Phần 11
Đinh Trường Sinh đi ra khỏi cửa hàng tranh chữ thì phát hiện có một chiếc xe đi theo xe của mình, theo kính chiếu hậu Đinh Trường Sinh nhìn, rồi lại nhìn không tới là ai đang theo mình, phương thức tốt nhất chính là không ngừng kiếm đường có cua quẹo, vượt qua mấy vòng thì sẽ biết rõ có phải là theo dõi mình không?
Vì vậy, Đinh Trường Sinh liền quẹo trái qua ba khúc cua, nhưng mà đằng sau chiếc Jetta một mực không nhanh không chậm cùng chạy theo, điều này làm cho Đinh Trường Sinh rất là bực bội…
– Chấn Đông, anh điều tra giùm bảng số xe, nhìn xem là xe của người nào, con bà nó cứ một mực theo xe của tôi…
Đinh Trường Sinh gọi điện thoại cho Lưu Chấn Đông…
– Cái gì? Có người theo cậu?
Lưu Chấn Đông nghe xong, có chút kinh ngạc hỏi.
– Không biết, trước cứ điều tra rồi nói sau.
Đinh Trường Sinh nói ra.
Sau đó cúp điện thoại, lái xe tiếp tục hướng phía trước đi, chiếc xe theo sau không kiêng nể gì cả, một mực đi theo phía sau xe Đinh Trường Sinh, lúc mới bắt đầu còn cách mấy chiếc xe, nhưng khi đến nội thành, có thể là sợ mất dấu, vì vậy liền chạy theo sát xe của Đinh Trường Sinh.
Đinh Trường Sinh nhìn thấy phía trước đã đến đèn đỏ rồi, vốn định vượt qua đấy, nhưng mà khi chạy gần đến thì cải biến chủ ý, lúc phát hiện đèn xanh đã lóe lên, vốn hắn vẫn muốn gia tốc, nhưng mà lúc này lại đạp phanh gấp lại, liền nghe được phía sau xe “rầm…” một tiếng, chiếc xe đuổi theo tông vào đuôi xe của hắn.
Đinh Trường Sinh khóe miệng cười lạnh, con bà nó tao xem mày giải thích thế nào, vì vậy tắt máy, mở cửa xe, thời điểm này, xe đằng sau người ngồi trong cũng xuống xe, Đinh Trường Sinh nhìn qua, trong nội tâm đã biết rõ là chuyện gì xảy ra rồi, nguyên lai là tên Triệu Lâm kia, người của Cảnh Trường Văn.
Triệu Lâm tuy rằng bước xuống, nhưng mà tên tài xế lái xe lại không xuống, bởi vì hắn nhận thức được Đinh Trường Sinh, nhưng vì lại sợ đắc tội với cục trưởng, nhưng mà Triệu Lâm thì chịu trách nhiệm việc này đấy.
Thế nhưng là Triệu Lâm này căn bản chính là không có kiến thức nghề nghiệp, cứ như vậy trắng trợn đi theo, Đinh Trường Sinh thì đã trải qua làm phó cục trưởng cục công an, cho nên vừa theo một ngày thì đã bị Đinh Trường Sinh phát hiện.
– Thế nào, theo ở phía sau ngửi bụi thoải mái chứ?
Đinh Trường Sinh không nhìn tình trạng xe, đầu tiên nhìn xem Triệu Lâm cười lạnh nói.
– Đinh Trường Sinh, anh chạy xe gì kỳ vậy, tại sao đột nhiên phanh lại?
Triệu Lâm quát, hắn ỷ có hiện giờ có chỗ dựa là cục trưởng, vì vậy Triệu Lâm thấy lực lượng rất đủ, hơn nữa hắn là người của Lâm Chí Sinh, đó cũng là bí thư ban kỷ luật thanh tra của cục công an thành phố, vì vậy từ khi bụp lên hai cái núi dựa lớn này, tại trong cục không nói là ngang tàng thì cũng là vênh mặt lên…
– Anh nhận thức tôi là ai à?
Đinh Trường Sinh hỏi ngược lại.
– Anh là ai tôi không cần biết rõ, xe này bây giờ làm sao bây giờ, trách nhiệm là của anh, bồi thường tiền đi.
Đây là xe cá nhân của Triệu Lâm, lần này định cấp cho trong cục công an dùng, có thể thanh lý được một số tiền, hắn chính là đánh cái chủ ý này, nhưng mà không ngờ bây giờ xe đụng vào thì còn không nói, phía trước đầu xe còn tan nát vỡ rơi đầy đất…
– Anh đuổi theo đuôi xe tôi, còn muốn tôi bồi thường tiền, có học pháp luật không vậy, còn nếu muốn tiền thì cũng có thể, nói cho tôi biết, ai bảo anh theo dõi tôi?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Bớt nói nhảm, bồi thường tiền, Đinh Trường Sinh, anh cho rằng Hồ Châu này vẫn là thiên hạ của anh sao? Bây giờ không phải là lúc anh ngang tang đâu, làm người phải thức thời một chút.
Triệu Lâm cười lạnh nói.
Đinh Trường Sinh lúc này đã tức giận đến, xoay qua mặt hướng chung quanh nhìn, phát hiện có một chỗ khuất, chung quanh camera điều khiển đều nhìn không thấy tới, vì vậy nói ra:
– Thôi được… qua bên đây nói chuyện mức bồi thường tiền đi.
Nói xong, Đinh Trường Sinh đi đến chỗ góc khuất, lúc mới bắt đầu Triệu Lâm còn có chút sợ hãi, nhưng mà nghĩ đến giữa ban ngày, hơn nữa xe của mình đụng phải bị tan nát nới đầu xe đúng là đau lòng, không bồi thường tiền đúng là không được…
Có thể nói là vừa vặn tiến vào góc khuất, không có phòng bị, Đinh Trường Sinh liền vung tay lên một cú đấm, Triệu Lâm thoáng cái liền cảm giác nửa bên mặt mình tê dại rồi, thế nhưng vừa muốn nói, thì thấy trong miệng của mình có thứ gì, vì vậy liền phun ra, phát hiện là một cái răng của mình.
– Nói, ai bảo anh đi theo tôi?
Đinh Trường Sinh lạnh lùng hỏi.
Thời điểm này Triệu Lâm mới biết được, Đinh Trường Sinh thằng này không bao giờ nói đạo lý đúng như lời đồn đại, hơn nữa bản thân hắn còn là cảnh sát, hắn cũng không dám đánh lại…
Triệu Lâm bụm lấy mặt của mình quay người muốn chạy, thế nhưng mới có ba bước chưa kịp đi, thì đã bị Đinh Trường Sinh ở phía sau đá cho một cước, thẳng tắp nằm trên đất.
– Hừ… anh mà không nói, thì sẽ còn bị thêm vài đá nữa, anh cho rằng tên tài xế cùng di theo anh dám chỉ định tôi sao, vì vậy cho dù là anh có bị đánh chết ở chỗ này, cũng không ai biết rõ, thế nào?
Đinh Trường Sinh hỏi.
Nhưng mà Triệu Lâm quẩy người một cái, không nói lời nào, Đinh Trường Sinh có chút bội phục, hắn lấy tay nâng cái cằm của Triệu Lâm, nói ra…
– Tôi thấy anh nên chuẩn bị làm hàm răng giả đi…
Nói xong, nắm đấm vung lên, nhưng mà chưa kịp đánh tới, Triệu Lâm đã bắt đầu cầu xin rồi…
– Đừng… đừng đánh nữa… tôi nói, là Cảnh cục trưởng bảo tôi theo dõi anh đấy…
– Anh nói thật…
Đinh Trường Sinh nhíu mày hỏi, trong lòng của hắn đã sớm đoán được, nhất định là Cảnh Trường Văn khiến cho Triệu Lâm làm như vậy đấy, nói cách khác, chỉ bằng vào Triệu Lâm thì hắn không có lá gan này.
– Thật sự… thật sự…
Triệu Lâm gấp gáp nói…
– Vậy được rồi, đi, tôi sẽ dẫn anh đi đến một chỗ, nếu anh còn muốn lăn lộn làm cái nghề cảnh sát này, tốt nhất là nói thật, nếu không tôi cam không đến sáng sớm ngày mai thì anh không còn làm cảnh sát nữa đâu…
Đinh Trường Sinh nói xong kéo Triệu Lâm, hướng phía xe của mình đi đến mở cửa xe ý bảo Triệu Lâm chui vào, sau đó mình lái xe mang theo Triệu Lâm rời đi.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 9 tại nguồn: htpss://gaigoi.city
Trên xe ô tô của Triệu Lâm còn có hai gã cảnh sát đi cùng, cũng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng mà nhìn qua thì thấy Triệu Lâm lên xe cùng đi theo Đinh Trường Sinh rời đi, bọn họ cũng chạy ô tô theo ở phía sau, Đinh Trường Sinh nhìn Triệu Lâm ngồi ở phía sau mặt đã sưng to…
– Triệu Lâm, lát nữa gặp lãnh đạo, anh biết rõ nên nói như thế nào, nếu nói là không biết hoặc là nói hươu nói vượn, đừng nói là Lâm Chí Sinh, ngay cả Cảnh Trường Văn cũng không giữ được anh đâu, vì vậy tốt nhất là thành thật đem chuyện này nói rõ ràng, anh cũng là phụng mệnh làm việc, cứ khai báo người phía sau là được rồi, tôi không làm khó dễ đâu…
Đinh Trường Sinh tại kính chiếu hậu nhìn thoáng qua Triệu Lâm còn chưa có phục hồi tinh thần nói ra.
Triệu Lâm không có lên tiếng, chỉ là gật đầu.
Lúc Đinh Trường Sinh dẫn lấy Triệu Lâm khuôn mặt sưng đỏ đi vào văn phòng, Trương Hòa Trần hoảng sợ, gấp vội vàng đứng lên muốn hỏi làm sao vậy, Đinh Trường Sinh liền hỏi:
– La bí thư có ở đấy không?
– Đang ở bên trong, để chị giúp em hỏi một chút…
– Không cần, để em tự mình tới.
Nói xong Đinh Trường Sinh trực tiếp gõ cửa.
– Vào đi…
La Bàn Hạ tưởng rằng là Trương Hòa Trần có chuyện gì báo cáo, Trương Hòa Trần là thư ký, có chuyện gì, hoặc là có người nào đến, đều là do Trương Hòa Trần tới báo cáo trước…
Nhưng mà vừa ngẩng đầu lên, thì thấy bước vào lại là Đinh Trường Sinh cùng một người mà ông không quen biết, nên rất ngạc nhiên, không biết thằng Đinh Trường Sinh lần này lại là giở trò gì đây?
Đinh Trường Sinh biết rõ, lần này đem Triệu Lâm bắt được, rất có thể đối với chuyện mình tìm cảnh đuổi Cảnh Trường Văn ra khỏi Hồ Châu bất lợi, nhưng mà hắn đợi không được nữa rồi, bởi vì Cảnh Trường Văn là cảnh sát, còn là cục trưởng cục công an thành phố, đã có một Triệu Lâm làm như vậy thì hắn sẽ còn sử dụng được người khác nữa, nếu thế thì chẳng khác gì sau lưng của mình lúc nào cũng có một đôi mắt nhìn chằm chằm.
Không cần nói đến những chuyện cần che giấu, chính là người bình thường cũng chịu không được mỗi ngày trong sinh hoạt đều có người khác giám thị, vì vậy, Đinh Trường Sinh Quyết định, tiên hạ thủ vi cường, ít nhất mình không thể để cho mỗi ngày đều bị theo dõi, nói như vậy, sự tình Kỳ gia, sự tình Tạ gia, bao gồm cải Tần gia vô cùng nhiều chuyện, khó mà có thể che giấu hết được toàn bộ, vấn đề này đối với mình là cái mạng đấy.
– Chuyện gì vậy Đinh Trường Sinh, hắn là ai?
La Bàn Hạ bút trong tay buông ra, hỏi.
Triệu Lâm phía trước, Đinh Trường Sinh ở phía sau, nghe La Bàn Hạ hỏi, hắn liền giơ chân lên hướng phía cái mông Triệu Lâm đạp một cước, thoáng cái làm cho Triệu Lâm một cái lảo đảo.
Đinh Trường Sinh tìm cái ghế ngồi ở đối diện La Bàn Hạ, liếc nhìn Triệu Lâm, nói ra:
– Tự anh kể lại đến cùng là chuyện gì xảy ra đi?
Triệu Lâm bất đắc dĩ, tuy rằng Cảnh Trường Văn là cục trưởng cục công an thành phố, nhưng mà trước mắt vị này lại là người đứng đầu thành phố Hồ Châu, nói thật, bản thân hắn trong khoảng cách gần như vậy tiếp xúc với La Bàn Hạ, liền có một loại kính sợ đối với quan lớn, đương nhiên là không dám ở chỗ này đối với La Bàn Hạ mà dám nói dối đấy, vì vậy liền đầu đuôi gốc ngọn đem lời dặn dò của Cảnh Trường đều đổ ra.
Triệu Lâm nói những lời này không dám nhìn mặt La Bàn Hạ, nhưng Đinh Trường Sinh cũng thấy được trên mặt La Bàn Hạ biểu lộ đặc sắc, thời gian dần qua, theo lời kể của Triệu Lâm sự tình càng nhiều, hơn nữa càng không thể tưởng tượng nổi, làm cho La Bàn Hạ trợn mắt há hốc mồm, ông không ngờ chỉ là một cục trưởng cục công an thành phố, rõ ràng có thể dám dùng loại thủ đoạn này…
Đinh Trường Sinh tuy rằng cũng ở đây nghe, nhưng lại không giật mình như vậy, bởi vì hắn đã đoán được phần nào, xem ra Cảnh Trường Văn đích xác là vì tài sản của Hoa Cẩm Thành mà đến đấy, trong những ngày này Hoa Cẩm Thành vẫn luôn co đầu rút cổ tại trong nhà, hơn nữa nhưng chuyện mua bán có khả năng dính dáng ảnh hưởng đến pháp luật cũng đều đóng cửa rồi, làm cho Cảnh Trường Văn trong lúc nhất thời có chút như bị dẫm trúng đinh vậy…
Vì vậy, Cảnh Trường Văn cho rằng, đây là Đinh Trường Sinh ở sau lưng giở trò, vì vậy hắn tạm thời đem mục tiêu nhắm ngay Đinh Trường Sinh, muốn nhổ đi khối u ác tính là Đinh Trường Sinh, sau đó mới lại quay đầu đối phó với Hoa Cẩm Thành, đến lúc đó thì sự việc liền rất đơn giản.
– Cậu nói những lời này đều là sự thật?
La Bàn Hạ lạnh lùng hỏi.
– La bí thư, đều sự thật, tôi không dám lấy việc này ra đùa.
Triệu Lâm muốn chứng minh mình nói thật sự, nhưng mà đích xác là không có thể lấy ra được chứng cứ gì có thể chứng minh về chuyện này.
– Cậu có chứng cứ gì không?
La Bàn Hạ hỏi.
Đối với Đinh Trường Sinh lỗ mãng, La Bàn Hạ không có khả năng giống như Đinh Trường Sinh áp dụng các thủ đoạn giống như hắn được, ông là bí thư thành ủy, đối với loại sự tình này phải là rất cẩn thận đấy, bởi vì Cảnh Trường Văn đứng phía sau là ai thì ông cũng biết, vì vậy, người khác không gây hấn với ông, ông cũng không muốn gây hấn với người khác, bây giờ bình an vô sự là tốt nhất, nhưng mà trước mắt xem ra là không thể nào.
– Không có, tôi không có chứng cứ, nhưng mà tôi nói những lời này đều là thật sự.
Triệu Lâm thấy La Bàn Hạ có vẻ không tin tưởng, liền xoay mặt nhìn về phía Đinh Trường Sinh, hy vọng Đinh Trường Sinh có thể giúp hắn chứng minh, nhưng kỳ thật Đinh Trường Sinh rất nhiều sự tình cũng đều là suy đoán, hơn nữa hầu như chỉ là nghe một phía Triệu Lâm nói, hắn cũng không có chứng cứ gì cả.
– Anh đi về trước đi, chuyện ngày hôm nay không được nói với Cảnh Trường Văn, có việc gì thì tôi sẽ tìm anh…
Đinh Trường Sinh lông mày cũng không có nhíu lại, liền đem thằng này đuổi đi rồi.
Triệu Lâm nhìn La Bàn Hạ, thấy La Bàn Hạ không nói chuyện, nếu như Đinh Trường Sinh bảo mình rời đi, thì liền tranh thủ thời gian ly khai khỏi nơi này đi, còn ở đây giây phút nào, thì mình cũng cảm giác như ngồi trên đống lửa.
Đợi đến lúc Triệu Lâm đã đi ra khỏi văn phòng, Đinh Trường Sinh đứng dậy đóng cửa lại, lại lần nữa ngồi trở lại trên ghế.
– Cháu thấy như thế nào về chuyện này.
La Bàn Hạ nhíu mày hỏi.
Lúc này Đinh Trường Sinh cũng có chút đã hối hận, bản thân mình đúng là lỗ mãng, cũng chẳng khác gì là ra cho La Bàn Hạ một nan đề, cứ cho là vừa rồi gọi Cảnh Trương Văn tới đối chất, thì hắn cũng chưa chắc gì thừa nhận, nhưng mình lại đánh rắn động cỏ rồi, nếu muốn thực hiện mục đích của mình, thì phải không nhanh không chậm diệt trừ Cảnh Trương Văn, chứ là không thể nào quá sốt ruột nóng lòng được…
Nhưng là hôm nay cũng không phải là không có thu hoạch, ít nhất La Bàn Hạ cũng biết rõ Cảnh Trường Văn rút cuộc là đang làm cái gì đó rồi.
– La bí thư, Cảnh Trường Văn là người của La Đông Thu xem ra là tà tâm của hắn không chết a, vị trí cục trưởng cục công an thành phố rất trọng yếu, cục công an thành phố dù sao cũng là cơ quan công quyền, có rất nhiều sự tình một khi đã làm không đúng thì hậu quả rất là nghiêm trọng.
Đinh Trường Sinh không phải hù dọa La Bàn Hạ, đây là sự thật.
La Bàn Hạ biết rõ Đinh Trường Sinh nói không sai, lần này Cảnh Trường Văn dám phái người theo dõi Đinh Trường Sinh, như vậy chưa hẳn cũng không dám phái người theo dõi bí thư thành ủy, nghĩ tới đây, ông liền cảm giác mình dựng tóc gáy…
– Cháu có biện pháp nào không?
La Bàn Hạ hỏi.