Bạn đang đọc một phần của truyện
Cô giáo Lan
, bạn có thể đọc bản full tại đây:
“Hãy cứ hy vọng, ông trời sẽ không bao giờ tuyệt đường sống của con người.”
Lan luôn tin vào quan điểm đó, mặc dù hiện tại Lan hoàn toàn bất lực, không có khả năng làm gì để thay đổi đời nàng, nhưng hy vọng nhỏ nhoi trong sâu tận đáy lòng nàng vẫn còn đó, vẫn không bị dập tắt. Và có lẽ như ông trời cũng tiếc thương cho số phận của nàng.
Lan đang ngồi dạy cho bé Liên học, giờ phút này Lan cảm thấy rất thanh thản, trong đầu nàng hoàn toàn không còn một chút lo lắng gì về tương lai của mình, không cần phải nghĩ đến từng cú nhấp điên cuồng của những ‘thằng khốn nạn’ kia, không phải cố gồng mình chịu đựng những cơn khoái lạc của chính bản thân mình, những câu hỏi non nớt của Liên luôn giống như những dòng suối mát lạnh tưới mát tâm hồn đã khô cằn rạn nứt của mình.
Chợt chuông điện thoại vang lên, Lan vội ra bắt máy, từ đầu dây bên kia, Lan nhận ra được là giọng của Hương, Hương báo cho Lan một tin tức chấn động, sau khi nghe xong Lan cảm giác như ông trời đã xót thương cho số phận của nàng … Đại, Hùng, Dũng, và ba thằng đồng bọn của chúng đã chết, khi Lan nghe được tin tức đó, tim nàng đập thình thịch, nàng có cảm giác như tim mình như muốn nhảy khỏi lồng ngực của mình, Lan cố gắng hỏi lại cho rõ vì nàng sợ, sợ rằng nàng nghe nhầm, sợ rằng hy vọng vừa chợt hiện lên rồi vụt tắt mất.
Hương nhắc lại lần thứ ba thì Lan mới thật sự vui mừng, mừng vì từ đây nàng đã thoát khỏi số kiếp nô lệ, nước mắt nàng tuôn rơi từ lúc nào nàng cũng không biết, nàng chỉ biết lúc này nàng cảm thấy như hạnh phúc vô cùng, vô cùng hạnh phúc, cứ như lúc Lan biết được mình trở thành mẹ vậy.
Trái ngược hẳn với Lan, Hương cảm thấy vô cùng mất mát khi nghe tin này, thế là từ nay nàng đã mất đi sáu con cặc rồi, không còn được sung sướng hoan lạc nữa, nếu như muốn được sung sướng như thế thì phải lập kế hoạch mồi chài lại mấy thằng học trò khác, mà chưa chắc gì những đứa khác được như hai thằng Hùng và Dũng, hơn nữa không biết chúng có kín miệng hay không, lần trước cũng là do nàng mê trym quá nên phải liều may mắn là chúng cũng kín miệng, nhưng ai biết chắc được là những thằng khác có kín miệng hay không?
Thật không ngờ trong đầu Hương lúc nghe tin nhóm người của đại chết điều đầu tiên mà nàng nghĩ đến lại là như thế. Sau khi chắc chắn rằng tin tức mình nghe là thật và không phải là đang nằm mơ thì Lan mới hỏi tiếp:
– Hương này, vì sao mà cả sáu người bọn họ chết cùng lúc vậy!?
Hương đang buồn bã, mà nghe giọng của Lan thì có vẻ như vừa vui mừng vừa bất ngờ, hơi thở của nàng không đều chứng tỏ là vui quá nên thế, Hương thấy thế thì buồn bực, trả lời cụt ngủn:
– Tai nạn giao thông! Công an báo thế!
Sau đó Hương cúp máy luôn.
Lan cảm thấy như hôm nay là ngày vui nhất của đời mình, Lan ôm ngực, khuỵu xuống, nước mắt tuôn rơi, lẩm bẩm:
– Cuối cùng thì ông trời cũng thương xót mình …
Mặc dù chuyện này là chuyện mà chưa bao giờ Lan mơ tưởng đến, nàng chỉ mong mỏi một ngày nào đó được thoát khỏi thân phận nô lệ tình dục hiện thời thôi, nhưng hiện nay thì cả sáu thằng kia đều đã chết, Lan không những không còn là nô lệ tình dục nữa mà cũng không còn sợ bị ai uy hiếp nữa, niềm vui ngập tràn trong lòng nàng.
Lan lâng lâng như được lên mây, lúc đầu khi nghe tin Đại chết thì hàng loạt câu hỏi hiện ra trong đầu nàng, đại là người rất cẩn thận sao lại bị tai nạn đến nỗi bỏ mạng? Cho dù có chết thì cũng là do số trời, nhưng sao lại là cả sáu thằng cùng lúc? Ngoài những khi bọn chúng tập hợp lại để đụ nàng và Hương ra thì hầu như không bao giờ đi chung với nhau, thế sao lại cùng đi chung, cùng chết một lúc? Hàng loạt câu hỏi như thế xẹt qua đầu nàng, nhưng niềm vui sướng, hạnh phúc khi được tự do của Lan quá lớn, nó lấn át tất cả, những câu hỏi như thế không còn chỗ trong đầu nàng nữa.
Nhưng Lan chưa kịp hân hưởng niềm vui sướng này trọn vẹn thì chuông điện thoại lại reo lên, một tin tức khác khiến cho nàng như hóa đã, nếu tin tức lúc nãy đưa nàng lên tận mây xanh thì tin tức này như dìm nàng xuống địa ngục.
– Quân! Chồng nàng, đã chết trong một tai nạn giao thông!
Lan choáng váng, Lan dường như không muốn tin vào tai mình khi nghi tin này, nàng thật sự bất ngờ, đau đớn. Trong lòng nàng, nàng vẫn yêu Quân, mặc dù Quân không thể thỏa mãn nhục dục của nàng nhưng dù sao quân cũng là chồng nàng, là người nàng yêu mến, hơn nữa quân lại là ba của bé Liên, Lan yêu thương Liên vô cùng, nàng không muốn con mình sống thiếu thốn gì đặc biệt là tình thương của cha và mẹ.
Cái chết của nhóm người Đại và Quân, hai tin tức, một tin đưa nàng lên mây, một tin đánh nàng từ tận trời cao xuống dưới đáy biển sâu. Lan ngây dại, nàng không biết có phải là ông trời trêu chọc nàng không, nàng không biết có phải đây là cái giá phải trả cho việc được thoát khỏi thân phận nô lệ tình dục của mình không? Nếu đó là sự thật thì Lan nghĩ, mình thật sự không muốn thoát khỏi thân phận nô lệ tình dục đó, vì Liên Lan thậm chí có thể chịu đựng nhiều hơn, giờ đây bé Liên con nàng, đã mồ côi cha, thiếu thốn vật chất có thể từ từ bù đắp được, nhưng thiếu tốn tình thương của người cha từ thuở còn thơ thì không thể nào bù đắp được.
…
Lan ngồi nhìn linh vị của chồng mà lòng đau như cắt, nàng không biết sau này một mình nàng có thể nuôi dạy Liên tốt hay không nữa? Nàng cũng tự âm thầm trách mình vì hành vi ngoại tình trước kia của mình, nếu như nàng không ngoại tình, dành thêm thời gian chăm sóc cho gia đình thì có lẽ cho dù Quân có chết thì nàng cũng không đau như thế!
Tiếng chuông cửa chợt vang lên, Lan vội lau nước mắt, đứng dậy, chạy ra mở cửa, ba người đàn ông, ăn vận không phải là lịch lãm, nhưng cũng không bặm trợn, quần jean, áo thun, phong cách giản dị, Lan hỏi:
– Xin hỏi ba người tìm ai?
Người đứng giữa, tuổi lớn hơn hai người hai bên, vào khoảng bốn mươi, khuông mặt trông dày dạn gió sương, nở nụ cười thân thiện, nói:
– Chào cô, chắc cô là cô Lan, vợ của quân, tôi tên là Chiến, bạn cũ của Quân, tôi có vài lời muốn nói với cô, không biết có được …
Nói đến đây thì Chiến ngừng lại, ập ừng, rồi nhìn vào nhà, Lan chợt hiểu ra vội nói:
– À tôi sơ ý quá, xin lỗi, mời vào nhà ngồi!
Nói xong thì vội mở to cửa mời khách vào, sau đó dẫn khách vào nhà, một người thanh niên đi sau cùng khóa trái cửa lại.
Sau đó Lan đi rót nước mời khách, Chiến xoay sang đưa mắt ra hiệu cho người ở bên phải mình, đó là một thanh niên, cao ráo tráng kiện, nhận được ánh mắt của chiến, cậu ta tháo chiếc cặp đeo bên hông ra, lấy ra một tập hồ sơ để lên bàn, chiến nói:
– Mời cô xem trước!
Lan thấy ba người nói năng lịch sự, hòa ai dễ gần, và đưa tập tài liệu để lên bàn thì cũng tò mò, không biết là trước đây quân có làm ăn gì với những người này không? Lan mở tập tài liệu ra, bên trong chỉ có hai tờ giấy, nhưng nội dung giống nhau, chắc là photo thành hai bản, Lan đọc sơ qua nội dung bên trong, Lan choáng váng, nàng không dám tin vào mắt mình, Lan cố nhìn cho kỹ, đánh vần thầm từng chữ.
Nhìn biểu hiện trên nét mặt của Lan, Chiến cười:
– Cô Lan không đọc sai đâu, hoàn toàn là sự thật đấy!
Lan nhìn thấy nụ cười của chiến, nhưng lúc này Lan không cảm thấy nụ cười đó thân thiện dễ gần nữa, mà giống như một nụ cười nham hiểm, thâm độc, một con rắn độc ẩn nấp trong thảm cỏ.
‘2 tỷ’, một con số khổng lồ đối với Lan, quân, chồng nàng thiếu nợ 2 tỷ, một con số mà Lan có mơ cũng không mơ có được. Nhưng giờ đây nó lại chính là số nợ của chồng nàng, một món nợ khổng lồ, cho dù Lan có bán nhà cũng không đủ tiền trả số nợ này. Lan cẩn thận đọc kỹ tờ giấy cam kết mượn nợ của quân, trong đây ghi rất rõ, lãi suất rất thấp, còn thấp hơn cả của ngân hàng, nhưng Lan biết rõ, đây chỉ là vẻ bên ngoài ngụy tạo mà thôi, bởi vì chúng làm thế thì không sợ bị bắt vì tội cho vay nặng lãi, nhưng Lan biết, với khả năng của mình thì món nợ 2 tỷ này này cho dù không có lãi suất thì nàng cũng không có khả năng trả nổi huống chi là có lãi suất, với mức lương còm làm giáo viên của mình thì Lan chỉ đủ nuôi bản thân và bé Liên ăn học thôi, làm sao trả được số tiền không lồ này chứ.
Chiến nâng chén trà lên nhấp một ngụm rồi nói:
– Đáng tiếc là kế hoạch cuối cùng của thằng quân lại thất bại, nếu không thì chắc giờ cô cũng không biết và cũng không cần phải lo đến số tiền này đâu! Nhưng đáng tiếc là sự thật vẫn là sự thật, kế hoạch thất bại, thế nên cô bị nợ và tôi “Không Có Tiền”!
Ngừng một chút quân lại uống một ngụm trà, chắc giọng một cái chiến nói tiếp:
– Thế nên … tôi cho cô một tháng để chuẩn bị, nếu sau một tháng mà cô không thể trả số tiền này cho tôi …
Tim Lan đập thình thịch khi nghe từng câu từng chữ của chiến, nói đến đây thì chiến ngừng lại làm cho Lan hồi hộp dữ dội hơn, chiến vươn tay lấy tập hồ sơ trong tay của Lan, rồi gấp lại, nói:
– Bắt đầu đi!
Lan còn chưa hiểu nghĩa của câu nói này là gì thì ‘bụp’, miệng Lan đã bị bịt chặt, hai tay Lan bị nắm kéo thẳng lên, sau đó là bị trói, ‘xoạt’, áo của Lan bị xé toạc, do đang ở nhà nên Lan chỉ vận một bộ đồ thun, hoảng hốt Lan nhảy lồng lên, nhưng sức lực của Lan có được bao nhiêu, ngay cả hai thằng học trò mười bảy tuổi mà Lan còn làm không lại huống hồ chi lúc này là hai thằng thanh niên tráng kiện, chúng không nói gì, chỉ hành động.
Hai chân Lan được banh rộng ra, quần áo của Lan đã bị xé hết, Lan nằm trên ghế sô pha, hai tay bị trói kéo qua đầu, miệng bị nhét khăn vào, không la được chỉ biết ú ớ, ‘phập’, chuyện gì đến cũng đã đến, một con cặc to tổ bố đâm thẳng lút cán vào lồn Lan, Lan rướn người lên như muốn tránh khỏi con cặc đó, nhưng hai chân nàng bị giữ chặt không thể làm gì khác, nếu như là hai tháng trước đây mà gặp phải tình cảnh này thì chắc Lan đã khóc rống lên vì đau đớn, nhưng có lẽ sau một tháng được ‘huấn luyện’ lồn Lan tuy vẫn còn rất khít nhưng đã không bị đau đớn khi bị chơi bất ngờ như thế, có lẽ do lồn nàng đã quen bị như thế. Nhưng nói thế nào thì nói Lan vẫn có cảm giác đau, thằng chơi nàng dường như không quan tâm đến cảm giác của Lan thế nào, nó chỉ biết nhấp ra nhấp vào Liên tục như thế. Hai vú của Lan thì bị nhào bóp dữ dội, thằng còn lại dùng cả hai tay để bóp một vú của Lan chứ không phải mỗi tay một vú, thỉnh thoảng nó còn cúi xuống cắn lên đầu ti của Lan nữa, đau thì đau nhưng bản năng của Lan vẫn trổi dậy, dâm tính của nàng không mất, cơn sướng dần dần lấn át cái đau, Lan dâm thủy của Lan bắt đầu trào ra, Lan đỡ đau hơn, sướng hơn, dần dần những tiếng rên đau đớn được thay thế bằng những tiếng rên khoái lạc.
Chiến thì ngồi ở một bên, cầm máy quay, quay lại mọi cảnh. Mười phút sau, thằng chơi Lan rú lên một tiếng bắn tinh ồ ạt vào lồn Lan, sau đó nó rút cặc ra, mặc đồ lại để mặt cho Lan nằm đó thở hổn hển. Chiến quay sang hỏi thằng đó:
– Thế nào?
– Lồn bót, dai sức, vú căng và đàn hồi!
Chiến gật đầu hài lòng.
Chiến dùng cầm ly trà, lúc này đã chỉ còn âm ấm, tưới lên lồn của Lan, Lan rên lên một tiếng, sau đó chiến nói:
– Nếu một tháng sau mà cô không chi trả số tiền này cho tôi thì lúc đó chuẩn bị sẵn tinh thần để tiếp khách trừ nợ nhé!
Sau đó Chiến đứng dậy cả ba chuẩn bị rời đi, chiến chợt quay đầu lại nói:
– À quên, đừng mơ tưởng đến việc báo cảnh sát, cầm lấy mà xem cho kỹ đi!
Nói xong chiến ném tập hồ sơ lên người Lan rồi xoay người đi.
Lan không biết mình có thể được làm được gì, hơn hai tuần qua nàng chạy ngược chạy xuôi, nhưng không thể nào kiếm được tiền cả, nàng chỉ là một giáo viên cấp 3, quen biết được ai mà vay một số tiền lớn như thế chứ, mà cho dù có quen người giàu có thì chắc gì người ta đã cho mượn số tiền như thế.
Bây giờ thì nàng đã hiểu được nguyên nhân cái chết của chồng nàng, không phải là một tai nạn giao thông, mà là Quân có ý định tự tử, trước đó Quân đã mua bảo hiểm, nào là nhân mạng, tai nạn… Ý định của Quân là kết thúc mạng sống của mình như một tai nạn giao thông để Lan là người sẽ được hưởng số tiền bảo hiểm đó và dùng chi trả cho món nợ này. Quân đã suy nghĩ rất kỹ và quyết tâm làm thế, nhưng có lẽ số phận trêu ngươi, kế hoạch của Quân đã thất bại, sau khi cảnh sát giao thông điều tra kỹ thì đúng là Quân chết do tại nạn giao thông nhưng mà là do chính sự vô ý của Quân, thắng xe của Quân đã bị hỏng trước tai nạn và Quân chạy với tốc độ vượt quá quy định cho phép trong nội thành. Vốn Quân không ngờ đến những sự việc này, chết, có ai mà không sợ chứ, cho dù đã có quyết tâm thì Quân vẫn cảm thấy lo lắng sờ sợ trong lòng, nên Quân quyết định tháo thắng xe và chạy với tốc độ cao, hy vọng là mình có hối hận bất chợt cũng không dừng lại được, nhưng chính điều đó đã khiến cho kế hoạch của Quân thất bại, thế là công ty bảo hiểm lập tức dựa vào lý do đó để không bồi thường bảo hiểm.
Tuy rằng đó chỉ là những suy đoán của Lan nhưng nàng chắc chắn rằng sự thật là như thế, nàng cũng biết, số tiền khổng lồ kia mà Quân nợ người ta là do Quân ‘yêu trái bóng’, cuồng nhiệt với nó, đến khi phát hiện ra là đã thì Quân đã lâm vào đường cùng rồi, quẫn quá, nhưng vì còn Lan và Liên cho nên Quân không thể bỏ trốn được, hơn nữa Quân biết có bỏ trốn cũng không trốn được, vì thế Quân mới đưa ra một quyết định như thế, một kế hoạch mà Quân nghĩ là chu toàn nhưng lại quá nhiều sơ hở cho nên thất bại là việc hiển nhiên, nhưng lúc đó Quân đã quẫn trí, làm sao có thể tính toán chi li từng chi tiết nhỏ được chứ.
Thời gian càng trôi qua thì Lan càng lo sợ, sợ chính mình không có khả năng chi trả số tiền kia, buộc phải đi ‘tiếp khách’ trừ nợ, Lan không hiểu ‘tiếp khách’ như lời của Chiến nói là nặng hay nhẹ, vì không phải hạng gái nào cũng như nhau, nếu ‘tiếp khách’ hạng sang thì còn đỡ, nhưng chúng bắt Lan phải ‘tiếp khách’ như những ả đứng đường thì lúc đó chắc Lan chết.
Tiếng chuông cửa lại vang lên, đánh thức Lan từ trong trầm tư, Lan không biết là ai đến tìm nữa, nhưng Lan chắc rằng không phải là bọn người của chiến, bởi vì hôm qua chúng vừa đến nữa, kết quả là một màn dằn mặt và Lan lại bị hiếp cho tơi tả, Lan mở cửa ra, ‘bất ngờ’, đúng là vô cùng bất ngờ, người này đến tìm Lan, chính là Thành.
Khi thấy Thành Lan đứng như trời trồng, không biết Thành đến tìm mình làm gì, chợt nhớ đến cảnh đêm giao thừa nàng bị hiếp và gặp được Thành thì Lan cảm thấy xấu hổ vô cùng, lúc đó biểu hiện của Thành đã làm cho Lan thật sự biết ơn rất nhiều, giờ đây gặp lại Thành nhưng trong hoàn cảnh khó khăn thế này không biết phải làm sao, chợt một ý nghĩ lóe lên trong đầu nàng, ‘đúng rồi, Thành là chủ tịch Ủy ban nhân dân Thành phố, nhất định có thể giúp được nàng’, nhưng rồi nàng lại nghĩ, liệu có được không, nàng và Thành chỉ là đồng hương, cho dù là đồng hương thì cũng không thể nào cho Lan vay số tiền 2 tỷ kia được.
Lan đứng suy nghĩ thất thần, chợt nghe Thành nói:
– Lan sao thế?
Lan giật mình, vội xin lỗi, mời Thành vào nhà:
– À xin lỗi, mời anh vào!
Thành chỉ lớn hơn Lan mười tuổi thôi, tuy chỉ mới gần bốn mươi nhưng giữ được chức chủ tịch ủy ban nhân dân Thành phố là đủ biết Thành là loại người thâm trầm đến cỡ nào!
Sau khi rót nước mời khách, Lan ngập ngừng hỏi:
– Anh đến tìm em có việc gì không?
Lan vẫn còn cảm giác xấu hổ như đêm đó. Thành uống một hớp trà, rồi nói:
– Anh không có nhiều thời gian lắm, chỉ tranh thủ chạy qua đây nên anh muốn nói thẳng vào việc luôn!
Lan cũng hơi ngây người, không hiểu là giữa nàng và Thành có việc gì mà phải tranh thủ ‘vào việc’ như thế? Nhưng dù sao thì cũng phải nghe trước đã!
Thành lấy từ trong cặp ra một tờ giấy cho Lan xem, đó chính là tờ giấy mượn nợ của chồng nàng, Lan choáng váng, bất ngờ, Lan không biết sao Thành có được tờ giấy này, mặc dù chỉ là một bản photo nhưng cũng đủ khiến Lan choáng rồi, Lan chưa biết phải nói gì vào lúc này thì Thành đã tiếp tục:
– Lan không cần phải nói gì, chỉ nghe thôi, được chứ?
Lan nghe Thành nói thế thì chỉ còn biết gật đầu coi như đồng ý!
Thành gật đầu hài lòng rồi nói tiếp:
– Chuyện số nợ của Quân thì Lan chắc đã biết tại sao có nó, còn việc tại sao anh biết thì Lan tạm thời không cần phải biết việc này, giờ thế này, căn nhà này nếu đem bán liền thì giá trị cũng không cao, cho dù cao lắm cũng chưa đến một tỷ, hơn nữa sau khi bán đi thì số tiền đó không thể chi trả hết số nợ và lãi kia được!
Nghe Thành nói thế thì Lan cũng gật đầu, việc này thì Lan cũng đã sớm nghĩ đến rồi, Thành lấy ra một tấm ảnh, đưa cho Lan xem, Lan nhận lấy và xem qua, đó là một căn nhà, nhỏ hơn so với nhà Lan một chút, nhưng cũng khá đẹp, Lan không hiểu ý của Thành lắm nên nghi hoặc nhìn Thành.
Thành thấy thế thì cười, nói:
– Sau khi bán nhà này, Lan sẽ mua lại căn nhà này để sống với con gái của Lan, căn nhà này kế bên nhà của anh, phòng ngủ lớn của anh và phòng ngủ của nhà này thông với nhau bằng một cánh cửa bí mật…
Nghe Thành nói đến đây thì Lan chợt giật mình, nàng đã mơ hồ hiểu được ý tứ của Thành, Lan định mở miệng lên tiếng thì thấy Thành đưa tay ra hiệu im lặng, Lan đành lẳng lặng gật đầu.
Thành tiếp tục nói:
– Chắc Lan cũng đã hiểu, đúng vậy, anh muốn Lan sẽ là ‘tình nhân’ của anh, giờ Lan cần tiền, 2 tỷ, anh có thể chi trả cho Lan số nợ này, nhưng Lan phải làm tình nhân của anh… Suỵt, yên lặng, đừng nói, cứ từ từ, hãy suy nghĩ, tĩnh tâm mà suy nghĩ, nếu như không có số tiền này thì chắc Lan cũng hiểu là sau này cuộc sống của Lan sẽ ra sao chứ!
Lan tính mở lời nhưng bị Thành cản lại, sau đó cố gắng gật đầu một cái.
Thành cười:
– Tốt, vậy cho nên Lan cứ suy nghĩ cho kỹ lời đề nghị này, Lan cần tiền, anh cần tình, ban ngày chúng ta sẽ là hàng xóm, ban đêm Lan sẽ là ‘vợ’ anh, thế thôi, suốt đời làm ‘vợ’ anh thế là được, anh cũng sẽ lo cho Lan như một người ‘vợ’ đích thật, đây là số điện thoại của anh, Lan có 2 tuần để suy nghĩ, có gì cứ gọi cho anh! Chắc Lan cũng muốn bé Liên lớn lên trong sự nuôi dưỡng của một người mẹ làm một nghề cao quý trong xã hội phải không!
Vừa nói Thành vừa đưa một cái Card cho Lan, rồi đứng dậy ra về, Lan ngồi đó không nhúc nhích, không biết trong lòng mình ra sao!
Lúc đầu Thành bảo Lan làm ‘tình nhân’ nhưng rồi sau đó lại bảo là làm ‘vợ’, sự biến chuyển này quá đột ngột, chỉ trong hai câu nói mà ngôn từ khác hẳn nhau, nó còn đột ngột hơn cả việc Thành tìm đến Lan nữa, Lan ngồi đó, suy nghĩ miên man về lời đề nghị của Thành, đó có thể nói là một lời đề nghị khiếm nhã nhất mà Lan từng được nghe qua, nhưng giờ đây nó lại giống như một cái phao cứu mạng của nàng.
Nàng biết ẩn ý trong lời nói lúc nãy của Thành, nếu Lan không đồng ý với đề nghị của Thành sẽ không có tiền trả nợ, thế thì sẽ phải sống kiếm nô lệ tình dục một lần nữa, Lan vẫn nhớ như in chuyện hôm qua.
Lúc đó Lan vừa cho bé Liên ngủ trưa xong rồi xuống bếp dọn dẹp một chút. Bất ngờ có một cánh từ sau vươn ra bịt chặt miệng Lan lại, Lan vùng vẫy, nhưng vừa vung tay lên là cả hai tay liền bị bắt lấy, sau đó là bị trói lại, Lan lờ mờ đoán được là ai rồi, quần áo của Lan lần này không bị xé nữa mà bị cởi một cách ‘nhẹ nhàng’ hơn, Lan không hiểu, kiếp trước mình đã làm nên tội nghiệt gì mà sao toàn bị hiếp trong tình cảnh thế này?
Lan còn đang thầm than thì có cảm giác là mình được bế lên, quần áo trên người nàng đã không còn, Lan bất ngờ, hoảng hốt, thì ra Lan được bế lên trước linh vị của chồng, Hai thằng bắt nàng đến trước linh vị của chồng làm gì?
Một thằng kéo cái ghế sô pha lại gần đó, thằng đang bế nàng ngồi xuống, đặt Lan ngồi ở giữa của nó, Lan có thể cảm nhận được con cặc to tổ chảng của nó chạm vào mông mình, Lan cố vùng người lên, Lan biết ý định của bọn chúng là gì nhưng không được, phập, con cặc đâm sâu vào hậu môn Lan, hai tay Lan đã bị trói lại, thằng ngồi sau Lan vòng tay ra trước, bóp vú nàng, vừa bóp vú vừa nắc Liên tục, thằng còn lại thì ra trước, rồi từ từ, đút cái của quý nó vào âm hộ nàng, hai thằng bắt đầu nhấp, chúng cố tình để cho Lan nhìn thấy được bàn thờ của Quân, tấm ảnh của Quân như một con dao đâm thẳng vào tim nàng, từng cú nhấp của hai thằng như dùng lực đẩy con dao cứa qua cứa lại trong tim nàng.
Đau đớn, uất hận, bất lực, Lan không làm được gì ngoài việc chịu đựng cả, chúng hiếp nàng trước bàn thờ chồng nàng, một cảm giác đau đến khó tả xuất hiện trong lòng nàng, Lan đang đau khổ thì chợt nghe giọng của một thằng nói:
– Em gái, không nên đau buồn, chẳng qua là do thằng chồng em bất tài thôi, nên giờ em đành chấp nhận nhé, chịu khổ tí đi, sau khi quen rồi thì sẽ từ khổ chuyển thành sướng, biết đâu sau này em phải cám ơn bọn anh đã huấn luyện em như thế, hô hô.
Nói xong cả hai thằng cùng cười rộ lên, và nắc nhanh hơn, mạnh hơn rồi cả hai thằng bắn tinh vào hai lỗ của nàng. Làm xong chúng bỏ mặc Lan ở đó rồi đi, trước khi đi một thằng còn nhắn lại, đây chẳng qua chỉ là những bước khởi đầu cho nàng làm quen thôi, sau này mới là chính thức, giờ cách 3 ngày chúng sẽ đến một lần để ‘huấn luyện’ cho Lan, nếu như Lan không có tiền trả nợ thì chúng sẽ chính thức cho Lan ‘lên lớp’. Chúng chỉ biết chơi nàng xong rồi về, vì theo như chúng đó chỉ là làm quen, để Lan quen với việc sau này Lan sẽ bị như thế, nhưng chúng nào biết bước huấn luyện của chúng không hề giúp ích gì cho Lan cả, bởi vì vốn dĩ trước đây Lan đã từng được ‘huấn luyện’ rồi, việc làm của chúng chỉ như những vết dao cứa vào tim nàng mà thôi.
…
Nhìn bóng lưng của Thành từ từ rời đi, Lan cầm danh thiếp của Thành trong tay, đầu óc mông lung, nước mắt không tự chủ được từ hai khóe chảy dọc xuống…
…
– Mẹ ơi! Sao chúng ta lại phải dọn đi hả mẹ?
Liên ôm chặt lấy Lan, hai tay mân mê vú của Lan mở miệng hỏi, hỏi xong lại gục đầu vào ngực của Lan mà bú tiếp, mặc dù không hề có sữa nhưng Liên lại rất thích bú vú của Lan, một cảm giác sương sướng mà không thể nào có được ngoại trừ việc này.
Lan nằm trên giường, không mặc áo, song nhũ nhô cao, đầu ti dựng đứng, có lẽ là do bị bé Liên kích thích cho nên nó thế, kể từ ngày Lan cho Liên chơi với hai vú của mình thì dường như Liên đâm ra nghiện hay sao ấy, nếu như không được bú vú Lan thì Liên không ngủ được, rồi lại có quá nhiều chuyện xảy ra đối với nàng nên Lan cũng không để ý đến việc này lắm, lúc đầu Lan chỉ cười xòa, cho rằng Liên còn quá trẻ con, nhưng dần dần Liên cứ đòi riết, tạo thành thói quen, mà Lan cũng cảm thấy quen với việc này luôn, mặc dù lúc này Liên đã học lớp 1 rồi chứ có còn là mẫu giáo nữa đâu mà cứ bú vú mẹ suốt ngày.
– Chúng ta dọn sang chỗ khác ở để gần chỗ dạy của mẹ hơn, cũng gần trường con học hơn, nhà có nhỏ hơn nhưng đủ cho hai mẹ con mình ở.
Kể từ ngày Quân chết, Liên lầm lì hơn, ít nói chuyện hơn, không còn tỏ ra hiếu động như xưa nữa, những lúc bên cạnh Lan thì Liên mới vui vẻ hoạt bát, còn không thì chỉ ngồi một chỗ, vì thế Lan muốn dành thời gian cho Liên nhiều hơn, muốn được thấy Liên vui vẻ mỗi ngày.
Hai hôm trước nàng đã gọi cho Thành, khi gọi điện nàng rất run, không biết phải mở lời thế nào, chỉ ập ờ được vài chữ:
– Em là Lan …
Rồi ngưng hẳn, không biết phải nói sao nữa, cũng may Thành lại hiểu, nói ngược lại với Lan rằng:
– Em gọi là anh biết rồi, OK, em cứ lo thu dọn để chuyện nhà, mọi chuyện cứ để anh lo.
Sau đó cúp máy, quả nhiên sang ngày hôm sau, có người đưa tiền đến cho Lan, và ngồi chờ ở nhà Lan, chờ một lúc thì thấy Chiến đến, Chiến cảm thấy ngạc nhiên vì Lan có thể kiếm được 2 tỷ mà trả nợ, không phải nói là 2 tỷ 3 trăm triệu, nhưng đối với Chiến mà nói, ‘Tiền’ là quyết định, cho nên có tiền thì mọi chuyện dễ giải quyết hơn, cho dù Chiến có bắt Lan về làm ‘điếm’ cho mình cũng chưa chắc là kiếm được số tiền này, nên sau khi nhận tiền, Chiến làm giấy xác nhận trả nợ cho Lan xong rồi đi, trước khi đi Chiến còn cố tình nói một câu:
– Nếu em giao tiền sớm thế này thì có phải tốt hơn không! Em yên tâm đi, sau này anh và em không quen biết gì nhau, anh chỉ quý mỗi tiền mà thôi, giờ anh có tiền rồi nên chúng ta không còn quan hệ gì nữa nhé!
Câu nói của Chiến như trêu ngươi Lan vậy, Lan không đời nào muốn có bất kỳ quan hệ gì với bọn người của Chiến cả.
Từ khi phát hiện ra số nợ của chồng mình thì Lan đã treo bảng muốn bán nhà rồi, qua ba tuần, đã có vài lượt đến xem, cũng đang cần phải dọn đi nên Lan nhắm mắt bán đại, nhưng điều Lan không ngờ là Lan không cần phải mua căn nhà kia, mà nó đã trực tiếp đứng tên Lan rồi, số tiền mà Lan bán căn nhà cũ này Lan được Thành bảo là gởi ngân hàng, coi như là để cho bé Liên sau này, lúc biết được chuyện này thì Lan cảm thấy khó hiểu lắm, không biết sau này Thành sẽ đối xử với nàng ra sao nữa, nhưng cho dù có sao đi nữa thì cũng chưa chắc là nàng sẽ xem mình thật sự như là vợ của Thành, Lan biết Thành làm như thế là để cho Lan cảm thấy nợ Thành rất nhiều, không chỉ nợ tiền mà còn nợ tình nữa, nếu Thành không giúp đỡ Lan lúc này thì chắc Lan đã khó thoát kiếp nô lệ tình dục lần nữa.
‘Úi’, chợt có cảm giác nhồn nhột từ đầu vú truyền đến, thì ra là bé Liên dùng mội bậm lại, kẹp chặt đầu vú của Lan, Lan cúi đầu nhìn thì thấy Liên cười toe toét, đã lâu rồi Liên không cười tươi như thế, thấy con cười vui như thế thì lòng Lan cũng vui, Lan dùng tay xoa đầu Liên, rồi nói:
– Bé hư quá nha, đau mẹ!
Liên không đáp lời mà chỉ cười hì hì, hai tay xoa bóp một bên vú, miệng thì mút vú còn lại, sau đó lại đổi bên, Lan nằm đó xoa đầu Liên và mỉm cười, ngày nào cũng thế, trước khi ngủ trưa thì Liên phải đùa chơi với vú của Lan một lúc mới ngủ được, nếu không thì cô bé sẽ không ngủ được, lẻo đẻo đi theo mẹ, những lúc thế Lan đành phải giương cờ trắng, dẫn Lan vào phòng cởi áo ra cho cô bé vui chơi một chút rồi ngủ, sau đó Lan mới làm việc nhà.
…
Nhà mới của Lan nhỏ hơn căn nhà cũ, nhưng cũng tương đối rộng đối với hai mẹ con nàng, nhà chỉ có một phòng, nhưng khá rộng, hai mẹ con Lan ngủ chung phòng cũng thoải mái, một nhà tắm, nhà tắm và phòng bếp thì kế sát nhau, chỉ cần mở cửa phòng tắm ra là đụng liền bếp, cũng may là trong bếp có trống một ít đủ để một cái bàn nhỏ, hai mẹ con Lan ngồi ăn ngay bếp cũng được, phòng khách cũng có, nhưng nhỏ hơn nhà cũ nhiều, nhưng đối với nhiều người mà nói thì căn nhà hiện tại này đã là xa xỉ đối với họ rồi, cho nên Lan cũng không đòi hỏi nhiều, điều mà Lan lo lắng nhất chính là phòng ngủ, lần trước Lan nghe nói là phòng ngủ của mình và của Thành thông với nhau, nên Lan sợ khi nàng và Liên ngủ chung không biết có ảnh hưởng gì đến bé Liên hay không, nàng cũng thử tìm nhưng không phát hiện ra cánh cửa mà Thành nói là ở đâu, mãi cho đến khi nàng mở tủ quần áo, nhìn xuống sát bên dưới mới thấy một tay cầm để kéo cửa lên, đây là loại cửa kéo lên sập xuống, chứ không phải là kéo ngang hoặc mở nên nếu không để ý kỹ thì sẽ khó mà phát hiện được.
Hôm Lan vừa dọn nhà đến thì chợt nhận được tin nhắn của Thành là kêu Lan qua giả vờ như là người mới đến qua nhà Thành để chào hỏi, chào hỏi xong thì phải đi thêm vài nhà ở khu đó nữa. Lan cũng cảm thấy phải nên làm thế khi vừa chuyển nhà. Khu Lan ở không biết là tấu xảo hay sao, mà chỉ có mỗi nhà Thành là có đàn ông, còn những nhà khác đều là nữ như Lan cả, nhà Thành ngoại trừ Thành ra thì còn hai đứa con trai, cũng là sinh đôi, hai thằng học lớp 11, khi thấy hai thằng sinh đôi không hiểu sao Lan có cảm giác là lạ lắm, nhưng chính Lan cũng không biết đó là cảm giác gì nữa.
…
Mặc dù cửa mình của Lan đã từng ‘tiếp đón’ qua nhiều con cặc rồi, nhưng không phải lúc nào cũng là Lan nguyện ý phơi ra để cho bị đụ cả, nên giờ đây phải chuẩn bị đối mặt với việc làm ‘tình nhân’ cho người khác, hằng đêm phải leo lên giường, dạng háng ra cho trai chơi thì Lan không thể làm được, ít ra là trong lòng Lan nghĩ thế, nhưng mà Lan biết mình buộc phải làm việc đó thôi.
Tối đó, Lan tắm thật sạch, rồi nằm cho Liên bú vú, sau khi Liên ngủ, thì Lan ngồi dậy, đắp chăn cho Liên, nàng cẩn thận thay một bộ đồ ngủ mà sáng đó Thành đưa cho Lan, kèm theo lời nhắn là tối nay phải mặc nó, Thành mua và nhờ người chuyển đến nhà Lan, ban sáng khi Lan nhận được từ người giao hàng thì Lan không biết nó là gì, khi mở ra thì Lan chợt đỏ mặt, một cái đầm ngủ mỏng tanh, màu hồng phấn, một bộ đồ lót hoa văn thật đẹp, nhất là chiếc quần lót, Lan nhìn mà thấy ngượng luôn, nói nó là quần thì hơi quá, giống như hai sợi dây thì đúng hơn, phía sau chỉ có một sợi vải mỏng manh cũng màu hồng phấn, phía trước thì là một trái tim, lớp vải rất mềm, rất mát và mỏng nữa, tuy vậy lại không nhìn xuyên qua được, chỉ có cảm giác là khi sờ lên vải thì lớp phía sau cũng cảm nhận được. Trái tim được làm rất đều, nhỏ và gọn, tính ra chỉ đủ che thứ cần che thôi, còn chiếc áo ngực thì lại khác, nó đủ vải như bao loại áo khác, không tiết kiệm vải như quần, phía trên có ren và hoa văn, nhưng Lan nhanh chóng nhận ra sự khác biệt, đó là mặt bên trong của chiếc áo, dường như trong áo có chèn thứ gì đó, khi mặc vào thì hai vú có cảm giác như là đang tiếp túc với rất nhiều hòn bi nhỏ nhỏ vậy, Lan thử đưa tay bóp mạnh vú mình một cái thì có cảm giác như vô số hòn bi nhỏ ấn vào vú mình, chạy nhộn nhạo lên cả.
Lan mặc quần lót và áo ngực vào, đứng trước gương Lan chợt cảm thấy dường như bộ đồ lót này tô điểm thêm cho nàng vậy, dáng người nàng trông vô cùng gợi cảm, hai vú căng tròn, nhô cao, làn da mịn màng, vòng eo thon gọn, mặc dù đã có một con nhưng vòng eo của Lan thật sự khiến vô số cô gái hâm mộ, khi Lan nhìn xuống phía dưới nữa thì lúc này Lan cũng cảm thấy mê mệt vì chính chiếc quần lót này của nàng, Lan có cảm giác như âm đạo của nàng lúc này trông giống như một trái dâu chín mọng, giờ Lan mới hiểu tại sao các loại quần lót đủ kiểu cách được ưa chuộng như thế, mà người mua chúng thì tỉ lệ nam và nữ không chênh lệch nhau bao nhiêu cả, có thể nói nguyên nhân là đây, Lan vận đầm ngủ vào, khi Lan vận đầm ngủ vào thì Lan chợt hiểu tại sao Thành lại chọn cái đầm này, nó quá mỏng, cơ hồ như có thể nhìn xuyên qua được, nhưng ẩn ẩn, mờ mờ, chính điều này càng khiến Lan trông khêu khích hơn, hai vú nhô cao, lớp hoa văn bên ngoài áo ngực được một lớp vải mỏng che, ẩn ẩn hiện hiện các đường ren, bên dưới thì thoáng ẩn thoáng hiện một trái tim nho nhỏ, tươi mọng, lúc gió thổi sát vào thì nhìn rõ trái tim, khi phật ra thì vẫn có thể nhìn thấy nhưng ngược lại nó lại mờ mờ, kích thích vô cùng.
Lan mở cửa tủ quần áo, kéo cánh cửa kia lên, Lan hồi hộp, tim nàng đập thình thịch, nàng không biết phía sau cánh cửa này là gì, Thiên Đường hay Địa Ngục, tương lai sau này của nàng, sẽ là một người ‘vợ’ về đêm của người khác hay lại là một con ‘nô lệ tình dục’…
Bạn đang đọc một phần của truyện
Cô giáo Lan
, bạn có thể đọc bản full tại đây:
Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website truyensex.life, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.