình.”
– “Ý anh là… bây giờ anh muốn…” – Thế Bảo ấp úng…
– “À không, em đừng hiểu nhầm… anh phải nói thật lòng là anh cũng có cảm tình với Vi… nhưng anh sẽ không quan hệ với em ấy nữa đâu, lúc này Phương cần anh hơn, anh không thể phản bội Phương được.”
Thế Bảo nghe bác sĩ Phúc nói anh cũng tỏ ra nể phục vị bác sĩ này, anh ta dám thừa nhận thích Hạnh Vi và cũng dám từ chối cơ hội được quan hệ với nàng thêm một lần nữa vì tình yêu với Bích Phương.
– “Vậy được, vậy em cảm ơn anh Phúc, em sẽ cố gắng để giúp Vi hiểu hơn về bản thân em cũng như cô ấy. Em xin được mời anh một ly này để tỏ rõ sự biết ơn và sự nể phục anh.”
– “Hì hì, có gì đâu chứ…”
Cả hai người đàn ông sau khi giải quyết được khúc mắc thì vui vẻ uống với nhau vài lượt nữa rồi kết thúc bữa tiệc hôm nay.
Thế Bảo đưa Hạnh Vi về còn bác sĩ Phúc cũng đưa Bích Phương lên phòng.
Sau đêm hôm nay, Thế Bảo đã có những suy nghĩ cho riêng mình.
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://gaigoi.city
Sau đêm tiệc chia tay Bích Phương ở nhà bác sĩ Phúc, Thế Bảo đã tự tìm hiểu thêm về cái gọi là “hội chứng Netorare”, và khi suy ngẫm lại những gì mình đã trải qua trong quá khứ, nhớ lại những lần anh nghe hoặc thấy Hạnh Vi có quan hệ tình dục với người khác, anh đã có thể khẳng định mình bị mắc hội chứng này. Nhưng anh không coi hội chứng này là bệnh mà chỉ đơn giản là một sở thích của bản thân, anh đã sống với sở thích này từ khi còn trẻ đến tận bây giờ thì không lý do gì phải tiếp tục lừa dối bản thân, chỉ cần anh biết anh vẫn rất yêu Hạnh Vi và nàng cũng vẫn yêu anh thì anh không có gì phải sợ hãi và chối bỏ nó.
Thế Bảo chỉ có một khúc mắc là không biết phải nói như thế nào cho Hạnh Vi hiểu được cảm giác của anh, anh không muốn đường đột nói thẳng là anh muốn thấy nàng bị một người đàn ông khác đụ trước mặt… như vậy có thể sẽ làm Hạnh Vi nghĩ anh không còn yêu nàng nữa… Thế Bảo phải tìm cơ hội thích hợp để giúp Hạnh Vi hiểu hơn về sở thích của anh.
Về phần Hạnh Vi, trong khi chờ lão Hùng sắp xếp lịch để bắt đầu training cho nàng về việc chụp ảnh bikini vào tuần sau, Hạnh Vi vẫn phải đi chụp mẫu ảnh ở studio, và trong một ngày phải chụp ảnh từ sáng đến tối, Hạnh Vi cảm thấy bị đau lưng khi phải đứng tạo mẫu quá lâu. Nàng tính tối hôm đó sẽ về nhõng nhẽo với chồng.
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://gaigoi.city
Tối hôm đó, trong căn hộ cao cấp của 2 vợ chồng, Hạnh Vi sau khi tắm rửa và thay đồ sau một ngày dài chụp hình, nàng tiến đến ngồi vào lòng Thế Bảo khi anh đang xem TV trên sofa:
– “Chồng ơi, hôm nay vợ chụp ảnh cả ngày mà toàn phải tạo tư thế khó nên lưng vợ cảm thấy đau quá, chồng bóp lưng giúp vợ nha.” – Hạnh Vi nhõng nhẽo với chồng.
Thế Bảo nghe Hạnh Vi nói cũng xót thương cho vợ, anh lập tức dùng tay xoa bóp lưng cho nàng, anh nhẹ nhàng ấn các ngón tay dọc sống lưng của Hạnh Vi để tìm đúng vị trí nàng bị đau.
– “Vợ bị đau lưng hả, chắc do đứng lâu quá đó, chỗ này phải không nè…”
– “Ui… ui da đúng rồi chỗ đó đó chồng, xuống một chút nữa… qua trái một chút…” – Hạnh Vi cảm nhận những ngón tay của Thế Bảo ấn vào sau lưng mình, khi anh ấn vào đúng chỗ đau nàng rên lên cảm giác đã sướng…
Thế Bảo cứ thế mà massage lưng cho vợ, sau đó anh còn massage cả vai và đùi cho Hạnh Vi, những ngón tay anh đi tới đâu Hạnh Vi rên lên cảm giác đau mà sướng tới đó… Sau một lúc massage cho vợ, Thế Bảo bỗng nảy lên một ý tưởng trong đầu.
– “Vợ nè, chồng thấy có vẻ như vợ bị đau nhức nhiều chỗ đó, hay là hai vợ chồng mình đi massage một bữa không? Ra tiệm cho người ta massage vừa thư giãn gân cốt vừa giúp xả stress tốt lắm!” – Thế Bảo ngồi phía sau vừa tiếp tục massage vừa gợi ý với Hạnh Vi…
– “Hả? Đi massage hả chồng? Hồi chiều khi vợ nói bị đau lưng Micky cũng gợi ý cho vợ đi spa để massage đó, giờ chồng cũng nói vậy nên vợ nghĩ chắc cũng ok nè. Nhưng mà chồng biết chỗ nào massage tốt không?”
– “Oh, để chồng kiếm thử chỗ nào có massage cả nam lẫn nữ rồi chồng báo vợ sau nha.” – Thế Bảo vui thầm trong lòng khi Hạnh Vi đồng ý đi massage cùng anh.
– “Vậy vợ giao cho chồng nhiệm vụ kiếm spa massage nha, hihi… còn bây giờ thì chồng tiếp tục dùng tay massage cho vợ đi. Hihi”
– “Haha ok vợ.”
Thế Bảo tiếp tục việc xoa bóp cho Hạnh Vi nhưng bàn tay anh cũng không chỉ yên phận trong việc massage thôi, thỉnh thoảng anh luồn tay ra phía trước để chạm nhẹ vào bộ ngực thả rông của Hạnh Vi, thỉnh thoảng anh luồn tay xuống dưới bóp mông nàng…
Hạnh Vi cũng cảm nhận được đôi bàn tay của chồng bắt đầu có những hành động hư đốn, nàng chỉ ráng nhịn cười giả vờ như không có chuyện gì… Nhưng được một lúc sau khi tay anh không còn tập trung massage lưng nữa mà dốc toàn lực 100% đi massage ngực nàng, Hạnh Vi lúc này chịu không nổi nữa nên quay đầu lại nói với chồng:
– “Ummm chồng hư quá à, nhờ chồng massage lưng mà chồng toàn đi massage ngực là sao.”
– “Thì dịch vụ này là massage toàn thân mà, nãy lưng rồi giờ tới ngực thôi haha” – Thế Bảo vừa nói vừa xoa nắn bộ ngực mềm mại của Hạnh Vi bên trong lớp áo của nàng.
– Ummm chồng hư quá à… ummm – Hạnh Vi khi được Thế Bảo nâng niu xoa nắn trước ngực dần dần nàng cũng cảm thấy phê pha, sung sướng.
Thế Bảo khi thấy Hạnh Vi đã bắt đầu hứng tình, anh chồm người ra trước trao cho vợ một nụ hôn nồng cháy, Hạnh Vi cũng đáp trả chồng mãnh liệt, hai chiếc lưỡi hòa quyện vào nhau, những tiếng rên ư ử báo hiệu Hạnh Vi đã sắp chịu hết nổi.
Nhưng bỗng lúc này, Thế Bảo rời môi Hạnh Vi, anh gợi ý một chuyện với nàng:
– “Vợ nè, hay hôm nay mình làm gì khác biệt nha…” – Thế Bảo nói một cách bí ẩn…
– “Làm gì khác biệt là sao chồng?” – Trong cơn hứng tình, Hạnh Vi cũng tò mò hỏi…
– “Anh nghe nói nếu hai vợ chồng vừa làm tình vừa… xem phim sex sẽ giúp cho cuộc ân ái trở nên kích thích hơn đó.”
– “Á… chồng đòi coi phim sex hả? Coi vợ chưa đủ hay sao mà còn đòi coi phim sex.” – Hạnh Vi làm mặt nũng nịu, nàng chưa hiểu ý Thế Bảo…
– “Không phải coi phim sex bình thường, mà vừa coi vừa làm tình… ý là mình coi diễn viên trong phim làm gì rồi mình bắt chước làm theo để tăng sự kích thích đó mà.” – Thế Bảo gãi đầu giải thích.
– “Thiệt không đó? Mà sao chồng biết mấy vụ này…” – Hạnh Vi tỏ vẻ nghi ngờ nhưng nàng cũng cảm thấy có một chút tò mò…
– “Thì giờ tụi mình thử một lần đi, nếu thấy không hiệu quả thì thôi, đâu có mất gì đâu nè.”
– “… Ừa thì cũng được, nhưng mà vợ không biết phim gì đâu đó… chồng tự chọn hết đi nha.” – Hạnh Vi cuối cùng cũng đồng ý.
– “OK vậy cứ để chồng.”
Thế Bảo vui mừng ra mặt khi dụ được Hạnh Vi xem phim sex và làm tình với anh, thật ra anh đã có kế hoạch từ trước, anh định sẽ cho nàng xem những bộ phim sex thể loại NTR (thể loại người vợ bị người khác đụ trước mặt chồng) của Nhật Bản để từ từ giải thích cho Hạnh Vi hiểu hơn về sở thích của mình.
Anh nhanh chóng mở chiếc smart TV trước mặt, lên mạng search title của một bộ phim mà anh đã tìm hiểu sẵn trước đó… trong vòng 1 phút, màn hình TV đã bắt đầu chiếu những cảnh đầu tiên của bộ phim.
Hạnh Vi khi nhìn thấy độ dài của phim cũng tỏ ra bất ngờ, nàng hỏi Thế Bảo:
– “Ui phim này dài 1 tiếng mấy luôn hả chồng? Phim sex mà dài như phim rạp vậy?”
– “Uhm, phim Nhật nó vậy á vợ, có cốt truyện nữa nên khá là dài.” – Thế Bảo nói như anh là chuyện gia phim sex…
– “Phim sex mà cũng có cốt truyện sao? Vợ tưởng mấy phim này chỉ là ‘ấy ấy’ nhau chứ hihi… Ý nữ diễn viên đẹp quá kìa chồng, có phải cô ấy là nhân vật chính không?”
– “Đúng rồi đó vợ… diễn viên này tên là Yua Mikami, nổi tiếng nhất giới phim sex Nhật Bản”
– “Trời sao chồng rành quá vậy?” – Hạnh Vi ngạc nhiên với việc Thế Bảo nhận ra tên nữ diễn viên chính.
– “À, cái này báo đăng quài nên chồng biết thôi… chứ chồng đâu có coi mấy thể loại này…” – Thế Bảo gãi đầu bịa chuyện.
– “Hứ, xạo xạo…” – Tuy nhiên Hạnh Vi thừa biết anh đang nói xạo, nhưng nàng cũng không giận chồng, anh có thích coi phim gì thì nàng cũng không ngăn cản anh.
Sau đó hai vợ chồng tiếp tục theo dõi bộ phim, đồng thời Thế Bảo cũng dùng tay mơn trớn khắp cơ thể của Hạnh Vi để kích thích nàng, anh cảm nhận được càng ngày Hạnh Vi càng tập trung hơn vào bộ phim trước mắt khi cảnh sex trên phim chuẩn bị diễn ra.
Khi trên màn hình bắt đầu chiếu cảnh sex của nữ diễn viên chính bị một tên sếp của chồng hãm hiếp, còn anh chồng thì chỉ biết chịu trận ngồi một chỗ nhìn. Hạnh Vi bắt đầu cảm thấy cơ thể nóng rang, cộng với việc Thế Bảo nãy giờ liên tục mơn trớn nàng làm cho hơi thở Hạnh Vi trở nên gấp gáp…
Thấy thời cơ đã đến, Thế Bảo bắt đầu “tấn công” Hạnh Vi… anh cho một tay luồn vào trong quần lót của Hạnh Vi để sờ mó, vừa chạm vào 2 mép âm đạo, Thế Bảo cảm nhận được dâm thủy của vợ đã rỉ ra nãy giờ.
Khi trên màn hình xuất hiện cảnh tên sếp khốn nạn thực hiện động tác móc cua với nữ chính, Thế Bảo cũng dùng tay từ từ cho vài ngón vào trong người Hạnh Vi để móc nhè nhẹ.
– “Ummmm” – Hạnh Vi rên lên khi những ngón tay của Thế Bảo xâm chiếm hạ thể nàng.
– “Vợ thấy sướng không… vợ thấy vợ giống diễn viên trong phim không nè…” – Thế Bảo mở lời khẩu dâm để tạo thêm phần kích thích…
– “Ư chồng hư quá… vợ đâu có giống cô ấy… vợ được chồng làm… trong khi cổ bị… ummmm” – Hạnh Vi tiếp tục rên rỉ, trong khi vẫn cố gắng phản biện việc so sánh của chồng.
– “Nhưng mà cũng sướng giống nhau thôi…” – Thế Bảo vừa nói vừa cười mỉm…
– “Ummmm chồng đừng nói nữa… vợ không giống… ummm” – Hạnh Vi tỏ ra ngại ngùng, dù thật sự nàng thấy mình đang rên rỉ y như cách cô diễn viên kia rên.
Khi phim chuyển tới cảnh tên sếp chuẩn bị đút cặc vào hạ thể nữ diễn viên, Thế Bảo cũng đứng dậy rút dương vật của mình ra quẹt lên xuống 2 mép âm đạo Hạnh Vi, anh canh chuẩn từng khung hình của bộ phim… trong giây phút tên sếp chính thức xâm chiếm nữ diễn viên, Thế Bảo cũng đút mạnh dương vật mình vào bên trong Hạnh Vi.
– “Ummmmm vợ sướng…” – Hạnh Vi rên lên khi cảm nhận được dương vật Thế Bảo đi vòng bên trong nàng…
– “Aaaaa, chồng cũng sướng… vợ thấy vừa xem sex vừa làm tình như thế nào.”
– “Umm, vợ thấy… sướng…”
– “Vậy vợ có muốn được như nữ diễn viên chính không?” – Thế Bảo nhân lúc Hạnh Vi đang tận hưởng cơn đê mê từ những cú dập của anh mà hỏi…
– “Ummm vợ muốn… vợ muốn… vợ sướng lắm…” – Hạnh Vi không hiểu câu hỏi của Thế Bảo nên trả lời theo bản năng…
– “Vậy… vợ muốn thử lại cảm giác bị một người khác đụ giống như trước đây phải không?”
– “… umm không phải… ý vợ là vợ muốn chồng… vợ muốn chồng thôi…” – Hạnh Vi sửa lại câu trả lời khi nghe Thế Bảo hỏi rõ hơn…
– “Nhưng mà chồng thấy vợ cũng thích mà… giống như lúc vợ bị Harry đụ vậy đó…”
– “… không… vợ không thích nữa… vợ chỉ thích được chồng… đụ thôi…”
– “Vậy nếu như chồng thích nhìn vợ bị người khác đụ giống như ông chồng trên phim thì vợ có làm cho chồng xem không…” – Thế Bảo vừa liên tục đút dương vật vào hạ thể Hạnh Vi vừa mạnh dạn hỏi một câu táo bạo.
– “… ummm chồng đừng nói nữa được không… vợ chỉ muốn chồng thôi… chồng đút vào nhanh hơn nữa đi… ummm”
Hạnh Vi trong cơn sướng nhưng vẫn nhận thức được câu hỏi của Thế Bảo, trong đầu nàng cảm nhận được điều gì đó không ổn, nàng không biết là anh chỉ đang đơn giản là lấy bối cảnh trong phim ra làm ví dụ để khẩu dâm hay thật lòng anh muốn hỏi như vậy…
Nhưng nàng cũng có cảm giác kích thích lạ thường khi tự đặt mình trong trường hợp của nữ diễn viên chính, nàng tưởng tượng người đang đụ mình không phải là Thế Bảo mà là một ông sếp nào đó của chồng làm cho nàng không kiềm chế được nữa.
– “Ummm em không chịu nỗi nữa, em raaaaa” – Hạnh Vi rên lên sung sướng khi Thế Bảo vẫn liên tục dập hạ thể vào người nàng…
Cơ thể Hạnh Vi giật lên từng cơn sau khi đạt đỉnh, Thế Bảo thấy vợ đạt cơn cực khoái cũng không chịu được nữa mà rút dương vật ra bắn hết tinh dịch lên người nàng… Trên màn hình TV, gã sếp cũng xuất tinh bắn đầy mặt nữ diễn viên chính…