Phần 147
Đêm hôm trước cuộc họp, gần 10h đêm thì Quân ma dẫn quân xuống Hải Phòng ra mắt Dũng và X. Dũng nhìn sơ thì thấy khoảng 2 chục vị, trong đó có 2 người quen. Dũng mở lời:
– Anh em vất vả rồi.
Quân giới thiệu:
– Cậu Dũng, đây toàn bộ là anh em của tôi, tôi đảm bảo tư cách cho những người này. Quê tôi anh em từ khi vào nghề đều không có 2 chữ phản bội trong đầu. Ai lệch giết không tha.
Dũng và X đảo mắt qua một lượt, ai cũng gật đầu nhìn cậu. Lần đầu tiên gặp mặt nhưng anh em ở đây ít nhiều cũng nghe tiếng Dũng lì, một là tiếng trong trại giam mà những ai ra trại kể lại, 2 là qua lời kể lại của của anh em Phương sắt – Lương sẹo sau trận kịch chiến ngoài bãi biển với chị em Dũng. Cái ấn tượng của mọi người ở đây không phải là Dũng và X đánh đấm như thế nào mà chính là cách cậu đánh, cách cậu giải quyết tàn cuộc. Lại được Quân ma, một sư huynh lẫy lừng giang hồ vươn tầm toàn quốc trực tiếp tuyển quân. Anh em quyết lên đường lập nghiệp ở vùng đất Hải Phòng hoa lệ nhưng cũng chứa đựng nhiều chông gai. Máu giang hồ nổi lên. Tất cả chỉ trong vòng có 1 ngày là quyết mà thôi.
Dũng nhìn thấy 2 người quen thì chào:
– Anh Lương sẹo, anh Phương sắt!
Hai anh em đứng thẳng lưng, nhìn vào mắt Dũng khá tự tin. Giang hồ có luật, chuyện nào ra chuyện ấy, hôm qua có thể là kẻ thù, hôm nay thành bạn không phải chuyện trên trời dưới biển. Cơ bản mình không phải là người có lỗi, không phải là kẻ tiểu nhân hèn mọn, mình cũng chỉ vì nghề nghiệp, miếng cơm manh áo mà thôi. Lương sẹo là anh, hắn mở lời trước:
– Cậu Dũng, chuyện cũ tôi không nhắc lại nữa. Hôm nay theo chân anh Quân đầu quân cho cậu, anh em chúng tôi không nói hai lời. Làm được tôi nhận, nếu không làm được anh em tôi xin rút, không để cậu thất vọng.
Tính khí khẳng khải của anh em Lương sẹo và Phương sắt Dũng đã được chứng kiến hôm đánh nhau rồi. Một giang hồ đúng nghĩa giang hồ, cái thứ nhất chính là rất rõ ràng chuyện mình đang làm. Cái thứ hai chính là việc cho chị em Dũng chọn vũ khí và đấu trần cũng chính là thứ mà Dũng và X chọn. Hôm đó nếu là người khác có thể lợi dụng chị em Dũng tay không còn mình thì dao rựa đầy đủ mà tấn công hoàn thành nhiệm vụ lĩnh tiền về quê. Nhưng anh em Lương sẹo không chọn cách như vậy.
Dũng nói nhưng không quên nhìn thẳng vào mặt anh em Lương sẹo như để khẳng định:
– Đúng, chuyện cũ không nhắc tới nữa. Giờ chúng ta là anh em, em không hứa các anh có cuộc sống vinh hoa phú quý, không hứa các anh sẽ bình yên mà tồn tại. Nhưng em hứa với tất cả anh em ở đây, có phúc anh em mình cùng hưởng, có chuyện Dũng lì em cũng không đứng ngoài cuộc để mình các anh em phải chiến đấu.
Quân ma thêm lời:
– Cậu Dũng, anh em Lương sẹo Phương sắt đây là các đàn em của tôi từ ngày xưa, cũng đã va chạm với cậu và X rồi nên chắc cậu cũng đánh giá tư cách được, tôi không cần nói nhiều. Tôi chỉ nói với cậu là tất cả anh em ở đây tôi đảm bảo tư cách, tôi đảm bảo về kỹ năng chiến đấu.
– “Vâng, em tin anh”, Dũng nhanh gọn đáp lời.
Quân ma tiếp:
– Như đã trao đổi với cậu mấy hôm nay, tôi lựa quân theo chiến lược mà cậu chọn theo năng lực của từng người. Đội của tôi sẽ chia làm 2 nhóm: Nhóm 1 do Phương sắt đứng đầu, nhóm này sẽ trực tiếp ra mặt khi có sự vụ. Nhóm 2 do Lương sẹo đứng đầu, nhóm này sẽ bí mật không lộ diện mà tỏa đi khắp nơi thu thập thông tin tình báo của mọi đối tượng mà ta cần.
Dũng hoàn chỉnh thêm sự sắp xếp nhân sự của Quân ma, chuyện này cậu đã bàn bạc qua điện thoại với Quân ma mấy hôm nay rồi:
– Nhóm anh Lương sẹo sẽ không công khai, tỏa ra khắp nơi làm nhiệm vụ thu thập thông tin tình báo, việc cài người vào đối phương chị X và anh Quân sẽ phối hợp làm việc. Nhóm anh Phương sắt sẽ công khai thành một nhóm bảo vệ cho nghiệp đoàn, tương đương với nhóm của Thiệp béo, trong trường hợp cần thiết cần huy động lực lượng lớn sẽ gộp 2 nhóm này lại thành 1 để tăng sức chiến đấu.
Nhìn qua ánh mắt từng người, Dũng nói tiếp để bổ sung cho anh em yên tâm:
– Sau ngày hôm nay, việc chỗ ăn chỗ ở cũng như việc làm cụ thể của anh em cũng sẽ do chị X và anh Quân bố trí. Chuyện gia đình của anh em nếu cần hỗ trợ gì, chuyện nợ nần ở quê nếu có thì cứ thông báo cho chị X. Tôi muốn anh em phải thực sự yên tâm làm việc. Chúng ta đối mặt nguy hiểm không biết ngày mai ra sao, cần phải chăm lo tốt cho ra đình, nhỡ may có chuyện gì cũng yên tâm mà chiến đấu.
Ngoài những người đã va chạm với Dũng từ trước thì không nói, những người còn lại mới chỉ là nghe kể về Dũng mà thôi, nghe Dũng nói vậy thêm phần cảm kích bởi Dũng như đọc thấu tâm can của anh em. Giang hồ cũng chỉ là con người, cũng phải cơm ăn áo mặc, cũng có gia đình ông bà tổ tiên như ai, và có thể vài người ở đây còn nợ nần chồng chất nữa. Dũng đã có ý giải quyết những tâm tư cấn cái trong lòng của mọi người. Ai nấy thêm phần cảm phục. Người giang hồ thứ thiệt quý nhau ở cái nghĩa, trọng nhau vì cái tình. Tiền bạc chỉ là thứ yếu.
Xong xuôi mọi người giải tán theo sự xắp xếp của X từ trước, chỉ có Quân ma và anh em Lương sẹo ngồi lại bàn chi tiết kế hoạch ngày mai. Dũng nói với Quân ma:
– Anh đã làm xong việc chưa?
– Xong rồi mới đến đây.
– OK.
Dũng cũng hỏi thăm tình hình vợ con Quân sao chưa thấy lên cùng đợt này thì Quân ma nói 3 ngày sau mới lên vì còn vướng những thủ tục hành chính của việc rút hồ sơ học bạ của 2 đứa con, việc xin học giữa chừng ở Hải Phòng đã được Dũng lo chu đáo nhờ 1 cuộc điện thoại với cô Hằng.
Nói về gia đình Quân ma một chút. Quân hiện nay đã hơn 30 tuổi, quê gốc ở một huyện nghèo Nam Định, hắn mới lấy vợ được chục năm, một cô gái thuần nông hiền lành chất phát, yêu chồng thương con, tên là Thủy. Quân có 2 đứa con, đứa lớn là gái đang học lớp 3 tên Thủy Diễm, đứa bé là trai tên là Quang Trung. Nghe anh Quân bảo hai đứa đều ngoan ngoãn, học hành giỏi giang và chắc là lớn sẽ rất xinh rất đẹp.