Gia đình tội lỗi – Phần 11

Phần 11
Tôi ra khỏi giường, mặc quần dài vào, lấy tiền của mẹ đưa cho tôi rồi đi ra nhà bếp. Thấy chị Hương đang làm việc trong nhà bếp, tôi bắt đầu lên tiếng:
“Chị có thích màn trình diễn đó không? ”
“Chị vẫn không tin nổi mẹ em, một người phụ nữ đáng kính, rất bảo thủ và gia giáo, lại có thể quan hệ tình dục với người nào đó… không phải người nào đó mà với chính đứa con trai ruột của mình… ”
“Giờ chị tin rồi chứ? ”
“Ừ, giờ thì đã tin là… nhưng mà chị chưa thể hiểu được một điều Vinh à… ”
“Điều gì? ”
“Em biết chị đã ở trong nhà và sẽ bị bắt gặp, vậy mà tại sao em lại dám cho chị vô trong đó để nhìn thấy em đang quan hệ tình dục với mẹ mình? ”
“Em biết chị đã nghi ngờ về mẹ con em khi tìm thấy mấy bao cao su trong phòng ngủ của mẹ, khi chị hỏi em là còn có ai khác ở nhà này không. Em biết chị nghĩ là mẹ em đã quan hệ với ai đó. Giờ thì chị đã biết, chị hãy im lặng và không được để một lời nói nào về mẹ con em lọt ra bên ngoài”
“Vinh à, chị cũng biết là mẹ của em, chị Huyền, chỉ bị thiếu thốn rất nhiều trong cuộc sống tình dục. Chị muốn thấy chỉ được hạnh phúc. Đừng lo, chị sẽ không nói cho bất cứ ai biết đâu. Em có thể tin ở chị về điều đó”
“Em tin chị, chị Hương à, chỉ cần không nói ra thì chúng ta sẽ vui vẻ hạnh phúc… mẹ em vui vì có lại cuộc sống tình dục… em vui vì được quan hệ tình dục với một người đàn bà đẹp dù cho đó là mẹ em… mà mẹ con em tin chắc là chị cũng được hạnh phúc”
Chị Hương có vẻ bối rối, hiện rõ trên gương mặt. Tôi móc bóp lấy tiền ra và đưa cho chị.
“Đây chỉ là một chút quà nhỏ để chắc chắn là chị sẽ không mở miệng ra nói với ai… ngay cả gia đình và chồng của chị”
Chị Hương từ chối nhận tiền và nói với tôi:
“Đừng như vậy Vinh ơi, chị không cần cái này đâu. Gia đình em tin tưởng chị nhiều. Vậy là đủ đối với chị rồi”
Tôi cứ nằng nặc bắt chị phải lấy tiền và nói:
“Chị cứ giữ lấy… làm ơn đi mà, vì hạnh phúc của mẹ em và cả gia đình chị nữa. Chị phải nhận thì mẹ con em mới vui lòng”
Chị rụt rè nhận lấy tiền từ tay tôi, sau đó tỏ ra rất vui vẻ. Rồi tôi lại nói:
“Làm xong hết việc thì chị có thể đi về… không cần phải dọn dẹp phòng của mẹ em đâu, mẹ muốn ở một mình trong đó một thời gian”
“Để chị tới đó trò chuyện với chị Huyền và nói chỉ đừng lo lắng gì… bí mật của chỉ sẽ được giữ kín”
Tôi ngăn chị Hương lại và nói:
“Đừng lo về mẹ em, em sẽ chăm sóc cho bả. Chị cũng biết em làm chuyện đó tốt hơn… ”
Nói tới đó tôi bèn nhe răng cười với chị Hương. Chị tủm tỉm cười lại với tôi rồi đi làm tiếp cho xong việc.
Một lát sau, chị Hương rời khỏi nhà tôi sau khi đã hoàn thành công việc. Tôi đi vô phòng mẹ. Mẹ đã khóa cửa. Tôi gõ cửa, mẹ không trả lời. Tôi gõ tiếp, mẹ liền lên tiếng:
“Vinh, mẹ muốn ở một mình trong một thời gian. Làm ơn để mẹ ở yên một mình… ”
Tôi lo lắng, nói với mẹ:
“Mẹ thậm chí còn không ăn sáng. Mẹ đang giận con. Đừng tự trách mình nữa”
“Mẹ ăn sau… ”
“Mẹ, con cũng chưa ăn sáng… Con đói lắm… ”
Mẹ mở cửa ra rồi nói:
“Con cứ đi ăn sáng trước đi… mẹ sẽ lấy nó vô trong phòng… ”
Tôi không tranh cãi với mẹ. Tôi đem đồ ăn đến đưa cho mẹ. Rồi tôi đi ăn. Tôi nghĩ thật là phí thời giờ khi ngồi ở nhà vì mẹ không ở trong tâm trạng tốt để nói chuyện. Thế là tôi ra ngoài chơi với bạn bè, rồi đi chơi đá banh.
Tôi về tới nhà lúc khoảng 7 giờ tối. Vào trong nhà, nhìn lén qua cửa sổ thì thấy mẹ đang ngủ. Không muốn làm phiền mẹ, tôi trở ra phòng khách ngồi xem TV. Nữa tiếng sau, điện thoại reng, tôi tới bắt máy. Ba tôi đang gọi đến…
“A lô”
“Con hả”
“Dạ, con đây ba”
“Khỏe không Vinh? ”
“Con khỏe… Ba thế nào rồi? ”
“Ba cũng khỏe… con đã ở đâu… ba gọi cách đây 1 tiếng… ”
“Con ra ngoài chơi đá banh với đám bạn”
“À… còn mẹ con sao rồi? ”
“Không sao cả… có gì không ba? ”
“Ba gọi mẹ con hồi chiều… bả đang khóc… ”
“Mẹ có nói gì không? ”
“Không, bởi vậy ba mới hỏi con để biết lý do… ”
“Con không biết ba à, có lẽ mẹ nhớ ba”
“Ờ… có lẽ vậy… nhưng mà con cũng biết ba không thích bả mít ướt kiểu đó”
“Dạ con biết… đừng lo về mẹ… con sẽ nói chuyện với mẹ”
“Con phải cố gắng tốt hơn nữa… và lo cho mẹ”
“Yên chí đi ba… đừng có lo”
“Được rồi, mẹ con đâu? ”
“Mẹ đang ngủ”
“Vậy thôi, có gì ba sẽ gọi lại con sau”
“Dạ… tạm biệt ba”
Tôi thở phào, tôi đã lo lắng vì nghĩ là mẹ đã tự thú điều gì đó với ba trước khi có ai khác tiết lộ bí mật của mẹ con tôi cho ba biết.
Tôi cảm thấy rất nhẹ nhõm trong lòng sau khi nói chuyện điện thoại với ba và biết rằng bí mật của mẹ con tôi vẫn được giữ kín, ít nhất là đến thời điểm này. Trong khi xem TV, tôi ngủ luôn trên ghế.

To top
Đóng QC