Phần 12
– Bí thư, nói thật, rất là phiền toái, chưa nói đến Cảnh Trường Văn, hiện tại Hồ Châu chuyện gì cũng đều không xử lý được, Uông Minh Hạo là bí thư ban kỷ luật thanh tra, nhưng mà chuyện con rể Quan Nhất Sơn của ông ta đã rõ ràng như vậy, đến bây giờ cũng không có điều tra, điều này nói lên vấn đề gì?
La Bàn Hạ lông mày nhíu chặt hơn, Đinh Trường Sinh thấy La Bàn Hạ không nói lời nào, vì vậy nói tiếp:
– La bí thư, cũng không phải là không có biện pháp, chỉ có điều là chuyện này có phần mạo hiểm đấy, một khi nắm chắc không tốt, hoặc là nhờ vả cái không thuộc mình, thì rất dễ sinh ra tác dụng phụ.
– Có ý tứ gì…
La Bàn Hạ thấy Đinh Trường Sinh cười mỉm, vừa nhìn thấy gương mặt như vậy, đã nghĩ đi cho hắn một cái tát, nhưng mà đúng là gương mặt này, bản thân mình vẫn không thể không nhìn, vì vậy đành phải tiếp tục nghe.
– Cảnh Trường Văn vừa tới cục công an thành phố, căn cơ còn bất ổn, bí thư chỉ cần là đem một vài cương vị mấu chốt thay đổi người của mình, đây không phải là chuyện này liền kết thúc sao?
Đinh Trường Sinh đề nghị.
La Bàn Hạ nghe Đinh Trường Sinh nói như vậy, trong nội tâm rất là xem thường, nói trắng ra, ta nếu có nhiều người tin cẩn như vậy, thì có cần dùng ngươi nữa đâu, mà ở nơi này nói hươu nói vượn, nhưng mà nghĩ lại, nhìn xem đinh Trường Sinh, thằng này nói lời này là có ý gì, không phải là muốn sắp xếp người của mình vào chứ?
– Cháu có ý kiến gì không?
La Bàn Hạ hỏi.
– Tỉnh Trung Nam có tên trùm ma túy nổi danh Bạch Khai Sơn, cháu nghe nói là do Lan Hiểu San cùng Lưu Chấn Đông liên thủ phá án đấy, còn thu giữ được nhiều ma túy, có thể nói là một lần hành động đã đả kích không nhẹ đến thị trường ma túy Hồ Châu, nhưng mà giống như đối với Lưu Chấn Đông thì vẫn không có ai coi trọng đến, Lưu Chấn Đông có năng lực cá nhân rất mạnh, hơn nữa tại Hồ Châu ở trong giới cảnh sát trà trộn nhiều năm như vậy, có thể nói đối với Hồ Châu từng cọng cây ngọn cỏ đều là quen thuộc, cục công an thành phố vẫn luôn thiếu một chủ quản phó cục trưởng cảnh sát hình sự, hắn bây giờ đang là đội trưởng cảnh sát hình sự, cháu xem rất phù hợp với chức vụ phó cục trưởng này.
Đinh Trường Sinh nói đạo lý rõ ràng, làm cho người không biết còn tưởng rằng thằng gia hỏa này thật sự là một lòng vì chuyện công, hơn nữa tiến cử Lưu Chấn Đông, một chút cũng không đỏ mặt, cảm thấy chuyện này như là rất bình thường.
– Cháu cùng hắn rất quen thuộc phải không?
– Lúc cháu làm phó cục trưởng cục công an thành phố, đương nhiên là rất quen, nghiệp vụ năng lực không có gì để mà chê trách, nêu không tin, chú có thể gọi hắn tới nói chuyện, mấu chốt nhất chính là người này tuân thủ quy củ, không giống như loại cảnh sát lợi dùng quyền lực trong tay làm chuyện vô pháp vô thiên.
Đinh Trường Sinh khẳng định nói.
– Ừ, được rồi, nếu có thời gian rồi, gọi tới cho chú xem thử.
– Nhưng mà, chỉ sợ là nếu có một mình Lưu Chấn Đông thì cũng không dùng được, khó có thể ngăn cản bọn họ có ưu thế bố cục, hiện tại lơ lửng ở trước mặt thì có Cảnh Trường Văn, Uông Minh Hạo, lại còn có thêm một bí Thư Lâm Chí Sinh của ban kỷ luật thanh tra cục công an thành phố, đây đều là các vị trí trọng hiểm, vào thời khắc mấu chốt những người này không đứng về phía thành ủy Hồ Châu, thì rất nguy hiểm…
Đinh Trường Sinh lại bỏ thêm một mồi lửa.
La Bàn Hạ lại làm sao không biết đến những chuyện này, nhưng mà chưa biết phải làm thế nào đây, hơn nữa, Đinh Trường Sinh tiểu tử này mặc dù đang dưới tay mình làm việc, nhưng vấn đề là hắn có phải là người của mình sao?
Có mấy lời là không có cách nào nói ra, chỉ có thể trong lòng mình biết rõ là được rồi, thế nhưng trong hoàn cảnh chính trị ác liệt như thế này, làm cho La Bàn Hạ cảm thấy thật sự nếu không áp dụng biện pháp gì, chỉ sợ mình ở Hồ Châu này sẽ thật sự trở thành bù nhìn…
– Chú đã biết, cháu đi trước đi, có thời gian chú sẽ tìm cháu. À… con vụ kho hậu cần bên kia cháu phải chú ý tới, đừng để xảy ra cái gì sai lầm, cái công trình lớn như vậy, nếu xây dựng nữa vời, thì cháu trở thành tội nhân Hồ Châu đấy…
La Bàn Hạ cảnh cáo nói, đây là bởi vì ông thấy Đinh Trường Sinh tiểu tử này cả ngày hình như là không làm cái việc gì đàng hoàng cả, nơi đây đánh một cây, chỗ đó ôm một bừa một cây, hoàn toàn không có đem tinh lực dùng đến trên chính đạo.
– Bí thư, yên tâm đi, cháu trong lòng nắm chắc, cam đoan trong thời gian ngắn nhất sẽ xây dựng thành công cái kho hậu cần này, chậm nhất sang năm ngày mồng một tháng năm thì có thể khai trương rồi.
Đinh Trường Sinh tin tưởng, lòng tin này chủ yếu là đến từ Diêm Bồi Công có tài chính sung túc, rất nhiều hạng mục đều là làm suốt hai mươi bốn tiếng đồng hồ không có gián đoạn thi công, hiện tại chính là ai kiến thiết xây dựng sớm, phục vụ tốt, nắm chặt được thời gian, nhanh chóng buôn bán, thì sẽ nhanh chóng nhìn thấy lợi nhuận.
Đinh Trường Sinh thấy cũng đến thời điểm rời đi, mình và La Bàn Hạ vẫn còn chưa tới một bước tin tưởng kia, vì vậy có mấy lời nói đến trình độ này đã là vô cùng rõ ràng rồi, chứ còn nếu nói thêm nữa vượt qua, hăng quá thành hóa dở a.
Đinh Trường Sinh đi rồi, La Bàn Hạ lâm vào trầm tư, đứng người lên nhìn ngoài cửa sổ nơi xa thành thị, trong nội tâm cũng hiểu rõ Đinh Trường Sinh lời nói là chính xác, nếu mình không thể đem ban kỷ luật thanh tra cùng cục công an hai thanh đao này cầm nắm giữ ở trong tay, đó là điều rất nguy hiểm đấy, lời của mình ai còn có thể nghe, bởi vì bọn họ đều minh bạch, dù cho lời của mình bọn họ không nghe, mình cũng không thể làm gì được bọn họ, nếu cứ tiếp tục như vậy, thì những cán bộ kia còn không ai còn có chút kiêng kỵ mình.
Nghĩ tới đây, La Bàn Hạ quay về chỗ ngồi của mình, đưa tay cầm qua điện thoại gọi cho kiểm sát trưởng viện kiểm sát Trần Đông.
Đinh Trường Sinh xuống lầu, chui vào trong xe của mình, không ngờ, còn chưa có ngồi vững vàng, thì Triệu Lâm không biết từ đâu xuất hiện, mở cửa xe chui vào.
– Đinh chủ nhiệm, tôi sai rồi, anh bỏ cho tôi lần này đi, nếu anh có cần cái gì tôi làm, cứ mở miệng, tôi nhất định làm theo.
Triệu Lâm vẻ mặt buồn rười rượi nói…
Chứng kiến Triệu Lâm lúc này, Đinh Trường Sinh trong nội tâm mặc dù là khoái ý, nhưng mà thật đúng là không nghĩ tới sẽ xử lý như thế nào tên này, vì vậy nói ra:
– Triệu Lân, nếu anh muốn ở tại Hồ Châu làm tốt công tác, bây giờ hãy quay trở về đi, tiếp tục đi cùng với Cảnh Trường Văn, lúc nào cần, tôi sẽ tìm anh, trở về đi, tôi còn có việc, không có thời gian cùng anh nói chuyện phiếm đâu…
– Được lắm, Đinh chủ nhiệm, tôi sẽ đem mọi cử động Cảnh Trường Văn ghi chép lại, định kỳ hướng đến anh báo cáo, chỉ cần anh có thể bắt được nhược điểm của Cảnh Trường Văn, thì lo gì mà trị không được hắn…
– Ai nói là tôi muốn trị Cảnh Trường Văn? Tôi nói cho anh biết, người tự cho là mình thông minh thường đều sống không được lâu, anh biết không?
Đinh Trường Sinh trợn nhìn Triệu Lâm, nói ra.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 9 tại nguồn: htpss://gaigoi.city
Đinh Trường Sinh tại trong ôtô cùng Triệu Lâm tầm mười phút đồng hồ, hắn chứng kiến một chiếc xe hơi chạy nhanh vào trong đại viện thành ủy, chaỵ đến phía ngoài trên bậc thang cửa sảnh thành ủy, chỗ đó người bình thường thì không được ngừng lại, bởi vì nơi đó là nơi khách của La Bàn Hạ tiếp mới được ngừng lại.
Lúc này, chiếc xe kia dừng ở chỗ đó, đi xuống một người, nhìn xem bóng lưng, rất giống là kiểm sát trưởng viện kiểm sát Trần Đông, nhưng là vì khoảng cách khá xa, nên Đinh Trường Sinh không thể xác định.
Một lát sau, Đinh Trường Sinh phát một tin nhắn cho Trương Hòa Trần, xác nhận đúng suy đoán của mình, La Bàn Hạ quả nhiên là đem Trần Đông gọi tới, hơn nữa Trương Hòa Trần còn để lộ nói, đây là La Bàn Hạ tự mình gọi điện thoại đưa tới Trần Đông, có thể nghĩ đến vì sao Trần Đông vội vàng gấp rút chạy tới rồi.
Đinh Trường Sinh đứng bên cạnh xe, thời điểm này La Bàn Hạ triệu kiến Trần Đông, đến cùng là vì cái gì? Chẳng lẽ là do mình nói nên tạo nên tác dụng? Nhưng mà suy nghĩ lại, khả năng đó không lớn, theo hắn biết, Trần Đông cùng La Bàn Hạ quan hệ cũng không phải là thân dày, mặc dù mình đã từng nhắc nhở qua Trần Đông phải tiếp cận La Bàn Hạ, nhưng mà lúc đó hắn còn là thư ký của Thạch Ái Quốc, tuy rằng không biết Trần Đông có nghe lời của mình hay không, thế nhưng là sự thật sau khi Thạch Ái Quốc rời đi, Trần Đông cùng Đinh Trường Sinh sự liên hệ đã càng ngày càng ít…
Đinh Trường Sinh rất rõ ràng trên quan trường thì lòng người dễ thay đổi, khả năng ngày hôm qua mình sẽ còn sáng như mặt trời ban trưa, nhưng hôm nay sẽ có khả năng mình bị người quật ngã trên đất, hơn nữa còn bị đạp thêm một cước cho trọn đời thoát thân không được, tất cả đều có khả năng đấy, quan trường, cho tới bây giờ cũng không phải một địa phương dành cho sự hữu ái.
Một phương diện, Trần Đông thông qua Đinh Trường Sinh dẫn tiến, mới có thể lấy được bài vị phó kiểm sát trưởng chính thức, lúc ấy cũng là có sự tranh luận đấy, nhưng mà Trần Đông quyết đoán đứng ở phía Thạch Ái Quốc, tại trong vụ án điều tra cục tài chính ra tay cứng rắn, vừa ra tay liền biến mất hai phó cục trưởng, điều này làm cho Thạch Ái Quốc rất là thỏa mãn.
Nhưng mà đừng có quên, có một loại người, ngươi giúp hắn, trong lòng của hắn lại không nhất định thoải mái, hắn sẽ có cảm giác, cảm thấy ngươi so với hắn mạnh mẽ hơn, trong lòng của hắn không phải là đối với ngươi cảm kích, mà là ghen ghét tị nạnh, như vậy xem ra, loại người này nếu ngươi giúp hắn ngược lại là sai rồi…
Trần Đông chính là loại người như vậy, lúc mới bắt đầu, vì nịnh bợ Đinh Trường Sinh, thậm chí không tiếc để cho Giang Thiên Hà là nhân tình của mình tiếp cận với Đinh Trường Sinh, hạ mệnh lệnh cho thuộc hạ của mình là An Lôi, dùng thân thể dụ hoặc Đinh Trường Sinh, cho nên mới có chuyện An Lôi thỉnh thoảng gọi điện thoại cho Đinh Trường Sinh, mời hắn đi ăn cơm, uống cà phê, ý tứ rất rõ ràng, chỉ cần lúc ấy Đinh Trường Sinh ý chí buông lỏng một ít, rất có thể đã bị An Lôi nắm bắt lại rồi, cứ như vậy tiếp theo rất có thể chính là nhược điểm của hắn đã rơi vào trong tay Trần Đông, thế nhưng Đinh Trường Sinh vẫn không có mắc câu, với Giang Thiên Hà cũng vậy, xong tình một đêm là không còn liên hệ lại…
Nhưng thời điểm này Đinh Trường Sinh đã không còn có Thạch Ái Quốc làm hậu trường, vì vậy tại trong mắt của Trần Đông, Đinh Trường Sinh sớm muộn gì cũng sẽ bị thanh trừ ra khỏi chính đàn Hồ Châu, nên liền phân ranh giới, không còn liên hệ với Đinh Trường Sinh nữa…
– La bí thư, ông tìm tôi có chuyện gì vậy…
Trần Đông xuất hiện rất khiêm tốn trước mặt La Bàn Hạ, thật ra thì hắn cũng không có biện pháp, từ khi nghe Đinh Trường Sinh đề nghị, cũng đã mấy lần tìm La Bàn Hạ báo cáo công tác, thế nhưng ngoại trừ báo cáo công tác, các việc khác cũng không có tính tiến triển gì cả, không biết là do bản thân ám chỉ không có rõ ràng, hay là La Bàn Hạ không hiểu, đây mới là điều khó chịu nhất của Trần Đông.
– Ngồi đi…
Lần này thái độ La Bàn Hạ khá thân thiết làm cho Trần Đông có chút vui mừng vừa lo sợ, bởi vì La Bàn Hạ đứng lên ra khỏi bàn công tác, còn đứng ở một bên cạnh Trần Đông ở khu ghế sô pha, giống như là muốn cùng ngồi ở ghế sô pha cùng hắn tâm tình vậy…
Thế nhưng điều này cũng khiến cho Trần Đông rất là nghi hoặc bất an, thái độ như vậy tuy rằng hòa ái dễ gần, thế nhưng là tại trong quan trường thấm dầm nhiều năm như vậy, Trần Đông cho rằng La Bàn Hạ bỗng nhiên như vậy, tuyệt không phải là chuyện tốt, thế nhưng là vô luận là chuyện tốt hay chuyện xấu, mình bây giờ cũng phải ôm lấy rồi.
La Bàn Hạ chờ Trần Đông ngồi vào chỗ của mình về sau, tự mình bắt đầu pha trà, điều này làm cho Trần Đông càng là sợ hãi, xem ra việc này thật đúng là không nhỏ a.
– Trần Đông, công tác bên phòng chống tham nhũng dạo này thế nào rồi?
La Bàn Hạ đột nhiên hỏi, mục tiêu rất rõ ràng, đi thẳng vào vấn đề, nói chính là công tác chống tham nhũng.
– La bí thư, thật ra thì từ lúc làm công tác chống tham nhũng tại đây chẳng khác gì là có hạt cát ở trong mắt mà không lấy được ra, bởi vì có nhiều người sờ soạng can thiệp vào, do đó công việc của chúng tôi khai triển không được thuận lợi lắm.
Trần Đông nhăn nhó nói cả buổi, chỉ có một ý là, là vì vấn đề công tác bị người can thiệp vào…
– Trần Đông, tính chất công tác chống tham nhũng thì tôi biết rất rõ, nhưng mà từ khi tôi đến Hồ Châu, tôi chưa có nghe nói đến có vấn đề gì, tại sao không dám xuống tay, có phải là cán bộ Hồ Châu liêm khiết đến mức không cần đến tình trạng hạ thủ?
La Bàn Hạ không chú ý đến Trần Đông than thở, một câu chọc vào đến cùng, Trần Đông thoáng cái ngây ngẩn, rất hiển nhiên, trước mắt bây giờ hắn chỉ xem La Bàn Hạ là bí thư Hồ Châu, mà lại quên mất La Bàn Hạ lúc trước đã từng làm gì, đó là bí thư ban kỷ luật thanh tra thành phố Bạch Sơn đấy a, vì vậy, La Bàn Hạ nhất định là đối với Trần Đông thì dư có biện pháp để nói chuyện.
– La bí thư, tôi không phải là có ý như vậy…
Trần Đông muốn giải thích, nhưng bị la Bàn Hạ khoát tay ngăn lại.
– Chuyện của Quan Nhất Sơn bên HĐND khu Tân Hồ cậu có biết không?
La Bàn Hạ bình thản hỏi.
Tuy rằng trong phòng mở điều hòa, thế nhưng là lưng Trần Đông đã bắt đầu đổ mồ hôi, vấn đề của Quan Nhất Sơn người nào mà không biết, nhưng hắn là con rể của bí thư kỷ ủy Uông Minh Hạo, ai dám động đến Uông Minh Hạo chứ…
– Vâng… tôi có nghe đến…
Trần Đông cân nhắc ngôn ngữ trong lời nói, nếu như nói có biết, như vậy với công tác chống tham nhũng chính là thất trách, nhưng là nói mình không biết, hiển nhiên La Bàn Hạ càng thêm không tin, bởi vì sự kiện này cán bộ Hồ Châu có ai mà không biết đến, nếu nói không biết, chẳng khác nào là trắng trợn bịa đặt sao?