Phần 42
Trở lại không gian cuộc gặp mặt tại gia đình bà Phương. Bà Phương lên tiếng đầu tiên:
– Mẹ ủng hộ.
Đến dì Thúy nói với Loan nhưng nhìn sang Dũng:
– Em cũng ủng hộ. Nếu chị khó khăn về vấn đề cu Dũng thì để cu Dũng sang ở với vợ chồng em. Em đảm bảo chăm sóc cháu tốt.
Vừa nói mà Thúy hẩy hẩy cái vú to múp của mình lên xuống và lồn thì nhíu nhíu tiết thêm nước, vừa rồi đang ở tư thế mồm bú buồi chồng còn lồn thì bị bà Phương mút thì chị Loan đến làm cơn nứng vẫn ở lưng chừng chưa xuống. Nay thấy mùi giai non lại thêm phần phấn khích.
Huy đế vào:
– Em không có ý kiến gì, chỉ nói là nếu chị khó khăn thì về nhà mẹ sống cũng được.
Cả bà Phương và Thúy đều quay lại lườm cái thằng rể này. Ai cũng biết ý định của nó, định kéo chị Loan về đây để dễ bề thôn tính mà. Loan khinh cái loại người này nhưng cô để trong lòng. Cô đã hiểu mọi người đang nói chuyện gì, vậy là cái thằng cha mắc dịch Chỉ kia đã đến đây và tâu chuyện giống như nhà chồng cô rồi. Với nhà đẻ thì cô cũng không cần phải trước sau gì cho mệt. Cô nói với 3 cái người vừa mới địt nhau tơi bời, má vẫn còn ửng đỏ kia mà thực ra là thêm khẳng định đối với con trai là chính:
– Ông ta lại đến à. Con chưa có ý định đi bước nữa đâu. Mọi người không phải ủng hộ hay là phản đối nữa. Chuyện to như thế nếu muốn thì con đã chủ động nói rồi.
Bà Phương và mọi người tròn xoe mắt:
– Ông ta lại đến là sao?
– Thì ông ta đến nhà chồng con, chắc là hỏi ý kiến mẹ và mọi người về chuyện muốn lập gia đình với con chứ gì?
– Mẹ tưởng con phải đồng ý thì ông ta mới đến chứ? Nhìn tướng tá cũng được, gia thế lại tốt. Con lập gia đình với ông ta sẽ hưởng phúc an nhàn đấy.
– Con không có ý gì với ông ta cả. Ông ta tự đến đấy. Chuyện này từ nay không nhắc lại nữa nhé. Mọi người cứ nói làm cu Dũng hiểu lầm con đấy.
Loan nói và rồi lại nhìn con. Từ sáng đến giờ cô và con chưa nói chuyện trực tiếp câu nào, trên đường từ nhà chồng đến đây con ngồi sau xe không nói câu gì. Cô biết con đang nghĩ gì.
– Thế à, vậy thôi không có chuyện gì khác thì thôi. Giờ mọi người đi nấu cơm ăn đi. Lâu rồi cả nhà mình không ăn cơm cùng nhau. Sẵn tiện có vợ chồng cái Thúy ở đây, hai mẹ con ở lại nhé.
Loan lại khéo léo từ chối để về nhà, cô thấm mệt rồi. Cũng không muốn chứng kiến cái cảnh đời khoáy ở cái nhà này. Vậy là hai mẹ con lên xe đi về thẳng nhà. Vẫn chưa ai nói với ai câu gì.
Cả buổi chiều, lúc ăn cơm tối rồi buổi tối không ai nói với ai câu gì. Mẹ việc mẹ, con việc con. Loan sẽ nói chuyện với con nhưng cô muốn chờ. Chờ cái giờ vàng.
… Bạn đang đọc truyện Cu Dũng tại nguồn: https://gaigoi.city
Đêm đã tới, Loan đã buông màn chuẩn bị đi ngủ. Trời nóng cô mặc bộ đồ ngủ bằng vải satanh mỏng mịn và ngắn nữa. Cô không mặc áo lót đi ngủ từ lâu lắm rồi, nhưng hôm nay cô còn không mặc cả quần lót nữa, chỉ có cái quần cộc cũn cỡn che lồn thôi.
Tiếng “tạch” phát ra từ trên gác xép báo hiệu con trai đã học bài xong. Giờ vàng đã điểm. Hôm nay Loan định làm một việc đặc biệt với con trai, việc này cô có ý định từ lâu rồi nhưng còn ngại, hôm nay thời cơ đã đến khi cu Dũng đang buồn từ sáng đến giờ chưa nguôi. Cô cần giải thích cho con hiểu mình. Loan với lên:
– Con học bài xong rồi à.
– “Vâng ạ, con học xong rồi”, Dũng đáp nhỏ nhẹ.
– Con xuống đi đái vét đi.
– Nhưng con không buồn lắm.
– Không buồn cũng đi con ạ, như thế cả đêm con sẽ thoải mái.
– “Vâng ạ”, Không có thói quen cãi lời mẹ, Dũng lục tục bám lan can đi xuống gác xép:
Tiếng xè xè trong nhà vệ sinh làm Loan hơi hơi tê tê, cô tưởng tượng con đang cầm buồi mà đái. Lúc Dũng đi qua giường chuẩn bị bước lên cầu thang thì Loan nói nhẹ như thở:
– Dũng, ra đây nằm với mẹ.
Đáp lại cũng là một tiếng thở nhưng xen lẫn niềm vui bất ngờ:
– Mẹ!
– Mẹ gì nữa, vào đây, có muốn học thêm giáo dục giới tính không?
– Mẹ!
Loan thò 1 tay ra khỏi màn nắm lấy cánh tay con kéo vào giường.
Đã lâu rồi Dũng không được nằm cùng mẹ, cậu có chút ngượng ngùng không quen. Nhưng đúng là việc được nằm cạnh mẹ, được ấp da ấp thịt mẹ là điều cậu mong muốn nhất, những lần mẹ con “địt nhau” lại hiện về trong tâm thức cậu. Cả thân người chui vào màn là tiếng Loan cất lên thỏ thẻ như đong đưa:
– Tắt điện đi, quên rồi à.
“Tạch”, màn đêm kéo bóng tối về trong ngôi nhà nhỏ. Loan ôm chầm lấy con theo tư thế mà hồi nhỏ cu Dũng thích nhất.
Để tôi tả lại kẻo có bạn quên nhé: Dũng gối đầu tay mẹ, tay để lên bụng mẹ, một chân gác lên đùi mẹ mà cạ cạ hạ bộ vào phần hông mẹ.
Loan ghì chặt tay để đầu con được chạm vào vú mình. Dũng căng mũi hít hà mùi thơm tỏa ra từ cơ thể mẹ. Cái mùi này đã lâu rồi cậu mới được hít căng lồng ngực. Cái mùi này nó như thế nào nhỉ, không thơm giống mùi nước hoa, không nồng nàn giống mùi mồ hôi, Dũng chỉ có khái niệm cái mùi này là: Mùi Mẹ, mùi người phụ nữ, mùi người đàn bà mà cậu yêu thương.
– Mẹ ơi, con nhớ mẹ.
Một tay Loan đặt lên má con để cảm nhận cái khuôn mặt của con vẫn đang ép sát vào vú mình:
– Cứ làm như xa nhau mới gặp lại không bằng. Nhớ gì?
Dũng hơi ngoảnh mặt để thở và nói:
– Nhớ tất cả, nhớ cái mùi mẹ. Lâu rồi con chưa được ngửi mùi của mẹ.
Loan trêu con:
– Mùi gì, mẹ có mùi gì nhỉ?
– Con không biết gọi là mùi gì, con chỉ biết con nhớ cái mùi người mẹ lắm.
Loan hiểu hết ý con là gì, cô hiểu rằng người có mùi, con giai cô cũng có mùi của nó, cô cũng nhớ lắm. Xưa bé thơ thì cu Dũng có mùi thơm non của trẻ con, giờ lớn lớn rồi có thêm mùi đàn ông. Dũng chưa đủ hiểu để biết rằng, mùi của mẹ là mùi đàn bà. Nó là thứ mùi tổng hợp của nhiều nguồn: mùi da, mùi thịt, mùi tóc, mùi sữa, mùi mồ hôi, rồi cả mùi… lồn nữa. Những thứ đó tổng hợp lại thành thứ kích thích con đực. Mẹ cũng bị kích thích bởi mùi của con, thứ mùi tổng hợp của con có cả mùi từ buồi con nữa con biết không?
Hít hà nhau một lúc để không gian im ắng, cả hai đang tận hưởng nhau, đang nếm nhau nhau, đang ngửi nhau, đang trao nhau mùi tình. Cả hai đang dần căng cứng. Một lúc lâu sau, không gian tĩnh lặng bị phá vỡ bởi giọng nói thều thào phát ra từ cuống họng của Loan:
– Ôn lại bài cũ không?
Dũng không trả lời bằng miệng mà bằng hành động. Cậu đưa tay lên vú mẹ. Nhè nhẹ kiểu lần mò rồi cậu cũng được chạm vào đôi vú căng mọng múp máp mềm mềm mịn mịn man mát của mẹ. Rồi cái đầu vú cứng tếu lên theo nhịp xe từ lòng bàn tay của Dũng. Loan thả lỏng thân mình mà tận hưởng, cô động viên con:
– Không quên bài cũ nhỉ, ư ư ư, thích nhỉ?
Dũng miệt mài tận hưởng, cậu đưa khuỷu tai lên cao ý muốn mẹ cởi áo ra cho dễ dàng. Đáp ứng lại yêu cầu của cục cưng, Loan nhỏm lưng cởi cái áo cộc mùa hè để thân mình ở trần. Dũng chưa vội bú mẹ mà đang để đôi bàn tay mình lướt trái lướt phải xoa bóp đều 2 bầu vú, hai núm vú. Thỉnh thoảng là tiếng “ư ư a a” như thích thú của mẹ. Loan thấy buồi con đã cứng cứng mà chọc vào hông mình rồi. Muốn lắm được cảm nhận buồi con xem hơn năm rồi to hơn bao nhiêu nhưng Loan để dành. Cô tự mình gánh chịu cái cảm giác ngứa ngứa nơi lồn, cái cảm giác man mát ở bướm và tê tê ở đầu lồn khi nó vươn ra chọc vào quần. Cô cần nói với con điều này:
– Dũng, con có tin mẹ không?
Dũng đang định đưa mồm vào bú vú mẹ thì đành dừng lại mà trả lời:
– “Con tin mẹ”, nói xong là cậu nghểnh đầu lên vập vào luôn một bên vú, ngậm vào đầu vú mà mút mút, tay vẫn xoa nắm cái vú bên kia.
Loan để kệ những hành động của con, cô tiếp lời:
– Con tin mẹ thì mẹ không cần giải thích nữa, được không? Con chỉ cần nhớ rằng cuộc đời mẹ con là quan trọng nhất. Mẹ sống không vì mình mà vì con. Vì hạnh phúc của con mà thôi. Ư ư ư ư… Mẹ yêu con Dũng ạ.
Dũng đổi bên bú, động tác đổi vú làm mồm Dũng có đôi giây ngơi nghỉ, khoảng đó chỉ đủ để cậu nói 3 chữ:
– Con yêu mẹ.
– “Ư ư ư”, câu trả lời của con tuy ngắn nhưng làm Loan hài lòng. Chỉ 3 chữ ngắn ngủi ấy thôi nhưng nói lên tất cả.
Mẹ con mình yêu nhau thì không cái gì, không ai có thể chia cắt được. Cả hai hiểu cái tình yêu đó là Tình Mẹ Con, nhưng cả hai không nhận ra, hay đúng hơn là chưa nhận ra, phảng phất nhen nhóm trong cái tình mẹ con đã có cái Tình Nam Nữ rồi đó. Chẳng thế mà mới chỉ bị dọa mất con thôi mà Loan đã lồng lên rồi. Chẳng thế mà thiên hạ đồn thổi là mẹ đi lấy chồng đã làm cho Dũng trống ngực đập thình thịch, tay run run, tâm buồn như mình vừa mất đi tất cả. Bạn đọc ai đã từng yêu và đứng trước mối họa mất người yêu chắc hiểu được cảm giác ấy chính là cảm giác chỉ có người yêu nhau mới có. Chỉ có điều mẹ con Loan Dũng chưa hiểu được thôi.