Website chuyển qua tên miền mới là:
truyensex.life
, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!
Phần 42
Vừa hết giờ làm, Linh lập tức thu gọn mọi thứ nhanh chóng để ra về. Về đến nhà, đứng trước cửa nhà tâm trạng của Linh như gái mới lớn, tim đập thình thịch, cơ thể háo hức vì sắp gặp…
Linh mở cửa, đi vào nhà quan sát, rình mò như một kẻ trộm. Tai nàng vểnh lên cao khi nghe thấy một giọng nói của một cậu con trai mới lớn từ trên gác vọng xuống. Tuy hơi bé nhưng vẫn có thể nghe ra chất giọng khá trầm. Phi xe vào nhà rồi đóng cửa, khóa lại. Nàng xuống bếp, mở cửa tủ lạnh nhìn một quanh một lúc, rồi lấy hai quả táo envy đỏ đậm, bóng loáng trông cực kỳ ngon mắt. Đi cùng là hai lon trà bí đao mát lạnh… chúng như một liều thuốc giải tỏa cơn rạo rực trong người nàng bởi suy nghĩ “…”.
Nàng đi lên lầu với trên tay là một khay táo đã gọt được chia làm tám miếng, và hai lon trà bí đao, trong đó một lon đã bị mở ra uống vài ngụm. Nhà nàng thì khác với nhà chị Lan, tầng hai chia làm hai phòng, một là của con trai, một là của con gái nhưng con gái còn bé nên vẫn ngủ với ba mẹ. Tầng ba cũng có hai phòng, một là phòng ngủ vợ chồng nàng, một là phòng làm việc của chồng nàng kiêm kho đồ. Tầng bốn cũng như hai tầng dưới có hai phòng ngủ, nhưng bé hơn vì phòng vệ sinh xây chung chứ không phải xây khép kín như hai tầng dưới. Tầng này là để cho họ hàng, bạn bè có thể ngủ lại khi có công việc hay chuyện gì đó. Tầng năm thì là một phòng thờ tầm hai mươi mét vuông, còn lại là sân thượng lấp mái tôn, dùng để đặt bồn trữ nước, máy giật, phơi đồ, và trồng linh tinh một vài loại cây.
Càng lại gần căn phòng, tiếng giọng nói trầm càng rõ. Giọng nói vừa trầm thấp, lại nhẹ nhàng chỉ bảo các kiến thức toán học trông rất chuyên nghiệp. Linh đến trước cửa một lúc rồi, nhưng mà cứ đứng đó quan sát hai anh em đang hỏi, đang trả lời nhau một cách vui vẻ. Có điều ánh mắt nàng chỉ liếc qua khung cảnh đẹp đẽ đó có mấy giây, là đã đắm chìm sang bóng người con trai cao, gầy đang ngồi bên trái kia với suy nghĩ “…”
– Hai đứa nghỉ lúc, ăn chút táo rồi học tiếp!
Câu nói của Linh làm hai anh em cùng quay người lại phía cửa nhìn nàng. Thằng con trai thì nàng chẳng thèm nhìn lấy một cái. Nàng nhìn về phía đứa cháu giỏi giang kia, đang ngượng ngùng, đứng dậy, cúi đầu và chào nàng.
– Cháu chào cô!
Nàng nở nụ cười hiền hòa đáp lễ và lên tiếng.
– Cô cảm ơn nhá! Cháu cứ kèm nó chặt vào cho cô, nó mà láo cứ đánh thẳng tay. Cô cho phép… Nói xong nàng quay sang lườm xéo một cái với con trai mình.
– Dạaa!
Nhìn vẻ mặt bối rối của Dũng khi nghe nàng nói vậy. Nàng nhìn thằng vào Dũng cười ra hiệu… “Không sao”… Rồi bước lại bàn học, đặt khay táo lên bảo hai đứa ăn. Xong quay lại cầm một lon bí đao mà không kịp nhìn đưa cho thằng Dũng uống. Nhưng khi nhìn thấy tay mình cầm lon nước đã bị mình bật nắp uống qua rồi, thì thấy xấu hổ. Liền quay lại dí lon nước đó cho con trai. Xong lấy lon kia đưa lại cho Dũng. Nàng ở lại thêm một lúc để hỏi han tình hình học của con trai. Có điều tai thì vẫn nghe, miệng thì đáp lại lời thằng cháu. Nhưng mắt thì không tập trung hoàn toàn vào khuôn mặt đứa cháu. Thi thoảng ánh mắt đó lại liếc xuống nơi nhạy cảm của đứa cháu dò xét và suy nghĩ bậy bạ.
Đến khi xuống nhà, nàng có suy nghĩ cực kỳ bậy bạ. Trong đầu lẩm bẩm và cứ hỏi… ” Sao thấy nó phẳng lì thế nhỉ… Không phải bà Lan bảo của nó to như lon nước yến mà… Chỗ đó nó phải phình lên một cục tổ bố chứ nhỉ… Sao chả thấy cái mẹ gì khác thường… “… Đầu nàng chỉ hoàn toàn là thứ “…” của thằng cháu, chứ không có chú ý nghĩ nào về việc học tập của con trai.
Thực chất không biết vụ nhờ vả này của Linh mục đích chính là gì? Là một câu hỏi rất khó? Vì con hay vì mẹ???
Buổi dạy kết thúc, lúc Dũng xuống chào nàng để về. Thì nàng có giữ lại ăn cơm với ba mẹ con, nhưng Dũng không chịu. Nên đành để cu cậu ra về trong luyến tiếc vì lần đầu chưa tìm hiểu gì được nhiều!
Buổi tối trong phòng tắm, Linh lại đắm chìm mình trong làn nước ấm bồn tắm ngâm người. Làm nước ấm như đang dần sôi lên, đun chảy dòng máu trong người nàng. Cơ thể nàng nóng ran, rạo rực lên một thứ ham muốn trần tục. Bàn tay nàng luồn vào dòng nước ấm, vuốt ve, xoa bóp, nghịch ngợm đôi bồng đào của mình trong làn nước ấm. Làm cho mặt nước đang yên ắng, gợn lên những đợt sóng nhẹ qua từng hành động dâm dục đáng xấu hổ của nàng. Các gợn sóng ập đến ào ào liên tục trên mặt nước. Báo hiệu nàng đang làm một việc táo bạo hơn lúc trước. Ngón tay nàng… liên tục thâm nhập vào trong cô bé của nàng. Thụt ra thụt vô cùng làn nước ấm xâm chiếm âm đạo nàng. Càng làm cơ thể nàng thêm hừng hực và khó chịu. Ngón tay không đủ làm nàng thỏa mãn cái cơn ham muốn nhục dục của cơ thể này. Nàng đứng dậy, với lấy cái khăn tắm lau qua người. Rồi chạy ra ngoài với cơ thể trần truồng ướt nhẹ. Mở cửa phòng, chạy ra phòng ngủ đến tủ đựng đồ, lấy chiếc cu giả ra nhìn một cách… Nàng liếc nhìn lên chiếc giường ngủ, đứa con gái bé tí của nàng đang ôm con gấu của nó ngủ ngon lành. Lúc này nàng mới an tâm, quay lại toilet, đóng cửa khóa chốt lại.
Nàng đi đến bồn cầu, đậy nắp xuống, đặt chiếc mông ướt mình lên nắp đậy. Một cảm giác ướt và lạnh lướt qua vùng mông nàng cái rồi biến mất. Nàng dựa lưng vào thành két nước bồn cầu, và cũng một có cảm giác lạnh lẽo lướt qua tấm lưng nhỏ nhắn của nàng. Nhưng những thứ này không là gì so với sức nóng ham muốn trong người nàng đang phun trào. Nàng cầm con cu giả không nghĩ nhiều, banh hai chân ra đút một phát thật mạnh và nhanh vào lồn mình.
– Ọt… Ưm… Cùng một lúc hai âm thanh cả trên và dưới đồng loạt cất lên. Cái âm thanh đó càng mỗi lúc một nhiều hơn, ngắt quãng nhau, tranh giành nhau thể hiện sự sung sướng… Ọt… Ưm!!! Ư… Ọt… Ọt… ƯM… Ọt…
Âm đạo Linh tuy được co bóp giải phóng cơn thèm khát nhục dục. Nhưng nó lại không còn mang lại cho Linh cái sự thỏa mãn về tình dục như trước. Linh cần một thứ gì mang lại hơi ấm nóng thực sự. Thứ gì có thể chống cự lại sự co bóp âm đạo mình. Chứ không phải một cục silicon cứng ngắc không có sức sống. Điều đó khiến Linh nghĩ đến một người nào đó “…”. Cái suy nghĩ ngoại tình lần đầu xuất hiện trong đầu Linh một cách tự nguyện. Trước đây Linh từng ngoại tình, nhưng lần đó do sai lầm và bị ép buộc nên không được tính. Mà cuộc vụng trộm đó cũng không mang lại cho Linh sự thỏa mãn về tình dục lẫn tinh thần. Lần này thì khác, suốt hai tháng nay Linh mỗi lần thủ dâm luôn liên tưởng đến một thứ to bằng lon ” nước yến ” to gấp rưỡi cái thứ Linh đang dùng nhưng vô hồn… còn cái thứ kia nó có sức sống… Có một điều Linh hơi e ngại, không phải là đạo đức hay lương tâm. Mà là cái cục thịt khổng lồ đó… lồn mình có chứa được không?
…
Bạn đang đọc truyện
Gia đình nhà cô Lan
tại nguồn:
http://truyensex.life/gia-dinh-nha-co-lan/
Cách đó không xa, một người mẹ không biết mình sắp gặp chuyện oái oăm. Do thằng con trai mình bày ra kế hoạch.
Dũng đang ngồi trong phòng, đợi một việc xảy ra để tiến hành kế hoạch biến thái của mình. Hắn cứ đứng đằng sau cánh cửa đóng kín phòng mình đợi… Khi nghe tiếng bước chân đang chậm rãi bước lên nặng nề từng bậc cầu thang. Nụ cười trên gương mặt hắn hiện lên một kiểu quái dị. Bước chân kia mỗi lúc lại gần rồi lại dần xa dần… Hắn cười trong sung sướng, cái cơ thể trần truồng đã sẵn sàng làm trò biến thái. Hắn mở cửa rón rén, nhìn ra ngoài trên dưới, rồi bước ra ngoài. Việc đầu tiên là hắn nhìn xuống nhà qua thành hành lang qua sát thật kỹ xem bố có ở gần đó không. Rồi mới ngẩng đầu lên nhìn lên tầng bốn, ánh đèn căn phòng đó sáng. Hắn cười một cách thích thú, hắn lẩm bẩm đếm trong đầu… “1… 2… 3… 20…”… tay thì không quên sục con cu mình cứng nhất có thể, chĩa thẳng lên trời các kiểu. Khi đếm đến 50, hắn nghĩ đã đến lúc phi lên gác, giả bộ tình cờ gặp mẹ trong trạng thái này để trêu ghẹo và xem phản ứng của mẹ!
Hắn đến gần cửa, chồm nửa người vào trong cúi xuống lấy đống quần áo vừa tắm cầm lấy. Tay xoa xoa cái đầu cho tóc ướt bù xù như kiểu mới tắm xong, và lau qua. Rồi rón rén đi lên lầu, còn ba bậc thang cuối cùng. Hắn đứng lại chỉnh lại tâm trạng như không biết gì. Rồi chạy vù lên trên, phi thẳng vào phòng giặt đồ. Lúc này mẹ vẫn đang quay người soạn đồ ra giật. Nên không thấy bộ dạng hắn lúc này. Hắn cười nhếch môi cái rồi thôi, xong giả giọng bất ngờ gọi.
– Mẹ?
Lúc này mẹ mới quay lại, đúng như tính toán trước của hắn. Gương mặt của mẹ ban đầu sẽ bất ngờ sau sẽ chuyển sang tức giận. Hắn liền giả bộ che con cu cửng tếu mình đi, đứng lén sang một góc rồi nói luôn trước khi mẹ chửi.
– Con không biết mẹ trên này… con con lên giặt đồ với… lấy đồ… Giọng nói giả vờ vô tội và sợ sệt nghe cực kỳ đáng tin, khiến hắn rất tự hào về mình…
Lan không biết ý đồ xấu xa của con trai mình. Trong lúc đang phân loại đồ để giặt. Câu gọi… Mẹ… to làm nàng giật mình quay lại nhìn. Nguyên một cơ thể trần truồng, cùng với con chim to đùng đang sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào. Khiến nàng chợt dạ, lo sợ không biết “…”. Nhưng nàng cố xoay chuyển ngay tâm trạng sang trạng thái tức giận. Liếc chầm chầm vào ánh mắt thằng con trai quý tử của mình với ánh mắt hình viên đạn. Gương mặt sợ sệt và câu nói sau của nó khiến nàng chút được một tí lo sợ. Nhưng nàng vẫn hơi nghi ngờ sự thật thà của thằng con trai nàng. Sự phòng thủ của nàng không giảm mà còn tăng. Nàng lườm nó không rời, vừa nói vừa lùi lại gần chỗ máy giặt.
– Quần áo đâu mà không mặc vào… Giọng nàng không to, vì sợ chồng nghe thấy thì…
– Quần áo trên này, con định lên lấy luôn thì…
– Đứng im đó… Nàng ra lệnh ngay khi thấy chân nó đang bước lại gần. Nàng lùi đến được chỗ máy giặt thì lật tức quay người với lấy cái gậy phơi đồ. Không chần chừ quay người, dơ cái gậy lên chĩa thẳng vào nó với dáng vẻ quyết tử nếu nó dám làm bậy, rồi mới nói tiếp… Mày bỏ quần áo xuống, rồi ra ngoài đứng ngay!
– Nhưng…
– RA… Nàng không để nó nói, quát lớn ra lệnh.
Khi thấy nó đứng ra ngoài, đứng xéo vào góc cửa nàng mới yên tâm. Nàng quay lại nhìn chỗ đồ giật rồi, xếp ngay ngắn tìm đống đồ của nó. Trong lúc đó nàng cũng thi thoảng quay lại liếc nhìn về phía cửa. Cẩn thận đề phòng nó định làm gì đó không nên, và tay vẫn cầm khư khư cái gậy. Đi đến chỗ quần áo của nó, cầm lên từng cái một ném ra phía cửa thay vì mang ra cho nó. Rồi lên tiếng.
– Đồ đó, vào lấy đi…
Khi nãy Dũng đang có ý định tiến lại gần mẹ để phơi bày con cu đáng tự hào của mình một tí. Thì bị mẹ quát, chuyện mẹ quát sẽ không khiến hắn sợ mà dừng lại. Chuyện mẹ với được cái gậy mới khiến hắn thấy lo lắng. Lại gần sợ mẹ vụt cho không trượt cái nào thì “…”. Nên phải ngoan ngoãn nghe lời mẹ. Nhưng khi đứng ở góc tường, hắn không ngừng cười thích thú. Mẹ lại sợ sệt đến thế… ” ha ha ha “… Thi thoảng cũng ngó vào xem tình hình. Khi thấy đống đồ của mình từng cái, từng cái bay vèo vèo ra cửa mỗi chỗ một nơi. Hắn mới thôi cười, giả bộ ngoan ngoãn lại. Lúc mẹ bảo vào lấy đồ. Hắn nhếch miệng cười đểu cáng một cái. Lấy tay vuốt vuốt con cu cứng hẳn lên lần nữa. Lần này hắn vào mà không che con cu mình. Cứ tồng ngồng đi vào, chậm rãi nhận từ đồ một. Con cu thì cứ giật giật theo lệnh của chủ nhân nó, để trêu ghẹo mẹ… Vơ hết đống đồ rồi, hắn đứng im, giơ cao tay đang cầm đống đồ, phơi bày nguyên con cu đang chĩa lên trời của mình, nói.
– Mẹ giật hộ con luôn đống đồ nhá?
– Cút!
Nghe giọng là biết mẹ giận đến mức nào rồi. Nhưng lại không khiến hắn thấy sợ, trước khi quay đi hắn cố giật con cu mình lên xuống một cái thật mạnh để “…”. Rồi mới nhanh chóng quay người xuống dưới nhà. Vào đến phòng, hắn cười một cách thỏa thích, đứng một chỗ liên tục sóc lọ tự thưởng cho mình…
Trên lầu, Lan cẩn thận đi từng bước đến bên cửa xem thằng con trai biến thái của mình thật sự xuống nhà chưa. Nàng đóng vội cửa lại, vặn chốt khóa lại. Rồi mới thở phào nhẹ nhõm. Có điều nàng không dám chắc nó vô tình hay cố tình lên đây với bộ dạng trần truồng khi nàng đang trên này không? Nhưng bộ dạng cuối cùng của nó, chắc chắn là cố ý làm thế để cho nàng thấy. Đống đồ đó không nặng đến mức nó phải dùng hai tay, rồi còn dơ hẳn lên lên sát đầu. Đứng chính diện với nàng với con chim cà trớn, giật giật như muốn “…”. Nàng không ngờ thằng Dũng dạo này nó có biểu hiện biến thái thế. Giờ phải làm sao…