Phần 118
Người có vẻ như là đội trưởng lên tiếng:
– Anh chị có chuyện gì?
Thằng chồn hôi phân bua:
– Con này nó đánh tôi.
X không nói gì thì Dũng lúc này mới lên tiếng, cậu đã đứng dậy sát bên cạnh chị:
– Thằng này nó trêu bạn gái tôi trước.
X mặt lạnh tanh nhưng trong lòng phấn chấn, vừa được nghe cái gì ấy nhỉ, cái đồ đáng ghét lại gọi mình là “bạn gái tôi, ôi sướng quá”.
Đội trưởng lên tiếng:
– Chúng tôi đã nắm được sự việc qua camera giám sát. Mời anh chị tiếp tục.
Xong đội trưởng quay sang thằng đang ôm đầu xoa má:
– Còn chúng tôi phải mời anh ra về.
– Chúng mày dám đuổi tao về, chúng mày biết tao là ai không?
– Chúng tôi không cần biết, mời anh ra về không chúng tôi bắt buộc phải dùng vũ lực.
Nói về các đội bảo vệ thì có lẽ là đội trong vũ trường là chuyên nghiệp nhất, bài bản nhất và cũng có năng lực nhất. Đội này chưa từng ngán một đối tượng nào, ở trong đây bất kể ai cũng có thể phang ngay được, thứ nhất là đối tượng không có vũ khí vì muốn vào đây được phải qua cửa an ninh có gắn từ dò vật kim khí. Điện thoại, chìa khóa, bật lửa, thắt lưng phải giơ lên cao mới qua được. Thứ hai là mọi hậu quả đã có người khác đứng ra giải quyết.
Thằng ôn chồn biết không thể rắn trong này, nhưng nó vẫn không quên nói một câu để đỡ ngượng:
– Chúng mày nhớ bố đấy.
Nói rồi nó đảo mắt qua 3 người bàn Dũng và đám bảo vệ rồi lũn cũn bước ra ngoài trong sự giám sát của đội an ninh.
Sóng gió trôi qua, ba người lại tiếp tục cuộc vui như chưa có chuyện gì xảy ra. X thì ngượng ngùng kéo ghế sát lại Dũng một tí cho có dáng là “bạn gái”, cô nghĩ vậy nhưng mắt thì vẫn không quên hướng lên trên sân khấu tiếp tục so kè mông, vú, mặt mình với mấy cô nàng giờ đã chuyển sang màn múa cột.
Thiệp béo trước đã một lần chứng kiến Dũng một đòn quật ngã một thằng có kiếm nhật trong tay, tuy là giả thôi nhưng động tác cực kỳ nhanh gọn. Lần này lại chứng kiến X cũng một lúc tung ra 2 chiêu làm đối thủ chưa kịp nháy mắt đã ăn đòn. Thiệp béo đang tự phân vân không biết mình có ăn nổi hai chị em nhà này không? Hắn quay sang Dũng:
– Chị có nghề phết anh nhỉ?
Dũng thì tủm tỉm nói khá to như để X nghe thấy:
– Có nghề thì khó lấy chồng lắm. Ai mà dám!
Thiệp béo thì cười rõ to làm nó sặc ngụm rượu vừa đưa vào họng. Còn X thì huýnh cùi chỏ vào mạng sườn làm Dũng đau đớn đến nhăn mặt. Cô nàng đỏ mặt nghĩ thầm trong lòng: “Ai mà thèm lấy chồng, cái đồ đáng ghét”.
Rượu tới tới, với lại cũng muộn. 3 Người đứng lên ra về.
Vừa vào đến cổng bãi gửi xe thì cả đám nhìn thấy một chiếc BMW mới cóng đi vào.
Như các cụ nói: “Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ”, Dũng gặp lại người bạn cũ. Mở cửa bước ra xe là một anh chàng khá đẹp trai, anh tay vòng ra cửa phụ để mở cửa cho một người đẹp bước xuống.
Đúng vừa lúc người đẹp bước xuống cũng là lúc đám của Dũng đi đến, không biết ông trời có sắp đặt gì không khi mà chiếc Fortuner của Dũng đỗ cạnh chiếc BMW vừa mới vào.
Đứng nhìn trong giây lát khi hai cặp mắt nhìn nhau:
– Ôi, Dũng!
– Mai.
Mai sững sờ khi gặp lại người bạn mà ngày xưa ấy cô đã từng thích, từng thương rồi từng nhớ người ta đến quay quắt, Dũng giờ đây chỉ còn đứng cách Mai có độ 3 bước chân. Rồi như không thể đứng lâu hơn nữa. Mai bước nhanh về phía Dũng trước 3 cặp mắt, rồi cứ thế cô ôm chầm lấy Dũng, hai tay vòng qua cổ Dũng rồi ghì chặt cặp vú giờ đã to hết cỡ rồi.
Dũng ngượng ngùng không sao tả xiết, cậu không có thói quen vồ vập như thế này, chỉ có mẹ được như thế này với Dũng thôi. Độ ít giây sau thì Mai như nhớ ra còn có nhiều người bên cạnh, cô buông lỏng cánh tay rồi nhả ra nhìn Dũng một chặp từ đầu đến chân như kiểu người ta đi xem lợn nái vậy:
– Dũng, đúng là Dũng rồi. Sao cậu khác thế? Sao cậu đi mà không để lại bất kỳ tin tức gì thế? Sao cậu không biên thư về cho tớ? Sao cậu về mà không đi tìm tớ? Sao vậy?
Mai lấy tay đấm thùm thụp vào ngực Dũng như để trả thù cho những ngày tháng đầu năm cấp III cô đã phải khổ sở.
– Kìa Mai, mọi người nhìn vào kìa.
– Kệ họ!
– “Tớ mới về ít ngày thôi”, Dũng nói dối. “Cũng đang định đi tìm cậu nhưng chưa biết nhà, cậu chắc là tốt nghiệp cấp III rồi nhỉ?
– Cậu nói dối, mới về mà đã đi chơi rồi à? Tớ vẫn ở nhà cũ, cậu biết mà. Tớ sắp vào năm thứ nhất đại học rồi.
– Uh, vậy để hôm nào tớ đến nhà cậu chơi, mẹ cậu khỏe không?
– Mẹ vẫn khỏe, thỉnh thoảng mẹ vẫn nhắc đến cậu đấy.
Trừ hai đôi chim đang ríu rít kia thì thì 3 người còn lấy thấy mình đáng lẽ không nên sinh ra trong cõi đời này.
Thiệp béo thì thấy cái anh chàng Dũng này sao mà đào hoa tốt số thế không biết, một cô gái đẹp như trong tranh, non tơ mơn mởn mông to vú lớn thế kia mà lại tỏ vẻ thân mật đến vậy, còn X nữa cũng đâu có kém phần long trọng thì như hình như bóng với Dũng. Thiệp béo tự trách bản thân không đẹp trai, không nam tính, không thon gọn săn chắc giống Dũng.
X thì sao nhỉ, cô đang nhộn nhạo trong lòng. Cái cô bạn tên Mai bạn Dũng mà mẹ vẫn hay kể là đây sao? , Cái cô mà còn gửi thư cho Dũng là đây sao? Không biết ăn gì mà lại xinh đẹp quyến rũ thế kia, nếu so với mình có khi còn hơn chứ. Lại còn váy vớ điệu đà nữ tính nữa, X tự nhìn lại mình thấy ôi trời: Quần bò, áo phông, giầy thể thao, mũ lưỡi trai. Nam tính chết đi được. Cô đang nghĩ nếu mình diện bộ váy như của Mai thì không biết sẽ thế nào nhỉ, có làm ai kia đứng hình giây nào không?
Còn anh chàng đẹp trai kia thì sao, anh ta đang nghĩ gì? Anh ta nghĩ thế này này: À, hóa ra là cái cậu mà Mai thường nhắc tới là cu này à, nhìn cũng khá khá mắt đấy nhưng nếu so với mình thì chỉ có kém chứ không hơn, đi xe Fortuner chắc cũng không phải giầu có gì cho cam, sao bì với BMW của mình được. À, cái thằng mà Mai bắt mình chờ đến khi nó trở về mới chính thức nhận lời yêu của mình là đây sao, tưởng thế nào, muỗi. Còn cái thằng béo ục béo ịch như con lợn kia nhìn quen quen, hình như là thằng Thiệp béo, đệ của Thưởng Quảng Châu. Ô, còn con bé kia nhìn hay hay, phốp phết, con này mà lột truồng ra cưỡi ngựa mình thì cũng thú đây.
Đấy, 3 kẻ thấy mình như dở hơi vừa nghĩ đến đây thì cũng là lúc Mai và Dũng kết màn tíu tít hỏi thăm nhau. Giờ mới đến đoạn giới thiệu đôi bên. Mai giới thiệu trước:
– Dũng, đây là anh Minh bạn tớ. Anh ấy mới đi du học ở Úc về được mấy năm nay, đang kinh doanh ở Hải Phòng này. Người mà tớ kể cho cậu nghe trong thư ấy.
Du học cơ đấy, Dũng thấy chột dạ khi vô tình cậu tự so sánh với bản thân mình, mình thì mới học hết có lớp 9. Dũng hồi đó chưa hiểu rằng du học cũng có dăm bảy dạng, có người du học bằng học lực thật sự, có người du học bằng tiền, có người còn mượn hình thức du học để lao động kiếm tiền.
– “Chào anh”, Dũng giơ tay ra bắt.
– “Chào cậu, tôi nghe bạn gái tôi kể nhiều về cậu”, câu nói của Minh có ẩn ý đánh dấu chủ quyền, rằng: Bông hoa mông to đít nở vú mẫm kia đã chủ rồi nha.
Dũng cũng không lấy gì làm buồn cho lắm khi thấy Minh nói vậy, thực tâm mà nói cậu cũng chỉ coi Mai là một người bạn học mà thôi, có thân hơn các bạn khác chút xíu chứ cậu cũng chưa bao giờ thích chứ đừng nói là yêu. Mà không yêu thì đâu có ghen nào. Cậu giới thiệu đám của mình:
– Còn đây là anh Thiệp, anh Thiệp là bạn tớ. Đây là chị X, chị ấy là chị tớ.
X chỉ gật nhẹ cái đầu một chút, mũ lưỡi trai X đội sụp đầu làm che đi đôi mắt đang căng căng nhìn đối thủ tiềm tàng. Thiệp béo thì ngợ ngợ thằng cha tên Minh, cậu đang nhớ hình như mình gặp thằng này ở đâu rồi thì phải. Nhưng hiện giờ vẫn chưa nhớ ra.
Mai nghe giới thiệu là chị thì bất ngờ:
– “Em chào chị”, nói rồi Mai quay sang Dũng chất vấn: “Chị cậu á, tớ tưởng nhà cậu chỉ có mình cậu”
– Chuyện này tớ kể sau.
– Uh, nhớ nhé.
Thấy cũng muộn, với lại cũng đang định ra về. Dũng chào:
– Thôi Mai và anh Minh đi chơi đi. Tụi em phải về rồi.
Thế rồi hai nhóm chia tay nhau. Mai lấy số điện thoại di động của Dũng rồi dặn đi dặn lại phải giữ liên lạc, rồi đến thăm nom nhau. Dũng ù ù cạc cạc cho xong chuyện, cậu nghĩ bụng: “Đúng là nhiều lời quá đi, y như cái hồi còn học, chỉ khác là giờ đã thành thiếu nữ rồi, giờ mà có tinh vào bướm là chửa được rồi”. Nghĩ xong Dũng tự lắc lắc cái đầu vì lần đầu tiên mình nghĩ bậy.