Phần 33
Trở về Việt Nam sau ngày thi đấu ở Thái, Hạnh Vi rút được cho mình nhiều bài học đáng giá. Đó là trong cuộc sống sẽ luôn có những người bạn và những kẻ thù, cuộc sống sẽ không thể luôn là màu hồng được, sẽ có những người tìm cách hãm hại nàng như Elise, cũng có những người sẽ giúp đỡ nàng như Cheryl, Hạnh Vi sẽ phải cẩn thận và nhìn người kỹ hơn trước khi đặt niềm tin của mình vào ai đó.
Ngoài ra chuyến đi này cũng làm mối quan hệ giữa Hạnh Vi và lão Hùng có sự thay đổi lớn. Hạnh Vi ban đầu thù ghét lão rồi sau đó tha thứ và làm bạn với lão, giờ đây sau sự cố ở đêm trên Coconut Island – đêm mà Hạnh Vi tự nguyện để cho lão Hùng đưa khúc thịt của lão vào nơi thầm kín nhất của nàng, không chỉ 1 mà tới 3 lần đêm đó – mối quan hệ lúc này với lão Hùng là rất phức tạp. Tuy nhiên, Hạnh Vi biết mình không hề rung động trước lão, nàng không hề có tình cảm yêu đương mà có chăng chỉ là một chút ham muốn thể xác… Hạnh Vi cũng đã nói rõ với lão Hùng chuyện đêm đó sẽ mãi nằm lại ở trên đảo, nếu lão nhắc lại hoặc có ý định nhắc lại với ai thì lão sẽ không được gặp nàng nữa, lão Hùng cũng hiểu và hứa với Hạnh Vi đây sẽ là bí mật của riêng hai người.
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://gaigoi.city
Đặt chân xuống sân bay, Hạnh Vi lập tức bắt xe trở về nhà, nàng háo hức muốn khoe với chồng về thành tích nàng đạt được ở cuộc thi vừa rồi…
Khi về tới nhà, Hạnh Vi khá bất ngờ vì thấy Thế Bảo hôm nay không đi làm, nhưng niềm vui khi thấy chồng làm nàng cũng không bận tâm đến điều đó là mấy:
– “Chồng yêu, vợ về rồi nè.” – Hạnh Vi vui mừng chạy đến ôm lấy Thế Bảo khi vừa mở cửa bước vào nhà.
– “A, Vợ về rồi hả…” – Thế Bảo tỏ ra vui mừng khi thấy Hạnh Vi, nhưng gương mặt anh sau đó nhanh chóng có nét đượm buồn trở lại.
– “Hihi, vợ muốn khoe với chồng một chuyện… Đó là cuộc thì vừa rồi, vợ xuất sắc đoạt giải nhất! Vợ đã vượt qua 6 người mẫu khác để giành chiến thắng lần này đó.” – Hạnh Vi ôm chồng và tự hào khoe với anh thành tích của mình.
– “Vợ giỏi quá nè…” – Thế Bảo cố gắng tỏ ra vui mừng để khen vợ…
Nhưng giọng nói có phần miễn cưỡng của anh làm cho Hạnh Vi để ý, nếu là Thế Bảo trước đây thì anh đã bế cả người Hạnh Vi lên mà ăn mừng cùng nàng, nhưng Thế Bảo lúc này lại tỏ ra không mấy vui vẻ khi nghe nàng tự hào khoe thành tích…
Thấy Thế Bảo có vẻ vẫn còn buồn rầu, Hạnh Vi đoán chắc là vẫn do chuyện công việc của anh, nàng mở lời hỏi thăm:
– “… Chồng vẫn còn đang buồn chuyện công việc hả?”
Thế Bảo khựng lại vài giây rồi nhìn vào mắt Hạnh Vi trả lời:
– Uhm… Hiện tại anh bị tên Cường ‘cho’ tạm nghỉ 2 tuần do còn quá nhiều ngày phép mà không xài đến. Trên danh nghĩa thì là cho phép anh nghỉ ngơi để giảm bớt ngày phép nhưng thật ra là kiếm cớ ép anh không thể đi làm để hắn dễ dàng thâu tóm công việc của anh. Cũng vì vậy nên hôm nay em mới thấy anh không đi làm…
– “Có chuyện đó nữa sao, anh không từ chối được hả?”
– “Anh cũng đã thử từ chối nghỉ phép nhưng hắn vẫn ép anh và lấy danh nghĩa công ty bắt anh thực hiện… Nên anh không muốn nghỉ cũng không được.”
Hạnh Vi nghe xong thì cũng lo lắng cho công việc của Thế Bảo, nhưng điều làm nàng lo lắng hơn nữa lại là tình trạng buồn rầu ủ rũ của chồng… Và rồi nàng nghĩ ra một ý tưởng trong đầu:
– … Chồng nè, vợ biết là chồng đang rất buồn về chuyện công việc nhưng chồng hãy nghĩ về mặt tích cực của vấn đề, hay là nhân dịp chồng được nghỉ dài ngày, hai vợ chồng mình đi du lịch một chuyến để hâm nóng tình cảm và giúp chồng xả stress nha. Trong cuộc thi vừa rồi, vợ được giải nhất là một chuyến đi Nhật Bản 5 ngày… Hay là nhân dịp này tụi mình đi chơi một chuyến, vợ biết chồng rất thích đi Nhật mà đúng không.
Thế Bảo nhìn ra được Hạnh Vi đang rất lo lắng cho anh và mong muốn anh mau chóng vui vẻ trở lại nên đã đồng ý với đề xuất của vợ, dù gì anh cũng được nghỉ dài ngày, ở nhà ủ rũ cũng không làm được gì.
– “Hì hì, đúng là chồng rất mong được đi Nhật nhưng do công việc trước đây lúc nào cũng bận bịu nên chưa có cơ hội… Bây giờ nhân dịp này thôi thì đi một chuyến xả stress cũng được vợ nè.” – Thế Bảo nở một nụ cười và vui vẻ nói với Hạnh Vi…
– “Thật sao, vậy chồng đồng ý đi Nhật với vợ nhé… Vợ sẽ báo với công ty để sắp xếp đi nhanh nhất có thể nè.” – Hạnh Vi vui mừng ra mặt.
– “Ừa vợ nè”.
Vui mừng vì sắp được đi du lịch cùng chồng, nhưng Hạnh Vi vẫn không quên cô bạn Mỹ Dung của mình, nàng biết Dung cũng thích và đã từng đi Nhật nên đã gợi ý với Thế Bảo mời cô bạn nàng đi cùng.
– “À, còn một chuyện nữa chồng… Đó là chuyến đi này công ty đài thọ cho 4 người lận, ngoài 2 vợ chồng mình thì còn lại 2 slot nữa, vợ đang tính không biết có nên mời… con Dung đi theo cho vui không…” – Hạnh Vi vừa nói vừa dò xét phản ứng của chồng.
– “Vậy sao, vậy cũng được, đi đông thì cũng vui mà.” – Thế Bảo không một chút do dự đồng ý ngay.
– “A a, nghe mời Dung một cái là chịu liền nha… Chồng hư quá nha.”
– “Gì chứ, là vợ gợi ý mà, liên quan gì chồng.”
– “Hahaha, vợ chỉ trêu chồng thôi nè.”
Hạnh Vi bụm miệng cười nhìn điệu bộ ngại ngùng của chồng khi bị nàng trêu.
Ngay sau đó, Hạnh Vi gọi điện thông báo với công ty về ý định sử dụng phần thưởng đi Nhật của mình và nhanh chóng nhận được sự đồng ý.
Nàng và Thế Bảo bàn bạc về ngày bắt đầu chuyến đi và thống nhất là sẽ khởi hành sau 3 ngày nữa vì nàng còn phải về chuẩn bị cho cuộc thi thứ 2… sau đó Hạnh Vi gọi cho Mỹ Dung, mời cô bạn tham gia chuyến du lịch Nhật Bản cùng hai vợ chồng. Mỹ Dung cũng đồng ý đi chung nhưng vì còn một số chuyện phải giải quyết nên cô nàng nói sẽ tự bỏ tiền bắt chuyến bay đến vào cuối ngày thứ 2 và tham gia 3 ngày còn lại với hai vợ chồng.
Mỹ Dung cũng gợi ý hai vợ chồng hãy book tour du lịch suối nước nóng 2 ngày một đêm để có người hướng dẫn đi lại bên đó, đến ngày thứ 3 khi cô nàng hội ngộ sẽ làm người dẫn đường cho cả đám.
Cuối cùng, Hạnh Vi nghe theo cô bạn, lịch trình chuyến đi lần này sẽ là hai vợ chồng đi theo tour để trải nghiệm suối nước nóng trong 2 ngày đầu, 3 ngày còn lại Mỹ Dung sẽ dẫn nàng và Thế Bảo đi tham quan Tokyo.
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://gaigoi.city
Hai vợ chồng hí hửng mong chờ và cuối cùng ngày khởi hành cũng tới.
Hạnh Vi chọn cho mình một bộ váy 2 dây mát mẻ bên trên nhưng kín đáo bên dưới để đi đến sân bay. Thế Bảo thì bận đơn giản quần jean áo thun. Mỗi người mang cho mình một cái vali to tướng để đựng quần áo và đồ dùng cá nhân trong 5 ngày ở Nhật Bản.
Hai người có mặt tại sân bay Tân Sơn Nhất từ sớm để để cùng “đoàn” của mình checkin, nói là “đoàn” nhưng khi tới nơi Hạnh Vi và Thế Bảo tỏ ra vô cùng ngạc nhiên khi đi cùng họ chỉ có 1 hướng dẫn viên và 1 cặp vợ chồng khác.
Người hướng dẫn viên của đoàn khi thấy hành khách của mình đã đến đủ nên đã tập hợp mọi người lại và giới thiệu một chút:
– Xin chào mọi người, anh tên là Từ Thiện, anh sẽ là hướng dẫn viên cho mọi người trong tour du lịch nghỉ dưỡng kết hợp tắm suối nước nóng lần này. Chắc mọi người sẽ hơi thấy lạ tại sao tour mà lại chỉ có 4 người tham gia đúng không nào? Thật ra đây là tour loại đặc biệt, chỉ phục vụ số lượng ít du khách trong một lần để có thể mang lại sự hướng dẫn chu đáo nhất cho mọi người, thông thường chỉ có 4 – 5 khách cho một tour và vì lần này các bạn là 2 cặp vợ chồng nên bên tổ chức quyết định chốt chỉ có 4 người thôi ạ.
Hạnh Vi lúc này mới hiểu ra mọi chuyện, hèn chi lúc book tour nàng thấy giá hơi mắc, nhưng vì sẽ được công ty chi trả lại tiền nên nàng cũng không quan tâm lắm.
Sau khi tự giới thiệu, HDV Thiện quay sang nói với Hạnh Vi và Thế Bảo:
– “Hai bạn có thể giới thiệu một chút về tên mình để tất cả chúng ta làm quen không?”
– “Dạ được ạ, em tên là Vi, 25 tuổi còn đây là chồng em tên Thế Bảo, 29 tuổi, rất vui được đồng hành cùng mọi người.” – Hạnh Vi lên tiếng tự giới thiệu về 2 vợ chồng…
– “Trùng hợp vậy, anh cũng tên Bảo nè, nhưng là Nhật Bảo, anh 35 tuổi. Còn đây là vợ anh, Ánh Nguyệt cũng 29 tuổi như Bảo bên đó.” – Người đàn ông có thân hình hơi mập mạp lên tiếng giới thiệu về 2 vợ chồng anh ta.
Nói một chút về cặp vợ chồng này, Nhật Bảo trông có vẻ hơi mập, gương mặt không điển trai nhưng nhìn chung cách mặc khá lịch sự, chỉ có ánh mắt anh ta là không lịch sự cho lắm, kể từ lúc nhìn thấy Hạnh Vi ánh mắt đó chỉ tập trung ở mỗi vị trí vòng một căng tròn của nàng. Còn về Ánh Nguyệt, cô ta cũng chỉ có nhan sắc bình thường, nhưng cách ăn mặc thì khá sexy và trang điểm khá đậm.
Sau khi mọi người làm quen với nhau, HDV Thiện hướng dẫn cả đoàn nhanh chóng check in để làm thủ tục bay đi Nhật…
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://gaigoi.city
Sau gần 6 tiếng ngồi máy bay, cả đoàn Hạnh Vi đã có mặt tại sân bay Narita, Nhật Bản.
HDV Thiện nhanh chóng đưa mọi người di chuyển đến quận Saitama để làm thủ tục nhận phòng khách sạn.
Hôm nay, cả đoàn sẽ được dẫn đi tham quan các địa điểm nổi tiếng ở đây, Hạnh Vi tỏ ra vô cùng thích thú với những cảnh vật và văn hóa nước Nhật, và điều làm nàng thấy vui hơn cả đó chính là việc Thế Bảo cũng đã tỏ ra vui vẻ trong suốt chuyến đi, nàng không còn thấy sự u buồn trên gương mặt anh nữa…
Về phần cặp vợ chồng Bảo – Nguyệt, họ cũng tỏ ra vui vẻ và thân thiện, họ cùng Bảo – Vi trao đổi rất nhiều thứ, đặc biệt là Nhật Bảo, anh ta luôn nhiệt tình giúp đỡ Hạnh Vi khi nàng cần dù rằng nàng cũng không có nhu cầu cần được giúp đỡ cho lắm…
Sau một ngày tham quan quận Saitama, HDV Thiện đưa cả đoàn trở về khách sạn nghỉ ngơi, chuẩn bị cho ngày mai sẽ đi trải nghiệm tắm suối nước nóng.
Đêm đó, Thế Bảo và Hạnh Vi “hâm nóng tình cảm” cho nhau một cách đầy mãnh liệt…
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://gaigoi.city
Sáng hôm sau…
Cả đoàn Hạnh Vi được đưa đến một khu nghỉ dưỡng suối nước nóng nằm ngoài rìa quận, nơi đây trông rất hài hòa với thiên nhiên, cây xanh phủ lối và có nguồn nước nóng tự nhiên vô cùng chất lượng.
Khi vừa đến nơi, một nhân viên người Nhật trẻ tuổi bước ra chào đón các vị khách của mình. Anh ta trao đổi bằng tiếng Nhật với HDV Thiện, sau đó Thiện đưa 2 cặp vợ chồng vào trong để nhận phòng nghỉ… Do hôm nay là ngày trong tuần nên du khách đến đây tắm suối là khá ít, đoàn của Hạnh Vi vì vậy cũng được ưu tiên cho ở những phòng to hơn và thuận lợi cho việc di chuyển đến địa điểm tắm nóng.
Hạnh Vi và Thế Bảo được ở trong một căn phòng kiểu nhà sàn khá rộng lớn, căn phòng của hai người nằm cách phòng của cặp Bảo – Nguyệt không quá xa nhưng vẫn giữ được sự riêng tư cần thiết. Cách bài trí cảnh quan bên trong khu nghỉ dưỡng cũng rất hài hòa và bắt mắt, ngồi trước nhà sàn, Hạnh Vi có thể nhìn thấy những lối đi tràn ngập cây xanh trông rất mát mẻ và thư giãn.
Hai vợ chồng đang vui vẻ và hí hửng chuẩn bị được trải nghiệm cảm giác tắm suối nước nóng lần đầu thì lúc này bên ngoài cửa phòng, HDV Thiện gõ cửa gọi Thế Bảo ra có chuyện cần bàn:
– “Bảo ơi, anh có chuyện này muốn nói với em, em đi theo anh ra quầy lễ tân chút được không?”
Thế Bảo tỏ ra ngạc nhiên không biết có chuyện gì nhưng rồi cũng kêu Hạnh Vi ở trong phòng chờ anh một chút, anh đi theo HDV Thiện tiến ra lại quầy lễ tân.
Tại đây, Thế Bảo thấy Nhật Bảo cũng đã có mặt từ trước và đang ngồi trên ghế chờ sẵn, khi thấy Thế Bảo và HDV Thiện bước đến anh ta liền đứng dậy hỏi thăm:
– “Ủa có Thế Bảo nữa hả?”
– “Ủa anh Bảo, anh cũng ở đây à?” – Thế Bảo cũng ngạc nhiên không kém.
Lúc này HDV Thiện mới lên tiếng:
– “À, là vầy, anh mời 2 bạn ra đây vì bên phía khu nghỉ dưỡng hôm nay có chương trình đặc biệt gì đó muốn thông báo với hai bạn. Anh chỉ gọi 2 bạn ra đây giúp họ thôi, còn giờ anh xin phép đi trước tại họ nói chương trình này chỉ dành cho khách lưu trú.”
HDV Thiện nói rồi bước ra ngoài khu nghỉ dưỡng, hôm nay anh ta chỉ có nhiệm vụ đưa 2 cặp vợ chồng đến đây nghỉ ngơi rồi sau đó rời đi, đến tối thì quay lại đón họ trở về.
Lúc HDV Thiện vừa rời đi thì cũng có một nhân viên nam người Nhật khác bước ra chào hỏi Thế Bảo và Nhật Bảo bằng tiếng Anh:
– “Xin chào quý khách, trước tiên tôi xin được thay mặt chủ của khu nghỉ dưỡng gửi lời cảm ơn chân thành tới quý khách vì đã tin tưởng và chọn chúng tôi làm nơi nghỉ ngơi ạ.” – Người nhân viên nói rồi cúi chào 2 vị khách một cách rất lễ phép.
– “Không có gì, khu nghỉ dưỡng của các bạn quả thật rất tốt mà.” – Thế Bảo cũng đáp lại lời cảm ơn của nam nhân viên một cách lịch sự.
– Vâng ạ, xin cảm ơn quý khách một lần nữa… Tiếp theo tôi xin được phép gửi đến 2 vị khách ở đây một lời đề nghị mà chỉ có riêng ở khu nghỉ dưỡng của chúng tôi… Nhưng trước khi tôi nói ra lời đề nghị này, tôi hy vọng hai vị đừng quá nghiêm trọng hóa vấn đề mà tôi sắp nói, vì ở Nhật Bản chúng tôi những chuyện này là rất bình thường ạ. – Người nhân viên tỏ ra có một chút ngại ngùng, úp úp mở mở về những gì anh ta sắp nói.
– “Có chuyện gì thì anh cứ nói ra, nếu không có gì quá quắt thì chúng tôi cũng sẽ không phản ứng gì đâu mà” – Nhật Bảo cảm thấy mất kiên nhẫn khi tự dưng bị gọi ra đây rồi phải nghe người nhân viên úp mở đề nghị gì đó.
– “Dạ, vì như hai vị cũng biết ở Nhật Bản chúng tôi hiện tại dân số đang già hóa đi khá nhiều, nhưng những cặp vợ chồng lại không mấy mặn mà trong việc sinh con đẻ cái, vì vậy gần đây để khuyến khích cho việc sinh đẻ, khu nghỉ dưỡng của chúng tôi có một chương trình đặc biệt dành cho các cặp đôi lưu trú tại đây là… khuyến khích họ quan hệ ngay trong bể tắm suối nước nóng để từ đó kích thích cho việc mang thai của các cặp vợ chồng…”
Nghe đến đây, Nhật Bảo và Thế Bảo đỏ mặt gãi đầu nhìn nhau cười trừ, nhưng mọi chuyện không hề đơn giản như họ đang nghĩ…
– “… tuy nhiên việc đó chỉ áp dụng cho các cặp đôi người bản địa, còn đối với du khách nước ngoài như vợ chồng các vị thì có một chút khác biệt…” – Người nhân viên tiếp tục.
– “Khác biệt như thế nào?” – Thế Bảo lên tiếng hỏi…
Người nhân viên hít một hơi thật sâu rồi trả lời Thế Bảo:
– “Dạ, đó là thay vì bình thường 2 vợ chồng sẽ quan hệ với nhau thì bây giờ chúng tôi đề nghị… 4 người các vị sẽ… đổi vị trí cho nhau, chồng người này sẽ quan hệ với vợ người kia ạ…”
– “Nà ní the fuck?” – Nhật Bảo thốt lên khi nghe người nhân viên nói, đũng quần hắn ta bỗng độn lên 1 cục, gương mặt tỏ ra hớn hở, trong đầu nghĩ đến cảnh hắn được quan hệ với Hạnh Vi…
Chỉ có Thế Bảo là vẫn giữ bình tĩnh và sau đó hỏi tiếp người nhân viên:
– “Các người thật sự nghĩ là nói như vậy thì những người nước ngoài như chúng tôi sẽ đồng ý làm theo hay sao?”
Lúc này người nhân viên mới giải thích tiếp:
– “Dạ vâng, chúng tôi cũng hiểu nếu chỉ đề nghị suông thì sẽ không ai chịu đồng ý làm theo… Vì vậy bên phía khu nghỉ dưỡng đã đưa ra một ưu đãi cho những ai đồng ý tham gia đó là: Nếu người nam tham gia có thể thành công quan hệ và… xuất tinh vào trong âm đạo người nữ thì sẽ được nhận 1 triệu Yên Nhật và được miễn phí tiền phí lưu trú 1 ngày tại đây. Còn nếu người tham gia không thành công trong việc quan hệ hoặc xuất tinh vào trong người nữ thì sẽ vẫn được miễn phí tiền lưu trú 1 ngày, miễn là đồng ý tham gia ạ.”
– “Vậy là giống như một cuộc thi rồi.” – Nhật Bảo lên tiếng khi hiểu ra luật lệ…
– “Dạ đúng ạ, nhưng cuộc thi này có thể có nhiều người thắng… Ai cũng sẽ có tiền thưởng nếu cả 2 thành công trong việc ‘đó’ ạ.”
– “Nghe thú vị đấy, anh đồng ý tham gia… Còn em thì sao Thế Bảo?” – Nhật Bảo khi nghe vừa được chịch người đẹp như Hạnh Vi vừa được tiền thì ngu gì mà không đồng ý vội, tuy nhiên hắn ta cũng lo sợ Thế Bảo sẽ không chịu tham gia vì vợ hắn mà đem so với Hạnh Vi thì làm sao gạ được Thế Bảo.
Thấy Thế Bảo im lặng suy nghĩ một hồi lâu, Nhật Bảo sợ anh từ chối offer của khu nghỉ dưỡng liền liên tiếng gạ gẫm:
– “Anh thấy cái này cũng hay đó Bảo, lâu lâu đi qua đây đổi gió chút, lại còn được mang tiền về… Anh nói nhỏ nghe nè, vợ anh nó dâm lắm, anh thấy nó khoái em cả ngày hôm qua rồi… Em gạ xíu là nó cho à, với lại em cứ thoải mái bắn vào trong nó, anh không vấn đề gì đâu!”
Thế Bảo nhìn gương mặt đê tiện của tên Nhật Bảo khi nói làm anh có phần khinh hắn, hôm qua còn có chút cảm tình vì thấy cũng là người lịch sự, còn bây giờ vì muốn được quan hệ với Hạnh Vi mà sẵn sàng hạ thấp vợ mình, sẵn sàng đem vợ ra làm đồ trao đổi.
Nhưng rồi Thế Bảo nghĩ lại chính bản thân mình… Không phải anh cũng chẳng tốt lành hơn gã Nhật Bảo này là mấy sao, chẳng phải anh cũng cảm thấy kích thích khi nghe người nhân viên đề nghị cho Hạnh Vi quan hệ với người khác sao… Bản thân anh cũng đã “biến thái” sẵn rồi thì lấy gì mà đánh giá người khác…
Rồi sau vài giây suy nghĩ, Thế Bảo mở lời hỏi thêm thông tin từ người nhân viên:
– “Nếu tôi đồng ý tham gia, tôi có được nhìn thấy cảnh vợ mình quan hệ với anh ta không?” – Thế Bảo hỏi vì anh chỉ muốn thấy Hạnh Vi quan hệ với người đàn ông khác, anh không quan tâm tới tiền hay việc được quan hệ với Ánh Nguyệt.
– “À việc này thì không, anh không thể quan sát được vì 2 hồ tắm nằm cách xa nhau… Tuy nhiên, nếu anh muốn chúng tôi sẽ lắp đặt camera để quay lại toàn bộ quá trình và anh có thể xem lại sau ạ.”
Thế Bảo lại tỏ ra trầm ngâm 1 chút…
– “Bảo nè em đừng lo, anh sẽ nhẹ nhàng với Vi mà, anh thương hoa tiếc ngọc lắm, đút vào vài cái rồi anh ra liền à.” – Nhật Bảo lại lên tiếng trấn an Thế Bảo vì nghĩ anh muốn quan sát Hạnh Vi vì sự an toàn của nàng, nhưng thật ra Thế Bảo chỉ muốn xem trực tiếp để thỏa mãn sở thích của anh.
– “…”
Sau vài giây do dự, cuối cùng Thế Bảo nhìn Nhật Bảo một cái… rồi quay sang nói với người nhân viên: “Tôi đồng ý tham gia!”
Nhật Bảo nhảy lên vui sướng khi nghe Thế Bảo nói, sau đó hắn thấy mình quá lố nên ráng kiềm chế lại.
Còn người nhân viên cũng nhanh chóng đem ra 2 bản thỏa thuận được in bằng cả tiếng Anh và tiếng Nhật để hai người tên Bảo ký vào.
Sau khi ký xong, người nhân viên bắt đầu hướng dẫn cho hai người chồng những gì phải làm để vợ họ không phát hiện ra cuộc chơi… Đây sẽ là một bất ngờ cũng như là thử thách cho 2 người Hạnh Vi và Ánh Nguyệt…