Tôi và Nhung quen nhau từ thời Đại học. Tốt nghiệp xong thì hai đứa quyết định ở lại Sài Gòn lập nghiệp. Tôi xin vào làm tại một công ty may mặc vì các công ty đúng chuyên ngành yêu cầu phải có hộ khẩu ở TP mới nhận còn em thì làm ở một công ty đóng giày. Cuộc sống của hai đứa ban đầu trôi qua khá êm đềm cho đến khi em thường xuyên về trễ, thái độ với tôi càng ngày càng lạnh nhạt.
Hỏi thì em chỉ bực bội nói là tăng ca rồi đi tắm và ngủ. Cho đến một ngày tôi không thể chịu đựng hơn được nữa và thế là tôi bắt đầu theo dõi em. Hôm ấy tôi nói là phải ở lại tăng ca trong khi tôi đã về và ngồi chờ ở ở một quán cafe gần đó. Khoảng 30 phút sau thì em ăn mặc lộng lẫy đi ra và có một thằng chạy Mercedes tới rước. Lặng lẽ bám đuôi theo đến nơi thì tôi đứng hình tại chỗ vì điểm đến của họ là nhà nghĩ.
Tôi thất thần ngồi một góc chờ hơn 40 phút thì hai người đó cũng đi ra. Lần này tôi không bám theo nữa mà lấy xe chạy lòng vòng trong vô định đến khi xe gần hết xăng mới về phòng bạn ngủ. Sáng hôm sau tôi về thì thấy em đang dọn đồ, tôi liền đưa hình tối hôm qua tôi chụp lại cho em xem. Em đáp trả lại tôi bằng những lời lẽ thậm tệ và thái độ khinh khi rồi xách vali đồ bỏ đi.
Buồn, tuyệt vọng và chán nản nên tôi quyết định xin nghĩ để về quê cho khuây khỏa, ngay cả phòng trọ tôi cũng đã trả lại. Tôi về nhà được hơn một tháng thì có một người bạn gọi điện báo là đang có công ty đang tuyển dụng đúng chuyên ngành của tôi. Thế là tôi lại khăn gói lên TP để phỏng vấn và xin thử việc. Trong thời gian này, tôi chỉ biết cắm đầu vào công việc để quên đi nỗi buồn. Có lần tôi làm việc đến nỗi kiệt sức rồi ngất xỉu trên bàn làm việc. Với thái độ làm việc như vậy, tôi đã được nhận vào làm nhân viên chính thức sau 2 tháng thử việc. Và sau hơn 2 năm cố gắng thì tôi đã được lên vị trí trưởng phòng. Cũng nhờ đó mà tôi được gặp Lan Anh…
Lan Anh là một cô gái xinh đẹp, bản lĩnh, nhanh nhẹn và cực kỳ giỏi nên để lại cho tôi ấn tượng rất lớn ngay từ lần đầu gặp mặt. Em là nhân viên mới của phòng kinh doanh nhưng tôi chỉ ấn tượng vậy thôi chứ không nghĩ đến chuyện yêu đương lúc này. Nhưng mà duyên đã tới thì dù có cố cản cũng không được. Làm chung công ty nên hai đứa thường xuyên gặp mặt và cũng thường đi ăn uống cùng nhau nên tình cảm dần phát sinh.
Và rồi trong một lần ra Hà Nội công tác, rõ ràng là hai đứa đặt 2 phòng đơn nhưng đến khi giao phòng thì phía khách sạn báo là hết phòng, chỉ còn lại một phòng đôi. Lúc này cũng đã hơn 10h đêm rồi. Không còn cách nào khác nên hai đứa phải ở chung một phòng. Em thì ngủ trên giường còn tôi thì ngủ trên sofa. Thế là đêm đầu tiên được yên bình trôi qua.
Qua đêm sau hai đứa vì đi ký hợp đồng nên có uống chút rượu. Về phòng em liền nằm ỳ ra giường ngủ luôn trong khi vẫn còn lớp makeup trên mặt. Tôi biết nếu để lớp makeup như vậy rất có hại cho da nên là tôi tìm đủ mọi cách từ trên GG cho đến hỏi bạn mới tẩy trang xong cho em. Công nhận là em dù mặt mộc vẫn xinh rạng ngời. Bầu ngực căng tràn nhựa sống đang nhấp nhô theo từng nhịp thở. Bất giác người tôi lại rạo rực lên, tim đập liên hồi và đặt tay lên ngực em bóp nhẹ. Em khẽ cựa mình làm tôi phải thu tay lại lập tức. Bất ngờ em choàng tay ra sau gáy tôi và chủ động hôn tôi rồi hỏi…
– Anh thấy em có xinh hông?
– Anh… anh…
– Em biết là anh có tình cảm với em! Từ cách anh đối xử, cách anh dành sự quan tâm cho em là em biết rồi!
– Ờ thì anh có thích em nhưng anh sợ khi nói ra thì anh lại mất đi tình bạn giữa hai đứa!
– Thì bây giờ anh có nói hay không gì thì anh cũng đã đánh mất tình bạn giữa em và anh rồi đó!
– Thôi được rồi! Em cứ coi như anh chưa nói gì đi! Nay mệt rồi, anh ra sofa ngủ!
– Nhật Hoàng! Anh đứng lại đó! Ai cho anh đi mà đi? Em nói mất tình bạn nhưng mà thay vào đó sẽ là tình yêu! Đồ ngốc!
– Vậy là em…
– Không lẽ anh đợi em nói trắng ra mới hiểu?
– Lan Anh! Anh yêu em!
Nói rồi hai đứa lao vào nhau như hai con thiêu thân lao vào lửa. Hai đôi môi dính chặt vào nhau và hai chiếc lưỡi liên tục quấn lấy nhau. Khẽ kéo vai áo em xuống rồi hôn dài xuống và dừng lại trên bầu ngực của em. Chiếc móc áo ngực đã được bung ra giải phóng cặp ngực căng tròn ấy. Tròn đều bà điểm trên đó là một đầu ti hồng hào mà vừa chạm vào nó đã lập tức cương cứng lên.
Ngậm đầu ti mà mút và cùng lúc này tay tôi đã tiến xuống lồn của em rồi miết lên miết xuống làm em khẽ rên lên vì sướng. Cuối cùng là chiếc quần lót màu trắng hồng của em cũng đã được cởi ra cùng với chiếc váy em đang mặc. Lồn em thật là đẹp với cái khe hồng au cùng với đám lông được cắt tỉa gọn gàng và một ít nước nhờn đang rỉ ra nhìn là chỉ muốn nhét con cặc mình vào ngay lập tức.
Đưa lưỡi vào liếm thì em khẽ ưỡn người lên rồi phát ra những tiếng rên đầy dâm dục rồi bỗng nhiên một dòng nước ấm áp từ trong lồn em tuôn ra. Lúc này tôi nhanh chóng đạp cả hai chiếc quần trên người mình xuống. Ngay lập tức em xoay xuống ngậm lấy cặc tôi mà bú. Trời ơi không thể tin được một người con gái nhìn hiền lành, đoan chính như vậy mà bú cu điệu nghệ vô cùng.
Cặc tôi dài gần 16cm mà em nuốt một cách gọn gàng và cùng với cái lưỡi điệu nghệ đã làm tôi phải đầu hàng sau 5 phút cầm cự. Tôi ra trong miệng em và em đã nuốt toàn bộ số tinh trùng đó. Nhìn mặt em lúc đó dâm đãng vô cùng. Lâu rồi không quan hệ nên tôi còn sung sức lắm. Chưa để em nghỉ ngơi thì tôi đã vật ngửa em ra rồi nhét con cu của mình vào.
Một cảm giác ấm nóng bao quanh làm tôi đê mê. Đã mất trinh nhưng lồn còn khít và bót lắm nhưng do mới xuất tinh xong nên lần này tôi hơi bị lâu ra. Tôi chơi em đủ các kiểu và lâu đến mức em phải xin tôi ra để được nghỉ. Tôi nhấp vào lồn em như một chiếc cối giã và rồi tôi cũng ra. Từng dòng tinh trùng nóng hổi được bơm vào lồn em. Cu tôi giật hơn 20 cái mới ngưng và lúc này cơ thể em cũng giật lên từng hồi trong sung sướng. Hôn lên trán em một nụ hôn yêu thương rồi hai đứa cứ trần như nhộng và ôm nhau ngủ.
Ánh mặt trời buổi sáng ấm áp rọi vào phòng qua cửa sổ làm tôi tỉnh giấc. Tôi mơ hồ tưởng rằng những gì xảy ra đêm qua là giấc mơ nhưng không. Em đang nằm trong vòng tay của tôi và một tay đang gác ngang bụng tôi.
– Anh dậy rồi hở?
– Ừm! Em mệt thì ngủ thêm xíu nữa đi! Anh đi tắm!
– Dạ!
– Em coi vậy mà cũng ghê gớm phết!
– Anh cũng có thua gì em? Đêm qua làm em muốn kiệt sức! Lồn em giờ còn ê ẩm đây nè. Bự gì mà bự thế không biết!
– Em đã chủ động trước thì anh cũng phải hưởng ứng lại chứ!
Hai đứa tắm rửa xong thì ra ngoài ăn sáng nhưng hôm nay đã khác với hôm qua. Hôm qua hai đứa đi chung vẫn giữ khoảng cách còn hôm nay thì… Do hai đứa còn một ngày nữa mới về lại Sài Gòn nên tranh thủ đi chơi cho đã.
… Bạn đang đọc truyện Hạnh phúc sau tan vỡ tại nguồn: htpss://gaigoi.city
5 tháng sau, hai đứa vẫn đang trong giai đoạn yêu không công khai. Hẹn hò đi chơi phải ngó trước ngó sau để không bị người quen bắt gặp…
– Cái gì? Con với cậu Nhật Hoàng đang yêu nhau?
– Dạ! Tụi con quen nhau gần nữa năm rồi đó cha!
– Giấu cha gần nữa năm mới nói! Quá lắm rồi!
– Tại con sợ cha sẽ phản đối tụi con!
– Hoàng tuy mới làm ở công ty nhà mình nhưng cha thấy cậu ấy là người tử tế, có chí cầu tiến. Cha tin tưởng cậu ấy!
– Vậy là cha ủng hộ tụi con?
– Ừm! Nhà mình chỉ có một mình con, cha không ủng hộ con thì ủng hộ ai!
Tôi đứng bên ngoài phòng Tổng giám đốc nghe thấy mà trong lòng hỗn độn vô cùng. Chẳng lẽ Lan Anh là con gái của chú Hùng? Tại sao cô ấy lại giấu mình gần 1 năm qua?
Cốc cốc cốc…
– Mời vào!
Lan Anh mở cửa đi vào…
– Báo cho anh một tin mừng, ba mẹ em đòi gặp mặt anh đó!
– Anh với ba em còn lạ gì nữa đâu! Chẳng phải gặp nhau trong công ty suốt à?
– Anh biết hết rồi sao?
– Lúc nãy anh đứng bên ngoài phòng Tổng giám đốc anh nghe hết rồi! Tại sao em phải giấu anh?
– Tại em sợ khi em nói ra lại làm anh tự ti!
– Em đi ra ngoài đi, anh cần yên tĩnh một lúc!
– Em xin lỗi anh mà!
– Em đi ra ngoài đi!
Nói rồi tôi quay ghế lại rồi nhìn ra cửa sổ. Em biết tính tôi khi có chuyện thường sẽ chọn cách một mình suy nghĩ nên em lặng lẽ đi ra. Tôi rất là bực bội vì em đã giấu mình, em làm cho tôi có cảm giác đang bị lừa dối nên tôi xin nghỉ phép dài hạn để về quê cho yên tĩnh. Về được 10 ngày thì em xuống tìm tôi…
– Đồ tồi! Chẳng nói chẳng năng gì rồi tự nhiên biến mất!
– Em xuống đây làm gì?
– Để tìm anh đó!
– Anh nghĩ em nên về lại TP đi, ở đây không hợp với em đâu!
– Anh đuổi em? Người ta đã lặn lội xuống tới đây mà anh đành lòng đuổi em về?
Em rưng rưng nước mắt, giọng nghẹn lại khi nói câu đó làm cho tính cứng đầu và cố chấp của tôi biến mất…
– Anh xin lỗi! Ý anh không phải vậy!
Nói rồi tôi ôm cô ấy chặt vào lòng giữa không gian mênh mông của đồng ruộng miền tây. Một cảm giác yên bình đến lạ thường. Ba mẹ tôi tuy là nông dân nhưng cực kỳ thoáng, đêm ấy còn cho hai đứa ngủ chung một giường. Dĩ nhiên không thể bỏ qua cơ hội này được và thế là hai đứa lại phập nhau. Sáng hôm sau tôi và em cùng về lại TP để làm việc và ra mắt gia đình em. Sau hơn 1 năm yêu đương thì hai đứa quyết định về chung một nhà. Việc làm ăn của công ty cũng ngày càng phát triển và được cơ cấu thành quy mô tập đoàn. Chú Hùng trở thành chủ tịch hội đồng quản trị, Lan Anh trở thành CEO và tôi được tín nhiệm ngồi vào chiếc ghế Tổng giám đốc.
7 tháng sau, tôi vô tình gặp lại Nhung trong bệnh viện phụ sản. Hôm ấy tôi chở Lan Anh đi khám thai thì vô tình gặp cô ấy đi khám thai một mình…
– Chào em! Lâu rồi không gặp!
– Chào anh! Sao anh ở đây?
– Anh đưa vợ anh đi khám thai! Cô ấy đang ở trong phòng siêu âm!
– Thì ra anh có vợ rồi! Chúc mừng anh!
– Còn em sao lại ở đây? Không ai đi với em hả?
– Không anh! Thằng khốn nạn kia sau khi nó biết em có thai nó bỏ em luôn!
– Sao em không bỏ đứa bé?
– Dù sao nó chỉ là một đứa trẻ vô tội! Lỗi của người lớn tại sao để con nít phải chịu!
– Vậy là em làm single mom?
– Dạ! Mà nhìn anh có vẻ sống tốt hở? Giờ anh làm ở đâu?
– Anh và vợ anh làm chung công ty, lương cũng đủ sống! Còn em giờ làm ở đâu?
– Em đang làm ở công ty đóng giày ngày trước! À mà cho em xin lỗi chuyện trước đây!
– Chuyện đã qua thì mình cho nó qua đi! Em bây giờ còn phải sống cho con em nữa! Có gì khó khăn cứ mở lời, giúp được gì anh sẽ giúp!
– Anh không hận em sao?
– Không!
Rồi vợ tôi bước từ phòng siêu âm ra. Đỡ vợ ngồi xuống ghế tôi liền hỏi…
– Là con trai hay gái vậy em?
– Anh thích con trai hay gái?
– Trai gái anh thích hết miễn nó là con của anh với em!
– Là con gái đó!
Tôi cúi xuống hôn vào bụng vợ rồi nói…
– Con ơi! Là ba nè! Ráng 2 tháng nữa là mình được gặp nhau rồi!
Sau khi lấy phiếu kết quả và đóng các khoản phí, hai vợ chồng lên xe về còn Nhung nhìn theo với ánh mắt đượm buồn. Nếu như năm đó cô ấy không bỏ tôi thì tôi đã không được như bây giờ. Ngay lúc đó tôi đã không còn hận cô ấy nữa vì cô ấy đã phải trả giá cho những gì cô ấy đã làm. Còn về phần tôi, tôi phải cố gắng để làm một người chồng tốt, một người cha tốt để con gái chúng tôi có thể trở thành một người tốt sau này!
— Hết —
Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website gaigoi.city, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.